Chương 11: Lập uy (hạ)

Đương nhiên Đại phu nhân sẽ không thật sự đuổi Trần thị ra khỏi viện, chỉ là mượn cơ hội phát tác cơn tức chuyện lúc sáng sớm mà thôi.

Lý thị và Trần thị quỳ trên mặt đất, Chu thị đứng ở một bên cũng có chút bất an, bộ dạng Vương thị thì vẫn thản nhiên.

Kế tiếp ánh mắt của đại phu nhân liền dừng lại ở trên người Chu thị, bưng ly trà, dùng nắp ly gạt gạt trên mặt nước trà mấy cái, không nhanh không chậm nói: “Đừng nên ỷ vào mình mang thai con nối dòng của lão gia, liền khinh cuồng, Chu thị, ngươi là người từ viện của lão phu nhân ra ngoài, vứt cũng không phải là mặt (thể diện) của một mình ngươi!”

Trong lòng Tào Ngọc Di động một cái, đây là đang uy hiếp Chu thị.

Chu thị không nói hai lời, nâng cái bụng lớn năm sáu tháng, liền quỳ xuống.

Đại phu nhân nhấp một miếng trà, đối với thái độ thành thật an tĩnh của Chu thị rất hài lòng, bảo một đứa nha hoàn đở Chu thị dậy, tiếp tục nói: “Thân ngươi nặng, về sau cũng dùng hết tinh lực trên người mình và đứa nhỏ, Tứ tỷ nhi tạm thời cũng không cần ngươi quan tâm, hôm qua ta đã cùng lão gia thương lượng rồi, về sau, Tứ tỷ nhi liền dời đến chánh viện nuôi dưỡng.”

Chu thị còn chưa có nghe xong, sắc mặt liền trắng bệch, muốn nói lại thôi nhìn Tào Ngọc Di một cái, khom người tạ ơn đại phu nhân.

Đại phu nhân thờ ơ “Ừh” một tiếng: “Sau khi thỉnh an lão phu nhân, ta sẽ phái mấy ma ma đi viện của ngươi giúp Tứ tỷ nhi thu dọn đồ đạc, ngươi cũng không cần quan tâm, cứ trông nom nghỉ ngơi thật tốt, thuận lợi trôi chảy vì lão gia sinh hạ con nối dòng.”

Cơ thể Chu thị khẽ run lên, thấp giọng trả lời.

Tào Ngọc Dao quay đầu lại hung hăng trợn mắt nhìn Tào Ngọc Di ngồi ở bên cạnh một cái.

Nhưng Tào Ngọc Di không chú ý tiểu cô nương này, trong lòng đang nổi sóng lớn, dời đến viện đại phu nhân, chuyện này không nằm trong kế hoạch của mình, tại sao đại phu nhân lại đột nhiên rộng lượng như vậy, vậy mà chịu cho một thứ nữ như mình một thanh danh tốt, cần phải biết dời đến chánh viện nuôi dưỡng, coi như không có ghi dưới danh nghĩa của đại phu nhân, ở trước mặt người ngoài cũng có thể nói mình là từ viện phu nhân ra ngoài, đương nhiên có thể diện hơn từ viện của di nương, đại phu nhân vì thể diện của mình, cũng không thể quá hà khắc với thứ nữ dời đến chánh viện, nếu không đi ra ngoài bó tay bó chân, chuyện cười giữa đám phu nhân trong kinh thành, có thể không chỉ là một thứ nữ đơn giản như vậy......

Cho dù trong lòng Tào Ngọc Di nổi sóng to gió lớn như thế nào, thì vẫn cung kính ngoan ngoãn tiến lên cái đệm quỳ mà đại nha hoàn đã sớm chuẩn bị dập đầu với đại phu nhân.

Đại phu nhân chờ sau khi Tào Ngọc Di đi trở về ngồi xuống, cũng không nhìn tới sắc mặc những người khác biến ảo không ngừng như thế nào, lại bắt đầu soi mói Vương thị.

