Tạp La Địch Lý Tư nhìn Tạp Áo Địch Lý Tư thủ thế không khỏi nhíu mày lại, lui về phía sau từng bước, nói:
" Ngươi có thể văn minh một chút hay không, thật sự chúng ta đều là cự long chân chính đó."
Đang trong lúc này, một thanh âm hí nhược đột nhiên vang lên:
" Tạp La à! Cái tên ca ca của ngươi luôn luôn như thế đấy!!. Có một người ca ca như vậy, ta thật lấy làm buồn thay cho ngươi."
Hồng Quang lóe lên, giữa không trung xuất hiện một bóng người, trôi chậm rãi hướng về đỉnh Tuyết Phong mà đến, đúng là kẻ mà Tạp Áo Địch Lý Tư hận nhất, dương dương Hỏa Long Vương Gia Lạp Mạn Địch Tư.
" Gia Lạp Mạn Địch Tư, cái tên hỗn đản này, ta sẽ liều mạng với ngươi."
Ngân quang chợt lóe, Tạp Áo Địch Lý Tư thân thể đoạn biến mất, lại tức thì, đã xuất hiện ở trước người Gia Lạp Mạn Địch Tư, một quyền oanh động hướng tới trước ngực hắn. Tạp Áo Địch Lý Tư dùng nắm tay xuất động thế công chỉ trong nháy mắt, nhất thời quang mang đại phóng tạo ra một vầng màu bạc lục mang tinh. Ngân quang từ bốn phương tám hướng bao trùm toàn bộ Gia Lạp Mạn Địch Tư.
Gia Lạp Mạn Địch Tư cười hắc hắc, trong phút chốc toàn thân tản mát ra một tầng hơi thở của lửa màu đỏ rực, sắc đỏ quang mang chỉ nháy mắt bao phủ diện tích mà ngân sắc bao trùm đến, tầng bạch sắc lục mang tinh kia nhất thời biến mất, sắc đỏ quang mang còn mang đến nhiệt khí cực nóng đã làm cho đỉnh Tuyết Phong bị hóa thành nước tan chảy, độ cao Tuyết phong đỉnh kịch liệt bị giảm xuống.
Phong Long Vương Tạp La Địch Lý Tư chửi rủa một tiếng, vội vàng ngự phong mà bay lên, xoay chuyển giữa không trung, lúc này đã không còn có thể bảo trì được sự thư thái ung dung quan chiến. Gia Lạp Mạn Địch Tư vẫn trôi đi chậm rãi như trước, mà Tạp Áo Địch Lý Tư đứng ở cách đó cả trăm thước thì có chút thở dốc, sắc mặt cũng có vài phần biến hóa, Gia Lạp Mạn Địch Tư cười hắc hắc, nói:
" Tạp Áo, ta phải thừa nhận ở cái công phu chạy trốn thật không thể so sánh được với ngươi, bất quá, nói về năng lực chiến đấu thì ngươi lại quá kém so với ta, nếu cùng ta giao thủ, ngươi còn phải trở về mà cố luyện thêm mấy ngàn năm nữa mới được. Cái phong ấn thuật của ngươi đối với ta không hề có hiệu quả đâu."
Không gian Long Vương Tạp Áo Địch Lý Tư cả giận nói:
" Mẹ kiếp!! Tên chết tiệc Gia Lạp Mạn Địch Tư nhà ngươi, mấy năm nay không thấy ngươi, ngươi có phải mỗi ngày đều ở nhà tu luyện phải không."
Gia Lạp Mạn Địch Tư ngạo nghễ nói:
" Đối với bậc vĩ đại như ta mà nói, cho dù mỗi ngày không luyện tập gì, cũng rất dễ dàng có thể khiến ngươi phải nếm mùi đau khổ rồi, Tạp Áo à! Ta khuyên ngươi nên để giành chút khí lực lại đi, chờ sau này ta kế thừa vị trí Long Thần đại nhân. Nói không chừng đối với ngươi còn tốt hơn một chút. Ha ha ha.."
