Đạt được 50 điểm skill, giống như trước, Ninh Thư đem 50 điểm thêm vào điểm trí tuệ, điểm may mắn, lực tinh thần, điểm vũ lực và tư chất.
Số hiệu: 2333
Tên gọi: Ninh Thư (người làm nhiệm vụ trung cấp)
Tuổi tác: 27
Điểm tích lũy: 815 vạn
Điểm linh hồn: 300
Điểm sinh mệnh: 71
Điểm trí tuệ: 244+10
Điểm mị lực: 10
Điểm may mắn: 74+10
Lực tinh thần: 150+10
Lực tín ngưỡng: 1814
Điểm vũ lực: 162+10
Tư chất: 69+10
Công đức: 10050
Kỹ năng: Kỹ năng đấu súng năm vòng, Kỹ năng solo cặn bã thời kỳ nhập môn Tuyệt Thế Võ Công, Kỹ năng dùng độc sơ cấp, Kiến thức quản trị doanh nghiệp sơ cấp, Kỹ năng lập trình mã sơ cấp, Kỹ năng luật sư sơ cấp, Kỹ năng thiên sư bắt quỷ sơ cấp.
Danh hiệu vinh dự: Chiến thần nương nương, Tổ tiên bao dung
Đạo cụ: Hào quang bình tĩnh, Hào quang tín niệm, Bùa hộ mệnh 5, Bùa hộ mệnh bản nâng cấp.
Hào quang: Mẫu nghi thiên hạ (Hoàng hậu chúc phúc), Chiến sĩ thi đua (Trần Hi chúc phúc), Hào quang thủ lĩnh (Thảo chúc phúc), Bạn thân trọn đời (Miêu Diệu Diệu chúc phúc), Chữa bệnh cứu người (Chúc Tố Nương chúc phúc)
Thêm xong điểm skill, Ninh Thư ngồi xếp bằng ở trên ghế sofa tu luyện, hấp thu linh hồn trong không gian, đến khi lực lượng bão hòa mới ngừng tu luyện.
Ninh Thư nói với 2333 rằng: “Ta muốn xem tình hình lúc Thời Lệ Na trở về?”
“Được.”
Trước mặt Ninh Thư xuất hiện một cái màn hình, bên trong là Thời Lệ Na đang ngồi trong phòng làm việc, cậu bé sắp được hai tuổi rồi, đang tự mình vịn vào ghế sofa chập chững tập đi.
Thời Lệ Na đang làm việc, chốc chốc lại ngẩng đầu lên nhìn con, trên môi nở nụ cười, ánh mắt dịu dàng.
Đứa trẻ ngã nhào xuống đất, Thời Lệ Na cũng không hốt hoảng nâng con lên, trên đất có trải thảm, con ngã trên đất cũng không đau.
Thư kí của Thời Lệ Na nhìn thấy đứa bé ngã nhào xuống thì muốn nâng nó lên, Thời Lệ Na lập tức nói: “Để nó tự đứng dậy, nó có thể tự mình đứng dậy.”
Đứa trẻ thấy không có ai đoái hoài đến mình, chán đi rồi liền bò trên đất, sau đó mới từ từ đúng dậy, bê đồ trong phòng làm việc ra ngoài hoặc là cầm đồ vật lên gặm gặm mài răng.
Thời Lệ Na nở nụ cười trên mặt.
Hết giờ làm việc, Thời Lệ Na đưa con trở về. Ông cụ đang ngồi chơi cờ cùng ông thư kí trong biệt thự, nhìn thấy đứa bé lập tức nói: “Cháu ngoan đã về rồi đấy à.”
Ông ôm chặt đứa bé, đặt nó ngồi lên đùi mình rồi cùng nhau nói chuyện thân mật.
Thời Lệ Na đi lên lầu xem một chút, lên đến phòng của Thời Tư Nam.
Trên mặt đất trải đầy vỏ túi đồ ăn vặt, mùi vị các loại, các dạng trộn lẫn vào với nhau, bừa bộn đến mức không còn chỗ nào đặt chân.
Thời Lệ Na nhíu chặt lông mày, đi vào trong phòng, nhìn thấy Thời Tư Nam sáng bảnh mắt vẫn còn nằm ngủ trên giường, hết ăn rồi lại ngủ.
Trong hai năm, Thời Tư Nam mập lên rất nhiều, nằm trên giường cơ thể chiếm cả nửa giường. Cả người như quả bóng được thổi căng, đúng là dọa người, đặc biệt là phần thịt ở bụng. Ra ngoài cũng không thể tìm được quần mà Thời Tư Nam có thể mặc vừa nữa rồi.
Thời Tư Nam nằm ngủ, ngũ quan dồn hết về một chỗ, mắt đã không thể mở ra được, mặc dù mắt có mở tròn cũng không to.
Qua hai năm, Thời Tư Nam vẫn không thoát ra khỏi đau thương của tình cảm, ngày ngày nằm ở phòng của mình, chưa từng bước chân ra khỏi cửa, cũng đã nghỉ học rồi.
