Mặc kệ Nhị thánh chủ kia muốn nói thế nào, một khi Giang Trần quyết định, không có ai có thể thay đổi được quyết định của hắn. Huống chi còn có Tử Xa Mân đứng ở phía Giang Trần.
Lùi một bước mà nói, coi như là Vĩnh Hằng thánh tổ trong giai đoạn này cũng chưa chắc có thể trực tiếp ảnh hưởng tới quyết định của Giang Trần, càng không có khả năng trực tiếp ra lệnh với Giang Trần.
Bây giờ không phải là Giang Trần dựa vào Vĩnh Hằng thánh địa mà sống sót, phát triển, mà là Vĩnh Hằng thánh địa dựa vào sự vinh quang của Giang Trần mà tồn tại.
Lên Tinh Duyến phi chu, tất cả người Yến gia, cùng với những người có quan hệ mật thiết với Giang Trần trong Vĩnh Hằng thánh địa đều ở trong đó. Trong đó còn có cả An Già Diệp và tứ đại thần bộc của hắn.
Yến Vạn Quân than nhẹ một tiếng:
- Giang Trần, ngươi cứng rắn như vậy, chỉ sợ Nhị thánh chủ kia tới lúc đó ở trước mặt Thánh Tổ đại nhân sẽ gièm pha thị phi a.
Giang Trần cười lớn:
- Hắn muốn gièm pha thị phi, chỉ sợ sẽ tự rước lấy nhục mà thôi.
Tử Xa Mân cũng cười nói:
- Vạn Quân đạo hữu không cần phải lo ngại, hiện tại rất nhiều chuyện Thánh Tổ đại nhân cũng phải thương lượng xử lý với Giang Trần. Nhị thánh chủ không nhìn đại cục, nếu như gièm pha thị phi, tuyệt đối không có chỗ tốt. Chỉ sợ còn bị Thánh Tổ đại nhân trách phạt.
Yến Vạn Quân im lặng, rốt cuộc hắn không phải là người thánh địa,cũng không nên nói gì thêm. Nhưng mà từ thái độ của Giang Trần xem ra, hắn cũng biết, cháu rể của mình quả thực rất có lực lượng. Thậm chí ngay cả Thánh Tổ đại nhân chỉ sợ cũng rất khó ảnh hưởng tới quyết định của hắn.
Nghĩ tới đây trong lòng hắn cũng cực kỳ tự hào. Người trẻ tuổi kia ưu tú như vậy, lại là cháu rể của mình. Người trong thiên hạ có lẽ đều đang chê cười Yến gia bị diệt môn. Nhưng mà một ngày nào đó, người trong thiên hạ sẽ hâm mộ Yến gia, hâm mộ bọn họ có một cháu rể kiệt xuất như Giang Trần.
An Già Diệp luôn ở trong phi chu, xem xét bốn phía cũng tấm tắc kêu kỳ lạ:
- Giang Trần, phi chu này của ngươi rất là không tệ a. Nhìn qua cũng không phải là tầm thường.
- Phi chu này là truyền thừa thượng cổ, phi chu này ẩn chứa rất nhiều trận pháp, công thủ một thể. Nếu như từ bên ngoài nhìn vào, nhìn không ra nó có gì khác biệt với phi chu bình thường. Nhưng mà lúc gặp phải chiến đấu chân chính, Tinh Duyến phi chu này so với phi chu bình thường còn ưu việt hơn rất nhiều.
- Có thể nhìn ra, cấp bậc phòng ngự của chiếc phi chu này coi như là một kích toàn lực của tu sĩ thần đạo chỉ sợ cũng không vượt qua được phòng ngự của nó, quả thực không tồi a.
Có thể thấy được An Già Diệp quả thực rất thưởng thức chiếc Tinh Duyến phi chu này.
Giang Trần cười cười, lại nói sang chuyện khác.
- Thần Tôn đại nhân. Chúng ta kế tiếp nên đi nơi nào? Người cảm thấy Quang Độ lão nhân kia sẽ đi tới đâu?
- Chủ lực Thập đại thánh địa các ngươi ở nơi nào thì hắn ta sẽ xuất hiện ở địa phương đó.
Điểm này An Già Diệp vô cùng chắc chắn.
Cẩn thận cân nhắc một chút là có thể cân nhắc ra, Quang Độ lão nhân hiện tại chuyện bức thiết nhất không có gì vượt qua được việc tiêu diệt chủ lực thập đại thánh địa.
- Giang Trần à, ngươi ở Vĩnh Hằng thánh địa giết mấy tu sĩ thần đạo, có lẽ cảm thấy cục diện đã thay đổi rất nhiều, thậm chí là thay đổi thế cục. Trên thực tế thập đại thánh địa các ngươi hiện tại nhiều lắm cũng chỉ là đứng ở thế hòa với đối phương mà thôi. Nói không dễ nghe một chút là tùy thời có khả năng bị thua.
Một chậu nước lạnh trực tiếp dội xuống, Già Diệp thần tôn nói lời này không phải là không có căn cứ.
Một khi chủ lực thập đại thánh địa bị Quang Độ lão nhân chặn đứng, tất sẽ lâm vào trong khổ chiến. Nếu như tu sĩ thần đạo bên người Quang Độ lão nhân vô số, coi như là chủ lực thập đại thánh địa, dưới tình huống đánh lâu dài tất sẽ có hại chịu thiệt.
