Chương 7: Cô gái hung hãn

Thái Vy nặng nề bước từng bước trong bóng cây, cô bực tức không thể làm gì
được, ruốt cuộc thì cô đã mắc nợ gì tên khốn đó năm lần bảy lượt hại cô
mất việc... Thực sự cô rất muốn đánh người ngay lúc này, mẹ nó chứ....

Gốc cây ngay trước mặt Thái Vy dùng sức đấm mạnh một quyền vào thân
cây, thân cây rung rinh nhẹ đủ hiểu lực đấm của Thái Vy mạnh cỡ nào, kết quả tay cô xây xước chút ít. Nhưng cô vẫn cảm thấy không đủ, cú đấm này không đủ làm nguôi cơn giận của cô. Thái Vy nhẹ nhàng bồi thêm một đạp
vào thân cây này, trong một góc tối không ai để ý đến hành động của cô
cả.

"Cảm ơn và xin lỗi mày nhé cây!" Thái Vy cúi đầu nghĩ thầm trong lòng xong xuôi cô lại đi tiếp tản bộ trên con đường nhỏ, tất cả hành động
bên này Nam Cường cùng Vũ Hành Long đều nhìn thấy hết, Vũ Hành Long huýt sáo lái xe đi lên trước cô một đoạn.

Không nhanh không chậm kéo phanh tay nhảy xuống xe mở cửa cho Nam
Cường một cách chuyên nghiệp. Nam Cường rời khỏi đi tiến nhẹ nhàng về
phía cô. Thái Vy không nhận ra chiếc xe nhưng ngay sau khi người đi
xuống không cần nhìn trong ánh sáng cô cũng biết đó là người nào. Thằng
cha hại cô mất việc chứ đâu phải ai xa lạ, có chết cô cũng phải nhận ra
nó. Mẹ nó dám xuất hiện trước mặt cô đúng lúc lắm, cô còn chưa xả giận
đâu, gạt bỏ hết cả cái quy củ linh tinh không suy nghĩ kĩ Thái Vy mặt
lạnh tiến đến hùng hổ muốn đánh nhau với hai người đàn ông bên này.

Vũ Hành Long muốn tiến lên để xử lí, Nam Cường chỉ nhìn ra lệnh anh
không được xen vào, cả hai chạm nhau Thái Vy dứt khoát cho một cú đá vào người anh, rất nhanh anh liền né được mà không phản đòn, cô liên tục ra đòn một cách nhanh đến mức không ai nghĩ một đứa con gái chân yếu tay
mềm như cô có thể làm được chuyện mà người tập võ lâu năm mới làm được. Nam Cường nhếch mép nụ cười hiện lên ngày càng đậm, không ngờ cô gái
này lại khá đến thế. Sau một hồi qua lại Thái Vy đã thở bở hơi tai, đuối sức trông thấy ai nói chứ con trai và con gái khác biệt chắc chắn duy
nhất chính là điểm này. Nam Cường chỉ nhìn và đây là lần đầu tiên anh
phản kháng lại, cảm giác nguy hiểm, chính cái cảm giác lâu lắm rồi cô
mới cảm nhận được, cảm giác đấy thường hiện hữu mấy lần trên sân thi đấu khi Thái Vy tham gia giải đấu huyện Taekwondo nhiều năm về trước.

Thái Vy hoảng hốt bước thụt chân không ổn định kịp liền ngã xuống mặt đấy, Nam Cường khá bất ngờ thật ra anh định chỉ dọa cô thôi sẽ dừng ở
điểm mấu chốt ai ngờ cô gái này lại có thể né được, thực sự là quá tài
tình, chắc chắn không phải ăn may cô gái này đã né trước khi anh kịp ra
đòn hoảng hốt nên bị ngã.

"What, là ăn may đúng không đại ca.." Vũ Hành Long còn ngạc nhiên đến không tin phải hỏi lại Nam Cường cậu bị anh lườm nguýt. Chính bản thân
anh cũng ngạc nhiên không kém gì cậu ta nhưng đó là sự thật, cậu ta là
đám khá nhất trong bọn đàn em của anh mà còn bị ăn đòn nhưng cô gái này
né được thực là tài tình đi?

