Chương 165: Thanh liên tiên tử

Xích Long đau đớn phủ phục xuống đất, sợ hãi hô lớn:

-Chủ nhân

Giọng nói lạnh lùng lại vang lên:

-Mang hắn tới đây

Xích Long hậm hực đứng lên đi đến trước mắt Dương Thanh, há miệng ngậm lấy hắn, Trong nháy mắt nó đã mang Dương Thanh đi sâu vào trong nội cốc.

Tốc độ của Xích Long nhanh vô cùng, trong nháy mắt đã đi được vài ngàn dặm trong khe núi, Nó mang theo hắn trong miệng phi hành một mạch đến một vực sâu lớn vô cùng, rồi chìm vào trong đó, phía dưới vực là một hang động không lồ. nó tha hắn đến trước chiếc giường ngọc:

-Chủ nhân, ta đã mang hắn trở về

Thanh bào nhân không trả lời mà vẫy nhẹ ngón tay, một sợi linh khí bay ra nâng Dương Thanh lơ lửng trên không trung, thanh bào nhân liên tiếp điểm ngón tay ra. Thương thế trên người hắn nhanh chóng biến mất, hắn rên lên một tiếng rồi tình lại, toàn thân hắn đau nhức vô cùng, và hắn phát hiện ra mình hoàn toàn không khu sử được linh lực trong người, hắn nhìn về phía thanh bào nhân kia rồi nói:

-Tiền bối, đây là sao

Thanh bào nhân kia ngắm nghía hắn rồi cười ha hả:

-Không tồi, tiên thức và kinh mạch cực lớn. đúng là trời cũng giúp ta,

Không hiểu sao, khi Dương Thanh thấy thanh bào nhân này cười, một cảm giác tên liệt chạy khắp sống lưng hắn, thanh bào nhân mang lại cho hắn cảm giác sâu không lường được.

Thanh bào nhân ném Dương Thanh trên đất rồi nói:

"Bây giờ ngươi có hai lựa chọn, một là giúp ta làm một việc, hai là ta sẽ giết chết ngươi, ta tin là Xích Long rất thích ngươi đấy.

Thanh bào nhân vừa nói vậy, trên người Xích Long đã toát ra một luồng hỏa diễm, nó đang muốn ăn kẻ dám ăn con cháu nó, nếu không phải lệnh của Thanh bào nhân giờ này Dương Thanh đã chết rồi.

-Tiền bối minh giám, khi ta gặp được thì còn hỏa lân đó đã chết rồi, năm đó ta chỉ là Luyện khí dù có muốn giết nó cũng không được.

Thanh bào nhân lại cười lạnh lùng nói:

-Ta không quan tâm, ta chỉ muốn biết lựa chọn của ngươi, người giúp ta, hay chết.

-Vãn bối muốn sống, nhưng nếu việc mà tiền bối giao cho quá khó thì vãn bối làm thế nào mà giúp được.

Dương Thanh sao có thể thật sự tin lời của đối phương, hắn định hoãn bình rồi tìm cách bỏ chạy, ở đây ai biết sẽ chết lúc nào, bỗng nhiên một cỗ cự lực vô hình ập đến người Dương Thanh, lấy thân thể mạnh mẽ của hắn mà cũng không khỏi phải quỳ xuống,

Thanh bào nhân lạnh lùng lên tiếng:

_ Ngươi chớ nghĩ ta không biết ngươi nghĩ gì, ta có thể giết ngươi bất cứ lúc nào, nhưng ta lại không ra tay, chính là vì ta có việc cần ngươi làm, nếu không cho dù ngươi có 1oo cái mạng cũng không đủ cho một cái búng ngón tay của ta.

Dương Thanh bị đè ép trên mặt đất, vô cùng khổ sở, nhưng hắn không thèm mở miệng cầu xin, hèn nhát không phải bản tính của hắn, hắn có thể chết chứ không thể bị sỉ nhục, đây chính là giới hạn làm người của hắn.

Trong lòng hắn trầm xuống, khóe miệng rỉ máu, nhưng hắn vẫn kiên cường khô g rên một tiếng. điên cuồng vận chuyển Âm Dương Sinh Tử Quyết chống đỡ. Lúc này hắn mới phát giác thực lực của mình quá yếu, Triệu Phong từng nói, trong nội địa của nhân giới này có những tồn tại lão cũng không dám đắc tôi, đây chắc hẳn là một trong số đó rồi

Cách đó không xa. Nửa nằm nửa ngồi trên chiếc giường ngọc, Thanh bảo nhân thầm nhủ trong lòng, tên này thật là cứng cỏi, có thể dưới uy áp như vậy mà vẫn bảo trì trấn định, rất khá, có tiền đồ,

Càng làm cho Thanh Bào Nhân này cổ quái đó là tên này rõ ràng là ngươi của nhân tộc, nhưng lại di tu luyện Công pháp của ma tộc, mà công pháp này còn không phải tầm thường. có lẽ hắn được truyền thừa của vị ma tộc nào đó, lạc xuống đây. Mặc kệ đến từ chỗ nào, cái công pháp có khả năng cắn nuốt linh khí này chính là thứ mà ta cần. chỉ cần làm cẩn thận hẳn là ta có thể thoát ra được khỏi đây.

