Chương 16: 16: Mẹ Sẽ Li Hôn

Tô Hữu Duy chần chờ bước vào phòng, kí ức không mấy vui vẻ tối qua chậm rãi tua lại trong đầu nhưng đã bị tiếng nước chảy thay thế.

Anh bối rối đứng yên một chỗ, tay ôm bó hoa hồng như một thằng ngốc.

La Mẫn Tuyên vừa tắm xong đã nhìn thấy cảnh này.

Gặp quỷ rồi, tổ hợp Tô Hữu Duy với hoa hồng này là sao đây?
La Mẫn Tuyên trên người còn khoác áo tắm, rãnh ngực mê người ẩn hiện quyến rũ vô cùng.

Là da cô trắng nõn ửng hồng đọng lại hơi nước.

Rất có tính khêu khích bản tính chịu đựng của đàn ông.

Tô Hữu Duy cảm nhận được một cổ khí nóng từ dưới bụng truyền đến khiến anh choáng váng mặt mày.

Hi vọng là không chảy máu mũi.

“Tặng cho em.” Tô Hữu Duy ngơ ngác đưa bó hoa về phía cô, to đến mức mặt cô cũng bị che lại luôn.

Lương Bằng nói nên tặng 999 đóa hoa hồng để thể hiện được tình yêu nồng nàn, cháy bỏng của anh.

La Mẫn Tuyên sững sờ không biết nên dùng vẻ mặt gì để bộc lộ tâm tình lúc này.

Đây có được xem như Tô Hữu Duy nhận lỗi với cô không?
Cô có nên như mấy nữ chính trong phim tình cảm hất bó hoa của nam chính rồi hét lên: tôi sẽ không bao giờ yêu anh đâu, đồ tồi?
Hay làm một người vợ bị tổn thương sau đó nói: Anh bày trò đấy à?
Hàng loạt suy nghĩ chạy loạn trong đầu cô nhưng ngoài mặt La Mẫn Tuyên vẫn đưa tay nhận lấy bó hoa ôm vào lòng.

“Cảm ơn.” Cô nở nụ cười nhẹ, ánh mắt thoáng buồn.

Tô Hữu Duy tính cách thất thường, nếu cô thể hiện quá khích sẽ ảnh hưởng đến thái độ của anh.

Phải cho anh thấy cô rất ngoan ngoãn nghe lời đồng thời cũng vì hành động của anh mà tổn thương, khép mình lại.

Tô Hữu Duy nhìn thấy ánh mắt lẳng lặng như mặt hồ mùa thu của cô, trái tim nhói đau.

Nỗi ân hận lại dâng cao trong lòng, anh cẩn thận ôm cô vào ngực.

Bàn tay to lớn vỗ nhẹ sóng lưng cô, anh bùi ngùi nói: “Đừng giận, ngày mai chúng ta cùng đi thăm mẹ nhé.”
La Mẫn Tuyên lòng rối như tơ vò “ừm” một tiếng.

Nếu như Tô Hữu Duy xuất hiện lúc cô 15, 16 tuổi có lẽ cô sẽ vì chút dịu dàng, ấm áp này mà rung động.

Thế nhưng ông trời lại cho cô gặp Tiêu Thái Liêm trước, cũng khiến cô yêu cậu ta.

Dẫu hiện tại cô đã quyết tâm cắt đứt tình cảm đơn phương này nhưng tình cảm muốn phai nhòa chẳng phải ngày một ngày hai.

Cô đối với Tô Hữu Duy ban đầu là cảm kích về sau là sợ hãi đến hiện tại lại có chút cảm thông, cũng có phần kiên nhẫn với anh hơn.

Những người dễ nổi giận, hành động cực đoan là những người thiếu thốn tình thương nhất.