Bộ dạng dương dương đắc ý của hắn thật chẵng dễ nhìn gì, thấy vậy Tạp Áo Địch Lý Tư vô cùng khó chịu, nhưng hắn cũng biết được tự minh vốn không phải đối thủ, chỉ có thể dùng ánh mắt phẫn nộ mà kích lại:
" Phì.. Phì.. phì,.. chỉ bằng vào cái thứ ngươi mà còn muốn kế thừa vị trí Long Thần đại nhân sao, chỉ có ta mới có tư cách xứng đáng. Ngươi đừng tưởng rằng lực công kích của bản thân cao cường là được chắc!!. Để trở thành người kế thừa Long Thần đại nhân trí giả thì trí tuệ lại càng thêm trọng yếu. Ở phương diện này, ngươi luôn luôn là kẻ kém cõi nhất."
Tạp Áo Địch Lý Tư khinh thường nhìn Gia Lạp Mạn Địch Tư, nhưng cũng không có tái công kích, Tạp La Địch Lý Tư bay tới độ cao tương đương, nhìn Gia Lạp Mạn Địch Tư nói:
" Lão Gia, ca ca ta nói ngươi cầm ngân thủy tinh, có hay không việc này vậy?"
Gia Lạp Mạn Địch Tư rất tự nhiên nói:
" Có á! Quả thật là ta cầm. Ngày đó, trong lúc vô tình chứng kiến ca ngươi dương dương tự đắc không biết bay ra từ cái chốn khỉ ho cò gáy nào. Ta bèn lén lút đi theo xem thử, nghe được hắn nói cực phẩm ngân thủy tinh là bảo vật mà Tạp La vô tình tìm được, ta còn nghe rõ lời hắn rằng.. " lần này ta chiếm được tiện nghi lớn rồi, hắc.. hắc, có được ngân thủy tinh này, pháp lực của ta nhất định tăng lên không ít, sau này trong bảy vị Long vương tất nhiên chỉ có thể mình ta độc tôn."
Hắn nhại rất giống, hoàn toàn bắt chước điệu bộ của Tạp Áo Địch Lý Tư, nghe đến đó, Tạp Áo Địch Lý Tư nổi giận gầm lên một tiếng, lại nhằm về phía Gia Lạp Mạn Địch Tư mà lao tới.
Ngọn lửa màu đỏ trong nháy mắt chuyển hóa thành màu tím, Gia Lạp Mạn Địch Tư long uy chợt đại thịnh, từ phía dưới mạnh mẽ bức Tạp Áo Địch Lý Tư lui trở về, mặc dù là một vị không gian Long Vương, Tạp Áo Địch Lý Tư đối với không gian có lĩnh ngộ sâu sắc, nhưng tại pháp lực quả thật kém Gia Lạp Mạn Địch Tư không ít, mới đến nổi phải chịu cảnh lép về thế này.
Kỹ xảo mặc dù có tính trọng yếu, nhưng tuyệt đối phải lấy thực lực làm trụ cột, Gia Lạp Mạn Địch Tư căn bản không để cho Tạp Áo Địch Lý Tư có cơ hội để thi triển kỹ xảo, chỉ bằng vào năng lượng đơn thuần trực tiếp công kích, Tạp Áo Địch Lý Tư tự nhiên là không thể có biện pháp gì để đối phó với hắn. Bạn đang đọc truyện được lấy tại chấm cơm.
" Hắc.. Hắc… Tạp La, ngươi cũng thấy được, ta không có nói dối đó, ta ghét nhất chính là cái bộ dạng tự mình đắc ý của ca ca ngươi, cho nên mới trôm cái ngân thủy tinh ấy đi, khi đó, hắn cố đuổi giết ta mấy vạn dặm đường muốn cướp nó lại, đáng tiếc, mặc dù về mặt kỹ xảo ta có điểm không bằng hắn, nhưng với thực lực của hắn mà muốn thương tổn ta cũng không dễ dàng, cuối cùng, hắn đành phải biết khó mà lui, buông tha cho ta."
Tạp La Địch Lý Tư trừng mắt liếc sang ông anh của mình, hơi giận nói:
"Có lẽ ta phải đòi lại của ngươi một tiếng ca ca thôi, con người ngươi thật càng ngày càng tục tĩu, tựa như con Vu thú Hồ ly kia của tiểu nha đầu Miêu Miêu vậy.
