Giang Trần hỏi thế cục gần đây, Lỗ Triệt kia cũng không dám lãnh đạm, nói:
- Hồi Xuân đảo vực một ngày ít nhất phát ra cầu viện bốn năm lần. Theo thuộc hạ thấy, Ma tộc muốn đánh Hồi Xuân đảo vực, chỉ sợ đã sớm đắc thủ. Chậm chạp không công phá được như vậy, chỉ sợ là muốn chờ đánh viện binh a.
Đinh tổng thủ nghe lời này sắc mặt lập tức ảm đạm. Lời này tuy rằng nghe không lọt tai, nhưng mà rất có thể chính là sự thực.
Dùng thế phá tan Tam Tài đảo vực của Ma tộc, không có đạo lý không công phá được Hồi Xuân đảo vực a.
Có lẽ Ma tộc đợi Giang Trần gấp rút tới tiếp viện, có lẽ Ma tộc đã thăm dò được Giang Trần mới là người khó giải quyết nhất cương vực nhân loại và Vạn Uyên đảo.
Cho nên Ma tộc mới chậm chạp không công phá Hồi Xuân đảo vực như vậy.
Loại suy đoán này cũng có vài phần đạo lý.
Giang Trần trầm ngâm một lát rồi hỏi:
- Bây giờ Hồi Xuân đảo vực này, nếu như chúng ta không đi cứu, hy vọng giữ vững địa bàn của bọn họ cao tới bao nhiêu?
Đinh tổng thủ thở dài một tiếng:
- Không có bất kỳ hy vọng nào.
Hắn cũng không muốn thừa nhận, nhưng sự thực chính là như vậy, hắn không muốn thừa nhận cũng không được.
Ánh mắt Giang Trần lạnh lẽo:
- Hồi Xuân đảo vực đã không có khả năng tự cứu, chúng ta không cứu bọn ho chỉ có con đường chết. Cho nên việc này cho dù là đầm rồng hang hổ, không thể nói trước được thì chúng ta cũng phải xông vào đó một lần.
Nhìn qua biểu lộ kiên quyết của Giang Trần, hai mũi Đinh tổng thủ có chút cay cay, hiển nhiên, cho dù hắn có là người ý chí sắt đá thì lúc này cũng bị Giang Trần đả động.
- Giang Trần thiếu chủ cao thượng, Hồi Xuân đảo vực từ trên xuống dưới tất sẽ cảm kích đại ân của thiếu chủ.
Giang Trần khoát tay nói:
- Hôm nay chúng ta nghỉ ngơi và hồi phục một chút. Định ra kế hoạch, chúng ta ngày mai xuất phát, tập kích bất ngờ Ma tộc vây quanh Hồi Xuân đảo vực. Binh quý thần tốc, muốn đánh thì cũng phải đánh cho đối phương không kịp trở tay.
Đinh tổng thủ cũng cắn răng nói:
- Lão Đinh ta cho dù liều chết cũng nhất định xung phong vì Giang Trần thiếu chủ.
Miệng Lỗ Triệt mấp máy, dường như muốn chiến đấu cùng mọi người:
Nhưng Giang Trần lại nói trước:
- Mấy người các ngươi vẫn lưu lại thủ hộ Đông Duyên đảo, các ngươi trường kỳ ở lại trên đảo, đối với trận pháp và cơ quan ở đây vẫn có lý giải, cho nên ở lại tiếp ứng. Một khi chúng ta nội ứng ngoại hợp, phá vòng vây thành công mà nói, các ngươi ở bên cạnh phụ trách tiếp ứng.
- Cẩn tuân pháp chỉ của thiếu chủ.
Lỗ Triệt than nhẹ một tiếng, vẫn không nhịn được mà khuyên nhủ:
- Thiếu chủ, việc này vẫn tương đối mạo hiểm, dùng địa vị của người hiện tại, có lẽ...
- Ngươi không nên khuyên ta, ta có địa vị như ngày hôm nay là lấy như thế nào? Chính là dựa vào thủ hạ ủng hộ, mới có thể để cho ta ở địa vị cao. Nếu như ta biết rõ thủ hạ gặp nạn, lại bỏ mặc, như vậy có mặt mũi gì lãnh đạo bọn họ?
Giang Trần nói lời này làm cho Lỗ Triệt triệt để mất đi ý định khuyên bảo.
Có lẽ đây mới là mị lực của Giang Trần thiếu chủ a.
Ở sâu trong lòng Lỗ Triệt có loại khát vọng này, nhưng mà hắn không thể không thừa nhận, cục diện lúc này, có lẽ Giang Trần thiếu chủ còn gian nan hơn bất luận một cục diện nào mà thiếu chủ phải đối mặt trước đó.
...
Ngoài hồi xuân đảo vực, đại quân ma tộc đã vây khốn Hồi xuân đảo vực được một đoạn thời gian ngắn. Trong khoảng thời gian này Ma tộc cũng mấy lần phát động công kích, tạo thành một ít sát thương với Hồi xuân đảo vực, nhưng mà nhìn điệu bộ này của Ma tộc, dường như không có ý định một hơi đánh chiếm Hồi xuân đảo vực.
Rõ ràng, Hồi xuân đảo vực này mặc dù có chút tài nguyên, nhưng mà địa vị chiến lược hiển nhiên không có lực hấp dẫn quá lớn với Ma tộc.
Đại quân bọn chúng chiếm đóng ở bên ngoài, hiển nhiên là có mục đích khác.
bên trong một bí cảnh bên ngoài Hồi xuân đảo vực, mấy thủ lĩnh ma tộc giờ phút này đều tụ tập lại một chỗ.
