Chương 50: Có ý gì?

Trần Hoa Vinh đúng lúc này xông ra chuẩn xác bắn cho bắn một phát đạn trúng ngực. Giải quyết được kẻ vướng chân này anh mới có tâm trí mà chạy tới chỗ Lý Tử Thất.

Trần Hoa Vinh nhanh chóng cởi trói cho Lý Tử Thất rồi kéo cô lên, hai người chạy về hướng cửa nhà kho. Việc của anh chỉ là bảo hộ cô an toàn rời khỏi đây mà thôi, còn cục diện này cứ để cho đội đặc nhiệm giải quyết đi.

Đội đặc nhiệm không để ý đến Lý Tử Thất và Trần Hoa Vinh nữa, theo thỏa thuận ban đầu Trần Hoa Vinh sẽ lo cho con tin, còn bọn buôn ma túy này sẽ là của họ.

Đội đặc nhiệm cùng người bên Trần Hoa Vinh có vẻ phối hợp rất ăn ý, chỉ một lát đã vây bọn Lão Tam lại. Đội đặc nhiệm có trang bị, bọn họ ôm chắc mấy tấm chắn đạn như một bức tường kiên cố mưa gió không lọt. Tên cầm đầu trúng phát đạn của Trần Hoa Vinh thì đã nằm im một chỗ, Lão Tam thì đang chật vật muốn thoát khỏi vòng vây, đây là thời điểm thích hợp nhất để bọn họ chạy ra ngoài.

Lôi Hạo Nhiên chạy theo phía Trần Hoa Vinh, canh chừng những kẻ thời thời khắc khắc muốn bắn về phía này. Cách cửa nhà kho chỉ còn hơn một mét, Lý Tử Thất nhìn thấy phía bên phải bọn họ, Lão Nhị đang giơ súng về phía này, hai mắt tràn ngập hận thù. Cô biết hắn hận nhất là Trần Hoa Vinh, vì hắn cho rằng anh là người khiến Diệp Tuyền phải bỏ mạng. Lý Tử Thất ngay lập tức ôm lấy cánh tay của Trần Hoa Vinh, đẩy anh sang một bên. Viên đạn ngay lập sượt qua tay Lý Tử Thất khiến cô hết hồn. Nếu chậm một chút nữa, thì Trần Hoa Vinh đã bị đạn ghim trúng ngực rồi. . Truyện Khác

Trần Hoa Vinh phản xạ rất nhanh, ngay lập tức xoay người bắn một phát, súng trong tay Lão Nhị lập tức bị văng đi. Cả hai không chần chừ lâu, ngay lập tức tiếp tục chạy về phía cửa, nhanh chóng vọt ra ngoài. Lôi Hạo Nhiên vừa lùi về sau vừa bắn không ngừng, cũng thành công vọt ra khỏi nhà kho. Một chiếc xe đã đợi sẵn bên ngoài.

Trần Hoa Vinh và Lý Tử Thất thuận lợi lên xe. Cởi được trói khiến cô thả lỏng hơn xong đồng thời cũng nghi hoặc.

“Bọn họ để chúng ta đi dễ dàng như vậy sao?”

Trần Hoa Vinh cũng đang nhíu mày, không đáp lại Lý Tử Thất mà ngay lập tức phân phó cho Lôi Hạo Nhiên.

“Gọi cho Tôn Hạo, ngay lập tức qua đây, mau lên!”

Tôn Hạo bên này vừa xử lý xông đám người A Mão thì ngay lập tức nhận được điện thoại của Lôi Hạo Nhiên.

“Tôi đã cho một đám người đợi sẵn ở giao lộ, cách hải càng hơn hai cây. Bọn chúng hẳn là sẽ không mai phục quá gần đâu vì còn có đội đặc nhiệm ở hải càng.”

Lôi Hạo Nhiên nghe vậy thì đã yên tâm. Quay lại nói với Trần Hoa Vinh, lúc này mới để ý cánh tay của Lý Tử Thất đang chảy máu.

“Tay cô bị trúng đạn sao?”

