Quyển 1 – Chương 23: Phá huỷ Tây thành

Khánh Nhiễm vẫn giấu mình trong nhã gian đó, đến lúc trời tối mới
lặng lẽ ra khỏi tửu lâu, trong màn đêm che khuất, nàng lần mò từ ngõ nhỏ về tới căn viện bỏ không.

Mới vừa ngồi xuống giường, nàng giật mình, nhẹ nhàng luồn tay vào
lòng chạm đến một cái túi giấy, hai tròng mắt trừng lớn, gắt gao nhìn
vào góc tối trong phòng.

“Đi ra.” Nàng cố gắng bình tĩnh, thanh âm rất cứng rắn.

Từ trong góc có một hắc y nhân chậm rãi bước ra, gương mặt hắn giống
người Chiến quốc, mày rậm, mắt sáng, thân ảnh trong góc khuất hòa làm
một với bóng đêm, không khỏi khiến người ta cảm giác thật âm trầm. Khánh Nhiễm cảm thấy người thế này rất thích hợp để hành động trong bóng tối, giống như ma như quỷ.

Khánh Nhiễm nhịn không được rùng mình, bất giác đã nắm chặt túi giấy trong lòng.

“Hừ, mê huyễn dược sao? Đối với ta vô dụng. Ngươi không cần khẩn
trương, nếu ta muốn lấy mạng ngươi, không cần để ngươi phát hiện ra mà
đã hành động rồi.”

Thanh âm trầm thấp vang lên, Khánh Nhiễm biết lời nói của nam nhân
không phải giả dối, thế này mới thở phào nhẹ nhõm, hơi nheo mắt nhìn về
phía trước.

“Phượng Anh cho ngươi đến?”

Thấy nam nhân gật đầu, Khánh Nhiễm đứng dậy liếc qua hắn một chút,
đối với Phượng Anh, có thể tìm được một người như vậy cũng không có gì
ngạc nhiên. Nàng đi tới bàn nhỏ châm nến lên, mài mực đề bút viết vài
chữ, đợi cho mực khô hết nàng mới nhấc tờ giấy, lấy ra mấy tấm ngân
phiếu Tứ lang để lại ngày đó.

“Ta cần mấy thứ này, càng nhanh càng tốt, rất mong đại ca hãy hỗ trợ. Khánh Nhiễm trước xin được cảm tạ.” Khánh Nhiễm nói xong khom người cúi đầu.

Nam tử tiếp nhận tờ giấy, nhưng không cầm lấy ngân phiếu, hắn nhìn
lướt qua một chút, rồi bỏ vào lòng, xoay người rời đi. Khánh Nhiễm tiến
lên một bước ngăn hắn lại:“Đại ca xưng hô như thế nào?”

“Phượng Lôi.”

“Khi nào thì ta có thể lấy được?” Khánh Nhiễm vội vàng nói, từ nay
trở đi quan phủ sẽ càng bắt dân chúng đến nha môn xác nhận thi thể, nàng cũng càng sợ sự tình lại có biến, không còn bao nhiêu thời gian nữa,
nhất định ngày mai phải đem thi thể phụ mẫu cướp về.

“Hai canh giờ.” Phượng Lôi nói xong, thân ảnh lóe lên rồi biến mất.

Khánh Nhiễm hơi trầm tư, nàng bước tới trước bàn, lại đề bút viết
viết vẽ vẽ, thỉnh thoảng còn gãi gãi đầu, nhíu mày suy nghĩ sâu xa. Sau
một lúc lâu nàng mới dừng bút, đem những thứ đã viết tốt nhìn qua thật
kỹ, thở dài một hơi. Nàng đứng dậy đi ra phía ngoài, tìm một vài cái
bình lớn, bắt tay tẩy rửa sạch sẽ, lại lấy những đồ phế phẩm trong nhà
đem đi chà lau. Chuẩn bị bùn, mảnh sứ vỡ, mấy thỏi trúc, vài đoạn dây
thừng thô dày, xong hết mọi chuyện mới yên tĩnh ngồi đợi Phượng Lôi.

Qủa nhiên lát sau Phượng Lôi đã đẩy cửa bước vào, phía sau còn có một hắc y nhân đi theo, hắn đem hai cái xách lớn thả xuống, thấy Khánh
Nhiễm tỉ mỉ kiểm tra mọi thứ, hắn hơi nhíu mày, không biết tiểu cô nương có thể muốn làm cái gì.

