Loại cục diện này, là trải qua thời gian dài hình thành cách cục, như là băng cứng, muốn đánh vỡ, hiển nhiên cần phải có thời gian, cũng không phải một sớm một chiều có thể làm được.
Hôm nay, đúng là thời điểm Diệp Dung lôi kéo thế lực, đặt căn cơ, nếu như Dương Chiêu âm thầm gây khó dễ, đối với Diệp Dung hắn uy hiếp là rõ ràng.
Cho nên, luận độ cừu hận, Diệp Dung thống hận Dương Chiêu, một chút cũng không ít hơn Giang Trần, thậm chí chỉ có hơn chứ không kém.
Nghe Giang Trần nói việc này có khả năng vặn ngã Dương Chiêu, Diệp Dung sao có thể không động tâm.
- Giang huynh đệ, ngươi có bằng chứng không?
Diệp Dung hỏi.
- Ta không có thể trực tiếp lấy ra chứng cứ, nhưng mà, ta có thể trăm phần trăm xác định, việc này là Dương Chiêu cùng Luật Vô Kỵ đang âm thầm cấu kết kẻ thù bên ngoài.
- Cấu kết kẻ thù bên ngoài, làm hại vương đô, dao động căn cơ quốc gia, đây là tử tội. Nếu như có thể lấy được chứng cứ, cái kia liền đủ để vặn ngã Dương Chiêu. Dù hắn là Long Nha vệ Phó tổng quản, cũng khó thoát khỏi cái chết.
Diệp Dung rất rõ ràng, bất kể là hắn, hay là phụ hoàng. Đối với loại hành vi thông đồng nước ngoài này, là căm thù đến tận xương tuỷ, không thể dễ dàng tha thứ.
Nói sau, tuy Dương Chiêu quyền thế ngập trời, nhưng dù sao không phải Long Nha vệ Đại tổng quản, thượng diện còn có Thượng Quan Dực có thể ngăn chặn hắn.
Hơn nữa, Dương Chiêu cùng một Phó tổng quản khác, cũng là thế như Thủy Hỏa. Một khi xảy ra chuyện, Dương Chiêu đồng dạng sẽ có đối đầu ra cắn, đưa hắn vào chỗ chết.
- Điện hạ, ngươi chuẩn bị một đám tinh nhuệ, tùy thời nhận lệnh. Nhưng không nên đánh rắn động cỏ, chờ tin tức của ta. Chỉ cần chúng ta bắt tại trận Luật Vô Kỵ cùng những sát thủ kia, Dương Chiêu hắn có trăm cái miệng cũng khó biện.
- Bắt tại trận?
- Đúng.
Giang Trần khẳng định gật đầu.
- Luật Vô Kỵ đã gặp qua những sát thủ kia, dùng cá tính của Luật Vô Kỵ, nhất định sẽ đi tiếp. Chỉ chờ hắn đi lần thứ hai, ngươi lập tức điều động nhân thủ, vây quanh hắn, bắt tại trận.
- Chỉ cần bắt được Luật Vô Kỵ, Dương Chiêu cũng trốn không thoát.
Điền Thiệu cũng gật đầu.
Diệp Dung suy nghĩ một lát, vẫn là nói:
- Chỉ sợ Dương Chiêu hung ác, ngay cả Luật Vô Kỵ cũng có thể hi sinh.
Giang Trần cười cười:
- Hi sinh Luật Vô Kỵ? Đây là tất nhiên. Chỉ là, một khi Luật Vô Kỵ bại lộ, dù Dương Chiêu có thể thoát, nhưng hắn còn có thể như trước kia, có lực hiệu triệu như vậy sao? Ngay cả cháu ngoại trai cũng có thể hi sinh? Còn có người sẽ theo hắn? Chỉ cần Luật Vô Kỵ chết, Dương Chiêu liền không đáng để lo. Muốn hắn chết, rất đơn giản.
Thấy Giang Trần tự tin như thế, Diệp Dung cũng hơi có chút kinh ngạc.
Dương Chiêu tốt xấu gì cũng là Long Nha vệ Phó tổng quản, thủ hạ tinh nhuệ vô số, cao thủ nhiều như mây, muốn giết Dương Chiêu, trừ khi là gán tội cho hắn, nếu không, muốn ám sát, khả năng thành công cực kỳ bé nhỏ.
Thế nhưng mà, chứng kiến Giang Trần như đã tính trước, Diệp Dung không tự chủ được, có một loại tin tưởng không hiểu.
Loại tin tưởng này, tự nhiên là tới từ những biểu hiện yêu nghiệt kia của Giang Trần, một lần lại một lần sáng tạo kỳ tích
Lúc này, Diệp Dung đồng dạng không có lý do gì hoài nghi.
Đã có Giang Trần thụ ý, Diệp Dung tự nhiên sẽ không kiên trì giới nghiêm toàn thành. Những ngày này, Diệp Dung Thái tử gánh lấy áp lực khắp nơi, hoàn toàn chính xác rất không dễ dàng.
Tấu chương cùng vạch tội khắp nơi, như bông tuyết bay đến trước mặt quốc quân bệ hạ. Cũng may lúc này, quốc quân bệ hạ không có tỏ thái độ, cũng không có thiên hướng, mà là xử lý lạnh.
