Quyển 2 – Chương 15: Quá đáng ghét

Khánh Nhiễm cảm thấy như đang bị nhấn chìm trong lò lửa nóng rực, đôi lúc lại giống như đang chìm nổi giữa biển băng lạnh giá, cả người lúc
lạnh lại lúc nóng, rất hỗn loạn!

Những hình ảnh chấp nối mơ hồ lướt qua đầu nàng, lúc là gương mặt
tươi cười hào sảng của cha, lúc là bàn tay dịu dàng của nương đang vuốt
ve mặt nàng, trong chốc lát lại là biển máu nhuộm đỏ cả bầu trời và mặt
đất, nàng hoảng sợ muốn mở mắt ra, nhưng mí mắt lại giống như có vật
nặng đang đè vào, không còn chút sức lực.

Trong lúc mơ màng, dường như có một người luôn dịu dàng ôm nàng vào
lòng, cái ôm kia thật rộng lớn và ấm áp, giống như lồng ngực vững chãi
của cha, nàng tham lam muốn đến gần hơn, gần hơn chút nữa…nhưng người nọ lại đột ngột rời đi.

Một lúc sau, tựa hồ có một sức mạnh dịu dàng chạm vào khắp người
nàng, từng đợt đau đớn truyền đến, nàng khiếp sợ vô cùng, nhưng lại
không có sức lực để ngăn cản nó, chỉ có thể dày vò tuỳ ý người đó muốn
làm gì thì làm.

Một trận đau đớn khủng khiếp, nàng mệt mỏi hôn mê bất tỉnh. Trong lúc mơ màng, nàng nghe được giọng một nam một nữ nói chuyện

Cái ôm ấm áp kia lại phủ lên người nàng, trời rung đất chuyển, rồi mọi chuyện dần yên ắng đi qua.

Đợi đến khi nàng hoàn toàn tỉnh lại, ánh vào mi mắt là dải lụa vàng
phất phơ bên tấm màn xanh nhạt, bên mép thêu những khóm hoa lan viền bạc tinh mỹ. Gió thổi qua lay động, dây lụa vàng rũ xuống lượn lờ theo cơn
gió, ánh sáng nhẹ nhàng vờn quanh.

Trong không trung chập chờn mùi cây an tức hương*, Khánh Nhiễm cảm
thấy đầu vừa nặng vừa đau, huyệt thái dương căng tức rất đau đớn. Nàng
khẽ đưa tay nâng trán, mơ hồ nhớ đến trong lúc mê man, dường như nghe
được giọng hai người nói chuyện.

“Cô nương này là tội phạm truy nã quan trọng của Chiến quốc, thiếu
gia không ngại có thể để nàng ở lại chỗ của Lãng Tinh, mang về sứ quán
sợ là không tốt.”

“Không sao, ngươi cứ đi chuẩn bị đi, tối nay ta sẽ mang nàng về sứ thần quán.”

“Tôi sợ không ổn.”

“Yên tâm đi, có tỷ tỷ ở đây, Chiến Anh Đế sẽ không hoài nghi đến ta.
Về phần Địch Táp, hắn sẽ không dám làm trái lại lời của Chiến Anh Đế, mà xung đột với các sứ thần.”

“Vậy thiếu gia lo lắng nhất là Phượng Anh?”

“Phượng Anh là người tâm cơ thâm sâu, nay việc kết giao của hai nước
Chiến Lân sắp tới, nếu vì việc này để hắn bắt được nhược điểm, sợ rằng
sẽ sinh ra tranh chấp. Nhưng hắn vạn vạn không thể nghĩ đến, ta sẽ mang
người về sứ thần quán.”

“Lần này thiếu gia hành sự thật thật giả giả, vậy Phượng Anh kia nhất định nghĩ người để ở chỗ tôi.”

“Nhưng ta nghĩ cũng chỉ có thể lừa hắn được hai ngày, người theo dõi xe ngựa đã đi rồi?”

“Đi rồi, công phu của người đó rất cao, người của chúng ta đuổi theo nhưng mất dấu.”