Khánh Nhiễm kiểm tra xong xuôi, thấy mọi thứ ở đây đều không khác với những gì nàng đã viết ra, hoàn toàn đạt tiêu chuẩn. Không ngờ, chỉ
trong thời gian ngắn mà họ có thể chuẩn bị tất thảy mọi thứ, Khánh Nhiễm đối với Phượng Anh không khỏi có thêm vài phần nghi kỵ. Nàng áp chế bản thân không run lên, Khánh Nhiễm quay đầu mỉm cười.

“Đa tạ hai vị đại ca, những thứ Khánh Nhiễm cần đều đã có trong này . Chỉ là không biết vài cái hủ lớn đã chuẩn bị được chưa.”

“Không cần cảm tạ, chúng ta chỉ là phụng mệnh mà thôi. Còn những hủ
sứ, đều đã xếp trong sân.” Phượng Lôi ngắt lời Khánh Nhiễm, lạnh lùng
nói.

Khánh Nhiễm gật đầu:“Thật sự đã nhận ân tình của các ngươi. Ta còn
chút việc phải làm, hai vị đại ca cũng nghỉ ngơi đi, vào giữa trưa có
thể lại đến không?”

Phượng Lôi nhìn Khánh Nhiễm nửa ngày, rồi xoay người mang theo hắc y
nhân kia ra khỏi phòng. Khánh Nhiễm nhìn thân ảnh hai người biến mất
trong bóng đêm, nàng khẽ ngẩng đầu ngắm bầu trời u ám phía Tây, đôi mắt
nheo lại, khóe môi nổi lên một chút lạnh giá.

Nàng trở về phòng liền rất bận rộn, ánh sáng le lói trong đêm tối,
đem thân ảnh tiểu cô nương chiếu rọi, in lên bức màn lụa đã cũ nát nơi
cửa sổ, thân ảnh nho nhỏ nhìn thật trầm tĩnh, cũng thật lạnh lùng.

Hôm sau, trời đã gần trưa, ánh nắng chiếu thẳng đỉnh đầu, vòm trời
xanh biếc quang đãng, có vài đám mây cuộn lại, bị gió thổi nhè nhẹ lúc
hợp lúc tan, bồng bềnh tạo ra đủ hình dáng.

Giờ phút này, pháp trường Tây thành là một mảnh tĩnh lặng, có mấy
chục quan binh đang chen chúc nhau ở lọng che sau hình đài, câu được câu mất oán giận việc làm khổ cực này.

Bởi vì hôm qua vừa mới xử trảm gian tế Thành quốc, dân chúng không
ngừng náo loạn, Tây thành trong hai ngày này vô cùng ồn ào. Ba thi thể
bị phơi thây, phía trước pháp trường luôn có dân chúng đến vây xem, bọn
họ phụ trách trông giữ thi thể, gánh vác nhiệm vụ quan trọng, cho nên
luôn phải tập trung chú ý từng người dân, chỉ sợ mắc phải sơ suất. Sáng
sớm trời còn chưa sáng, họ đã phải đến pháp trường, bây giờ một chén cơm nóng cũng chưa được ăn, thời điểm này khó chịu như muốn giết người,
không khỏi lộ ra vài phần mệt mỏi.

Đã đến giờ dùng bữa, dân chúng cũng giải tán dần, thật vất vả pháp
trường mới thanh tịnh được một chút, bọn họ cũng thỉnh thoảng trừng mắt
nhìn về phía đầu đường, chỉ mong người thay phiên tới đổi lượt mau một
chút.

Một lúc sau thì đầu đường cũng truyền đến tiếng bước chân, bọn họ không khỏi cùng lộ ra vui vẻ.

“Ai da mau đến đây đi, lão tử sắp chết đói rồi.”

“Sao chúng ta lại phải làm cái chuyện quái quỷ này chứ, ngày nắng như vậy lại không có một chút ấm, nếu không mau được ăn cơm chắc ta sẽ chết cóng chỗ này mất .”

“Mẹ nó, đã chết còn không cho người khác sống yên ổn, theo lão tử ta
thấy, chỉ cần quất roi vào mấy cái thi thể này cả ngày rồi ném hết cho
chó ăn, như vậy ta cũng không tin không dụ được tặc tử xuất hiện.”

