Chương 48: Yêu Chính Là Hy Sinh

Bạch Thiên Kiệt nghĩ đến lời đe dọa của Lưu Phong lúc nãy, sắc mặt trắng bệch, không ngừng cầu khẩn:

-Công tử, tiểu nhân có mắt mà không nhìn ra núi Thái sơn, mạo phạm đến lão nhân gia. Cầu xin người buông tha cho tiểu nhân. Tiểu nhân còn có mẹ già đã gần trăm tuổi không ai chăm sóc, cầu xin người buông tha cho tiểu nhân. sau này nhất định sẽ có hậu lễ đáp tạ.

Mẹ ngươi trăm tuổi? Ngươi chưa tới 30 tuổi. ngươi cho ta là ngốc tử à? Nói láo cũng phải cho hợp lý chứ, thật sự là quá ngu ngốc.

Lưu Phong lạnh lùng hứ một tiếng, không thèm để ý đến lời nói của Bạch Thiên Kiệt, nhấc chân lên tung một cước vào hạ bộ của hắn, một tiếng kêu như heo bị cắt tiết vang lên, Bạch Thiên Kiệt ngày hôm nay chính thức trở thành thái giám.

"Hay lắm, hay lắm." cũng không biết là ai đó đột nhiên kêu lên, thực khách cũng lập tức hưởng ứng vỗ tay ủng hộ.

Lưu Phong thấy cảnh tượng này bất giác ngao ngán lắc đầu, hắn chợt nhớ tới mấy vị anh hùng tại thời đại trước mỗi khi thấy việc bất bình đều cố gắng ra tay nghĩa hiệp mặc dù không có thực lực nhưng tấm lòng thì có thừa. Đám thực khách đang vỗ tay hoan hô hắn, mới ít phút trước còn lặng thinh nhìn một cô gái bị ức hiếp, không ai dám ra tay ngăn trở. Bây giờ lại như thể thấy Bạch Thiên Kiệt bị trừng trị mà hả hê. Thật chán nản cho cái thế thái nhân tình này.

"Đa tạ công tử đã ra tay cứu giúp. Không biết công tử đã ăn xong hay chưa, hay là tiện nữ xin mời công tử lên gian phòng trên lầu đối ẩm được không?" Thiếu nữ lắc lư kiều đồn tiến lên thẹn thùng mời hắn.

Lưu Phong đã đóng kịch thì phải đóng cho đạt, chưa vội trả lời nàng mà đưa mắt nhìn bốn phía xung quanh, nói:

-Hành vi của các vị có mặt tại đây làm tại hạ vô cùng thất vọng. Tại sao lại để cho đám lưu manh vô lại này hoành hành như vậy? Trong khi các người nhẫn tâm chứng kiến, không ai biểu lộ gì cả. Chỉ cần mỗi người tương thân tương ái một chút thì thế giới này có phải tốt đẹp hơn rất nhiều không?

Mọi người bị Lưu Phong thẳng thắn phê bình, không khỏi cảm thấy xấu hổ, hối hận. Xấu hổ vì chính mình không xuất thủ tương trợ. Hối hận vì mất đi cơ hội làm anh hùng cứu mỹ nhân.

Thiếu nữ giương mắt nhìn phong thái của Lưu Phong, từ đáy lòng xuất hiện một sự hâm mộ vô cùng đối với hắn: "Đây chính là người tốt, nam nhân chân chính, lại anh tuấn nữa chứ."

Lưu Phong nhìn thấy biểu tình của mọi người, tỏ vẻ hài lòng. Cuối cùng ánh mắt chuyển sang nhìn thiếu nữ cao giọng hát một bài hát mà hắn khi đi học hay hát cùng một người bạn:

-Đây là đánh thức lương tâm mọi người. tình yêu chính là sự hy sinh, dâng hiến.

"Chỉ cần mỗi người chịu bỏ ra chút công sức, thế giới sẽ tươi đẹp hơn." thiếu nữ và toàn thể mọi thực khách trong đại sảnh đều cảm thấy sững sờ. Hai câu cuối cùng của bài hát thật là cảm động. Một bài hát thật tuyệt vời, từ giai điệu, nhịp điệu đến ca từ đều làm xúc động lòng người.

"Công tử tùy ý có thể hát một tiểu khúc giai điệu, nhịp điệu cho đến ca từ đều tuyệt diệu, thật là làm cho người ta khâm phục không thôi." Thiếu nữ vẻ mặt càng thêm hâm mộ hắn.

Lưu Phong ôm quyền nhìn bốn phía bình thản nói:

-Vừa rồi tức cảnh sinh tình, hát một khúc hát, mong mọi người đừng chê cười.

