Nói thật, Giang Trần làm như vậy là cố ý ra oai phủ đầu.
Dù sao, nghe lời một phía từ miệng Tử Yên tông lão này, Giang Trần cũng không quá tin. Cho nên hắn muốn đột nhiên xuất hiện, tới quan sát một chút.
Hiện tại nhìn phản ứng của Tử Yên tông lão này, hẳn không có âm mưu gì.
- Giang... Giang Trần thiếu chủ.
Tử Yên tông lão sững sờ, trên mặt lập tức hiện lên vẻ đại hỉ, nói:
- Giang Trần thiếu chủ, quả nhiên người thủ tín, rốt cuộc cũng đại giá quang lâm.
- Được rồi, lời nói khách khí ta cũng không nói nữa.
Giang Trần khoát tay nói tiếp:
- Ta nhìn Tử Yên tông ngươi, dường như không có động tĩnh gì lớn a.
Tử Yên tông lão thở dài nói:
- Đội ngũ chúng tiểu nhân phái ra đã xuất phát. Tại hạ còn có một môn vũ kỹ công pháp còn chưa hoàn toàn thông hiểu đạo lý, cần minh tưởng kích thích một chút. Qua ba năm ngày nữa, ta nhất định sẽ tự mình đi tới đó. Lần này thế lực lớn của Phượng Minh hạ vực chúng ta cơ hồ đều mời chỗ dựa sau lưng. Giang Trần thiếu chủ, tại hạ còn tưởng rằng Tử Yên tông chúng ta phúc duyên nông cạn, không có cơ hội nghênh đón đại giá của Giang Trần thiếu chủ a.
Tử Yên tông lão có chút hưng phấn:
- Nếu như cao thấp Tử Yên tông biết rõ Giang Trần thiếu chủ đại giá quang lâm, nhất định sĩ khí sẽ đại chấn.
Giang Trần khoát tay chặn lại, không chút khách khí ngắt lời:
- Việc này không nên rêu rao. Nếu như ngươi muốn chiếm được tiên cơ trong lúc thăm dò Trầm Hương cốc, cũng đừng tùy tiện lộ ra át chủ bài của mình.
Giang Trần cũng nhìn ra được, Tử Yên tông lão này có chút đắc ý quên mình.
Tử Yên tông lão kia bị Giang Trần nhắc nhở như vậy cũng giật mình phục hồi tinh thần, vội vàng gật đầu nói:
- Đúng đúng, vẫn là Giang Trần thiếu chủ chu đáo.
Tuy rằng danh khí thiếu chủ của Lưu Ly vương thành khá lớn, thế nhưng mà thế giới nay từ trước tới nay không thiếu đại nhân vật. Nếu như bạo lộ át chủ bài quá sớm, quả thực có khả năng mất đi tiên cơ.
- Nói qua một chút, Trầm Hương cốc này rốt cuộc có mấy nhà thế lực lớn tham dự.
Giang Trần không muốn nói tới những lời khách khí kia, hắn cảm thấy hứng thú với Trầm Hương Cốc như vậy, là chuyện quỷ dị trong bí cảnh của Trầm Hương cốc thông qua lời miêu tả của Tử Yên tông lão.
Thông qua phán đoán của Giang Trần, dưới tình huống bình thường, Trầm Hương cốc này nhất định có vấn đề.
Đối với loại bí cảnh như vậy, Giang Trần cũng vô cùng hứng thú.
Tử Yên tông lão thở dài nói:
- Vốn, tất cả thế lực tông môn trong Phượng Minh hạ vực chúng ta cho rằng Trầm Hương cốc kia là địa bàn của Phượng Minh hạ vực chúng ta. Bởi vậy mặc kệ bí cảnh trong Trầm Hương cốc là gì, cuối cùng cũng là địa bàn của Phượng Minh hạ vực, phải do Phượng Minh hạ vực tự mình làm chủ. Thế nhưng mà những điều này chỉ là biểu hiện bề ngoài mà thôi. Vì lợi ích trước mắt, có một ít tông môn đã sớm tìm được núi dựa lớn ở các vực khác bên ngoài. Thậm chí ngay cả các vực chung quanh cũng bị dẫn tới. Hiện tại thế cục trong Trầm Hương cốc này đã triệt để không khống chế được.
- Không khống chế được?
Giang Trần nhíu mày.
Tử Yên tông lão gật đầu nói:
- Quả thực là không khống chế được, hiện tại Phượng Min hạ vực chúng ta đã trở thành phía yếu thế. Những tông môn được mời tới làm chỗ dựa kia, lớn tiếng đoạt chủ, triệt để cướp đi quyền chủ động của Phượng Minh hạ vực. Hiện tại khu Trầm HƯơng cốc kia, đối với thế lực Phượng Minh hạ vực chúng ta đã trở thành gân gà...
