Chương 44: 44: Em Biết Anh Thích Em

Thật sự là thiên đường có lối không ai đến, địa ngục không cửa lắm kẻ vào.

Gã đàn ông hơi ngớ ra rồi mở to mắt và sợ hãi nói:
“Không, tôi, tôi không cần tiền nữa…”
Yến Thư sau khi nghe được những lời gã nhận xét về mình thì không còn chút ý nghĩ muốn tha cho đối phương, vì vậy nói:
“Tôi cảm thấy như vậy lòng mình cũng thoải mái hơn, không phải từ chối làm gì.

Anh Phàm, nhờ cả vào anh.”
Kế tiếp, không cần đến sự đồng ý của quản lý nhà hàng, Nam Cung Lân cho người mang tên đàn ông kia ra ngoài.

Để tránh cho hắn la hét, một ông chú phụ trách bịt miệng, một người kề dao vào cổ hắn ta.
Để đền bù thiệt hại cho nhà hàng, Nam Cung Lân cũng đưa ra một tấm chi phiếu, sau đó mới mang Yến Thư rời khỏi đó.

Cả quá trình vẻn vẹn không tới mười phút, anh chàng quản lý ngơ ngác nhìn theo chứ chẳng dám mở miệng hỏi một câu nào.

Bởi vì vừa rồi, anh ta đã nghe được hai chữ Nam Cung.

Không phải tất cả mọi người ở thành phố S đều biết Nam Cung gia, nhưng những kẻ muốn lăn lộn đến tầng thứ cao hơn, tất nhiên nên cập nhật thông tin cho tốt.
Bãi đỗ xe của nhà hàng lúc ấy vắng lặng, chỉ có âm thanh kêu rên đầy đau đớn của một gã đàn ông: 
“A, tha cho tôi, tôi, tôi sai rồi…”
Dịch Phàm đeo bao tay vào, đánh gã đàn ông ngu ngốc kia không biết bao nhiêu cái, bẻ trật khớp hai tay của hắn, đồng thời cũng khiến hạ bộ của hắn chấn thương nặng.

Đừng nói là chơi gái, sau này tỉnh lại còn dùng được hay không cũng khó nói.

Trước đó, tên đã hạ thuốc Yến Thư trong bữa tiệc sinh nhật, Phong thiếu gia gì gì cũng bị hành hạ đến nỗi có chướng ngại tâm lý về chuyện giường chiếu rồi.
Đêm đó, Yến Thư nghĩ mãi về chuyện Dịch Phàm đến phá rối buổi xem mắt của mình, trong lòng như hiểu ra một chút.
“Không phải anh ấy không thích mình, chỉ là có lý do để từ chối…”
Thả mình xuống chiếc giường mềm mại, Yến Thư lăn một vòng rồi gọi điện thoại cho anh và trực tiếp hỏi:
“Hôm nay sao anh lại có mặt ở chỗ em xem mắt vậy?”
“....” Dịch Phàm không ngờ tới cô sẽ hỏi như vậy, nhất thời khó mà nghĩ ra được lý do.
Lúc ấy bên cạnh cô cũng đã có một người vệ sĩ khác là Cao Lãng, anh không nhất thiết phải đến, vậy mà anh lén lút theo dõi cô, còn giúp cô đánh người nữa.

Yến Thư ôm gối vào lòng, nhỏ giọng hỏi:
“Thật ra anh rất thích em phải không?”
Sau câu hỏi ấy, sự im lặng của Dịch Phàm lại tiếp tục kéo dài, nhưng Yến Thư không hề nản lòng:
“Im lặng chính là đồng ý.

Em biết anh thích em.”
“Tiểu thư, tôi…”
“Lý do là gì vậy?” Yến Thư bình tĩnh hơn trước rất nhiều.

“Anh cảm thấy ngại vì em là tiểu thư của Nam Cung gia sao?”
Cô cuối cùng cũng nhận ra rồi, rằng anh ấy tự ti, rằng bản thân cô từ trước đến giờ đều chưa từng chú ý đến chuyện bối phận.
“Em xin lỗi vì đã gây cho anh nhiều rắc rối, xin lỗi vì vẫn luôn vô tâm không nhận ra cảm xúc của anh.

