Chương 41: Tô Ung Hoàng

Sau khi sắp xếp lại toàn bộ thông tin vừa nhận được, Lý Sương Nhan bắt đầu tu luyện Giao Cấu thể, thời điểm tu luyện vô thượng Tiên thể này, chân chính lĩnh hội thể thuật chung cực. Nàng như say như mê, đắm chìm bên trong đó.

Khó trách Lý Bát Dạ đối với "Ngọc Thanh Thánh Tâm thuật" chẳng thèm ngó tới "Ngọc Thanh Thánh Tâm thuật" hoàn toàn không cách nào cùng vô thượng Tiên thể này so sánh.

Qua một hồi lâu, Lý Sương Nhan mới hồi phục tinh thần lại, nàng nở nụ cười mê người, nói:

-Công tử, thọ pháp cùng mệnh công của ta, còn có chỗ tì vết hay không?

Lý Bát Dạ liếc mắt nhìn nàng, nói ra:

- Công pháp cùng thọ pháp của nàng đều không có vấn đề gì. Có điều nàng đem quá nhiều tinh lực đặt ở Đồ Tiên Đế Trận, đây là lãng phí thiên phú! Một góc Đồ Tiên Đế Trận kia không trọn vẹn, nàng muốn mượn một góc Đồ Tiên Đế Trận này để tìm hiểu huyền ảo chân chính là không thể nào. Coi như nàng có được Đồ Tiên Đế Trận hoàn chỉnh, cũng không có thực lực đi tìm hiểu nó.

Nghe Lý Bát Dạ nói như vậy, Lý Sương Nhan tò mò hỏi:

- Đồ Tiên Đế Trận, còn truyền tới hiện tại sao?

Lúc này, nàng đã đem tiểu nam nhân trước mắt coi thành tồn tại không gì không biết.

- Cái này...

Lý Bát Dạ cười cười, đem âm thanh kéo đến thật dài.

Nhìn Lý Bát Dạ cố ý không nói, Lý Sương Nhan nũng nịu, năn nỉ:

- Công tử, mau nói nghe một chút đi mà.

Lý Sương Nhan một mực lạnh như băng sương. Trong mắt người ngoài, nàng là tiên nữ cao cao tại thượng, nhưng lúc này, nàng nhào lên người Lý Bát Dạ làm nũng như bé con tinh ngịch.

Lý Bát Dạ xoa đầu nàng, nói:

- Sau này ta sẽ dẫn nàng xem Đồ Tiên Đế Trận hoàn chỉnh, còn hiện tại, nàng nên đem tâm huyết tinh lực xây dựng trụ cột, tu luyện đạo cơ.

Nói xong, nội tâm Lý Bát Dạ nhẹ nhàng thở dài một tiếng, Đồ Tiên Đế Trận, ký ức xa xôi lại ùa về, mỗi khi nhớ lại về nó, hắn cảm thấy vô cùng đau lòng.

Gặp thần thái buồn bã của hắn, Lý Sương Nhan ngoan ngoãn nằm im, mặc dù nàng không biết Lý Bát Dạ trải qua những gì, nhưng mà, nàng ẩn ẩn đoán được, trong này có cố sự người khác không biết.

Cuối cùng, hai người đều không nói gì, ôm nhau ngủ.

......

Ngày hôm sau, nhìn Lý Sương Nhan ngồi xếp bằng tu luyện, Lý Bát Dạ bước ra khỏi cửa, chỉ thấy, Hứa Bội đã sớm ở bên ngoài mong mỏi chờ đợi.

Hứa Bội vội vàng chạy tới:

-Thiếu gia, ngươi nhanh đi tổ điện, tổ điện sắp có đánh nhau.

Lý Bát Dạ nhìn bộ dáng sốt ruột của nàng, bình tĩnh nói:

-Bội Bội, có kẻ thù bên ngoài giết vào sao? Hay là Bảo Thánh thượng quốc đã tìm tới cửa.

- Không phải.

Hứa Bội lắc đầu nói:

-Vài ngày trước, chưởng môn trở về, đang ở trong tổ điện. Trưởng lão đang cùng chưởng môn xích mích, tranh cãi lẫn nhau.

-Hắc hắc!

Lý Bát Dạ cười dâm tiệm, nói với Hứa Bội:

-Chúng ta đi.

Nói xong, hắn liền đi tới tổ điện.

..........

Bên trong tổ điện, các trưởng lão chửi nhau ầm lên, thiếu chút nữa lật bàn. Thân là trưởng lão, vốn hẳn phải bảo trì phong độ, nhưng mà lúc này, đám trưởng lão đều trợn mắt nhìn đương nhiệm chưởng môn nhân - Tô Ung Hoàng.

Chỉ có đại trưởng lão là duy trì trầm mặc, một câu cũng không nói.

Trên thực tế năm đó, Tô Ung Hoàng đột nhiên xuất hiện rồi trở thành chưởng môn, trên dưới Tẩy Nhan Cổ Phái đều không có bất kỳ chuẩn bị gì, thậm chí trước đó, không ai quen biết nàng.