Lần này đại quân Ma tộc tham dự vây khốn Hồi xuân đảo vực có tu sĩ hai mạch của Ma tộc. Còn một đám quân khôi lỗi ma tộc.
Chỉ tính riêng tu sĩ thần đạo cũng có ba người. Trong đó hai là lão tổ Ma tộc, còn có một người là thủ lĩnh đại quân khôi lỗi dị tộc.
Hai vị lão tổ ma tộc hiển nhiên có địa vị siêu quần, có địa vị hiển hách.
Trong đó một tên ma tộc toàn thân óng ánh hào quang, nhìn qua giống như là một pho tượng đúc thành từ kim loại. Mặt không biểu tình, nhưng dáng người lại giống như được đúng bằng đồng bằng sắt, tràn ngập cảm giác lực lượng bạo tạc.
Ma tộc này chính là tu sĩ Kim Ma nhất mạch tiếng tăm lừng lẫy trong mười mạch của ma tộc.
Kim ma nhất mạch thân thể thành ma, chính là tồn tại gần như cường hãn nhất trong chiến đấu, lực phòng ngự cũng mạnh tới biến thái. Luôn được coi là ma tộc bất tử, không bị giết chết được.
Kim Ma nhất mạch, công kích vật lý bình thường đối với bọn họ mà nói cơ hồ không có tác dụng gì. Mà công kích thần thông, đối với Kim Ma nhất mạch cũng có tác dụng không lớn.
Kim ma nhất mạch người cũng như tên, pháp thân bọn họ giống như được kim loại đúc thành, căn bản không quan tâm tới tất cả các loại công kích.
Chính là bởi vì có lực phòng ngự nghịch thiên này, trên phương diện nhất định mà nói, sức chiến đấu của bọn họ chẳng khác nào được gia trì thêm.
Thử nghĩ một chút mà xem, tu sĩ Kim Ma đối địch, chiến đấu, không quan tâm tới việc phòng thủ, như vậy công kích của bọn họ không thể nghi ngờ sẽ càng thêm sắc bén.
Cho nên nói Kim Ma nhất mạch được xưng là máy móc chiến đấu trong mười mạch của Ma tộc, danh xưng này cũng không phải vô duyên vô cớ mà nhận được.
Bên người lão tổ Kim Ma nhất mạch kia còn có một gã lão tổ Ma tộc khác, người này tướng mạo kỳ lạ, sau lưng mọc ra đôi cánh.
Loại Ma tộc sau lưng mọc ra hai cánh là chiêu bài của Dực Ma nhất mach.
Chớ xem thường đôi cánh này, đôi cánh này không chỉ đơn giản có ưu thế gia tốc, công thủ cũng chiếm hết ưu thế.
Quan trọng nhất là bọn họ đối với đôi ma dực này cũng có thể dùng làm vũ khí chiến đấu.
Sức chiến đấu của Dực ma nhất mạch cũng cực kỳ hung hãn, tuy rằng phương thức chiến đấu chưa hẳn đã hung hãn như Kim Ma nhất mạch, nhưng mà cũng không sai biệt lắm là bao.
Từ trước tới nay, Dực ma nhất mạch và Kim ma nhất mạch, còn có Cự ma nhất mạch, ba mạch này được công nhận là ba chi mạch chiến đấu hung hãn nhất trong ma tộc.
Điểm này là chỗ khác biệt lớn nhất với hai mạch như Âm Ma nhất mạch và Ảnh ma nhất mạch.
Lúc này lão tổ Dực ma nhất mạch kia cau mày nói:
- Vô Ảnh lão tổ đang giở trò quỷ gì? Không phải hắn nói mấy ngày gần đây sẽ chạy tới tập hợp sao? Vì sao lại chậm chạp không hiện thân vậy? Chẳng lẽ còn muốn chúng ta mời ba bốn lần nữa hay sao?
Lão tổ Kim Ma nhất mạch cười một tiếng quái dị, nói:
- Ảnh Ma nhất mạch bọn họ từ trước tới nay đều thích chơi trò thần bí, rốt cuộc hắn có tới hay không ai mà biết được.
Còn một gã thủ lĩnh khôi lỗi dị tộc lúc này lại im lặng, giống như sứ mạng trời sinh của hắn là phục tùng mà không phải là phát biểu ý kiến.
Vào lúc này, trong hư không bên ngoài bỗng nhiên truyền tới một nụ cười u ám mang theo chút vui vẻ:
- Lão Thanh, nói bậy sau lưng ta, hôm nay bị ta bắt gặp rồi a.
Thanh âm này bồng bềnh thấm thoát, nghe vô cùng quỷ dị.
- Ha ha, ta nói rồi, tên lão ma nhà ngươi có tới hay không cũng không nhất định a. Xem ra quả nhiên đã tới.
Tiếng cười của lão tổ Kim Ma nhất mạch tràn ngập cảm giác như tiếng kim loại, thanh âm có lực, có đôi khi lại chói tai dị thường.
Trong lúc mọi người nói chuyện, chỉ thấy trước mắt có một cơn gió âm u thổi qua, sau đó một đạo thân ảnh như ảo ảnh, giống như quỷ ảnh, hư vô mịt mù bay vào.
Ngồi xuống cái ghế, đồng thời trên ghế xuất hiện một đạo thna ảnh, nhìn qua tà mị vô cùng, đây chính là lão tổ thần đạo của Ảnh Ma nhất mạch theo lời bọn họ nói, Vô Ảnh lão tổ.
Updated 3613 Episodes