Gia Lạp Mạn Địch Tư, ta bất kể là lúc đầu đã xảy ra chuyện gì, cái ngân thủy tinh kia hẵn phải hoàn trả lại cho ta thôi, về phần ngươi cũng ca ca ta trong đó phát sinh cái kia, ta chẵng nhọc công mà quản, các người thích thế nào thì làm, muốn đánh cũng cứ việc mà đánh không liên quan đến ta."
Gia Lạp Mạn Địch Tư xòe hai tay ra nói:
"Tạp La, không phải là ta không muốn trả cho ngươi, chỉ bất quá sau này ta lại đem cái khối ngân thủy tinh kia khảm vào một thanh đao rồi tặng cho một người rồi. Giờ có muốn trả lại cũng đành chịu thôi."
Tạp La Địch Lý Tư hơi giận, nói:
"Gia Lạp Mạn Địch Tư, chẵng lẽ ngươi cũng tham cái bảo bối của ta sao? Người khác không biết địa long bảo tàng ở nơi đâu chứ ta thì rất rõ ràng, cẩn thận ta đi đào cả cái bảo khố mà ngươi khổ công cất giữ đó."
Gia Lạp Mạn Địch Tư sắc mặt không hề thay đổi nói:
" Ta nói chính là lời thật lòng, ngươi cũng biết đấy, mặc dù ta có một chút tật xấu nho nhỏ nhưng ta là một vĩ đại Hỏa Long Vương Gia Lạp Mạn Địch Tư, đặc điểm lớn nhất chính là không bao giờ nói lời hoang đường, huống chi, ta cũng không cần phải lừa gạt ngươi, cái ngân thủy tinh nọ đối với ta chẵng có tí tác dụng gì, thật sự là đã tống xuất đi rồi, ngươi nếu muốn thu lại nó, ta có thể tự mình nói cho ngươi cái người đang sở hữu khối thủy tinh đó."
Tạp Áo Địch Lý Tư con ngươi chuyển động nói:
" Đệ đệ, ta không thể như thế để người khác đơm điều đặt chuyện được, bất quá nếu có người cầm vật gì đó của ta, ta đảm bảo không thể nhẫn nhịn."
Gia Lạp Mạn Địch Tư hướng Tạp Áo Địch Lý Tư làm một cái động tác khinh bỉ:
"Cái con mẹ nhà ngươi chứ đơm điều đặt chuyện, ta đây chính là chánh nhân quân tử, Tạp Áo, ngươi nếu không phục thì chúng ta lại đánh nhau thêm một hồi nữa."
" Ấy!! Các người đều tới rồi à, xem ra chúng ta hai người thật sự vẫn muộn một chút sao."
Một sáng một tối hai luồng quang mang từ phương xa nhanh chóng đến gần, trong chớp mắt đã đi tới trước mặt ba vị Long vương, quang mang chợt lóe lên, lưỡng đạo long thân ảnh rất nhanh nhỏ đi, một nam một nữ đã đứng bên cạnh 3 người, bọn họ đứng ngay vị trí mà vừa trước đó Gia Lạp Mạn Địch Tư cùng Tạp Áo Địch Lý Tư tách nhau ra.
Một thân kim y nữ tử rất cao, vóc người thon dài mà đầy đặn, tuyệt đối có thể ở trong nhân loại làm một tuyệt sắc mỹ nữ, mái tóc dài màu vàng tung bay phất phới sau lưng, toàn thân tràn ngập thánh khiếp hơi thở, thản nhiên một vầng sắc vàng sáng bóng bao phủ toàn bộ, giống như tiên tử hạ xuống phàm trần, vô cùng động lòng người.
Tay phải ngón cái cùng ngón trỏ mang theo một đồng tiền không ngừng đan động, tản mát ra một đóa hoa mỹ kim sắc. Tên nam tử mặc hắc y mặt ngoài nhìn qua cực kỳ lạnh như băng. Đứng ở bên cạnh kim y nữ tử, cũng không lên tiếng, sắc mặt có chút tái nhợt nhìn thấy thập phần lạnh lùng, nhưng bất luận kể cả hai huynh đệ Tạp La, Tạp Áo hay luôn luôn tự cao tự đại Gia Lạp Mạn Địch Tư, ánh mắt đều dừng lại trên khuôn mặt anh tuấn nhưng tái nhợt của hắn, âm thanh tranh sảo lúc trước nhất thời ngừng lại.