Lúc ấy, trưởng môn đời trước còn sống, Tô Ung Hoàng đột nhiên xuất hiện, nàng được chưởng môn đời trước chỉ định là chưởng môn tiếp theo, quyết định này được Thái Thượng trưởng lão còn tại thế nhất trí đồng ý, thậm chí có trưởng lão nghe nói, Thái Thượng trưởng lão còn tự thân triệu kiến, thuyết phục đại trưởng lão Cổ Thiết Thủ.

Trong vòng một đêm, Cổ Thiết Thủ đồng ý Tô Ung Hoàng đảm nhiệm chức chưởng môn nhân Tẩy Nhan Cổ Phái. Việc này khiến trên dưới Tẩy Nhan Cổ Phái là sôi trào, một người lạ đột nhiên đảm nhiệm chưởng môn, để trên dưới Tẩy Nhan Cổ Phái khó lòng tiếp nhận.

Cũng may, có Đại trưởng lão thuyết phục đám trưởng lão khác, hắn còn ra tay trấn áp một bộ phận đệ tử đại lực phản đối, cuối cùng chuyện này mới bình ổn lại.

Tô Ung Hoàng tựa hồ cũng có tự mình hiểu lấy, nàng cũng không có ở lại Tẩy Nhan Cổ Phái, mà mang đi một phần nhỏ đệ tử, trong đó có cả mấy vị đường chủ. Bọn họ đi tới biên thuỳ Tẩy Nhan Cổ Phái sinh sống. Từ đó, Tô Ung Hoàng không nhúng tay vào quyết định nội vụ của môn phái.

Vì vậy, Tẩy Nhan Cổ Phái mới bình ổn lại, đa số đại sự quyết sách của Tẩy Nhan Cổ Phái đều là do sáu đại trưởng lão quyết định.

Từ khi Thái thượng trưởng lão qua đời, rồi tới chưởng môn đời trước ngỏm, Tô Ung Hoàng chưa từng trở về. Lần này, nàng trở về, là vì Ma Bối Lĩnh. Tô Ung Hoàng muốn mang đệ tử đi vào Ma Bối Lĩnh.

Sau khi biết chuyện này, đám trưởng lão lập tức phản đối.

Hiện tại, ở trong mắt họ, Lý Bát Dạ mới là người cầm lái của Tẩy Nhan Cổ Phái, Tô Ung Hoàng trở về khiến cao tầng không vui, bọn họ làm sao có thể đem môn hạ đệ tử giao cho nàng được.

Cũng bởi vì chuyện này, song phương tranh cãi, thiếu chút nữa động thủ, nói thẳng ra, đám trưởng lão không đồng ý Tô Ung Hoàng trở lại cầm quyền.

Ngay khi hai bên chuẩn bị động thủ, Lý Bát Dạ bước vào. Lúc này, đám trưởng lão mới thở ra một hơi, hào khí trong điện rõ ràng hòa hoãn một phen.

- Sư huynh, vị này chính là sư phụ, chưởng môn nhân của chúng ta.

Tô Ku Đa đứng ở sau lưng Tô Ung Hoàng, cười híp mắt hướng Lý Bát Dạ cười nói.

Hừ!

Đám trưởng lão có chút bất mãn, hừ nhẹ một tiếng.

Lý Bát Dạ quan sát Tô Ung Hoàng, hắn không khỏi sững sờ một chút!

Chỉ thấy, mỹ nữ trước mắt ước chừng hơn hai mươi, phong thái thướt tha, ung dung hoa quý, một bộ y phục vàng nhạt càng làm nổi bật lên nàng quý tộc.

Tô Ung Hoàng trầm ổn tĩnh lặng, mắt như sao sáng, hấp dẫn người nhất chính là đôi mi thanh tú, đôi mi thanh tú của nàng như kiếm, khiến nàng duyên dáng sang trọng lại nhiều ba phần hoàng bá chi khí, tựa như, nàng là trời sinh hoàng nữ vô song, ung dung trang nhã. Luận mỹ mạo, Lý Sương Nhan không kém gì nàng, nhưng mà Lý Sương Nhan không có loại khí tức duyên dáng sang trọng này.

Nhìn thấy dung mạo và hình dáng của Tô Ung Hoàng, trong nội tâm Lý Bát Dạ nhảy lên, hắn thất thần thì thào:

-Quá giống.... thật sự là quá giống!

Thời điểm Lý Bát Dạ quan sát Tô Ung Hoàng, Tô Ung Hoàng cũng đánh giá Lý Bát Dạ, hai người dò xét lẫn nhau.