Trong lúc nói chuyện, một đội binh lính đã cầm thương vòng qua góc
đường chạy đến, những binh lính đang chờ thay lượt bên này cũng đã nhảy
xuống hình đài, sửa sang lại hàng ngũ chuẩn bị trao đổi.

Nhưng vào đúng lúc này, một tiếng nổ vang trời truyền đến. Những binh lính đang đứng trước đài trợn mắt há mồm nhìn tình cảnh trước mắt, ánh
mắt đều là kinh khiếp. Họ không ngừng dùng sức dụi mắt thật kỹ, sợ là
mình đang nhìn lầm.

Chỉ thấy, giờ phút này đầu đường bốc khói cuồn cuộn, dãy dãy tường đá ầm ầm sập xuống, bụi đất bay tứ tung, có vài tiếng hét thảm chấn động
cả bầu trời. Mà đội ngũ bọn họ đang chờ mong thay lược đã biến mất trước tầm mắt, có một tầng bụi đất dày đặc che chắn không nhìn rõ được, chỉ
nghe những tiếng kêu gào thảm thiết truyền đến không ngừng, nói cũng
không biết đã xảy ra chuyện gì.

Binh lính còn đang ngây người, bên tai lại đột ngột truyền đến từng
trận nổ vang, cùng với chấn động lúc nãy giống nhau như đúc. Tiếng nổ
chấn động cả một khoảng trời, giống như sấm sét, tiếng này nối tiếp
tiếng khác, ầm ầm ở Tây thành vang lên, từng tiếng từng tiếng như sấm
dội trời cao. Thanh âm chấn động hồi lâu, giống như ma âm vang vọng
trong thiên địa, mãi không tiêu tán. Những binh lính đang ngơ ngác ở
hình đài đã tái nhợt mặt mày, chỉ có thể nhìn những quân sĩ ở chỗ xa mà
phát run.

Người đang mặc khôi giáp đặc biệt đứng ở đầu hàng, là thủ lĩnh của
đội thủ binh ở đây, đầu hắn đầy mồ hôi, cảnh tượng phía trước đã bị san
bằng thành một đống phế tích, hắn trợn mắt há mồm, lại nhìn đến những
tên lính đang nằm trên đất kêu gào thảm thiết, sắc mặt không khỏi tái
nhợt.

Thị lực của hắn rất tốt, tuy là pháp trường và đầu đường còn cách
nhau một khoảng, nhưng hắn vẫn có thể nhìn rõ đồng bạn đang ngã nghiên
trên đất. Người thiếu cánh tay, người lại rớt chân, đau đớn ôm lấy cơ
thể kêu gào thảm thiết. Có người còn bị vài mảnh sứ cắm vào người, ôm
hai tay không ngừng chảy ra máu tươi. Cũng có người bị những mảnh sắc
nhọn chọc nát thành một cái tổ ong, hoàn toàn không còn động tĩnh nữa,
phía dưới những tảng đá lớn hình như cũng có người, nhưng chỉ thấy được
một cánh tay thò ra đang không ngừng giãy giụa. . . Trước mắt là một mớ
hỗn độn, ngập tràn chỉ có một màu đỏ tươi.

Đó là cái gì? Trời ạ! Thật đáng sợ!

Bên tai không ngừng truyền đến tiếng nổ, trước mắt thì nhìn thấy cảnh tượng như vậy, hắn chỉ cảm thấy cả người rét run. Hiện tại là lúc đổi
phiên trực, nếu hắn không có nhầm lẫn, những tiếng nổ này chắc chắn
truyền đến từ những nơi gác binh yếu điểm . Nói cách khác, những nơi trú binh ở Tây thành đều đã xảy ra chuyện, dù hắn có là khẻ ngốc cũng biết
trận nổ như vậy để làm gì.

Đột nhiên phục hồi tinh thần lại, hắn hét lớn một tiếng:“Mau, mau! Bảo vệ thi thể!”

Nhưng vừa nói xong, bên tai liền có một âm thanh vang lên, trước mắt
nổi lên từng đợt sương trắng. Hắn chưa kịp nhắm mắt, sương trắng đã lọt
vào kẽ mắt, một trận đau nhức truyền đến. Hắn dùng tay che mắt lại, la
lớn:“Nhắm mắt lại, là vôi, mau bịt. . . Khụ khụ. . .”