Lưu Phong nhìn vẻ mặt của thiếu nữ đối với mình, trong lòng không khỏi cười thầm, không khỏi cảm tạ bạn đồng học của hắn tại kiếp trước. Hôm nay làm anh hùng cứu mỹ nhân nếu thiếu đi lý tưởng của nam nhân thì làm sao mà hoàn hảo được.

"Công tử, trên lầu đã chuẩn bị xong một tiểu phòng thanh tĩnh dành cho hai người, thỉnh hai người thượng lầu." Tiểu nhị cất tiếng cắt đứt luồng suy nghĩ của hắn.

"Công tử xin mời." Thiếu nữ cung thân nói.

Lưu Phong gật đầu, cũng không khách sáo, bước lên lầu, thiếu nữ bước theo sau.

Căn phòng trên lầu quả thực là cảnh trí thanh nhã, bàn ghế được bố trí sát cửa sổ, ánh sáng chiếu sáng khắp gian phòng, không khí trong lành, còn có thể quan sát cảnh náo nhiệt bên dưới.

Trên bàn thức ăn đã được chuẩn bị sẵn, đợi cho tiểu nhị rời khỏi, hai người liền ngồi xuống hàn huyên.

Thiếu nữ lúc này tự nhiên là muốn biết tôn tính đại danh của ân nhân mình.

-Xin hỏi đại danh của công tử?

Lưu Phong đang định nói tên mình ra nhưng lại nghĩ nếu như nói là Phượng viên thiếu gia, e là tán gái sẽ bất lợi có chút bất lợi, tâm cơ chợt lóe lên:

-Tại hạ tên Văn Sơn, chỉ là một tên thư sinh quèn, may mắn từ nhỏ được cao nhân truyền thụ cho một ít võ nghệ, hôm nay may mắn có thể giải nguy cho tiểu thư, kỳ thật chỉ là chuyện nhỏ mà thôi.

"Văn Sơn" thiếu nữ âm thầm ghi nhớ cái tên này vào đầu, sau đó tự nhiên mỉm cười giới thiệu:

-Tiểu nữ Ân Phượng, công tử nếu không chê xin gọi một tiếng Phượng nhi.

Thiếu nữ này vốn là thiên kim tiểu thư của Tổng đốc đại nhân, vốn cũng định nói ra thân phận thật của mình. Nhưng nghĩ lại sợ rằng nói ra thân phận thật của mình sẽ ảnh hưởng đến sự chân thành khi kết giao nên tùy ý sửa tên mình một chút.

Mối nhân duyên này xem ra thật là xảo hợp, cả hai người đều tự nhiên dấu đi thân phận thật của mình.

Đương nhiên là song phương không hề biết thân phận của nhau, nếu không e là bao nhiêu ý nghĩ tốt đẹp sẽ tan biến hết.

"Anh hùng cứu mỹ nhân tất sau này sẽ lấy thân báo đáp, cái này hình như đã là một quy trình được soạn sẵn." Lưu Phong trong lòng như nở hoa, nếu được chọn lựa thì Ân Phượng cũng là một đối tượng thật tốt.

Phượng nhi? Cách xưng hô này xem ra là có ý tứ khác đây. Lưu Phong cười hắc hắc, cũng không khách khí, mặt dày nói:

-Phượng nhi, cái tên này thật là hợp với tiểu thư.

"Công tử quá khen." Thiếu nữ khiêm tốn nói.

Ăn uống một hồi, Lưu Phong khéo léo nói lời từ biệt, một mình quay về Phượng viên.

Qua mấy ngày sau, hai người lại gặp nhau tại tửu lâu, đàm đạo mọi chuyện. Bất quá là Lưu Phong vẫn giữ lễ nghĩa, tuyệt không động chân động tay.

Ân Phượng cũng từng thử xem con người hắn có đoan chính không, nhưng không hề thu được kết quả nào khác.

Quả thật là đối với phong độ của Lưu Phong, nàng ngày càng thêm có hảo cảm.

Mỗi lần trở về phủ Tổng đốc, mỗi đêm nàng đều mơ tưởng, nhớ nhung đến hắn. Đương nhiên là nàng không biết thân phận của hắn chính là thiếu gia của Phượng viên.
Lưu Phong cũng đồng dạng như vậy, không hề biết đối tượng của mình chính là Tổng đốc thiên kim tiểu thư.
 

