Chương 36: 36: Nhớ Đừng Để Cô Ta Chết

Ngày hôm sau, Yến Thư cùng đôi mắt sưng húp không thấy rõ lòng trắng lòng đen của mình dọa cho anh em nhà Nam Cung giật mình.
Tử Thiêm mang đồ ăn sáng tới cho em gái, kéo ghế ngồi xuống bên cạnh rồi ân cần hỏi:
“Em sao thế? Có chuyện gì sao không gọi cho anh?”
Nam Cung Lân và Nam Cung Cảnh cũng đến gần, nhìn em gái xinh đẹp tươi sáng biến thành bộ dạng người không ra người quỷ không ra quỷ ấy, họ đau lòng muốn chết.
“Ai ăn hiếp em thế? Anh đánh đứa đó một trận nhé?” Nam Cung Cảnh cau có.
Đối với những mối quan hệ quanh anh em trong nhà, Nam Cung Lân là rõ ràng nhất, vì vậy nói với Nam Cung Cảnh:
“Em muốn gây sự? Vậy đi tìm Dịch Phàm đi.”
“Dịch Phàm?” Vậy thì thôi, đánh không lại.

Nam Cung Cảnh sờ sờ mũi, không biết nên nói gì thêm.
Dường như cũng nhận ra sự việc lần này không đơn giản, Tử Thiêm hỏi:
“Em… bị từ chối rồi?”
Yến Thư gật gật đầu, đêm qua cô gần như vắt khô tuyến lệ của mình, cô cảm thấy sau này muốn khóc cũng khó mà khóc nổi.

Mà không, cho dù thất tình tiếp thì không thể khóc, hậu quả của đêm qua là mắt cô đau quá, nơi nào đó trong lồng ngực còn đau hơn.

Chẳng rõ di chứng sau khi bị ngạt nước, hay do bị người mình yêu phũ phàng.
Bộ dạng thiếu sức sống này của Yến Thư khiến mấy ông anh gà mờ trong chuyện tình cảm rất khó xử, chẳng biết phải an ủi thế nào, cho nên, Tử Thiêm đã gọi điện thoại cho mẹ, sau đó để Yến Thư ở trong phòng nói chuyện cùng bà.
Ba anh em kéo nhau ra cửa, Nam Cung Lân nói:
“Em đi xử lý nốt chuyện của cô nàng họ Sở kia vậy.”
Nam Cung Cảnh bẻ bẻ khớp tay:
“Em gọi người cho Dịch Phàm một bài học.”
Là gọi người, chứ không phải tự mình đi.
Sau cùng, Tử Thiêm chịu trách nhiệm ở lại trông chừng em gái.

Khi anh trở vào phòng, Yến Thư đang kể lể chuyện của bản thân với mẹ, chỉ nghe bà dặn dò:
“Mẹ nghĩ Dịch Phàm có nỗi khổ riêng, khi nào bình tĩnh lại, con thử thăm dò xem sao? Bởi vì trong chuyện tình cảm, đôi khi mắt thấy chưa chắc là thật, tai nghe chưa chắc đã đúng.”
“Ừ, ba cũng nghĩ vậy.” Phi Vũ ở bên kia chen vào một câu, một người từng trải cho hay.
Yến Thư bị bọn họ chọc cười, cô nói thêm vài câu sau đó chuyển máy về cho anh trai, còn mạnh miệng:
“Em không buồn nữa đâu, sau hôm nay, em sẽ từ bỏ.

Về chuyện lý do riêng của Dịch Phàm, trừ khi anh ấy chủ động nói với em, còn không thì đành chịu, em thật sự buông tay rồi.”
“Em nghĩ thoáng được như vậy cũng tốt.” Tử Thiêm sờ sờ tóc em gái.
Yến Thư tự mình mở túi thức ăn ra, ngồi bên giường và hỏi:
“Anh thì sao? Khi nào anh mới đưa chị dâu về ra mắt gia đình?”
Câu này chọc đúng chỗ đau của Tử Thiêm, anh ngượng ngùng đáp:
“Gấp cái gì? Em lo cho bản thân trước đi.”
“Anh đã ba mươi tuổi rồi mà.”
Yến Thư bồi thêm một cú chí mạng, khiến sắc mặt Tử Thiêm đổi thành màu gan heo chín, nâu nâu đen đen trông có chút tức cười.