Thanh bào nhân đột ngột triệt bỏ uy áp, cất giọng uy nghiêm nói:

-TRước mặt ta mà có định lực như vậy, ngươi là người đầu tiên. Thôi được bản nhân không là khó người, chỉ cần hỗ trợ ta thực hiện chuyện này, ta sẽ cấp cho ngươi cơ duyện đạt đến Ngưng Nguyên kỳ, như thế nào

Dương Thanh buốn bực trong lòng, quệt máu tươi trên miệng,

-Vãn bối còn lựa chọn hay sao

- Tốt lắm, ngươi sẽ vì quyết định này mà cảm thấy may mắn,

…..

-Cụ thể vãn bối phải làm gì?

Thanh Bào Nhân ném cho hắn một cái lọ rồi nói:

-Không vội, trước hết hãy củng cố cảnh giới rồi ta sẽ nói với ngươi, ta còn cần phải tính toán một chút,

Dương Thanh mở nắp bình ra, vừa thấy thứ bên trong hắn đã trợn trừng đôi mắt, -

-Vạn Niên thạch nhũ.

Đây tuyệt đối là bảo vật, vậy mà người này cho hắn một bình, thật không biết gã muốn Dương Thanh làm gì mà bỏ vốn lớn đến vậy.

………….

Từ sau khi Thanh bào nhân ném cho Dương Thanh bình van niên thạch nhũ, thì ngoài việc tu luyện ra, dương thanh chẳng có việc gì để làm cả

Thanh bào nhân cũng sai Xích Long chuẩn bị phòng cho Dương Thanh, mặc dù tên này rất không tình nguyện, nhưng vẫn không dám chống lệnh,

HIện giờ Dương Thanh đang ngồi thổ nạp trong phòng, căn phòng này của hắn không lớn lắm. khoét sâu vào trong lòng nói trong phòng có giường và bàn ghế, trên bàn được bày đủ các loại mỹ vị cùng một vò rượu

đúng là chu đáo, đầy đủ.

Sau khi hắn được an bài trong này thì cả ngày không thấy một ai, ngay cả tên Xích Long cũng không thấy đâu cả, bên cạnh hắn chỉ có một gã nhân tộc, có lẽ năm xưa bị bắt làm no bộc, gã này nhận nhiệm vụ hầu hạ hắn, có đôi khi hắn mời tên này uống rượu, hỏi dò hắn một số điều, nhưng tên này đều không nói gì cả

"Ha ha, nào nào,Lưu lão ca (tên nô bộc này tên là Lưu Hán), Dương Thanh ta kính lão ca một chén,

Dương Thanh cười ha hả nói. Lưu hán cũng trả

"Dương huynh đệ, chuyện uống rượu chỉ là chuyện nhỏ, Nhưng huynh đệ đừng mong hỏi được điều gì từ ta, ta không biết gì hết" gã rất thẳng thắn.

Lập tức cầm lấy một ly, uống cạn.

Dương Thanh vội rót thêm rượu cho hắn rồi nói:

"Lưu lão ca cứ yên tâm ở lại uống rượu với đệ, chúng ta chỉ nói chuyện bình thường, ta cũng không làm khó lão ca. Huynh như vậy, khẳng định là có chỗ khó nói, hôm nay Dương Thanh ta xin thề, sau này huynh có chuyện gì ở đây cần ta giúp ta sẽ cố hết sức, haha

Lưu Hán cũng cười”

-Ha ha, lúc đó còn phải nhờ Dương huynh đệ chiếu cố,

Hắn mỉm cười rồi làm như vô tình hỏi: "Lão ca Vậy không biết nơi này là chỗ nào, Thanh bào nhân tiền bối kia, cảnh giới thật là hùng mạnh. Huynh có biết thanh bào nhân này là người thế nào không.

Lưu Hán nhíu mày e ngại nói:

"Nếu nói rằng một chút chuyện chủ nhân mà ta cũng không biết thì tất nhiên là nói dối, nhưng ta không thể nói được, ta chỉ có thể nói cho huynh đệ biết, Chủ nhân không phải đến từ phiến đại lục này

lão suy nghĩ thêm, rồi nói tiếp. "Thất Sát Cốc này rộng lớn vô cùng ngoài chủ nhân ra thì còn ba ba tồn tại khác mạnh tương đương với chủ nhân. Một là một con yêu thú hóa hình Nhĩ Thử(1), Một là Mạnh Cực(2), một là Kỳ Tước. (3)

Dương Thanh nghe vậy, không khỏi biến sắc.