“Thôi, đi chuẩn bị đi.”

. .

Khánh Nhiễm nhíu mày, hồi tưởng lại những lời nói đứt quãng nghe
được, phân tích tình cảnh của mình hiện tại. Nghĩ đến thiếu gia kia nhất định là Lận Kì Mặc, còn cô gái lúc nãy gọi là Lãng Tinh, nếu theo lời
bọn họ nói, hiện tại nàng đang ở trong sứ thần quán.

Chiến Lân hai nước đang liên minh, việc này thật ra Khánh Nhiễm cũng
đã nghe qua, Lận Kì Mặc nói không thể để Phượng Anh bắt được điểm yếu, ý tứ có lẽ đề cập đến vấn đề phá hỏng việc liên minh này.

Vậy còn Lần Kì Mặc thì sao? Tại thời điểm nhạy cảm như vậy, vì sao hắn lại cứu nàng?

Trong lúc nàng đang suy tư, bên ngoài đã dần truyền đến tiếng bước
chân trầm ổn, Khánh Nhiễm cảm thấy đầu óc hơi ngưng trệ, liền nhắm hai
mắt lại .

Lận Kì Mặc bưng một thau nước từ bên ngoài tiến vào, đặt thau đồng
trên bàn lục giác, vắt khăn trong tay, sau đó đi về hướng giường.

Đi được hai bước, dưới chân bỗng dừng một chút, hắn ngẩng đầu nhìn
Khánh Nhiễm đang nhắm mắt nằm trên giường, khoé môi cười khẽ . Dưới chân nhẹ nhàng bước đến gần Khánh Nhiễm, chậm rãi ngồi xuống bên mép giường, đưa tay muốn cởi vạt áo trước ngực nàng.

Khánh Nhiễm cả kinh, nhanh chóng mở to hai mắt, chính lúc thấy một đôi mắt đen như mực đang cười đắc ý.

“Ngươi tính làm gì!”

“Nhiễm muội muội tỉnh rồi sao? Miệng vết thương của ngươi bị nức da,
Tứ lang chuẩn bị lau vết máu khô trước ngực cho ngươi, ngươi thấy Tình
ca ca có tốt không?” Lận Kì Mặc chớp chớp mắt cười nói.

Vừa rồi Khánh Nhiễm phát hiện các vết thương trên người đã được xử lí qua, ngay cả quần áo lúc đầu cũng được đổi thành váy trắng, nay thấy
hắn như vậy, không khỏi lại nhớ tới bàn tay rộng lớn dịu dàng vuốt nhẹ
lên thân thể nàng, nhất thời một cỗ xấu hổ đánh thẳng lên đầu, đốt hồng
hai gò má, làm chúng nóng bừng.

Nàng biết việc này không thể trách Lận Kì Mặc, ngược lại mình còn
phải nói lời cảm ơn hắn, nhưng khi nhìn thấy ánh mắt trêu ghẹo càn rỡ,
những lời muốn nói cũng chẳng biết nói ra thế nào, chỉ có thể nghiêng
đầu, nhíu mày không thèm trả lời.

Buồn nửa ngày …

Ánh mắt của Lận Kì Mặc vẫn chưa bao giờ dời đi, nàng ngoái đầu nhìn lại, cắn răng nói:“Lần này tính là ta nợ ngươi .”

Lận Kì Mặc vốn tưởng rằng nàng sẽ trợn mắt giận dữ, hoặc là động thủ
liều mạng giết chết hắn, còn không thì cũng nên giống mấy nữ nhân bình
thường, gặp loại chuyện này sẽ khóc lóc om xòm đòi tìm cái chết, hắn
thật không nghĩ tới nàng sẽ nói như vậy. Trong lúc nhất thời có chút
sững sờ, nghẹn họng nhìn nàng trân trối.

Nửa ngày, hắn cười phì hai tiếng, lẩm bẩm nói:“Sớm biết Nhiễm muội
muội lớn lên đầy đủ như vậy, lúc nãy ta nên nhìn thêm một lát . Thất
sách thất sách.”

