Chương 51: Thu hoạch nho nhỏ, kẻ lỗ mãng?

Đông đông đông đông đông đông!

Sáng sớm, La Chinh đã bị một hồi trống trận kịch liệt đánh thức.

Mở cửa ra xem, lập tức bị bầu không khí trước mắt làm cho rung động.

Đế Quân cứ một trăm người làm thành một tiểu đội, theo tiếng trống trận, từng nhóm lần lượt đi ra khỏi thành.

Sau đó, Lục Kiêu đã tìm được La Chinh, sắp xếp lại đội ngũ rồi nhận nhiệm vụ ra khỏi thành diệt Đao Trùng.

Phạm vi hơn trăm dặm chính diện Long Thành chính là nơi giao chiến giữa nhân loại và Đao Trùng.

Đi qua đoạn đường này, tùy ý cũng có thể thấy được thi thể Đao Trùng ở khắp mọi nơi. Nằm rải rác trên mặt đất, chất đống ở hai bên đường, tạo thành những ngọn núi nhỏ bằng xác Đao Trùng.

La Chinh để ý thấy xung quanh có không ít người đang cúi đầu loay hoay tìm kiếm cái gì, thỉnh thoảng còn chọc chọc vào thi thể Đao Trùng.

Những người này, đa số đều là người bình thường, chưa hề luyện thể qua.

Bọn họ xuất hiện ở nơi nguy hiểm như vậy, một con Đao Trùng bình thường cũng có thể tùy ý lấy đi mạng sống của bọn họ.

Thấy vậy, La Chinh nghi ngờ hỏi:

- Những người kia không hề có năng lực gì, vậy mà lại mạo hiểm tính mạng, đi du đãng bên ngoài Long Thành. Chẳng lẽ bọn họ không sợ chết sao?

Lục Kiêu nghe La Chinh hỏi, lập tức cười nói:

- Chết? Đương nhiên bọn họ không sợ chết rồi. Những người như này, mỗi năm bị Đao Trùng giết không ít. Hai ngày trước, có vài con lọt lưới xông đến, giết hơn mười thường dân.

- Thế nhưng bọn họ mạo hiểm mạng sống đi ra khỏi thành là vì cái gì?

La Chinh không hiểu hỏi.

Lục Kiêu cười đáp:

- Về vấn đề này, chính là do Thanh Vân Tông các ngươi gây ra.

Thấy La Chinh nghi hoặc khó hiểu, Mạnh Thường Quân mới giải thích:

- Thanh Vân Tông chúng ta thống kê số Đao Trùng giết được, chính là dựa vào số lượng tinh hạch. Tinh hạch có trong đống thi thể Đao Trùng trước mắt này đã bị lấy đi, tuy nhiên vẫn có thể còn vài con sót lại. Những thường dân này chính là đi tìm vận may, hi vọng có thể tìm được một viên tinh hạch. Ở Long Thành, có không ít người chịu bỏ ra đại giới thu mua.

Nói đến đây, La Chinh xem như đã bừng tỉnh.

Hai mươi viên tinh hạch Đao Trùng có thể đổi được một điểm tích lũy của tông môn, mà một điểm tích lũy thì tương đương với hai Phương Tinh.

Tuy những thường dân này không thể đổi lấy Phương Tinh, nhưng nếu đổi cho đám võ giả coi vàng bạc như cặn bã mà nói, cũng đã đủ để bọn họ có một cuộc sống giàu có, an nhàn rồi. Khó trách bọn họ lại chịu mạo hiểm, ra khỏi Long Thành tìm kiếm tinh hạch bị bỏ sót.

Trong rừng mưa nhiệt đới thực vật um tùm, giờ đây hoàn toàn yên tĩnh.

Hàng năm, sau khi Trùng Triều bắt đầu, tất cả các yêu thú khác đều là chạy đi tứ tán, hoặc là chui vào trong lòng đất. Cũng như nhân loại, những yêu thú lại khó có thể chống lại đại quân Trùng Triều.

Hiện tại, ngoại trừ thanh âm rừng cây dao động ra, xung quanh không có bất kì một âm thanh gì khác.

La Chinh và mọi người, vào giờ này lại càng thêm cẩn thận.

Toàn thân Đao Trùng đều là một màu xanh biếc, rất giỏi về ngụy trang và tập kích bất ngờ. Chúng thường nhân cơ hội lúc đối phương đang xao lãng, đánh ra một đòn chí mạng.

