Chương 9: Chuẩn Bị

Cả nhà củng cố tinh thần cũng đã hết buổi sáng.

Dù Hàn Chi muốn làm gì đi nữa thì giờ cả nhà phải ăn trưa trước đã.

Hôm nay, mợ cô làm một bàn thịnh soạn để mọi người thưởng thức, nếu cả nhà xem nhẹ tiếng tang thi rống trước cổng thì càng ăn được vui vẻ.
Ăn xong, Hàn Chi kêu mọi người tập trung tại phòng khách.
Cô có mua được vũ khí lạnh, lúc nãy cô để mợ thu vào.

Bây giờ cô kêu mợ lấy ra cho mọi người.

Nhìn sáu cây đao dài gần một mét trước mặt, mọi người cũng không biết Hàn Chi muốn làm gì.

Cô nhìn mọi người nói.
"Ông ngoại, bà ngoại ở trong nhà.

Cậu, mợ, anh họ, chị họ, Lăng Sâm, mỗi người lấy một cây đi, chúng ta phải ra ngoài tập giết tang thi."
Lăng Sâm là người đầu tiên bước lên nhận lấy.

Còn những người khác cũng hơi chần chờ.

Bà ngoại Hàn Chi do dự một lúc rồi lên tiếng.
"Chi Chi, mình không ở nhà đợi chính phủ được không? Bên ngoài nguy hiểm quá."

Chưa đợi Hàn Chi khuyên nhủ, Lăng Sâm đã đứng ra nói chuyện.
"Ông bà, cậu mợ, anh chị, mọi người cũng phải tập quen dần thôi.

Ba và anh con đều ở trong quân đội nên con được biết tình hình không khả quan lắm đâu.

Bây giờ chính phủ còn đang bận rộn đầu tấp mặt tối, chúng ta muốn đợi cứu viện cũng phải đợi hơn 1 tháng, họ mới có thể đi cứu những người sống sót."
"Vậy chúng ta đợi chính phủ được không?" Bà ngoại vẫn không muốn gia nhân của mình đi mạo hiểm.
"Bà ngoại, dựa vào chính phủ thì chỉ lo được tạm thời thôi.

Sau này, ai sẽ lo gia đình mình thức ăn, nước uống? Ai sẽ không công đi bỏ mạng ra bảo vệ chúng ta? Công nông nghiệp đình chỉ, đồ ăn sẽ quý hơn vàng.

Họ có thể nuôi chúng ta một tháng, hai tháng.

Nhưng mạt thế không biết khi nào mới kết thúc, sau đó 1 năm, hai năm hoặc nhiều hơn đâu.

Mình lấy gì để đổi sự che chở của bọn họ?
Chưa kể cậu và biểu ca, biểu tỷ là dị năng giả, chính phủ sẽ không chiêu mộ sao? Đến lúc đó vẫn phải bán mạng vì người khác.

Vậy tại sao mình không tự lo cho mình, không cần phải dựa vào người khác." Hàn Chi kiên nhẫn giải thích.
Chị họ Lâm Chi Lan cau mày, cô cũng không phải bông hoa trong nhà ấm, không biết gì về xã hội.

Trong lúc hòa bình, đầy người còn gặp đánh cướp, gian dâm huống chi nay là mạt thế đâu.

Nếu năng lực yếu không bảo vệ được bản thân thì phải nhờ vã người khác.

Hàn Chi nói đúng, mình muốn nhờ vã người mà không bỏ được giá thì ai sẽ bảo vệ mình chứ.

Bản thân làm con gái, nếu nhờ một đám đàn ông đến bảo vệ, Lâm Chi Lan dùng đầu ngón chân suy nghĩ, cô cũng hiểu họ sẽ đòi hỏi cô thứ gì.

Người nhà là sẽ bảo vệ cô.

Nhưng lúc nguy cấp, bản thân nếu không mạnh chẳng những không giúp được gì mà còn là vướng víu cho người thân.

Lâm Chi Lan không thể chấp nhận điều đó.

Cô muốn mạnh hơn, không chỉ bảo vệ bản thân, mà còn bảo vệ người nhà của mình nữa.

