Chương 64: 64: Quen Mắt

Dùng tù nhân để đi tuần tra biên giới sao? Nơi này cũng thật lắm chuyện kỳ quái.

Có lẽ vì quá nguy hiểm, nên họ mới để tử tù đến đây làm việc thay các quân nhân.

Dịch Phàm chịu đựng sự đau rát, run rẩy đứng lên.
Một tên ở đó tốt bụng nói với anh:
“Đi thôi, nếu trong quá trình ở đây làm được chút chuyện tốt, nói không chừng sẽ được giảm nhẹ tội, sẽ có cơ hội trở về đấy nhóc.”
Không ít tù nhân ở đây nhận ra rằng Dịch Phàm ắt hẳn không phải loại người làm chuyện thương thiên hại lý mà bị bắt đến đây, có lẽ là đắc tội với ai đó.

Những kẻ vừa nghèo vừa không có tiếng nói như họ, muốn chết trong xó xỉnh nào thì chết, chẳng ai quan tâm.
Dịch Phàm bước chậm đi theo những tù nhân phía trước, đồng phục trên thân họ có màu nâu, rất phù hợp để trốn tránh tai mắt của người khác.

Dù đi tuần, nhưng hai tay họ vẫn bị còng, trên đó còn gắn thiết bị định vị.
Sau khi ra khỏi nhà tù ẩm ướt và bẩn thỉu, Dịch Phàm phát hiện bên ngoài trời đã tối dần, mỗi người được phát cho một cái đèn pin nhỏ và một con dao, dùng làm vũ khí tự vệ.

Cơ thể Dịch Phàm không khỏe, nhưng cũng chẳng ai quan tâm.

Anh theo sát đám người phía trước, lần đầu ra ngoài nên có chút hồi hộp, bất an.
Một đêm này, Dịch Phàm không được ngủ mà phải liên tục di chuyển quanh khu vực, người phía sau sẽ giám sát, đồng thời dùng bộ đàm hỏi thăm tình hình.

Anh đang đi thì đột nhiên nhìn thấy ánh sáng ở phía xa, gần như là phản xạ có điều kiện, anh tắt đèn, nấp phía sau một cái cây lớn.

Tiếng bước chân của đối phương hỗn loạn, nghe qua giống như đang chạy trốn, hơn nữa từ hình thể vừa rồi, anh đoán đối phương là nữ, còn rất nhỏ.
Chưa đầy ba mươi giây sau, lại có một loạt tiếng bước chân khác to và rõ hơn.

Dịch Phàm hít sâu một hơi, canh chuẩn lúc người kia vừa lướt ngang qua người anh, anh vòng hai tay lên tròng vào đầu đối phương, kéo mạnh một cái.
Anh ôm người kia vào lòng, ngồi thụp xuống giữa bãi cỏ um tùm và đè thấp giọng, nói:
“Muốn sống thì im lặng, mau tắt đèn!”
Quả thật là một bé gái, hơn nữa còn vì hoảng sợ mà giãy dụa kịch liệt.

Ánh đèn sẽ thu hút đám người kia, Dịch Phàm không suy nghĩ nhiều, đánh ngất cô bé rồi dùng bộ đàm báo cáo lại:
“Tù nhân số 371 báo cáo, phát hiện một bé gái bị truy đuổi, tôi sẽ đánh lạc hướng kẻ theo đuôi.”
Anh nói nhanh gọn để quản ngục xác nhận vị trí hiện tại của mình, sau đó thả cô bé nằm xuống, cầm lấy đèn pin trong tay cô bé rồi lăn một vòng chạy về phía xa.