Dịch Phàm, em thật lòng với anh, không quan trọng anh là ai.

Đối với em, anh là người đàn ông xuất chúng nhất!”

Cô nói xong không nghe thấy tiếng trả lời thì hồi hộp gọi:
“Anh Phàm?”
Lúc ấy, Dịch Phàm đã bối rối ngắt điện thoại.

Anh sợ Yến Thư phát hiện ra mình đang rơi nước mắt.

Anh ngồi trong sân sau của biệt thự, ngẩng đầu nhìn trời, cố gắng hít sâu để bình tĩnh lại, nhưng tim đập càng lúc càng nhanh khiến anh có chút khó thở.
Điện thoại một lần nữa reo vang, Dịch Phàm lau vội nước mắt, nói với Yến Thư:
“Xin lỗi, anh là gỗ mục không thể chạm khắc, không thể nào trở thành một người xứng với em được...”
“Đừng nói vậy, anh đã nghe qua câu “ngọc bất trác bất thành khí” chưa? Em cảm thấy anh không phải gỗ mục, mà là một hòn ngọc thô, được mài giũa cẩn thận thì sẽ trở thành một món đồ trân quý, giống như mẹ của em vậy.”
Yến Thư vừa nói vừa đi đến bên cửa sổ, kéo màn lên.

Ánh trăng bên ngoài dìu dịu như ôm lấy sự cô đơn trong lòng cô, cô đoán, hiện tại anh chắc hẳn cũng rất cô đơn.

Cô khẽ gọi:
“Dịch Phàm, anh trốn trong sân sau à?”
“Sao em biết?”
“Em nghe thấy tiếng côn trùng kêu đấy, lúc nhỏ anh cũng thường trốn ra đó ngồi khi cảm thấy buồn, lâu rồi mới thấy anh như vậy, là do chuyện của em sao? Xin lỗi, em đi xem mắt chỉ là do nhất thời kích động…”
“Không phải…” Dịch Phàm thật sự bối rối.
Yến Thư oán giận:
Yến Thư oán giận:
“Vậy thì sao anh lại buồn? Em đã tỏ tình với anh không biết bao nhiêu lần rồi, em cũng buồn chứ.”
“Anh…”

Một lát sau, Dịch Phàm vẫn không biết phải nói gì với cô.

Phía sau anh truyền ra tiếng bước chân rất nhỏ, dưới ánh đèn mờ ảo, Yến Thư mặc váy ngủ mỏng manh bước đến chỗ anh.

Khi nhìn thấy anh quay đầu lại, trên khuôn mặt của thiếu nữ hiện ra nụ cười tinh nghịch:
“Nói chuyện trực tiếp mới được, anh đừng hòng ngắt máy giữa chừng.”
Cách cô nói, cách cô cười đều khiến trái tim Dịch Phàm xao xuyến, anh lật đật đứng lên và phủi bụi trên người. 
Yến Thư chạy thật nhanh tới trước, lao tới chỗ anh.

Cô biết anh sẽ dang tay ra đỡ lấy mình! Đúng như những gì cô nghĩ, còn chưa tới gần, Dịch Phàm đã bày ra tư thế sẵn sàng ôm cô.
Dịch Phàm cảm giác được một cú húc mạnh, anh lui về sau một bước, ôm được Yến Thư.

Cơ thể thiếu nữ mang mùi hương sữa tắm dịu nhẹ, khóe môi anh hơi nhúc nhích, muốn đẩy cô ra:
“Cẩn thận ngã.”
Lúc ấy, Yến Thư có ngu mới buông tay, cô nhảy lên, bất ngờ dùng hai chân quặp vào eo của Dịch Phàm rồi ôm anh thật chặt.
“Tiểu thư!” Dịch Phàm hô lên một tiếng, bởi vì cái tư thế này của cô thật sự là… không nên..