Sương trắng vọt vào trong miệng, yết hầu hắn cảm thấy đắng chát, hắn
kịch liệt ho khan , từ lúc sinh ra đến giờ, chưa bao giờ cảm thấy hoảng
sợ cùng khủng hoảng như thế này. Tuy gặp phải tình huống như vậy, nhưng
trong lòng hắn cũng rõ ràng, Khúc Đông Bình là người tâm ngoan thủ lạt,
nếu thi thể trong tay hắn lại gặp chuyện không may, thì hắn cũng đừng
mong sống sót. Hắn áp chế sợ hãi cùng bất an, cố nén khó chịu trong thân thể lần mò tới hình đài, dùng sức mở mắt ra.

Nhìn đến tình cảnh trước mắt làm lòng hắn lạnh lẽo, giờ phút này hình đài đã rỗng tuếch, làm gì còn ba cổ thi thể kia! Cảm thấy như trời rung đất chuyển, khóe mắt hắn đau nhói, trước mặt đã tối đen, cả người thẳng tắp ngã xuống hình đài.

Lúc này sương trắng đã tiêu tán, chúng binh lính cũng liều mạng mở
mắt, nhìn đến trên đài thì trong lòng chấn động, không rõ vì sao trong
chốc lát mà tình cảnh đã biến thành như vậy. Cảm thấy tất cả như một hồi ác mộng, đầu đường vẫn không ngừng truyền đến những tiếng kêu gào thảm
thiết, trong lòng bọn họ lạnh như băng. Đây là dạng ác mộng gì vậy!