Kim y mỹ nữ thản nhiên cười, nói:
" Như thế nào không lên tiếng vây, vừa rồi không phải đấu tố nhau rất náo nhiệt đó sao? Tiếp tục, tiếp tục đi chứ?"
Tạp Áo Địch Lý Tư cười hắc hắc, nói:
" Địch Mạn Đặc Đế, ngươi cũng thật biết giễu cợt chúng ta, ngươi biết đó, chúng ta chỉ là đùa giỡn thôi mà, không nghĩ tới cái ngươi nhanh như vậy đã tới rồi, Tạp Tiệp Áo Tây Tư lão đại, ngươi xem ra khí sắc có vẽ không được tốt lắm a!"
Hắc y nhân được gọi Tạp Tiệp Áo Tây Tư đôi mắt phát ra lãnh quang lóe lên, trong miệng phun ra hai chữ ngắn gọn: " Nói nhảm."
Tạp Áo Địch Lý Tư có vẻ đối với Tạp Tiệp Áo Tây Tư tâm lý vô cùng sợ hãi. Hắc hắc cười khan vài tiếng không hề nói chuyện, nhưng thật ra Gia Lạp Mạn Địch Tư vẻ mặt rất thong dong, mĩm cười nói:
" Tạp Tiệp Áo Tây Tư, vợ chồng các ngươi hai người đều tới cả rồi, Băng Băng như thế nào lại không có đi cùng với vợ chồng Ám Long Vương các ngươi, chuyện cơ hồ muốn tưởng tượng cũng khó đó."
Địch Mạn Đắc Đế mỉm cười nói:
" Gia Lạp Mạn Địch Tư, xem cái bộ dạng của ngươi mấy năm nay chắc thực lực đã tiến bộ không nhỏ a!! Gần đây tâm tình của Tạp Tiệp Áo Tây Tư không được tốt lắm, nếu ngươi muốn bàn luận chuyện động thủ bằng tay chân với hắn, ta tuyệt không nhúng vào."
Gia Lạp Mạn Địch Tư hừ một tiếng nói:
" Ít nói chuyện không đâu ấy đi, ai mà biết Đại tiểu thư nàng lúc nào thình lình xuất hiện đâm lén ta đây. Tạp Tiệp Áo Tây Tư là lão công của nàng, đừng nói ta không đánh thắng được hắn, cho dù ta thắng hắn, chẵng lẽ nàng có thể dửng dưng bỏ hắn được sao? Nhiều lúc ta thật không rõ, hai người các ngươi rốt cục ai là quang minh, ai là hắc ám đó."
Một bên Tạp Áo Địch Lý Tư cười hắc hắc, nói:
" Địch Mạn Đặc Đế, ta không phải là người ưa đơm chuyện đặt điều nhưng bất quá nếu là nàng, ta có muốn đứng ngoài cuộc cũng không được."
" Câm miệng," Tạp Tiệp Áo Tây Tư nhịn không được phải hét lên thành tiếng.
Tạp Áo Địch Lý Tư toàn thân chấn động, nhất thời nụ cười trên mặt vụt biến mất. Địch Mạn Đặc Đế hi hi cười, nói:
" Gia Lạp Mạn Địch Tư, lá gan của ngươi tựa hồ so với trước kia nhỏ đi rất nhiều a. Ngươi trước kia không phải là kẻ chuyên đi khiêu chiến với Tạp Tiệp Áo Tây Tư sao? Như thế nào bây giờ lại chịu lùi bước thế? Ngươi yên tâm đi. Bây giờ ta nghĩ ta không còn năng lực mà để giúp hắn được nữa, chúng ta sắp sửa sinh em bé rồi, ta cũng không muốn động thai khí đâu."