Dù sao giấy kết hôn cũng đã ký rồi, gạo đã nấu thành cơm ngoài kiên nhẫn thuyết phục anh cô còn cách nào khác chứ?
Tối đó, Tô Hữu Duy và La Mẫn Tuyên hòa bình ngủ trên một cái giường.

Mỗi người đều có tâm sự riêng trong lòng.

Đợi cô ngủ say, Tô Hữu Duy qua thư phòng, lặng lẽ uống thuốc.

Kể từ ngày quyết định kết hôn với cô, Tô Hữu Duy liền rất chăm chỉ uống thuốc đều đặn nhưng chưa bao giờ để cô nhìn thấy.

Tô Hữu Duy không muốn La Mẫn Tuyên biết anh mắc bệnh tâm lý.

Anh chưa bao giờ khao khát khỏi bệnh như bây giờ, anh muốn làm một người chồng bình thường của La Mẫn Tuyên.

Là người mà cô yêu.

Uống thuốc xong, Tô Hữu Duy trở về phòng.

Anh không trực tiếp lên giường mà vòng qua chỗ cô nằm.

Tô Hữu Duy ngồi xổm xuống ngắm nhìn khuôn mặt xinh đẹp của cô.

Mỗi một thứ trên người La Mẫn Tuyên đều khiến anh mê đắm không lối thoát.

Tô Hữu Duy đặt môi mình lên trán cô rồi lại dịch nụ hôn xuống mí mắt, sóng mũi cuối cùng là bờ môi hồng hồng đang hé nhẹ.

Anh hôn cô rất khẽ tựa chuồn chuồn lướt nước sợ La Mẫn Tuyên thức giấc giữa chừng.

Tô Hữu Duy thấy mình đúng là người chồng thất bại, muốn biểu lộ tình yêu cũng phải lén lén lút lút.

Sáng hôm sau, La Mẫn Tuyên tỉnh dậy trong tư thế tứ chi kẹp chặt Tô Hữu Duy.

La Mẫn Tuyên thật muốn khóc.

Chẳng lẽ cô khi ngủ say đều sẽ mê trai như vậy? Mà Tô Hữu Duy còn có thể ngủ ngon lành trong khi bị cô kẹp chặt.

Không hiểu nổi!
La Mẫn Tuyên nhẹ nhàng rời khỏi người Tô Hữu Duy, chuồn êm vào phòng tắm.

Tô Hữu Duy lúc này mới mở mắt, ánh mắt thanh tỉnh chẳng giống người vừa tỉnh giấc chút nào, khóe môi còn cong cong một nụ cười.

Ăn sáng xong, Tô Hữu Duy dắt tay cô lên xem phòng chứa đồ ở tầng hai.

La Mẫn Tuyên giả bộ kinh ngạc, miệng suýt xoa không ngừng làm Tô Hữu Duy rất có cảm giác thành tựu người chồng chiều vợ của năm.

Tô Hữu Duy đâu biết La Mẫn Tuyên sớm đã lục tung căn biệt thự này rồi.

10 giờ sáng, Tô Hữu Duy và La Mẫn Tuyên đến bệnh viện.

Hôm nay khí sắc của Lâm Phi Linh đã tốt hơn nhiều, còn nói đùa cùng La Mẫn Tuyên mấy câu.

Mà La Mẫn Tuyên cùng Tô Hữu Duy đều đồng lòng không nhắc tới chuyện liên quan đến La Bình.

Thế nhưng Lâm Phi Linh lại chủ động đề cập đến ông ta.

“Mẫn Tuyên, con còn thương ba không?”
La Mẫn Tuyên đang gọt táo thì khựng lại, cô nở nụ cười: “Trước đây thì có nhưng ngày mẹ nằm trong phòng phẫu thuật sống chết không rõ con và ông ta đã không còn quan hệ gì nữa rồi.”
Lâm Phi Linh nhìn cô thật lâu rồi nhìn Tô Hữu Duy đang ngồi bên cạnh.