Cô nhỏ giọng hỏi:
“Anh, không phải anh thích con trai đó chứ? Nên mới chần chờ mãi chưa đưa chị dâu về ra mắt?”
Nói đến đây, trên đầu đột nhiên truyền tới cảm giác đau, Yến Thư bị anh dùng tay chặt một cái.

Anh cảnh cáo:
“Không được nói bậy.”
“Ui, anh đối xử với bệnh nhân như vậy hả? Em còn vừa thất tình nữa đó!”
Nhắc đến chuyện này, Tử Thiêm cũng đã nghĩ đến việc cho tên nhóc kia một bài học.

Anh có thể không ngăn cản bọn họ, thậm chí là ủng hộ, với điều kiện Dịch Phàm có đủ năng lực chăm lo cho em gái của anh! Nhưng ngay cả việc thổ lộ lòng mình cũng không dám thì còn được tích sự gì nữa?
Tử Thiêm chờ Yến Thư ăn xong thì mang sang một bên, gọi người vào dọn dẹp, sau đó cầm điện thoại lên gọi ra ngoài.
“Anh tìm em làm gì thế?” Nam Cung Cảnh hỏi.
“Em đang ở đâu rồi?”
Giọng ai đó hùng hổ:
“Sắp về đến nhà, chuẩn bị tìm Dịch Phàm tính sổ.”
“Gọi thêm người đi.”
Tử Thiêm biết dùng người vào việc này là không đúng, nhưng mẹ nó, từ nhỏ đến lớn cả nhà không ai dám làm tổn thương một sợi tóc của Yến Thư, vậy mà tên nhóc này không biết điều!

Nam Cung Lân về đến nhà, nhìn thấy Sở Nhạc đang quỳ dưới sàn khóc lóc xin tha thì cười nhạt:
“Cố ý gây thương tích vì ghen tỵ, có thể phạt cải tạo không giam giữ đến ba năm tù.

Có thích không?”
“Xin lỗi, tôi xin lỗi, tôi không cố ý! Tôi thật sự chỉ muốn trêu cô ấy một chút mà thôi!” Trên mặt Sở Nhạc đầy nước mắt, cả đêm qua cũng chẳng ngủ được vì quá căng thẳng, tóc tai rối bời, còn chưa được đi tắm.

Mấy người này muốn giết người sao?
Thật ra, với thế lực của họ, Nam Cung Lân hoàn toàn đủ khả năng tống cổ Sở Nhạc vào tù bằng một tội danh nghiêm trọng khác, hoặc là, giết người, nhưng những chuyện táng tận lương tâm đó đã bị mẹ cấm từ lâu.

Hắn cũng không muốn quá mức.
“Thiếu gia, vậy giờ phải làm sao với cô ta?”
Nam Cung Lân hiền hòa lên tiếng:
“Thân thiện với bạn của Yến Thư một chút.”
Nghe đến đây, Sở Nhạc mừng rỡ nói:
“Cảm ơn, cảm ơn anh!”
Cô ta vừa mới hớn hở thì bị dội cho một gáo nước lạnh:
“Mang đi, tìm một cái hồ ném cô ta xuống, lặp lại ba lần, nhớ đừng để cô ta chết.”
Nói xong, Nam Cung Lân nở nụ cười tươi tỏa nắng:
“Cô sẽ được đi lao động phục vụ cộng đồng trong ba năm, không cần cảm ơn.”