Vết thương trên người vì động tác này mà nứt toạc ra, đau đớn khiến bước chân của anh hơi chậm lại.
Thấy động tĩnh, đám người phía sau liền hô hào:
“Ở hướng này! Con bé chạy hướng này!”
“Mau lên!”
Dịch Phàm liều mạng trốn tránh, sau khi đã kéo giãn khoảng cách với cô bé vừa rồi, anh cũng thông qua bộ đàm, nghe được đám bạn tù của mình đang tới hỗ trợ.
“Nhóc này khá thế, vừa đi tuần lần đầu đã gặp may vậy rồi.”
Dịch Phàm không hiểu lắm:

“Gặp may?”
“Không biết à? Nơi này là biên giới tiếp giáp giữa ba nước, tất nhiên sẽ có mấy cuộc giao dịch bất hợp pháp, buôn trẻ em đó nhóc.”
Nghe đến đây, trong lòng Dịch Phàm thấy có chút khó chịu.

Rốt cuộc anh đã bị đưa đến nơi quỷ quái gì vậy?
Rất nhanh, Dịch Phàm tìm thấy một con mương nhỏ.

Anh không chút nghĩ ngợi thả mình trượt xuống dưới đó, tắt đèn pin đi, nín thở tựa sát lưng vào vách đất phía sau.
Ánh đèn phía trên không ngừng sượt qua vị trí trước mặt Dịch Phàm, cùng với giọng nói tức giận:
“Mẹ nó! Chạy đâu rồi chứ?”
“Cũng tại tụi bây lơ là, để xổng một đứa, trở về ăn nói làm sao với đại ca bây giờ?”
Qua năm phút, chúng mới hoảng loạn kháo nhau:
“Người bên đó đến rồi, rút nhanh lên!”
Tim Dịch Phàm đập thình thình thình, cơn đau tê dại từ da thịt vẫn không ngừng kéo đến khiến anh khó chịu.

Sau khi xác nhận đám người kia đi hết, anh mới chậm rãi trèo lên khỏi con mương, bởi vì hai tay bị còng thật sự bất tiện, lúc lên được thì cả người anh đã bẩn thỉu không chịu nổi.
Ánh đèn đột nhiên chiếu rọi vào mặt, Dịch Phàm nghiêng đầu tránh né, khi một lần nữa ngẩng đầu lên, anh nhìn thấy một người đàn ông thân hình cao lớn đang quan sát mình.
Người đàn ông mặc trên mình bộ quân phục đại tá, trên hông đeo một khẩu súng lục, trông hình như là dẫn đội.

Ông ta nói với anh:
“Vừa rồi cậu giấu bé gái ở đâu? Đưa tôi đến đó.”
Dịch Phàm nghe lời dẫn theo đoàn người đến chỗ đã đánh ngất bé gái, sau đó thì theo họ trở về.
Không ít lần tử tù ở đây phát hiện những tình huống vượt biên trái phép, buôn bán chất cấm và phụ nữ, trẻ em, nhưng thường thì không ai trực tiếp lấy mình ra làm mồi nhử cả.

Nhiều nhất chỉ báo cáo lại tình huống để quân đội tiến hành xử lý kịp thời, thông thường ai cũng làm vậy, trừ Dịch Phàm.
Đại tá Trương Thiết sau khi trở về lập tức cho quân đội ráo riết đuổi theo đám buôn người.

Nếu còn chưa ra khỏi khu vực biên giới, vậy chắc chắn sẽ sớm tìm được.

Ông cảm thấy tên nhóc Dịch Phàm không giống những tử tù ở đây, bởi ánh mắt của cậu ta rất sáng.

Nhưng mà, càng nhìn, sao càng thấy cậu ta quen quen thế nhỉ?.