-Còn ba tồn tại hùng mạnh như vậy, cỗ thế lực này chẳng phải có thê quét ngang nhân giới

Như đoán được tâm tư của hắn, Lưu hán trả lời:

-Nơi này có phong Ấn, chỉ có từ bên ngoài vào được, chứ từ bên trong không ra được

-Vậy, chẳng phải nói đệ cũng không ra đươc hay sao.

Lưu Hán gật đầu

đích xác là như vậy, không biết vị đại năng nào tạo ra phong ấn này, cho dù chủ nhân và ba vị kia liên thủ cũng không phá được.

"Xong rồi." Hàn Lập cười khổ một tiếng, không hề nói thêm gì nữa. xem ra lần này cơ hội thoát ra không nhiều mấy.

"Không biết tại sao chủ nhân lại coi trọng Dương Huynh đệ, theo ta biết chưa có nhân loại nào được đãi ngộ như huynh đệ đâu, chỉ có hoặc như ta hoặc là chết." Có vẻ đã uống nhiều, quang mang trong mắt Lưu hán chợt lóe, giọng đầy tò mò hỏi.

"Oh, việc này, ta cũng không rõ, đáng nhẽ ta bị Xích Long giết chết rồi." Hắn không nói thật, Hiển nhiên Lưu hán cũng không cho là hắn nói thật,cả hai đều im lặng uống rượu theo đuổi suy nghĩ của riêng mình. Thỉnh thoảng mới hỏi nhau vài câu thăm dò

Cứ như vậy, hai người uống rượu cho đến khi say mèm. Lưu Hán mới nghiêng ngả cáo từ hắn rời đi. Dương Thanh cầm chiếc chén dạ quang trên tay, hắn là đang suy nghĩ. Lần này lành ít dữ nhiều.

Tên Lưu Hán sau khi ra khỏi nơi ở của Dương Thanh chỉ trong nháy mắt đã thanh tỉnh lại, hắn rón rén đi lại một góc khuất rồi tiến vào một mật địa, vừa tiến vào trong điện, lão đã phủ phục xuống đất:

-Lão nô tham kiến chủ nhân

Ngồi phía trên không ai khác chính là thanh bào nhân thần bí, bên cạnh thanh bào nhân là XÍch Long, lúc này đã thu nhỏ chỉ bằng một con thỏ, không ngừng chạy đi chạy lại bên cạnh bảo tọa

Thanh bào nhân, không nhanh không chậm gatajj đầu:

-Thế nào?

Chỉ thấy Lưu Hán cung kính đáp

-Chủ nhân, tên này giất giảo hoạt ta không moi được từ hắn thứ gì cả.

Thanh bào nhân lắc đầu,

-Hừ nếu không phải đang cần hắn, bản nhân tự mình sưu hồn hắn một phen, công pháp mà hắn tu luyện quả thật quá quen thuốc, nhất thời ta không thể nhớ ra được,

Lưu Hán cũng cười lấy lòng:

-Chủ nhân, dù sao đến lúc đó hắn cũng phải thi triển thuật pháp. Người chắc hẳn sẽ nhận ra,

Thanh bào nhân gật đầu,:

-Chuyện này quan hệ trọng đại, Lưu Hán, ngươi đi một chuyến đem lời của ta chuyển đến ba người kia, nói với bọn chúng ta đợi bọn chúng tại Linh Tiêu Điện, có chuyện quan trọng cần bàn.

-Thuộc hạ đi ngay.

…….

Tại Linh Tiêu Điện ở trung tâm Thất Sát Cốc

Linh quang chợt lóe, ba luồng hào quang chói mắt hiện lên, gây ra một trận rung động mãnh liệt, đợi khi rung động tan đi, có ba bóng người 2 nam một nữa hiện ra, một gã bạch diện thư sinh toàn thân mặc bạch bào, gương mặt vô cùng tuấn lãng. Một tên thì cả người toát ra khí chất vương giả quân lâm thiên hạ, hắn mặc trường bào màu vàng, toàn thân hắn kim quang lấp lánh, Nữ tử mới đến vô cùng xinh đẹp, chỉ có thể dùng 8 chữ siêu phàm thoát tục, thanh tú mĩ lệ để hình dung vẻ đẹp của nàng, toàn thân nàng là một chiếc váy đỏ, mái tóc vấn gọn trên đầu toát ra một vẻ yêu mị khó tả. Nữ Nhân này là Kỳ Tước, Bạch diện thư sinh mà Mạnh Cực, còn tên áo vàng chính là Nhĩ Thử, sau khí hóa hình yêu thú Kỳ Tước lấy tên là Kỳ Uyển, yêu thú Mạch Cực lấy tên là Mạnh Tử Quân, còn Nhĩ Thử lấy tên của một gã Ngưng Nguyên mà năm xưa hắn giết, Nhĩ Thành ba yếu thú hóa hình kỳ này vừa mới đến

Mạnh Tử Quân đã nói:

"hai vị đạo hữu, không biết Thanh Hà Tiên Tử tìm chúng ta có chuyện gì."