Không phải là châm biếm Vương thị, đừng ỷ vào Đại lão gia nhiều lần đến đó liền khinh cuồng, nếu Đại lão gia muốn đi chỗ của Vương thị, Vương thị nên làm hết bổn phận hầu hạ cho tốt, đừng bày trò ong bướm, quấn Đại lão gia, hoặc xúi giục Đại lão gia cho này cho kia vân vân, cuối cùng, còn cố ý nói ra một chuyện, chính là nhằm vào chuyện Vương thị thăm hỏi Chu thị.

Vừa dò xét vừa đánh phủ đầu Chu thị một hồi lâu.

Mặc kệ đại phu nhân nói gì, nụ cười trên mặt Vương thị đều không thay đổi, cung kính lễ độ đáp lời, để cho tay phật của đại phu nhân một quyền đánh vào trên bông, sắc mặt càng ngày càng âm u.

Như vậy cứ lần lượt gõ qua một lần, thời gian cũng không kém lắm, đại phu nhân gọi người mau đi vào sửa sang lại cho mình, chuẩn bị đi thỉnh an lão phu nhân.

Lúc này, bên ngoài có ma ma hô lên Đại thiếu gia tới.

Trên mặt đại phu nhân lập tức liền nở nụ cười.

Mấy thiếp thất đều vội vàng cáo lui đi từ cửa hông tránh sang căn phòng cách vách, tuy nhiên các tiểu thư đều ở lại.

Tào Ngọc Di thấy Chu thị trước khi đi, vẫn chưa yên tâm nhìn mình nháy mắt.

Đây là lần đầu tiên Tào Ngọc Di tận mắt nhìn thấy đứa con trai duy nhất của đại phòng Tào gia, năm nay mới tám tuổi - Tào Đại thiếu gia, nghe nói đi học ở một thư viện rất nổi danh bên ngoài, mỗi ngày đi sớm về trễ, lão phu nhân thương xót cháu mình còn nhỏ tuổi mà phải chịu khổ như vậy, miễn cho hắn thỉnh an thường ngày, chỉ mười lăm mỗi tháng thì đi một lần. Lúc trước, lúc Tào Ngọc Di ngã bệnh, Đại thiếu gia còn phái gã sai vặt bên cạnh, tặng chút đồ chơi nhỏ mua về cho hắn giải buồn từ bên ngoài phủ, trong ngày thường đối với mấy người tỷ muội cũng còn mến yêu, coi như là một ca ca đạt tiêu chuẩn.

Trước đó Đại thiếu gia thỉnh an lão phu nhân xong rồi mới tới đây, vào lúc này thỉnh an đại phu nhân xong liền phải đi học.

Đại phu nhân ôm con trai vuốt ve một lúc lâu, mới buông hắn ra.

Đại thiếu gia lại tao nhã lễ độ chào mấy tỷ tỷ muội muội, mới ra cửa.

Lúc này thời gian đã không còn sớm, đại phu nhân vội vả dẫn theo mấy tiểu thư và thiếp thất, cộng thêm nha hoàn ma ma đi theo trùng trùng điệp điệp một đoàn đi tới viện của lão phu nhân.

Chờ đến viện của lão phu nhân, tam phu nhân và hai thiếp thất tam phòng cũng đã đến, tam phu nhân đang tự mình bóp vai cho lão phu nhân, nói mấy câu liền chọc cho lão phu nhân “Ha ha” cười lớn.

Cả phòng nha hoàn ma ma đều đang ở một bên nịnh nọt, nói lão phu nhân có phúc khí, có con dâu có năng lực lại hiếu thuận như tam phu nhân.

Đại phu nhân thấy thế, nghiêm mặt như khúc gỗ thỉnh an lão phu nhân.