Chapter
1 Chương 1: 1: Trúng Thuốc
2 Chương 2: 2: Tên Vệ Sĩ Đầu Gỗ Ngu Ngốc!
3 Chương 3: 3: Chồng Tương Lai Của Tôi!
4 Chương 4: 4: Mau Mau Kiếm Bạn Gái
5 Chương 5: 5: Hình Phạt Thật Sự
6 Chương 6: 6: Diễn Trò
7 Chương 7: 7: Em Chỉ Thích Anh Làm Vệ Sĩ Riêng Của Em
8 Chương 8: 8: Yến Thư Tức Giận
9 Chương 9: 9: Nỗi Khổ Của Vệ Sĩ
10 Chương 10: 10: Cái Tay Phản Chủ
11 Chương 11: 11: Em Sẽ Cho Chúng Ta Một Cơ Hội Cuối Cùng
12 Chương 12: 12: Nổi Tiếng Rồi
13 Chương 13: 13: Phân Biệt Đối Xử
14 Chương 14: 14: Anh Ấy Có Bạn Gái Rồi!
15 Chương 15: 15: Hai Người Đang Làm Gì Vậy
16 Chương 16: 16: Trên Bàn Ăn
17 Chương 17: 17: Sân Vườn Đầy Mùi Thuốc Súng
18 Chương 18: 18: Có Phải Anh Ghen Rồi Không
19 Chương 19: 19: Patrick Xúi Quẩy
20 Chương 20: 20: Hôn
21 Chương 21: 21: Anh Quát Em
22 Chương 22: 22: Tôi Sẽ Giết Tên Oắt Đó!
23 Chương 23: 23: Đánh Người
24 Chương 24: 24: Patrick Tức Giận
25 Chương 25: 25: Kẻ Theo Đuôi
26 Chương 26: 26: Mục Tiêu Thật Sự
27 Chương 27: 27: Cậu Rất Ưu Tú
28 Chương 28: 28: Nỗi Khổ Của Dịch Phàm
29 Chương 29: 29: Đau Lòng
30 Chương 30: 30: Chiến Tranh Lạnh
31 Chương 31: 31: Đây Là Hôn Gián Tiếp À
32 Chương 32: 32: Sở Nhạc Giận Dỗi
33 Chương 33: 33: Sợ Hãi
34 Chương 34: 34: Anh Rất Thích Em Từ Khi Còn Nhỏ Anh Đã Thích Em
35 Chương 35: 35: Em Sẽ Hỏi Anh Một Lần Cuối
36 Chương 36: 36: Nhớ Đừng Để Cô Ta Chết
37 Chương 37: 37: Cái Giá Phải Trả
38 Chương 38: 38: Cô Đau Lòng Chẳng Lẽ Anh Thì Không
39 Chương 39: 39: Bệnh Tâm Lý
40 Chương 40: 40: Đi Xem Mắt
41 Chương 41: 41: Cặn Bã
42 Chương 42: 42: Vì Hắn Buông Lời Tục Tĩu Về Tiểu Thư
43 Chương 43: 43: Bồi Thường Tiền Viện Phí
44 Chương 44: 44: Em Biết Anh Thích Em
45 Chương 45: 45: Yêu Chính Là Yêu
46 Chương 46: 46: Anh Yêu Em
47 Chương 47: 47: Bệnh Án
48 Chương 48: 48: Doãn Gia
49 Chương 49: 49: Con Thích Một Cô Gái!
50 Chương 50: 50: Anh Đánh Giúp Em
51 Chương 51: 51: Ngay Cả Tro Cốt Cũng Đừng Hòng Tìm Được
52 Chương 52: 52: Anh Định Làm Thật Hả
53 Chương 53: 53: Kích Cỡ Này Là Bình Thường
54 Chương 54: 54: Ba Mẹ Trở Về
55 Chương 55: 55: Con Có Bạn Trai Rồi Ạ
56 Chương 56: 56: Ông Sẽ Hối Hận
57 Chương 57: 57: Dịch Phàm Đâu
58 Chương 58: 58: Địa Ngục Trần Gian
59 Chương 59: 59: Có Lẽ Muốn Anh Chết Mới Vừa Lòng
60 Chương 60: 60: Tin Tức Của Dịch Phàm
61 Chương 61: 61: Cậu Ấy Bị Đưa Đi Rồ
62 Chương 62: 62: Doãn Thế Văn Ghé Thăm
63 Chương 63: 63: Sự Khắc Nghiệt Của Nhà Tù Bên Biên Giới
64 Chương 64: 64: Quen Mắt
65 Chương 65: 65: Cha Mẹ Của Dịch Phàm
66 Chương 66: 66: Tổng Tư Lệnh Quốc Gia - Đại Tướng Dịch Quân
67 Chương 67: 67: Mang Đi!
68 Chương 68: 68: Anh Ấy Còn Sống
69 Chương 69: 69: Ba Năm
70 Chương 70: 70: Doãn Phu Nhân
71 Chương 71: 71: Anh Về Rồi Đây
72 Chương 72: 72: Yến Thư Anh Cũng Rất Nhớ Em
73 Chương 73: 73: Anh Ở Đây H
74 Chương 74: 74: Cầm Thú H
75 Chương 75: 75: Có Chịu Trách Nhiệm Không
76 Chương 76: 76: Anh Trai Tới
77 Chương 77: 77: Về Nhà
78 Chương 78: 78: Họp Mặt
79 Chương 79: 79: Phi Vũ Giận Dỗi
80 Chương 80: 80: Ăn Vụng
81 Chương 81: 81: Buổi Tối Trở Về Cho Em Biết Anh Có Vô Vị Hay Không
82 Chương 82: 82: Vậy Thì Ở Rể
83 Chương 83: 83: Ngoại Truyện
84 Chương 84: 84: Ngoại Truyện 2 - Phải Sống Trở Về Để Gặp Bạn Gái
85 Chương 85: 85: Ngoại Truyện 3 - Sinh Nhật Bé Con End
Chapter

