Yến Cực muốn mở miệng, nhưng cảm giác được một cỗ áp lực cực lớn đang táp vào mặt mình, hắn nhìn thấy ánh mắt của Niệm Băng.
Trong đôi mắt màu lam kia không hề có một tia tạp chất nào, đôi mắt của Niệm Băng thật thâm sâu khó lường. Hắn liền trở nên ngây dại, linh hồn đã bị tinh thần lực do Thiên Nhãn huyệt phát ra áp chế. Trong cuộc đời Yến Cực, giây phút cuối cùng cũng đã gặp phải cảnh tượng không thể ngờ nổi, lại từ chính gã thanh niên mà lúc trước hắn còn muốn lợi dụng để trợ giúp bá nghiệp của mình, ở mi tâm đột nhiên phát ra một đạo bạch quang dài ước chừng một thốn. Ngay sau đó, từ trong ánh bạch quang thản nhiên hé mở, lộ ra một ánh mắt màu bạc, đúng vậy đó là con mắt màu bạc
Niệm Băng vỗ vỗ hai tay bước đến, Hắn không cần phải sử dụng đến ma pháp bởi hắn thấy làm thế thì quá tiện nghi cho Yến Cực, mặc dù hắn không hề luyện qua võ nghệ, nhưng từ nhỏ đã tu luyện trù nghệ, nên khiến cho hắn có một tốc độ xuất thủ so với người bình thường nhanh hơn không biết bao nhiêu lần.
Hắn mặc dù không thể làm được như Áo Tư Tạp, hoàn toàn khống chế được thân thể của mình để thực hiện các chiêu thức phức tạp, nhưng vì đã chế ngự được thân thể của kẻ địch rồi, thì chỉ cần với thể chất được long hoá, sử dụng được một phần sức mạnh của rồng thì cũng đủ làm thành bùa đòi mạng Yến Cực.
Ầm!!! Một tiếng nổ mạnh, Yến Cực rõ ràng nghe được tiếng xương lồng ngực của mình vỡ nát ra, Hắn tuy rằng có đấu khí nhưng gặp phải Thiên Nhãn lĩnh vực khắc chế, căn bản không thể phát huy được tác dụng hộ thân, mà cho dù hắn có thể sử dụng được đấu khí nhưng với tu vị của hắn cũng không cách gì chống đỡ nổi một quyền được long thể hoá của Niệm Băng
Đau đớn kịch liệt khiến cho trước mắt Yến Cực trở thành một màu tối đen, dần dần thân thể hắn chết lặng đi, cảm giác lạnh lẽo vô cùng lan khắp toàn thân, trước mắt hắn mơ hồ như thấy được 1 phần của địa ngục, một địa nguc tràn ngập máu tươi.
Nhìn thấy ngực của Yến Cực đã bị đập nát, lại thấy hắn máu tươi bắn ra đầy trời, Niệm Băng trong lòng lại như sinh ra cảm giác hưng phấn, tuy nhiên hắn không có thời gian để cảm thụ loại cảm giác này, thân thể rất nhanh một lần nữa trở lại bên giường đỡ người Yến Thiên Nam lên, gia tăng đại tiên thiên chi khí truyền vào, kéo Yến Thiên Nam một lần nữa từ bên bờ vực sinh tử trở về.
Yến Thiên Nam không ngừng ho lên từng ngụm trọc khí, vừa rồi khi mất đi sự chi trì của Niệm Băng, lão cảm giác được hồn phách của chính mình tựa như đã ly khai khỏi cơ thể, may mắn là Niệm Băng kịp thời quay trở lại, một lần nữa kéo linh hồn lão trở về
Niệm Băng than nhẹ một tiếng nói:
" Bệ Hạ, ngài không bị kinh sợ chứ, thần đã giết nhi tử của ngài mất rồi!!!