Không gây áp lực cho Diệp Dung, cũng không có phê duyệt những tấu chương kia.
Thẳng đến Diệp Dung hạ lệnh hủy bỏ giới nghiêm toàn thành, áp lực đến từ khắp nơi mới chậm rãi yên tĩnh xuống.
Biết được tin tức Diệp Dung hủy bỏ giới nghiêm, Luật Vô Kỵ cũng thấy có chút ngoài ý muốn. Tuy Dương Chiêu cảnh cáo đừng thường xuyên đi gặp hắn, thế nhưng mà Luật Vô Kỵ vẫn nhịn không được chạy đến chỗ Dương Chiêu.
- Cậu, xem ra, Diệp Dung đã chịu không được áp lực. Hủy bỏ giới nghiêm, là cơ hội của chúng ta đã đến.
Biểu lộ của Luật Vô Kỵ âm tàn như độc xà.
- Hừ, lão phu ngược lại hi vọng, hắn ráng gánh một thời gian ngắn. Hắn càng gánh, ấn tượng khắp nơi đối với hắn sẽ càng kém. Diệp Dung này, rất biết rõ tiến thối.
Dương Chiêu tiếc nuối, hắn rất muốn mượn cơ hội này, vạch tội Diệp Dung, thậm chí kéo Diệp Dung xuống ngựa.
Không nghĩ tới, Diệp Dung gánh vài ngày, liền buông tha giới nghiêm, để cho bọn hắn thoáng cái mất đi cơ hội tốt nhất.
Luật Vô Kỵ lại nói:
- Cậu, chỉ cần diệt Giang Trần, Diệp Dung kia làm sao đủ sợ hãi? Không có Giang Trần ủng hộ, Diệp Dung sẽ như lão hổ không có nanh vuốt, là một con mèo bệnh. Đến lúc đó, chúng ta muốn đối phó hắn, kéo hắn xuống ngựa, còn không phải dễ dàng?
Dương Chiêu thở dài:
- Giang Trần này, đối với Diệp Dung cố nhiên là trọng yếu, thậm chí nói Diệp Dung có thể lên đài, Giang Trần chí ít có chín thành công lao cũng không quá đáng. Nhưng mà, hôm nay Diệp Dung là Thái tử, dù không có Giang Trần, muốn động hắn, cũng cần phải bố trí một phen, tuyệt sẽ không có khả năng dễ dàng. Vô Kỵ, ngươi vẫn phải sửa tật xấu vội vàng xao động kia.
Đối với Luật Vô Kỵ không kiêng nể gì cả, Dương Chiêu kịp thời phê bình.
Luật Vô Kỵ cười hắc hắc nói:
- Cậu giáo huấn rất phải, bất quá, việc cấp bách vẫn là đối phó Giang Trần, triệt để đánh chết Giang Trần.
Đối với chuyện này, Dương Chiêu không có phản bác, nhàn nhạt gật đầu:
- Vô Kỵ, hôm nay đại thế đã thành, ngươi đi dẫn đạo Truy Mệnh Ám Môn, phải nhớ kỹ, không để cho mình hãm vào.
- Hắc hắc, cậu yên tâm, ăn một hố, sẽ khôn ngoan nhìn xa trông rộng. Lần trước Luật Vô Kỵ ta làm chim đầu đàn cho Diệp Đại, kết quả bị tổn thất nặng, lần này sao sẽ phạm sai lầm đồng dạng? Hôm nay, có Truy Mệnh Ám Môn ra tay, có thể mượn đao giết người, cớ sao không làm?
Dương Chiêu gật đầu:
- Mượn đao giết người, chính là bốn chữ này. Truy Mệnh Ám Môn được xưng có cừu tất báo, lần này, liền nhìn bọn hắn cùng Giang Trần chó cắn chó a. Vô Kỵ, hôm nay hủy bỏ giới nghiêm, đối với Truy Mệnh Ám Môn mà nói, là cơ hội thật tốt. Bất quá, Giang Trần này, tuyệt không đơn giản. Nếu không có mười phần nắm chắc, tốt nhất để cho bọn hắn không nên hành động thiếu suy nghĩ. Hoặc là một kích tất sát, hoặc là tình nguyện ẩn núp một thời gian ngắn, vận sức chờ phát động. Nhất định phải tìm được cơ hội một kích mất mạng. Một khi thất bại, về sau muốn giết Giang Trần, khó càng thêm khó.
- Nói đến sát nhân, có lẽ Truy Mệnh Ám Môn so với chúng ta càng lành nghề a?
Khóe miệng Luật Vô Kỵ tràn ra vui vẻ âm hiểm.
- Bọn hắn được xưng tổ chức sát thủ mạnh nhất liên minh 16 nước, hôm nay lại có chúng ta cung cấp tình báo và tiện lợi cho bọn hắn, nếu như còn làm không được Giang Trần, vậy Truy Mệnh Ám Môn bọn họ nên đóng cửa a.
Luật Vô Kỵ đối với năng lực ám sát của Truy Mệnh Ám Môn, là một chút cũng không nghi ngờ.
Updated 3613 Episodes