Con gái đã lớn rồi cũng có chỗ nương tựa bà hình như chẳng cần phải lo lắng nhiều chuyện như vậy.

Hơn 20 năm sống chung với La Bình bà biết rõ trong lòng ông luôn có một bóng hình nào khác, bà vì Mẫn Tuyên mà cố gắng từng ngày, chăm chồng dạy con.

Không muốn con thiếu thốn tình yêu của cha lẫn mẹ, bà nghĩ tình yêu của mình có thể lay động được La Bình, bà nghĩ Mẫn Tuyên vẫn là đứa con gái ông ấy yêu nhất.

Nhưng khi hai mẹ con kia trở về bà và La Mẫn Tuyên hóa ra chẳng là cái thá gì trong mắt của La Bình.

“Mẹ sẽ ly hôn.” Bà bình thản nói với La Mẫn Tuyên.

Con người một khi đã từng đối diện với cái chết đều không còn cố chấp nữa, chỉ muốn ung dung tự tại một đời.

Tô Hữu Duy đột nhiên lên tiếng: “Nếu mẹ muốn li hôn con có thể giúp mẹ thuê luật sư, tài sản chia đôi là không thành vấn đề.

Nếu mẹ muốn tất cả tài sản cũng không khó.”
Từ lúc vào đây đến giờ Tô Hữu Duy đều rất kiệm lời.

Nhưng phát ngôn một cái Lâm Phi Linh liền bất ngờ.

Muốn hết tài sản của La Bình cũng không khó? Chỉ có thể nói con rể của bà là người có quyền có thế.

Lâm Phi Linh quanh năm suốt tháng đều ở trong nhà giúp La Bình nuôi dạy con cái, chăm lo mẹ chồng, quản xuyến nhà cửa làm gì có cơ hội tìm hiểu thông tin bên ngoài.

Bà chỉ biết con rể của mình là người thành đạt nhưng thành đạt đến mức nào bà lại không rõ.

La Mẫn Tuyên âm thầm giơ ngón cái cho Tô Hữu Duy.

Người có thể uy hiếp cô, ép buộc cô nghe lời quả nhiên lợi hại.

Khác với ý nghĩ của hai người muốn giành tài sản thì Lâm Phi Linh lắc đầu: “Mẹ không cần tài sản của ông ta, mẹ muốn yên bình li hôn rồi tìm ông bà ngoại con nói xin lỗi.” Bà nghĩ nhân quả tuần hoàn, ai sai ai đúng đến cuối cùng đều sẽ nhận thứ nên nhận.

La Mẫn Tuyên nắm lấy tay bà: “Nếu như mẹ muốn thì con tôn trọng quyết định của mẹ.” Cô cũng không ham hố mớ tài sản đó làm gì.

Vả lại cô muốn chính tay đòi lại công bằng cho mẹ cô, lật đổ hai mẹ con lòng dạ rắn rết kia chứ không phải thông qua quyền lực của Tô Hữu Duy.

Muốn đạt được mục tiêu này trước hết cô phải thoát khỏi sự kiểm soát của anh..