Khánh Nhiễm giật mình một chút mới hiểu được hắn đang nói gì, đột
nhiên thấy khí trong thân thể hừng hực dồn hết lên đỉnh đầu, đưa tay
muốn chụp cái gối sứ bên cạnh, không ngờ chỉ mới động một chút đã đụng
đến miệng vết thương, nàng hít một ngụm khí lạnh, cảm thấy đầu óc choáng váng.

Thân thể mềm nhũn, Lận Kì Mặc rất nhanh điểm mấy huyệt đạo trên người nàng. Nàng trợn mắt nhìn hắn, lại thấy hắn cười như tên trộm, đưa tay
đến gần nàng.

“Bất quá không sao, bây giờ xem là được rồi, Nhiễm muội muội không cần thẹn thùng nha.”

“Ngươi muốn làm gì!”

Khánh Nhiễm trơ mắt nhìn bàn tay đẩy vạt áo trước ngực nàng, lộ ra lớp yếm đỏ thắm, nàng tức giận đến ngực phập phồng liên hồi.

Tia sáng trong mắt Lận Kì Mặc trầm xuống, liền thu hồi tầm mắt, nhưng vẫn không chịu nuốt khẩu khí, trừng mắt với Khánh Nhiễm:“Ta giúp ngươi
kiểm tra các miệng vết thương, với bộ dáng của ngươi bây giờ, gia không
có hứng thú đâu.”

Khánh Nhiễm nghi ngờ nhìn hắn, thấy ánh mắt hắn dời về phía hõm vai
nàng, vẻ mặt chuyên chú, quả thực chính là muốn nhìn miệng vết thương.
Thở dài nhẹ nhõm, lại cảm thấy hơi ngượng, nàng khẽ quay đầu đem mặt
chôn vào tấm chăn.

Chỉ vừa chuyển động một chút, vết thương dường như bị nứt máu, rất
đau! Cảm thụ được động tác của hắn trên vai nàng, Khánh Nhiễm cắn răng
không cho chính mình thở mạnh, trong lòng không khỏi tức giận.

Nhìn bộ dáng của nàng không có hứng thú? Bộ dáng của nàng làm sao chứ! Chẳng lẽ xấu đến mức bị ghét bỏ sao!

Không bao lâu, Lận Kì Mặc đã băng lại miệng vết thương rất chu đáo,
hắn đứng dậy, đưa mắt nhìn Khánh Nhiễm, thấy nàng vẫn không nói gì, liền liếc mắt đến gương đồng trên bàn. Trong mắt có tia buồn cười, khẽ nhếch môi một chút, đi qua hướng đó.

Hắn cầm lấy gương đồng, đem nó đặt lên giường, ủy khuất nói:“Ta vốn
muốn giúp Nhiễm muội muội rửa mặt, nhưng mà nếu Nhiễm nhi hung dữ như
vậy, vậy thì chỉ có thể tự mình làm thôi. Tứ lang đi đây.”

Hắn nói xong, quả thật biến mất nhanh như chớp, phong thái kia có thể nói là tiêu sái cực kì.

Khánh Nhiễm cảm thấy hồ nghi, cầm gương lên nhìn thử, vừa nhìn, nhất thời cảm thấy dở khóc dở cười.

Gương đồng phản chiếu gương mặt của chính mình, nhưng bên trên lại có hai khối đen sì như mắt gấu mèo, miệng đỏ choét một mảng, loang lổ chỗ
này chỗ kia, nhìn qua giống như một bức tranh dùng màu nước hỗn hợp tạt
lên.

Trách không được hắn nói nhìn bộ dáng của nàng không có hứng thú, ngay cả lệ quỷ nhìn thấy chắc cũng phải nhượng bộ lui binh.

Những phấn hoa nàng dùng trang điểm đều được bản thân nàng đặc chế,
cần dùng một bình nước thuốc đặc biệt mới tẩy được, nghĩ đến, chắc là Tứ lang dùng nước thường lau mặt cho nàng, nên mới thành bộ dáng như vậy.