Nghe thấy câu hỏi của Lôi Hạo Nhiên, Lý Tử Thất mới nhớ ra cánh tay bị đạn sượt qua của mình. Vết thương không lớn, nhưng cũng chảy máu đỏ cả cánh tay áo. Có điều nó cũng không khiến Lý Tử Thất bận tâm cho lắm. Trần Hoa Vinh chỉ khẽ liếc mắt nhìn qua, nhưng không nói gì, quay lại trạng thái trầm mặc chìm trong suy nghĩ.

Lôi Hạo Nhiên thấy cả hai người cùng im lặng thì cũng quay lên chăm chú nhìn về phía trước. Lúc này hẳn là nên cảnh giác địch có thể xông ra bất cứ lúc nào.

Chiếc xe vừa đi ra khỏi cảng, ngay lập tức phía sau xuất hiện một chiếc xe con bám theo. Xem ra mấy tên buôn súng kia dễ đối phó hơn nhiều, nhanh như vậy mà Tôn Hạo đã xuất hiện rồi. Lý Tử Thất ngồi im không nhúc nhích, vẻ mặt vô cùng căng thẳng.

Quả nhiên như dự đoán của Trần Hoa Vinh. Bọn họ vừa cách hải cảng khoảng hai cây số thì ngay lập tức từ ngã rẽ hai bên đường đã có hai chiếc xe xông ra. Lái xe của Trần Hoa Vinh hiển nhiên đã rất quen thuộc tình huống rượt đuổi này, bình tĩnh lái xe theo hình zíc zắc tránh đạn của bọn người bám theo đằng sau. Hơn nữa phía sau là xe của Tôn Hạo, một tay thiện xạ bách phát bách trúng. Lý Tử Thất cảm thấy cả Trần Hoa Vinh và Lôi Hạo Nhiên đều vô cùng bình tĩnh thì vô thức thả lỏng.

Lôi Hạo Nhiên vẫn luôn quan sát động tĩnh phía sau qua gương chiếu hậu. Tôn Hạo đã bắn thủng lốp một chiếc xe của bọn chúng. Nhưng kẻ địch vẫn còn lại một chiếc xe, vững vàng tránh được cái xe bỏ mạng giữa chừng, tiếp tục đuổi theo bọn họ. Tôn Hạo nhận ra bọn họ có chuẩn bị mà đến. Trên chiếc xe đó cũng có một tay bắn tỉa, bọn chúng không thèm để ý xe của Tôn Hạo, chỉ một mực nhắm vào xe của Trần Hoa Vinh.

Mặc dù chiếc Wrangler đã đi theo hình zíc zắc, lại còn gặp vật cản Tôn Hạo, nhưng bọn họ vẫn mấy lần suýt thì bắn trúng chiếc xe của Trần Hoa Vinh. Tôn Hạo rủa thầm bọn người này bám dai như đỉa, lại còn khó xơi.

Phía trước là một khúc cua, đoạn đường này phải giữ ổn định tốc độ, hơn nữa cũng không thể lạng lách được. Xe của Tôn Hạo đang kẹp ở giữa, tuy đây là đoạn đường nguy hiểm có thể khiến địch lợi dụng mà ngắm bắn xe của Trần Hoa Vinh, nhưng cũng là cơ hội để Tôn Hạo chỉnh bọn chúng. Lôi Hạo Nhiên như hiểu ý đồ của Tôn Hạo, ra lệnh cho tài xế lại tăng tốc lên, cách hai chiếc xe phía sau càng xa. Mà Tôn Hạo bị kẹt ở giữa lại ra lệnh cho tài xế lái chậm lại, chặn được chiếc xe phía sau. Chiếc xe kia không kịp phanh lại, ngay khi nó lao tới gần, Tôn Hạo liền chuẩn xác bắn liên tiếp hai phát đạn khiến hai bánh trước của chúng xẹp trong tức khắc. Chiếc xe lê hai đường khét lẹt trên mặt đường nhựa, sau đó theo quán tính đâm thẳng về phía rào chắn.

Sau khi hạ gục được chiếc xe cuối cùng, bọn họ mới thở phào. Thế nhưng không khí trong xe vẫn duy trì trầm mặc. Lý Tử Thất thì đã quá mệt để mở miệng dù cô có trăm ngàn thắc mắc ngay lúc này. Trần Hoa Vinh thì không biết đang suy nghĩ cái gì, hai mắt nhắm nghiền. Lôi Hạo Nhiên ngày thường ồn ào, nhưng hiện tại cũng im lặng. Chiếc xe một đường thẳng tiến về phía biệt thự.