Chapter
1 Chương 1: 1: Tôi Là Chồng Của Em
2 Chương 2: 2: Cuộc Hôn Nhân Chớp Nhoáng
3 Chương 3: 3: Chỗ Này Đau Nhớ Cô Ấy Rất Nhớ!
4 Chương 4: 4: Vu Oan Giá Hoạ
5 Chương 5: 5: Đừng Gọi Tôi Là Chị
6 Chương 6: 6: Người Ta Kết Hôn Vì Có Con Đấy
7 Chương 7: 7: Cô Ấy Sốt Rồi
8 Chương 8: 8: Tôi Đã Cưới Được Cô Ấy
9 Chương 9: 9: Đăng Ký Kết Hôn
10 Chương 10: 10: Bây Giờ Em Có Tôi Rồi
11 Chương 11: 11: Trà Xanh Chính Thống
12 Chương 12: 12: Em Chống Đối Tôi
13 Chương 13: 13: La Mẫn Tuyên Tôi Rất Hận Em
14 Chương 14: 14: Làm Sao Để Khiến Một Người Yêu Mình
15 Chương 15: 15: Cô Ấy Thích Hoa Chim Hạc
16 Chương 16: 16: Mẹ Sẽ Li Hôn
17 Chương 17: 17: Gỡ Bỏ Khúc Mắc
18 Chương 18: 18: Đều Nghe Theo Em
19 Chương 19: 19: Em Yêu Tiêu Thái Liêm
20 Chương 20: 20: La Mẫn Tuyên Nhập Viện
21 Chương 21: 21: Xin Lỗi Em
22 Chương 22: 22: Phí Dương Tôi Sai Rồi!
23 Chương 23: 23: Một Người Yêu Một Người Sẽ Có Dáng Vẻ Gì
24 Chương 24: 24: Scandal Tình Ái Của Tô Hữu Duy H
25 Chương 25: 25: Scandal Tình Ái Của Tô Hữu Duy 2
26 Chương 26: 26: Scandal Tình Ái Của Tô Hữu Duy 3
27 Chương 27: 27: Loại Người Không Thể Yêu
28 Chương 28: 28: Gặp Mỹ Nữ Trong Thang Máy
29 Chương 29: 29: Bé Con Anh Trở Về Rồi Đây
30 Chương 30: 30: Hứa Nhất Vĩ Và Hứa Diệu Hàm
31 Chương 31: 31: Nhất Định Không Có Lần Sau
32 Chương 32: 32: Em Trở Về Rồi
33 Chương 33: 33: Tiêu Thái Liêm Cậu Tin Mình Sao
34 Chương 34: 34: Tôi Kết Hôn Rồi
35 Chương 35: 35: Mang Thai
36 Chương 36: 36: Cả Đời Này Cô Ấy Chỉ Có Thể Thuộc Về Tôi
37 Chương 37: 37: Thề Chết Không Quay Đầu
38 Chương 38: 38: Em Phải Bù Đắp Cho Anh Nhiều Hơn
39 Chương 39: 39: Đàm Hạo 1
40 Chương 40: 40: Đàm Hạo 2
41 Chương 41: 41: Anh Muốn Hại Bảo Bảo Trong Bụng Em Sao
42 Chương 42: 42: Cố Chấp
43 Chương 43: 43: Khám Thai
44 Chương 44-45
45 Chương 46: 46: Hủy Hoại La Mẫn Tuyên 2
46 Chương 47: 47: Hủy Hoại La Mẫn Tuyên 3
47 Chương 48: 48: Hủy Hoại La Mẫn Tuyên 4
48 Chương 49: 49: La Mẫn Tuyên Phản Kích 1
49 Chương 50: 50: La Mẫn Tuyên Phản Kích 2
50 Chương 51: 51: La Mẫn Tuyên Phản Kích 3 - Tàng Trữ Ma Túy
51 Chương 52: 52: La Mẫn Tuyên Phản Kích 4 - Chồng Bà Mày Cũng Dám Cưỡi
52 Chương 53: 53: Cưỡng Hiếp - Mày Thì Có Gì Hơn Tao
53 Chương 54: 54: Nhân Quả Tuần Hoàn
54 Chương 55: 55: Hàm Hàm Buông Tay Đi Em
55 Chương 56: 56: Thứ Tôi Coi Trọng Chỉ Có Đôi Mắt Này Của Cô
56 Chương 57: 57: Ai Cho Mày Chạm Vào Cô Ấy
57 Chương 58: 58: Anh Chỉ Là Lo Sợ
58 Chương 59: 59: Anh Không Hề Có Tình Cảm Với La Mẫn Tu
59 Chương 60: 60: Một Khúc Kinh Hồng 1
60 Chương 61: 61: Một Khúc Kinh Hồng 2
61 Chương 62: 62: Một Khúc Kinh Hồng 3
62 Chương 63: 63: Ai Ức Hiếp Em Ông Đây Đào Cả Nhà Nó
63 Chương 64: 64: Mày Cố Tình Đúng Không
64 Chương 65: 65: Là Tôi Ăn Bám Cô Ấy
65 Chương 66: 66: Năm Tôi 12 Tuổi Tôi Gặp Cô Ấy
66 Chương 67: 67: Ngọn Gió Nào Đưa La Đại Tiểu Thư Đến Đây
67 Chương 68: 68: Mày Đi Chết Đi
68 Chương 69: 69: Tôi Muốn Giết Cô Ta
69 Chương 70: 70: Châu Sơ Ly Và Châu Ngọc Mai - Người Giật Dây
70 Chương 71: 71: Có Lẽ Tôi Sẽ Không Trở Về Nữa
71 Chương 72: 72: Anh Yêu Em Mà Phải Không
72 Chương 73: 73: Cô Có Từng Nghe Qua Câu Chuyện Nàng Tiên Cá Chưa
73 Chương 74: 74: Hình Phạt Lớn Nhất
74 Chương 75: 75: Hàm Hàm Chết Rồi Bà Còn Về Đây Để Làm
75 Chương 76: 76: Cho Đến Bây Giờ Cũng Không Xứng
76 Chương 77: 77: La Mẫn Tuyên Tỉnh Lại
Chapter