Ánh mắt cô từ mơ hồ dần dần kiên định lại.
Cả nhà im ắng trong ít phút, chị họ là người bước lên cầm đao đầu tiên.

"Con muốn tâp giết tang thi, con không muốn dựa vào người khác, con muốn chính mình bảo vệ người thân của mình."
"Con cũng đi." Lâm Tuấn cũng lên tiếng.
"Thôi được rồi, vợ đi thôi, anh cho em thấy anh dũng mãnh như thế nào." Cậu kéo mợ đi lại lấy đao, vừa pha trò để mọi người đỡ căng thẳng.
Bà ngoại vẫn còn lo lắng nhưng bà cũng hiểu Lăng Sâm và Hàn Chi nói cũng đúng nên thôi.
"Ai, ba mẹ già rồi.

Mấy đứa muốn làm gì thì làm nhưng phải chú ý an toàn, nhớ chưa?"
"Vâng, biết rồi ạ." Anh chị họ, Lăng Sâm và cả Hàn Chi đồng thanh nói, cậu thì gật đầu với bà ngoại chứng tỏ mình cũng sẽ chú ý an toàn.
Hàn Chi thở phào, vui mừng cười nhẹ.

Cô sợ mọi người sẽ chất vấn, sẽ lựa chọn mềm yếu dựa dẫm vào người khác, khi đó, quan điểm không đồng nhất sẽ dẫn đến tranh chấp.

Người một nhà, Hàn Chi cũng không muốn thấy điều đó.

May mà mọi người nghĩ thông suốt, đồng thời cô cũng thấy rất ấm áp khi mọi người tin tưởng lời cô nói.
Lăng Sâm thì không cần phải nói, hắn muốn mạnh lên thật nhanh để có thể bảo vệ Hàn Chi và giúp đỡ được gia đình hắn.

Dù rằng hắn biết Hàn Chi rất mạnh nhưng ai sẽ biết được chuyện ngoài ý muốn đâu.

Hắn muốn mạnh hơn để có thể kề vai chiến đấu với cô.
Hàn Chi nếu biết Lăng Sâm nghĩ vậy chắc sẽ cười to.

Cô sau này nếu có điều kiện, cô chỉ muốn ở lì trong nhà thôi.
Sau khi thương lượng xong, ông bà ngoại lớn tuổi rồi nên ở trong nhà.

Còn lại đều mặc đồ kín đáo, tập trung trước sân.

Hàn Chi quyết định dẫn mọi người đi dọn dẹp trước cổng biệt thự.

Ngoài tường thép, có sáu con tang thi đi lảng vảng không mục đích.

Chúng có làn da trắng xám, da thối rữa, có con tay bị bẻ ngoặc một cách kì dị, còn có mặc dù bị lòi cả ruột nhưng vẫn kéo từng bước chậm chạp.

Mùi hôi thối xông vào mũi làm mọi người muốn nôn ra hết bữa trưa.
"Mọi người nhìn thấy tang thi chứ, tập làm quen đi, sau này tang thi có lẽ sẽ còn nhiều hơn cả con người.

Bây giờ, chúng vừa mới trở thành tang thi nên di chuyển còn rất chậm.

Muốn giết chết nó, mọi người phải chặt vào đầu, chặt chỗ khác nó cũng không chết được.

Tang thi không biết đau nên trừ khi giết chết, bằng không chúng vẫn sẽ lao về phía có mùi thịt sống.

Nhớ, không ai được để bị cắn hay bị cào, bởi vì sẽ bị lây nhiễm biến thành tang thi." Hàn Chi nghiêm túc giải thích cho mọi người.
Hàn Chi chạy lại bảng điều khiển, mở một chỗ trống đủ một người qua.

Tang thi nghe mùi thịt sống điên cuồng di chuyển lại hướng cô.

Một con lọt vào được, nó lê từng bước chậm chạp.

Lúc này, Hàn Chi đã lùi về, đứng cách một khoảng trước cậu mợ, anh chị và Lăng Sâm.

