Tử Xa Mân thất hồn lạc phách, hiện tại đừng nói là hắn, cho dù có Thánh tổ Vĩnh Hằng thánh địa ở đây thì có thể làm thế nào đây chứ? Đối mặt với ma tộc cường hãn, coi như là mười Vĩnh Hằng thánh tổ cũng không đủ. Đây là tồn tại mà Vạn Uyên đảo căn bản không thể chống lại.
Ngẫm lại ma tộc thượng cổ mang tới bao nhiêu tai nạn cho Thần Uyên đại lục đây? Lúc ấy tất cả cương vực trên Thần Uyên đại lục chiến đấu, có thể nói là ở trạng thái đỉnh phong, thế nhưng dù vậy vẫn không có cách nào chiếm tiện nghi trước mặt ma tộc, cuối cùng còn đánh tới lưỡng bại câu thương a.
Nếu như đại quân ma tộc giá lâm Vạn Uyên đảo, dù là thập đại thánh địa tụ lại, chỉ sợ cũng không đủ nhét kẽ răng ma tộc a.
Đây tuyệt đối không phải là đọ sức cùng một cấp bậc.
Trong lòng Tử Xa Mân che kín bóng đen, nhưng mà khi ánh mắt hắn nhìn về phía Giang Trần, nhìn vào ánh mắt trong suốt kia của Giang Trần, giống như là một chiếc đèn chiếu sáng, chiếu sáng linh hồn Tử Xa Mân, xua tan lo lắng trong lòng hắn.
Đúng vậy a, Tử Xa Mân hắn không có cách nào, chẳng lẽ Giang Trần còn không có cách nào sao?
Từ một loạt trận chiến giao thủ giữa Giang Trần và ma tộc, Giang Trần hoàn toàn có thực lực chiến một trận với ma tộc a.
Ánh mắt tất cả mọi người đều đồng loạt nhìn qua Giang Trần.
Lúc này Giang Trần giống như là một cọng rơm cứu mạng vậy, cho tất cả mọi người hi vọng. Giống như tất cả mọi chuyện Giang Trần làm từ trước tới nay không phải Giang Trần đều cấp cho nhân tộc, cấp cho mọi người một đường hy vọng.
Lúc này thời khắc gian nan nhất đã tới, trừ Giang Trần ra có thể tín nhiệm được ai đây?
Ánh mắt Tử Xa Mân cơ hồ đảo qua tất cả tu sĩ Vĩnh Hằng thánh địa, từ biểu lộ trên mặt những người này, hắn cũng nhìn thấy sự tín nhiệm và chờ mong.
Trong lòng Tử Xa Mân càng thêm kiên định:
- Trần thiếu, như vậy xem ra Thần Uyên đại lục quyết chiến với ma tộc sẽ tới sớm hay sao?
Giang Trần thở dài:
- Ta cũng không muốn nó tới sớm, nhưng mà chỉ sợ thân bất do kỷ.
Giang Trần rất rõ ràng, tất cả các mạch ma tộc ở Vạn Uyên đảo thất bại đã làm kinh động tới Thiên Ma nhất mạch, kinh động cả ma tộc.
Hiển nhiên ma tộc cũng ý thức được việc tất cả các mạch phân chia ra tai hại thế nào, cũng ý thức được uy hiếp mà Giang Trần hắn mang tới cho ma tộc.
Cho nên ma tộc định tập trung lực lượng, sớm quyết chiến một trận.
Quyết chiến sớm, hiển nhiên ma tộc không có chuẩn bị tốt. Nhưng mà bên Giang Trần cũng không có chuẩn bị tốt.
Thứ duy nhất được lợi là Giang Trần mấy lần xuất kích ở Vạn Uyên đảo, trước sau tiêu diệt thế lực vài mạch ma tộc, tạo thành đả kích rất lớn cho ma tộc.
Vài lão tổ thần đạo của mấy mạch ma tộc hoặc là bị Giang Trần bắt giữ, hoặc là bị Giang Trần giết chết. Quả thực tiêu diệt không ít lực lượng, đối với thực lực chỉnh thể của ma tộc tuyệt đối là một lần suy yếu rất lớn.
Theo Giang Trần phỏng đoán, một loạt trận chiến ở Vạn Uyên đảo, tuyệt đối đã tiêu diệt hết một phần ba lực lượng của ma tộc.
Cho dù không tới một phần ba thì cũng không chênh lệch quá nhiều.
Hơn nữa thực lực ma tộc chỉ sợ cũng không bằng một nửa thời kỳ thượng cổ. Như vậy tính ra, ma tộc sớm phát động quyết chiến, sức chiến đấu hiện tại của bọn chúng nhiều lắm chỉ bằng một phần ba thượng cổ.
Tính toán ra, lực uy hiếp của ma tộc không có lớn như vậy.
Nhưng mà Giang Trần lại không có khinh địch, thực lực chỉnh thể của ma tộc cố nhiên còn xa không bằng thượng cổ, nhưng mà sức chiến đấu bên Thần Uyên đại lục hiển nhiên cũng không bằng thời kỳ thượng cổ.
Đương nhiên có khác biệt duy nhất thời thượng cổ đó là Thần Uyên đại lục hiện tại có Giang Trần, có huyết mạch Tứ đại thần thú, có bảo vật hóa phàm do Thiên đế Chư thiên đại thế giới phong ấn. Những thứ này đều là át chủ bài mà nhân tộc ở cuộc chiến phong ma thượng cổ không có được.
Nói trắng ra Giang Trần chính là thứ khác biệt duy nhất.
