Chương 2: Người bạn

Aaaaaaaaaa... *hổn hển*.

Akiko con có sao ko - Mẹ Akiko nói.

Dạ con ko sao -Akiko nói.

Con vừa gặp ác mộng hả - Mẹ Akiko.

Đúng rồi đó mẹ - Akiko.

Con nhìn thấy phía sau nhà mình có 1 cái hang động to ơi là to luôn, ở trong đó có cả đàn dơi luôn đó mẹ.

Con bé ngốc này làm sao mà có được *vừa cười vừa nói*.

Đúng là, con 15 tuổi rồi đấy mà cứ suy nghĩ như đứa trẻ 5 tuổi ko bằng.

_________________^^ ^^ ^^___________________________________

~~~ 1 Tiếng sau ~~~.

Tôi đang ở sân sau nhà của mình bỗng nhiên có một tiếng xào xạt gần cạnh khu rừng.

Tôi đi theo tiếng ấy và đến trước một hang động rất to giống như trong giấc mơ của tôi.

Tôi liền bước vào hang động 1 đàn dơi hiện ra và bay tứ lung tung trong hang, tôi liền lùi lại phía sau và nghe thấy 1 tiếng *bốp* tôi nhìn xuống đất và thấy 1 con dơi con đang bị thương rất nặng.

Tôi từ từ đặt con dơi trên tay và vội vàng chạy về nhà.

Tôi lấy hộp cứu thương ra và băng bó vết thương cho con dơi.

Tôi sẽ lén mẹ nuôi con dơi này vào phòng cho đến khi nó hết bị thương ^^ ^^.

__________________________^^ ^^ ^^ _______________________________

~~~ Buổi tối ~~~

Lúc tôi chuẩn bị đi ngủ thì ở căn phòng của bố mẹ bỗng loé lên một tia sáng làm tôi giật cả mình và nhìn thấy 1 cái bóng đang lơ lửng.

Tôi từ từ bước đến và nhìn thấy con dơi bên phòng của mình đi ở đây nhưng tôi ko biết con dơi đó làm sao qua được phòng của bố mẹ.

Đúng là kì lạ mà - Tôi nghẫm nghĩ.

Tôi ôm con dơi về phòng và ngủ thiếp đi.

Mong mn cho ý kiến ạk ^^ ^^.

Chapter
footer(); ?>