Chương 46: 46: Hủy Hoại La Mẫn Tuyên 2

Hứa Diệu Hàm cố không khiến mình trở nên thất thố, cười nhạt: “Hữu Duy anh ấy là người rất cố chấp, lại thích mang thù.

Chắc chắn anh ấy vẫn còn giận tôi nên mới làm như thế.

Nhưng nếu La Mẫn Tuyên thân bại danh liệt cô nghĩ Tô Hữu Duy có thể tiếp tục bên cạnh cô ta sao?”
Châu Sơ Ly càng nhìn càng cảm thấy ả đàn bà này nguy hiểm vô cùng, chính là cảm giác nhìn thấy đồng loại.
Không đợi Châu Sơ Ly lên tiếng, Hứa Diệu Hàm nói tiếp: “Cô nghĩ đi, nếu như không có La Mẫn Tuyên cô đã sớm trở thành đại tiểu thư duy nhất của La gia rồi, cô ta làm tu hú chiếm tổ nhiều năm như vậy, hưởng hết tất cả vinh hoa phú quý vốn dĩ thuộc về cô, còn cô lại bôn ba khổ cực ở nơi đất khách quê người.

Tôi còn cảm thấy đau lòng thay.”
Những lời này đã chạm vào góc tối trong lòng Châu Sơ Ly.

Đúng vậy! Trong lúc La Mẫn Tuyên chăn ấm đệm êm, ăn ngon mặc đẹp Châu Sơ Ly vì người ba kia phá sản trong nhà nghèo túng, tối ngày đều cờ bạc rượu chè bất đắc dĩ chỉ có thể nghỉ học.

Cô ta làm đủ thứ chuyện phạm pháp chỉ để có tiền, để khoe khoang với thiên hạ Châu Sơ Ly cô ta giàu có.
Cho đến cái ngày người ba kia của cô ta chết đi Châu Sơ Ly mới thoát khỏi địa ngục.

Cô ta theo mẹ trở về nước tìm đến La Bình, lợi dụng tình cảm năm xưa cùng vài cách thức không mấy tốt đẹp để ông ta dẫn hai mẹ con cô ta về nhà.

Lần đầu tiên nhìn thấy La Mẫn Tuyên cô ta ghen tỵ vô cùng, La Mẫn Tuyên xinh đẹp, khí chất bỏ xa cô ta cả vạn dặm.

Nhưng thế thì sao? Con nhỏ đó vẫn bị cô ta hại đến bị đuổi ra khỏi nhà.
Cả La gia sớm muộn gì cũng thuộc về cô ta.

Bất quá Châu Sơ Ly vẫn hận, hận La Mẫn Tuyên đến tận xương tủy.

Hận cái bộ dáng cao cao tại thượng kia, hận ánh mắt khinh thường mỗi khi La Mẫn Tuyên nhìn cô ta.

Hận La Mẫn Tuyên bị cô ta hãm hại vẫn có thể ngang nhiên làm Tô phu nhân cao quý.
Cô ta muốn hủy hoại La Mẫn Tuyên!
Châu Sơ Ly siết chặt tay, lạnh lùng nhìn Hứa Diệu Hàm: “Cô muốn tôi làm gì?”
Hứa Diệu Hàm mỉm cười hài lòng.
Một âm mưu to lớn chuẩn bị mở màn.
***
La Mẫn Tuyên chưa đi học được bao lâu lại phải nghỉ học ở nhà dưỡng thai nhưng mà cô cũng không lo lắng lắm dù sao chỉ cần quay xong dự án phim kia cô có thể tốt nghiệp được rồi.
Vậy nên La Mẫn Tuyên nhàn rỗi đến phát chán, tối ngày bắt Tô Hữu Duy kể chuyện cổ tích cho cô nghe.