Thái Vy bực tức chả làm được gì anh ta kết quả còn thua sấp mặt, tức
trồng tức. Cô đứng dậy cay cú phủi quần áo, tức giận đi qua lúc này mới
nghĩ thông mình đúng là ngu khi dây vào bọn người này! Thái Vy muốn
nhanh chóng rời khỏi đây thì tiếng nói của anh người cô ghét nhất trong
23 năm nay đã cất lên.

"Bình tĩnh chưa." Nam Cường đánh mắt nhìn Thái Vy, cô gái này khiến
anh có chút quen mắt rất giống người bạn hồi nhỏ của anh, ánh mắt không
tồi rất có khí chất.

"Gì, hại tôi mất việc giờ còn ở đây hội đồng tôi, các anh có
tin......." Thái Vy chưa nói hết câu Nam Cường liếc mắt ra lệnh Vũ Hành
Long kéo cô lên xe, Nam Cường tự mình leo lên trước. Đáng ra lúc này
Thái Vy nên phản kháng mạnh mẽ nhưng cảm giác cho cô biết không cần phí
sức bởi những người này không làm hại cô! Cô tự hỏi cảm giác này chắc
đang bị lỗi hay gì, cô chỉ xì xầm phản kháng một chút rồi bị đẩy vào xe. Vũ Hành Long nhảy lên ghế lái, lái chiếc xe đi.

"Rồi sao hại tôi mất việc, đánh hội đồng tôi, rồi bắt tôi lên xe đây
có được quy vào tôi bắt cóc người trái phép không?" Thái Vy khịt mũi
liếc nhìn Nam Cường.

"Nói chuyện trên đường không tiện, đại ca bảo vừa đưa cô lên xe nói
chuyện cô sẽ hiểu ngay!" Vũ Hành Long nhàn nhạt đáp, cá nhân cậu rất có
hứng thú với cô gái này.

"Chuyện gì nói đi, bà đây còn có việc" Thái Vy hất mũi nhìn vào Nam
Cường trong lòng chửi thề tên điên này câm sao mà chảnh dữ thần hồn vậy?

"Ồ cô gái hung hãn cô không sợ chúng tôi sao?" Vũ Hành Long đá mắt nhìn Thái Vy châm chọc

"Đâm lao thì theo lao, cá nhân tôi nếu có phản kháng chắc gì đã ăn
lại mấy người." Thái Vy nhàn nhạt đáp, Nam Cường bị ánh mắt ghét bỏ của
cô nhìn xong nghe câu trả lời của cô đại khái cảm thấy một cảm giác mới
mẻ, phải bọn anh chắc chắn không làm hại cô.

"Tôi có tên chứ không phải cô gái hung hãn, bớt nói mấy câu châm trọc đi em trai ạ." Thái Vy mỉa mai Vũ Hành Long vừa nói vừa nhìn đểu khiến
anh ta tức ken két.

"Thế chị giá hung hãn tên gì nào." Vũ Hành Ling nhếch mép trêu chọc.

Thái Vy liếc mắt nhàn nhạt trả lời: " Tôi tên là Th...Tiêu Vy."

Vũ Hành Long nhếch mép miệng lại phun ra mấy câu châm chọc rồi mới
trả lời: "Tôi là Vũ Hành Long, còn đại ca là Nam Cường, cô có thể gọi
tôi là đại gia Long!"

Nghe đến đây Tháu Vy nhếch mép, cố nhịn cười, qua lại vài câu khiến Vũ Hành Long tức anh ách.

"Họ Tiêu à...."Nam Cường ở bên này cũng chịu nhả ra mấy chữ phải nói
anh ta quý chữ như vàng vậy, hay cố tỏ ra lạnh lùng boy đây? Nghĩ đến
đây Thái Vy gạt phăng cái suy nghĩ đấy ngay nhìn anh ta cũng đủ hiểu rồi chứ không phải loại giả vờ.

Thái Vy liếc mắt sang chỗ anh bụng lại giật mình, mong là cô nghĩ sai đi. Nam Cường lật lật lại trí nhớ sau đó đăm chiêu nhìn cô rồi lại nghĩ ngợi gì đó tiếp không nói gì nữa.

