Người của Tỉnh Tam gia chết trong khách điếm, đây chính là chuyện lớn bằng trời a. Tỉnh Tam gia giận dữ, cả Sương Nguyệt thành cũng phải run lên, chứ đừng nói là một khách điếm nho nhỏ như của hấn.
Chưởng quỹ này muốn trốn, hiện tại hắn không còn tâm tư đi xem náo nhiệt. Hắn đi thẳng tới cửa khách điếm, nói với tất cả tiểu nhị:
- Mau mau, tất cả mọi người lĩnh tiền công, giải tán ngay tại chỗ. Rời khỏi Sương Nguyệt thành, càng nhanh càng tốt.
Sắc mặt tên chưởng quỹ này trắng bệch, trực tiếp phát tiền công. Lúc này cũng mặc kệ bao nhiêu, phát lung tung một chút, sau đó thu thập châu báu, nữ trang, bỏ trốn mất dạng.
Đám tiểu nhị thấy chưởng quỹ đã đi, bọn họ còn không biết trời đã sụp xuống rồi hay sao? Cả đám sắc mặt trắng bệch, nhanh như chớp chạy đi.
Khách điếm lớn như vậy nói bỏ là bỏ.
- Ngươi... Tiểu tử ngươi dám giết người của Tỉnh tam gia?
Tên đại hán cường tráng kia vô cùng chấn động, nhìn qua bộ dáng của thủ hạ, vẻ mặt khó có thể tin nổi.
Thiếu niên lãnh ngạo kia không có chút biểu hiện gì trên mặt, chỉ lạnh nhật nói:
- Tỉnh Tam gia là ai? Nói, các ngươi tới nơi này làm g ì? Nếu nói không rõ, các ngươi cũng đừng đi nữa.
Tên đại hán cường tráng kia lúc này toàn thân chấn động, tuy rằng hắn là Hoàng cảnh nhất trọng, tu vi so với hai đồng bạn cường hãn hơn không ít.
Thế nhưng mà bị ánh mắt của thiếu niên này nhinf chằm chằm vào, người không nhịn được mà sởn hết gai ốc lên.
Hắn rốt cuộc có chút hối hận, hối hận mình quá liều lĩnh. Nhìn thiếu niên lãnh ngạo này, dường như không phải làn người trẻ tuổi mà hắn muốn tìm a.
Nếu như quả thực vì tìm nhầm mà gây thù chuốc oán, tạo ra phiền phức lớn như vậy, vậy thì quá không đáng.
Thiếu niên này ngay cả Tỉnh Tam gia cũng không biết, tại sao lại là người trẻ tuổi kia được? Hơn nữa thiếu niên này nhìn thế nào cũng giống như là loại người coi trời bằng vung, bằng không màn ói, sao lại ở một địa phương lạ lẫm, nói giết người là giết người như vậy? Hơn nữa sau khi giết, một chút áp lực cũng không có. Bộ mặt vẫn lạnh lẽo, cứng đờ như cương thi vậy.
Không thể không nói, con người có đôi khi vô cùng ti tiện.
Chính thức đối mặt với người mà phải cúi đầu khom lưng với bọn họ, con mắt chưa chắc đã nhìn người ta một chút.
Con chân chính đối với người có thể giết chết bọn họ. Bọn họ còn phải chăm chú đối đãi.
- Bằng hữu, Tỉnh Tam gia... Tỉnh Tam gia chúng ta là Phó đà chủ phân đà thứ nhất của Nguyệt Thần giáo tại Sương Nguyệt thành. Ở SƯơng Nguyệt thành này coi như thành chủ Sương Nguyệt thành cũng phải cho Tỉnh Tam gia vài phần mặt mũi a.
- Nguyệt Thần giáo?
Thiếu niên kia sững sờ, lắc đầu nói:
- Chưa từng nghe qua, rất lợi hại đúng không?
Tên đại hán cường tráng kia muốn khóc, hắn biết rõ lần này mình thực sự đụng phải một tên điên rồi. Ngay cả Nguyệt Thần giáo cũng dám nói chưa từng nghe nói qua, người này tuyệt đối không phải là thiện nam tín nữ gì.
Hắn cũng không tin trong cương vực nhân loại này có người chưa nghe nói qua Nguyệt Thần giáo, nói không biết hiển nhiên là cố ý. Mà người ta dám ở trong địa bàn mà Nguyệt Thần giáo khống chế, nói không biết, nhất định là có lực lượng của hắn.
- Lão đại, không cần quan tâm nhiều như vậy, chúng ta cùng tiến lên, ta cũng không tin không bắt được tiểu tử này. Tiểu tử này dám cả gan giết huynh đệ chúng ta, ở Sương Nguyệt thành này là địa bàn của Tỉnh Tam gia chúng ta. Tà Nguyệt Thượng vực lại là địa bàn cuura Nguyệt Thần giáo, mặc kệ tiểu tử này có địa vị gì, ở địa bàn của mình làm gì tới phiên hắn giương oai?