Thời Lệ Na nhìn thấy bộ dạng Thời Tư Nam như vậy trong lòng bốc hỏa, không nhịn được nói: “Vì một thằng đàn ông đã chết cách đây rất lâu rồi, con rốt cuộc còn muốn đau lòng đến khi nào, việc mà con cần làm bây giờ là đứng dậy, giảm bớt thịt trên người, vui vẻ sống qua ngày.”
“Con còn tiếp tục bộ dạng như vậy, cơ thể sẽ chịu không nổi nữa đâu.” Thời Lệ Na không thể chịu được nữa, nhìn bộ dạng Thời Tư Nam như vậy, Thời Lệ Na thật sự có suy nghĩ muốn bóp chết Thời Tư Nam.
Đối với câu nói của Thời Lệ Na, Thời Tư Nam tỏ vẻ không quan tâm, khó khăn lật người quay lưng về phía Thời Lệ Na: “Mẹ đã có một đứa con trai rồi, không cần đến đây quan tâm đến con, cơ thể con cứ cho là không thể chịu được nữa con cũng bằng lòng, con muốn chết từ lâu rồi.”
Thời Lệ Na:...
Thời Lệ Na thực sự là tức muốn chết: “Bắt đầu từ ngày mai, nếu muốn chết thì không cần ăn cơm nữa, con xem con ăn bao nhiêu, một mình ăn hết phần cơm của bốn người, có ăn có uống rồi tự hành hạ bản thân như vậy, con là chị cả, con có thể làm gương cho em trai hay không.”
“Vậy được, con không ăn cơm nữa, cả mẹ và ông ngoại đều không chấp nhận được con, chẳng ai có thể chấp nhận con, vậy con sống còn ý nghĩa gì nữa?” Thời Tư Nam vừa khóc vừa hét lên.
Thời Lệ Na hơi sửng sốt, chứng kiến Thời Tư Nam nổi nóng như vậy, nhẹ giọng nói: “Tư Nam, mẹ tìm cho con một bác sĩ tâm lý nhé, mẹ cảm thấy thời gian con ở nhà quá lâu rồi, chúng ta mời một huấn luyện viên thể hình đến nhà, giúp con rèn luyện thân thể. Tư Nam, tuổi con vẫn còn nhỏ, cuộc đời vẫn còn đoạn đường rất dài phía trước phải đi.”
“Những lời này con nghe chán rồi, con không muốn sống nữa, chẳng có ý nghĩa gì đâu.” Thời Tư Nam ánh mắt trống rỗng nói: “Thế giới không có cậu, con không thể sống được.”
Thời Lệ Na hít một hơi thật sâu, không nói gì nữa, tìm cho Tư Nam một bác sĩ tâm lý để khai thông tư tưởng cho Tư Nam.
Ngoài ra, Thời Lệ Na thật là hết cách.
Thực sự không biết nên làm thế nào với đứa con gái này đây.
Ra khỏi phòng của Tư Nam, Thời Lệ Na mang trên mặt nét u sầu, đi pha sữa cho con trai.
Thời Lệ Na tìm cho Tư Nam một bác sĩ tâm lý, nhưng Thời Tư Nam lại không hợp tác. Không cho bác sĩ vào trong phòng mình, huấn luyện viên thể hình nhìn thấy bộ dạng cùng với sức ăn khủng bố của Thời Tư Nam cũng phải lắc đầu. Nếu như nhận việc này, chỉ sợ sẽ tự phá bỏ đi danh tiếng của mình.
Ninh Thư lắc đầu, Thời Tư Nam đã mập ngoài dự liệu của Ninh Thư, đã hơn 150kg rồi.
Hiệu quả của việc châm huyệt rất nhỏ thế nhưng Thời Tư Nam vẫn không ngừng ăn, làm dạ dày bục ra rồi, làm giải phẫu cắt nhỏ đi một chút, kết hợp với vận động, Thời Tư Nam có thể gầy trở lại.
Sẽ chẳng bao giờ có thể đánh thức được một người đang giả vờ ngủ.
Dù sao cuộc đời của Thời Lệ Na xem như đã được nghịch tập rồi.
Xem qua tình hình lúc Thời Lệ Na trở về, Ninh Thư chuẩn bị đến không gian ảo đi dạo một chút, định đi ăn một bữa.
Ở trạng thái linh hồn ăn bao nhiêu cũng không no, hơn nữa cũng không thể béo, có ăn nhiều hình dạng cũng không thể giống Tư Nam.
Cuối cùng cũng đến không gian ảo, Ninh Thư đánh giá toàn bộ không gian ảo, cũng không có gì khác biệt so với cái trước, giống nhau như đúc, không có gì biến đổi.
Ninh Thư hỏi 2333: “Lần trước đại thúc bóp vỡ không gian ảo rồi, cái không gian ảo này vẫn là cái ban đầu kia sao?”
“Không phải, đây là cái mới.” 2333 nói: “Cái không gian ảo kia lần trước đã không ổn định rồi, có thể bị sập bất cứ lúc nào.”
Ninh Thư: →_→
Người có thể bóp vỡ một cái không gian, sau đó lại xây một cái không gian mới, và người bị ám khí đả thương kia, là cùng một người sao?
Ninh Thư đi dạo khắp nơi một vòng, mới đến quán ăn gọi một bàn đầy đồ ăn.
Updated 1404 Episodes