Thỉnh thoảng còn bị tên chồng hư hỏng này liếm láp qua một lần.
La Mẫn Tuyên mắng anh là cầm tinh con chó, anh cũng chẳng phản ứng.

ngôn tình sủng
Hôm nay, Tô Hữu Duy như thường lệ đúng năm giờ tan tầm, về nhà với vợ con.

Vừa mở cửa đã có một bóng người phóng tới, anh chỉ có thể phản xạ vươn tay đỡ lấy cô, theo quán tính phải lùi về sau mới đứng vững.
Hừm, cô vợ này của anh nặng hơn thì phải.
La Mẫn Tuyên câu cổ anh, hai chân quấn chặt hông của Tô Hữu Duy, khuôn mặt đáng thương: “Tô Hữu Duy, em muốn ra ngoài chơi.”
Tô Hữu Duy dở khóc dở cười, từ ngày cô mang thai tính tình liền giống một cô bé năm tuổi, vừa ngang ngược vừa đáng yêu: “Được rồi, anh đưa em ra ngoài.

Nhưng lần sau không được bay nhảy như vậy nữa, lỡ anh không đón kịp thì sao?”
Cô nghiêng đầu, mắt chớp một cái: “Sao có thể chứ? Em tin tưởng anh nhất định sẽ đón được em.”
Tô Hữu Duy vì một câu nói tin tưởng của cô mà đầu óc lâng lâng đến tận mây xanh.
Anh định thả người cô xuống thì phát hiện chân La Mẫn Tuyên trống huơ trống hoắc.

Tô Hữu Duy nhìn cô trách cứ rồi bế cô sang tủ giày, đặt cô ngồi lên mặt tủ.

Sau đó lấy một đôi dép bông mang trong nhà cẩn thận mang vào chân cô.
“Sàn nhà rất lạnh, em phải nhớ mang dép vào.”
La Mẫn Tuyên quay đầu sang chỗ khác.

Mấy dì bảo mẫu trong nhà ngày nào cũng nhắc nhở cô mang dép nhưng La Mẫn Tuyên cứ hễ bước chân xuống giường là đi chân trần, dù sao xúc cảm rất dễ chịu.
La Mẫn Tuyên ngắm nghía chiếc dép hình con gấu trên chân mình lại nghe Tô Hữu Duy đứng kế bên nói: “Ngày mốt có một buổi tiệc sinh nhật, em có muốn tham gia với anh không?”
Cô ngẩng đầu: “Sinh nhật của ai?”
“Đàm tổng của Đàm thị.”
Đáng lí những buổi tiệc kiểu này Tô Hữu Duy có thể không đi.

Nhưng đối phương lại là Đàm Hạo cùng anh có vài lần hợp tác.

Vả lại mấy buổi tiệc sinh nhật ngoài mặt thì đến chúc mừng nhưng thật chất là nơi thích hợp để gia tăng quan hệ, bàn chuyện làm ăn.
Thương nhân mà dù trong trường hợp gì cũng đều phải tạo ra lợi ích cho bản thân.
La Mẫn Tuyên kinh ngạc, hỏi anh: “Đàm tổng có phải bác Đàm Hạo không?”
Tô Hữu Duy bẹo má cô: “Đúng vậy, em biết ông ta sao?”
Ha, không những biết mà còn có thể người đàn ông đó sẽ trở thành ba vợ tương lai của anh đấy.
La Mẫn Tuyên cười cười ôm lấy cánh tay Tô Hữu Duy: “Em nói cho anh biết, bác Đàm yêu thầm mẹ em từ thời đi học.”
“Có cả chuyện đó?” Tô Hữu Duy hơi bất ngờ.
“Làm sao lại không? Hiện giờ bác ấy còn chưa có vợ là do còn chờ đợi mẹ em đấy.

Anh nói xem trên đời này thật sự có người vì yêu một người mà chờ đợi suốt hai mươi năm sao?”
“Không phải đã có Đàm tổng rồi sao?”
“Đúng ha, anh thật là giỏi.

