Dùng tu vi của Giang Trần, bắn chết những Tiên cảnh nhất trọng như Tân Vô Đạo kia, cố nhiên là dễ dàng, nhìn về phía trên không cần tốn nhiều sức.
Thế nhưng mà, tu hành võ đạo, từng bậc từng bậc, cấp độ rõ ràng. Dùng tu vi của Giang Trần, muốn đối kháng Thiết trưởng lão Địa Linh cảnh đỉnh phong, Tiên cảnh lục trọng, cái kia căn bản không có bất luận phần thắng gì.
Dù có Đại Vũ cung, cũng không cách nào uy hiếp được cường giả Địa Linh cảnh đỉnh phong.
Đây là bản chất chênh lệch, không cách nào dùng phương thức mưu lợi gì đến bổ khuyết.
Coi như thiên phú võ đạo của ngươi lại cao, vũ kỹ huyền ảo cường thịnh trở lại, ở trước mặt thực lực tuyệt đối chênh lệch, cái kia đều là phù du.
Vượt cấp khiêu chiến, không phải không có, cũng không phải là không thể được.
Nhưng vượt cấp cũng có mức độ, vượt một hai cấp, có lẽ có thể.
Nhưng bốn năm cấp, cái kia chính là nói chuyện hoang đường viển vông rồi.
Giang Trần này, chẳng lẽ không biết hắn và Thiết trưởng lão sai biệt, căn bản không cách nào dùng phương thức mưu lợi gì đến bổ khuyết sao?
Hay là nói, Giang Trần này thập phần nhạy cảm, đoán được Diệp Trọng Lâu hắn sẽ xuất hiện?
Lão gia tử rất tự tin, dùng tu vi của hắn, ẩn núp trong bóng tối, ngay cả Thiết trưởng lão cũng không phát hiện được, chớ nói chi là Giang Trần mới Tiên cảnh nhất trọng, nhất định là phát hiện không được.
- Nếu như chỉ là đoán được ta sẽ đến, Giang Trần tự tin, lâm nguy không sợ, dũng khí bực này, phách lực bực này, cũng đủ để hắn khinh thường thiên tài cùng thế hệ rồi.
Lão gia tử ở trong nội tâm tán thưởng, bất kể là xuất phát từ loại nguyên nhân nào, một Tiên cảnh nhất trọng, đối mặt cường giả Địa Linh cảnh đỉnh phong, ở dưới uy áp cường đại, có thể kiên trì bản tâm, không có quay đầu bỏ chạy, cái này là kỳ tích.
Thiết trưởng lão thấy Diệp Trọng Lâu chặn ngang một gạch, cùng Giang Trần cười cười nói nói, đối với hắn không nhìn, trong lúc nhất thời, một cảm giác nhục nhã chạy lên não.
Cố gắng khắc chế lửa giận trong lòng, ngữ khí đạm mạc nói:
- Lão gia tử, chuyện hôm nay, là thù riêng của ta với Giang Trần, hẳn là ngươi muốn ngang ngược vượt qua hay sao?
- Thù riêng?
Diệp Trọng Lâu cười nhạt một tiếng.
- Luật Vô Kỵ cấu kết ngoại tặc, làm loạn vương đô, Giang Trần giết hắn, là cân nhắc Vương Quốc an toàn, là mở rộng chính nghĩa. Bảo Thụ Tông bảo hộ Thiên Quế Vương Quốc, lẽ ra nên khen ngợi Giang Trần, nhưng lại không biết, cái này tính toán là thù riêng gì? Hay là chuyện phát sinh ở sơn môn Bảo Thụ Tông, Thiết trưởng lão còn canh cánh trong lòng, ý định mượn cơ hội trả thù?
Mượn cơ hội trả thù, kia hiển nhiên là có.
Thiết trưởng lão nghe vậy, giận tím mặt:
- Mở rộng chính nghĩa? Cái rắm, Luật Vô Kỵ là cháu ngoại trai của phu nhân ta, luận quan hệ, còn phải bảo ta một tiếng dượng. Hắn bị Giang Trần vô duyên vô cớ giết, chẳng lẽ ta còn chẳng quan tâm? Diệp lão gia tử, ta kính trọng ngươi, không muốn gây khó dễ với ngươi. Nhưng nếu như ngươi ngay cả chuyện nhà của ta cũng muốn vượt, cái kia chính là đối địch Thiết gia ta, cùng toàn bộ Bảo Thụ Tông ta gây khó dễ.
- Đừng cầm Bảo Thụ Tông áp ta, lão tử của ngươi, người khác sợ hắn, nhưng ta chưa hẳn sợ.
Lão gia tử cười nói:
- Ngươi muốn cùng ta vô nghĩa, nói cái gì quan hệ thân thuộc, cũng có thể. Giang Trần này, là ân nhân của lão phu, lão phu rất thưởng thức hắn, xem hắn như con cháu. Cháu ngoại trai của ngươi vi phạm pháp lệnh bị hắn giết, cái kia là đáng đời. Nếu như ngươi già mà không kính, cứ việc xông đến. Có bản lãnh gì, lão phu tiếp.