Chưa ai kịp trả lời thì một tiếng cười như chuông bạc vang lên

"Tử Quân huynh, Huynh không đợi được một lát sao, bản tiên tử mời mọi người đến đây tất nhiên là có chuyện quan trong?"

Mạnh Tử Quân nói:

Tiên tử bình thường cao ngạo,như thế nào lại đột nhiên mời đám tại hạ đến đây, trong vài vạn năm qua đây chính là sự kiện kỳ lạ nhất.

Kỳ uyển cũng gật đầu,:

-Phải đó, Thanh Liên Tiên Tử, chúng ta đã có ước định, nếu không có chuyện gì quan trọng thì tất cả đều phải cố gắng tu hành, để sớm ngày phá vỡ phong ấn, ngươi gọi chúng ta đến phải chăng là liên quan đến chuyện này.

Thanh Liên Tiên Tử, hay cũng chính là vị thanh bào nhân thân bí kia gật đầu.

-Chính phải

muốn bài trừ phong ấn của thất sát cốc chúng ta đã không ngừng nghiên cứu nhiều vạn năm, thủy chung vẫn không tìm ra cách nào khả quan, cách duy nhất mà chúng ta nghĩ được chính là dùng cứng đối cứng, thế nhưng đã công phá nhiều năm như vậy mà vẫn còn chưa ổn thỏa."

Nhĩ Thành từ đầu không lên tiếng, giờ mới nói

. "Tiên Tử xin hãy nói chuyện chính cho, nhân loại các ngươi luôn thích vòng vo. chẳng lẽ tiên tử đã tìm ra cách nào tốt hơn để bài trừ phong ấn sao?"

"Ha ha, tiểu muội đích xác mới vừa có thu hoạch bất ngờ, muốn trước tiên cùng các vị huynh muội thương lượng một chút…" Thanh Liên Tiên Tử cười nhẹ.

"Thu hoạch? Tạm thời tiên tử hãy nóicho chúng ta nghe một chút." Thanh âm Kỳ Uyển không giữ được bình tĩnh vang lên

"Mấy hôm trước Lang vương tìm được một gã tu sĩ nhân loại đi vào trong Thất Sát Cốc, tên này không những có trên người năm con hoạt cương thi ngũ hành, mà lại còn tu luyện một thứ công pháp của ma giới, mặc dù chưa luyện đến đại thành, nhưng công pháp mà hắn tu luyện kết họp với năm con hoạt cương thi kia, vừa vặn lại có thể khắc chế một phần phong ấn. Nếu có hắn đối phó, nhất thời phong ấn sẽ yếu đi không ít.

Thần thái Mạnh Tử Quân cũng trở nên ngưng trọng. hắn mở miệng nói

"Ngũ hành thuộc tính tinh khiết quả thực rất có lợi đối với việc bài trừ phong ấn, nhưng cảnh giới hắn quá yếu đi, hay là đợi hắn tu luyện tăng thêm cảnh giới rồi hãy tính. Hắn chậm rãi nói,

"Điểm này là không thể được, tên này ta đã xem qua, tư chất hắn ngu độn vô cùng, có thể đến đươc cảnh giới này chính là mộ tổ nhà hắn đã bốc khói xanh rồi, các huynh cứ yên tâm, Tiểu muội có một loại trận pháp tên là Ngũ Linh Hóa Long Trận, có thể mang năm con hoạt cương thi kia bộc lộ ra chiến lực cường đại. cộng thêm chúng ta, hy vọng phá được phong ấn là rất lớn"

Kỳ Uyển gật đầu

Có thể gặp được một người như vậy thì đúng là cơ duyên lớn, xem ra trời cao lần này chúng ta có cơ may rồi.

Thanh Liên Tiên Tử gật đầu, đúng vậy, hôm nay ta muốn mời mọi người tới đây chính là muốn bàn phương pháp phá phong ấn này,

"Chỉ cần người này thật sự có Ngũ Hành Hoạt Cương Thi, tự nhiên chúng ta sẽ có cách để phá được phong ấn, tuy nói không được mười thành cũng phải được 6, 7 thành

Nhĩ Thành cũng đồng ý với hắn:

-Đúng vậy, dù cho không phá được haonf toàn thì sau lần này, nó cũng yếu đi không ít

Thanh Liên Tiên Tử, lại cất tiếng cười như chuông bạc

-Nhĩ Thành huynh sáng suốt, nửa tháng sau chúng ta sẽ tụ hội, Đến lúc đó, mong các huynh đệ tỷ muội dẫn theo yêu thú bản bộ, hiệp trợ phá tan phong ấn

-Được

-Đồng ý

‘’’’’’’’’’’’’’’’’’

(1)Kỳ Tước là một loài kỳ thú tập hợp đặc trưng của ba loài động vật chim, chuột, hổ thành một thể. Hình dáng Kỳ Tước như con gà, đầu màu trắng, móng vuốt của con hổ. Kỳ Tước là Hung thú trong truyền thuyết, vô cùng thích ăn thịt người. 《Đồ Tán》 của Quách Phác viết: “Yết Thư giảo thú, Kỳ Tước ác điểu, có thân sói, có vuốt hổ. Đâu dùng binh giáp, lấy quấy nhiễu làm đạo.”

