Chương 76: 76: Cho Đến Bây Giờ Cũng Không Xứng

Lâm Thục Linh khẽ nhìn sang Tô Hữu Duy một cái.

Thấy bộ dạng anh thất thần chỉ đành thở dài: “Con biết rồi ba!”
Đợi cả nhà Lâm gia rời khỏi, Tô Hữu Duy mới lấy lại tinh thần ngồi xuống bên cạnh cô.

Những lời vừa rồi của Lâm lão gia anh đều nghe được chẳng qua hiện giờ anh cũng không có tư cách gì phản đối.

Là anh không bảo vệ tốt cô, để cô phải gánh chịu những chuyện tồi tệ này.
La Mẫn Tuyên vốn nên có một cuộc đời như một nàng công chúa mới phải, thân phận cô cao quý nhưng lại định sẵn không được yên ổn.
Tô Hữu Duy nhẹ nhàng vuốt ve mái tốc cô, thanh âm khàn khàn: “Mẫn Tuyên, người làm hại con của chúng ta đã phải trả giá.

Hứa Diệu Hàm chết rồi, em không cần phải tự mình hành hạ mình như thế được không em?”
Nhìn dáng vẻ tĩnh lặng của cô Tô Hữu Duy lâm vào thảng thốt, trái tim nhói đau.

Nhưng anh biết nỗi đau này không thể nào sánh bằng nỗi đau trong lòng cô.

Đột nhiên anh nhận ra, từ ngày anh ép buộc La Mẫn Tuyên gắn chặt với cuộc sống của mình vô tình hay cố ý đều làm cô tổn thương.
Anh dùng sinh mệnh của mình để yêu một người nhưng chưa từng nghĩ tới tình yêu này có đáng giá hay không hay chỉ toàn đem đến bất hạnh cho người con gái anh yêu.
Phí Dương nói với anh, không có La Mẫn Tuyên, anh nhất định sẽ chết.

Bất quá, anh thà chết cũng không muốn chứng kiến bộ dạng không có sự sống này của cô.
Một bước sai chính là vạn dặm sai.

“Mẫn Tuyên, là anh sai rồi.

Là anh kéo em vào cuộc hôn nhân sai lầm này.

Anh có bệnh, anh không phải là một người đàn ông tâm lý bình thường.

Anh yêu em bằng cách cực đoan nhất, muốn nhốt em bên mình mãi mãi.” Tô Hữu Duy nhìn cô bật cười, tiếng cười tan nát cõi lòng: “Nhưng em biết không? Anh đột nhiên rất nhớ thời điểm lén lút dõi theo em, thấy em cười, thấy em khóc.

Làm sao anh dám đến gần khi em chẳng nhớ ra anh là ai mà thời điểm đó anh chỉ là một kẻ nghèo hèn không cha không mẹ, còn em là thiên kim tiểu thư cành vàng lá ngọc.

Anh vốn dĩ không xứng với em.

Cho đến bây giờ cũng không xứng, thế nhưng bởi vì đã có được em nên không đành lòng buông tay em, bởi vì có thể cười cùng em, lau nước mắt cho em thì chuyện yêu thầm đó anh không muốn làm nữa.”
Giọt nước mắt Tô Hữu Duy nặng nề rơi xuống, anh nhắm mắt lại cố ngăn những luồng cảm xúc không tên đang náo loạn khắp cơ thể.

Cơn đau đầu rất lâu rồi không tìm tới đột nhiên xuất hiện bủa vây anh.

Tô Hữu Duy gập người ôm đầu, rên một tiếng.
Mà chính lúc anh cúi người xuống, mi mắt La Mẫn Tuyên cũng khẽ run rẩy, nhanh đến mức không kịp nắm bắt.
Cơn đau đầu dần tản đi thì người bên Lâm gia cũng quay lại chuẩn bị đưa La Mẫn Tuyên chuyển viện.
Tô Hữu Duy vuốt mặt mình, gượng gạo nhìn Lâm Thục Linh cười: “Dì, có thể, có thể cho Mẫn Tuyên ở bên cạnh cháu không? Cháu thề, cháu thề sẽ chăm sóc tốt cô ấy.” Giọng anh có chút van nài, Lâm Thục Linh không khỏi liên tưởng tới hình ảnh bọn trẻ cô nhi cẩn thận hỏi bà có thể lấy thêm một cái bánh hay không?
Lâm Thục Linh khó xử: “Hữu Duy, dì biết cháu quan tâm Mẫn Tuyên.