"Cô Tiêu, đại ca muốn cô đến làm ở chỗ chúng tôi, chỗ chúng tôi đang
thiếu người cần tìm một người như cô." Vũ Hành Long nói xong, vên này
Nam Cường cắt đứt suy nghĩ vừa rồi nghĩ đến tìm một người làm đúng ý mà
phải tìm tận gần nửa tháng trời vẫn không đâu vào đâu làm anh phải đích
thân đi tìm ai dè đi loanh quoanh cũng tìm được người coi như là phù hợp đi?

Ánh mắt Nam Cường lại như viên đạn hướng về Vũ Hành Long, bị anh nhìn Vũ Hành Long ái ngại cười trừ, cũng cảm thấy bản thân thực sự quá kém
trong phương diện tìm người thích hợp để làm việc, hay nói trắng ra là
anh rất ngu về khoản này khoản không biết nhìn người hay tìm người phù
hợp.

Thật ra thì việc này đáng ra phải giao cho Việt Dã nhưng có phi vụ
quan trọng nên Việt Dã đã đi xử lí, tiếp đến là Mộc Tử nhưng tình hình
không khả quan Nam Cường liền cử Mộc Tử đi hỗ trợ Việt Dã, còn lại cái
nhiệm vụ ối dồi ôi này đương nhiên là ném lên đầu Vũ Hành Long. Sau đó
thì mất tận nửa tháng những người Vũ Hành Long đưa đến làm tàn bọn bẩn
tính không trộm cắp thì lại không làm được việc, nháy mắt Nam Cường
không chịu nổi liền phải đích thân đi tìm rất may mắn vận may của anh
không tồi liền vừa mắt Thái Vy, còn Thái Vy chính là vận may đạp phải
cứt chó đi? (Đấy là bây giờ thôi chục chương nữa chị có ý nghĩ khác
ngay..)

Ngay từ đầu sự việc dẫn đến đây chính là do quản gia và vợ ông vốn
luôn đi theo Nam Cường bị mẹ anh gọi về nhà xử lí việc giúp bà ước chừng mẹ anh sẽ giữ lại khá lâu nên anh phải tìm người xử lí quét dọn quản lí vệ sinh công ty của anh.

Nhưng Thái Vy là một phụ bếp tại sao lại vừa mắt Nam Cường, ừm đấy chính là do thuận mắt và cảm thấy cô sẽ làm được.