(2)Nhĩ Thử là một loài kỳ thú vừa giống loài thú vừa giống loài chim, Nhĩ Thử tập hợp đặc trưng của ba loài động vật chuột, thỏ, hoẵng thành một thể: Nó có ngoại hình như con chuột, đầu thỏ nhưng lại là cơ thể của con hoẵng, trên chân có cánh có thể giúp bay trên không, tiếng kêu như tiếng chó tru. Nhĩ Thử là một loài dị thú có thể ngừa bách độc.

(3) Mạnh Cực có ngoại hình như con báo, trên trán có vằn, bộ da lông trên người là màu trắng. Mạnh Cực giỏi về ẩn nấp lẩn trốn, nó kêu lên như là đang kêu tên mình. Thời cổ ngoại hình của Mạnh Cực có hai loại cách nói: một cái nói Mạnh Cực dạng báo, một cái khác lại nói là con hổ mặt người.

Chapter
1 Chương 1: Chương 1: Thần Ma đại chiến
2 Chương 2: Chương 2: Nhà họ Dương ở trấn Tế Giang
3 Chương 3: Chương 3: Cô Sơn tiên đảo
4 Chương 4: Chương 4: Gặp nạn tại Tống Sơn
5 Chương 5: Chương 5: Thoát chết trong gang tấc
6 Chương 6: Chương 6: Nấm thịt người
7 Chương 7: Chương 7: Khí số chưa tận
8 Chương 8: Chương 8: Gặp lại
9 Chương 9: Chương 9: Lấy được người đẹp
10 Chương 10: Chương 10: Hồi hương
11 Chương 11: Chương 11: Con đường tu luyện
12 Chương 12: Chương 12: Sinh tử quyết
13 Chương 13: Bắt đầu tu luyện
14 Chương 14: Chương 14: Nhập môn
15 Chương 15: Chương 15: Tàng Thư Các
16 Chương 16: Chương 16: Tụ Pháp Đơn
17 Chương 17: Chương 17: Hỗn Nguyên Tán
18 Chương 18: Chương 18: Hắc Lâm đoạt bảo
19 Chương 19: Chương 19: Gió tanh mưa máu
20 Chương 20: Chương 20: Tranh giành bảo vật
21 Chương 21: Chương 21: Thoát chết
22 Chương 22: Chương 22: Bạch Thủy Thành
23 Chương 23: Chương 23: Nhiệm vụ đầu tiên
24 Chương 24: Tử Nguyệt
25 Chương 25: Ảo cảnh
26 Chương 26: Chương 26: Vây khốn
27 Chương 27: Núi vắng săn yêu
28 Chương 28: Ngũ sắc khổng tước
29 Chương 29: Lọt vào cổ trận
30 Chương 30: Vọng nguyệt lâu
31 Chương 31: May mắn không ngờ tới
32 Chương 32: Âm phủ ma châm
33 Chương 33: Sát yêu
34 Chương 34: Án mạng
35 Chương 35: Quyết đấu
36 Chương 36: Hắc long
37 Chương 37: Gặp lại Đồng Mã Kỳ
38 Chương 38: Sao ta toàn phải trốn chạy
39 Chương 39: Lại phải chạy trốn
40 Chương 40: Vận may đã hết
41 Chương 41: Âm Hồn đảo
42 Chương 42: Mười năm trên đảo
43 Chương 43: Hỏa long và Huyền vũ
44 Chương 44: Tàn tích
45 Chương 45: Lâm Địa
46 Chương 46: Tinh hồn quyết
47 Chương 47: Luyện hồn
48 Chương 48: Bát túc tri thù (nhện tám chân)
49 Chương 49: Thủy quái
50 Chương 50: Ba kẻ tu luyện ma công
51 Chương 51: Trai cò đánh nhau, ngư ông đắc lợi
52 Chương 52: Vô cực thánh tổ
53 Chương 53: Hỗn Nguyên đại đạo
54 Chương 54: Linh thú viện
55 Chương 55: Hỏa Lân Bào
56 Chương 56: Thử bảo
57 Chương 57: Lại gặp vận đen
58 Chương 58: Nhị bảo ra uy
59 Chương 59: Giả chết
60 Chương 60: Tiến nhập Phong sơn
61 Chương 61: Chậm một bước
62 Chương 62: Nan đề
63 Chương 63: Đòn trí mạng
64 Chương 64: Hàn Đỉnh Bích Ngọc
65 Chương 65: Cố nhân
66 Chương 66: Lưỡng đầu thọ nạn
67 Chương 67: Lộ mặt
68 Chương 68: Chạy trốn
69 Chương 69: Cửu khúc âm ma đại trận
70 Chương 70: Luyện đan
71 Chương 71: Hắc Long Thất Tử
72 Chương 72: Xích hỏa phượng hoàng
73 Chương 73: Long tranh Phượng đấu
74 Chương 74: Trúc Cơ
75 Chương 75: Thăng Tiên Thành
76 Chương 76: Đấu giá hội
77 Chương 77: Minh nguyệt các
78 Chương 78: Tu sĩ lạ mặt
79 Chương 79: Ngũ hành tông
80 Chương 80: Năm cỗ quan tài
