Chương 13: Khẩu Trừu Cân Liễu

Lúc này đột nhiên một tiếng hừ lạnh lùng của Tần Thủy Dao cách đó không xa truyền đến. Lưu Phong và Thủy Mị Nhi đồng thời thanh tỉnh, buông nhau ra.

"Nhị sư tôn, quần áo vải vóc của người quả thực là mềm mại mượt mà, đúng là cực phẩm, quả là cực phẩm." Lưu Phong sợ Tần Thủy Dao trách tội, vội vàng hồ ngôn để che dấu.

Tiểu quỷ này không ngờ cũng có chút tâm cơ. Thủy Mị Nhi cũng nhận ra mình có chút thất thố vội vàng hùa theo Lưu Phong:

-Đúng vậy, quần áo này chính là do đại sư tôn của ngươi may cho ta đấy, chất liệu lẫn tay nghề đều là tinh phẩm.

Nghê Thường lúc này cũng thấy Thủy Mị Nhi và Lưu Phong có vài động tác bất nhã, trong lòng cũng hơi tức giận, nhưng lại sợ Tần Thủy Dao trách tội Lưu Phong, liền tiến lên nói lời từ biệt Lưu Phong:

-Phong nhi, thời gian cũng không còn sớm nữa, ngươi xuống núi sớm một chút đi.

Lưu Phong gật đầu, cười hì hì, nói với Nghê Thường:

-Tam sư tôn, hay là chúng ta cũng ôm nhau một chút đi.
Nghê Thường nhớ tới độc môn vũ khí "nhất trụ kình thiên" của hắn lập tức lắc đầu cự tuyệt.

Bất quá nàng lại không muốn làm hắn thương tâm, bèn tiến đến gần hắn một chút, lớn mật nhón chân hôn lên trán hắn một cái.

Nguyên lai là tam sư tôn thích hôn khi tạm biệt, Lưu Phong mừng rỡ, chu miệng ra, trong lòng thầm nghĩ sẽ được cùng tam sư tôn môi chạm môi, ai ngờ Nghê Thường lại nói:

-Phong nhi, miệng của ngươi làm sao lại tự dưng bị kéo dài ra như vậy?

Lưu Phong nghe vậy, dở khóc dở cười, buồn bực vô cùng, thật là chỉ muốn co chân đá một một phát vào tảng đá dưới đất.

"Ha ha."

Nghê Thường đột nhiên cười thật sảng khoái, đoạn truyền âm nói:

-Phong nhi, ta sợ "nhất trụ kình thiên" bỗng nổi lên nên không ôm ngươi được. Nhưng ta sẽ nhớ đến ngươi, ngươi cứ yên tâm chờ ta tu luyện xuất quan sẽ đi tìm ngươi.

Lưu Phong biết Nghê Thường dùng truyền âm nhập mật là để nói riêng với mình, trong lòng cũng định thốt ra vài câu thâm tình nhưng nghĩ đi nghĩ lại bản thân mình chưa thể sử dụng truyền âm, đành phải từ bỏ ý nghĩ đó.

"Phong nhi, xuống núi rồi nhất định không được quên sứ mạng của người đấy." Tần Thủy Dao nhìn thấy Thủy Mị Nhi, Nghê Thường đã từ biệt Lưu Phong, cũng lên tiếng dặn dò hắn một câu.

Lưu Phong đột nhiên nghĩ khoảng cách của hắn và Tần Thủy Dao ngày một xa hơn, trong lòng chợt cảm thấy nổi lên một loại cảm giác không thể diễn tả bằng lời.

"Phong nhi, ngươi lại đây, ta còn một câu quan trọng muốn nói với ngươi." Thủy Mị Nhi do dự mãi cuối cùng mới quyết định lên tiếng.

Nhìn nhị sư tôn hai mắt chứa chan tình cảm, trống ngực của hắn bỗng đập liên hồi. Chẳng lẽ nhị sư tôn thật sự có ý với ta, tại giây phút cuối cùng trước khi xa nhau đã biểu lộ tình cảm.

"Ta nên làm gì bây giờ?" Lưu Phong lúc này trong lòng không khỏi cảm thấy hơi khó xử. Nhị sư tôn nhiệt tình hào phóng, lịch thiệp thông minh, dáng vẻ mê người, quả thật là nhất lưu, nói hắn không động lòng là không đúng. Vấn đề là ở chỗ hắn không thể nào dứt bỏ được mối tình kiếp trước của hắn với Đình Nhi.

Quên đi, cứ vui vẻ là được, thời đại này không phải đang thịnh hành chuyện nhất phu đa thê hay sao? Nhập gia tùy tục, ta cũng không phải là thánh nhân, chỉ là tục nhân, càng nhiều vợ càng tốt. Chính mình cần gì phải vì một "viên gạch nhỏ" mà bỏ qua một "tảng đá lớn" như vậy chứ!

