Chương 31: Nhược điểm và giới hạn

Tường đang ngồi dựa vào thành giường, có vẻ rất thư giãn lại ngẩn ra, rồi nheo nheo mắt như đang đánh giá gì đó, sau đó nói:

“Linh, kéo tôi nằm xuống, rồi cúi xuống, đừng ngẩng đầu cao hơn thành giường.”

Giọng nói có vẻ gấp gáp.

Linh đã bắt đầu hơi hơi ngủ gật, bị giọng điệu này của hắn làm cho giật
mình, nhưng xuất phát từ sự tin tưởng tuyệt đối, trước khi hỏi tại sao,
bao giờ cô cũng thực hiện đúng những gì hắn bảo đã.

Thế là cô gái vội vả nhỏm dậy, ôm lấy vai hắn, ấn mạnh hắn xuống giường. Còn mình cũng hụp đầu xuống, vừa hay sau đó nửa giây, một ngọn gió quét qua trên đầu hai người, thổi bay lất phất vài ngọn tóc trắng toát của
Tường.

Linh vừa thấy mát vừa thấy sợ, từ phần đỉnh của thành giường, cho đến
bức vách cạnh đó, tất cả giống như bị một lực lượng vô hình cắt ngang
qua, để lại một vài mảnh mạt gỗ bay toán loạn trong không khí.

Tường thì không sợ, nhưng hắn cũng tự lẩm bẩm một mình, dẫu rằng hắn tự
tin tuyệt đối vào khả năng phán đoán của mình, lẫn tín nhiệm cực kỳ lớn
với tốc độ phản ứng của Linh, nhưng chơi trò này không vui chút nào,
thiếu chút nữa thì cái bay lên là đầu của mình chứ không phải mấy ngọn
tóc kia. Chỉ cần cô nàng phản ứng trễ một giây nữa thôi, kết cục chắc
chắn là khó xem lắm. Tính may rủi khi kỳ vọng vào người khác quá cao, đó là lý do lâu nay hắn vẫn ở một mình.

Một luồng gió nhẹ nhưng sắc bén cùng cực cắt qua chỗ hai người trong
gian phòng, kẻ tấn công tính rất hay, nếu người trong phòng đang đứng
thì người sẽ thành hai khúc cân bằng, còn ngồi thì chỉ có cái đầu bay
lên thôi, như vậy cũng tính là hoàn hảo. Trừ khi đối tượng đang nằm,
nhưng trên hòn đảo này, chẳng ai đang nằm mà vẫn để đèn cả. Lý do thì
nhiều lắm.

Vậy mà tấn công vẫn thất bại, dù ngọn đao gió vừa rồi vô thanh vô thức,
chẳng có chút báo hiệu nào, một lần tấn công hoàn mỹ, nhưng kết quả
chẳng giống mong đợi. Kẻ tấn công – một thanh niên đầu húi cua, đeo gọng kính màu bạc có vẻ rất trí thức, nhưng không che được những vệt gân
xanh nổi chằng chịt gần thái dương của mình khẽ nhổ ra một ngụm nước bọt trong cơn bực bội, vừa phất phất tay lên. Sau lưng hắn, hai bóng đen
bắn lên nhanh như chớp. Dưới chân bọn họ có một ngọn gió lốc nhẹ, đẩy cả hai lướt đi như những con diều nhẹ nhàng, trông rất tinh xảo.

Ba kẻ này chính là các siêu năng lực gia bị Racha và Anacharka cùng phối hợp yểm bùa khống chế. Ánh sáng Tường tỏa ra đã xúc động đến kiêng kị
lớn nhất cả Racha, hắn lập tức muốn trừ đi hiểm họa này, nên không chút
do dự nào dốc toàn bộ vốn đang có, bóp chết nguy cơ từ trong trứng nước.