Chapter
1 Chương 1: Xuyên Qua Bị Hãm Hại
2 Chương 2: Gia Đình Cực Phẩm Dự Báo Mạt Thế
3 Chương 3: Lăng Thiếu Lâm Gia
4 Chương 4: Anh Muốn Ăn Vạ Sao
5 Chương 5: Cho Không Cần Đưa Lại
6 Chương 6: Vợ Là Để Cưng Chiều Ông Bà Xưa Nói Không Sai
7 Chương 7: Tại Sao Lại Cho Tôi
8 Chương 8: Mạt Thế Đến
9 Chương 9: Chuẩn Bị
10 Chương 10: Tinh Thạch
11 Chương 11: Lăng Sâm Muốn Trở Về
12 Chương 12: Gây Chuyện
13 Chương 13: Mang Thai
14 Chương 14: Vị Hôn Thê
15 Chương 15: Chạm Mặt
16 Chương 16: Em Cuối Cùng Cũng Đến Rồi
17 Chương 17: Thăng Cấp
18 Chương 18: Tin Động Trời Chị Dâu Đến Đây
19 Chương 19: Anh Hai Em Bỏ Việc
20 Chương 20: Mấy Người Muốn Chết Thì Cứ Nói Tiếp Đi
21 Chương 21: Mẹ Phải Đuổi Hàn Thế Vinh Đi
22 Chương 22: Chuẩn Bị Qua Đêm
23 Chương 23: Quyết Định
24 Chương 24: Cầm Thú
25 Chương 25: Tới Thành Phố H
26 Chương 26: Tới Thành Phố H
27 Chương 27: Vào Nhà
28 Chương 28: Người Đàn Ông Bụng Phệ Và Già Còn Giàu Có Trong Miệng Cô Là Tôi
29 Chương 29: Chị Mang Mấy Đứa Bay
30 Chương 30: Vào Bệnh Viện
31 Chương 31: Lăng Sâm Thăng Cấp
32 Chương 32
33 Chương 33: Đi Với Chị Dâu Mới Có Lộc Ăn
34 Chương 34: Anh Muốn Thu Thêm Thủ Hạ Không
35 Chương 35: Quyết Định Của Trương Phi
36 Chương 36: Lại Về Thành Phố H
37 Chương 37: Về Nhà
38 Chương 38: Họ Muốn Xuất Ngũ Về Đây Ở Ẩn
39 Chương 39: Họ Muốn Xuất Ngũ Về Đây Ở Ẩn
40 Chương 40: Trở Lại Lăng Gia
41 Chương 41: Triệu Gia Đến Lăng Gia
42 Chương 42: Hàn Chi Thể Hiện Sức Mạnh Triệu Gia Sợ Hãi
43 Chương 43: Dọn Dong Binh Đoàn Triệu Gia
44 Chương 44: Phát Hiện Tang Thi Triều
45 Chương 45: Sắp Xếp
46 Chương 46: Hàn Chi Trở Lại Căn Cứ
47 Chương 47: Sao Ta Không Xây Thêm Một Lớp Tường Vây Nữa
48 Chương 48: Lóe Mù Mắt Chó Của Mấy Người
49 Chương 49: Vào Không Gian Của Hàn Chi
50 Chương 50: Tang Thi Đến
51 Chương 51: Chiến
52 Chương 52: Vương Lâm Tìm Đến
53 Chương 53: Đám Cưới Hàn Thế Vinh Đến Gây Chuyện
54 Chương 54: Sinh Con
55 Chương 55: Có Ai Làm Cha Như Anh Không
56 Chương 56: Bắt Đầu Hành Trình Đi Thành Phố A
57 Chương 57: Giết Chết Ông Ta Sẵn Tiện Diệt Luôn Cả Nhà Ông Ta
58 Chương 58: Phiền Phiền Quá Phiền
59 Chương 59: Tôi Tìm Chồng Tôi
60 Chương 60: Gặp Lại
61 Chương 61: Con Chào Mấy Chú
62 Chương 62: Ba! Tụi Con Rất Giỏi!
63 Chương 63: Lăng Sâm Nhìn Thấy Từ Xa Mà Khóe Mắt Muốn Nứt Ra
64 Chương 64: Em Yêu Anh Lắm Chồng Ơi!
Chapter