Chapter
1 Chương 1: Âm Nha - Lý Bát Dạ
2 Chương 2: Tẩy Nhan Cổ Phái
3 Chương 3: Vị hôn thê
4 Chương 4: Cửu Thánh Yêu Môn
5 Chương 5: Lý Sương Nhan
6 Chương 6: Hiếp dâm(18+)
7 Chương 7: Ăn Lý Sương Nhan (18+)
8 Chương 8: Đỗ Viễn Quang
9 Chương 9: Rừng Loạn Tâm
10 Chương 10: Kỳ tích trong tay ta
11 Chương 11: Luân Nhật Yêu Hoàng
12 Chương 12: Hứa Bội
13 Chương 13: Thể Thư (18+)
14 Chương 14: Tu luyện
15 Chương 15: Tô sư đệ
16 Chương 16: Giết người không chớp mắt
17 Chương 17: Một đám kiến mà thôi
18 Chương 18: Công chúa giá lâm
19 Chương 19: Còn muốn
20 Chương 20: Đồ tiên đế trận
21 Chương 21: Âm Dương Huyết Hải
22 Chương 22: Meo meo
23 Chương 23: Thị nữ
24 Chương 24: Đổng Thánh Long
25 Chương 25: Bỏ chạy
26 Chương 26: Quỷ lâu
27 Chương 27: Bị chém
28 Chương 28: Ảo cảnh
29 Chương 29: Tiểu Hà
30 Chương 30: Quỷ cũng ăn
31 Chương 31: Liệt Chiến Hầu
32 Chương 32: Chim bay lên trời, Hoạ Mi Lục Biến
33 Chương 33: Sơn Hà Lồng
34 Chương 34: Đế uẩn, tiên uy
35 Chương 35: Bởi vì ta là Lý Bát Dạ
36 Chương 36: Chém Vương Hầu
37 Chương 37: Đoản côn
38 Chương 38: Mệnh Cung
39 Chương 39: Song tu
40 Chương 40: Giao cấu thể
41 Chương 41: Tô Ung Hoàng
42 Chương 42: Tô gia
43 Chương 43: Chu Dâm Thánh Thể
44 Chương 44: Ma Bối Lĩnh
45 Chương 45: Xuất phát
46 Chương 46: Giang Tả Hầu
47 Chương 47: Em Gái Quyết
48 Chương 48: Cửa đá
49 Chương 49: Nam Thiên Thượng Quốc
50 Chương 50: Hung hăng càn quấy
51 Chương 51: Trần Bảo Kiều
52 Chương 52: Tán gái
53 Chương 52-2: Tán gái 2
54 Chương 53: Ma Bối Lĩnh mở ra
55 Chương 54: Tiến vào sâu bên trong
Chapter

Updated 55 Episodes

1
Chương 1: Âm Nha - Lý Bát Dạ
2
Chương 2: Tẩy Nhan Cổ Phái
3
Chương 3: Vị hôn thê
4
Chương 4: Cửu Thánh Yêu Môn
5
Chương 5: Lý Sương Nhan
6
Chương 6: Hiếp dâm(18+)
7
Chương 7: Ăn Lý Sương Nhan (18+)
8
Chương 8: Đỗ Viễn Quang
9
Chương 9: Rừng Loạn Tâm
10
Chương 10: Kỳ tích trong tay ta
11
Chương 11: Luân Nhật Yêu Hoàng
12
Chương 12: Hứa Bội
13
Chương 13: Thể Thư (18+)
14
Chương 14: Tu luyện
15
Chương 15: Tô sư đệ
16
Chương 16: Giết người không chớp mắt
17
Chương 17: Một đám kiến mà thôi
18
Chương 18: Công chúa giá lâm
19
Chương 19: Còn muốn
20
Chương 20: Đồ tiên đế trận
21
Chương 21: Âm Dương Huyết Hải
22
Chương 22: Meo meo
23
Chương 23: Thị nữ
24
Chương 24: Đổng Thánh Long
25
Chương 25: Bỏ chạy
26
Chương 26: Quỷ lâu
27
Chương 27: Bị chém
28
Chương 28: Ảo cảnh
29
Chương 29: Tiểu Hà
30
Chương 30: Quỷ cũng ăn
31
Chương 31: Liệt Chiến Hầu
32
Chương 32: Chim bay lên trời, Hoạ Mi Lục Biến
33
Chương 33: Sơn Hà Lồng
34
Chương 34: Đế uẩn, tiên uy
35
Chương 35: Bởi vì ta là Lý Bát Dạ
36
Chương 36: Chém Vương Hầu
37
Chương 37: Đoản côn
38
Chương 38: Mệnh Cung
39
Chương 39: Song tu
40
Chương 40: Giao cấu thể
41
Chương 41: Tô Ung Hoàng
42
Chương 42: Tô gia
43
Chương 43: Chu Dâm Thánh Thể
44
Chương 44: Ma Bối Lĩnh
45
Chương 45: Xuất phát
46
Chương 46: Giang Tả Hầu
47
Chương 47: Em Gái Quyết
48
Chương 48: Cửa đá
49
Chương 49: Nam Thiên Thượng Quốc
50
Chương 50: Hung hăng càn quấy
51
Chương 51: Trần Bảo Kiều
52
Chương 52: Tán gái
53
Chương 52-2: Tán gái 2
54
Chương 53: Ma Bối Lĩnh mở ra
55
Chương 54: Tiến vào sâu bên trong
footer(); ?>