́u tốc độ. (2)
Vô Song đại đế thấy Giang Trần lập tức có thể tăng tốc, trong lòng âm thầm cảm thấy kỳ quái, hắn cũng lần nữa tăng tốc.
Hai người cứ như vậy, ngươi truy ta đuổi, tốc độ đều không ngừng đề thăng. Không ngừng luân chuyển, vượt lên đầu rồi lại bị đuổi theo, bị vượt qua, rồi lại vượt lên.
Hai thời thần sau, hai người không ngờ đã phi hành được mấy vạn dặm.
- Ha ha, thống khoái, thống khoái.
Vô Song đại đế cười ha hả:
- Lão đệ, không thể tưởng tượng được một hậu sinh như lão đệ lại có tốc độ như vậy. Lão ca ta thiếu chút nữa đã bại trong tay ngươi.
Giang Trần cuối cùng cũng không có thiêu đốt lực lượng huyết mạch, nhưng mà hắn cũng biết, Vô Song đại đế cũng không có hoàn toàn thi triển ra toàn bộ thủ đoạn của mình.
Hai người trên danh nghĩa là bất phân thắng bại.
- Lão ca, thua là thua. Ta biết rõ lão ca nhường ta một chút. Ha ha.
Ở trước mặt Vô Song đại đế, Giang Trần cũng không có tự kiêu.
- Đúng vậy, tiểu tử ngươi nhất định cũng không có dùng tuyệt chiêu.
Vô Song đại đế cũng nghiêm túc nói.
Hai người đều cười ha hả, bởi vì hai người hoàn toàn điên cuồng phi hành, bởi vậy Lưu Chấn và đầu tọa kỵ kia lại bị rớt lại ở phía sau.
Cũng may tốc độ của tọa kỵ Vô Song đại đế cũng cực nhanh. Sau đó không lâu liền đuổi tới nơi. Bởi vì tốc độ của đầu tọa kỵ này cũng cực nhanh, hơn nữa trước đó có Vô Song đại đế đe dọa, cho nên tuy rằng trên đường đi Lưu Chấn này sợ hãi, thế nhưng cuối cùng cũng không có gặp bất kỳ nguy hiểm nào.
Chỉ là tốc độ của tọa kỵ kia khiến cho trên đường đi Lưu Chấn căn bản không dám mở to mắt, trái tim cơ hồ nhảy ra khỏi lồng ngực.
Tốc độ này thực sự quá nhanh, nhanh cơ hồ vượt qua cực hạn mà hắn có thể thừa nhận được.
Nhìn thấy vẻ mặt Lưu Chấn trắng bệch, Giang Trần cũng cảm thấy có chút thú vị.
- Nhị vị đại nhân, các người... Sao các ngươi lại chạy tới trước rồi?
Lưu Chấn nhìn thấy bọn họ cũng cảm thấy trợn mắt há hốc mồm.
Hắn còn cảm thấy tốc độ của đầu tọa kỵ này nhanh như vậy, hắn có nên dừng lại ở nơi nào chờ nhị vị đại nhân này hay không? Dù sao ở một mình hắn cũng có chút lo lắng.
Không ngờ hắn chẳng những không đợi người ta, mà ngược lại người ta còn ở nơi này chờ hắn.
Vô Song đại đế và Giang Trần đều nhìn nhau cười lớn. Hiển nhiên biểu lộ của Lưu Chấn khiến cho hai người cực kỳ vui vẻ.
Lưu Chấn dường như cũng biết mình có chút ngây ngốc, hắn cười hắc hắc, tự giễu mình:
- Xem ra tiểu nhân vật thực sự là ếch ngồi đáy giếng. Đánh giá thấp thực lực của nhị vị đại nhân a.
Hai ngày, bọn họ chính thức tiến vào đại bàn của Tà Nguyệt Thượng vực.
Nhưng mà cách Sương Nguyệt thành còn có một hai ngày lộ trình. Tà Nguyệt Thượng vực ở khu vực tây bắc của bát vực, cương vực nhân loại vô cùng bao la, thế nhưng Tà Nguyệt Thượng vực cũng là tồn tại số một số hai trên bát vực.
Ở bát vực, địa phương tây bắc là địa phương khốc liệt nhất. Một năm bốn mùa đều vô cùng nóng bức. Không chia xuân hạ thu đông.
Giang Trần lại cảm thấy kỳ quái:
- Mạch lão ca, lão ca nói Tà Nguyệt Thượng vực, còn có Sương Nguyệt thành này, xem ra những tên này hoàn toàn không hợp với phong cảnh a. Nơi này nóng bức như vậy, vì sao hết lần này tới lần khác lại lấy một cái tên là Sương Nguyệt thành vậy?
Quả thực Giang Trần có chút khó hiểu, theo lý thuyết mà nói, loại danh tự như Sương Nguyệt thành này khiến cho người ta có cảm giác như băng sương ngàn dặm.