Động tĩnh bên ngoài không thoát khỏi sự giám sát của Tường chút nào. Dù
không sử dụng trạng thái chân lý, hắn vẫn có thể đọc được khí của mỗi
sinh vật bên ngoài một cách rõ ràng, kết hợp với bản đồ của cả hòn đảo
này đều được ghi nhớ như in, chỉ cần thiết lập mô phỏng một chút, hắn có thể dễ dàng trở thành một chiếc máy do thám hiện đại.

“Đặt bom chưa !?” Tường hỏi, giọng điệu vẫn rất bình tĩnh, dù rằng cơ
thể hắn vẫn đang trong trạng thái chữa trị, không thể phản kháng bất cứ
ai.

“Rồi !” Linh dụi dụi mắt để nước mắt cuốn trôi hết đám mạt gỗ lúc nãy
bay vào mắt cô, tiếc là càng dụi càng đau, chỉ có thể bực mình trả lời
gọn lỏn như vậy.

“Lăn sang phải !” Tường lại đột nhiên nói.

“Á !” Cô gái hét lên thất thanh, nhưng cũng vội vã lăn qua, trước đó còn không quen kéo hắn lăn cùng.

Tường nhíu mày, dưới lớp băng thô sơ kia, máu đỏ lại tóe ra, hắn đâu có
ra lệnh cho cô ta kéo mình theo, đợt tấn công này chỉ sượt qua chân hắn
mà thôi.

Xoẹt, lại có một luồng đao gió vô hình cắt phăng qua theo đường thẳng,
mặt sàn bắn tung lên, căn phòng rung rinh một trận, giống như có thể sụp đổ bất cứ lúc nào.

“Cậu làm vết thương của tôi lại rách ra rồi !”

“Im đi ! Mau giải quyết đi chứ ! Hắn có xông vào đây không !? Tôi chưa
khóa cửa đâu !” Linh ôm chặt lấy hắn, có xu thế đưa đồng đội ra đỡ đạn.

Đầu óc Tường chợt cảm thấy tưng tửng một trận, đóng cửa chống trộm thì
được, chứ chống lại siêu năng lực gia với năng lực cỡ này, khác gì lấy
giấy chắn lửa !?

“Bình tĩnh, công tắc điều khiển đâu. Giữ lấy, tôi bảo ấn thì hẵng ấn !”

“Đây !” Linh vội vã rút ra một cần điều khiển nhỏ, phía trên chỉ có 2
nút, chính là cần điểu khiển hai quả địa lôi mà bọn họ cướp được từ tay
đặc công xấu số hôm trước. Cô đã chôn hai quả địa lôi phía trước nhà,
nhưng cân nhắc đến phạm vi nổ của nó cô đành chôn một quả ở tảng đá lớn
cạnh bờ hồ, một quả còn lại ở giữa quả thứ nhất và căn nhà.

Nói chung, muốn bước tới căn nhà bằng cổng chính, phải bước qua hai quả
mìn này đã. Mỗi quả có phạm vi sát thương do sức ép nổ khoảng 5 mét,
chưa tính những hạt kim loại bắn ra sau khi lớp vỏ bị chấn động thổi
bay, nếu như bình tĩnh dùng tốt, thì vẫn có thể qua ải này.

“Kích nổ quả thứ nhất đi !”

Bùm.

Linh ấn nút, từ chỗ tảng đá, một vật thể dẹp như đĩa bay bay ra, nhằm
thẳng vào hai bóng người đang bay tới bắn đến. Mìn của thế giới hiện đại bên ngoài đều được trang bị chức năng tầm nhiệt tự động kiểu này, tức
là khi một người trong nhóm đạp phải nó, chưa chắc người đó đã chết, mà
phần lõi nổ sẽ căn cứ theo những bức xạ nhiệt ở vùng tập trung cao nhất
mà bay đến dưới dạng đĩa bay thế này.