Nhìn gương mặt quái dị trong gương đồng, một trận rầu rĩ không kiềm chế được từ trong ngực Khánh Nhiễm nảy lên.

————————-

Cây an tức hương: còn có tên là cây cánh kiến trắng, đây là cây
thuộc họ Bồ đề, mọc hoang, có thể trồng ở một số vùng núi và trung du,
để lấy nhựa hoặc lấy gỗ làm quẹt diêm, làm giấy. Đây là một loài cây có
mùi thơm, dùng để chữa ho, chữa vết thương, hoặc làm hương liệu.

Chapter
1 Quyển 1 - Chương 1: Tình thân ấm áp
2 Quyển 1 - Chương 2: Căn phòng nhỏ ấm áp trong mùa đông
3 Quyển 1 - Chương 3: Tai họa bất ngờ ập đến
4 Quyển 1 - Chương 4: Một đêm đỏ máu
5 Quyển 1 - Chương 5: Huyết hải thâm cừu
6 Quyển 1 - Chương 6: Dựng bia lập mộ
7 Quyển 1 - Chương 7: Ta đã giết người
8 Quyển 1 - Chương 8: Đoạt ngựa cướp đường
9 Quyển 1 - Chương 9: Cải trang ăn mày vào thành
10 Quyển 1 - Chương 10: Không làm ăn mày
11 Quyển 1 - Chương 11: Tái ngộ trong ngõ nhỏ
12 Quyển 1 - Chương 12: Nửa đêm cướp của
13 Quyển 1 - Chương 13: Cái gọi là phá rối
14 Quyển 1 - Chương 14: Tứ lang mới quen
15 Quyển 1 - Chương 15: Nỗi đau của mỗi người
16 Quyển 1 - Chương 16: Khơi mầm tai hoạ
17 Quyển 1 - Chương 17: Gặp lại Phượng Anh
18 Quyển 1 - Chương 18: Dân tình phẫn nộ
19 Quyển 1 - Chương 19: Pháp trường nổi sóng
20 Quyển 1 - Chương 20: Biến cố đột ngột
21 Quyển 1 - Chương 21: Hợp tác
22 Quyển 1 - Chương 22: Cứu giúp tài tình
23 Quyển 1 - Chương 23: Phá huỷ Tây thành
24 Quyển 1 - Chương 24: Thoát khỏi Khánh thành
25 Quyển 1 - Chương 25: Tạm biệt Phượng Anh
26 Quyển 1 - Chương 26: Phía Bắc kinh thành
27 Quyển 1 - Chương 27: Vô cùng nhục nhã
28 Quyển 1 - Chương 28: Bị tính kế
29 Quyển 1 - Chương 29: Hãy tin ta
30 Quyển 1 - Chương 30: Lô hoả thuần thanh (*)
31 Quyển 1 - Chương 31: Đồng bọn tiến cung
32 Quyển 1 - Chương 32: Mới vào cung
33 Quyển 1 - Chương 33: Tỷ đệ gặp lại
34 Quyển 1 - Chương 34: Âm mưu
35 Quyển 1 - Chương 35: Hạnh điểu đốt cung
36 Quyển 1 - Chương 36: Kiền Viên đại hỏa
37 Quyển 2 - Chương 1: Thời gian thấm thoát
38 Quyển 2 - Chương 2: Trở lại đế đô
39 Quyển 2 - Chương 3: Nhàn thoại ở tửu lâu
40 Quyển 2 - Chương 4: Đánh giá lẫn nhau
41 Quyển 2 - Chương 5: Tiếng đàn ở Thường Duyệt
42 Quyển 2 - Chương 6: Anh kiệt tề tựu
43 Quyển 2 - Chương 7: Tứ quốc nhập thọ
44 Quyển 2 - Chương 8: Tu La đoạt mạng
45 Quyển 2 - Chương 9: Kích đấu trong đại điện
46 Quyển 2 - Chương 10: Theo đuổi tâm tư của mình
47 Quyển 2 - Chương 11: Nguy hiểm trốn thoát khỏi hậu cung
48 Quyển 2 - Chương 12: Ai mới là mèo?