Lưu Phong vừa đảo mắt, liền quyết định tiếp nhận hình bóng của Thủy Mị Nhi vào trong tim, bước lên, trên mặt có chút thẹn thùng nói:

-Nhị sư tôn, chuyện này. mọi người đều đang có mặt tại đây, có lẽ không tiện cho lắm.

Thủy Mị Nhi nào biết được trong nội tâm của hắn nghĩ gì, cũng không để ý đến vẻ mặt của hắn, cười nói:

-Ngươi lại đây, ta chỉ nói nhỏ cho mình ngươi nghe thôi.
Người nói vô tâm, người nghe lại hữu ý. Vốn là một câu nói hết sức bình thường nhưng Nghê Thường nghe được lại cho rằng nhị sư tỷ quả thật là thích Lưu Phong, bình thường vốn đã bắt hắn ngày ngày phải đến giường gọi nàng dậy. Hiện tại sự tình giữa hai người này quả thực là mập mờ khó đoán.
Nghĩ như vậy, Nghê Thường không nhịn được, trong lòng khẽ cảm thấy chua xót.

"Tam sư tôn, xin lỗi người, ta. trước tiên phải đoạt lấy "đóa hồng" này đã, sau này sẽ bồi thường cho nàng sau." Lưu Phong yên lặng, trong lòng nghĩ như vậy, tiến đến trước mặt Thủy Mị Nhi.

Thủy Mị Nhi yêu cười mỉm cười, làn môi anh đào hé nở:

-Ngươi ghé sát tai lại đây.

Lưu Phong con mắt tà dị, liếc qua Nghê Thường một cái, sau đó quay đầu đưa đến sát mặt Thủy Mị Nhi, Thủy Mị Nhi cũng không tị hiềm gì cả, hơi thở thơm ngát lập tức nóng bỏng thở vào tai hắn.

Cũng không biết là Thủy Mị Nhi nói gì. Tóm lại Lưu Phong nghe xong sắc mặt đại biến, phảng phất kinh hãi đến cùng cực.

"Phong nhi, ngươi phải nhớ đến điều ta nói đấy." Thủy Mị Nhi còn lo lắng dặn dò thêm một câu nữa.

Lưu Phong gật đầu đáp ứng, làm ra vẻ như chính mình đã thực sự khắc cốt ghi tâm những lời nhị sư tôn nói.

Tần Thủy Dao ho khan một tiếng nói:

-Phong nhi, không còn sớm nữa, ngươi mau đi xuống núi đi.

Lưu Phong thoáng do dự một chút, sau đó đi tới trước mặt Nghê Thường nói:

-Bình thường không biết đến tương tư, giờ phút chia ly mới biết tương tư sầu muộn như thế nào. Tam sư tôn, mỗi ngày Phong nhi đều sẽ nhớ đến người.

Nói xong Lưu Phong quay mình bước ra ngoài thạch môn.

Tần Thủy Dao thấy Lưu Phong đã an toàn rời khỏi, lập tức kết xuất ấn quyết đóng long thạch lại, nhẹ giọng nói:

-Nhị muội, tam muội chúng ta mau trở về.

Thủy Mị Nhi thấy sắc mặt Nghê Thường có chút khó coi, tiến lên nắm lấy tay nàng, cùng nhau phi hành trở về.

Nghê Thường chỉ cảm thấy mắt mình có chút ướt át, trong miệng khẽ lẩm nhẩm những lời nói trước khi đi của Lưu Phong: "Bình thường không biết đến tương tư, giờ phút chia ly mới biết tương tư sầu muộn như thế nào".

Ngay khi ba người Tần Thủy Dao rời khỏi thì tại Hàn Nguyệt thủy đàm lập tức xuất hiện hai người.

Một người mặc trang phục đạo cô, niên kỷ chừng gần 50, tuy là như thế nhưng tuổi tác không hề làm mất đi vẻ đẹp thời niên thiếu của bà, một thân toát lên khí chất ung dung cao quý. Bên cạnh đạo cô là một nữ tử tuyệt đẹp, tựa như thiên tiên giáng thế, không trang điểm thật đậm nhưng vẫn toát ra mị lực mê ngừơi. Đáng tiếc giờ phút này đọng lại trên hai mắt trong suốt như pha lê của nàng chính là những giọt nước mắt, quả thực là khiến người khác rất dễ cảm thấy mủi lòng.

"Sư tôn, hắn ra đi tại sao người không cho đồ nhi gặp hắn một lần nói lời từ biệt?" nữ tử xinh đẹp lời nói có chút ai oán, đôi mắt thất thần nhìn chằm chằm vào Đoạn Long thạch.
 