Chapter
1 Chương 01: Tuyệt Sắc Sư Tôn Tần Thủy Dao
2 Chương 02: Tuyệt Sắc Sư Tôn – Nghê Thường
3 Chương 03: Tuyệt Sắc Sư Tôn Thủy Mị Nhi
4 Chương 04: Mỹ nữ Đình Nhi
5 Chương 05: Tình Tố Ám Sanh
6 Chương 06: Trùng Quan Vi Hồng Nhan
7 Chương 07: Thử Kiếm
8 Chương 08: Sân Ky Khai Du
9 Chương 09: Trạm Thác Đội Liễu
10 Chương 10: Thiên Cơ
11 Chương 11: Nhất Trụ Kình Thiên
12 Chương 12: Ly Biệt Thời Đích Hương Diễm
13 Chương 13: Khẩu Trừu Cân Liễu
14 Chương 14: Tiền thế bất nỗ lực, trùng sinh đồ thương bi
15 Chương 15: Phong Nguyệt lâu
16 Chương 16: Thanh lâu
17 Chương 17: Đắc Liễu Hoa Liễu
18 Chương 18: Thần Bí Chủ Nhân
19 Chương 19: Nguyên Lai Là Nàng
20 Chương 20: Mật Đàm
21 Chương 21: Nhìn Lén
22 Chương 22: Vị Hôn Thê
23 Chương 23: Tương Thân
24 Chương 24: Phát Tiết
25 Chương 25: Thiếu phụ vị thành niên
26 Chương 26: Thái Dương gia môn nữ tính
27 Chương 27: Thâu nạp thiếu phụ làm nha hoàn
28 Chương 28: Thâu nạp thiếu phụ làm nha hoàn (Tiếp)
29 Chương 29: Khinh Bạc Ác Nữ
30 Chương 30: Đấu Pháp
31 Chương 31: Xà Hạt tiên tử
32 Chương 32: Thịnh Nộ
33 Chương 33: Đem thiếu phụ về nhà
34 Chương 34: Tĩnh vương đề thân
35 Chương 35: Tĩnh vương đề thân (Tiếp)
36 Chương 36: Huấn xích
37 Chương 37: Linh nhi muốn có cha
38 Chương 38: Tẩu Quang
39 Chương 39: Gặp lại Đình Nhi
40 Chương 40: Tình Địch
41 Chương 41: Hoàng Sắc Tiếu Thoại
42 Chương 42: Xuất Khứu Liễu
43 Chương 43: Thích chính là ngủ cùng với nhau
44 Chương 44: Tự mình massage chân cho nha hoàn
45 Chương 45: Tự mình massage chân cho nha hoàn (Tiếp)
46 Chương 46: Anh Hùng Cứu Mỹ Nhân
47 Chương 47: Thái giám, thỏ gia
48 Chương 48: Yêu Chính Là Hy Sinh
49 Chương 49: Thanh lâu
50 Chương 50: Vũ thoát y, múa cột thép
51 Chương 51: Thời trang nội y
52 Chương 52: Tu Vi Lược Tiến
53 Chương 53: Chế nội y hiện đại
54 Chương 54: Uy Hiếp
55 Chương 55: Tân nội y
56 Chương 56: Vì công tử phục vụ
57 Chương 57: Chẳng lẽ hắn là pê đê
58 Chương 58: Nghệ Thuật Biểu Diễn
59 Chương 59: Giao tiếp với người cổ đại thật khó chịu
60 Chương 60: Lễ Vật
61 Chương 61: Kích Tình
62 Chương 62: Đả Kích Đạo Bản
63 Chương 63: Người đến từ Kinh Đô
64 Chương 64: Rình xem trộm bị bắt quả tang
65 Chương 65: Giao phong
66 Chương 66: Hồng Môn Yến
67 Chương 67: Sinh Ý
68 Chương 68: Chiếu Cố Muội Muội
69 Chương 69: Dẫn Nàng Về Nhà
70 Chương 70: Nữ Nhân Chi Chiến
71 Chương 71: Dục Vọng Của Thiếu Phụ
72 Chương 72: Huynh muội cãi nhau
73 Chương 73: Lần đầu giết người
74 Chương 74: Cảm Động
75 Chương 75: Nam nhi phải tự cường
76 Chương 76: Cầu hôn giáo chủ Thánh giáo
77 Chương 77: Cự Tuyệt
78 Chương 78: Lại gặp Tu chân
79 Chương 79: Thâu Nội Y
80 Chương 80: Hiểu Lầm
81 Chương 81: Tặng quà cho Tố Nương
82 Chương 82: Quý Phi
83 Chương 83: Khảo nghiệm đấu võ
84 Chương 84: Khảo nghiệm đấu văn
85 Chương 85: Người quen
86 Chương 86: Bỏ Nhà Theo Trai
Chapter