Lão phu nhân vốn đang bởi vì đại phu nhân tới chậm hơn tam phu nhân mà mất hứng, lúc này đại phu nhân còn xụ mặt, không tri kỷ bằng con dâu nhỏ, chỉ là, ở trước mặt nha hoàn ma ma cả phòng, lão phu nhân cũng không tiện không cho phu nhân đang đương gia mặt mũi, cũng chỉ lạnh nhạt với đại phu nhân.

Một lát sau, có ma ma tìm đến đại phu nhân thưa chuyện, lão phu nhân liền để cho đại phu nhân dẫn theo mấy thiếp thất đại phòng đi xuống trước, chỉ giữ lại các vị tiểu thư trong phòng phụng bồi lão phu nhân.

Hai tiểu cô nương Tào Ngọc Linh và Tào Ngọc Dao chỉ chốc lát sau liền lộ ra vẻ mặt phiền chán, nụ cười trên mặt Tào Ngọc Nga không thay đổi, chỉ có điều, người sáng suốt đều có thể nhìn ra nụ cười kia cũng không có đến đáy mắt, Ngũ tiểu thư hai tuổi Tào Ngọc Hà sáng sớm hôm nay dậy sớm thỉnh an đại phu nhân, mới vừa ở trong ngực bà vú ngủ gật, lão phu nhân bảo bà vú ôm nàng đi xuống ngủ.

Mấy tỷ tỷ đều không nói chuyện, đương nhiên Tào Ngọc Di cũng không thể làm chim đầu đàn, nhưng quyết không thể giống như ba tỷ tỷ, bèn chọn phương pháp xử lí điều hòa, nhận thức nghiêm túc thật sự nghe lão phu nhân và tam phu nhân nói chuyện, nhưng cũng không nói chen vào, bọn họ nói đến chuyện vui gì cười lên, cũng hé miệng cười theo một tiếng, bọn họ cùng lên án chuyện gì, thì mình cũng khẽ nhíu mày.

“Ôi chao, lão phu nhân người xem, Tứ tiểu thư bé nhỏ biết chúng ta đang nói gì này!” Một ma ma bên cạnh bỗng nhiên nói lên, làm tầm mắt của người một phòng đều dời hết sang trên người Tào Ngọc Di.

Ma ma này họ Triệu, là bồi giá của lão phu nhân theo từ nhà mẹ đẻ tới, hiện tại lớn tuổi, cũng không làm chuyện gì, mỗi ngày chỉ ở trước mặt lão phu nhân pha trò. Lão phu nhân là sau khi Đại lão gia định cư ở kinh thành mới gả tới, nhà mẹ cũng là đại hộ tiền triều, tiên hoàng căn cơ chưa ổn thì phụ thân của lão phu nhân sáng suốt quá giang lên thân cây Lão thái gia này, cuối cùng, trong giao thiệp của Lão thái gia, góp hơn phân nửa gia tài cho quốc khố, lại tự mình hiếu kính những thứ gia chủ nhà mình cất giấu bao năm qua cho tiên hoàng, tránh được tiên hoàng tẩy trừ tàn dư tiền triều, điệu thấp qua mười mấy năm, chờ sau khi tiên hoàng đi về cõi tiên, mới cho thanh niên tài tuấn trong gia tộc tham gia khoa thi, vào triều làm quan, hiện tại đương kim Thánh thượng lên ngôi hơn ba năm, lúc mới vừa lên ngôi mở ra ân khoa lần đầu tiên, nhà mẹ lão phu nhân một mạch cho ra hai vị Tiến sĩ, năm vị Cử nhân, mười mấy tiểu tú tài, năm trước mới vừa mở khoa cử một lần nữa, nhà mẹ lão phu nhân lại cho ra hai vị Tiến sĩ, một người trong đó chính là con trai của đại ca ruột lão phu nhân, cho nên bây giờ lão phu nhân ở Tào gia nói một không hai, trừ bối phận cao ra, nhà mẹ cường mạnh cũng là điểm quan trọng.