49 Quyển 2 - Chương 13: Xa giá rời cung
50 Quyển 2 - Chương 14: Phong lưu ở Vân Hồ
51 Quyển 2 - Chương 15: Quá đáng ghét
52 Quyển 2 - Chương 16: Phượng Anh. Diệu quốc
53 Quyển 2 - Chương 17: Đoạt cơm phong ba
54 Quyển 2 - Chương 18: Giá hoạ cho Yến quốc
55 Quyển 2 - Chương 19: Tứ lang chịu ngược
56 Quyển 2 - Chương 20: Ám độ trần thương*
57 Quyển 2 - Chương 21: Sát bên người lướt qua
58 Quyển 2 - Chương 22: Địch Táp sám hối
59 Quyển 2 - Chương 23: Ẩn nấp trong ngục tối
60 Quyển 2 - Chương 24: Gọi Phượng đại ca
61 Quyển 2 - Chương 25: Bình tâm tĩnh khí
62 Quyển 2 - Chương 26: Mê tình đẫm máu
63 Quyển 2 - Chương 27: Phượng Anh thật và giả
64 Quyển 2 - Chương 28: Bôi nhọ Phượng Anh
65 Quyển 2 - Chương 29: Muốn đoạt thiên hạ
66 Quyển 2 - Chương 30: Quyết định quan trọng
67 Quyển 2 - Chương 31: Mới vào quân lữ
68 Quyển 2 - Chương 32: Huyết nhiễm y bào
69 Quyển 2 - Chương 33: Tức giận khó kìm nén
70 Quyển 2 - Chương 34: Hát vang loạn tình
71 Quyển 2 - Chương 35: Giáo trường thương ảnh
72 Quyển 2 - Chương 36: Quan tâm mơ hồ
73 Quyển 2 - Chương 37: Cái gọi là quân tử
74 Quyển 2 - Chương 38: Trái tim mất phương hướng
75 Quyển 2 - Chương 39: Bát Trân trận pháp
76 Quyển 2 - Chương 40: Chuẩn bị cho chiến sự
77 Quyển 2 - Chương 41
78 Quyển 2 - Chương 42: Huyết chiến ở bình nguyên
79 Quyển 2 - Chương 43: Công chúa gặp nạn
80 Quyển 2 - Chương 44: Anh hùng cứu mỹ nhân
81 Quyển 2 - Chương 45: Trêu đùa Lân quân
82 Quyển 2 - Chương 46: Công chúa Thừa Mẫn
83 Quyển 2 - Chương 47: Gặp nhau ở thanh lâu
84 Quyển 2 - Chương 48: Mặt dày mày dạn
85 Quyển 2 - Chương 49: Oan gia vui vẻ
86 Quyển 2 - Chương 50
87 Quyển 2 - Chương 51
88 Quyển 2 - Chương 52
89 Quyển 2 - Chương 53
90 Quyển 2 - Chương 54
91 Quyển 2 - Chương 55
92 Quyển 2 - Chương 56
93 Quyển 2 - Chương 57
94 Quyển 2 - Chương 58
95 Quyển 2 - Chương 59
96 Quyển 2 - Chương 60
97 Quyển 2 - Chương 61
98 Quyển 2 - Chương 62
99 Quyển 2 - Chương 63
100 Quyển 2 - Chương 64
101 Quyển 2 - Chương 65: Tâm tư của nam nhân
102 Quyển 2 - Chương 66: Tứ lang bày tỏ tình cảm
103 Quyển 2 - Chương 67: Tình thi dụ khanh
104 Quyển 2 - Chương 68: Lần thứ hai cứu mỹ nhân
105 Quyển 2 - Chương 69: Bị khanh cảm phục
106 Quyển 2 - Chương 70
107 Quyển 2 - Chương 71
108 Quyển 2 - Chương 72
109 Quyển 3 - Chương 1: Vang danh thiên hạ
110 Quyển 3 - Chương 2: Tri kỷ trong đêm trăng
111 Quyển 3 - Chương 3
112 Quyển 3 - Chương 4: Khuynh tâm khuynh tình
113 Quyển 3 - Chương 5
114 Quyển 3 - Chương 6
115 Quyển 3 - Chương 7
Chapter