81 Chương 81: Mảnh đất thần bí
82 Chương 82: Huyết hồn lộ
83 Chương 83: Nguy hiểm vô hình
84 Chương 84: Thượng cổ dị thú
85 Chương 85: Ứng Long
86 Chương 86: Huyễn cảnh
87 Chương 87: Truyền tống trận
88 Chương 88: Ngũ hành chân nhân
89 Chương 89: Cung Quảng Hàm
90 Chương 90: Sơ nhập hỏa đạo
91 Chương 91: Đến đích
92 Chương 92: Trở mặt
93 Chương 93: Âm dương giới
94 Chương 94: Không gian thần bí
95 Chương 95: Ô long đỉnh
96 Chương 96: Đoạt phách đan chi tranh
97 Chương 97: Cá chết lưới rách
98 Chương 98: Thu hoạch
99 Chương 99: Ngũ hành chân ma kinh
100 Chương 100: Bái làm môn hạ
101 Chương 101: Đả lôi đài
102 Chương 102: Máu tanh
103 Chương 103: Giả trư ăn hổ
104 Chương 104: Xuyên tâm tỏa
105 Chương 105: Đoan Mộc Hùng
106 Chương 106: Thiên hạt
107 Chương 107: Sơ nhập cực âm môn
108 Chương 108: Thanh minh quả
109 Chương 109: Lên đường
110 Chương 110: Bồng Lai Đảo
111 Chương 111: Tranh đoạt
112 Chương 112: Vây khốn
113 Chương 113: Bí mật dần hé lộ 1
114 Chương 114: Bí mật dần hé lộ 2
115 Chương 115: Thay đổi trong kế hoạch
116 Chương 116: Khuấy đục nước
117 Chương 117: Tử Nguyệt hồi tỉnh
118 Chương 118: Vu oan giá họa
119 Chương 119: Làm chim sẻ đứng sau
120 Chương 120: Hồng An Thông
121 Chương 121: Đại chiến sắp tới
122 Chương 122: Thừa nước đục thả câu
123 Chương 123: Không chết không ngừng
124 Chương 124: Chạy trốn
125 Chương 125: Tỏa Hồn Đại Trận
126 Chương 126: Chương 126: Chìm trong ký ức
127 Chương 127: Chìm trong ký ức 2
128 Chương 128: Chương 128: Kết Đan thất bại
129 Chương 129: Chương 129: Thái Tử Ma Giới
130 Chương 130: Âm Dương Sinh Tử Quyết
131 Chương 131: Bị cướp
132 Chương 132: Đồ Sát
133 Chương 133: Lưỡng bại câu thương
134 Chương 134: Dưỡng thương
135 Chương 135: Sơ kỳ đỉnh phong
136 Chương 136: Tỏa Thần Quyết
137 Chương 137: Thất Huyền Môn
138 Chương 138: Tài phú
139 Chương 139: Thiên Quỷ Tông
140 Chương 140: Đoạn Hải Bình
141 Chương 141: Cửu Long Đỉnh
142 Chương 142: Dọa lui Đoạn lão
143 Chương 143: Dời môn
144 Chương 144: Tam hổ tranh phong
145 Chương 145: Khai tông lập phái
146 Chương 146: Thụ giáo quyền mưu
147 Chương 147: Thiên huyền đan đạo
148 Chương 148: Dấu vết Nguyệt Tộc
149 Chương 149: Thuộc hạ Kết Đan
150 Chương 150: Sưu hồn
151 Chương 151: Tỳ nữ trông lò
152 Chương 152: Vào bẫy rập
153 Chương 153: Sát phạt quyết đoán
154 Chương 154: Ba kế sách
155 Chương 155: Trịnh Phi Hoa
156 Chương 156: Chiến
157 Chương 157: Giết
158 Chương 158: Trọng thương
159 Chương 159: Nhún nhường Thanh Dương Đạo Quán
160 Chương 160: Giết gà dọa khỉ
161 Chương 161: Tạm rời môn phái
162 Chương 162: Lo chuyện bao đồng
163 Chương 163: Đoạt xá
164 Chương 164: Xích Diệm Hỏa Lân
165 Chương 165: Thanh liên tiên tử
166 Chương 166: Nhập Anh Đan
167 Chương 167: Thông đạo sụp đổ
168 Chương 168: Giai Kỳ
169 Chương 169: Lưu Hán thật sự
170 Chương 170: Ma Luyện
171 Chương 171: Trở về cửu khúc 1
172 Chương 172: Trở về cửu khúc 2
173 Chương 173: Trở về cửu khúc 3
174 Chương 174: Mở rộng thế lực
175 Chương 175: Thiên hợp lão tổ
176 Chương 176: Thiên ma châm
177 Chương 177: Tự bạo kim đan
178 Chương 178: Thi triển ân uy
179 Chương 179: Biến động bất ngờ
180 Chương 180: Tương khắc quyết
181 Chương 181: Thu phục Trần Thừa
182 Chương 182: Linh Tâm Thảo
Chapter