Vừa nói khuôn mặt nàng cười ửng đỏ, bình thản xoa xoa tiểu phúc, bộ dạng bây giờ của nàng hoàn toàn là do ảo hóa mà thành, cũng không phải bản thể, cho nên nhìn không ra dáng điệu của một phụ nữ đang mang bầu. Vẽ mặt lãnh ngạo của Tạp Tiệp Áo Tây Tư thật khó cũng đã lộ ra một nét ôn nhu, ngẩng đầu nhìn về Gia Lạp Mạn Địch Tư nói:
" Ngươi có hứng thú sao?"
Gia Lạp Mạn Địch Tư trong mắt toát ra một tia buồn bả, lắc đầu:
" Không có hứng thú, chúc mừng các người. Lần này đại gia tụ họp cùng một chỗ không nên đánh nhau làm mất đi không khí, mà sao Băng Băng cùng mập mạp không thấy tới thương lượng chánh sự vậy."
Địch Mạn Đặc Đế nhìn Gia Lạp Mạn Địch Tư liếc mắt, mĩm cười:
" Bọn họ sẽ không tới đâu, ta nhận được tin tức từ bọn họ đưa tới, Băng Băng gần đây đang bước vào giai đoạn cuối cùng tối quan trọng của việc biến thể, sắp hoàn toàn biến thành hình thái Long Vương, tên mập mạp kia nói hắn cũng đang bế quan, cho nên không tới được."
" Bế quan? Cái tên mập mạp chết tiệt kia mà lại bế quan sao, hắn liệu có ôm cái bụng long bề phệ của hắn đứng dậy nổi không đó. Ta xem, hắn chắc lại chui đến cái vùng biên hải nào ăn uống mới đúng, Địch Mạn Đặc Đế, chúng ta phải nghĩ một biện pháp gì đó giúp hắn giảm béo mới được."
Tạp Áo Địch Lý Tư thanh âm châm chọc một hồi. Gia Lạp Mạn Địch Tư cũng gật đầu cười thầm, nói:
" Tạp Áo nói cũng không sai lắm đâu, trong bảy người chúng ta, chỉ sợ so với ta tên mập mạp còn khoái ăn hơn không biết bao nhiêu lần, tên kia, một chút phẩm vị để ăn cũng không có, chỉ giỏi lấy lượng để thủ thắng thỏa mãn cái bụng phì của hắn."
Địch Mạn Đặc Đế có chút kinh ngạc nhìn Gia Lạp Mạn Đich Tư:
" Nói như vây, ngươi khi ăn cũng rất có phẩm vị sao? Ta còn nhớ kỹ lúc đầu ngươi với tên mập mạp ăn cùng nhau, bộ dạng cũng có đẹp mắt hơn so với hắn tí nào đâu."
Gia Lạp Mạn Địch Tư hừ một tiếng nói:
" Bây giờ khác, lúc trước khác!! Ta gần đây đã mời một vị chuyên môn đệ nhất trù sư, học được nghệ thuật thưởng phẩm, mỹ vị tốt nhất thì chỉ nên ăn một miếng để thưởng thức, cũng để so với thực vật bình thường cảm nhận ăn ngon hơn rất nhiều ở điểm nào, mỹ thực thì cần phải được phẩm."
Ám Long Vương Tạp Tiệp Áo Tây Tư có chút kinh ngạc nhìn Gia Lạp Mạn Địch Tư, phun ra ba chữ.
" Có đạo lý".
Địch Mạn Đặc Đế kinh ngạc nhìn Gia Lạp Mạn Địch Tư
" Chuyên chức trù sư sao? Gia Lạp Mạn Đich Tư, ngươi sẽ không quên mất thân phận mà Long Thần đại nhân phân phó đấy chứ. Chúng ta không được tùy tiện quấy nhiễu chuyện của nhân loại."
Gia Lạp Mạn Địch Tư hừ một tiếng, nói:
" Cái tên nhân loại kia cam tâm tình nguyện nấu cơm cho ta ăn thì thế nào, huống chi, ta cũng trả thù lao cho hắn hẵn hoi."