Yến Thiên Nam toát một nụ cười tươi:
" Ta không phải là một người cha tốt. Giết hay lắm!! Hắn đã chết, có lẽ xuống địa phủ, ta có thể có cơ hội một lần nữa dạy cho hắn cách thế nào để làm một con người, chính ra bản thân ta hôm nay cũng đã được thụ giáo không ít phương pháp làm người đủ để có thể dạy lại cho y? Ngươi tên là gì vậy?
Niệm Băng hơi sững sờ một chút, bởi vì hắn nhận thấy ở trên người Yến Nam Thiên phát ra những tia trìu mến giống hệt như cảm giác đối với người cha ruột của mình: " Thần gọi là Niệm Băng."
Yến Thiên Nam mỉm cười vuốt cằm nói:
" Cảm ơn! Cảm ơn ngươi, ta không phải tạ ơn ngươi đã cứu ta, mà là cảm ơn ngươi đã cứu đứa con trai duy nhất của ta, cũng chỉ có hắn mới xứng làm con của ta."
Yến Thiên Nam trong mắt toát ra vẽ hiền lành, nhìn về Yến Phong đang miễn cưỡng đứng lên trên mặt đất
Yến Phong sau khi được Niệm Băng trị liệu, mặc dù vẫn còn cảm giác yếu nhược nhưng so với lúc trước đã khá hơn không ít:
" Phụ Hoàng, ngài trước hết phải nghĩ ngơi trong chốc lát đi đã."
Hắn miễn cưỡng mở miệng nói
Yến Thiên Nam nhẹ nhàng lắc lắc đầu:
" Không, hãy để ta nói. Nếu không nói ra, ta sợ rằng sẽ không còn cơ hội để nói nữa"
Sắc mặt lão trở nên hồng hào hơn cả trước đây, mặc dù Niệm Băng đã dùng một lượng lớn tiên thiên chi khí đưa vào, lại còn có Thuỷ và Quang minh hai loại ma pháp nguyên tố có khả năng trị liệu, nhưng sâu thẳm trong tâm Niệm Băng đã minh bạch, đây là sự tỉnh táo lần cuối cùng của lão nhân gia, sau thời khắc này tính mạng của vị lão hoàng đế cũng sẽ chấm dứt.
Yến Phong khoé mắt đỏ rực, nhìn tính mạng của Yến Thiên Nam đang bước đến những thời khắc cuối cùng, hắn nghẹn ngào:
" Phụ Hoàng, ngài biết con đợi người gọi con một tiếng con trai đã biết bao nhiêu lâu rồi không? Từ nhỏ đến lớn, người con thương yêu nhất chỉ có mẫu thân, nhưng người lại như vậy mà ra đi. Phụ Hoàng, ngài có biết là con khao khát được tìm thấy tình thương của một ngươi cha từ ngài đến cỡ nào hay không?"
Yến Thiên Nam hiền từ nhin Yến Phong:
" Ta biết, ta đã hiểu được rồi!! Hài nhi à!! Phụ Hoàng cả đời đã phạm nhiều tội lỗi, cũng chỉ còn đợi đến kiếp sau mới có thể đền đắp lại cho con thôi. Hãy nhớ kỹ lời Phụ Hoàng nói, hãy cố sống cho thật tốt, làm một vị hoàng đế tốt, đừng có giống như ta, lưu lại nhiều hậu hoạ.
Ta tin tưởng rằng, chỉ cần con có trái tim nhân hậu, nhất định sẽ làm tốt hơn ta rất nhiều, hài nhi à!!! Con có biết trong lòng Phụ Hoàng bây giờ cảm thấy mãn nguyện đến thế nào không? Ta thậm chí không hề hận đại ca của con, bởi vì cho đến hôm nay ta rốt cục cũng thấy được khát vọng tình thân của chính mình. Cả cuộc đời ta từ lúc sinh ra đến tận lúc này không ngừng làm ra những việc sai trái, nhưng một việc làm đáng hổ thẹn nhất chính là ngày đó ta đã cưỡng hiếp mẫu thân của con, rồi sinh ra con trên thế giới này.