Một lát sau, bỗng nhiên Trần Hoa Vinh lên tiếng:

“Cô dọn đến Thảo Điền đi!”

Lý Tử Thất còn đang tức giận vì phát hiện ra bản thân lại lần nữa bị đưa vào tròng thì đột ngột nghe thấy Trần Hoa Vinh nói như vậy, nhất thời cả cô và Lôi Hạo Nhiên đều nhìn anh chằm chằm.

Nói vậy, là có ý gì?

Chapter
1 Chương 1: Bắt gian
2 Chương 2: Tên lạ mặt trong nhà
3 Chương 3: Kẻ ở nhờ ngang ngược
4 Chương 4: Sống chung
5 Chương 5: Mờ ám
6 Chương 6: Bị bắt cóc
7 Chương 7: Theo hắn trở về
8 Chương 8: Ở lại biệt thự của hắn
9 Chương 9: Tập bắn súng
10 Chương 10: Manh mối
11 Chương 11: Tổng giám đốc Trần Thị
12 Chương 12: Bị ốm
13 Chương 13: Hóa ra cô bị lừa
14 Chương 14: Bỏ trốn
15 Chương 15: Khu rừng bí ẩn
16 Chương 16: Lo cho cô sao
17 Chương 17: Cô cứ nghĩ anh là người tốt
18 Chương 18: Suy nghĩ lại
19 Chương 19: Gật đầu
20 Chương 20: Yên bình ở một chỗ
21 Chương 21: Quên hẹn
22 Chương 22: Tức giận
23 Chương 23: Thương cảm
24 Chương 24: Chăm sóc người ốm
25 Chương 25: Một chút cảm động
26 Chương 26: Phí ăn ở
27 Chương 27: Thời cơ đến
28 Chương 28: Thành công rồi!
29 Chương 29: Chạy nhanh
30 Chương 30: Cưỡng ép đưa đi
31 Chương 31: Ra điều kiện
32 Chương 32: Hoa Vinh đến rồi
33 Chương 33: Không vừa mắt
34 Chương 34: Người bệnh
35 Chương 35: Cổ vũ
36 Chương 36: Giận dỗi
37 Chương 37: Tính toán
38 Chương 38: Ép người quá đáng
39 Chương 39: Thách thức
40 Chương 40: Nghi ngờ
41 Chương 41: Đào tẩu
42 Chương 42: Phi cơ
43 Chương 43: Con mèo hoang
44 Chương 44: Rượt đuổi
45 Chương 45: Chống trả
46 Chương 46: Uy hiếp
47 Chương 47: Quyết tâm
48 Chương 48: Cứu mỹ nhân
49 Chương 49: Thoát nạn
50 Chương 50: Có ý gì?
51 Chương 51: Dọn đến đây ở đi
52 Chương 52: Không có lựa chọn nào
53 Chương 53: Đi cùng mấy người
54 Chương 54: Tò mò
55 Chương 55: Vì tôi sao?
56 Chương 56: Tam giác vàng
57 Chương 57: Lần đầu tiên làm quân sư
58 Chương 58: Cao ốc
59 Chương 59: Tiên đoán như thần
60 Chương 60: Đấu súng
61 Chương 61: Kẻ phản bội lại bị phản bội
62 Chương 62: Già mồm