Cũng chính bởi vì Giang Trần liên tục ra tay, làm cho ma tộc ăn thiệt thòi rất lớn, hơn nữa liên tục chịu thiệt, đợi tới khi ma tộc kịp phản ứng, tất cả các mạch ma tộc đã tổn thất thảm trọng.
Mấy lão tổ ma tộc bị phong ấn ở cương vực nhân loại cũng vậy a.
Giống như trận chiến ở Hồi xuân đảo vực, ba gã lão tổ ma tộc không ngờ lại mất mạng một cách oan uổng.
Mà về sau ở Bất Hủ thánh địa, Bách Hoa thánh địa, Quang Minh thánh địa, Húc Nhật thánh địa, cùng với đội ngũ Mộc ma ở Vĩnh Hằng thánh địa lần này, có thể nói lần lượt ăn thiệt thòi lớn trong tay Giang Trần.
Trước sau có Kim Ma nhất mạch, Yêu ma nhất mạch, Cự ma nhất mạch, Hỏa ma nhất mạch, Dực ma nhất mạch, Mộc Ma nhất mạch, sáu mạch ma tộc ăn thiệt thòi lớn trong tay Giang Trần.
Trừ Kim Khiếu lão tổ của Kim Ma nhất mạch thần thông rất được, Giang Trần không làm gì được ra, mặt khác tất cả lão tổ lĩnh quân cơ hồ đều bị Giang Trần tiêu diệt, không diệt thì cũng bị bắt sống.
Như vậy tính toán ra, trừ Thiên ma nhất mạch, Huyết Ma nhất mạch ra, cơ hồ tất cả mạch ma tộc đều từng ăn thiệt thòi qua trong tay Giang Trần.
Chính là bởi vì có một loạt thắng lợi chống đỡ, mới khiến cho Giang Trần đối với ma tộc dần dần có ưu thế tâm lý. Đối với thực lực ma tộc có phán đoán chính xác.
Thời kỳ thượng cổ luôn có một quan niệm đó chính là ma tộc căn bản không thể chiến thắng.
Nhưng mà là người chân chính đã giao thủ qua với ma tộc, Giang Trần vô cùng chắc chắn điều này không phải là đúng, ma tộc cũng không phải là không thể chiến thắng. Mà là Thần uyên đại lục trước đó không có tìm được biện pháp chiến thắng bọn chúng, hoặc là nói, bản thân bọn họ không có ôm tín niệm chiến thắng được đám ma tộc này.
Lúc trước Giang Trần đã đại khái nói qua với An Già Diệp một loạt chiến tích gần đây. Mà giờ phút này tự nhiên An Già Diệp cũng không bỏ qua cơ hội lần này. Lập tức đem một loạt chiến tích này của hắn nói ra cho người ba đại thánh địa nghe qua một chút.
Người ba đại thánh địa đều chậc chậc tán thưởng, kinh ngạc không thôi.
Hiển nhiên chiến tích nghịch thiên của Giang Trần triệt để kích thích ý chí chiến đấu trong lòng bọn họ.
Đây có thể nói muốn thắng là thắng a.
Bắt đầu từ Hồi Xuân đảo vực, Giang Trần liên tục chinh chiến vài thánh địa, trước sau khiến cho Ảnh ma, Kim Ma, Yêu ma, Cự ma, Hỏa ma, Dực ma và Mộc ma thất bại.
Tính toán đơn giản, tất cả các mạch ma tộc cơ hồ bị Giang Trần đánh khắp nơi. Mà chiến tích hiển hách như vậy, trừ một vị lão tổ Kim ma nhất mạch ra, những lão tổ của các mạch khác không ngờ lại không có một ai chạy trốn khỏi tay g.t
Tỷ lệ chiến thắng quả thực cao tới mức kinh người.
- Quả nhiên là thiên tài do ông trời phái xuống, hiện tại ta rốt cuộc cũng vững tin, Trần thiếu chính là lễ vật thượng thiên ban cho, là thiên tài thượng thiên giao phó hàng phục Ma tộc. Cái gì mà thập đại thánh địa, cái gì mà Vạn Uyên đảo, còn quan trọng sao? hiện tại chỉ có thần uyên đại lục, chỉ có ma tộc, chỉ có hai lập trường là ngươi chết ta sống.
Tử Xa Mân sục sôi nói:
- Chư vị, không quan các ngươi muốn thế nào, Tử Xa Mân ta nguyện ý đi theo làm tùy tùng của Trần thiếu, cùng Ma tộc tử chiến, bảo vệ Thần Uyên đại lục. Bảo vệ gia viên. Trước tiên trừ ma tộc thì mới có thể bảo vệ cửa nhà, mới có thể nói tới gia viên. Nếu không dưới gót chân ma tộc, Vĩnh Hằng thánh địa, cái gì mà thập đại thánh địa còn có ý nghĩa gì chứ? Dưới đại quân ma tộc quét ngang, ai có thể may mắn thoát khỏi?
Bất kẻ là ai đều không thể phủ nhận, lời nói của Tử Xa Mân rất có đạo lý.
Ngưng Yên thánh chủ cũng khoan thai cười nói, nụ cười như đã hiểu ra:
- Chân Vũ thánh địa ta vốn cũng đã bị Mộc Ma nhất mạch phá hủy, tự nhiên phải đi theo Trần thiếu rồi.
Các tu sĩ bên Cửu U thánh địa hiện tại cũng không còn nhà để về, nhao nhao tỏ thái độ:
- Nguyện ý đi theo Trần thiếu, cùng chống chọi với ma tộc bảo vệ gia viên.
Updated 3613 Episodes