Trước kia Phụ Hoàng không thể đền bù được gì cho con, bây giờ, bọn huynh đệ của con đã chết hết rồi, Phụ Hoàng chỉ có thể làm được một việc, đó là đem thứ mà bọn chúng muốn có được nhất truyền lại cho con, con có nguyện ý tiếp nhận không?"
Mặc dù Yến Phong cùng Niệm Băng sớm đã hoạch định kế hoạch hành động hoàn hảo, nhưng tới lúc này, cổ họng hắn không khỏi có chút nghẹn ngào, làm sao còn có thể thốt ra nổi hai chứ nguyện ý đây, nhìn thấy ánh mắt ảm đạm đang lịm dần của Yến Thiên Nam, nước mắt Yến Phong không cách nào kiềm chế nổi chảy xuôi xuống má
Bịch một tiếng, cánh cửa bên ngoài đã bị phá mở, một đám lớn thị vệ từ bên ngoài tiến vào, người dẫn đầu chính là đoàn trưởng của Hoàng gia thủ hộ quân đoàn Lỗ Đạo Phu cùng với Băng Tuyết nữ thần tế tự và Băng Vân.
" Bệ hạ!!!."
Lỗ Đạo Phu thét lên một tiếng thảm thiết, rồi dùng tốc độ nhanh nhất nhào tới bên cạnh chiếc giường.
Sau khi bọn hắn phát hiện Ngũ hoàng tử đã chết thảm ở trong phủ của mình, nhất thời cảm giác được có chuyện không ổn, dùng tốc độ nhanh nhất quay trở về cùng với sự trợ giúp của Băng Tuyết nữ thần tế tự cùng với số lượng lớn các cao thủ của Băng Thần tháp, nhanh chóng tiến đến bên ngoài hoàng cung, chứng kiến rõ ràng bọn thủ hạ của Yến Cực đang không ngừng liều chết công kích vào. Lỗ Đạo Phu trong lòng sinh ra cảm giác mãnh liệt có sự không ổn, dùng tốc độ nhanh nhất chạy ào vào nội cung.
Khi bắt gặp cảnh tượng xác chết tràn ngập nội cung, trong lòng hắn vô cùng kinh hãi, hắn biết, việc mà bản thân hắn sợ nhất có lẽ đã phát sinh. Hắn cũng không hề gặp phải sự ngăn cản nào, bởi vì đám Huyết vệ của Huyết Sư Giáo sau khi giải quyết toàn bộ số thị vệ của Hoàng Gia thủ hộ quân đoàn trong nội cung đã lập tức theo thông đạo bên dưới lòng đất mà chậm rãi bỏ đi
Tại thời khắc bọn hắn tiến đến tẩm cung, Lỗ Đạo Phu trong lòng tràn ngập sự bi thương.
" Ta còn chưa chết ngươi khóc lóc cái gì vậy hả!!! "
Yến Thiên Nam nhìn thấy Lỗ Đạo Phu đang úp mặt ở bên giường, mỉm cười, lão đã nhìn thấu rõ hết thảy, cái chết đối với lão cũng không còn gì là đáng sợ nữa. Nguồn: http://truyenfull.vn
Băng Vân nghi ngờ khi nhìn thấy Yến Thiên Nam được Niệm Băng trợ giúp, Niệm Băng hướng về nàng nhẹ nhàng gật gật đầu, nhìn thấy ánh mắt Băng Vân đang vô cùng kinh ngạc, hắn muốn nở ra một nụ cười, nhưng bên tai lại văng vẳng hồi tưởng đến những lời Yến Thiên Nam nói, cuối cùng cũng không thể nào mà cười nổi.
Mục quang của Yến Thiên Nam chuyển về hướng Băng Tuyết nữ thần tế tự:
" Ngài đã đến rồi đó ư!!"
Băng Tuyết nữ thần tế tự thân hình chỉ chợt loé lên, tiện thể đi tới bên giường của Yến Thiên Nam:
" Xem tình hình này, có lẽ ta cũng không tới quá chậm."