Chapter
1 Chương 1: 1: Trúng Thuốc
2 Chương 2: 2: Tên Vệ Sĩ Đầu Gỗ Ngu Ngốc!
3 Chương 3: 3: Chồng Tương Lai Của Tôi!
4 Chương 4: 4: Mau Mau Kiếm Bạn Gái
5 Chương 5: 5: Hình Phạt Thật Sự
6 Chương 6: 6: Diễn Trò
7 Chương 7: 7: Em Chỉ Thích Anh Làm Vệ Sĩ Riêng Của Em
8 Chương 8: 8: Yến Thư Tức Giận
9 Chương 9: 9: Nỗi Khổ Của Vệ Sĩ
10 Chương 10: 10: Cái Tay Phản Chủ
11 Chương 11: 11: Em Sẽ Cho Chúng Ta Một Cơ Hội Cuối Cùng
12 Chương 12: 12: Nổi Tiếng Rồi
13 Chương 13: 13: Phân Biệt Đối Xử
14 Chương 14: 14: Anh Ấy Có Bạn Gái Rồi!
15 Chương 15: 15: Hai Người Đang Làm Gì Vậy
16 Chương 16: 16: Trên Bàn Ăn
17 Chương 17: 17: Sân Vườn Đầy Mùi Thuốc Súng
18 Chương 18: 18: Có Phải Anh Ghen Rồi Không
19 Chương 19: 19: Patrick Xúi Quẩy
20 Chương 20: 20: Hôn
21 Chương 21: 21: Anh Quát Em
22 Chương 22: 22: Tôi Sẽ Giết Tên Oắt Đó!
23 Chương 23: 23: Đánh Người
24 Chương 24: 24: Patrick Tức Giận
25 Chương 25: 25: Kẻ Theo Đuôi
26 Chương 26: 26: Mục Tiêu Thật Sự
27 Chương 27: 27: Cậu Rất Ưu Tú
28 Chương 28: 28: Nỗi Khổ Của Dịch Phàm
29 Chương 29: 29: Đau Lòng
30 Chương 30: 30: Chiến Tranh Lạnh
31 Chương 31: 31: Đây Là Hôn Gián Tiếp À
32 Chương 32: 32: Sở Nhạc Giận Dỗi
33 Chương 33: 33: Sợ Hãi
34 Chương 34: 34: Anh Rất Thích Em Từ Khi Còn Nhỏ Anh Đã Thích Em
35 Chương 35: 35: Em Sẽ Hỏi Anh Một Lần Cuối
36 Chương 36: 36: Nhớ Đừng Để Cô Ta Chết
37 Chương 37: 37: Cái Giá Phải Trả
38 Chương 38: 38: Cô Đau Lòng Chẳng Lẽ Anh Thì Không
39 Chương 39: 39: Bệnh Tâm Lý
40 Chương 40: 40: Đi Xem Mắt
41 Chương 41: 41: Cặn Bã
42 Chương 42: 42: Vì Hắn Buông Lời Tục Tĩu Về Tiểu Thư
43 Chương 43: 43: Bồi Thường Tiền Viện Phí
44 Chương 44: 44: Em Biết Anh Thích Em
45 Chương 45: 45: Yêu Chính Là Yêu
46 Chương 46: 46: Anh Yêu Em
47 Chương 47: 47: Bệnh Án
48 Chương 48: 48: Doãn Gia
49 Chương 49: 49: Con Thích Một Cô Gái!
50 Chương 50: 50: Anh Đánh Giúp Em
51 Chương 51: 51: Ngay Cả Tro Cốt Cũng Đừng Hòng Tìm Được
52 Chương 52: 52: Anh Định Làm Thật Hả
53 Chương 53: 53: Kích Cỡ Này Là Bình Thường
54 Chương 54: 54: Ba Mẹ Trở Về
55 Chương 55: 55: Con Có Bạn Trai Rồi Ạ
56 Chương 56: 56: Ông Sẽ Hối Hận
57 Chương 57: 57: Dịch Phàm Đâu
58 Chương 58: 58: Địa Ngục Trần Gian
59 Chương 59: 59: Có Lẽ Muốn Anh Chết Mới Vừa Lòng
60 Chương 60: 60: Tin Tức Của Dịch Phàm
61 Chương 61: 61: Cậu Ấy Bị Đưa Đi Rồ
62 Chương 62: 62: Doãn Thế Văn Ghé Thăm
63 Chương 63: 63: Sự Khắc Nghiệt Của Nhà Tù Bên Biên Giới
64 Chương 64: 64: Quen Mắt
65 Chương 65: 65: Cha Mẹ Của Dịch Phàm
66 Chương 66: 66: Tổng Tư Lệnh Quốc Gia - Đại Tướng Dịch Quân
67 Chương 67: 67: Mang Đi!
68 Chương 68: 68: Anh Ấy Còn Sống
69 Chương 69: 69: Ba Năm
70 Chương 70: 70: Doãn Phu Nhân
71 Chương 71: 71: Anh Về Rồi Đây
72 Chương 72: 72: Yến Thư Anh Cũng Rất Nhớ Em
73 Chương 73: 73: Anh Ở Đây H
74 Chương 74: 74: Cầm Thú H
75 Chương 75: 75: Có Chịu Trách Nhiệm Không
76 Chương 76: 76: Anh Trai Tới
77 Chương 77: 77: Về Nhà
78 Chương 78: 78: Họp Mặt
79 Chương 79: 79: Phi Vũ Giận Dỗi
80 Chương 80: 80: Ăn Vụng
81 Chương 81: 81: Buổi Tối Trở Về Cho Em Biết Anh Có Vô Vị Hay Không
82 Chương 82: 82: Vậy Thì Ở Rể
83 Chương 83: 83: Ngoại Truyện
84 Chương 84: 84: Ngoại Truyện 2 - Phải Sống Trở Về Để Gặp Bạn Gái
85 Chương 85: 85: Ngoại Truyện 3 - Sinh Nhật Bé Con End
Chapter

