Giang Trần được trọng tài cho phép, thong dong cười nói:
- Nếu đổ đấu luyện chế Vạn Thọ Đan, như vậy vì công bình để đạt được mục đích, cá nhân ta đề nghị, song phương đổ đấu, đều dùng Đan Đỉnh bình thường nhất, Đan Hỏa bình thường nhất. Chỉ có áp chế các loại nhân tố khách quan, mới có thể khảo nghiệm kỹ thuật chính thức. Nếu không, lấy ra một Đan Đỉnh nghịch thiên, dựa vào Đan Hỏa nghịch thiên trong cơ thể, đây không phải kỹ thuật, đây là ưu thế trang bị. Dù thắng, cũng thắng không võ. Nếu như thua, chỉ sợ cũng khó tâm phục. Chư vị đều là nhân vật cự đầu của lĩnh vực đan đạo, tin tưởng đề nghị thô thiển của tiểu tử, chư vị nhất định có thể lý giải.
Giang Trần nói ra đề nghị này, những trọng tài kia, cả đám châu đầu ghé tai, đều rất chấp nhận. Không quản bọn hắn nhìn không tốt Lưu Ly Vương Thành đến cỡ nào. Thế nhưng mà lời này, bọn hắn đều cảm thấy có đạo lý.
Như loại đổ đấu sở hữu đan phương này, so đúng là kỹ thuật. Kỹ thuật ai cao, xác suất người đó là chủ nhân chính thức của Vạn Thọ Đan tự nhiên cũng cao.
Giả mạo, cuối cùng ở phương diện kỹ thuật, là không có cách nào so với nguyên sang.
Hơn nữa, những nhân vật lĩnh quân đan đạo này, lĩnh ngộ của bọn hắn đều phi thường cao. Mà Giang Trần nói lời này, rất có ý tứ Phản Phác Quy Chân, cũng đưa tới bọn hắn cộng minh.
Đan đạo tu luyện tới trình độ như bọn hắn, thường thường có thể hóa phồn vi giản, đại xảo nhược chuyết. Có đôi khi, thật đúng là không cần trang bị nghịch thiên, mà dựa vào kỹ thuật tinh khiết đến luyện chế đan dược.
Dù sao, đối với một Đan Vương mà nói, Cực phẩm trang bị cố nhiên là tốt. Nhưng mà trong quá trình luyện đan, hưởng thụ sung sướng của kỹ thuật, đó cũng là không thể thiếu.
- Đan Cực bệ hạ, vị Chân Đan Vương này đề nghị, cực kỳ có lý. Bệ hạ cũng là đan đạo cự phách, không biết bên các ngươi định như thế nào?
- Đúng vậy, muốn quyết sở hữu Vạn Thọ Đan, còn phải từ kỹ thuật suy tính. Dựa vào trang bị, cái kia hoàn toàn chính xác có ý ăn gian.
- Dựa vào trang bị, bản thân liền rơi vào tầm thường. Ta ủng hộ dùng Đan Đỉnh bình thường, dùng Đan Hỏa bình thường. Bình bình đạm đạm gặp chân lý.
Trong lúc nhất thời, những trọng tài kia ngược lại đều ủng hộ đề nghị này của Giang Trần.
Không thể không nói, Giang Trần bỗng nhiên ra chiêu, đem bố trí bên Đan Cực Đại Đế, thoáng cái quấy đến loạn thất bát tao.
Bên Đan Hỏa Thành này, sau khi Kê Lang Đan Vương từ Bất Diệt Thiên Đô đạt được đan phương, nghiên cứu lâu như vậy, luyện chế Vạn Thọ Đan này, trình độ cũng nước lên thì thuyền lên.
Cho nên, hắn mới có thể đề nghị trực tiếp đổ đấu luyện chế Vạn Thọ Đan.
Bởi vì hắn có tự tin, nếu như trực tiếp đánh bạc luyện chế Vạn Thọ Đan, hắn có chín thành chín thắng.
Dù sao, hắn ở phương diện kỹ thuật tăng lên rất lớn, hơn nữa có Cực phẩm trang bị trợ giúp, luyện chế mấy viên Vạn Thọ Đan tư chất Thượng phẩm, tuyệt đối không nói chơi.
Chỉ là, bọn hắn tính toán, Giang Trần như thế nào nhìn không ra?
Với tư cách người đạo văn, lực lượng của bọn hắn, cuối cùng là không cách nào so với Giang Trần. Giang Trần kiếp trước kiếp nầy, đối với Vạn Thọ Đan quen thuộc hạng gì?
Tay khẽ vẫy, liền phá vỡ ý định của đối phương.
Hơn nữa, chuyện cho tới bây giờ, nếu như Kê Lang không ứng chiến, vậy hắn là chột dạ.
Thế nhưng mà ứng chiến, dùng Đan Đỉnh, Đan Hỏa bình thường, cái này đối với hắn mà nói, tuyệt đối là một loại khảo nghiệm. Dù sao lúc trước hắn còn chưa bao giờ thử qua như vậy.
Đâm lao phải theo lao, rồi lại không thể không xuống.