Updated 115 Episodes

1
Quyển 1 - Chương 1: Tình thân ấm áp
2
Quyển 1 - Chương 2: Căn phòng nhỏ ấm áp trong mùa đông
3
Quyển 1 - Chương 3: Tai họa bất ngờ ập đến
4
Quyển 1 - Chương 4: Một đêm đỏ máu
5
Quyển 1 - Chương 5: Huyết hải thâm cừu
6
Quyển 1 - Chương 6: Dựng bia lập mộ
7
Quyển 1 - Chương 7: Ta đã giết người
8
Quyển 1 - Chương 8: Đoạt ngựa cướp đường
9
Quyển 1 - Chương 9: Cải trang ăn mày vào thành
10
Quyển 1 - Chương 10: Không làm ăn mày
11
Quyển 1 - Chương 11: Tái ngộ trong ngõ nhỏ
12
Quyển 1 - Chương 12: Nửa đêm cướp của
13
Quyển 1 - Chương 13: Cái gọi là phá rối
14
Quyển 1 - Chương 14: Tứ lang mới quen
15
Quyển 1 - Chương 15: Nỗi đau của mỗi người
16
Quyển 1 - Chương 16: Khơi mầm tai hoạ
17
Quyển 1 - Chương 17: Gặp lại Phượng Anh
18
Quyển 1 - Chương 18: Dân tình phẫn nộ
19
Quyển 1 - Chương 19: Pháp trường nổi sóng
20
Quyển 1 - Chương 20: Biến cố đột ngột
21
Quyển 1 - Chương 21: Hợp tác
22
Quyển 1 - Chương 22: Cứu giúp tài tình
23
Quyển 1 - Chương 23: Phá huỷ Tây thành
24
Quyển 1 - Chương 24: Thoát khỏi Khánh thành
25
Quyển 1 - Chương 25: Tạm biệt Phượng Anh
26
Quyển 1 - Chương 26: Phía Bắc kinh thành
27
Quyển 1 - Chương 27: Vô cùng nhục nhã
28
Quyển 1 - Chương 28: Bị tính kế
29
Quyển 1 - Chương 29: Hãy tin ta
30
Quyển 1 - Chương 30: Lô hoả thuần thanh (*)
31
Quyển 1 - Chương 31: Đồng bọn tiến cung
32
Quyển 1 - Chương 32: Mới vào cung
33
Quyển 1 - Chương 33: Tỷ đệ gặp lại
34
Quyển 1 - Chương 34: Âm mưu
35
Quyển 1 - Chương 35: Hạnh điểu đốt cung
36
Quyển 1 - Chương 36: Kiền Viên đại hỏa
37
Quyển 2 - Chương 1: Thời gian thấm thoát
38
Quyển 2 - Chương 2: Trở lại đế đô
39
Quyển 2 - Chương 3: Nhàn thoại ở tửu lâu
40
Quyển 2 - Chương 4: Đánh giá lẫn nhau
41
Quyển 2 - Chương 5: Tiếng đàn ở Thường Duyệt
42
Quyển 2 - Chương 6: Anh kiệt tề tựu
43
Quyển 2 - Chương 7: Tứ quốc nhập thọ
44
Quyển 2 - Chương 8: Tu La đoạt mạng
45
Quyển 2 - Chương 9: Kích đấu trong đại điện
46
Quyển 2 - Chương 10: Theo đuổi tâm tư của mình
47
Quyển 2 - Chương 11: Nguy hiểm trốn thoát khỏi hậu cung
48
Quyển 2 - Chương 12: Ai mới là mèo?
49
Quyển 2 - Chương 13: Xa giá rời cung
50
Quyển 2 - Chương 14: Phong lưu ở Vân Hồ
51
Quyển 2 - Chương 15: Quá đáng ghét
52
Quyển 2 - Chương 16: Phượng Anh. Diệu quốc
53
Quyển 2 - Chương 17: Đoạt cơm phong ba
54