Chapter
1 Chương 01: Tuyệt Sắc Sư Tôn Tần Thủy Dao
2 Chương 02: Tuyệt Sắc Sư Tôn – Nghê Thường
3 Chương 03: Tuyệt Sắc Sư Tôn Thủy Mị Nhi
4 Chương 04: Mỹ nữ Đình Nhi
5 Chương 05: Tình Tố Ám Sanh
6 Chương 06: Trùng Quan Vi Hồng Nhan
7 Chương 07: Thử Kiếm
8 Chương 08: Sân Ky Khai Du
9 Chương 09: Trạm Thác Đội Liễu
10 Chương 10: Thiên Cơ
11 Chương 11: Nhất Trụ Kình Thiên
12 Chương 12: Ly Biệt Thời Đích Hương Diễm
13 Chương 13: Khẩu Trừu Cân Liễu
14 Chương 14: Tiền thế bất nỗ lực, trùng sinh đồ thương bi
15 Chương 15: Phong Nguyệt lâu
16 Chương 16: Thanh lâu
17 Chương 17: Đắc Liễu Hoa Liễu
18 Chương 18: Thần Bí Chủ Nhân
19 Chương 19: Nguyên Lai Là Nàng
20 Chương 20: Mật Đàm
21 Chương 21: Nhìn Lén
22 Chương 22: Vị Hôn Thê
23 Chương 23: Tương Thân
24 Chương 24: Phát Tiết
25 Chương 25: Thiếu phụ vị thành niên
26 Chương 26: Thái Dương gia môn nữ tính
27 Chương 27: Thâu nạp thiếu phụ làm nha hoàn
28 Chương 28: Thâu nạp thiếu phụ làm nha hoàn (Tiếp)
29 Chương 29: Khinh Bạc Ác Nữ
30 Chương 30: Đấu Pháp
31 Chương 31: Xà Hạt tiên tử
32 Chương 32: Thịnh Nộ
33 Chương 33: Đem thiếu phụ về nhà
34 Chương 34: Tĩnh vương đề thân
35 Chương 35: Tĩnh vương đề thân (Tiếp)
36 Chương 36: Huấn xích
37 Chương 37: Linh nhi muốn có cha
38 Chương 38: Tẩu Quang
39 Chương 39: Gặp lại Đình Nhi
40 Chương 40: Tình Địch
41 Chương 41: Hoàng Sắc Tiếu Thoại
42 Chương 42: Xuất Khứu Liễu
43 Chương 43: Thích chính là ngủ cùng với nhau
44 Chương 44: Tự mình massage chân cho nha hoàn
45 Chương 45: Tự mình massage chân cho nha hoàn (Tiếp)
46 Chương 46: Anh Hùng Cứu Mỹ Nhân
47 Chương 47: Thái giám, thỏ gia
48 Chương 48: Yêu Chính Là Hy Sinh
49 Chương 49: Thanh lâu
50 Chương 50: Vũ thoát y, múa cột thép
51 Chương 51: Thời trang nội y
52 Chương 52: Tu Vi Lược Tiến
53 Chương 53: Chế nội y hiện đại
54 Chương 54: Uy Hiếp
55 Chương 55: Tân nội y
56 Chương 56: Vì công tử phục vụ
57 Chương 57: Chẳng lẽ hắn là pê đê
58 Chương 58: Nghệ Thuật Biểu Diễn
59 Chương 59: Giao tiếp với người cổ đại thật khó chịu
60 Chương 60: Lễ Vật
61 Chương 61: Kích Tình
62 Chương 62: Đả Kích Đạo Bản
63 Chương 63: Người đến từ Kinh Đô
64 Chương 64: Rình xem trộm bị bắt quả tang
65 Chương 65: Giao phong
66 Chương 66: Hồng Môn Yến
67 Chương 67: Sinh Ý
68 Chương 68: Chiếu Cố Muội Muội
69 Chương 69: Dẫn Nàng Về Nhà
70 Chương 70: Nữ Nhân Chi Chiến
71 Chương 71: Dục Vọng Của Thiếu Phụ
72 Chương 72: Huynh muội cãi nhau
73 Chương 73: Lần đầu giết người
74 Chương 74: Cảm Động
75 Chương 75: Nam nhi phải tự cường
76 Chương 76: Cầu hôn giáo chủ Thánh giáo
77 Chương 77: Cự Tuyệt
78 Chương 78: Lại gặp Tu chân
79 Chương 79: Thâu Nội Y
80 Chương 80: Hiểu Lầm
81 Chương 81: Tặng quà cho Tố Nương
82 Chương 82: Quý Phi
83 Chương 83: Khảo nghiệm đấu võ
84 Chương 84: Khảo nghiệm đấu văn
85 Chương 85: Người quen
86 Chương 86: Bỏ Nhà Theo Trai
Chapter