Updated 85 Episodes

1
Chương 1: 1: Trúng Thuốc
2
Chương 2: 2: Tên Vệ Sĩ Đầu Gỗ Ngu Ngốc!
3
Chương 3: 3: Chồng Tương Lai Của Tôi!
4
Chương 4: 4: Mau Mau Kiếm Bạn Gái
5
Chương 5: 5: Hình Phạt Thật Sự
6
Chương 6: 6: Diễn Trò
7
Chương 7: 7: Em Chỉ Thích Anh Làm Vệ Sĩ Riêng Của Em
8
Chương 8: 8: Yến Thư Tức Giận
9
Chương 9: 9: Nỗi Khổ Của Vệ Sĩ
10
Chương 10: 10: Cái Tay Phản Chủ
11
Chương 11: 11: Em Sẽ Cho Chúng Ta Một Cơ Hội Cuối Cùng
12
Chương 12: 12: Nổi Tiếng Rồi
13
Chương 13: 13: Phân Biệt Đối Xử
14
Chương 14: 14: Anh Ấy Có Bạn Gái Rồi!
15
Chương 15: 15: Hai Người Đang Làm Gì Vậy
16
Chương 16: 16: Trên Bàn Ăn
17
Chương 17: 17: Sân Vườn Đầy Mùi Thuốc Súng
18
Chương 18: 18: Có Phải Anh Ghen Rồi Không
19
Chương 19: 19: Patrick Xúi Quẩy
20
Chương 20: 20: Hôn
21
Chương 21: 21: Anh Quát Em
22
Chương 22: 22: Tôi Sẽ Giết Tên Oắt Đó!
23
Chương 23: 23: Đánh Người
24
Chương 24: 24: Patrick Tức Giận
25
Chương 25: 25: Kẻ Theo Đuôi
26
Chương 26: 26: Mục Tiêu Thật Sự
27
Chương 27: 27: Cậu Rất Ưu Tú
28
Chương 28: 28: Nỗi Khổ Của Dịch Phàm
29
Chương 29: 29: Đau Lòng
30
Chương 30: 30: Chiến Tranh Lạnh
31
Chương 31: 31: Đây Là Hôn Gián Tiếp À
32
Chương 32: 32: Sở Nhạc Giận Dỗi
33
Chương 33: 33: Sợ Hãi
34
Chương 34: 34: Anh Rất Thích Em Từ Khi Còn Nhỏ Anh Đã Thích Em
35
Chương 35: 35: Em Sẽ Hỏi Anh Một Lần Cuối
36
Chương 36: 36: Nhớ Đừng Để Cô Ta Chết
37
Chương 37: 37: Cái Giá Phải Trả
38
Chương 38: 38: Cô Đau Lòng Chẳng Lẽ Anh Thì Không
39
Chương 39: 39: Bệnh Tâm Lý
40
Chương 40: 40: Đi Xem Mắt
41
Chương 41: 41: Cặn Bã
42
Chương 42: 42: Vì Hắn Buông Lời Tục Tĩu Về Tiểu Thư
43
Chương 43: 43: Bồi Thường Tiền Viện Phí