Chapter
1 Chương 1: Khởi đầu
2 Chương 2: Phát bệnh
3 Chương 3: Đối đầu
4 Chương 4: Đôi mắt
5 Chương 5: Nhà có trộm
6 Chương 6: Gặp lại
7 Chương 7: Cô gái hung hãn
8 Chương 8: Thỏa thuận
9 Chương 9: Chiếc balo
10 Chương 10
11 Chương 11: Ngon
12 Chương 12
13 Chương 13: Vẫn sẽ tìm
14 Chương 14: Phòng cấp cứu
15 Chương 15: Đám tang
16 Chương 16
17 Chương 17
18 Chương 18
19 Chương 19: Ăn lẩu
20 Chương 20: Sinh nhật
21 Chương 21: Tặng cà vạt
22 Chương 22: Mua lồng đèn
23 Chương 23: Năm mới vui vẻ
24 Chương 24: Kỉ Tư Thiên
25 Chương 25: Bị bỏng
26 Chương 26: Bị tính kế
27 Chương 27: Nghỉ việc
28 Chương 28
29 Chương 29
30 Chương 30: Lý Húc
31 Chương 31: Gặp lại Việt Dã
32 Chương 32
33 Chương 33
34 Chương 34: Nguy hiểm
35 Chương 35: Tôi và cô (H)
36 Chương 36
37 Chương 37
38 Chương 38
39 Chương 39: Cãi vã
40 Chương 40: Hôn
41 Chương 41: Nội gián
42 Chương 42
43 Chương 43
44 Chương 44
45 Chương 45: Làm ơn mắc oán
46 Chương 46: Điểu
47 Chương 47: Rất hợp cạ
48 Chương 48
49 Chương 49
50 Chương 50
51 Chương 51: Đi làm lại
52 Chương 52
53 Chương 53: Đỏ mặt
54 Chương 54
55 Chương 55: Trang điểm
56 Chương 56: Vô tình để lộ
57 Chương 57: Hội ngộ
58 Chương 58
59 Chương 59
60 Chương 60
61 Chương 61
62 Chương 62
63 Chương 63
64 Chương 64
65 Chương 65
66 Chương 66
67 Chương 67
68 Chương 68
69 Chương 69
70 Chương 70
71 Chương 71
72 Chương 72
73 Chương 73
74 Chương 74: Chí chóe
75 Chương 75: Khẩu chiến
76 Chương 76
77 Chương 77: Đồng Chi
78 Chương 78: Nấu chè
79 Chương 79
80 Chương 80
81 Chương 81
82 Chương 82: Lỡ lời (H)
83 Chương 83: Nhận lỗi (H)
84 Chương 84: Không ghét
85 Chương 85
86 Chương 86
87 Chương 87
88 Chương 88: Kim Cương
89 Chương 89: Vụ cháy
90 Chương 90: Cảm giác may mắn
91 Chương 91: Người đàn ông có đôi mắt màu xanh
92 Chương 92: Hôn mê
93 Chương 93: Tiêu trân ái
94 Chương 94: Mẹ
95 Chương 95: Cháu ngoại
96 Chương 96: Xử lí
97 Chương 97: Ngượng ngùng
98 Chương 98: Em lại định đi đâu?
99 Chương 99: Bảy tội lỗi của con người
100 Chương 100: Tôi muốn em chủ động
101 Chương 101: Em Còn Có Tôi Và Mọi Người
102 Chương 102: Cá Cược
103 Chương 103: Phải Phạt Và Phải Thưởng
104 Chương 104: Em Chờ Đấy
105 Chương 105: Đồng Khởi
106 Chương 106: Tài Liệu
107 Chương 107: Cắm Sừng
108 Chương 108: Em Xin Lỗi Rồi Còn Gì (H)
109 Chương 109: Anh Đối Với Em Chính Là Thật Lòng
110 Chương 110: Anh Sẽ Bảo Vệ Cô
111 Chương 111: Đăng Kí Học Lái Xe
112 Chương 112: 5 Tháng Sau Tính Tiếp
113 Chương 113: Lần Sau Không Làm Ban Ngày Nữa Đâu.. (H)
114 Chương 114: Xem Bói
115 Chương 115: Người Yêu Cũ
116 Chương 116: Chị Em Ruột
117 Chương 117: Ông Là Một Ông Bố Tồi Tệ Và Cũng Là Một Người Chồng Khốn Nạn
118 Chương 118: Kẻ Thứ Ba
119 Chương 119: Sốt
120 Chương 120: Đã Tìm Được
121 Chương 121: Mười Điều Răn Của Chúa
122 Chương 122: Đến Thành Phố S
123 Chương 123: Mật Thất
124 Chương 124: Một Chút Kí Ức Vụn Vặt
125 Chương 125: Là Bố!
126 Chương 126: Tại Sao Ông Lại Cam Chịu Ở Đây Đến Tận Gần 20 Năm?
127 Chương 127: Tội Lỗi
128 Chương 128: Ám Sát
129 Chương 129: Mơ
Chapter