Chapter
1 Chương 1: 1: Trúng Thuốc
2 Chương 2: 2: Tên Vệ Sĩ Đầu Gỗ Ngu Ngốc!
3 Chương 3: 3: Chồng Tương Lai Của Tôi!
4 Chương 4: 4: Mau Mau Kiếm Bạn Gái
5 Chương 5: 5: Hình Phạt Thật Sự
6 Chương 6: 6: Diễn Trò
7 Chương 7: 7: Em Chỉ Thích Anh Làm Vệ Sĩ Riêng Của Em
8 Chương 8: 8: Yến Thư Tức Giận
9 Chương 9: 9: Nỗi Khổ Của Vệ Sĩ
10 Chương 10: 10: Cái Tay Phản Chủ
11 Chương 11: 11: Em Sẽ Cho Chúng Ta Một Cơ Hội Cuối Cùng
12 Chương 12: 12: Nổi Tiếng Rồi
13 Chương 13: 13: Phân Biệt Đối Xử
14 Chương 14: 14: Anh Ấy Có Bạn Gái Rồi!
15 Chương 15: 15: Hai Người Đang Làm Gì Vậy
16 Chương 16: 16: Trên Bàn Ăn
17 Chương 17: 17: Sân Vườn Đầy Mùi Thuốc Súng
18 Chương 18: 18: Có Phải Anh Ghen Rồi Không
19 Chương 19: 19: Patrick Xúi Quẩy
20 Chương 20: 20: Hôn
21 Chương 21: 21: Anh Quát Em
22 Chương 22: 22: Tôi Sẽ Giết Tên Oắt Đó!
23 Chương 23: 23: Đánh Người
24 Chương 24: 24: Patrick Tức Giận
25 Chương 25: 25: Kẻ Theo Đuôi
26 Chương 26: 26: Mục Tiêu Thật Sự
27 Chương 27: 27: Cậu Rất Ưu Tú
28 Chương 28: 28: Nỗi Khổ Của Dịch Phàm
29 Chương 29: 29: Đau Lòng
30 Chương 30: 30: Chiến Tranh Lạnh
31 Chương 31: 31: Đây Là Hôn Gián Tiếp À
32 Chương 32: 32: Sở Nhạc Giận Dỗi
33 Chương 33: 33: Sợ Hãi
34 Chương 34: 34: Anh Rất Thích Em Từ Khi Còn Nhỏ Anh Đã Thích Em
35 Chương 35: 35: Em Sẽ Hỏi Anh Một Lần Cuối
36 Chương 36: 36: Nhớ Đừng Để Cô Ta Chết
37 Chương 37: 37: Cái Giá Phải Trả
38 Chương 38: 38: Cô Đau Lòng Chẳng Lẽ Anh Thì Không
39 Chương 39: 39: Bệnh Tâm Lý
40 Chương 40: 40: Đi Xem Mắt
41 Chương 41: 41: Cặn Bã
42 Chương 42: 42: Vì Hắn Buông Lời Tục Tĩu Về Tiểu Thư
43 Chương 43: 43: Bồi Thường Tiền Viện Phí
44 Chương 44: 44: Em Biết Anh Thích Em
45 Chương 45: 45: Yêu Chính Là Yêu
46 Chương 46: 46: Anh Yêu Em
47 Chương 47: 47: Bệnh Án
48 Chương 48: 48: Doãn Gia
49 Chương 49: 49: Con Thích Một Cô Gái!
50 Chương 50: 50: Anh Đánh Giúp Em
51 Chương 51: 51: Ngay Cả Tro Cốt Cũng Đừng Hòng Tìm Được
52 Chương 52: 52: Anh Định Làm Thật Hả
53 Chương 53: 53: Kích Cỡ Này Là Bình Thường
54 Chương 54: 54: Ba Mẹ Trở Về
55 Chương 55: 55: Con Có Bạn Trai Rồi Ạ
56 Chương 56: 56: Ông Sẽ Hối Hận
57 Chương 57: 57: Dịch Phàm Đâu
58 Chương 58: 58: Địa Ngục Trần Gian
59 Chương 59: 59: Có Lẽ Muốn Anh Chết Mới Vừa Lòng
60 Chương 60: 60: Tin Tức Của Dịch Phàm
61 Chương 61: 61: Cậu Ấy Bị Đưa Đi Rồ
62 Chương 62: 62: Doãn Thế Văn Ghé Thăm
63 Chương 63: 63: Sự Khắc Nghiệt Của Nhà Tù Bên Biên Giới
64 Chương 64: 64: Quen Mắt
65 Chương 65: 65: Cha Mẹ Của Dịch Phàm
66 Chương 66: 66: Tổng Tư Lệnh Quốc Gia - Đại Tướng Dịch Quân
67 Chương 67: 67: Mang Đi!
68 Chương 68: 68: Anh Ấy Còn Sống
69 Chương 69: 69: Ba Năm
70 Chương 70: 70: Doãn Phu Nhân
71 Chương 71: 71: Anh Về Rồi Đây
72 Chương 72: 72: Yến Thư Anh Cũng Rất Nhớ Em
73 Chương 73: 73: Anh Ở Đây H
74 Chương 74: 74: Cầm Thú H
75 Chương 75: 75: Có Chịu Trách Nhiệm Không
76 Chương 76: 76: Anh Trai Tới
77 Chương 77: 77: Về Nhà
78 Chương 78: 78: Họp Mặt
79 Chương 79: 79: Phi Vũ Giận Dỗi
80 Chương 80: 80: Ăn Vụng
81 Chương 81: 81: Buổi Tối Trở Về Cho Em Biết Anh Có Vô Vị Hay Không
82 Chương 82: 82: Vậy Thì Ở Rể
83 Chương 83: 83: Ngoại Truyện
84 Chương 84: 84: Ngoại Truyện 2 - Phải Sống Trở Về Để Gặp Bạn Gái
85 Chương 85: 85: Ngoại Truyện 3 - Sinh Nhật Bé Con End
Chapter