Ngay khi đẩy một mảnh cành cây ra, lập tức có hai lưỡi đao cắt về phía cổ La Chinh.

La Chinh cười lạnh một tiếng, toàn thân bạo phát ra hào quang màu tím, một tay cứng rắn nắm lấy một trong hai lưỡi đao đang chém tới.

Răng rắc!

Lưỡi đao kia đích thật bị bẻ gãy, đồng thời La Chinh dùng tay kia đánh ra một quyền, đánh nát đầu của con Đao Trùng.

Đột nhiên xuất hiện một con Đao Trùng, mọi người lập tức nâng cao cảnh giác. Thấy La Chinh giải quyết nhanh gọn dứt khoát, mọi người đều không hẹn mà cùng nhớ tới câu nói, "Ngay khi phát hiện ra một con Đao Trùng, thì ở phía sau nó ít nhất cũng phải có hơn hai nghìn con Đao Trùng khác!".

Rào rào!

Mảng rừng cây phía trước phảng phất như sống lại, vô số Đao Trùng như bất chợt xuất hiện từ hư không, vây lấy mọi người.

“Sát!”

Vào lúc này, La Chinh chỉ có một ý niệm trong đầu.

Trong mắt La Chinh, những con Đao Trùng này chính là điểm tích lũy, chính là vé vào cửa của Luyện Ngục Sơn.

Sau khi tiến vào Luyện Tủy Cảnh, khả năng khống chế chân khí trong cơ thể của La Chinh lại tăng thêm một tầng. Mặc dù không thể phóng ra bên ngoài như Bán Bộ Tiên Thiên, hay chuyển hóa thành chân nguyên như Tiên Thiên Bí Cảnh. Nhưng việc khống chế chân khí trong cơ thể đã trở nên cực kì thuần thục.

Từng đạo ánh sáng tím phảng phất như sợi tơ từ trong cơ thể tràn ra, hóa thành lực lượng sôi trào mãnh liệt tụ lại ở nắm đấm, mạnh mẽ đánh lên đầu Đao Trùng.

- Chết đi cho ta!

Hai con Đao Trùng từ hai bên phải trái bay đến, lưỡi đao sắc bén trực tiếp nhắm thẳng vào thân thể La Chinh.

La Chinh không tránh không né, hai quyền đồng thời tung ra. Quyền ý chứa trong Tử Đàn Quyền được huy động đến mức tận cùng.

Phốc phốc!

Hai thanh âm trầm đục vang lên. Bụng của hai con Đao Trùng bị La Chinh đánh nát, tinh hạch chứa trong phần ngực trực tiếp rơi xuống.

Giết xong hai con Đao Trùng, còn chưa kịp nhặt tinh hạch lên, phía sau lại có tiếng xé gió vang lên. Trong nháy mắt, La Chinh theo bản năng cúi đầu xuống, tránh được công kích của Đao Trùng, sau đó liền xoay người lại đánh một quyền vào vùng bụng của Đao Trùng.

- Tử Đàn Thốn Kình!

Bụng của Đao Trùng, chính là nơi cứng rắn nhất. Trước đây La Chinh đã chịu thua thiệt.

Thế nhưng, Tử Đàn Thốn Kình lại có hiệu quả cách sơn đả ngưu. Một quyền này trực tiếp xuyên thấu qua phần giáp xác dày đặc ở bụng, tàn phá vào bên trong.

Phốc phốc phốc phốc phốc phốc phốc!

Bảy thanh âm trầm đục vang lên, phần bụng của con Đao Trùng này đã bị La Chinh đánh cho nổ tung, sinh cơ toàn diệt.

Lại thêm một con Đao Trùng nữa xông đến, La Chinh hoàn toàn không sợ hãi, vững vàng đối ứng.

Mỗi một quyền xuất ra, liền có một con Đao Trùng ngã xuống. Chỉ một lát sau, thi thể của đám Đao Trùng đã chất thành một ngọn núi nhỏ.

Trong lúc chiến đấu, La Chinh cũng chú ý đến những người khác đang liều mạng chém giết.

Giờ phút này, Mạnh Thường Quân đang cầm bảo kiếm trong tay, nhàn nhã tản bộ như di chuyển bộ pháp. Mỗi khi có Đao Trùng tiếp cận, trường kiếm sẽ chém ra một tia kiếm quang màu đỏ, xuyên thủng Đao Trùng.