Chapter
1 Quyển 1 - Chương 1: Tình thân ấm áp
2 Quyển 1 - Chương 2: Căn phòng nhỏ ấm áp trong mùa đông
3 Quyển 1 - Chương 3: Tai họa bất ngờ ập đến
4 Quyển 1 - Chương 4: Một đêm đỏ máu
5 Quyển 1 - Chương 5: Huyết hải thâm cừu
6 Quyển 1 - Chương 6: Dựng bia lập mộ
7 Quyển 1 - Chương 7: Ta đã giết người
8 Quyển 1 - Chương 8: Đoạt ngựa cướp đường
9 Quyển 1 - Chương 9: Cải trang ăn mày vào thành
10 Quyển 1 - Chương 10: Không làm ăn mày
11 Quyển 1 - Chương 11: Tái ngộ trong ngõ nhỏ
12 Quyển 1 - Chương 12: Nửa đêm cướp của
13 Quyển 1 - Chương 13: Cái gọi là phá rối
14 Quyển 1 - Chương 14: Tứ lang mới quen
15 Quyển 1 - Chương 15: Nỗi đau của mỗi người
16 Quyển 1 - Chương 16: Khơi mầm tai hoạ
17 Quyển 1 - Chương 17: Gặp lại Phượng Anh
18 Quyển 1 - Chương 18: Dân tình phẫn nộ
19 Quyển 1 - Chương 19: Pháp trường nổi sóng
20 Quyển 1 - Chương 20: Biến cố đột ngột
21 Quyển 1 - Chương 21: Hợp tác
22 Quyển 1 - Chương 22: Cứu giúp tài tình
23 Quyển 1 - Chương 23: Phá huỷ Tây thành
24 Quyển 1 - Chương 24: Thoát khỏi Khánh thành
25 Quyển 1 - Chương 25: Tạm biệt Phượng Anh
26 Quyển 1 - Chương 26: Phía Bắc kinh thành
27 Quyển 1 - Chương 27: Vô cùng nhục nhã
28 Quyển 1 - Chương 28: Bị tính kế
29 Quyển 1 - Chương 29: Hãy tin ta
30 Quyển 1 - Chương 30: Lô hoả thuần thanh (*)
31 Quyển 1 - Chương 31: Đồng bọn tiến cung
32 Quyển 1 - Chương 32: Mới vào cung
33 Quyển 1 - Chương 33: Tỷ đệ gặp lại
34 Quyển 1 - Chương 34: Âm mưu
35 Quyển 1 - Chương 35: Hạnh điểu đốt cung
36 Quyển 1 - Chương 36: Kiền Viên đại hỏa
37 Quyển 2 - Chương 1: Thời gian thấm thoát
38 Quyển 2 - Chương 2: Trở lại đế đô
39 Quyển 2 - Chương 3: Nhàn thoại ở tửu lâu
40 Quyển 2 - Chương 4: Đánh giá lẫn nhau
41 Quyển 2 - Chương 5: Tiếng đàn ở Thường Duyệt
42 Quyển 2 - Chương 6: Anh kiệt tề tựu
43 Quyển 2 - Chương 7: Tứ quốc nhập thọ
44 Quyển 2 - Chương 8: Tu La đoạt mạng
45 Quyển 2 - Chương 9: Kích đấu trong đại điện
46 Quyển 2 - Chương 10: Theo đuổi tâm tư của mình
47 Quyển 2 - Chương 11: Nguy hiểm trốn thoát khỏi hậu cung
48 Quyển 2 - Chương 12: Ai mới là mèo?
49 Quyển 2 - Chương 13: Xa giá rời cung
50 Quyển 2 - Chương 14: Phong lưu ở Vân Hồ
51 Quyển 2 - Chương 15: Quá đáng ghét
52 Quyển 2 - Chương 16: Phượng Anh. Diệu quốc
53 Quyển 2 - Chương 17: Đoạt cơm phong ba
54 Quyển 2 - Chương 18: Giá hoạ cho Yến quốc
55 Quyển 2 - Chương 19: Tứ lang chịu ngược
56 Quyển 2 - Chương 20: Ám độ trần thương*
57 Quyển 2 - Chương 21: Sát bên người lướt qua
58 Quyển 2 - Chương 22: Địch Táp sám hối
59 Quyển 2 - Chương 23: Ẩn nấp trong ngục tối
60 Quyển 2 - Chương 24: Gọi Phượng đại ca
61 Quyển 2 - Chương 25: Bình tâm tĩnh khí
62 Quyển 2 - Chương 26: Mê tình đẫm máu
63 Quyển 2 - Chương 27: Phượng Anh thật và giả
64 Quyển 2 - Chương 28: Bôi nhọ Phượng Anh
65 Quyển 2 - Chương 29: Muốn đoạt thiên hạ
66 Quyển 2 - Chương 30: Quyết định quan trọng
67 Quyển 2 - Chương 31: Mới vào quân lữ
68 Quyển 2 - Chương 32: Huyết nhiễm y bào
69 Quyển 2 - Chương 33: Tức giận khó kìm nén
70 Quyển 2 - Chương 34: Hát vang loạn tình
71 Quyển 2 - Chương 35: Giáo trường thương ảnh
72 Quyển 2 - Chương 36: Quan tâm mơ hồ
73 Quyển 2 - Chương 37: Cái gọi là quân tử
74 Quyển 2 - Chương 38: Trái tim mất phương hướng
75 Quyển 2 - Chương 39: Bát Trân trận pháp
76 Quyển 2 - Chương 40: Chuẩn bị cho chiến sự
77 Quyển 2 - Chương 41
78 Quyển 2 - Chương 42: Huyết chiến ở bình nguyên
79 Quyển 2 - Chương 43: Công chúa gặp nạn
80 Quyển 2 - Chương 44: Anh hùng cứu mỹ nhân
81 Quyển 2 - Chương 45: Trêu đùa Lân quân
82 Quyển 2 - Chương 46: Công chúa Thừa Mẫn
83 Quyển 2 - Chương 47: Gặp nhau ở thanh lâu
84 Quyển 2 - Chương 48: Mặt dày mày dạn
85 Quyển 2 - Chương 49: Oan gia vui vẻ
86 Quyển 2 - Chương 50
87 Quyển 2 - Chương 51
88 Quyển 2 - Chương 52
89 Quyển 2 - Chương 53
90 Quyển 2 - Chương 54
91 Quyển 2 - Chương 55
92 Quyển 2 - Chương 56
93 Quyển 2 - Chương 57
94 Quyển 2 - Chương 58
95 Quyển 2 - Chương 59
96 Quyển 2 - Chương 60
97 Quyển 2 - Chương 61
98 Quyển 2 - Chương 62
99 Quyển 2 - Chương 63
100 Quyển 2 - Chương 64
101 Quyển 2 - Chương 65: Tâm tư của nam nhân
102 Quyển 2 - Chương 66: Tứ lang bày tỏ tình cảm
103 Quyển 2 - Chương 67: Tình thi dụ khanh
104 Quyển 2 - Chương 68: Lần thứ hai cứu mỹ nhân
105 Quyển 2 - Chương 69: Bị khanh cảm phục
106 Quyển 2 - Chương 70
107 Quyển 2 - Chương 71
108 Quyển 2 - Chương 72
109 Quyển 3 - Chương 1: Vang danh thiên hạ
110 Quyển 3 - Chương 2: Tri kỷ trong đêm trăng
111 Quyển 3 - Chương 3
112 Quyển 3 - Chương 4: Khuynh tâm khuynh tình
113 Quyển 3 - Chương 5
114 Quyển 3 - Chương 6
115 Quyển 3 - Chương 7
Chapter