Vậy ngày mốt chúng ta cùng đi chúc mừng sinh nhật bác ấy đi.”
Tô Hữu Duy phì cười.

Đàm Hạo chờ Lâm Phi Linh 20 năm thì anh cũng đã chờ cô 15 năm rồi.
“Mau mau vào ăn cơm thôi, em đói mốc đói meo rồi.”
“Được!”
Giá như mỗi ngày đều có thể trải qua cùng cô những khoảnh khắc bình bình đạm đạm thế này.

Nhưng những việc sắp xảy tới tiếp theo đã làm Tô Hữu Duy hoàn toàn vỡ mộng cũng khiến cho La Mẫn Tuyên có một vết thương lòng khó lành.
***
La Mẫn Tuyên nhìn mình trong gương cảm thấy rất hài lòng, trừ đôi giày đế bằng kia.
Phụ nữ không mang giày cao gót quả thật là một thiếu xót.

La Mẫn Tuyên là kiểu người cuồng đi giày cao gót điển hình, giờ nhìn mình như vậy cô có chút không quen.
Nhiều lúc cô cũng nghĩ sở thích của mình có phần tục tằng.

Cô không phải dạng tiểu thư đề cao khí chất, ăn mặc khiêm tốn thể hiện bản thân gia giáo nhường nào.

Tuy mọi phép tắc cô đều tuân theo nhưng bản thân cô cực kỳ, cực kỳ thích trưng diện.

Ngay cả khi ở nhà Tô Hữu Duy cũng chưa từng thấy cô mặc qua mấy bộ đơn giản bao giờ không phải vì nó không đẹp mà cô thật sự thích váy vóc tinh xảo.
La Mẫn Tuyên sờ lên bụng mình, than vãn: “Bé con à, con phải ngoan ngoãn lớn lên nghe chưa, mẹ vì con mà từ bỏ sở thích lớn nhất của mình là mang giày cao gót đó.”
Tô Hữu Duy từ bên ngoài bước vào nghe cô nói mà cười ra tiếng.

La Mẫn Tuyên quay người lại, vẻ mặt còn có chút ủy khuất chưa tan.
Cô phát hiện dạo này Tô Hữu Duy càng ngày càng hay cười nha.
Mặt cô phụng phịu: “Anh chê em hả? Cười cái gì?”
“Không có, cảm thấy em rất đáng yêu.” Tô Hữu Duy ôm lấy eo cô.
“Đáng yêu vậy có xinh đẹp không?”
“Có, em xinh đẹp nhất.”
La Mẫn Tuyên mặt mày sáng ngời như tinh tú địa cầu: “Coi như anh còn biết nói chuyện.”
Tô Hữu Duy không cầm cự nổi trước nhan sắc này của cô cứ thế chẳng nghĩ được gì mà hôn xuống, cắn mút đôi môi anh đào đến sưng lên.
Giọng anh trầm khàn: “Bà xã đại nhân, em chuẩn bị xong chưa? Sắp trễ giờ rồi!”
La Mẫn Tuyên ngại ngùng đấm vào ngực anh: “Còn không phải tại anh dây dưa, đợi em dặm lại son cái đã.”
“Được rồi, được rồi, lỗi của anh.”.