“Không hổ là cao thủ Tiên Thiên Bí Cảnh, dùng chân nguyên ngưng luyện được kiếm quang sắc bén như vậy!”

Dương Thái và Triệu Húc Dũng cũng hung mãnh đến cực điểm. Kinh nghiệm thực chiến của hai người này cực kỳ phong phú. Đây cũng không phải là lần đầu tiên bọn hắn tham gia nhiệm vụ liễm sát Đao Trùng, bọn hắn cực kỳ quen thuộc với nhược điểm của Đao Trùng. Mỗi một lần công kích đều mang tính uy hiếp đối với Đao Trùng.

Dưới sự chỉ huy của Lục Kiêu, tiểu đội Thanh Lam xếp lại thành đội hình, ứng phó với từng đợt trùng kích của Đao Trùng.

- Lá chắn, ngăn cản!

- Lưỡi lê!

- Cung, bắn!

Tuy thực lực của tiểu đội Thanh Lam kém xa bốn đệ tử Thanh Vân Tông, nhưng dưới sự chỉ huy của Lục Kiêu, đối mặt với Đao Trùng liên tục trùng kích, bọn họ cũng không hề sợ hãi một chút nào.

Răng rắc!

Lại thêm một con Đao Trùng bị lực lượng cường đại của La Chinh vặn gãy chân trước, sau đó La Chinh lại dùng hai tay đánh vào đầu Đao Trùng. Cái đầu trùng yếu ớt lập tức bị đánh nát.

Sau khi giết chết con Đao Trùng này, xung quanh hắn đã không còn một con Đao Trùng nào còn sống.

Bên đám người Mạnh Thường Quân, Lục Kiêu chỉ còn lẻ tẻ vài con, rất nhanh thì bị diệt trừ sạch sẽ.

Nhìn đống xác Đao Trùng chất thành núi nhỏ ở trước mắt, La Chinh nhẩm chừng có khoảng hơn sáu mươi con. Như vậy hắn có thể có được sáu mươi viên tinh hạch, cũng chỉ có ba điểm tích lũy mà thôi.

“Điểm tích lũy này đúng thực quá khó kiếm! Ta xuất lực lâu như vậy, cũng chỉ đổi được ba điểm tích lũy a!”

Vừa nhặt tinh hạch ra, La Chinh vừa thầm cười khổ.

“Vậy xem ra, một trăm điểm tích lũy, cần phải giết hai vạn con Đao Trùng!”

“Hai vạn con mà thôi. Bằng vào năng lực của ta, chỉ cần nửa tháng là có thể hoàn thành nhiệm vụ này, gom đủ một trăm điểm tích lũy!”

“Cố gắng nửa tháng là có thể được nhìn thấy được muội muội, cái giá bỏ ra cũng không lớn! Huống hồ trong lúc chiến đấu ta còn có thể rèn luyện, gia tăng thực lực của bản thân!”

Nghĩ đến đây, La Chinh càng ra sức lấy tinh hạch trong xác Đao Trùng ra.

Xử lý xong đợt Đao Trùng đầu tiên, mọi người lại tiếp tục từ vùng ven đi sâu vào trong.

Trên đường đi, La Chinh cực kì tích cực liễm sát Đao Trùng. Tinh hạch cũng theo đó mà không ngừng gia tăng.

- Lại có Đao Trùng tới!

Trải qua mấy đợt săn giết, La Chinh nhanh chóng quen thuộc tập tính cùng tiếng động của Đao Trùng. Dựa vào tiếng gió thổi đến từ phía trước là có thể phân biệt ra được.

Trông thấy mảnh rừng cách đó không xa lay động, đây chính là dấu hiệu cảnh báo, có thêm một làn sóng Đao Trùng đang tiến đến.

Nhưng lần này lại có điểm khác biệt.

Bên trong làn sóng Đao Trùng này, xen lẫn thêm vài chục con Đao Trùng màu tím.

- Thủ lĩnh Đao Trùng!

Nhìn thấy thủ lĩnh Đao Trùng, ánh mắt La Chinh như biết cười.

Thủ lĩnh Đao Trùng đáng giá hơn rất nhiều. Một thủ lĩnh Đao Trùng có thể đổi được một điểm tích lũy, tương đương với việc giết hai mươi con Đao Trùng thông thường.