63 Chương 63: Người xưa muốn quay lại
64 Chương 64: Hết duyên
65 Chương 65: Không cam tâm
66 Chương 66: Trên vạn người
67 Chương 67: Lại bị bắt cóc
68 Chương 68: Mù quáng
69 Chương 69: Bộ mặt thật của người yêu cũ
70 Chương 70: Nói gì?
71 Chương 71: Truy tìm
72 Chương 72: Bốc hơi mất
73 Chương 73: Cuộc chiến khó tránh
74 Chương 74: Không ngờ
75 Chương 75: Bất phân thắng bại
76 Chương 76: Tiểu Thất!
77 Chương 77: Đánh cược
78 Chương 78: Điên cuồng
79 Chương 79: Trúng đạn
80 Chương 80: Chờ đợi
81 Chương 81: Hiến máu
82 Chương 82: Nhìn một chút
83 Chương 83: Cuộc nói chuyện giữa hai người đàn ông
84 Chương 84: Tỉnh lại
85 Chương 85: Bỏ cuộc
86 Chương 86: Vì em sao?
87 Chương 87: Tình cảm thắm thiết
88 Chương 88: Dịu dàng
89 Chương 89: Lòng dạ của Chương Tử Di
90 Chương 90: Tàn ác
91 Chương 91: Xúi giục
92 Chương 92: Mưu mô
93 Chương 93: Hoa Thị
94 Chương 94: Không dễ xơi
95 Chương 95: Kỳ lạ
96 Chương 96: Cảm ơn
97 Chương 97: Hung thủ là…
98 Chương 98: Kế hoạch báo thù
99 Chương 99: Định đoạt
100 Chương 100: Cảnh thu ở biệt thự Tường Vi
101 Chương 101: Đính ước
102 Chương 102: Ra mắt
103 Chương 103: Hôn ước
104 Chương 104: Thân phận thật sự của Hoa Vinh
105 Chương 105: Gia pháp
106 Chương 106: Điều kiện
107 Chương 107: Rời đi
108 Chương 108: Tỉnh lại
109 Chương 109: Đính hôn
110 Chương 110: Hôn thê Tuyết Lưu Ly trở về
111 Chương 111: Thù hận
112 Chương 112: Ám hại
113 Chương 113: Thoát hiểm
114 Chương 114: Trở về
115 Chương 115: Đe dọa
116 Chương 116: Rời đi
117 Chương 117: Sự thật phơi bày
118 Chương 118: Đối chất
119 Chương 119: Sự mong cầu
120 Chương 120: Đau khổ
121 Chương 121: Tiết lộ
122 Chương 122: Tương ngộ
123 Chương 123: Cầu hôn
124 Chương 124: Trở về
125 Chương 125: Tập kích
126 Chương 126: Đối đầu
127 Chương 127: Trận chiến cuối cùng
128 Chương 128: Trọng thương
129 Chương 129: Tình cảm sâu đậm
130 Chương 130: Sự đồng cảm
131 Chương 131: Có hỷ
132 Chương 132: Tỉnh lại
133 Chương 133: Nước mắt
134 Chương 134: Cô gái ngốc
135 Chương 135: Viên mãn
Chapter