Updated 129 Episodes

1
Chương 1: Khởi đầu
2
Chương 2: Phát bệnh
3
Chương 3: Đối đầu
4
Chương 4: Đôi mắt
5
Chương 5: Nhà có trộm
6
Chương 6: Gặp lại
7
Chương 7: Cô gái hung hãn
8
Chương 8: Thỏa thuận
9
Chương 9: Chiếc balo
10
Chương 10
11
Chương 11: Ngon
12
Chương 12
13
Chương 13: Vẫn sẽ tìm
14
Chương 14: Phòng cấp cứu
15
Chương 15: Đám tang
16
Chương 16
17
Chương 17
18
Chương 18
19
Chương 19: Ăn lẩu
20
Chương 20: Sinh nhật
21
Chương 21: Tặng cà vạt
22
Chương 22: Mua lồng đèn
23
Chương 23: Năm mới vui vẻ
24
Chương 24: Kỉ Tư Thiên
25
Chương 25: Bị bỏng
26
Chương 26: Bị tính kế
27
Chương 27: Nghỉ việc
28
Chương 28
29
Chương 29
30
Chương 30: Lý Húc
31
Chương 31: Gặp lại Việt Dã
32
Chương 32
33
Chương 33
34
Chương 34: Nguy hiểm
35
Chương 35: Tôi và cô (H)
36
Chương 36
37
Chương 37
38
Chương 38
39
Chương 39: Cãi vã
40
Chương 40: Hôn
41
Chương 41: Nội gián
42
Chương 42
43
Chương 43
44
Chương 44
45
Chương 45: Làm ơn mắc oán
46
Chương 46: Điểu
47
Chương 47: Rất hợp cạ
48
Chương 48
49
Chương 49
50
Chương 50
51
Chương 51: Đi làm lại
52
Chương 52
53
Chương 53: Đỏ mặt
54
Chương 54
55
Chương 55: Trang điểm
56
Chương 56: Vô tình để lộ
57
Chương 57: Hội ngộ
58
Chương 58
59
Chương 59
60
Chương 60
61
Chương 61
62
Chương 62
63
Chương 63
64
Chương 64
65
Chương 65
66
Chương 66
67
Chương 67
68
Chương 68
69
Chương 69
70
Chương 70
71
Chương 71
72
Chương 72
73
Chương 73
74
Chương 74: Chí chóe
75
Chương 75: Khẩu chiến
76
Chương 76
77
Chương 77: Đồng Chi
78
Chương 78: Nấu chè
79
Chương 79
80
Chương 80
81
Chương 81
82
Chương 82: Lỡ lời (H)
83
Chương 83: Nhận lỗi (H)
84
Chương 84: Không ghét
85
Chương 85
86
Chương 86
87
Chương 87
88
Chương 88: Kim Cương
89
Chương 89: Vụ cháy
90
Chương 90: Cảm giác may mắn
91
Chương 91: Người đàn ông có đôi mắt màu xanh
92
Chương 92: Hôn mê
93
Chương 93: Tiêu trân ái
94
Chương 94: Mẹ
95
Chương 95: Cháu ngoại
96
Chương 96: Xử lí
97
Chương 97: Ngượng ngùng
98
Chương 98: Em lại định đi đâu?
99
Chương 99: Bảy tội lỗi của con người
100
Chương 100: Tôi muốn em chủ động
101
Chương 101: Em Còn Có Tôi Và Mọi Người
102
Chương 102: Cá Cược
103
Chương 103: Phải Phạt Và Phải Thưởng
104
Chương 104: Em Chờ Đấy
105
Chương 105: Đồng Khởi
106
Chương 106: Tài Liệu
107
Chương 107: Cắm Sừng
108
Chương 108: Em Xin Lỗi Rồi Còn Gì (H)
109
Chương 109: Anh Đối Với Em Chính Là Thật Lòng
110
Chương 110: Anh Sẽ Bảo Vệ Cô
111
Chương 111: Đăng Kí Học Lái Xe
112
Chương 112: 5 Tháng Sau Tính Tiếp
113
Chương 113: Lần Sau Không Làm Ban Ngày Nữa Đâu.. (H)
114
Chương 114: Xem Bói
115
Chương 115: Người Yêu Cũ
116
Chương 116: Chị Em Ruột
117
Chương 117: Ông Là Một Ông Bố Tồi Tệ Và Cũng Là Một Người Chồng Khốn Nạn
118
Chương 118: Kẻ Thứ Ba
119
Chương 119: Sốt
120
Chương 120: Đã Tìm Được
121
Chương 121: Mười Điều Răn Của Chúa
122
Chương 122: Đến Thành Phố S
123
Chương 123: Mật Thất
124
Chương 124: Một Chút Kí Ức Vụn Vặt
125
Chương 125: Là Bố!
126
Chương 126: Tại Sao Ông Lại Cam Chịu Ở Đây Đến Tận Gần 20 Năm?
127
Chương 127: Tội Lỗi
128
Chương 128: Ám Sát
129
Chương 129: Mơ
footer(); ?>