Tốc độ mìn đĩa bay này khá nhanh, có thể sánh với một viên đạn thông
thường, khoảng 1Hz, đối với người thường có thể là rất nhanh, nhưng với
lính đặc công cao cấp thì vẫn chưa đủ độ uy hiếp.

Một trong hai bóng đen được gã đầu cua đeo kính kia cử tới khẽ uốn éo
người, viên mìn đĩa bay cứ thế lướt qua người hắn bắn thẳng tới chỗ
người thứ hai, gã này nhìn cũng chẳng cần nhìn, chỉ liếc mắt một cái,
quả mìn đã đứng lại giữa không trung, sau đó đổi hướng, bay thẳng tới
chỗ căn nhà hai người đang ở.

“Mau ném bom bi !” Tường lại gấp gáp ra lệnh. Đồng thời mắt hắn cũng sáng lên thành màu vàng kim, nhìn thẳng vào Linh.

Đôi mắt cô gái cũng sáng lên tương tự, rồi đổi màu, viên bom dạng bi ve
cầm trên tay dứt khoát theo cửa sổ tung ra ngoài, đến trước căn nhà mười mét thì rơi xuống đất, lập tức phát nổ do va chạm với vật thể cứng, đục xuống dưới đất một lỗ sâu hoắm đen ngòm, và dâng lên sóng nhiệt giống
như bức tường thực chất lan tỏa.

Viên địa lôi dạng đĩa bay bị gã siêu năng lực gia kia khống chế lập tức
thể hiện đặc tính ưu việt của mình trong việc tầm nhiệt, bắn thẳng xuống hố bom còn đang nóng bỏng do quả bom bi kia gây ra, và phát nổ ầm ầm.

Vách tường của căn nhà rung rinh một trận nhưng vẫn ngoan cường không
đổ, dù vụ nổ chỉ cách đó hơn mười mét, thế nhưng bên ngoài tường cắm đầy vô số mảnh kim loại nóng bỏng, chính là vỏ quả địa lôi hình đĩa bay kia bị vụ nổ làm tung tóe ra tứ phương. Một số mảnh kim loại xuyên qua bức
tường, găm đầy vào trong phòng, Linh và Tường ôm nhau nằm xuống cũng bị
một số thổi qua đau rát.

Số lượng mảnh vỡ cực nhiều, cũng cực kỳ bất ngờ, gã siêu năng lực gia có khả năng khống chế đồ vật kia vì quá tự tin nên không phản ứng kịp, lập tức bị một mảnh ghim qua trán, óc não văng tung tóe và bốc cháy xèo
xèo, chết không kịp ngáp. Còn đồng bạn của gã phản xạ tốt hơn, đã kịp
theo sóng nhiệt mà nhảy lùi lại, cũng bị mấy mảnh ghim lên người, thành
một tổ ong không hơn không kém, dù không chết nhưng đã mất chiến lực
hoàn toàn.

“Một tinh thần niệm sư, một Yoga tông sư, đã giải quyết. Còn lại một
siêu năng lực gia có khả năng điều khiển gió, không phải Ki’s Master,
đang tới !” Tường lẩm bẩm nói trong khi đánh mắt ra ngoài qua khe tường
bị những mảnh địa lôi đục thủng, gã đầu trọc đeo kính bạc, trán đầy gân
xanh kia đang làm một bộ mặt hung ác điên cuồng, bay tới như siêu nhân.

“Chỉ còn 10m nữa là tiến vào phạm vi công kích !”

Tường nheo nheo mắt nói với vẻ khó khăn. Máu mất nhiều do vết thương
rách ra chưa lành lại làm hắn bắt đầu choáng váng, vừa rồi lại cưỡng chế sử dụng chân lý, truyền thông tin vào đầu Linh giúp cô ném bom bi chính xác, hắn lại muốn ngất xỉu một lần nữa. Nhưng vẫn còn một kẻ địch hết
sức mạnh mẽ này, phải giải quyết một lần cho xong.

