Ánh mắt Yến Thiên Nam chợt lạnh đi, bây giờ hắn đã tỉnh hơn một chút, nhưng trên ngực dường như có một tảng đá lớn dị thường, khó chịu.
Hoàng hậu nghẹn ngào nói: " Bệ hạ, người ám sát Ấn nhi nhất định là có thâm thù lớn với Ấn nhi, hoặc là Ấn nhi đối đãi với hắn có chỗ không phải nên hắn mới có thể làm như vậy. Chúng ta nhất định phải theo hướng này mà bắt tay vào điều tra.".
Con thứ hai đã chết nhưng vốn là một nữ nhân khôn khéo, nàng cố nén bi thương trong lòng, âm thầm tranh thủ vì đứa con lớn nhất của mình.
Yến Cực hiểu được ý của mẫu thân, cũng nói giúp vào: " Phụ hoàng, theo ta được biết, Ngũ đệ vừa mới trở về sáng nay."
Yến Thiên Nam trong mắt hiện lên vẻ giận dữ: " Ý của ngươi là Vân nhi làm ư?. Trái tim Vân nhi nhân hậu, làm sao có thể làm tổn thương thủ túc của mình cho được?."
Yến Cực thấy Yến Thiên Nam tức giận, liền vội vàng nói: " Không, phụ hoàng à! nhi thần không có ý đó. Nhi thần chỉ muốn người nhớ, để người phái thêm người bảo vệ Ngũ đệ, để ngừa hắn cũng sẽ bị thích khách gây thương tổn."
Nghe Yến Cực nói vậy, sắc mặt Yến Thiên Nam nhất thời giãn ra rất nhiều, gật đầu nói: " Đúng là như thế, Cực nhi! ngươi đi xuống đi, truyền khẩu dụ của ta gọi Vân nhi tới gặp "
Yến Cực biết, dù Yến Thiên Nam mặt ngoài không nói, nhưng trong lòng cũng đã bắt đầu nghi ngờ Ngũ đệ.
Lúc này hắn đang hưng phấn không thôi, mặc dù hắn vẫn cùng Yến Ấn hợp tác, nhưng hắn và Yến Ấn đều rất rõ ràng, một khi Ngũ hoàng tử Yến Vân bị bọn họ đánh bại, bọn họ khó có thể tránh khỏi tranh đấu lần nữa, may mà lúc này Yến Ấn đột nhiên chết đi làm hắn tự nhiên loại được một đối thủ. Vốn trước đây sử dụng người của lão Nhị, chỉ cần hắn sử dụng chút thủ đoạn thì ắt có được kết quả tốt.
Mà Yến Ấn đột nhiên chết, mặc dù không xác định có phải Yến Vân làm hay không, nhưng cơ hội đả kích Yến Vân lớn như vậy lẽ nào hắn lại bỏ qua. Tâm tư của Yến Cực tuyệt không giống bề ngoài tục tằn của hắn, chỗ âm trầm của nó còn hơn Yến Ấn vài phần.
Đúng lúc này, tiếng bên ngoài truyền vào: " Ngũ hoàng tử Yến Vân cầu kiến bệ hạ."
Ánh mắt Yến Thiên nam chợt sáng lên: " Gọi Vân nhi vào đây".
Bên cạnh, ánh mắt hoàng hậu lại toát ra vẻ bất mãn, vì theo cách xưng hô trên thì dễ nhận thấy đây là đứa con sủng ái nhất của Yến Thiên Nam.
Yến Vân bước vào tẩm cung. Trong lòng hắn lúc này đã không yên, vừa mới trở lại phủ của mình, ngồi chưa yên đã nghe tin Yến Ấn bị ám sát, hắn nhất thời kinh hãi, tự nhiên hiểu được điều này có ý nghĩa thế nào. Tại Băng Nguyệt thành đều nói hắn cùng Yến Ấn đối lập vì tranh đoạt ngôi đế, xung đột đã âm thầm xảy ra vài lần.
Lúc này Yến Ấn đột nhiên bị hại, nếu không phải đã hỏi lại thủ hạ, đã biết quả thật không phải thủ hạ của mình làm, thì thật chính hắn cũng nghi ngờ.