44
Chương 44: 44: Em Biết Anh Thích Em
45
Chương 45: 45: Yêu Chính Là Yêu
46
Chương 46: 46: Anh Yêu Em
47
Chương 47: 47: Bệnh Án
48
Chương 48: 48: Doãn Gia
49
Chương 49: 49: Con Thích Một Cô Gái!
50
Chương 50: 50: Anh Đánh Giúp Em
51
Chương 51: 51: Ngay Cả Tro Cốt Cũng Đừng Hòng Tìm Được
52
Chương 52: 52: Anh Định Làm Thật Hả
53
Chương 53: 53: Kích Cỡ Này Là Bình Thường
54
Chương 54: 54: Ba Mẹ Trở Về
55
Chương 55: 55: Con Có Bạn Trai Rồi Ạ
56
Chương 56: 56: Ông Sẽ Hối Hận
57
Chương 57: 57: Dịch Phàm Đâu
58
Chương 58: 58: Địa Ngục Trần Gian
59
Chương 59: 59: Có Lẽ Muốn Anh Chết Mới Vừa Lòng
60
Chương 60: 60: Tin Tức Của Dịch Phàm
61
Chương 61: 61: Cậu Ấy Bị Đưa Đi Rồ
62
Chương 62: 62: Doãn Thế Văn Ghé Thăm
63
Chương 63: 63: Sự Khắc Nghiệt Của Nhà Tù Bên Biên Giới
64
Chương 64: 64: Quen Mắt
65
Chương 65: 65: Cha Mẹ Của Dịch Phàm
66
Chương 66: 66: Tổng Tư Lệnh Quốc Gia - Đại Tướng Dịch Quân
67
Chương 67: 67: Mang Đi!
68
Chương 68: 68: Anh Ấy Còn Sống
69
Chương 69: 69: Ba Năm
70
Chương 70: 70: Doãn Phu Nhân
71
Chương 71: 71: Anh Về Rồi Đây
72
Chương 72: 72: Yến Thư Anh Cũng Rất Nhớ Em
73
Chương 73: 73: Anh Ở Đây H
74
Chương 74: 74: Cầm Thú H
75
Chương 75: 75: Có Chịu Trách Nhiệm Không
76
Chương 76: 76: Anh Trai Tới
77
Chương 77: 77: Về Nhà
78
Chương 78: 78: Họp Mặt
79
Chương 79: 79: Phi Vũ Giận Dỗi
80
Chương 80: 80: Ăn Vụng
81
Chương 81: 81: Buổi Tối Trở Về Cho Em Biết Anh Có Vô Vị Hay Không
82
Chương 82: 82: Vậy Thì Ở Rể
83
Chương 83: 83: Ngoại Truyện
84
Chương 84: 84: Ngoại Truyện 2 - Phải Sống Trở Về Để Gặp Bạn Gái
85
Chương 85: 85: Ngoại Truyện 3 - Sinh Nhật Bé Con End
footer(); ?>