Nhưng con cũng thấy Lâm lão gia hiện giờ rất tức giận, ông ấy không yên tâm để Mẫn Tuyên ở lại đây.

Nhưng con đừng lo, con vẫn có thể qua bệnh viện của Lâm gia chăm sóc con bé, dì sẽ sắp xếp cho con.”
Tô Hữu Duy cảm kích nhìn bà.

Dù anh thật lòng muốn nhìn thấy La Mẫn Tuyên 24/24 nhưng hiện giờ anh đã không còn sự lựa chọn nào khác.
“Cảm ơn dì.” Tô Hữu Duy bất đắc dĩ gật đầu, ánh mắt lộ rõ chua xót khiến người ta thương tâm.

Lâm Thục Linh nhìn ra được Tô Hữu Duy thật sự yêu La Mẫn Tuyên, thậm chí đã vượt ngoài suy nghĩ của bà.

Nhưng cuộc sống anh lại quá phức tạp mà bản thân anh cũng vậy.
Suy cho cùng La Mẫn Tuyên có thể phó thác cả đời vào tay người đàn ông này hay không vẫn là chuyện khó nói.
***
Tô Hữu Duy mệt mỏi trở về biệt thự sau hai ngày không ngủ.

Anh bước vào cửa nhìn quanh, mọi thứ đều đã được dọn dẹp sạch sẽ nhưng cả đời này anh không thể nào quên nổi hình ảnh La Mẫn Tuyên cả người đầy máu, trên sàn cũng toàn máu là máu.
Ngẩng đầu nhìn chùm đèn tinh xảo, ánh mắt Tô Hữu Duy phát lạnh, lên tiếng gọi: “Dì Lưu!”
Dì Lưu khép nép đi đến trước mặt anh, vẫn là dáng vẻ chất phác, hiền lành kia, hai tay bà ta xoắn xuýt, khẩn trương hỏi: “Ông chủ kêu tôi ạ? Phu nhân có sao không ông chủ?”
Tô Hữu Duy cụp mi mắt, ảo não: “Đứa bé mất rồi, cô ấy cũng không chịu tỉnh lại.”
Thân thể dì Lưu thoáng run rẩy, bà không ngờ mọi chuyện lại ra nông nổi này, thật sự quá khủng khiếp.
“Ông chủ...!đừng quá lo lắng, rồi mọi chuyện sẽ ổn thôi.”

Tô Hữu Duy đút tay vào túi quần, hít mũi một cái.

Anh nhìn dì Lưu chăm chú, cười như không cười: “Dì Lưu, dì làm cho tôi bao nhiêu năm rồi?”
“Sáu, sáu năm.” Dì Lưu cúi đầu.
“Sáu năm? Nói dài không dài nói ngắn không ngắn.” Tô Hữu Duy gật gù: “Dì cảm thấy tôi đối xử với người làm trong nhà thế nào?”
Thái dương dì Lưu bắt đầu túa mồ hôi: “Ông chủ, ông chủ rất tốt ạ!”
“Thế sao? Nhưng tôi cảm thấy mình là một ông chủ không tốt cho nên...” Đồng tử Tô Hữu Duy co rút lại, tối tăm, rét lạnh: “Cho nên dì mới tiếp tay cho kẻ xấu hãm hại vợ tôi, có phải vậy không?” Hứa Diệu Hàm chưa từng đến biệt thự này lần nào nhưng lại có thể rõ ràng từng ngõ ngách để ra tay lại có thể mang theo nhiều mèo hoang bệnh dại vào biệt thự chứng tỏ có người ở bên trong hỗ trợ, một mình cô ta và Châu Sơ Ly vốn không có khả năng thực hiện kế hoạch đó trơn tru như thế.
Dì Lưu nghe đến đây chân lập tức nhũn ra, bà quỳ xuống.