Chapter
1 Chương 1: Tỉnh lại
2 Chương 2: Trấn an
3 Chương 3: Không ngừng nghỉ
4 Chương 4: Biến chuyển (thượng)
5 Chương 5: Biến chuyển (trung)
6 Chương 6: Biến chuyển (hạ)
7 Chương 7: Gặp may mắn
8 Chương 8: Thân nhân (người nhà)
9 Chương 9: Bái phỏng
10 Chương 10: Lập uy (thượng)
11 Chương 11: Lập uy (hạ)
12 Chương 12: Nói đùa!
13 Chương 13: Dự tiệc (thượng)
14 Chương 14: Dự tiệc (hạ)
15 Chương 15: Buổi tiệc (thượng)
16 Chương 16: Buổi tiệc (hạ)
17 Chương 17: Chạm mặt
18 Chương 18: Sinh nở
19 Chương 19: Bà vú (thượng)
20 Chương 20: Bà vú (hạ)
21 Chương 21: Biểu ca!
22 Chương 22: Tiểu tú
23 Chương 23: Thiếu niên
24 Chương 24: Xung đột
25 Chương 25: Căng thẳng (thượng)
26 Chương 26: Căng thẳng (trung)
27 Chương 27: Căng thẳng (hạ)
28 Chương 28: Đuổi đi
29 Chương 29: Giữ người
30 Chương 30: Ngã bệnh (thượng)
31 Chương 31: Ngã bệnh (hạ)
32 Chương 32: Gấp gáp
33 Chương 33: Cự tuyệt
34 Chương 34: Oán trách
35 Chương 35: Lựa chọn
36 Chương 36: Đi học
37 Chương 37: Mâu thuẫn
38 Chương 38: Đi học
39 Chương 39-1: Trảo chu (chọn đồ Vật đoán tương lai) (thượng)
40 Chương 39-2: Trảo chu (chọn đồ Vật đoán tương lai) (hạ)
41 Chương 40: Trảo chu (chọn đồ Vật đoán tương lai) (hạ)
42 Chương 41: Hôn sự
43 Chương 42: Bệnh tình nguy kịch
44 Chương 43: Đồ Cưới
45 Chương 44: Có được nhi tử
46 Chương 45: Nổi giận
47 Chương 46: Đến muộn
48 Chương 47: Khách mời
49 Chương 48: Thay thế (thượng)
50 Chương 49: Thay thế (trung)
51 Chương 50: Thay thế (hạ)
52 Chương 51: Phủng sát (*) (thượng)
53 Chương 52: Phủng sát (hạ)
54 Chương 53: Dàn xếp
55 Chương 54: Làm khách
56 Chương 55: Đánh chó
57 Chương 56: Ôm đi
58 Chương 57: Bi thương (thượng)
59 Chương 58: Bi thương (hạ)
60 Chương 59: Trúng độc
61 Chương 60: Xử trí
62 Chương 61: Sinh sự (thượng)
63 Chương 62: Sinh sự (hạ)
64 Chương 63: Làm việc ác (thượng)
65 Chương 64: Làm chuyện ác (hạ)
66 Chương 65: Vu ma ma
67 Chương 66: Tang sự
68 Chương 67: Hôn sự
69 Chương 68: Có đại tang
70 Chương 69: Tranh chấp
71 Chương 70: Sính lễ
72 Chương 71: Đêm động phòng
73 Chương 72: Lại mặt
74 Chương 73: Nhét người (thượng)
75 Chương 74: Nhét người (trung)
76 Chương 75: Nhét người (hạ)
77 Chương 76: Mưu tính
78 Chương 77: Phân tích (thượng)
79 Chương 78: Phân tích (hạ)
80 Chương 79: Lời đồn đãi
81 Chương 80: Biết được
82 Chương 81: Sinh nở
83 Chương 82: Dâng tấu chương
84 Chương 83: Trở về
85 Chương 84: Tránh né
86 Chương 85: An Dương
87 Chương 86: Ngoại truyện người thân
Chapter