Niệm Băng rốt cục đã gặp được kẻ thù trong lòng mình, vẽ bề ngoài tuyệt mỹ của Băng Tuyết nữ thần tế tự cũng không thể làm cho cừu hận của hắn mảy may suy giảm. Hắn vội vàng cúi đầu xuống, sợ rằng Băng Tuyết nữ thần tế tự bắt gặp phải ánh mắt tràn ngập hận thù của hắn.
Yến Thiên Nam mỉm cười nói:
" Nhờ có vị tiên sinh mà Phong Nhi dẫn tới tiêu diệt lũ phản nghịch, ta mới có thể tái kiến ngài lần cuối cùng. Tế tự đại nhân, ta sắp ra đi rồi. Hy vọng ngài có thể vì Băng Nguyệt đế quốc mà đứng ra chủ trì được không?"
Băng Tuyết nữ thần tế tự nhìn thấy trên gương mặt Yến Thiên Nam nở ra một nụ cười, không khỏi khẽ lặng người đi. Nàng quen biết Yến Thiên Nam đã lâu vậy rồi, nhưng đây là lần đầu tiên thấy được một nụ cười bình thản không hề nhiễm chút tạp khí nào trên mặt khuôn hắn, ý thức được điều này, nàng khẽ gật đầu
Yến Thiên Nam hít sâu một hơi, miễn cưỡng tập trung tinh thần, đứt quãng nói:
" Yến…. Cực…. âm mưu tranh đọat…. ngôi vi hoàng đế...., giết… hại… em ruột… mình… đó là tội ác… cùng cực.., Lỗ… Đạo Phu, nghe rõ… bọn dư …đãng của hắn… ở.. bên ngoài… giao lại cho ngươi.. trừng.. trị… ta… đã…suýt.. nữa.. thì..gặp bất.. hạnh,… nhưng… may nhờ… có… đứa con… duy nhất còn… lại của.. ta.. Tại thời điểm… Yến.. Cực… muốn giết…. ta, Phong nhi …đã dùng thân…. mình che ….chắn lưỡi…. kiếm của… hắn,… nó đã dùng… chính… hành động của…. mình.. làm cho ta sáng… tỏ hết thảy,… bắt đầu từ bây giờ….. ta tuyên bố….Phong nhi… sẽ kế thừa… ngôi vị Hoàng đế của… Băng Nguyệt.. đế quốc, trở thành vị tân vương …. phiền Tế tự…. đại nhân cùng..Lỗ Đạo… Phu.... các người hãy… tận tình phụ… tá cho hắn... các người …rõ rồi.. chứ!! Mặc dù ta sẽ chết đi.... nhưng hôm… nay là.. một.. ngày vui.. vẻ nhất trong… cuộc đời của… ta, có..thể chết đi.. như… thế này, ta.. thực vô …cùng… mãn…. nguyện..!!"
Lão với chút hơi thở mong manh cuối cùng cũng không thể nói hết được chữ sau chót. Thời khắc tận cùng, chỉ chỉ vào sau ót mình rồi gục đầu vào trong lòng ngực của Niệm Băng, cứ thế ra đi vĩnh viễn, hơi thở bình tĩnh của lão cũng đã dứt, hai mắt nhắm lại, trên mặt hiện lên một nụ cười nhàn nhạt, hai giọt nước mắt thuận xuôi xuống đôi gò má. Người đàn ông vốn nhiều thị phi khi còn sống này rốt cục cũng đã chết.
Yên tĩnh, cả tẩm cung hoàn toàn tĩnh lặng, tại thời khắc này, tất cả mọi người đều trở nên chết lặng.
" Phụ…. Hoàng"
Yến Phong hét lên một tiếng bi thảm.