Quyển 2 - Chương 18: Giá hoạ cho Yến quốc
55
Quyển 2 - Chương 19: Tứ lang chịu ngược
56
Quyển 2 - Chương 20: Ám độ trần thương*
57
Quyển 2 - Chương 21: Sát bên người lướt qua
58
Quyển 2 - Chương 22: Địch Táp sám hối
59
Quyển 2 - Chương 23: Ẩn nấp trong ngục tối
60
Quyển 2 - Chương 24: Gọi Phượng đại ca
61
Quyển 2 - Chương 25: Bình tâm tĩnh khí
62
Quyển 2 - Chương 26: Mê tình đẫm máu
63
Quyển 2 - Chương 27: Phượng Anh thật và giả
64
Quyển 2 - Chương 28: Bôi nhọ Phượng Anh
65
Quyển 2 - Chương 29: Muốn đoạt thiên hạ
66
Quyển 2 - Chương 30: Quyết định quan trọng
67
Quyển 2 - Chương 31: Mới vào quân lữ
68
Quyển 2 - Chương 32: Huyết nhiễm y bào
69
Quyển 2 - Chương 33: Tức giận khó kìm nén
70
Quyển 2 - Chương 34: Hát vang loạn tình
71
Quyển 2 - Chương 35: Giáo trường thương ảnh
72
Quyển 2 - Chương 36: Quan tâm mơ hồ
73
Quyển 2 - Chương 37: Cái gọi là quân tử
74
Quyển 2 - Chương 38: Trái tim mất phương hướng
75
Quyển 2 - Chương 39: Bát Trân trận pháp
76
Quyển 2 - Chương 40: Chuẩn bị cho chiến sự
77
Quyển 2 - Chương 41
78
Quyển 2 - Chương 42: Huyết chiến ở bình nguyên
79
Quyển 2 - Chương 43: Công chúa gặp nạn
80
Quyển 2 - Chương 44: Anh hùng cứu mỹ nhân
81
Quyển 2 - Chương 45: Trêu đùa Lân quân
82
Quyển 2 - Chương 46: Công chúa Thừa Mẫn
83
Quyển 2 - Chương 47: Gặp nhau ở thanh lâu
84
Quyển 2 - Chương 48: Mặt dày mày dạn
85
Quyển 2 - Chương 49: Oan gia vui vẻ
86
Quyển 2 - Chương 50
87
Quyển 2 - Chương 51
88
Quyển 2 - Chương 52
89
Quyển 2 - Chương 53
90
Quyển 2 - Chương 54
91
Quyển 2 - Chương 55
92
Quyển 2 - Chương 56
93
Quyển 2 - Chương 57
94
Quyển 2 - Chương 58
95
Quyển 2 - Chương 59
96
Quyển 2 - Chương 60
97
Quyển 2 - Chương 61
98
Quyển 2 - Chương 62
99
Quyển 2 - Chương 63
100
Quyển 2 - Chương 64
101
Quyển 2 - Chương 65: Tâm tư của nam nhân
102
Quyển 2 - Chương 66: Tứ lang bày tỏ tình cảm
103
Quyển 2 - Chương 67: Tình thi dụ khanh
104
Quyển 2 - Chương 68: Lần thứ hai cứu mỹ nhân
105
Quyển 2 - Chương 69: Bị khanh cảm phục
106
Quyển 2 - Chương 70
107
Quyển 2 - Chương 71
108
Quyển 2 - Chương 72
109
Quyển 3 - Chương 1: Vang danh thiên hạ
110
Quyển 3 - Chương 2: Tri kỷ trong đêm trăng
111
Quyển 3 - Chương 3
112
Quyển 3 - Chương 4: Khuynh tâm khuynh tình
113
Quyển 3 - Chương 5
114
Quyển 3 - Chương 6
115
Quyển 3 - Chương 7
footer(); ?>