Updated 86 Episodes

1
Chương 01: Tuyệt Sắc Sư Tôn Tần Thủy Dao
2
Chương 02: Tuyệt Sắc Sư Tôn – Nghê Thường
3
Chương 03: Tuyệt Sắc Sư Tôn Thủy Mị Nhi
4
Chương 04: Mỹ nữ Đình Nhi
5
Chương 05: Tình Tố Ám Sanh
6
Chương 06: Trùng Quan Vi Hồng Nhan
7
Chương 07: Thử Kiếm
8
Chương 08: Sân Ky Khai Du
9
Chương 09: Trạm Thác Đội Liễu
10
Chương 10: Thiên Cơ
11
Chương 11: Nhất Trụ Kình Thiên
12
Chương 12: Ly Biệt Thời Đích Hương Diễm
13
Chương 13: Khẩu Trừu Cân Liễu
14
Chương 14: Tiền thế bất nỗ lực, trùng sinh đồ thương bi
15
Chương 15: Phong Nguyệt lâu
16
Chương 16: Thanh lâu
17
Chương 17: Đắc Liễu Hoa Liễu
18
Chương 18: Thần Bí Chủ Nhân
19
Chương 19: Nguyên Lai Là Nàng
20
Chương 20: Mật Đàm
21
Chương 21: Nhìn Lén
22
Chương 22: Vị Hôn Thê
23
Chương 23: Tương Thân
24
Chương 24: Phát Tiết
25
Chương 25: Thiếu phụ vị thành niên
26
Chương 26: Thái Dương gia môn nữ tính
27
Chương 27: Thâu nạp thiếu phụ làm nha hoàn
28
Chương 28: Thâu nạp thiếu phụ làm nha hoàn (Tiếp)
29
Chương 29: Khinh Bạc Ác Nữ
30
Chương 30: Đấu Pháp
31
Chương 31: Xà Hạt tiên tử
32
Chương 32: Thịnh Nộ
33
Chương 33: Đem thiếu phụ về nhà
34
Chương 34: Tĩnh vương đề thân
35
Chương 35: Tĩnh vương đề thân (Tiếp)
36
Chương 36: Huấn xích
37
Chương 37: Linh nhi muốn có cha
38
Chương 38: Tẩu Quang
39
Chương 39: Gặp lại Đình Nhi
40
Chương 40: Tình Địch
41
Chương 41: Hoàng Sắc Tiếu Thoại
42
Chương 42: Xuất Khứu Liễu
43
Chương 43: Thích chính là ngủ cùng với nhau
44
Chương 44: Tự mình massage chân cho nha hoàn
45
Chương 45: Tự mình massage chân cho nha hoàn (Tiếp)
46
Chương 46: Anh Hùng Cứu Mỹ Nhân
47
Chương 47: Thái giám, thỏ gia
48
Chương 48: Yêu Chính Là Hy Sinh
49
Chương 49: Thanh lâu
50
Chương 50: Vũ thoát y, múa cột thép
51
Chương 51: Thời trang nội y
52
Chương 52: Tu Vi Lược Tiến
53
Chương 53: Chế nội y hiện đại
54
Chương 54: Uy Hiếp
55
Chương 55: Tân nội y
56
Chương 56: Vì công tử phục vụ
57
Chương 57: Chẳng lẽ hắn là pê đê
58
Chương 58: Nghệ Thuật Biểu Diễn
59
Chương 59: Giao tiếp với người cổ đại thật khó chịu
60
Chương 60: Lễ Vật
61
Chương 61: Kích Tình
62
Chương 62: Đả Kích Đạo Bản
63
Chương 63: Người đến từ Kinh Đô
64
Chương 64: Rình xem trộm bị bắt quả tang
65
Chương 65: Giao phong
66
Chương 66: Hồng Môn Yến
67
Chương 67: Sinh Ý
68
Chương 68: Chiếu Cố Muội Muội
69
Chương 69: Dẫn Nàng Về Nhà
70
Chương 70: Nữ Nhân Chi Chiến
71
Chương 71: Dục Vọng Của Thiếu Phụ
72
Chương 72: Huynh muội cãi nhau
73
Chương 73: Lần đầu giết người
74
Chương 74: Cảm Động
75
Chương 75: Nam nhi phải tự cường
76
Chương 76: Cầu hôn giáo chủ Thánh giáo
77
Chương 77: Cự Tuyệt
78
Chương 78: Lại gặp Tu chân
79
Chương 79: Thâu Nội Y
80
Chương 80: Hiểu Lầm
81
Chương 81: Tặng quà cho Tố Nương
82
Chương 82: Quý Phi
83
Chương 83: Khảo nghiệm đấu võ
84
Chương 84: Khảo nghiệm đấu văn
85
Chương 85: Người quen
86
Chương 86: Bỏ Nhà Theo Trai
footer(); ?>