Updated 182 Episodes

1
Chương 1: Chương 1: Thần Ma đại chiến
2
Chương 2: Chương 2: Nhà họ Dương ở trấn Tế Giang
3
Chương 3: Chương 3: Cô Sơn tiên đảo
4
Chương 4: Chương 4: Gặp nạn tại Tống Sơn
5
Chương 5: Chương 5: Thoát chết trong gang tấc
6
Chương 6: Chương 6: Nấm thịt người
7
Chương 7: Chương 7: Khí số chưa tận
8
Chương 8: Chương 8: Gặp lại
9
Chương 9: Chương 9: Lấy được người đẹp
10
Chương 10: Chương 10: Hồi hương
11
Chương 11: Chương 11: Con đường tu luyện
12
Chương 12: Chương 12: Sinh tử quyết
13
Chương 13: Bắt đầu tu luyện
14
Chương 14: Chương 14: Nhập môn
15
Chương 15: Chương 15: Tàng Thư Các
16
Chương 16: Chương 16: Tụ Pháp Đơn
17
Chương 17: Chương 17: Hỗn Nguyên Tán
18
Chương 18: Chương 18: Hắc Lâm đoạt bảo
19
Chương 19: Chương 19: Gió tanh mưa máu
20
Chương 20: Chương 20: Tranh giành bảo vật
21
Chương 21: Chương 21: Thoát chết
22
Chương 22: Chương 22: Bạch Thủy Thành
23
Chương 23: Chương 23: Nhiệm vụ đầu tiên
24
Chương 24: Tử Nguyệt
25
Chương 25: Ảo cảnh
26
Chương 26: Chương 26: Vây khốn
27
Chương 27: Núi vắng săn yêu
28
Chương 28: Ngũ sắc khổng tước
29
Chương 29: Lọt vào cổ trận
30
Chương 30: Vọng nguyệt lâu
31
Chương 31: May mắn không ngờ tới
32
Chương 32: Âm phủ ma châm
33
Chương 33: Sát yêu
34
Chương 34: Án mạng
35
Chương 35: Quyết đấu
36
Chương 36: Hắc long
37
Chương 37: Gặp lại Đồng Mã Kỳ
38
Chương 38: Sao ta toàn phải trốn chạy
39
Chương 39: Lại phải chạy trốn
40
Chương 40: Vận may đã hết
41
Chương 41: Âm Hồn đảo
42
Chương 42: Mười năm trên đảo
43
Chương 43: Hỏa long và Huyền vũ
44
Chương 44: Tàn tích
45
Chương 45: Lâm Địa
46
Chương 46: Tinh hồn quyết
47
Chương 47: Luyện hồn
48
Chương 48: Bát túc tri thù (nhện tám chân)
49
Chương 49: Thủy quái
50
Chương 50: Ba kẻ tu luyện ma công
51
Chương 51: Trai cò đánh nhau, ngư ông đắc lợi
52
Chương 52: Vô cực thánh tổ
53
Chương 53: Hỗn Nguyên đại đạo
54
Chương 54: Linh thú viện
55
Chương 55: Hỏa Lân Bào
56
Chương 56: Thử bảo
57
Chương 57: Lại gặp vận đen
58
Chương 58: Nhị bảo ra uy
59
Chương 59: Giả chết
60
Chương 60: Tiến nhập Phong sơn
61
Chương 61: Chậm một bước
62
Chương 62: Nan đề
63
Chương 63: Đòn trí mạng
64
Chương 64: Hàn Đỉnh Bích Ngọc
65
Chương 65: Cố nhân
66
Chương 66: Lưỡng đầu thọ nạn
67
Chương 67: Lộ mặt
68
Chương 68: Chạy trốn
69
Chương 69: Cửu khúc âm ma đại trận
70
Chương 70: Luyện đan
71
Chương 71: Hắc Long Thất Tử
72
Chương 72: Xích hỏa phượng hoàng
73
Chương 73: Long tranh Phượng đấu
74
Chương 74: Trúc Cơ
75
Chương 75: Thăng Tiên Thành
76
Chương 76: Đấu giá hội
77
Chương 77: Minh nguyệt các
78
Chương 78: Tu sĩ lạ mặt
79
Chương 79: Ngũ hành tông
80
Chương 80: Năm cỗ quan tài
81
Chương 81: Mảnh đất thần bí
82
Chương 82: Huyết hồn lộ
83
Chương 83: Nguy hiểm vô hình
84
Chương 84: Thượng cổ dị thú
85
Chương 85: Ứng Long
86
Chương 86: Huyễn cảnh
87
Chương 87: Truyền tống trận
88
Chương 88: Ngũ hành chân nhân
89
Chương 89: Cung Quảng Hàm
90
Chương 90: Sơ nhập hỏa đạo
91