Dù sao, hắn đang suy nghĩ không biết phải xử lí hai vị ca ca kia của mình như thế nào, chỉ là vẫn chưa ra tay mà thôi. Sau giây phút thống khoái ngắn ngủi này, hắn không có gì do dự, lập tức chạy đến hoàng cung.
"Phụ hoàng, thân thể của ngài thế nào ạ?" Yến Vân bước nhanh tới giường Yến Thiên Nam, ân cần nhìn cha mình hỏi.
Gặp lại Yến Vân, ánh mắt Yến Thiên Nam trở nên nhu mì hơn rất nhiều: "Vân nhi, ngươi đã trở lại, tìm được manh mối ở nhà Lạc Nhu chưa?"
Yến Vân than nhẹ một tiếng rồi nói:" Lạc Nhu quả không hổ danh Trí Nữ, quả thật không để lại một tia manh mối nào, mặc dù nhi thần đã điều động thủ hạ tìm đi khắp nơi điều tra, nhưng vẫn không có tin tức gì. Phụ hoàng! con vừa mới về đã đến đây ngay xem người thế nào, vừa rồi ở bên ngoài còn nghe nói Nhị ca xảy ra chuyện, rốt cục chuyện này là sao? Nhị ca, hắn…" Nói tới đây, ánh mắt hắn tự nhiên đỏ lên.
Hoàng hậu hừ lạnh một tiếng:" Ngươi không cần ở đây giả vờ."
Yến Vân sửng sốt: "Mẫu hậu, tại sao người lại nói vậy, nhi thần vừa mới trở về mà, chẳng lẽ mẫu hậu hoài nghi con sao? Nhi thần cùng với Nhị ca là thủ túc chi thân (thủ túc = tay chân, "anh em như thể tay chân") mà "
Trong mắt hoàng hậu toát ra cừu hận mãnh liệt: " Thật không? Ngươi thật sự coi hắn là ca ca của ngươi sao?"
" Thôi đủ rồi!". Yến Thiên Nam bất mãn, ngăn cản hoàng hậu nói tiếp, " Cực nhi, đỡ mẫu thân ngươi xuống nghỉ ngơi, người đang rất mệt mỏi đó. Để Vân nhi ở lại với ta là được rồi."
Yến Cực lộ ra vẻ ghen ghét, hắn biết, bất luận mình thế nào, địa vị của hắn trước Yến Thiên Nam từ trước tới nay vẫn không bằng đệ đệ của hắn. Hắn vốn thông minh, không nói thêm gì cả mà chỉ thở dài một tiếng, đỡ hoàng hậu đi xuống.
Yến Thiên Nam phất tay để mọi người xung quanh lui ra, lúc này mới bảo Yến Vân ngồi bên giường của mình: "Vân nhi, ngươi phải nói thật với ta, có phải do ngươi phái người làm không?". Vừa rồi còn nhu hòa, lúc này giọng Yến Thiên Nam đã có phần lạnh lẽo hơn.
Trên mặt Yến Vân toát ra vẻ sợ hãi, hắn quỳ rạp xuống đất: " Nếu Phụ hoàng thật sự nghi ngờ nhi thần làm, nhi thần nguyện lấy cái chết để chứng minh mình trong sạch."
Yến Thiên Nam nhìn đứa con của mình thật kĩ, mặc dù bề ngoài Yến Vân không có một tia sơ hở, nhưng lão lại không hoàn toàn tin rằng đã hiểu hết đứa con thứ năm mà mình thích nhất này.Lúc trước Yến Thiên Nam cũng vậy, để tranh đoạt ngôi vị hoàng đế mà hai tay phải âm thầm vấy máu thế nào lão lại không rõ ư!.
Kì thật, Yến Thiên Nam cũng không tin rằng chuyện này là do Yến Vân gây ra, dù sao thì Yến Vân cũng là người thông minh, sao có thể làm việc ngu ngốc này cho được? Nhưng tại Băng Nguyệt thành, người có lí do ám sát Yến Ấn mặc dù không ít, nhưng người có thực lực giết hắn thì không có mấy người, nhất là thích khách dùng Tử thần Chi Vẫn. Bạn đang đọc truyện tại Truyện FULL - www.Truyện FULL
Yến Thiên Nam vốn đã quen thuộc với Tử thần Chi Vẫn, lúc trước lão đã dùng hung khí tuyệt thế nhân gian này âm thầm sát hại 2 vị đại thần phe đối lập của mình nên mới có được vương vị như ngày hôm nay.