Nhưng xét tương đối mà nói, độ khó khi giết thủ lĩnh Đao Trùng khó hơn giết Đao Trùng thông thường rất nhiều.

- Chư vị cẩn thận! Trên người thủ lĩnh Đao Trùng có kịch độc, không được để cho độc châm đâm trúng!

Lục Kiêu nhịn không được lên tiếng nhắc nhở. Kỳ thật, ngoại trừ La Chinh ra, những người khác đều biết rõ điểm này. Lời này chẳng khác nào nói cho La Chinh nghe.

Mỗi một thủ lĩnh Đao Trùng đều là yêu thú Tứ cấp, thực lực tương với tu luyện giả Bán Bộ Tiên Thiên. Hơn nữa, toàn thân đều có kịch độc, trên người đầy gai nhọn hoắt, cực kỳ khó ứng phó.

Nghe được lời nhắc nhở của Lục Kiêu, trên mặt La Chinh không hề hiện lên chút sợ hãi nào, trái lại còn *nhất mã đương tiên xông tới.

*Nhất Mã Đương Tiên: Một ngựa đi trước. Chỉ sự đi trước.

Đám Thủ lĩnh Đao Trùng nhận thấy La Chinh phóng đến, liền phát ra tiếng "xèo… xèo" giữa không trung. Chúng đang giao tiếp với nhau!

Điểm khác biệt lớn nhất giữa thủ lĩnh Đao Trùng và Đao Trùng thông thường, đó chính là chúng đều có trí lực, hơn nữa còn có thể giao tiếp.

Thấy La Chinh một mình xông đến, sáu, bảy con thủ lĩnh Đao Trùng sau khi trao đổi với nhau xong, liền thống nhất xếp thành một đội hình hình quạt vây quanh La Chinh.

- Ai nha, La Chinh huynh lỗ mãng rồi, lại để cho thủ lĩnh Đao Trùng bao vây!

Lục Kiêu kêu lên.

- Chúng ta nhanh đi cứu huynh ấy.

Nói xong, Dương Thái cùng Triệu Húc Dũng liền cùng nhau tiến lên. Trải qua chiến đấu, mọi người trong lúc giúp đỡ lẫn nhau cũng hiểu rõ nhau nhiều hơn. Là đồng đội cùng nhau kề vai chiến đấu, dù chỉ là tạm thời, thế nhưng bọn hắn cũng không muốn La Chinh bị đám thủ lĩnh Đao Trùng liên thủ giết chết.

Chỉ có Mạnh Thường Quân là đứng im bất động, dõi mắt đánh giá La Chinh. Theo hắn thấy, La Chinh không phải là kẻ lỗ mãng như vậy. Một khi đã thực sự làm chuyện lỗ mãng, hẳn La Chinh ắt phải có thực lực ứng phó.

Cho nên hắn đứng yên tại chỗ, hắn muốn xem La Chinh làm thế nào để ứng phó với sáu thủ lĩnh Đao Trùng đang cùng lúc vây công.