Nãy giờ vẫn chưa hề lên tiếng, Long Vương Tạp La Địch Lý Tư bất mãn nói:
" Sẽ không phải là kẻ đang cầm ngân thủy tinh của ta đó chứ."
Gia Lạp Mạn Địch Tư cười hắc hắc:
" Cái vật ấy đối với ta là vô dụng, nên đã đưa cho hắn rồi. Ngươi muốn thì tự mình đi lấy lại đi."
" Ngươi.."
Ám Long Vương Tạp Tiệp Áo Tây Tư trong mắt hàn quang đại phóng, âm thanh lạnh lùng vang lên:
" Nói chuyện chính sự đi."
Địch Mạn Đặc Đế nói:
" Đúng, nên nói chuyện chính sự đi nào.Chuyện riêng của các ngươi nên tự mình giải quyết sau đi."
Nghe được hai người mạnh nhất trong bảy vị long vương lại là song long tổ hợp lên tiếng. Gia Lạp Mạn Địch Tư cùng ba vị long vương còn lại sắc mặt đều trở nên nghiêm túc, Không gian Long Vương Tạp Áo Địch Lý Tư là người thứ nhất cúi đầu nói:
" Ta đã đánh mất Mặc Áo Đạt Ti Phong ấn chi bình."
Ám Long Vương Tạp Tiệp Áo Tây Tư tĩnh táo nói:
" Nói rõ quá trình đi."
Không gian Long Vương Tạp Áo Địch Lý Tư thẹn nhìn bốn vị Long vương còn lại liếc mắt, giọng lí nhí nói:
" Ta.. Ta lần đó thấy một cô nương cực kì xinh đep, nàng đối với ta cũng rất có hảo cảm, sau đó chúng ta đã có một đoạn cuộc sống vui sướng với nhau, nhưng chẵng được bao lâu, ta phát hiện nàng đột nhiên biến mất, trong bảo tàng của ta Mặc Áo Đạt Ti phong ấn cũng không cánh mà bay. Cái này kỳ thật cũng là tại ta thất trách, ta… ta sau mới ngỡ người… nàng nhất định là một tên gian tế."
Đích Mạn Đặc Đế nhíu mày lại:
" Ngươi đúng là một tên phế vật, cái bệnh háo sắc của ngươi đến bao giờ mới đổi được hã!!"
Mặc dù Tạp Áo Địch Lý Tư nói ra có vẽ đơn giản, nhưng kỳ thực bốn vị Long Vương còn lại ai cũng đều biết, chuyện không thể đơn giản như vậy. Gia Lạp Mạn Địch Tư nhịn không được đành lên tiếng:
" Sợ rằng không cần phải đợi người khác trộm đi, cái sắc tâm của ngươi mà nổi lên thì tặng luôn nó cho bọn chúng cũng không có gì ngạc nhiên đâu."
Không gian Long Vương Tạp Áo Địch Lý Tư cười hắc hắc, nói:
" Cái này… nàng ấy cũng đã nói chiếc bình tử nọ nhìn thật lạ mắt, rất có điểm đặc biêt, cho nên ta đã …. "
" Người chắc là muốn đi tìm cái chết phải không?"
Hắc sắc quang mang chợt đại thịnh, cho dù là một kẻ am hiểu nhất về việc chạy trốn Tạp Áo Đich Lý Tư cũng không có một tia cơ hội chạy thoát, trong không trung phát ra một tiếng kinh bạo, hắn thân thể nhất thời đã bị đánh cho hồi lại nguyên hình long thể, phát ra một tiếng long ngâm thê thảm.
Ám Long Vương Tạp Tiệp Áo Tây Tư nhìn không gian Long Vương Tạp Áo Địch Lý Tư cười:
" Gần đây nghe nói thân thể ngươi rất cứng thì phải, chuyện của ngươi chưa chấm dứt được đâu, hay là ngươi dẫn ta cùng Địch Mạn Gia về nhà ngươi làm khách một đoạn thời gian đi. Chúng ta tẩm quất dùm cho ngươi"
Vừa mới bay trở về Tạp Áo Địch Lý Tư kêu thảm một tiếng:
" Tây Tư lão đại, không nên như vậy a!! Ta biết sai rồi."
Updated 461 Episodes