Đầu gối va xuống sàn bụp một tiếng, bà hốt hoảng biện bạch: “Ông chủ, tôi không có.

Tôi không biết gì hết, chuyện hôm đó là ngoài ý muốn tôi không hề biết Hứa Diệu Hàm muốn hại phu nhân.

Tôi...” Dì Lưu mở trừng mắt, xong đời rồi.
Khóe môi Tô Hữu Duy nhếch lên: “Ồ, hóa ra biết cả tên.”
Dì Lưu biết bây giờ có lấp liếm thêm gì cũng vô ích, bà liên tục dập đầu xuống đất: “Ông chủ làm ơn đại nhân đại lượng tha cho tôi.

Tôi không cố ý, tôi là bị ép buộc.

Cô ta uy hiếp sẽ đưa con trai tôi ngồi tù, tôi chỉ có một đứa con trai này thôi, ông chủ.

Tôi biết tôi sai rồi, coi như 6 năm qua tôi không có công lao thì cũng có khổ lao cầu xin ông chủ bỏ qua cho tôi một lần.” Bà ta khóc lóc không ngừng, nét mặt già nua nhuốm màu thời gian.
Tô Hữu Duy từng nghĩ có phải nếu mẹ anh còn sống cũng sẽ có dáng vẻ già dặn như dì Lưu hay không? Có phải rất dịu dàng, nấu ăn còn ngon hơn cả dì Lưu?
Tô Hữu Duy bước lên phía trước, cúi đầu nhìn bộ dạng thảm hại của bà ta nói: “Dì Lưu, đã có lúc tôi nghĩ bà cũng như mẹ của tôi.

Nhưng bây giờ cái gì cũng không phải.

Bà biết Hứa Diệu Hàm có kết cục gì không?” Tô Hữu Duy nói rõ ràng từng chữ: “Cô ta chết rồi.”
Dì Lưu mặt mày xanh ngắt ngã sang một bên, run sợ nhìn anh: “Ông, ông chủ tôi cầu...”
“Con trai bà là Lưu Quách phải không, thích nhất là đánh bạc, chơi gái.

Ồ, có khi bây giờ cậu ta đã bị người ta đánh chết ở đầu đường xó chợ nào rồi ấy chứ?” Tô Hữu Duy nở nụ cười rợn người.
“Không, không thể nào!” Dì Lưu vội vàng đứng dậy chạy ra bên ngoài.

Tô Hữu Duy cũng không cản bà lại chỉ bình thản lên tiếng: “Dì Lưu sau này không cần đến nữa.

Con trai bà đã thay bà gánh hậu quả rồi.”
Dì Lưu khóc không thành tiếng, từ bước đi thành lê lết thân thể ra khỏi cổng.

Bà ta chỉ có một đứa con trai duy nhất, nó chết rồi thì bà làm sao sống nổi đây?
Bà không tin Tô Hữu Duy lại có thể ra tay tàn nhẫn như vậy.

Nhưng khi đặt chân về tới nhà, nhìn thấy xác con trai cả người bầm tím được người ta khiêng về, bà đã tin rồi.
“Con trai bà thiếu nợ người ta, bị người ta đánh chết!”
“Có một thằng con trai mà cũng không biết dạy, chết cũng đáng.”
“Bả làm giúp việc cả đời còn thằng con lấy tiền đi đánh bạc.

Giờ nó chết thì coi như bả đỡ khổ.”
Hai tai dì Lưu oong oong, chẳng cách nào nghe tiếp nổi.

Bà kêu tên con trai mình thất thanh rồi ngất lịm đi..