Lão gia tử nói, không nhanh không chậm, không có hung thần ác sát, cũng không có hùng hổ. Nhưng thái độ lại minh xác nói cho Thiết trưởng lão, Giang Trần là người hắn coi trọng, muốn động Giang Trần, trước hỏi Diệp Trọng Lâu hắn.
Lời nầy vừa ra, đừng nói Thiết trưởng lão, coi như là Thượng Quan Dực ở một bên, cũng cảm thấy giật mình. Hắn biết Diệp lão gia tử coi trọng Giang Trần, thưởng thức Giang Trần. Nhưng mà, hắn như thế nào cũng không thể tưởng được, lão gia tử lại coi trọng Giang Trần như thế, vì Giang Trần, vậy mà không tiếc công nhiên vạch mặt Thiết trưởng lão, thậm chí mở miệng cảnh cáo Thiết trưởng lão.
Càng lớn hơn là, ngay cả Thiết trưởng lão chuyển ra phụ thân, Diệp lão gia tử cũng bất vi sở động.
Này sao chỉ là thưởng thức đơn giản như vậy?
Đây quả thực là thái độ đối đãi con ruột a.
Nếu không phải xuất thân lai lịch của Giang Trần đều bị người nắm rõ, Thượng Quan Dực cơ hồ sẽ hoài nghi, Giang Trần này có phải con riêng của lão gia tử hay không.
Càng thêm giật mình chính là Điền Thiệu, hắn tuyệt không tưởng được, Diệp lão gia tử cao cao tại thượng, như là Thần linh, vậy mà sẽ vì một thiếu niên từ bên ngoài đến, không tiếc đắc tội cự đầu cường đại nhất Bảo Thụ Tông.
Phải biết rằng, đãi ngộ bực này, coi như là Diệp Dung Thái tử, cũng không hưởng thụ đến.
Trong lúc nhất thời, toàn bộ tổng bộ Long Nha vệ, đều lâm vào im lặng.
Bọn hắn bỗng nhiên minh bạch, Luật Vô Kỵ chết, xem ra là chết vô ích.
Có Diệp lão gia tử cho Giang Trần chỗ dựa, thù này, còn báo thế nào? Dù Dương Chiêu Phó tổng quản thì như thế nào? Dù Thiết trưởng lão thì như thế nào?
Không thấy Thiết trưởng lão ngay cả lão tử của mình cũng chuyển ra, như trước không có hiệu quả gì sao?
Những Long Nha vệ vốn có chút ý động, muốn phản bội Thượng Quan Dực kia, giờ phút này lại có chút do dự.
Dương Chiêu Phó tổng quản, thực đấu qua được Giang Trần sao?
Nếu như nói trước khi lão gia tử xuất hiện, những Long Nha vệ này, cơ hồ không có người tin tưởng, Giang Trần sẽ đấu qua được Dương phó tổng quản.
Ở bọn hắn xem ra, trước mặt trưởng lão Bảo Thụ Tông, Giang Trần lại có thể nhảy đáp, cũng chỉ là một con châu chấu, mệnh không lâu vậy.
Thế nhưng mà, chuyện phát sinh sau đó, lại chuyển biến 180°.
Diệp lão gia tử, vậy mà không tiếc đắc tội Thái Thượng trưởng lão Bảo Thụ Tông, tự mình giữ gìn Giang Trần, còn cường điệu, hắn xem Giang Trần như con cháu.
Lời này, sức nặng đã không tầm thường rồi.
Chỉ suy nghĩ sức nặng của câu nói kia, ai muốn gây khó dễ cho Giang Trần, trước phải suy nghĩ thật kỹ, mình phải chăng chịu đựng được lửa giận của Diệp lão gia tử.
Coi như là Dương Chiêu Phó tổng quản, cũng không có dũng khí, đối địch cùng Diệp lão gia tử
Bảo Thụ Tông là cường đại, là quái vật khổng lồ, nhưng dù sao cùng thế tục liên quan không nhiều lắm. Nhưng Diệp lão gia tử, đây chính là Truyền Kỳ của Thiên Quế Vương Quốc, là tấm bia Bất Hủ.
Nhân vật như vậy, chính là Thần linh của Thiên Quế Vương Quốc.
Hộ Quốc Linh Vương, đừng nói cùng hắn đối địch, chỉ là đi ngang qua cửa nhà, rất nhiều người cũng phải đi đường vòng, sợ xông tới lão gia tử? Xúc phạm cấm kị của lão gia tử?
- Luật Vô Kỵ cái ngu xuẩn này, gây ai không tốt, vậy mà đi gây Giang Trần.
- Ai, Tân Vô Đạo cùng Thích Phụng Tiên, cũng là não tàn a. Vì khoe thành tích, vậy mà công nhiên mâu thuẫn Đại tổng quản, kết quả rơi vào kết cục nát đầu, đáng đời, xem ra sau việc này, Long Nha vệ sẽ có một phen tẩy bài. Trống ra nhiều vị trí như vậy, chúng ta đều có cơ hội rồi.
Updated 3613 Episodes