Chapter
1 Chương 1: 1: Tôi Là Chồng Của Em
2 Chương 2: 2: Cuộc Hôn Nhân Chớp Nhoáng
3 Chương 3: 3: Chỗ Này Đau Nhớ Cô Ấy Rất Nhớ!
4 Chương 4: 4: Vu Oan Giá Hoạ
5 Chương 5: 5: Đừng Gọi Tôi Là Chị
6 Chương 6: 6: Người Ta Kết Hôn Vì Có Con Đấy
7 Chương 7: 7: Cô Ấy Sốt Rồi
8 Chương 8: 8: Tôi Đã Cưới Được Cô Ấy
9 Chương 9: 9: Đăng Ký Kết Hôn
10 Chương 10: 10: Bây Giờ Em Có Tôi Rồi
11 Chương 11: 11: Trà Xanh Chính Thống
12 Chương 12: 12: Em Chống Đối Tôi
13 Chương 13: 13: La Mẫn Tuyên Tôi Rất Hận Em
14 Chương 14: 14: Làm Sao Để Khiến Một Người Yêu Mình
15 Chương 15: 15: Cô Ấy Thích Hoa Chim Hạc
16 Chương 16: 16: Mẹ Sẽ Li Hôn
17 Chương 17: 17: Gỡ Bỏ Khúc Mắc
18 Chương 18: 18: Đều Nghe Theo Em
19 Chương 19: 19: Em Yêu Tiêu Thái Liêm
20 Chương 20: 20: La Mẫn Tuyên Nhập Viện
21 Chương 21: 21: Xin Lỗi Em
22 Chương 22: 22: Phí Dương Tôi Sai Rồi!
23 Chương 23: 23: Một Người Yêu Một Người Sẽ Có Dáng Vẻ Gì
24 Chương 24: 24: Scandal Tình Ái Của Tô Hữu Duy H
25 Chương 25: 25: Scandal Tình Ái Của Tô Hữu Duy 2
26 Chương 26: 26: Scandal Tình Ái Của Tô Hữu Duy 3
27 Chương 27: 27: Loại Người Không Thể Yêu
28 Chương 28: 28: Gặp Mỹ Nữ Trong Thang Máy
29 Chương 29: 29: Bé Con Anh Trở Về Rồi Đây
30 Chương 30: 30: Hứa Nhất Vĩ Và Hứa Diệu Hàm
31 Chương 31: 31: Nhất Định Không Có Lần Sau
32 Chương 32: 32: Em Trở Về Rồi
33 Chương 33: 33: Tiêu Thái Liêm Cậu Tin Mình Sao
34 Chương 34: 34: Tôi Kết Hôn Rồi
35 Chương 35: 35: Mang Thai
36 Chương 36: 36: Cả Đời Này Cô Ấy Chỉ Có Thể Thuộc Về Tôi
37 Chương 37: 37: Thề Chết Không Quay Đầu
38 Chương 38: 38: Em Phải Bù Đắp Cho Anh Nhiều Hơn
39 Chương 39: 39: Đàm Hạo 1
40 Chương 40: 40: Đàm Hạo 2
41 Chương 41: 41: Anh Muốn Hại Bảo Bảo Trong Bụng Em Sao
42 Chương 42: 42: Cố Chấp
43 Chương 43: 43: Khám Thai
44 Chương 44-45
45 Chương 46: 46: Hủy Hoại La Mẫn Tuyên 2
46 Chương 47: 47: Hủy Hoại La Mẫn Tuyên 3
47 Chương 48: 48: Hủy Hoại La Mẫn Tuyên 4
48 Chương 49: 49: La Mẫn Tuyên Phản Kích 1
49 Chương 50: 50: La Mẫn Tuyên Phản Kích 2
50 Chương 51: 51: La Mẫn Tuyên Phản Kích 3 - Tàng Trữ Ma Túy
51 Chương 52: 52: La Mẫn Tuyên Phản Kích 4 - Chồng Bà Mày Cũng Dám Cưỡi
52 Chương 53: 53: Cưỡng Hiếp - Mày Thì Có Gì Hơn Tao
53 Chương 54: 54: Nhân Quả Tuần Hoàn
54 Chương 55: 55: Hàm Hàm Buông Tay Đi Em
55 Chương 56: 56: Thứ Tôi Coi Trọng Chỉ Có Đôi Mắt Này Của Cô
56 Chương 57: 57: Ai Cho Mày Chạm Vào Cô Ấy
57 Chương 58: 58: Anh Chỉ Là Lo Sợ
58 Chương 59: 59: Anh Không Hề Có Tình Cảm Với La Mẫn Tu
59 Chương 60: 60: Một Khúc Kinh Hồng 1
60 Chương 61: 61: Một Khúc Kinh Hồng 2
61 Chương 62: 62: Một Khúc Kinh Hồng 3
62 Chương 63: 63: Ai Ức Hiếp Em Ông Đây Đào Cả Nhà Nó
63 Chương 64: 64: Mày Cố Tình Đúng Không
64 Chương 65: 65: Là Tôi Ăn Bám Cô Ấy
65 Chương 66: 66: Năm Tôi 12 Tuổi Tôi Gặp Cô Ấy
66 Chương 67: 67: Ngọn Gió Nào Đưa La Đại Tiểu Thư Đến Đây
67 Chương 68: 68: Mày Đi Chết Đi
68 Chương 69: 69: Tôi Muốn Giết Cô Ta
69 Chương 70: 70: Châu Sơ Ly Và Châu Ngọc Mai - Người Giật Dây
70 Chương 71: 71: Có Lẽ Tôi Sẽ Không Trở Về Nữa
71 Chương 72: 72: Anh Yêu Em Mà Phải Không
72 Chương 73: 73: Cô Có Từng Nghe Qua Câu Chuyện Nàng Tiên Cá Chưa
73 Chương 74: 74: Hình Phạt Lớn Nhất
74 Chương 75: 75: Hàm Hàm Chết Rồi Bà Còn Về Đây Để Làm
75 Chương 76: 76: Cho Đến Bây Giờ Cũng Không Xứng
76 Chương 77: 77: La Mẫn Tuyên Tỉnh Lại
Chapter