Hai năm trước, Yến Thiên Nam đã đem Tử thần Chi Vẫn truyền cho đứa con trai thứ năm mà mình yêu quý nhất. Khi đó, Tử Thần Chi Vẫn còn có cơ hội phóng ra ba lượt, bí mật này chỉ có 2 cha con họ mới biết được. Cho nên, khi Đại hoàng tử nói Yến Ấn chết do Tử thần Chi Vẫn, lão mới nghi ngờ đến Yến Vân.
" Ta tin tưởng ngươi, ta vẫn tin tưởng ngươi, nếu không phải do hoàng hậu bức bách, ta đã sớm lập ngươi làm thái tử, mấy ngày nay ngươi đã không làm ta thất vọng, uy danh ngươi ngày càng lớn. Nhưng mà đột nhiên lại xảy ra chuyện như thế này, ngươi nên làm thế nào cho phụ hoàng ngươi yên tâm đây? Cái chết của Yến Ấn tuyệt không có khả năng do hoàng hậu làm, hổ dữ không ăn thịt con, bà ta không có phách lực lớn như vậy. Việc Yến Ấn bị giết chết, đừng nói là người khác, cả ta cũng khó có thể không nghi ngờ ngươi. Ngươi bảo ta bây giờ nên làm nào để giải vây cho ngươi? Ta cảnh báo ngươi trước, hoàng hậu sẽ không từ bỏ ý đồ của mình. Sau lưng bà ta là sự ủng hộ của Triêu Dã thái sư và Hổ Bí nguyên soái. Nay Yến Ấn đột nhiên chết, mục tiêu của hoàng hậu nhất định là ngươi."
Ánh mắt Yến Vân chợt lóe lên: " Phụ hoàng, nhi thần nên làm gì bây giờ? Chả lẽ cùng hoàng hậu trực diện xung đột hay sao? Bọn họ cũng không có chứng cớ là nhi thần đã giết Nhị ca cả! Con thật sự là bị oan uổng mà!"
Yến Thiên Nam lạnh nhạt nói:" Ngươi có biết chung quy Yến Ấn chết như thế nào không? Hắn chết bởi Tử thần Chi Vẫn, người khác có lẽ không rõ thứ đó cho lắm, nhưng lúc trước ta có thể lên ngôi cũng nhờ hoàng hậu xuất lực giúp đỡ.Vì vậy bà ta biết một ít bí mật của ta. Cũng nhờ giúp ta mà sau khi lên ngôi, ta mới dung túng cho bà ta ở hậu cung. Ngươi đưa cho ta Tử Thần Chi Vẫn đi, ngươi không cần nói với ta là đã đánh mất đó nhé!."
Yến Vân khổ sở nói: "Quả thực, nhi thần đã đánh mất nó, lần này nhất định là có người hãm hại con. Có thể hay không? có thể hay không chính là Đại ca?"
Yến Thiên Nam hừ lạnh một tiếng nói:" Ngươi thật quá bất cẩn. Ta rất hiểu Cực nhi, mặc dù tâm tư hắn rất thâm sâu, nhưng lại rất thông minh, huống chi hắn cùng Yến Ấn do một mẹ sinh ra, ít nhiều cũng có chút tình huynh đệ, cho dù tương lai ai trong bọn họ ngồi trên ngai vị thì người kia cũng sẽ không quá khó khăn. Ngươi không cần nói thêm gì nữa, từ nay về sau hãy bảo vệ mình cho tốt, trong khoảng thời gian này cố gắng ít lộ mặt ra ngoài. Cho dù bọn hoàng hậu đả kích ngươi cái gì, ngươi cũng phải tạm thời nhẫn nại, chờ cơ hội. Ta đã sai người lên tháp Băng Thần mời Băng Tuyết nữ thần tư tế. Khi nàng ấy đến Băng Nguyệt thành, ta sẽ tuyên bố ngươi là người kế thừa ngôi vị hoàng đế, có Băng Tuyết nữ thần tư tế chủ trì, cho dù bọn hoàng hậu có gan to thế nào đi nữa cũng không dám chống đối gì ngươi. Vân nhi, hi vọng ngươi có thể hiểu được nỗi khổ tâm của phụ hoàng. Mẫu thân Nhi phi của ngươi là nữ nhân ta sủng ái nhất, mà ngươi cũng là đứa con ta sủng ái nhất, ta tin rằng với tài trí của ngươi, đế quốc tất nhiên sẽ phát triển rất tốt."
