Chúc Trường Sinh mơ hồ đoán ra được bố cục của Cửu Dương Thiên Tông.
Nói trắng ra, chính là một lần nữa khơi mào tới sự tham gia của Xích Đỉnh trung vực, lần nữa xảy ra va chạm với Vạn Tượng Cương Vực, sau đó Cửu Dương Thiên Tông sẽ xuất hiện, trai cò tranh nhau, ngư ông đắc lợi mà thôi.
Như vậy bọn họ có thể ra vẻ chính nghĩa lên tiếng với Xích Đỉnh trung vực, lại có thể thuận lợi dùng danh nghĩa trùng kiến, danh chính ngôn thuận tiến nhập Vạn Tượng Cương Vực.
Chúc Trường Sinh cười khổ nói:
- THiên Tông cần gì bố trí nhiều như vậy, thời điểm mấy trăm năm trước khi Xích Đỉnh trung vực diệt Vạn Tượng đế quốc là có thể ra tay rồi a.
- Chuyện khi đó xảy ra quá mức bất ngờ, phản ứng của Thiên Tông còn không nhanh như vậy. CÒn nữa, khi đó bản thân Thiên Tông còn dây dưa với mấy thế lực khác, không có nhàn rỗi mà tiến đến. Hơn nữa Xích Đỉnh trung vực dùng danh nghĩa báo thù, bọn họ diệt Vạn Tượng đế quốc, chuyện cũng có nguyên nhân, cho nên Thiên Tông cũng không thể ngang ngược ra mặt chỉ trích cái gì. Nhưng nếu lúc này, cách mấy trăm năm rồi mà Xích Đỉnh trung vực lại vô duyên vô cớ xâm lấn mà nói, chính là xâm lược, khi đó sẽ khác, Thiên Tông muốn ra mặt sẽ có đầy đủ lý do.
Chúc Trường Sinh có cảm giác bừng tỉnh, thoáng cái đã suy nghĩ ra chỗ tinh diêu của bố cục này.
Nói trắng ra, trong sự sắp xếp này không chỉ đơn thuần là Tam Tinh tông, không chỉ đơn thuần là tất cả các tông trong Vạn Tượng Cương Vực, coi như là Xích Đỉnh trung vực cũng thành quân cờ cho Cửu Dương Thiên Tông bày bố.
Thiên Tông lợi dụng cừu hận giữa Vạn Tượng Cương Vực và Xích Đỉnh tủng vực để rồi từng bước xâm lấn.
Không thể không nói, bố cục này đủ tinh diêu, có thể nắm chắc tuyệt đối.
Bởi vì Xích Đỉnh trung vực này cơ hồ không cần kích động, chỉ cần bọn họ biết rõ trong Vạn Tượng Cương Vực xuất hiện ngọc tỷ Truyền quốc và Long ấn trấn quốc mà nói, tự nhiên sẽ vọt tới.
Xích Đỉnh trung vực tuyệt đối không cho Vạn Tượng Đế quốc có cơ hội đông sơn tái khởi.
Mà tâm điểm của bố cục này là ở Vạn Tượng đại điển. Vạn Tượng đại điển chính là một nghi thức long trọng tế điện Vạn Vật đế quốc của Vạn Tượng Cương Vực, là nghi thức trang trọng nhớ tới thời đại huy hoàng của Vạn Tượng Đế quốc khi xưa.
Tế điện Vạn Tượng đế quốc, nhớ lại thời đại đó.
Chuyện này đối với bản thân Xích Đỉnh trung vực là một loại kích thích. Nếu như không phải Xích Đỉnh trung vực không nhìn trúng những tông môn trong Vạn Tượng Cương Vực thì bọn họ sợ rằng đã sớm vọt tới rồi.
Một khi Xích Đỉnh trung vực phát hiện ra ngọc tỷ Truyền quốc và Long ấn trấn quốc lần nữa xuất thế, bọn họ tất nhiên sẽ đa nghi, sẽ hoài nghi liệu đây có phải là dấu hiệu của Vạn Tượng đế quốc phục hưng hay không.
Bởi vậy, bọn họ không tới ngăn cản mới là lạ.
Sau khi Chúc Trường Sinh hiểu rõ bố cục, lại cảm thấy còn có một vấn đề mà hắn không nghĩ ra:
- Ngụy sứ giả, cái gọi là ngọc tỷ Truyền quốc và Long ấn trấn quốc chẳng lẽ đã rơi vào trong tay Thiên Tông?
Ngụy Tử Khoa cười ha hả, nhưng lại lắc đầu nói:
- Làm sao có thể rơi vào trong tay Thiên Tông được cơ chứ?
- Vậy thì... Trung tâm của sự sắp xếp này không phải cần hai thứ đó sao? Đến lúc đó Vạn Tượng đại điển diễn ra, không phải là hai vật này một lần nữa xuất thế sao?