Updated 115 Episodes

1
Quyển 1 - Chương 1: Tình thân ấm áp
2
Quyển 1 - Chương 2: Căn phòng nhỏ ấm áp trong mùa đông
3
Quyển 1 - Chương 3: Tai họa bất ngờ ập đến
4
Quyển 1 - Chương 4: Một đêm đỏ máu
5
Quyển 1 - Chương 5: Huyết hải thâm cừu
6
Quyển 1 - Chương 6: Dựng bia lập mộ
7
Quyển 1 - Chương 7: Ta đã giết người
8
Quyển 1 - Chương 8: Đoạt ngựa cướp đường
9
Quyển 1 - Chương 9: Cải trang ăn mày vào thành
10
Quyển 1 - Chương 10: Không làm ăn mày
11
Quyển 1 - Chương 11: Tái ngộ trong ngõ nhỏ
12
Quyển 1 - Chương 12: Nửa đêm cướp của
13
Quyển 1 - Chương 13: Cái gọi là phá rối
14
Quyển 1 - Chương 14: Tứ lang mới quen
15
Quyển 1 - Chương 15: Nỗi đau của mỗi người
16
Quyển 1 - Chương 16: Khơi mầm tai hoạ
17
Quyển 1 - Chương 17: Gặp lại Phượng Anh
18
Quyển 1 - Chương 18: Dân tình phẫn nộ
19
Quyển 1 - Chương 19: Pháp trường nổi sóng
20
Quyển 1 - Chương 20: Biến cố đột ngột
21
Quyển 1 - Chương 21: Hợp tác
22
Quyển 1 - Chương 22: Cứu giúp tài tình
23
Quyển 1 - Chương 23: Phá huỷ Tây thành
24
Quyển 1 - Chương 24: Thoát khỏi Khánh thành
25
Quyển 1 - Chương 25: Tạm biệt Phượng Anh
26
Quyển 1 - Chương 26: Phía Bắc kinh thành
27
Quyển 1 - Chương 27: Vô cùng nhục nhã
28
Quyển 1 - Chương 28: Bị tính kế
29
Quyển 1 - Chương 29: Hãy tin ta
30
Quyển 1 - Chương 30: Lô hoả thuần thanh (*)
31
Quyển 1 - Chương 31: Đồng bọn tiến cung
32
Quyển 1 - Chương 32: Mới vào cung
33
Quyển 1 - Chương 33: Tỷ đệ gặp lại
34
Quyển 1 - Chương 34: Âm mưu
35
Quyển 1 - Chương 35: Hạnh điểu đốt cung
36
Quyển 1 - Chương 36: Kiền Viên đại hỏa
37
Quyển 2 - Chương 1: Thời gian thấm thoát
38
Quyển 2 - Chương 2: Trở lại đế đô
39
Quyển 2 - Chương 3: Nhàn thoại ở tửu lâu
40
Quyển 2 - Chương 4: Đánh giá lẫn nhau
41
Quyển 2 - Chương 5: Tiếng đàn ở Thường Duyệt
42
Quyển 2 - Chương 6: Anh kiệt tề tựu
43
Quyển 2 - Chương 7: Tứ quốc nhập thọ
44
Quyển 2 - Chương 8: Tu La đoạt mạng
45
Quyển 2 - Chương 9: Kích đấu trong đại điện
46
Quyển 2 - Chương 10: Theo đuổi tâm tư của mình
47
Quyển 2 - Chương 11: Nguy hiểm trốn thoát khỏi hậu cung
48
Quyển 2 - Chương 12: Ai mới là mèo?
49
Quyển 2 - Chương 13: Xa giá rời cung
50
Quyển 2 - Chương 14: Phong lưu ở Vân Hồ
51
Quyển 2 - Chương 15: Quá đáng ghét
52
Quyển 2 - Chương 16: Phượng Anh. Diệu quốc
53
Quyển 2 - Chương 17: Đoạt cơm phong ba
54