" Phụ hoàng, con…" Yến Vân nhìn người cha già nua của mình, lúc này hắn thực sự rất cảm động … "Phụ hoàng ta mặc dù nhìn qua đã rất yếu ớt, song chọn người kế vị lại rất tỉnh táo. Xem ra chính mình cũng muốn đi bái phỏng vị Băng Vân tiểu thư kia một chút " hắn nhủ thầm.
Yến Thiên Nam mệt mỏi nhắm mắt lại nói: " Tốt lắm, ta mệt rồi, ngươi xuống đi. Ta đã mất một con trai, ta không hi vọng việc này lại tiếp diễn nữa. Bất luận ngươi cùng đại ca và mấy vị huynh đệ khác thấy thế nào, ta hi vọng ngươi lên ngôi mà tay không vấy máu. Ta không phải là một hoàng đế tốt, mặc dù có được lực lượng tháp Băng Thần cường đại như vậy bảo vệ, nhưng lại chỉ bảo vệ được cho thành tích vốn có. Nhưng ngươi lại không giống thế, ta đã sớm nhìn ra. Nếu ngươi chưởng quản quốc gia này, Băng Nguyệt đế quốc sẽ trở thành ác mộng của bốn đế quốc khác. Ta để ngươi làm vua đúng là tĩnh dưỡng sanh tức (dưỡng sức rồi sinh lợi), bây giờ lãnh thổ của Băng Nguyệt đế quốc mặc dù không thay đổi, nhưng kì thực đã tới thời kì cường thịnh nhất, chỉ cần ngươi nắm chắc thật tốt, tất nhiên có thể cùng Hoa Dung đế quốc phân đình kháng lễ (cùng đứng riêng một phe mà làm lễ ngang nhau). Nhớ kĩ, đối với ngươi mà nói, quan trọng nhất chính là nhân tài."
"Phụ hoàng, nhi thần đã hiểu, nhi thần nhất định sẽ không phụ kỳ vọng của người." Yến Vân lui lại vài bước, quỳ rạp xuống đất, cung kính dập đầu 3 cái trước Yến Thiên Nam, sau đó mới ra khỏi hoàng cung.
Mặc dù từ trước tới nay, Yến Thiên Nam đối đãi với hắn cực kì sủng ái, nhưng đây là lần đầu tiên tỏ vẻ toàn tâm toàn ý đối với hắn, không hổ danh là vua của một nước. "Hay là phụ hoàng muốn nghĩ cho tương lai lâu đài của mình! Đúng vậy, có Băng tuyết nữ thần tư tế chủ trì, mình còn hi vọng gì hơn nữa, đại ca thế nào mà có thể cùng mình tranh đấu? "
"Bây giờ mình cũng không cần làm gì, chỉ có thể đợi Băng tuyết Nữ thần tư tế giá lâm", vốn trong lòng Yến Vân đã không yên, khi ra khỏi hoàng cung đã trù trừ mãn chí, thậm chí hắn đã bứt đầu tự hỏi, sau này nên làm thế nào mới có thể làm Băng Nguyệt đế quốc ngày càng cường đại. Nhưng hắn nào biết rằng, kẻ thù đang không ngừng tìm hắn mà đến, ngồi trên ngôi vị Băng Nguyệt đế quốc thật sự dễ dàng vậy sao?