Chapter
1 Chương 1: 1: Tôi Là Chồng Của Em
2 Chương 2: 2: Cuộc Hôn Nhân Chớp Nhoáng
3 Chương 3: 3: Chỗ Này Đau Nhớ Cô Ấy Rất Nhớ!
4 Chương 4: 4: Vu Oan Giá Hoạ
5 Chương 5: 5: Đừng Gọi Tôi Là Chị
6 Chương 6: 6: Người Ta Kết Hôn Vì Có Con Đấy
7 Chương 7: 7: Cô Ấy Sốt Rồi
8 Chương 8: 8: Tôi Đã Cưới Được Cô Ấy
9 Chương 9: 9: Đăng Ký Kết Hôn
10 Chương 10: 10: Bây Giờ Em Có Tôi Rồi
11 Chương 11: 11: Trà Xanh Chính Thống
12 Chương 12: 12: Em Chống Đối Tôi
13 Chương 13: 13: La Mẫn Tuyên Tôi Rất Hận Em
14 Chương 14: 14: Làm Sao Để Khiến Một Người Yêu Mình
15 Chương 15: 15: Cô Ấy Thích Hoa Chim Hạc
16 Chương 16: 16: Mẹ Sẽ Li Hôn
17 Chương 17: 17: Gỡ Bỏ Khúc Mắc
18 Chương 18: 18: Đều Nghe Theo Em
19 Chương 19: 19: Em Yêu Tiêu Thái Liêm
20 Chương 20: 20: La Mẫn Tuyên Nhập Viện
21 Chương 21: 21: Xin Lỗi Em
22 Chương 22: 22: Phí Dương Tôi Sai Rồi!
23 Chương 23: 23: Một Người Yêu Một Người Sẽ Có Dáng Vẻ Gì
24 Chương 24: 24: Scandal Tình Ái Của Tô Hữu Duy H
25 Chương 25: 25: Scandal Tình Ái Của Tô Hữu Duy 2
26 Chương 26: 26: Scandal Tình Ái Của Tô Hữu Duy 3
27 Chương 27: 27: Loại Người Không Thể Yêu
28 Chương 28: 28: Gặp Mỹ Nữ Trong Thang Máy
29 Chương 29: 29: Bé Con Anh Trở Về Rồi Đây
30 Chương 30: 30: Hứa Nhất Vĩ Và Hứa Diệu Hàm
31 Chương 31: 31: Nhất Định Không Có Lần Sau
32 Chương 32: 32: Em Trở Về Rồi
33 Chương 33: 33: Tiêu Thái Liêm Cậu Tin Mình Sao
34 Chương 34: 34: Tôi Kết Hôn Rồi
35 Chương 35: 35: Mang Thai
36 Chương 36: 36: Cả Đời Này Cô Ấy Chỉ Có Thể Thuộc Về Tôi
37 Chương 37: 37: Thề Chết Không Quay Đầu
38 Chương 38: 38: Em Phải Bù Đắp Cho Anh Nhiều Hơn
39 Chương 39: 39: Đàm Hạo 1
40 Chương 40: 40: Đàm Hạo 2
41 Chương 41: 41: Anh Muốn Hại Bảo Bảo Trong Bụng Em Sao
42 Chương 42: 42: Cố Chấp
43 Chương 43: 43: Khám Thai
44 Chương 44-45
45 Chương 46: 46: Hủy Hoại La Mẫn Tuyên 2
46 Chương 47: 47: Hủy Hoại La Mẫn Tuyên 3
47 Chương 48: 48: Hủy Hoại La Mẫn Tuyên 4
48 Chương 49: 49: La Mẫn Tuyên Phản Kích 1
49 Chương 50: 50: La Mẫn Tuyên Phản Kích 2
50 Chương 51: 51: La Mẫn Tuyên Phản Kích 3 - Tàng Trữ Ma Túy
51 Chương 52: 52: La Mẫn Tuyên Phản Kích 4 - Chồng Bà Mày Cũng Dám Cưỡi
52 Chương 53: 53: Cưỡng Hiếp - Mày Thì Có Gì Hơn Tao
53 Chương 54: 54: Nhân Quả Tuần Hoàn
54 Chương 55: 55: Hàm Hàm Buông Tay Đi Em
55 Chương 56: 56: Thứ Tôi Coi Trọng Chỉ Có Đôi Mắt Này Của Cô
56 Chương 57: 57: Ai Cho Mày Chạm Vào Cô Ấy
57 Chương 58: 58: Anh Chỉ Là Lo Sợ
58 Chương 59: 59: Anh Không Hề Có Tình Cảm Với La Mẫn Tu
59 Chương 60: 60: Một Khúc Kinh Hồng 1
60 Chương 61: 61: Một Khúc Kinh Hồng 2
61 Chương 62: 62: Một Khúc Kinh Hồng 3
62 Chương 63: 63: Ai Ức Hiếp Em Ông Đây Đào Cả Nhà Nó
63 Chương 64: 64: Mày Cố Tình Đúng Không
64 Chương 65: 65: Là Tôi Ăn Bám Cô Ấy
65 Chương 66: 66: Năm Tôi 12 Tuổi Tôi Gặp Cô Ấy
66 Chương 67: 67: Ngọn Gió Nào Đưa La Đại Tiểu Thư Đến Đây
67 Chương 68: 68: Mày Đi Chết Đi
68 Chương 69: 69: Tôi Muốn Giết Cô Ta
69 Chương 70: 70: Châu Sơ Ly Và Châu Ngọc Mai - Người Giật Dây
70 Chương 71: 71: Có Lẽ Tôi Sẽ Không Trở Về Nữa
71 Chương 72: 72: Anh Yêu Em Mà Phải Không
72 Chương 73: 73: Cô Có Từng Nghe Qua Câu Chuyện Nàng Tiên Cá Chưa
73 Chương 74: 74: Hình Phạt Lớn Nhất
74 Chương 75: 75: Hàm Hàm Chết Rồi Bà Còn Về Đây Để Làm
75 Chương 76: 76: Cho Đến Bây Giờ Cũng Không Xứng
76 Chương 77: 77: La Mẫn Tuyên Tỉnh Lại
Chapter