Updated 85 Episodes

1
Chương 1: 1: Trúng Thuốc
2
Chương 2: 2: Tên Vệ Sĩ Đầu Gỗ Ngu Ngốc!
3
Chương 3: 3: Chồng Tương Lai Của Tôi!
4
Chương 4: 4: Mau Mau Kiếm Bạn Gái
5
Chương 5: 5: Hình Phạt Thật Sự
6
Chương 6: 6: Diễn Trò
7
Chương 7: 7: Em Chỉ Thích Anh Làm Vệ Sĩ Riêng Của Em
8
Chương 8: 8: Yến Thư Tức Giận
9
Chương 9: 9: Nỗi Khổ Của Vệ Sĩ
10
Chương 10: 10: Cái Tay Phản Chủ
11
Chương 11: 11: Em Sẽ Cho Chúng Ta Một Cơ Hội Cuối Cùng
12
Chương 12: 12: Nổi Tiếng Rồi
13
Chương 13: 13: Phân Biệt Đối Xử
14
Chương 14: 14: Anh Ấy Có Bạn Gái Rồi!
15
Chương 15: 15: Hai Người Đang Làm Gì Vậy
16
Chương 16: 16: Trên Bàn Ăn
17
Chương 17: 17: Sân Vườn Đầy Mùi Thuốc Súng
18
Chương 18: 18: Có Phải Anh Ghen Rồi Không
19
Chương 19: 19: Patrick Xúi Quẩy
20
Chương 20: 20: Hôn
21
Chương 21: 21: Anh Quát Em
22
Chương 22: 22: Tôi Sẽ Giết Tên Oắt Đó!
23
Chương 23: 23: Đánh Người
24
Chương 24: 24: Patrick Tức Giận
25
Chương 25: 25: Kẻ Theo Đuôi
26
Chương 26: 26: Mục Tiêu Thật Sự
27
Chương 27: 27: Cậu Rất Ưu Tú
28
Chương 28: 28: Nỗi Khổ Của Dịch Phàm
29
Chương 29: 29: Đau Lòng
30
Chương 30: 30: Chiến Tranh Lạnh
31
Chương 31: 31: Đây Là Hôn Gián Tiếp À
32
Chương 32: 32: Sở Nhạc Giận Dỗi
33
Chương 33: 33: Sợ Hãi
34
Chương 34: 34: Anh Rất Thích Em Từ Khi Còn Nhỏ Anh Đã Thích Em
35
Chương 35: 35: Em Sẽ Hỏi Anh Một Lần Cuối
36
Chương 36: 36: Nhớ Đừng Để Cô Ta Chết
37
Chương 37: 37: Cái Giá Phải Trả
38
Chương 38: 38: Cô Đau Lòng Chẳng Lẽ Anh Thì Không
39
Chương 39: 39: Bệnh Tâm Lý
40
Chương 40: 40: Đi Xem Mắt
41
Chương 41: 41: Cặn Bã
42
Chương 42: 42: Vì Hắn Buông Lời Tục Tĩu Về Tiểu Thư
43
Chương 43: 43: Bồi Thường Tiền Viện Phí