- Đúng, tiểu tử, đến Sương Nguyệt thành, là long cũng phải cuộn tròn, là hổ...
Tên thiếu niên lãnh ngạo kia đột nhiên nhíu mày nói:
- Nếu như ta không cuộn tròn thì sao?
- Vậy là ngươi tự mình muốn chết.
Tên đại hán kia cũng bị thái độ của thiếu niên lãnh ngạo này chọc giận triệt để, tay tạo thành trảo, một đạo pháo hoa đột nhiên bắn lên trời.
Đây là tín hiệu gọi đồng bạn, tín hiệu này vừa mới phát ra, các đồng bạn trong phân đà thứ nhất của Nguyệt Thần giáo sẽ đuổi tới.
Thậm chí cả Tỉnh Tam gia cũng đích thân đuổi tới.
Đến lúc đó cho dù tiểu tử này có ba đầu sáu tay thì tính thế nào chứ?
- Tiểu tử, ngoan ngoãn thú thủ chịu trói, ở trước mặt Tam gia chúng ta, chúng ta còn có thể cầu tình thay ngươi.
- Đúng vậy, không cần biết ngươi có địa vị gì. Ở Sương Nguyệt thành này ngươi đừng mong hoành hành.
Đám ác nô của Tỉnh Tam gia sau khi phát ra tín hiệu cầu cứu, lực lượng bắt đầu tràn trề. Lại nói bọn họ hiện tại dù sao cũng chỉ có sáu ngươi, tiểu tử này chỉ có một mfinh. Sau người bọn họ cho dù không đánh lại hắn ta, thế nhưng tự bảo vệ mình một chút có lẽ cũng được a? Đợi sau khi tiếp viện tới thì chính là lúc tiểu tử này phải chết.
- Om sòm.
Tên thiếu niên lãnh ngạo kia trầm giọng nói, ánh mắt giống như dao đảo qua tất cả đám đại hán này:
- Các ngươi đã muốn chết vậy thì ta sẽ tiễn đưa các ngươi một đoạn đường.
Tên đại hán cầm đầu biến sắc, quát:
- Mọi người không nên tản ra, hợp lực bày trận.
Nói xong hắn lại nói với thiên niên lãnh ngạo kia:
- Thiếu niên, ngươi không nên chấp mê bất ngộ. Ngươi có thể thắng mấy người chúng ta, chờ đại quân phân đà thứ nhất của chúng ta tới nơi, ngươi cũng khó mà thoát khỏi cái chết. Chúng ta lần này tới tìm kẻ lừa đảo kia, không có chuyện liên quan tới ngươi.
- Lừa đảo? Là ai lừa đảo?
Thiếu niên lãnh ngạo này sững sờ nói.
- Chính là gia hỏa cầm hai gốc linh dược Thiên cấp lừa gạt Tỉnh Tam gia.
Thiếu niên lãnh ngạo này nao nao:
- Có phải là người nhìn qua hơn hai mươi tuổi, đi linh dược phổ tìm linh dược giải độc đúng không?
- Đúng vậy, ngươi biết hắn? Hắn lừa gạt một gốc Tiếu Bồ đề từ chỗ Tam gia chúng ta. Chẳng lẽ ngươi thực sự là đồng đảng của hắn?
Tên đại hán cường tráng kia biến sắc.
Thiếu niên kia nhếch miệng cười cười:
- Nói như vậy đúng rồi. Các ngươi không có tìm nhầm a.
Tên thiếu niên này tự nhiên chính là Long Tiểu Huyền sau khi biến hóa thành nhân loại. Hắn từ đầu còn có chút khó hiểu, thế nhưng sau khi biết rõ đám người này tới tìm Giang Trần, hắn lại cười lớn.
- Ngươi quả nhiên là đồng đảng của hắn.
Tên đại hán kia biến sắc.
- Các người tìm thấy hắn rồi định làm gì hắn?
Long Tiểu Huyền vẫn ung dung hỏi.
- Hừ, dám cả gan lừa gạt Tam gia, đó chính là tử tội.
Một tên ác nô kêu gào nói.
Vừa mới nói ra, tên đại hán cầm đầu quả thực muốn quỳ xuống, trong lòng thầm nghĩ, con mẹ ngươi sao nhiều chuyện như vậy? Lúc này sao tự nhiên lại cứng rắn như thế?
Đây chính là lúc kéo dài thời gian, đợi kéo dài qua khoảng thời gian này, đồng bạn sẽ chạy tới. Lúc đó muốn nói thế nào mà chẳng được. Cần gì phải nói những lời đó lúc này?
Tên thiếu niên lãnh n gạo kia nghe vậy cười hắc hắc, bỗng nhiên gật đầu nói:
- Tốt, nếu như là tử tội, vậy ta đây thay hắn làm tăng thêm mấy cái tử tội a.
Trong khi nói chuyện thiếu niên lãnh ngạo này bỗng nhiên giống như quỷ mị xuất động, cả thân thể bỗng nhiên không ngừng lắc lư, quanh thân thể tức thì có mây mù nhàn nhạt.
Updated 3613 Episodes