Updated 76 Episodes

1
Chương 1: 1: Tôi Là Chồng Của Em
2
Chương 2: 2: Cuộc Hôn Nhân Chớp Nhoáng
3
Chương 3: 3: Chỗ Này Đau Nhớ Cô Ấy Rất Nhớ!
4
Chương 4: 4: Vu Oan Giá Hoạ
5
Chương 5: 5: Đừng Gọi Tôi Là Chị
6
Chương 6: 6: Người Ta Kết Hôn Vì Có Con Đấy
7
Chương 7: 7: Cô Ấy Sốt Rồi
8
Chương 8: 8: Tôi Đã Cưới Được Cô Ấy
9
Chương 9: 9: Đăng Ký Kết Hôn
10
Chương 10: 10: Bây Giờ Em Có Tôi Rồi
11
Chương 11: 11: Trà Xanh Chính Thống
12
Chương 12: 12: Em Chống Đối Tôi
13
Chương 13: 13: La Mẫn Tuyên Tôi Rất Hận Em
14
Chương 14: 14: Làm Sao Để Khiến Một Người Yêu Mình
15
Chương 15: 15: Cô Ấy Thích Hoa Chim Hạc
16
Chương 16: 16: Mẹ Sẽ Li Hôn
17
Chương 17: 17: Gỡ Bỏ Khúc Mắc
18
Chương 18: 18: Đều Nghe Theo Em
19
Chương 19: 19: Em Yêu Tiêu Thái Liêm
20
Chương 20: 20: La Mẫn Tuyên Nhập Viện
21
Chương 21: 21: Xin Lỗi Em
22
Chương 22: 22: Phí Dương Tôi Sai Rồi!
23
Chương 23: 23: Một Người Yêu Một Người Sẽ Có Dáng Vẻ Gì
24
Chương 24: 24: Scandal Tình Ái Của Tô Hữu Duy H
25
Chương 25: 25: Scandal Tình Ái Của Tô Hữu Duy 2
26
Chương 26: 26: Scandal Tình Ái Của Tô Hữu Duy 3
27
Chương 27: 27: Loại Người Không Thể Yêu
28
Chương 28: 28: Gặp Mỹ Nữ Trong Thang Máy
29
Chương 29: 29: Bé Con Anh Trở Về Rồi Đây
30
Chương 30: 30: Hứa Nhất Vĩ Và Hứa Diệu Hàm
31
Chương 31: 31: Nhất Định Không Có Lần Sau
32
Chương 32: 32: Em Trở Về Rồi
33
Chương 33: 33: Tiêu Thái Liêm Cậu Tin Mình Sao
34
Chương 34: 34: Tôi Kết Hôn Rồi
35
Chương 35: 35: Mang Thai
36
Chương 36: 36: Cả Đời Này Cô Ấy Chỉ Có Thể Thuộc Về Tôi
37
Chương 37: 37: Thề Chết Không Quay Đầu
38
Chương 38: 38: Em Phải Bù Đắp Cho Anh Nhiều Hơn
39
Chương 39: 39: Đàm Hạo 1
40
Chương 40: 40: Đàm Hạo 2