Cho nên trong lúc mấu chốt này, quả nhiên rất khó nói lời lạc quan được.
- Như vậy chủ lực thập đại thánh địa hiện tại sẽ ở nơi nào?
Giang Trần cũng nhíu mày, Vạn Uyên đảo lớn như vậy, muốn tìm được chủ lực thập đại thánh địa cũng là mò kim đáy bể.
Cho dù là giữa thánh địa với nhau cũng phải đưa qua trận pháp đưa tin câu thông, thế nhưng mà ở Vĩnh Hằng thánh địa những ngày qua, bọn họ cũng không thu được bất cứ tin tức gì từ trận pháp đưa tin.
Điều này nói rõ cái gì?
Nói rõ thập đại thánh địa bận rộn, có lẽ bây giờ đang lâm vào trong khổ chiến, có lẽ không có thời gian thông qua trận pháp đưa tin liên lạc với Vĩnh Hằng thánh địa.
Hải vực mênh mông, nên đi tới chỗ nào hộp họp với chủ lực thập đại thánh địa? Kể cả Giang Trần, tất cả mọi người đều không có đầu mối.
- lấy địa đồ ra.
Giang Trần than nhẹ một tiếng, phân phó xuống dưới.
Rất nhanh, địa đồ Vạn Uyên đảo từng phần được trải ra. Các loại cách thức vẽ địa đồ, góc độ khác nhau, góc cạnh bất đồng, đủ loại bố cục chung quanh Vạn Uyên đảo.
- Có lẽ chúng ta có thể suy diễn một chút. Giả sử chúng ta là lão tổ thập đại thánh địa,từ Bình Sa đảo đi ra, chúng ta sẽ có lựa chọn thế nào?
Giang Trần đưa ra đề nghị của bản thân.
Già Diệp thần tôn lại mỉm cười nói:
- Giang Trần, ngươi suy diễn chỉ có thể theo góc độ lý trí nhất định mà suy diễn. Nhưng mà ở tình huống đó mọi người đều có tư tâm. Vạn nhất bọn họ cũng không phải quyết định theo lý trí, mà xuất phát từ góc độ phù hợp nhất với thập đại thánh địa thì làm sao? Đến lúc đó chúng ta chạy qua rất có thể đã không còn người ở đó. Lại nói, nhiều ngày trôi qua như vậy, bọn họ nếu như hoàn thành cứu viện một thánh địa, sẽ đi tới địa phương tiếp theo. Rốt cuộc là bọn họ định đi tới nơi nào, ai cũng không nói rõ được.
- Lúc ấy khi ta rời khỏi, thập đại thánh địa đã từng cãi lộn qua việc này. Mọi người cuối cùng nhất trí quyết định, vẫn nên lựa chọn theo lợi ích chỉnh thể, phù hợp với đại cục nhất. Tuyệt đối không thể có bất kỳ tư tình nào.
- Có lẽ lúc ấy mọi người quyết định như vậy, nếu như kế hoạch thuận lợi, có lẽ có thể tiếp tục. Nhưng mà nếu như trên đường đi gặp phải bất luận một ngăn cản nào, hoặc là chuyện ngoài ý muốn thì khó mà nói trước được.
Già Diệp thần tôn thủy chung đối với việc thập đại thánh địa kết minh không quá coi trọng.
Tất cả mọi người tâm sự nặng nề, ở trên địa đồ không ngừng suy diễn.
hiện tại mặc kệ chủ lực thập đại thánh địa quyết định thế nào, ít nhất hiện tại chỉ có thể dựa theo lộ tuyến hợp lý nhất mà suy đoán.
Về phần nhân tố con người làm ra, nhân tố ngẫu nhiên, chỉ có thể tạm thời đặt ở vị trí thứ hai mà cân nhắc.
Giang Trần còn nhớ rõ khi hắn rời khỏi,đã từng đưa cho thập đại lão tổ một ít đề nghị. Làm cho bọn họ lựa chọn nơi hẻo lánh nhất, bất ngờ, không thể nghĩ tới nhất, là thánh địa mà địch nhân không ngờ tới việc thập đại lão tổ đi cứu viện nhất.
Từ địa đồ xem ra, loại thánh địa phù hợp với phương án này kỳ thực có hai. Một là Cửu U thánh địa, một là Niết Bàn thánh địa.
Giang Trần nhìn trái nhìn phải, ở giữa hai thánh địa không ngừng phác họa lộ tuyến, dần dần một ít tuyến đường cũng dần dần trở nên rõ ràng.
- Chư vị, dựa theo thời gian suy tính, chủ lực thập đại thánh địa di chuyển nhất định sẽ không quá nhanh. Không có thánh địa nào phù hợp hơn Cửu U thánh địa và Niết Bàn thánh địa. Mà sau khi Quang Độ lão nhân bỏ chạy, xuất phát từ Vĩnh Hằng thánh địa chúng ta, cách hai nơi này đều vô cùng xa xôi. Hắn muốn đi thánh địa khác, tụ tập tu sĩ khắp nơi, cũng cần phải có thời gian. Cho nên ta cho rằng ít nhất Quang Độ lão nhân hiện tại còn không thể nào có cơ hội tìm chủ lực thập đại thánh địa mà quyết chiến được.
Updated 3613 Episodes