Quyển 2 - Chương 18: Giá hoạ cho Yến quốc
55
Quyển 2 - Chương 19: Tứ lang chịu ngược
56
Quyển 2 - Chương 20: Ám độ trần thương*
57
Quyển 2 - Chương 21: Sát bên người lướt qua
58
Quyển 2 - Chương 22: Địch Táp sám hối
59
Quyển 2 - Chương 23: Ẩn nấp trong ngục tối
60
Quyển 2 - Chương 24: Gọi Phượng đại ca
61
Quyển 2 - Chương 25: Bình tâm tĩnh khí
62
Quyển 2 - Chương 26: Mê tình đẫm máu
63
Quyển 2 - Chương 27: Phượng Anh thật và giả
64
Quyển 2 - Chương 28: Bôi nhọ Phượng Anh
65
Quyển 2 - Chương 29: Muốn đoạt thiên hạ
66
Quyển 2 - Chương 30: Quyết định quan trọng
67
Quyển 2 - Chương 31: Mới vào quân lữ
68
Quyển 2 - Chương 32: Huyết nhiễm y bào
69
Quyển 2 - Chương 33: Tức giận khó kìm nén
70
Quyển 2 - Chương 34: Hát vang loạn tình
71
Quyển 2 - Chương 35: Giáo trường thương ảnh
72
Quyển 2 - Chương 36: Quan tâm mơ hồ
73
Quyển 2 - Chương 37: Cái gọi là quân tử
74
Quyển 2 - Chương 38: Trái tim mất phương hướng
75
Quyển 2 - Chương 39: Bát Trân trận pháp
76
Quyển 2 - Chương 40: Chuẩn bị cho chiến sự
77
Quyển 2 - Chương 41
78
Quyển 2 - Chương 42: Huyết chiến ở bình nguyên
79
Quyển 2 - Chương 43: Công chúa gặp nạn
80
Quyển 2 - Chương 44: Anh hùng cứu mỹ nhân
81
Quyển 2 - Chương 45: Trêu đùa Lân quân
82
Quyển 2 - Chương 46: Công chúa Thừa Mẫn
83
Quyển 2 - Chương 47: Gặp nhau ở thanh lâu
84
Quyển 2 - Chương 48: Mặt dày mày dạn
85
Quyển 2 - Chương 49: Oan gia vui vẻ
86
Quyển 2 - Chương 50
87
Quyển 2 - Chương 51
88
Quyển 2 - Chương 52
89
Quyển 2 - Chương 53
90
Quyển 2 - Chương 54
91
Quyển 2 - Chương 55
92
Quyển 2 - Chương 56
93
Quyển 2 - Chương 57
94
Quyển 2 - Chương 58
95
Quyển 2 - Chương 59
96
Quyển 2 - Chương 60
97
Quyển 2 - Chương 61
98
Quyển 2 - Chương 62
99
Quyển 2 - Chương 63
100
Quyển 2 - Chương 64
101
Quyển 2 - Chương 65: Tâm tư của nam nhân
102
Quyển 2 - Chương 66: Tứ lang bày tỏ tình cảm
103
Quyển 2 - Chương 67: Tình thi dụ khanh
104
Quyển 2 - Chương 68: Lần thứ hai cứu mỹ nhân
105
Quyển 2 - Chương 69: Bị khanh cảm phục
106
Quyển 2 - Chương 70
107
Quyển 2 - Chương 71
108
Quyển 2 - Chương 72
109
Quyển 3 - Chương 1: Vang danh thiên hạ
110
Quyển 3 - Chương 2: Tri kỷ trong đêm trăng
111
Quyển 3 - Chương 3
112
Quyển 3 - Chương 4: Khuynh tâm khuynh tình
113
Quyển 3 - Chương 5
114
Quyển 3 - Chương 6
115
Quyển 3 - Chương 7
footer(); ?>