Updated 86 Episodes

1
Chương 01: Tuyệt Sắc Sư Tôn Tần Thủy Dao
2
Chương 02: Tuyệt Sắc Sư Tôn – Nghê Thường
3
Chương 03: Tuyệt Sắc Sư Tôn Thủy Mị Nhi
4
Chương 04: Mỹ nữ Đình Nhi
5
Chương 05: Tình Tố Ám Sanh
6
Chương 06: Trùng Quan Vi Hồng Nhan
7
Chương 07: Thử Kiếm
8
Chương 08: Sân Ky Khai Du
9
Chương 09: Trạm Thác Đội Liễu
10
Chương 10: Thiên Cơ
11
Chương 11: Nhất Trụ Kình Thiên
12
Chương 12: Ly Biệt Thời Đích Hương Diễm
13
Chương 13: Khẩu Trừu Cân Liễu
14
Chương 14: Tiền thế bất nỗ lực, trùng sinh đồ thương bi
15
Chương 15: Phong Nguyệt lâu
16
Chương 16: Thanh lâu
17
Chương 17: Đắc Liễu Hoa Liễu
18
Chương 18: Thần Bí Chủ Nhân
19
Chương 19: Nguyên Lai Là Nàng
20
Chương 20: Mật Đàm
21
Chương 21: Nhìn Lén
22
Chương 22: Vị Hôn Thê
23
Chương 23: Tương Thân
24
Chương 24: Phát Tiết
25
Chương 25: Thiếu phụ vị thành niên
26
Chương 26: Thái Dương gia môn nữ tính
27
Chương 27: Thâu nạp thiếu phụ làm nha hoàn
28
Chương 28: Thâu nạp thiếu phụ làm nha hoàn (Tiếp)
29
Chương 29: Khinh Bạc Ác Nữ
30
Chương 30: Đấu Pháp
31
Chương 31: Xà Hạt tiên tử
32
Chương 32: Thịnh Nộ
33
Chương 33: Đem thiếu phụ về nhà
34
Chương 34: Tĩnh vương đề thân
35
Chương 35: Tĩnh vương đề thân (Tiếp)
36
Chương 36: Huấn xích
37
Chương 37: Linh nhi muốn có cha
38
Chương 38: Tẩu Quang
39
Chương 39: Gặp lại Đình Nhi
40
Chương 40: Tình Địch
41
Chương 41: Hoàng Sắc Tiếu Thoại
42
Chương 42: Xuất Khứu Liễu
43
Chương 43: Thích chính là ngủ cùng với nhau
44
Chương 44: Tự mình massage chân cho nha hoàn
45
Chương 45: Tự mình massage chân cho nha hoàn (Tiếp)
46
Chương 46: Anh Hùng Cứu Mỹ Nhân
47
Chương 47: Thái giám, thỏ gia
48
Chương 48: Yêu Chính Là Hy Sinh
49
Chương 49: Thanh lâu
50
Chương 50: Vũ thoát y, múa cột thép
51
Chương 51: Thời trang nội y
52
Chương 52: Tu Vi Lược Tiến
53
Chương 53: Chế nội y hiện đại
54
Chương 54: Uy Hiếp
55
Chương 55: Tân nội y
56
Chương 56: Vì công tử phục vụ
57
Chương 57: Chẳng lẽ hắn là pê đê
58
Chương 58: Nghệ Thuật Biểu Diễn
59
Chương 59: Giao tiếp với người cổ đại thật khó chịu
60
Chương 60: Lễ Vật
61
Chương 61: Kích Tình
62
Chương 62: Đả Kích Đạo Bản
63
Chương 63: Người đến từ Kinh Đô
64
Chương 64: Rình xem trộm bị bắt quả tang
65
Chương 65: Giao phong
66
Chương 66: Hồng Môn Yến
67
Chương 67: Sinh Ý
68
Chương 68: Chiếu Cố Muội Muội
69
Chương 69: Dẫn Nàng Về Nhà
70
Chương 70: Nữ Nhân Chi Chiến
71
Chương 71: Dục Vọng Của Thiếu Phụ
72
Chương 72: Huynh muội cãi nhau
73
Chương 73: Lần đầu giết người
74
Chương 74: Cảm Động
75
Chương 75: Nam nhi phải tự cường
76
Chương 76: Cầu hôn giáo chủ Thánh giáo
77
Chương 77: Cự Tuyệt
78
Chương 78: Lại gặp Tu chân
79
Chương 79: Thâu Nội Y
80
Chương 80: Hiểu Lầm
81
Chương 81: Tặng quà cho Tố Nương
82
Chương 82: Quý Phi
83
Chương 83: Khảo nghiệm đấu võ
84
Chương 84: Khảo nghiệm đấu văn
85
Chương 85: Người quen
86
Chương 86: Bỏ Nhà Theo Trai
footer(); ?>