41
Chương 41: 41: Anh Muốn Hại Bảo Bảo Trong Bụng Em Sao
42
Chương 42: 42: Cố Chấp
43
Chương 43: 43: Khám Thai
44
Chương 44-45
45
Chương 46: 46: Hủy Hoại La Mẫn Tuyên 2
46
Chương 47: 47: Hủy Hoại La Mẫn Tuyên 3
47
Chương 48: 48: Hủy Hoại La Mẫn Tuyên 4
48
Chương 49: 49: La Mẫn Tuyên Phản Kích 1
49
Chương 50: 50: La Mẫn Tuyên Phản Kích 2
50
Chương 51: 51: La Mẫn Tuyên Phản Kích 3 - Tàng Trữ Ma Túy
51
Chương 52: 52: La Mẫn Tuyên Phản Kích 4 - Chồng Bà Mày Cũng Dám Cưỡi
52
Chương 53: 53: Cưỡng Hiếp - Mày Thì Có Gì Hơn Tao
53
Chương 54: 54: Nhân Quả Tuần Hoàn
54
Chương 55: 55: Hàm Hàm Buông Tay Đi Em
55
Chương 56: 56: Thứ Tôi Coi Trọng Chỉ Có Đôi Mắt Này Của Cô
56
Chương 57: 57: Ai Cho Mày Chạm Vào Cô Ấy
57
Chương 58: 58: Anh Chỉ Là Lo Sợ
58
Chương 59: 59: Anh Không Hề Có Tình Cảm Với La Mẫn Tu
59
Chương 60: 60: Một Khúc Kinh Hồng 1
60
Chương 61: 61: Một Khúc Kinh Hồng 2
61
Chương 62: 62: Một Khúc Kinh Hồng 3
62
Chương 63: 63: Ai Ức Hiếp Em Ông Đây Đào Cả Nhà Nó
63
Chương 64: 64: Mày Cố Tình Đúng Không
64
Chương 65: 65: Là Tôi Ăn Bám Cô Ấy
65
Chương 66: 66: Năm Tôi 12 Tuổi Tôi Gặp Cô Ấy
66
Chương 67: 67: Ngọn Gió Nào Đưa La Đại Tiểu Thư Đến Đây
67
Chương 68: 68: Mày Đi Chết Đi
68
Chương 69: 69: Tôi Muốn Giết Cô Ta
69
Chương 70: 70: Châu Sơ Ly Và Châu Ngọc Mai - Người Giật Dây
70
Chương 71: 71: Có Lẽ Tôi Sẽ Không Trở Về Nữa
71
Chương 72: 72: Anh Yêu Em Mà Phải Không
72
Chương 73: 73: Cô Có Từng Nghe Qua Câu Chuyện Nàng Tiên Cá Chưa
73
Chương 74: 74: Hình Phạt Lớn Nhất
74
Chương 75: 75: Hàm Hàm Chết Rồi Bà Còn Về Đây Để Làm
75
Chương 76: 76: Cho Đến Bây Giờ Cũng Không Xứng
76
Chương 77: 77: La Mẫn Tuyên Tỉnh Lại
footer(); ?>