Updated 76 Episodes

1
Chương 1: 1: Tôi Là Chồng Của Em
2
Chương 2: 2: Cuộc Hôn Nhân Chớp Nhoáng
3
Chương 3: 3: Chỗ Này Đau Nhớ Cô Ấy Rất Nhớ!
4
Chương 4: 4: Vu Oan Giá Hoạ
5
Chương 5: 5: Đừng Gọi Tôi Là Chị
6
Chương 6: 6: Người Ta Kết Hôn Vì Có Con Đấy
7
Chương 7: 7: Cô Ấy Sốt Rồi
8
Chương 8: 8: Tôi Đã Cưới Được Cô Ấy
9
Chương 9: 9: Đăng Ký Kết Hôn
10
Chương 10: 10: Bây Giờ Em Có Tôi Rồi
11
Chương 11: 11: Trà Xanh Chính Thống
12
Chương 12: 12: Em Chống Đối Tôi
13
Chương 13: 13: La Mẫn Tuyên Tôi Rất Hận Em
14
Chương 14: 14: Làm Sao Để Khiến Một Người Yêu Mình
15
Chương 15: 15: Cô Ấy Thích Hoa Chim Hạc
16
Chương 16: 16: Mẹ Sẽ Li Hôn
17
Chương 17: 17: Gỡ Bỏ Khúc Mắc
18
Chương 18: 18: Đều Nghe Theo Em
19
Chương 19: 19: Em Yêu Tiêu Thái Liêm
20
Chương 20: 20: La Mẫn Tuyên Nhập Viện
21
Chương 21: 21: Xin Lỗi Em
22
Chương 22: 22: Phí Dương Tôi Sai Rồi!
23
Chương 23: 23: Một Người Yêu Một Người Sẽ Có Dáng Vẻ Gì
24
Chương 24: 24: Scandal Tình Ái Của Tô Hữu Duy H
25
Chương 25: 25: Scandal Tình Ái Của Tô Hữu Duy 2
26
Chương 26: 26: Scandal Tình Ái Của Tô Hữu Duy 3
27
Chương 27: 27: Loại Người Không Thể Yêu
28
Chương 28: 28: Gặp Mỹ Nữ Trong Thang Máy
29
Chương 29: 29: Bé Con Anh Trở Về Rồi Đây
30
Chương 30: 30: Hứa Nhất Vĩ Và Hứa Diệu Hàm
31
Chương 31: 31: Nhất Định Không Có Lần Sau
32
Chương 32: 32: Em Trở Về Rồi
33
Chương 33: 33: Tiêu Thái Liêm Cậu Tin Mình Sao
34
Chương 34: 34: Tôi Kết Hôn Rồi
35
Chương 35: 35: Mang Thai
36
Chương 36: 36: Cả Đời Này Cô Ấy Chỉ Có Thể Thuộc Về Tôi
37
Chương 37: 37: Thề Chết Không Quay Đầu
38
Chương 38: 38: Em Phải Bù Đắp Cho Anh Nhiều Hơn
39
Chương 39: 39: Đàm Hạo 1
40
Chương 40: 40: Đàm Hạo 2