Chapter
1 Chương 1: Lấy ơn báo oán
2 Chương 2: Công pháp luyện khí
3 Chương 3: Thân thể kỳ diệu
4 Chương 4: Hành hung đại quản sự
5 Chương 5: Nguy cơ
6 Chương 6: Cố gắng
7 Chương 7: Ngày tộc luyện
8 Chương 8: Nhất chiêu
9 Chương 9: Luyện Tạng Cảnh!
10 Chương 10: Tà Khí Sư
11 Chương 11: Chân hỏa tôi thể
12 Chương 12: Hắc hỏa, long lân
13 Chương 13: Tự do
14 Chương 14: Đế Đô
15 Chương 15: Khiêu khích
16 Chương 16: Thử luyện
17 Chương 17: Áp lực vô hình
18 Chương 18: Vượt qua thử luyện
19 Chương 19: Để ngươi giúp ta
20 Chương 20: Chấn kinh
21 Chương 21: Tạo thọ đan
22 Chương 22: Bạo phát
23 Chương 23: Ta không phục
24 Chương 24: La Yên
25 Chương 25: Huyết Sắc Sơn
26 Chương 26: Phương Ngọc Thư
27 Chương 27: Cách đối phó với lũ óc lợn
28 Chương 28: Thất đại thế gia
29 Chương 29: Bức chiến
30 Chương 30: Liều mạng
31 Chương 31: Ma tộc
32 Chương 32: Tàn phá phi đao
33 Chương 33: Hắc Tinh Thạch
34 Chương 34: Mất và được
35 Chương 35: Chọn Công Pháp
36 Chương 36: Thánh Giai Công Pháp
37 Chương 37: Luyện Ngục Sơn
38 Chương 38: Phiền toái
39 Chương 39: Khiêu chiến
40 Chương 40: Cảnh giới vong ngã
41 Chương 41: Mèo vờn chuột
42 Chương 42: Đột phá
43 Chương 43: Quá nhiều rận
44 Chương 44: Chân tướng
45 Chương 45: Tô đạo sư nổi giận
46 Chương 46: Thanh Thiên Thai
47 Chương 47: Đao trùng tập kích
48 Chương 48: Được giải vây
49 Chương 49: Khi không lại gây sự
50 Chương 50: Tự rước lấy nhục
51 Chương 51: Thu hoạch nho nhỏ, kẻ lỗ mãng?
52 Chương 52: Thu hoạch nhiều hơn
53 Chương 53: Thảm thiết
54 Chương 54: Cự thú nơi dung nham
55 Chương 55: Linh khí chi thể
56 Chương 56: Thuyết phục
57 Chương 57: Múa rìu qua mắt thợ
58 Chương 58: Lấy thế đè người
59 Chương 59: Suy đoán
60 Chương 60: Hắc Bạch Song Sát
61 Chương 61: Dưới tiên thiên là chúng sinh
62 Chương 62: Bạo nộ
63 Chương 63: Tướng quân
64 Chương 64: Trở về Tiểu Vũ Phon
65 Chương 65: Đổ mồ hôi lạnh
66 Chương 66: Ta chiến với ngươi!
67 Chương 67: Chỉ dùng một quyền
68 Chương 68: Liễu tồn thế
69 Chương 69: Liệt thiên hoàn
70 Chương 70: Cảnh tượng kì Quái
71 Chương 71: Hoan hô
72 Chương 72: Mất tự nhiên
73 Chương 73: Người canh núi
74 Chương 74: Nụ cười xinh đẹp
75 Chương 75: Oan gia ngõ hẹp
76 Chương 76: Chiếu thần cảnh
77 Chương 77: Cái giá của sự xem thường
78 Chương 78: Cắn nuốt
79 Chương 79: Nghiêm túc
80 Chương 80: Chủ nợ của ngươi
81 Chương 81: Nửa bước tiên thiên
82 Chương 82: Khu bán đấu giá thiên lộc
83 Chương 83: Quá quý giá
84 Chương 84: Tông pháp luyện khí
85 Chương 85: Thiên diễn tinh hoa
86 Chương 86: Phát tài to rồi!
87 Chương 87: Điên cuồng đến vậy
88 Chương 88: Kim phong tế vũ lâu
89 Chương 89: Cút
90 Chương 90: Mua trọn
91 Chương 91: Dung luyện
92 Chương 92: Trảm yêu
93 Chương 93: Từng bước khó khăn
94 Chương 94: Một quyền đánh nát
95 Chương 95: Bí mật ẩn giấu
96 Chương 96: Gia cát diệp
97 Chương 97: Gặp yêu
98 Chương 98: Yêu tướng
99 Chương 99: Yêu huyết văng khắp nơi
100 Chương 100: Bạo vũ lê hoa châm
101 Chương 101: Đoạn yêu châm
102 Chương 102: Kịch chiến trong rừng
103 Chương 103: Một mình truy kích
104 Chương 104: Mất thể diện là chuyện nhỏ, mất mạng mới là chuyện lớn!
105 Chương 105: Xoay tròn
106 Chương 106: Đẫm máu
Chapter