Nói tới đây, Tử Yên tông lão cũng có chút buồn bực. Chuyện phát triển tới một bước này, hiển nhiên cũng là thứ mà tất cả các thế lực lớn trong Phượng Minh hạ vực trước đó không thể tưởng tượng ra được.
Những tông môn kia, bề ngoài đều nhất trí có cùng ba ước định. Tuyệt đối không mời chỗ dựa, tuyệt đối không mời cứu binh. Thế nhưng mà bí mật, đại bộ phận thế lực đều làm trái ước định.
Thế nhưng mà kết quả khi làm trái ước định cũng không có mang tới chỗ tốt gì cho bọn họ. Chỗ dựa mà bọn họ mời tới, mời tới giúp đỡ, thế nhưng lại trực tiếp gạt bọn họ qua một bên, tự mình chơi đùa.
Trầm Hương cốc hiện tại, thứ duy nhất có cảm giác không tồn tại chính là thế lực bản thổ Phượng Minh hạ vực.
Loại cục diện này ít nhiều cũng có chút trào phúng.
Có thể nhìn ra được Tử Yên tông lão này ít nhiều trong lòng có chút không cam lòng. Cuối cùng Tử Yên tông hắn cũng là thế lực lớn trong Phượng Minh hạ vực.
- Hiện tại rốt cuộc có bao nhiêu thế lực lớn lẫn vào bên trong?
Tuy rằng Giang Trần mang lòng giúp đỡ mà tới, thế nhưng loại chuyện như vậy, vẫn nên biết mình biết người thì tốt hơn.
- Quanh thân Phượng Minh hạ vực ta có hai đại trung vực, cũng đã bị cuốn vào. Còn đáng sợ hơn là Thiên Long phái và Cửu Dương Thiên Tông, hai đại tông môn nhất phẩm này đều phái ra cường giả trong tông. Nghe nói Thiên Âm tự và Bất Diệt Thiên Đô, thậm chí là Đan Hỏa thành cũng có ý định phái người tới đây.
- Cái gì?
Lúc này Giang Trần triệt để sửng sốt.
Một Phượng Minh hạ vực nho nhỏ, tại sao lại đột nhiên dẫn tới sự chú ý của nhiều thế lực lớn tới như vậy?
Phải biết rằng Phượng Minh hạ vực này ở chỗ vắng vẻ, xa xôi, có thể nói là thâm sơn cùng cốc. Tuy rằng so với Vạn Tượng Cương Vực năm đó tốt hơn một chút, thế nhưng Vạn Tượng Cương Vực suy sụp là có nguyên nhân, là vì mấy trăm năm trước bị Xích Đỉnh trung vực huyết tẩy qua một lần.
Mà Phượng Minh hạ vực này ở nơi vắng vẻ, từ trước tới nay không gặp chiến tranh, xâm lấn, sở dĩ bọn họ có địa vị thấp, là hoàn toàn vì xa xôi, bởi vì tài nguyên thiếu thốn.
Một nơi hẻo lánh, tài nguyên thiếu thốn như vậy, lại khiến cho nhiều thế lực lớn chú ý, chuyện này cũng khiến cho sự hứng thú của Giang Trần tăng lên nhiều.
- Hiện tại mới qua mấy tháng mà chuyện Trầm Hương cốc kia đã náo loạn lớn như vậy rồi sao?
Lần trước khi Tử Yên tông lão này đi tới Lưu Ly vương thành, hắn ta chưa từng nói qua những chuyện này.
Những chuyện này hiển nhiên là tình huống mới xảy ra trong vòng mấy tháng gần đây.
Tử Yên tông lão thở dài nói:
- Chuyện không khống chế được cũng mới chỉ xảy ra trong vòng nửa năm gần đây. Trầm Hương cốc hiện tại, Thiên Long phái và Cửu Dương Thiên Tông chia làm hai phần. Mấy thế lực trung vực khác đều phải nghe bọn họ sắp xếp. Nếu như không phục sự sắp xếp này, hai đại tông môn nhất phẩm này sẽ trực tiếp giết không tha.
- Thiếu chủ, thực sự phải làm như vậy sao?
Vô Song đại đế có chút không yên lòng hỏi.
Ngay vừa rồi, Giang Trần đã nói với bọn họ suy nghĩ lớn mật của hắn.
Giang Trần ngưng trọng nói:
- Hiện tại tất cả các đại tông môn đều chú ý tới Trầm Hương cốc này. Chúng ta mang người tới, vốn là muốn mạnh mẽ cướp lấy quyền chủ động. Nhưng mà loại thế cục như hiện tại, muốn một nhà độc tài, chiếm lấy quyền chủ động hiển nhiên là chuyện không có khả năng. Cho nên phải đi lối tắt khác.
Vô Song đại đế vẫn có chút không yên lòng, nói:
- Như vậy, ba người chúng ta không có cách nào chiếu cố được thiếu chủ.
Updated 3613 Episodes