- Ha ha, cái này ngươi đừng hỏi lão ca, ta cũng không biết. Chỉ sợ cả Tà Nguyệt Thượng vực cũng không có ai nói rõ được a. Bất quá ta nghe nói thời đại thượng cổ, Tà Nguyệt Thượng vực này khí hậu không phải như bây giờ.
Vô Song đại đế cười nói.
- Thần Uyên đại lục này quả thực khắp nơi đều hiện lên vẻ thần ký a.
Giang Trần cảm thán.
Đối với SƯơng Nguyệt thành, Giang Trần còn không có ấn tượng gì. Nếu như không phải đạt được một ít tin tức tình báo từ phía Ngưu Ngũ Hoa, hắn căn bản sẽ không chạy tới Tà Nguyệt Thượng vực làm gì.
Mặc kệ phụ thân Giang Thụ Phong có thăm dò được tin tức mẫu thân hay không. Giang Trần đều quyết định tới nhìn xem. Dù là thăm dò được tin tức của mẫu thân cũng tốt.
Tuy rằng Giang Trần đối với thân mẫu hoàn toàn không có ấn tượng gì, nhưng mà vì phụ thân Giang Thụ Phong, Giang Trần cũng không thể không xâm nhập điều tra một phen.
Nhìn vào phần chấp nhất, thương yêu của phụ thân dành cho mẫu thân. Trực giác Giang Trần cảm thấy, mẫu thân ở kiếp này tuyệt đối là một nữ tử đáng để phụ thân yêu thương.
Hai ngày sau, ba người Giang Trần chính thức tới Sương Nguyệt thành. Sau khi tiến vào Sương Nguyệt thành, hán tử thấp bé kia không có nuốt lời, giao nộp một gốc Thiên Oánh thảo cho Giang Trần. Song phương ước định, ba ngày sau gặp lại ở một nơi khác. Đến lúc đó lại nói chi tiết về thỉnh cầu tiếp theo của hắn.
Sương Nguyệt thành là thành thị hạch tâm ở khu vực tây bắc của bát vực, tuy rằng không có cách nào so với Đan Hỏa thành, thế nhưng cũng là một khỏa minh châu trên bát vực.
Nơi này đại biểu cho trung tâm của Tà Nguyệt Thượng vực, đại biểu cho vinh quang của Tà Nguyệt Thượng vực.
Cảm nhận được phong cảnh đặc biệt ở nơi này, thế nhưng Giang Trần cũng không có tâm tư đi thưởng thức. Nghĩ tới phụ thân Giang Thụ Phong, trong lòng Giang Trần lập tức cảm thấy vô cùng áp lực.
- Lão đệ, lão đệ có tâm sự hay sao?
Lực nhận biết của Vô Song đại đế rất mạnh.
Giang Trần cũng không phủ nhận.
- Lão ca, có một số việc ở trong lòng, liên quan tới an nguy thân nhân. Mỗi khi nghĩ tới, trong lòng có chút hoảng loạn.
Vô Song đại đế vô cùng đồng cảm, nói:
- Chúng ta không sợ trời, không sợ đất. Nhưng mà người chí thân của mình cuối cùng là nơi mà chúng ta mềm lòng nhất. Cuối cùng cũng là nhược điểm của chúng ta. Ngươi biết lão ca ta vì sao không mang theo tẩu tử ngươi vào Đan Hỏa thành hay không? TA sợ có người lợi dụng tẩu tử ngươi để đối phó với ta.
Vô Song đại đế cảm khái như vậy khiến cho Giang Trần cũng cảm động lây.
Ở kiếp này hắn đã không chỉ một lần bị người ta dùng người thân áp chế. Điều này cũng khiến cho những lần sau Giang Trần học khôn hơn.
Ngẫm lại kiếp trước, bản thân mình là vướng víu của phụ thân Thiên Đế. Có lẽ phụ thân Thiên Đế có rất nhiều địch nhân, tất cả những địch nhân đó có lẽ đều từng suy nghĩ muốn dùng hắn áp chế phụ thân Thiên Đế a.
Tinh thần Giang Trần sa sút, hắn cũng lo lắng ở kiếp này có người dùng phụ thân Giang Thụ Phong tới áp chế hắn. Một khi loại chuyện này xảy ra, Giang Trần cho dù có ngàn vạn thần thông cũng bó tay chịu trói.
Dù sao, hai chữ phụ thân này, đối với hắn mà nói quá nặng. Là cánh cửa tâm lý mà hắn không thể nào vượt qua được.
- Trước tiên đừng có nghĩ nhiều như vậy. Ngươi còn trẻ tuổi, trên lưng không nên gánh vác quá nhiều thứ. Học người trẻ tuổi của Tà Nguyệt Thượng vực này, đây là một địa phương rất hiểu phong hoa tuyết nguyệt a. Ngươi nhìn xem, nữ hài ở đây, các nàng đều sáng sủa hoạt bát, đặc biệt nóng bỏng hào phóng. Lão ca khuyên ngươi, nắm lấy cơ hội...
Updated 3613 Episodes