Lúc trước đột nhiên hôn mê rồi bừng tỉnh chạy đến hứng lấy một đao cứu mạng Yến Thiên Nam, hắn đã sớm cùng với Niệm Băng soạn thảo kế hoạch hợp tác kín kẽ này, nếu không sao lại có thể xảo hợp mà tỉnh lại một cái thần kì đến vậy??? Nhưng cái sự thật Yến Thiên Nam đã chết ở trước mặt hắn lúc này khiến cho trái tim của Yến Phong tràn ngập bi thương. Trước mắt trở nên tối sầm, nhất thời ngất đi, Niệm Băng đứng thẳng người lên, cẩn thận giúp đỡ Yến Thiên Nam nằm thẳng trên giường, bất luận cả đời lão đã làm nên chuyện sai trái gì, ít nhất, tại thời khắc cuối cùng trong cuộc đời lão cũng đã làm một việc phi thường chuẩn xác.
Mọi thứ đều đúng theo kế hoạch đã được Niệm Băng hoạch đinh sẵn từ trước, nhưng trong lòng hắn không hề cảm thấy chút hưng phấn nào. Nhìn thấy hoàng cung tất cả đều hắc ám, hắn đột nhiên thực sự mong mỏi được nhanh chóng lánh xa chốn thành thị, đi tìm Phượng Nữ cùng Long Linh rồi đi tìm kiếm cha mẹ mình
Mọi chuyện đều đã chấm dứt đồng thời một chuyện mới lại bắt đầu.
Dưới sự giúp đỡ của Băng Tuyết nữ thần tế tự cùng Lỗ Đạo Phu, Theo như những lời khẩu dụ cuối cùng của Yến Thiên Nam, Yến Phong trở thành vị tân hoàng đế của Băng Nguyệt đế quốc. Hắn tất nhiên phải xử lý đám người bất mãn mà hắn bất mãn, nhất là Hoàng hậu cùng đám thân thích trực hệ với Đại hoàng tử.
Sau khi nghe tin Đại hoàng tử Yến Cực đã chết, Hoàng Hậu giống như người điên, liền chuẩn bị phát động chính biến, nhưng quân đội thủ hộ Băng Nguyệt thành vốn là chỗ dựa của bọn họ thế nhưng đột nhiên hướng về một bên ủng hộ cho Yến Phong.
Phệ Huyết Diệt Tuyệt Tuyết Phách Nguyên soái đã trở về nơi đại quân của mình đóng quân.
Một tháng sau khi Băng Nguyệt thành trải qua cuộc trấn áp chứa đầy máu tươi, vừa mới trở nên lắng dịu trở lại thì ở bên trong giới cầm quyền xảy ra một cuộc thay đổi quyền lực. Tại cuộc đổi thay quyền lực này có chừng ba phần các quan viên bị gạt ra khỏi vũ đài chính trị của Băng Nguyệt đế quốc, mà Hoàng cung Băng Nguyệt đế quốc, đám nữ nhân hầu hạ bên canh Yến Thiên Nam đều bị Yến Phong sử dụng thủ đoạn thâm hiểm tẩy rửa sạch sẽ. Tất cả mọi chuyện đều được tiến hành vô cùng bí mật. Thủ cấp của Hoàng Hậu được Yến Phong đem tế điện trước linh vị của mẫu thân hắn.
Yến Phong đã thay đổi, hắn không còn là tên Yến Phong trước kia nữa, mà đã thật sự trở thành một vị đế vương, một thời đại tân đế vương
Một tháng sau, khi mọi chuyện đã được ổn định trở lại, Yến Phong ban bố mấy đạo sắc lệnh. Thứ nhất, thành lập Băng Nguyệt đế quốc quân thông bộ, thống lĩnh quân là Tuyết Phách., nắm giữ toàn bộ các lộ binh mã. Vị nguyên soái ủng hộ cho Đại hoàng tử Yến Cực kia bởi vì đi theo Hoàng Hậu làm phản nên đã bị xử tử, mặt khác vị Nguyên soái còn lại vì cái chết của Ngũ Hoàng tử mà hắn đã hết lòng ủng hộ, đã rút lui khỏi vũ đài chính trị, tất cả quân quyền tạm thời do Tuyết Phách một tay chưởng quản.