Bởi vì Nhị hoàng tử Yến Ấn đã chết, nên cục diện của Băng Nguyệt thành khẩn trương hẳn lên, người của Đại hoàng tử lập tức thông qua chuyện này công kích Ngũ hoàng tử mãnh liệt, khắp nơi đều ám chỉ Ngũ hoàng tử là thủ phạm.
Nhưng Yến Vân đã làm trầm lắng được không khí, hắn không có bất kì động tĩnh gì, ngày nào cũng chỉ ở trong phủ của mình, căn bản là không ra ngoài, một mực không để ý tới tin đồn bên ngoài.
Yến Thiên Nam vốn đang có trọng bệnh, mặc dù hoàng hậu không ngừng khóc lóc van cầu trước mặt, nhưng đều bị lão lấy lí do bận tĩnh dưỡng mà cho qua. Mặc khác lại âm thầm thông tri với Yến Vân hai chữ "nhẫn nại". Yến Vân nghe lời theo lời Yến Thiên Nam, nhẫn nhịn chờ cơ hội. Mặc khác, Đại hoàng tử Yến Cực mặt ngoài cũng không dám có hành động gì, vì sợ ảnh hưởng đến mối quan hệ đang tốt đẹp của mình.
Cùng lúc đó, khi Đại hoàng tử Yến Cực đang trong tình trạng bức bách, Ngũ hoàng tử Yến Vân không xuất hiện, thì trong hoàng thất Băng Nguyệt đế quốc còn có một người đang rất háo hức, người này là Thất hoàng tử Yến Phong.
Sáng sớm mỗi ngày, cửa phủ của Phệ huyết diệt hồn Tuyết Phách nguyên soái đều có một lượng lớn hoa hồng, Yến Phong một mình đến ngoài cửa phủ Tuyết Phách, đứng tựa hồ chờ đợi cái gì đó. Mỗi ngày đều như thế, liên tiếp ngày này qua ngày khác, hành động của Yến Phong thật khác so với thân phận hoàng tử của hắn, nhất thời khiến cho dân chúng chú ý. Mỗi khi hắn đến phủ Nguyên soái đều hấp dẫn một lượng lớn người dân đến vây quanh xem.
Tới ngày thứ 6, sáng sớm Yến Phong lại đi vào cửa phủ Tuyết Phách, cửa phủ mở, nữ nhân duy nhất của Tuyết Phách nguyên soái là Tuyết Ngọc đi ra, mọi người ngạc nhiên vây lại xem, người này là chi nữ cao quý của Nguyên soái nhưng lại đang tay trong tay với Yến Phong.
Ngay lúc đó, Yến Phong tuyên bố chính thức theo đuổi tiểu thư Tuyết Ngọc. Dân chúng nhất thời trong lòng dấy lên đại sóng, vì trước đây luôn cho rằng Thất hoàng tử đồng tính luyến ái, nhưng nay lại theo đuổi Phệ huyết diệt hồn chi nữ của một trong tam đại Nguyên soái, mà Tuyết Phách cũng không tỏ vẻ phản đối, xem vẻ thân mật của Tuyết Ngọc và Yến Phong thì bọn họ tựa hồ đã kết giao với nhau không ít thời gian. Nhất thời trong giới bình dân, vốn đã nhận định Yến Phong đồng tính luyến ái, đều dấy lên sự hoài nghi.
Từ đó về sau, Yến Phong mỗi sáng đều dẫn kiệu hoa tới đón Tuyết Ngọc, nhưng dường như thành Băng Nguyệt không vì hắn mà có biến động. Chuyện của hắn mặc dù đã đến tai Đại hoàng tử và Ngũ hoàng tử, nhưng 2 vị hoàng tử có thế lực này đang vì đế vị mà cố gắng, ai mà lại quan tâm nhiều đến một đệ đệ không có thế lực gì như hắn?
Cho nên chuyện chính trị không bị Yến Phong làm ảnh hưởng, mỗi ngày vào sáng sớm, hắn đều đắc ý đi vào phủ Nguyên soái của Tuyết Phách, dẫn Tuyết Ngọc du ngoạn trong thành Băng Nguyệt, chỉ cần là địa phương nơi nào hơi nổi tiếng một chút thì đều đã có dấu chân của bọn họ đi qua.
Updated 461 Episodes