Updated 76 Episodes

1
Chương 1: 1: Tôi Là Chồng Của Em
2
Chương 2: 2: Cuộc Hôn Nhân Chớp Nhoáng
3
Chương 3: 3: Chỗ Này Đau Nhớ Cô Ấy Rất Nhớ!
4
Chương 4: 4: Vu Oan Giá Hoạ
5
Chương 5: 5: Đừng Gọi Tôi Là Chị
6
Chương 6: 6: Người Ta Kết Hôn Vì Có Con Đấy
7
Chương 7: 7: Cô Ấy Sốt Rồi
8
Chương 8: 8: Tôi Đã Cưới Được Cô Ấy
9
Chương 9: 9: Đăng Ký Kết Hôn
10
Chương 10: 10: Bây Giờ Em Có Tôi Rồi
11
Chương 11: 11: Trà Xanh Chính Thống
12
Chương 12: 12: Em Chống Đối Tôi
13
Chương 13: 13: La Mẫn Tuyên Tôi Rất Hận Em
14
Chương 14: 14: Làm Sao Để Khiến Một Người Yêu Mình
15
Chương 15: 15: Cô Ấy Thích Hoa Chim Hạc
16
Chương 16: 16: Mẹ Sẽ Li Hôn
17
Chương 17: 17: Gỡ Bỏ Khúc Mắc
18
Chương 18: 18: Đều Nghe Theo Em
19
Chương 19: 19: Em Yêu Tiêu Thái Liêm
20
Chương 20: 20: La Mẫn Tuyên Nhập Viện
21
Chương 21: 21: Xin Lỗi Em
22
Chương 22: 22: Phí Dương Tôi Sai Rồi!
23
Chương 23: 23: Một Người Yêu Một Người Sẽ Có Dáng Vẻ Gì
24
Chương 24: 24: Scandal Tình Ái Của Tô Hữu Duy H
25
Chương 25: 25: Scandal Tình Ái Của Tô Hữu Duy 2
26
Chương 26: 26: Scandal Tình Ái Của Tô Hữu Duy 3
27
Chương 27: 27: Loại Người Không Thể Yêu
28
Chương 28: 28: Gặp Mỹ Nữ Trong Thang Máy
29
Chương 29: 29: Bé Con Anh Trở Về Rồi Đây
30
Chương 30: 30: Hứa Nhất Vĩ Và Hứa Diệu Hàm
31
Chương 31: 31: Nhất Định Không Có Lần Sau
32
Chương 32: 32: Em Trở Về Rồi
33
Chương 33: 33: Tiêu Thái Liêm Cậu Tin Mình Sao
34
Chương 34: 34: Tôi Kết Hôn Rồi
35
Chương 35: 35: Mang Thai
36
Chương 36: 36: Cả Đời Này Cô Ấy Chỉ Có Thể Thuộc Về Tôi
37
Chương 37: 37: Thề Chết Không Quay Đầu
38
Chương 38: 38: Em Phải Bù Đắp Cho Anh Nhiều Hơn
39
Chương 39: 39: Đàm Hạo 1
40
Chương 40: 40: Đàm Hạo 2