Sách phong con gái của Tuyết Phách là Tuyết Ngọc làm hoàng hậu đế quốc, đồng thời Yến Phong tuyên bố ban thưởng hôn nhân cho con gái của hội trưởng ma pháp sư công hội là Long Linh với Niệm Băng, là người đương nhiệm chức thủ tịch cung đình ma pháp sư. Điểm này cũng không hề bị Băng Tuyết nữ thần tế tự phản đối, bởi vì thân phận siêu nhiên của nàng. tự nhiên sẽ không coi cái chức quan nhỏ nhoi đó có chút cảm giác hứng thú gì. Ngày đó nàng ta mặc dù cảm thấy được ma pháp đặc thù của Niệm Băng nhưng bởi vì tình thế khẩn trương, chưa kịp hướng Niệm Băng dò hỏi, mà Băng Vân cũng không vạch trần Niệm Băng ngay trước mắt.
Yến Phong căn cứ theo những đề nghị của Tuyết Phách, liên tục ban bố số lượng lớn những người mới được đề cử các chức vụ. Dưới sự bố trí của tài vụ đại thần, đem những chức vụ chính trị một lần nữa sửa đổi lại, toàn bộ đều thay bằng người của Tuyết Phách đảm nhiệm, hắn đương nhiên không biết rằng, hắn đề cử những người mới này thì trăm phần đã ngoài tam mươi có xuất thân hai chữ Huyết Sư. Việc Yến Phong thành công được, cũng đồng dạng là Huyết Sư Giáo, Giáo chủ Niệm Băng đã thành công, tiện thể dựa vào thái độ không thèm coi trọng bất cứ chuyện gì vào trong mắt của Băng Tuyết nữ thần tế tự, âm thầm không chế toàn bộ Băng Nguyệt đế quốc. Có thể nói, bây giờ chỉ cần danh tự của Niệm Băng xuất ra một đạo mệnh lệnh, so với Yến Phong còn đắc dụng hơn rất nhiều.
Cuộc nội loạn của Băng Nguyệt đế quốc chấm dứt, đồng thời chuyện Long linh cũng đã có được kết cục hoàn hảo. Trong một tháng run chuyển trời đất này, Niệm Băng cũng không hề rời đi Băng Nguyệt thành, hắn cũng không gặp lại Băng Vân, cũng không một lần nào tiến nhập vào hoàng cung nữa, cho dù Yến Phong đã cấp cho hắn chức danh thủ tịch cung đình ma pháp sư, hắn cũng chưa hề ghé thăm nơi đó lần nào. Hôm nay chính tại mật thất của Băng Nguyệt Đương hắn cùng với Miêu Miêu đang tu luyện
Niệm Băng cùng với bảy vị trưởng lão của Huyết Sư Giáo thông qua trao đổi biết được thực lực chính thức của Băng Tuyết nữ thần tế tự, khi hắn đoán được Băng Tuyết nữ thần tế tự đã mở ra ba cái khuyết huyệt, khiến cho hắn vốn bởi vì sau khi bị Yến Nam Thiên kích động mà có ý đinh muốn buông tha kế hoạch, một lần nữa đã không thể không chuẩn bị thực hiện lại nó. Hắn lúc này chỉ còn đang đợi một cơ hội mà thôi.
Băng Vân đã không hề đi tìm kiếm Niệm Băng. Băng Tuyết nữ thần tế tự vì phải trợ giúp Yến Phong tạm thời phải ở lại trong Băng Nguyệt thành, Băng Vân luôn nghĩ, đợi cho sư phó quyết đinh quay về lại Băng Thần tháp mới đem mọi chuyện nói ra cho nàng ta. Ở trong tiềm thức, nàng thủy chung muốn kéo dài chuyện này càng lâu càng tốt, nhưng nàng nào có biết đâu, việc kéo dài này lại không thể khiến cho Niệm Băng vì sự uy hiếp của Băng Tuyết nữ thần tế tự mà rời đi.
Sự chuyển biến này rồi sẽ thay đổi vận mênh cả đời của Băng Vân.
Updated 461 Episodes