44
Chương 44: 44: Em Biết Anh Thích Em
45
Chương 45: 45: Yêu Chính Là Yêu
46
Chương 46: 46: Anh Yêu Em
47
Chương 47: 47: Bệnh Án
48
Chương 48: 48: Doãn Gia
49
Chương 49: 49: Con Thích Một Cô Gái!
50
Chương 50: 50: Anh Đánh Giúp Em
51
Chương 51: 51: Ngay Cả Tro Cốt Cũng Đừng Hòng Tìm Được
52
Chương 52: 52: Anh Định Làm Thật Hả
53
Chương 53: 53: Kích Cỡ Này Là Bình Thường
54
Chương 54: 54: Ba Mẹ Trở Về
55
Chương 55: 55: Con Có Bạn Trai Rồi Ạ
56
Chương 56: 56: Ông Sẽ Hối Hận
57
Chương 57: 57: Dịch Phàm Đâu
58
Chương 58: 58: Địa Ngục Trần Gian
59
Chương 59: 59: Có Lẽ Muốn Anh Chết Mới Vừa Lòng
60
Chương 60: 60: Tin Tức Của Dịch Phàm
61
Chương 61: 61: Cậu Ấy Bị Đưa Đi Rồ
62
Chương 62: 62: Doãn Thế Văn Ghé Thăm
63
Chương 63: 63: Sự Khắc Nghiệt Của Nhà Tù Bên Biên Giới
64
Chương 64: 64: Quen Mắt
65
Chương 65: 65: Cha Mẹ Của Dịch Phàm
66
Chương 66: 66: Tổng Tư Lệnh Quốc Gia - Đại Tướng Dịch Quân
67
Chương 67: 67: Mang Đi!
68
Chương 68: 68: Anh Ấy Còn Sống
69
Chương 69: 69: Ba Năm
70
Chương 70: 70: Doãn Phu Nhân
71
Chương 71: 71: Anh Về Rồi Đây
72
Chương 72: 72: Yến Thư Anh Cũng Rất Nhớ Em
73
Chương 73: 73: Anh Ở Đây H
74
Chương 74: 74: Cầm Thú H
75
Chương 75: 75: Có Chịu Trách Nhiệm Không
76
Chương 76: 76: Anh Trai Tới
77
Chương 77: 77: Về Nhà
78
Chương 78: 78: Họp Mặt
79
Chương 79: 79: Phi Vũ Giận Dỗi
80
Chương 80: 80: Ăn Vụng
81
Chương 81: 81: Buổi Tối Trở Về Cho Em Biết Anh Có Vô Vị Hay Không
82
Chương 82: 82: Vậy Thì Ở Rể
83
Chương 83: 83: Ngoại Truyện
84
Chương 84: 84: Ngoại Truyện 2 - Phải Sống Trở Về Để Gặp Bạn Gái
85
Chương 85: 85: Ngoại Truyện 3 - Sinh Nhật Bé Con End
footer(); ?>