Hắn vẫn còn đủ sức khống chế một thanh vũ khí vệ tinh lúc trước cướp
được của Lee Ji Won nữa, đây là con át chủ bài cuối cùng của hắn lúc
này. Tốc độ công kích của thứ này cực kỳ đáng sợ, chính hắn dù biết được những cũng bị nó tặng cho vài vết sẹo một lần, nếu như bất ngờ công
kích, chắc chắn không ai trên đảo này có thể phản ứng kịp.

Kẻ địch chỉ là Phong hệ khống chế giả, không phải Ki master với tường
khí luôn bảo hộ quanh thân, trong phạm vi 10m nữa, chính là tầm công
kích tốt nhất. Chỉ cần thanh vũ khí vệ tinh này bắn ra được, mọi việc sẽ xong.

Nếu như hắn may mắn né được do nhạy cảm với không khí, trước căn nhà vẫn cài ba viên bom bi cực kỳ âm hiểm nữa, Linh đã kéo hắn tới ngoài phạm
vi vụ nổ, chỉ cần quăng một viên bom bi nữa ra vách tường đằng kia, nửa
trước của căn nhà sẽ bị bốn viên bom bi thổi bay, cướp nào mà muốn đạp
cửa xông vào đều sẽ lên bàn thờ hết.

Với những thông tin đã có, Tường luôn làm ra vài bước chuẩn bị, đảm bảo
con mồi không thể ngóc đầu dậy phản kháng chút nào. Thế nhưng, hắn có
một nhược điểm chí mạng, nếu như không đủ thông tin thì không thể làm gì cả.

Chẳng hạn như... kẻ địch không chỉ có ba người.

Chẳng hạn như... không phải chỉ có những người ngoài căn nhà mới là kẻ địch.

Chẳng hạn như... cô ấy.

Đôi đồng từ đen láy của hắn nheo chặt lại, cùng chân mày cong cong lên, thể hiện một sự ngạc nhiên hiếm hoi.

Trên tay Linh đang cầm một con dao quân dụng siêu tần, cũng giống như
đám bom bi, địa lôi và thuốc độc dưới giày lúc trước, đều là chiến lợi
phẩm hai người lấy được từ xác tên đặc công xấu số hôm kia.

Chuôi dao thì cô ấy cầm, còn mũi dao thì đang cắm ngập vào lồng ngực trái của hắn.

Đôi mắt Linh vô hồn, nhìn vào khuôn mặt tái nhợt của hắn, tại nơi khóe miệng, một giọt máu nóng hổi đỏ tươi, chầm chậm tràn ra.