Updated 64 Episodes

1
Chương 1: Xuyên Qua Bị Hãm Hại
2
Chương 2: Gia Đình Cực Phẩm Dự Báo Mạt Thế
3
Chương 3: Lăng Thiếu Lâm Gia
4
Chương 4: Anh Muốn Ăn Vạ Sao
5
Chương 5: Cho Không Cần Đưa Lại
6
Chương 6: Vợ Là Để Cưng Chiều Ông Bà Xưa Nói Không Sai
7
Chương 7: Tại Sao Lại Cho Tôi
8
Chương 8: Mạt Thế Đến
9
Chương 9: Chuẩn Bị
10
Chương 10: Tinh Thạch
11
Chương 11: Lăng Sâm Muốn Trở Về
12
Chương 12: Gây Chuyện
13
Chương 13: Mang Thai
14
Chương 14: Vị Hôn Thê
15
Chương 15: Chạm Mặt
16
Chương 16: Em Cuối Cùng Cũng Đến Rồi
17
Chương 17: Thăng Cấp
18
Chương 18: Tin Động Trời Chị Dâu Đến Đây
19
Chương 19: Anh Hai Em Bỏ Việc
20
Chương 20: Mấy Người Muốn Chết Thì Cứ Nói Tiếp Đi
21
Chương 21: Mẹ Phải Đuổi Hàn Thế Vinh Đi
22
Chương 22: Chuẩn Bị Qua Đêm
23
Chương 23: Quyết Định
24
Chương 24: Cầm Thú
25
Chương 25: Tới Thành Phố H
26
Chương 26: Tới Thành Phố H
27
Chương 27: Vào Nhà
28
Chương 28: Người Đàn Ông Bụng Phệ Và Già Còn Giàu Có Trong Miệng Cô Là Tôi
29
Chương 29: Chị Mang Mấy Đứa Bay
30
Chương 30: Vào Bệnh Viện
31
Chương 31: Lăng Sâm Thăng Cấp
32
Chương 32
33
Chương 33: Đi Với Chị Dâu Mới Có Lộc Ăn
34
Chương 34: Anh Muốn Thu Thêm Thủ Hạ Không
35
Chương 35: Quyết Định Của Trương Phi
36
Chương 36: Lại Về Thành Phố H
37
Chương 37: Về Nhà
38
Chương 38: Họ Muốn Xuất Ngũ Về Đây Ở Ẩn
39
Chương 39: Họ Muốn Xuất Ngũ Về Đây Ở Ẩn
40
Chương 40: Trở Lại Lăng Gia
41
Chương 41: Triệu Gia Đến Lăng Gia
42
Chương 42: Hàn Chi Thể Hiện Sức Mạnh Triệu Gia Sợ Hãi
43
Chương 43: Dọn Dong Binh Đoàn Triệu Gia
44
Chương 44: Phát Hiện Tang Thi Triều
45
Chương 45: Sắp Xếp
46
Chương 46: Hàn Chi Trở Lại Căn Cứ
47
Chương 47: Sao Ta Không Xây Thêm Một Lớp Tường Vây Nữa
48
Chương 48: Lóe Mù Mắt Chó Của Mấy Người
49
Chương 49: Vào Không Gian Của Hàn Chi
50
Chương 50: Tang Thi Đến
51
Chương 51: Chiến
52
Chương 52: Vương Lâm Tìm Đến
53
Chương 53: Đám Cưới Hàn Thế Vinh Đến Gây Chuyện
54
Chương 54: Sinh Con
55
Chương 55: Có Ai Làm Cha Như Anh Không
56
Chương 56: Bắt Đầu Hành Trình Đi Thành Phố A
57
Chương 57: Giết Chết Ông Ta Sẵn Tiện Diệt Luôn Cả Nhà Ông Ta
58
Chương 58: Phiền Phiền Quá Phiền
59
Chương 59: Tôi Tìm Chồng Tôi
60
Chương 60: Gặp Lại
61
Chương 61: Con Chào Mấy Chú
62
Chương 62: Ba! Tụi Con Rất Giỏi!
63
Chương 63: Lăng Sâm Nhìn Thấy Từ Xa Mà Khóe Mắt Muốn Nứt Ra
64
Chương 64: Em Yêu Anh Lắm Chồng Ơi!
footer(); ?>