Updated 85 Episodes

1
Chương 1: 1: Trúng Thuốc
2
Chương 2: 2: Tên Vệ Sĩ Đầu Gỗ Ngu Ngốc!
3
Chương 3: 3: Chồng Tương Lai Của Tôi!
4
Chương 4: 4: Mau Mau Kiếm Bạn Gái
5
Chương 5: 5: Hình Phạt Thật Sự
6
Chương 6: 6: Diễn Trò
7
Chương 7: 7: Em Chỉ Thích Anh Làm Vệ Sĩ Riêng Của Em
8
Chương 8: 8: Yến Thư Tức Giận
9
Chương 9: 9: Nỗi Khổ Của Vệ Sĩ
10
Chương 10: 10: Cái Tay Phản Chủ
11
Chương 11: 11: Em Sẽ Cho Chúng Ta Một Cơ Hội Cuối Cùng
12
Chương 12: 12: Nổi Tiếng Rồi
13
Chương 13: 13: Phân Biệt Đối Xử
14
Chương 14: 14: Anh Ấy Có Bạn Gái Rồi!
15
Chương 15: 15: Hai Người Đang Làm Gì Vậy
16
Chương 16: 16: Trên Bàn Ăn
17
Chương 17: 17: Sân Vườn Đầy Mùi Thuốc Súng
18
Chương 18: 18: Có Phải Anh Ghen Rồi Không
19
Chương 19: 19: Patrick Xúi Quẩy
20
Chương 20: 20: Hôn
21
Chương 21: 21: Anh Quát Em
22
Chương 22: 22: Tôi Sẽ Giết Tên Oắt Đó!
23
Chương 23: 23: Đánh Người
24
Chương 24: 24: Patrick Tức Giận
25
Chương 25: 25: Kẻ Theo Đuôi
26
Chương 26: 26: Mục Tiêu Thật Sự
27
Chương 27: 27: Cậu Rất Ưu Tú
28
Chương 28: 28: Nỗi Khổ Của Dịch Phàm
29
Chương 29: 29: Đau Lòng
30
Chương 30: 30: Chiến Tranh Lạnh
31
Chương 31: 31: Đây Là Hôn Gián Tiếp À
32
Chương 32: 32: Sở Nhạc Giận Dỗi
33
Chương 33: 33: Sợ Hãi
34
Chương 34: 34: Anh Rất Thích Em Từ Khi Còn Nhỏ Anh Đã Thích Em
35
Chương 35: 35: Em Sẽ Hỏi Anh Một Lần Cuối
36
Chương 36: 36: Nhớ Đừng Để Cô Ta Chết
37
Chương 37: 37: Cái Giá Phải Trả
38
Chương 38: 38: Cô Đau Lòng Chẳng Lẽ Anh Thì Không
39
Chương 39: 39: Bệnh Tâm Lý
40
Chương 40: 40: Đi Xem Mắt
41
Chương 41: 41: Cặn Bã
42
Chương 42: 42: Vì Hắn Buông Lời Tục Tĩu Về Tiểu Thư
43
Chương 43: 43: Bồi Thường Tiền Viện Phí