Updated 106 Episodes

1
Chương 1: Lấy ơn báo oán
2
Chương 2: Công pháp luyện khí
3
Chương 3: Thân thể kỳ diệu
4
Chương 4: Hành hung đại quản sự
5
Chương 5: Nguy cơ
6
Chương 6: Cố gắng
7
Chương 7: Ngày tộc luyện
8
Chương 8: Nhất chiêu
9
Chương 9: Luyện Tạng Cảnh!
10
Chương 10: Tà Khí Sư
11
Chương 11: Chân hỏa tôi thể
12
Chương 12: Hắc hỏa, long lân
13
Chương 13: Tự do
14
Chương 14: Đế Đô
15
Chương 15: Khiêu khích
16
Chương 16: Thử luyện
17
Chương 17: Áp lực vô hình
18
Chương 18: Vượt qua thử luyện
19
Chương 19: Để ngươi giúp ta
20
Chương 20: Chấn kinh
21
Chương 21: Tạo thọ đan
22
Chương 22: Bạo phát
23
Chương 23: Ta không phục
24
Chương 24: La Yên
25
Chương 25: Huyết Sắc Sơn
26
Chương 26: Phương Ngọc Thư
27
Chương 27: Cách đối phó với lũ óc lợn
28
Chương 28: Thất đại thế gia
29
Chương 29: Bức chiến
30
Chương 30: Liều mạng
31
Chương 31: Ma tộc
32
Chương 32: Tàn phá phi đao
33
Chương 33: Hắc Tinh Thạch
34
Chương 34: Mất và được
35
Chương 35: Chọn Công Pháp
36
Chương 36: Thánh Giai Công Pháp
37
Chương 37: Luyện Ngục Sơn
38
Chương 38: Phiền toái
39
Chương 39: Khiêu chiến
40
Chương 40: Cảnh giới vong ngã
41
Chương 41: Mèo vờn chuột
42
Chương 42: Đột phá
43
Chương 43: Quá nhiều rận
44
Chương 44: Chân tướng
45
Chương 45: Tô đạo sư nổi giận
46
Chương 46: Thanh Thiên Thai
47
Chương 47: Đao trùng tập kích
48
Chương 48: Được giải vây
49
Chương 49: Khi không lại gây sự
50
Chương 50: Tự rước lấy nhục
51
Chương 51: Thu hoạch nho nhỏ, kẻ lỗ mãng?
52
Chương 52: Thu hoạch nhiều hơn
53
Chương 53: Thảm thiết
54
Chương 54: Cự thú nơi dung nham
55
Chương 55: Linh khí chi thể
56
Chương 56: Thuyết phục
57
Chương 57: Múa rìu qua mắt thợ
58
Chương 58: Lấy thế đè người
59
Chương 59: Suy đoán
60
Chương 60: Hắc Bạch Song Sát
61
Chương 61: Dưới tiên thiên là chúng sinh
62
Chương 62: Bạo nộ
63
Chương 63: Tướng quân
64
Chương 64: Trở về Tiểu Vũ Phon
65
Chương 65: Đổ mồ hôi lạnh
66
Chương 66: Ta chiến với ngươi!
67
Chương 67: Chỉ dùng một quyền
68
Chương 68: Liễu tồn thế
69
Chương 69: Liệt thiên hoàn
70
Chương 70: Cảnh tượng kì Quái
71
Chương 71: Hoan hô
72
Chương 72: Mất tự nhiên
73
Chương 73: Người canh núi
74
Chương 74: Nụ cười xinh đẹp
75
Chương 75: Oan gia ngõ hẹp
76
Chương 76: Chiếu thần cảnh
77
Chương 77: Cái giá của sự xem thường
78
Chương 78: Cắn nuốt
79
Chương 79: Nghiêm túc
80
Chương 80: Chủ nợ của ngươi
81
Chương 81: Nửa bước tiên thiên
82
Chương 82: Khu bán đấu giá thiên lộc
83
Chương 83: Quá quý giá
84
Chương 84: Tông pháp luyện khí
85
Chương 85: Thiên diễn tinh hoa
86
Chương 86: Phát tài to rồi!
87
Chương 87: Điên cuồng đến vậy
88
Chương 88: Kim phong tế vũ lâu
89
Chương 89: Cút
90
Chương 90: Mua trọn
91
Chương 91: Dung luyện
92
Chương 92: Trảm yêu
93
Chương 93: Từng bước khó khăn
94
Chương 94: Một quyền đánh nát
95
Chương 95: Bí mật ẩn giấu
96
Chương 96: Gia cát diệp
97
Chương 97: Gặp yêu
98
Chương 98: Yêu tướng
99
Chương 99: Yêu huyết văng khắp nơi
100
Chương 100: Bạo vũ lê hoa châm
101
Chương 101: Đoạn yêu châm
102
Chương 102: Kịch chiến trong rừng
103
Chương 103: Một mình truy kích
104
Chương 104: Mất thể diện là chuyện nhỏ, mất mạng mới là chuyện lớn!
105
Chương 105: Xoay tròn
106
Chương 106: Đẫm máu
footer(); ?>