- Đồ vật là vật chết, người là sống. Hai vật kia nói không chừng đã sớm không còn ở hậu thế, muốn tạo ra hai thứ như đúc hai thứ đã biến mất mấy trăm năm cũng không phải là việc gì quá khó khăn. Hai vật này có ý nghĩa tượng trung. Nói trắng ra ta chỉ cần ý nghĩa tượng trung của hai vật này mà thô. Về phần bản thân chúng là thật hay giả lại không quan trọng.
Chúc Trường Sinh ngây ra như phỗng, rốt cuộc hắn biết vì sao Cửu Dương Thiên Tông lại bình tĩnh như vậy.
Làm giả hai vật kia còn không dễ dàng hay sao?
Trong cấm địa của Đan Tiêu cổ phái, lại nửa năm nữa qua đi.
Mỗi ngày Giang Trần đều tu luyện, thu hoạch ngập tràn, thực sự có cảm giác đắm chìm vào bên trong.
Tuy rằng đã bị vây khốn hơn một năm, thế nhưng một khi Giang Trần tiến vào trong trạng thái tu luyện, cơ hồ hắn đã quên tình cảnh của chính mình.
Tuy rằng hắn một lòng muốn đi ra ngoài, thế nhưng ở nơi này tu luyện quả thực khiến cho Giang Trần có một loại cảm giác như cá gặp nước.
Lại nửa năm trôi qua, thực lực của hắn lần nữa đột phá.
Nguyên Cảnh cửu trọng.
Hai tháng trước Giang Trần lần nữa nghịch thiên vượt qua bước vào Nguyên Cảnh cửu trọng.
Mà hai tháng sau khi đột phá, Giang Trần không ngừng cố gắng, bước vào hàng ngũ Nguyên Cảnh cửu trọng đỉnh phong.
Hôm nay phương diện võ đạo cảnh giới của hắn đã đuổi kịp Thẩm Thanh Hồng khi trước, cách Thánh Cảnh cũng chỉ có nửa bước xa.
Nhưng mà cùng là Nguyên Cảnh cửu trọng đỉnh phong, Giang Trần bất kể là sức chiến đấu hay là nhận thức về võ đạo đều gấp mấy lần Thẩm Thanh Hồng.
Trong thời gian khổ tu ở cấm địa Đan Tiêu cổ phái, sức chiến đấu của Giang Trần cơ hồ không ngừng tăng trưởng giống như bay vậy.
Các phương diện, thần thông đều được tăng lên một mảng lớn.
Giang Trần hiện tại đừng nói là loại Thánh Cảnh nhất trọng như Uông Hàn, cho dù là Đinh Đồng không chết, hiện tại để Giang Trần và Đinh Đồng đối kháng chính diện, Giang Trần cũng chỉ có vui mừng mà không có chút lo sợ nào.
Cho dù không có cách nào chiến thắng, tuyệt đối sẽ không bị thua.
Tỷ lệ thắng bại có lẽ là năm năm.
Coi như đối mặt với cường giả Thiên Thánh Cảnh, Giang Trần cho dù không địch lại cũng nắm chắc toàn thân nhẹ nhàng trở ra.
- Còn thời gian chín tháng, ta nhất định phải đột phá Thánh Cảnh, đạt được truyền thừa trong tháp truyền thứa. Khống chế đầu mối then chốt của trận pháp, rời khỏi nơi này, trở lại Đan Kiền cung... Nhất định, nhất định phải tới kịp Vạn Tượng đại điển.
Trong thời gian hai năm qua, Giang Trần luôn tự nhủ những lời này mà không ngừng nỗ lực.
Hắn luôn có một loại dự cảm, Vạn Tượng đại điển lần này nhất định sẽ có rất nhiều chuyện lớn xảy ra.
Sau khi tiến vào Nguyên Cảnh cửu trọng, mục tiêu cách tháp truyền thừa của Giang Trần ngày càng gần hơn.
Thời gian 2 tháng này, Giang Trần luôn nghiên cứu trận pháp thứ ba. Chỉ cần phá vỡ trận pháp thứ ba ngày là Giang Trần có thể đối mặt trực diện với tháp truyền thừa.
Trận pháp thứ ba này có tên là Đại Mộng Xuân thu trận.
Muốn đi tới tháp truyền thừa thì phải thông qua ba trận pháp, thứ nhất là Tiểu Vô tương trận, là ảo trận, thứ hai là U Cổ Thất Sát trận cũng là sát trận, như vậy Đại Mộng Xuân thu trận thứ ba này chính là tử trận.
Tử trận này không phải chỉ là một tử trận không có người chủ trì mà là một trận pháp cửu tử nhất sinh.
Một khi tiến vào trận này, nếu như không tìm được con đường sống duy nhất bên trong trận pháp thì sẽ vĩnh viễn bị vây khốn bên trong trận, bị vây khốn tới già.
Trận pháp này tên là Đại Mộng Xuân thu trận, tên như ý nghĩa, tiến vào trận pháp này chính là một hồi đại mộng. Chờ sau khi ngươi tỉnh lại đã phát hiện ra trải qua vô số xuân thu nóng lạnh bản thân đã dần dần già đi.
Updated 3613 Episodes