Kê Lang biết rõ, nếu như mình cự mà không chiến, lần này thể diện của Đan Hỏa Thành sẽ mất hết. Cùng Đan Cực Đại Đế trao đổi ánh mắt một cái, Kê Lang Đan Vương mỉm cười:
- Đã như vầy, vậy thì theo như phương pháp hắn nói đến đấu.
Giang Trần thấy Kê Lang đáp ứng, nhưng trong lòng thì cười cười, biết rõ tiết tấu của Kê Lang đã bị mình quấy rầy.
- Đây chỉ là ván đầu tiên. Không biết các hạ đối với ước hẹn ba cục, dám ứng chiến hay không?
Giang Trần không có ý định bỏ qua người này.
Hắn muốn kéo đối phương xuống nước, muốn đối phương thua, hơn nữa muốn đối phương thua mất hết mặt.
Muốn đánh chủ ý Vạn Thọ Đan của ta? Vậy thì phải gánh chịu hậu quả tham lam.
Kê Lang nhướng mày:
- Ba cục? Ngươi còn có đề nghị gì?
Giang Trần cười nhạt nói:
- Đều nói, Vạn Thọ Đan là nguyên sang của Khổng Tước Thánh Sơn chúng ta, nghiên cứu mấy trăm năm, học vấn nhiều lắm. Ta chỉ sợ ta nói ra, ngươi không dám ứng chiến, thậm chí ngươi nghe cũng chưa từng nghe qua.
Trong nội tâm Kê Lang bỗng nhiên hiện lên một tia dự cảm bất hảo. Bất quá hắn lập tức khu động thần thức, đuổi mất những tạp niệm này.
Nhìn điệu bộ này của Khổng Tước Thánh Sơn, hẳn cũng là nắm giữ đan phương Vạn Thọ Đan. Dùng bên Đan Hỏa Thành phỏng đoán, đan phương Vạn Thọ Đan của Khổng Tước Thánh Sơn, rất có thể là từ tù binh của Đan Càn Cung khảo vấn được.
Nói cách khác, đan phương bọn hắn lấy được, cuối cùng nơi phát ra là giống nhau, đều tới từ Đan Càn Cung.
Về phần đối phương nói Khổng Tước Thánh Sơn nghiên cứu mấy trăm năm, Kê Lang căn bản không tin, Đan Cực Đại Đế cùng cả Đan Hỏa Thành đều không tin.
Nếu như Khổng Tước Thánh Sơn ngươi thật sự nghiên cứu mấy trăm năm, không có khả năng một chút tiếng gió cũng không có. Đây tuyệt đối là quảng cáo rùm beng.
Lai lịch Vạn Thọ Đan của mọi người đều không sai biệt lắm, Kê Lang cảm thấy, mình có cái gì phải lo lắng?
Mọi người lấy được là đan phương đồng dạng, trình độ nghiên cứu của Lưu Ly Vương Thành, có thể hơn Đan Hỏa Thành sao?
Kê Lang không tin, Đan Vương của Khổng Tước Thánh Sơn, có tư cách gì cùng mình đánh đồng.
Hôm nay gặp tiểu tử này nói bốc nói phét, không ngừng đảo loạn thế cục, phép khích tướng tầng tầng lớp lớp, khiến cho Kê Lang liên tiếp bại lui.
Hôm nay định thần lại, Kê Lang không thể không hoài nghi, không phải tiểu tử này cố ý giả thần giả quỷ chứ, rõ ràng không có nhiều thủ đoạn như vậy, lại cố ý lừa gạt ta?
Kê Lang cẩn thận tưởng tượng, cảm thấy càng nghĩ càng có đạo lý. Nơi phát ra đan phương đồng dạng, Lưu Ly Vương Thành có thể chơi ra trò gian trá gì?
- Nhất định là Lưu Ly Vương Thành biết rõ phần thắng không lớn, nên cố ý làm ra nghi binh, muốn dụ ta mắc lừa, để cho ta e sợ, trong nội tâm đối với bọn họ sinh ra nghi kị, sau đó bọn hắn thừa dịp hư mà vào.
Kê Lang phân tích đến phân tích đi, đều cảm giác đối phương có lẽ chơi không ra cái gì. Nói nhiều như vậy, cái gọi là ba cục, đơn giản là lừa gạt hắn, để cho mọi người cảm thấy Kê Lang hắn không dám nghênh chiến.
Nói trắng ra, cái này là không thành kế.
- Không thể bị tiểu tử này lừa gạt, ngược lại yếu đi uy thế của Đan Hỏa Thành ta. Xem hắn có thể chơi ra cái bịp bợm gì. Ba cục thì ba cục. Luôn quay chung quanh Vạn Thọ Đan này làm văn, dù đánh bạc 100 cục, Kê Lang ta có gì phải sợ?
Nghĩ tới đây, Kê Lang lại khôi phục thong dong trước kia, đạm mạc cười cười:
- Ba cục liền ba cục, Đan Hỏa Thành ta đã là nguyên sang của Vạn Thọ Đan, ngươi muốn đánh bạc 300 cục, cũng đồng dạng là tự rước lấy nhục.
Updated 3613 Episodes