44
Chương 44: 44: Em Biết Anh Thích Em
45
Chương 45: 45: Yêu Chính Là Yêu
46
Chương 46: 46: Anh Yêu Em
47
Chương 47: 47: Bệnh Án
48
Chương 48: 48: Doãn Gia
49
Chương 49: 49: Con Thích Một Cô Gái!
50
Chương 50: 50: Anh Đánh Giúp Em
51
Chương 51: 51: Ngay Cả Tro Cốt Cũng Đừng Hòng Tìm Được
52
Chương 52: 52: Anh Định Làm Thật Hả
53
Chương 53: 53: Kích Cỡ Này Là Bình Thường
54
Chương 54: 54: Ba Mẹ Trở Về
55
Chương 55: 55: Con Có Bạn Trai Rồi Ạ
56
Chương 56: 56: Ông Sẽ Hối Hận
57
Chương 57: 57: Dịch Phàm Đâu
58
Chương 58: 58: Địa Ngục Trần Gian
59
Chương 59: 59: Có Lẽ Muốn Anh Chết Mới Vừa Lòng
60
Chương 60: 60: Tin Tức Của Dịch Phàm
61
Chương 61: 61: Cậu Ấy Bị Đưa Đi Rồ
62
Chương 62: 62: Doãn Thế Văn Ghé Thăm
63
Chương 63: 63: Sự Khắc Nghiệt Của Nhà Tù Bên Biên Giới
64
Chương 64: 64: Quen Mắt
65
Chương 65: 65: Cha Mẹ Của Dịch Phàm
66
Chương 66: 66: Tổng Tư Lệnh Quốc Gia - Đại Tướng Dịch Quân
67
Chương 67: 67: Mang Đi!
68
Chương 68: 68: Anh Ấy Còn Sống
69
Chương 69: 69: Ba Năm
70
Chương 70: 70: Doãn Phu Nhân
71
Chương 71: 71: Anh Về Rồi Đây
72
Chương 72: 72: Yến Thư Anh Cũng Rất Nhớ Em
73
Chương 73: 73: Anh Ở Đây H
74
Chương 74: 74: Cầm Thú H
75
Chương 75: 75: Có Chịu Trách Nhiệm Không
76
Chương 76: 76: Anh Trai Tới
77
Chương 77: 77: Về Nhà
78
Chương 78: 78: Họp Mặt
79
Chương 79: 79: Phi Vũ Giận Dỗi
80
Chương 80: 80: Ăn Vụng
81
Chương 81: 81: Buổi Tối Trở Về Cho Em Biết Anh Có Vô Vị Hay Không
82
Chương 82: 82: Vậy Thì Ở Rể
83
Chương 83: 83: Ngoại Truyện
84
Chương 84: 84: Ngoại Truyện 2 - Phải Sống Trở Về Để Gặp Bạn Gái
85
Chương 85: 85: Ngoại Truyện 3 - Sinh Nhật Bé Con End
footer(); ?>