41
Chương 41: 41: Anh Muốn Hại Bảo Bảo Trong Bụng Em Sao
42
Chương 42: 42: Cố Chấp
43
Chương 43: 43: Khám Thai
44
Chương 44-45
45
Chương 46: 46: Hủy Hoại La Mẫn Tuyên 2
46
Chương 47: 47: Hủy Hoại La Mẫn Tuyên 3
47
Chương 48: 48: Hủy Hoại La Mẫn Tuyên 4
48
Chương 49: 49: La Mẫn Tuyên Phản Kích 1
49
Chương 50: 50: La Mẫn Tuyên Phản Kích 2
50
Chương 51: 51: La Mẫn Tuyên Phản Kích 3 - Tàng Trữ Ma Túy
51
Chương 52: 52: La Mẫn Tuyên Phản Kích 4 - Chồng Bà Mày Cũng Dám Cưỡi
52
Chương 53: 53: Cưỡng Hiếp - Mày Thì Có Gì Hơn Tao
53
Chương 54: 54: Nhân Quả Tuần Hoàn
54
Chương 55: 55: Hàm Hàm Buông Tay Đi Em
55
Chương 56: 56: Thứ Tôi Coi Trọng Chỉ Có Đôi Mắt Này Của Cô
56
Chương 57: 57: Ai Cho Mày Chạm Vào Cô Ấy
57
Chương 58: 58: Anh Chỉ Là Lo Sợ
58
Chương 59: 59: Anh Không Hề Có Tình Cảm Với La Mẫn Tu
59
Chương 60: 60: Một Khúc Kinh Hồng 1
60
Chương 61: 61: Một Khúc Kinh Hồng 2
61
Chương 62: 62: Một Khúc Kinh Hồng 3
62
Chương 63: 63: Ai Ức Hiếp Em Ông Đây Đào Cả Nhà Nó
63
Chương 64: 64: Mày Cố Tình Đúng Không
64
Chương 65: 65: Là Tôi Ăn Bám Cô Ấy
65
Chương 66: 66: Năm Tôi 12 Tuổi Tôi Gặp Cô Ấy
66
Chương 67: 67: Ngọn Gió Nào Đưa La Đại Tiểu Thư Đến Đây
67
Chương 68: 68: Mày Đi Chết Đi
68
Chương 69: 69: Tôi Muốn Giết Cô Ta
69
Chương 70: 70: Châu Sơ Ly Và Châu Ngọc Mai - Người Giật Dây
70
Chương 71: 71: Có Lẽ Tôi Sẽ Không Trở Về Nữa
71
Chương 72: 72: Anh Yêu Em Mà Phải Không
72
Chương 73: 73: Cô Có Từng Nghe Qua Câu Chuyện Nàng Tiên Cá Chưa
73
Chương 74: 74: Hình Phạt Lớn Nhất
74
Chương 75: 75: Hàm Hàm Chết Rồi Bà Còn Về Đây Để Làm
75
Chương 76: 76: Cho Đến Bây Giờ Cũng Không Xứng
76
Chương 77: 77: La Mẫn Tuyên Tỉnh Lại
footer(); ?>