Updated 87 Episodes

1
Chương 1: Tỉnh lại
2
Chương 2: Trấn an
3
Chương 3: Không ngừng nghỉ
4
Chương 4: Biến chuyển (thượng)
5
Chương 5: Biến chuyển (trung)
6
Chương 6: Biến chuyển (hạ)
7
Chương 7: Gặp may mắn
8
Chương 8: Thân nhân (người nhà)
9
Chương 9: Bái phỏng
10
Chương 10: Lập uy (thượng)
11
Chương 11: Lập uy (hạ)
12
Chương 12: Nói đùa!
13
Chương 13: Dự tiệc (thượng)
14
Chương 14: Dự tiệc (hạ)
15
Chương 15: Buổi tiệc (thượng)
16
Chương 16: Buổi tiệc (hạ)
17
Chương 17: Chạm mặt
18
Chương 18: Sinh nở
19
Chương 19: Bà vú (thượng)
20
Chương 20: Bà vú (hạ)
21
Chương 21: Biểu ca!
22
Chương 22: Tiểu tú
23
Chương 23: Thiếu niên
24
Chương 24: Xung đột
25
Chương 25: Căng thẳng (thượng)
26
Chương 26: Căng thẳng (trung)
27
Chương 27: Căng thẳng (hạ)
28
Chương 28: Đuổi đi
29
Chương 29: Giữ người
30
Chương 30: Ngã bệnh (thượng)
31
Chương 31: Ngã bệnh (hạ)
32
Chương 32: Gấp gáp
33
Chương 33: Cự tuyệt
34
Chương 34: Oán trách
35
Chương 35: Lựa chọn
36
Chương 36: Đi học
37
Chương 37: Mâu thuẫn
38
Chương 38: Đi học
39
Chương 39-1: Trảo chu (chọn đồ Vật đoán tương lai) (thượng)
40
Chương 39-2: Trảo chu (chọn đồ Vật đoán tương lai) (hạ)
41
Chương 40: Trảo chu (chọn đồ Vật đoán tương lai) (hạ)
42
Chương 41: Hôn sự
43
Chương 42: Bệnh tình nguy kịch
44
Chương 43: Đồ Cưới
45
Chương 44: Có được nhi tử
46
Chương 45: Nổi giận
47
Chương 46: Đến muộn
48
Chương 47: Khách mời
49
Chương 48: Thay thế (thượng)
50
Chương 49: Thay thế (trung)
51
Chương 50: Thay thế (hạ)
52
Chương 51: Phủng sát (*) (thượng)
53
Chương 52: Phủng sát (hạ)
54
Chương 53: Dàn xếp
55
Chương 54: Làm khách
56
Chương 55: Đánh chó
57
Chương 56: Ôm đi
58
Chương 57: Bi thương (thượng)
59
Chương 58: Bi thương (hạ)
60
Chương 59: Trúng độc
61
Chương 60: Xử trí
62
Chương 61: Sinh sự (thượng)
63
Chương 62: Sinh sự (hạ)
64
Chương 63: Làm việc ác (thượng)
65
Chương 64: Làm chuyện ác (hạ)
66
Chương 65: Vu ma ma
67
Chương 66: Tang sự
68
Chương 67: Hôn sự
69
Chương 68: Có đại tang
70
Chương 69: Tranh chấp
71
Chương 70: Sính lễ
72
Chương 71: Đêm động phòng
73
Chương 72: Lại mặt
74
Chương 73: Nhét người (thượng)
75
Chương 74: Nhét người (trung)
76
Chương 75: Nhét người (hạ)
77
Chương 76: Mưu tính
78
Chương 77: Phân tích (thượng)
79
Chương 78: Phân tích (hạ)
80
Chương 79: Lời đồn đãi
81
Chương 80: Biết được
82
Chương 81: Sinh nở
83
Chương 82: Dâng tấu chương
84
Chương 83: Trở về
85
Chương 84: Tránh né
86
Chương 85: An Dương
87
Chương 86: Ngoại truyện người thân
footer(); ?>