Chương 91: Đến đích
92
Chương 92: Trở mặt
93
Chương 93: Âm dương giới
94
Chương 94: Không gian thần bí
95
Chương 95: Ô long đỉnh
96
Chương 96: Đoạt phách đan chi tranh
97
Chương 97: Cá chết lưới rách
98
Chương 98: Thu hoạch
99
Chương 99: Ngũ hành chân ma kinh
100
Chương 100: Bái làm môn hạ
101
Chương 101: Đả lôi đài
102
Chương 102: Máu tanh
103
Chương 103: Giả trư ăn hổ
104
Chương 104: Xuyên tâm tỏa
105
Chương 105: Đoan Mộc Hùng
106
Chương 106: Thiên hạt
107
Chương 107: Sơ nhập cực âm môn
108
Chương 108: Thanh minh quả
109
Chương 109: Lên đường
110
Chương 110: Bồng Lai Đảo
111
Chương 111: Tranh đoạt
112
Chương 112: Vây khốn
113
Chương 113: Bí mật dần hé lộ 1
114
Chương 114: Bí mật dần hé lộ 2
115
Chương 115: Thay đổi trong kế hoạch
116
Chương 116: Khuấy đục nước
117
Chương 117: Tử Nguyệt hồi tỉnh
118
Chương 118: Vu oan giá họa
119
Chương 119: Làm chim sẻ đứng sau
120
Chương 120: Hồng An Thông
121
Chương 121: Đại chiến sắp tới
122
Chương 122: Thừa nước đục thả câu
123
Chương 123: Không chết không ngừng
124
Chương 124: Chạy trốn
125
Chương 125: Tỏa Hồn Đại Trận
126
Chương 126: Chương 126: Chìm trong ký ức
127
Chương 127: Chìm trong ký ức 2
128
Chương 128: Chương 128: Kết Đan thất bại
129
Chương 129: Chương 129: Thái Tử Ma Giới
130
Chương 130: Âm Dương Sinh Tử Quyết
131
Chương 131: Bị cướp
132
Chương 132: Đồ Sát
133
Chương 133: Lưỡng bại câu thương
134
Chương 134: Dưỡng thương
135
Chương 135: Sơ kỳ đỉnh phong
136
Chương 136: Tỏa Thần Quyết
137
Chương 137: Thất Huyền Môn
138
Chương 138: Tài phú
139
Chương 139: Thiên Quỷ Tông
140
Chương 140: Đoạn Hải Bình
141
Chương 141: Cửu Long Đỉnh
142
Chương 142: Dọa lui Đoạn lão
143
Chương 143: Dời môn
144
Chương 144: Tam hổ tranh phong
145
Chương 145: Khai tông lập phái
146
Chương 146: Thụ giáo quyền mưu
147
Chương 147: Thiên huyền đan đạo
148
Chương 148: Dấu vết Nguyệt Tộc
149
Chương 149: Thuộc hạ Kết Đan
150
Chương 150: Sưu hồn
151
Chương 151: Tỳ nữ trông lò
152
Chương 152: Vào bẫy rập
153
Chương 153: Sát phạt quyết đoán
154
Chương 154: Ba kế sách
155
Chương 155: Trịnh Phi Hoa
156
Chương 156: Chiến
157
Chương 157: Giết
158
Chương 158: Trọng thương
159
Chương 159: Nhún nhường Thanh Dương Đạo Quán
160
Chương 160: Giết gà dọa khỉ
161
Chương 161: Tạm rời môn phái
162
Chương 162: Lo chuyện bao đồng
163
Chương 163: Đoạt xá
164
Chương 164: Xích Diệm Hỏa Lân
165
Chương 165: Thanh liên tiên tử
166
Chương 166: Nhập Anh Đan
167
Chương 167: Thông đạo sụp đổ
168
Chương 168: Giai Kỳ
169
Chương 169: Lưu Hán thật sự
170
Chương 170: Ma Luyện
171
Chương 171: Trở về cửu khúc 1
172
Chương 172: Trở về cửu khúc 2
173
Chương 173: Trở về cửu khúc 3
174
Chương 174: Mở rộng thế lực
175
Chương 175: Thiên hợp lão tổ
176
Chương 176: Thiên ma châm
177
Chương 177: Tự bạo kim đan
178
Chương 178: Thi triển ân uy
179
Chương 179: Biến động bất ngờ
180
Chương 180: Tương khắc quyết
181
Chương 181: Thu phục Trần Thừa
182
Chương 182: Linh Tâm Thảo
footer(); ?>