41
Chương 41: 41: Anh Muốn Hại Bảo Bảo Trong Bụng Em Sao
42
Chương 42: 42: Cố Chấp
43
Chương 43: 43: Khám Thai
44
Chương 44-45
45
Chương 46: 46: Hủy Hoại La Mẫn Tuyên 2
46
Chương 47: 47: Hủy Hoại La Mẫn Tuyên 3
47
Chương 48: 48: Hủy Hoại La Mẫn Tuyên 4
48
Chương 49: 49: La Mẫn Tuyên Phản Kích 1
49
Chương 50: 50: La Mẫn Tuyên Phản Kích 2
50
Chương 51: 51: La Mẫn Tuyên Phản Kích 3 - Tàng Trữ Ma Túy
51
Chương 52: 52: La Mẫn Tuyên Phản Kích 4 - Chồng Bà Mày Cũng Dám Cưỡi
52
Chương 53: 53: Cưỡng Hiếp - Mày Thì Có Gì Hơn Tao
53
Chương 54: 54: Nhân Quả Tuần Hoàn
54
Chương 55: 55: Hàm Hàm Buông Tay Đi Em
55
Chương 56: 56: Thứ Tôi Coi Trọng Chỉ Có Đôi Mắt Này Của Cô
56
Chương 57: 57: Ai Cho Mày Chạm Vào Cô Ấy
57
Chương 58: 58: Anh Chỉ Là Lo Sợ
58
Chương 59: 59: Anh Không Hề Có Tình Cảm Với La Mẫn Tu
59
Chương 60: 60: Một Khúc Kinh Hồng 1
60
Chương 61: 61: Một Khúc Kinh Hồng 2
61
Chương 62: 62: Một Khúc Kinh Hồng 3
62
Chương 63: 63: Ai Ức Hiếp Em Ông Đây Đào Cả Nhà Nó
63
Chương 64: 64: Mày Cố Tình Đúng Không
64
Chương 65: 65: Là Tôi Ăn Bám Cô Ấy
65
Chương 66: 66: Năm Tôi 12 Tuổi Tôi Gặp Cô Ấy
66
Chương 67: 67: Ngọn Gió Nào Đưa La Đại Tiểu Thư Đến Đây
67
Chương 68: 68: Mày Đi Chết Đi
68
Chương 69: 69: Tôi Muốn Giết Cô Ta
69
Chương 70: 70: Châu Sơ Ly Và Châu Ngọc Mai - Người Giật Dây
70
Chương 71: 71: Có Lẽ Tôi Sẽ Không Trở Về Nữa
71
Chương 72: 72: Anh Yêu Em Mà Phải Không
72
Chương 73: 73: Cô Có Từng Nghe Qua Câu Chuyện Nàng Tiên Cá Chưa
73
Chương 74: 74: Hình Phạt Lớn Nhất
74
Chương 75: 75: Hàm Hàm Chết Rồi Bà Còn Về Đây Để Làm
75
Chương 76: 76: Cho Đến Bây Giờ Cũng Không Xứng
76
Chương 77: 77: La Mẫn Tuyên Tỉnh Lại
footer(); ?>