Updated 135 Episodes

1
Chương 1: Bắt gian
2
Chương 2: Tên lạ mặt trong nhà
3
Chương 3: Kẻ ở nhờ ngang ngược
4
Chương 4: Sống chung
5
Chương 5: Mờ ám
6
Chương 6: Bị bắt cóc
7
Chương 7: Theo hắn trở về
8
Chương 8: Ở lại biệt thự của hắn
9
Chương 9: Tập bắn súng
10
Chương 10: Manh mối
11
Chương 11: Tổng giám đốc Trần Thị
12
Chương 12: Bị ốm
13
Chương 13: Hóa ra cô bị lừa
14
Chương 14: Bỏ trốn
15
Chương 15: Khu rừng bí ẩn
16
Chương 16: Lo cho cô sao
17
Chương 17: Cô cứ nghĩ anh là người tốt
18
Chương 18: Suy nghĩ lại
19
Chương 19: Gật đầu
20
Chương 20: Yên bình ở một chỗ
21
Chương 21: Quên hẹn
22
Chương 22: Tức giận
23
Chương 23: Thương cảm
24
Chương 24: Chăm sóc người ốm
25
Chương 25: Một chút cảm động
26
Chương 26: Phí ăn ở
27
Chương 27: Thời cơ đến
28
Chương 28: Thành công rồi!
29
Chương 29: Chạy nhanh
30
Chương 30: Cưỡng ép đưa đi
31
Chương 31: Ra điều kiện
32
Chương 32: Hoa Vinh đến rồi
33
Chương 33: Không vừa mắt
34
Chương 34: Người bệnh
35
Chương 35: Cổ vũ
36
Chương 36: Giận dỗi
37
Chương 37: Tính toán
38
Chương 38: Ép người quá đáng
39
Chương 39: Thách thức
40
Chương 40: Nghi ngờ
41
Chương 41: Đào tẩu
42
Chương 42: Phi cơ
43
Chương 43: Con mèo hoang
44
Chương 44: Rượt đuổi
45
Chương 45: Chống trả
46
Chương 46: Uy hiếp
47
Chương 47: Quyết tâm
48
Chương 48: Cứu mỹ nhân
49
Chương 49: Thoát nạn
50
Chương 50: Có ý gì?
51
Chương 51: Dọn đến đây ở đi
52
Chương 52: Không có lựa chọn nào
53
Chương 53: Đi cùng mấy người
54
Chương 54: Tò mò
55
Chương 55: Vì tôi sao?
56
Chương 56: Tam giác vàng
57
Chương 57: Lần đầu tiên làm quân sư
58
Chương 58: Cao ốc
59
Chương 59: Tiên đoán như thần
60
Chương 60: Đấu súng
61
Chương 61: Kẻ phản bội lại bị phản bội
62
Chương 62: Già mồm
63
Chương 63: Người xưa muốn quay lại
64
Chương 64: Hết duyên
65
Chương 65: Không cam tâm
66
Chương 66: Trên vạn người
67
Chương 67: Lại bị bắt cóc
68
Chương 68: Mù quáng
69
Chương 69: Bộ mặt thật của người yêu cũ
70
Chương 70: Nói gì?
71
Chương 71: Truy tìm
72
Chương 72: Bốc hơi mất
73
Chương 73: Cuộc chiến khó tránh
74
Chương 74: Không ngờ
75
Chương 75: Bất phân thắng bại
76
Chương 76: Tiểu Thất!
77
Chương 77: Đánh cược
78
Chương 78: Điên cuồng
79
Chương 79: Trúng đạn
80
Chương 80: Chờ đợi
81
Chương 81: Hiến máu
82
Chương 82: Nhìn một chút
83
Chương 83: Cuộc nói chuyện giữa hai người đàn ông
84
Chương 84: Tỉnh lại
85
Chương 85: Bỏ cuộc
86
Chương 86: Vì em sao?
87
Chương 87: Tình cảm thắm thiết
88
Chương 88: Dịu dàng
89
Chương 89: Lòng dạ của Chương Tử Di
90
Chương 90: Tàn ác
91
Chương 91: Xúi giục
92
Chương 92: Mưu mô
93
Chương 93: Hoa Thị
94
Chương 94: Không dễ xơi
95
Chương 95: Kỳ lạ
96
Chương 96: Cảm ơn
97
Chương 97: Hung thủ là…
98
Chương 98: Kế hoạch báo thù
99
Chương 99: Định đoạt
100
Chương 100: Cảnh thu ở biệt thự Tường Vi
101
Chương 101: Đính ước
102
Chương 102: Ra mắt
103
Chương 103: Hôn ước
104
Chương 104: Thân phận thật sự của Hoa Vinh
105
Chương 105: Gia pháp
106
Chương 106: Điều kiện
107
Chương 107: Rời đi
108
Chương 108: Tỉnh lại
109
Chương 109: Đính hôn
110
Chương 110: Hôn thê Tuyết Lưu Ly trở về
111
Chương 111: Thù hận
112
Chương 112: Ám hại
113
Chương 113: Thoát hiểm
114
Chương 114: Trở về
115
Chương 115: Đe dọa
116
Chương 116: Rời đi
117
Chương 117: Sự thật phơi bày
118
Chương 118: Đối chất
119
Chương 119: Sự mong cầu
120
Chương 120: Đau khổ
121
Chương 121: Tiết lộ
122
Chương 122: Tương ngộ
123
Chương 123: Cầu hôn
124
Chương 124: Trở về
125
Chương 125: Tập kích
126
Chương 126: Đối đầu
127
Chương 127: Trận chiến cuối cùng
128
Chương 128: Trọng thương
129
Chương 129: Tình cảm sâu đậm
130
Chương 130: Sự đồng cảm
131
Chương 131: Có hỷ
132
Chương 132: Tỉnh lại
133
Chương 133: Nước mắt
134
Chương 134: Cô gái ngốc
135
Chương 135: Viên mãn
footer(); ?>