Chapter
1 Chương 1: Thiếu niên lạnh, thiếu nữ nóng và hòn đảo rộng
2 Chương 2: Thực nghiệm đảo
3 Chương 3: Không thể phản kháng
4 Chương 4: Tinh hoa tính mạng
5 Chương 5: Đôi tay đẫm máu
6 Chương 6: Giao tiếp và tranh chấp
7 Chương 7: Bách quỷ dạ hành và Vạn Tiễn triều tịch
8 Chương 8: Đánh lén phản công
9 Chương 9: Tuyệt vọng phản công
10 Chương 10: Thần khí - Thanh Long cung
11 Chương 11: Những con sói đỏ mắt vì dê béo
12 Chương 12: Thợ săn nơi cuối con đường
13 Chương 13: Cận chiến
14 Chương 14: Đứa con gái yếu ớt đó
15 Chương 15: Hành sự theo cảm tính
16 Chương 16: Mobile suit
17 Chương 17: Siêu cấp hệ thống - chân lý (1)
18 Chương 18: Siêu cấp hệ thống - chân lý (2)
19 Chương 19: Dưới đó và trên đó
20 Chương 20: Câu chuyện về Thần chết
21 Chương 21: Robert Mullins
22 Chương 22: Tập đoàn IMI
23 Chương 23: Cho dù như vậy
24 Chương 24: Những con thiêu thân (1)
25 Chương 25: Những con thiêu thân (2)
26 Chương 26: Những con thiêu thân (3)
27 Chương 27: Những con thiêu thân (4)
28 Chương 28: Những con thiêu thân (5)
29 Chương 29: Những con thiêu thân (6)
30 Chương 30: Khi mưa đã tạnh
31 Chương 31: Nhược điểm và giới hạn
32 Chương 32: Lựa chọn hợp lý nhất
33 Chương 33: Thế giới
34 Chương 34: Takeshi
35 Chương 35: Cảm ngộ và đột phá
36 Chương 36: Những vị khách không mời
37 Chương 37: Thần Tiễn nổi giận
38 Chương 38: Kẻ phá rối
39 Chương 39: Địa thuẫn nữ hoàng - Lilith Ren
40 Chương 40: Hậu Phương chuẩn bị
41 Chương 41: Queen của IMI
42 Chương 42: Tâm tình của tiểu hòa thượng
43 Chương 43: Thực lực áp đảo
44 Chương 44: Kết cục của những vị khách không mời
45 Chương 45: Giấc mơ và những hồi tưởng vô nghĩa
46 Chương 46: Giấc mơ và những hồi tưởng vô nghĩa (2)
47 Chương 47: Trà dư tửu hậu (1)
48 Chương 48: Trà dư tửu hậu (2)
49 Chương 49: Cánh cổng chân lý
50 Chương 50: Ngoại truyện: Tu chân giả trên mặt trăng (1-4)
51 Chương 51: Tuyết trắng, lá đỏ, lòng người nặng trĩu
52 Chương 52: Trung Thành
53 Chương 53: Đao và súng
54 Chương 54: Shirayuki Minamoto
55 Chương 55: Đứng trước sinh tử
56 Chương 56: Chuyện cũ như mây khói, nhắc lại vẫn đau nhói trong tim
57 Chương 57: Ma hóa
58 Chương 58: Zombie land
59 Chương 59: Hiệp nghị
60 Chương 60: Đột kích
61 Chương 61: Đôi mắt màu vàng kim
62 Chương 62: Tác dụng phụ của chân lý
63 Chương 63: Trận chiến bên sông băng (1)
64 Chương 64: Trận chiến bên sông băng (2)
65 Chương 65: Ngoại truyện: Tu chân giả trên mặt trăng (5)
66 Chương 66: Ngoại truyện: Tu chân giả trên mặt trăng (6)
67 Chương 67: Ngoại truyện: Tu chân giả trên mặt trăng (7)
68 Chương 68: Ngoại truyện: Tu chân giả trên mặt trăng (8)
69 Chương 69: Tôi không hiểu
70 Chương 70: Richard Keyneth
71 Chương 71: Chạy trong rừng
72 Chương 72: Vệ sĩ tình nguyện
73 Chương 73: Gặp mặt
74 Chương 74: The dead - tử đồ
75 Chương 75: Năm người mạnh nhất
76 Chương 76: Orsolya Szotyory - The Frozen
77 Chương 77: Ánh sáng trên đồng băng
78 Chương 78: Con đường của kẻ mạnh
79 Chương 79: Cọp không răng vẫn có thể tát người
80 Chương 80: Phụ chương - Hỏa tinh cứ điểm chiến
81 Chương 81: Cứu tinh những phút cuối cùng
82 Chương 82: Hậu là quân mạnh mẽ nhất trên bàn cờ
83 Chương 83: Thích rồi thì... sao chả được
84 Chương 84: Thanh kiếm có thể cắt đứt tất cả
Chapter

Updated 84 Episodes

1
Chương 1: Thiếu niên lạnh, thiếu nữ nóng và hòn đảo rộng
2
Chương 2: Thực nghiệm đảo
3
Chương 3: Không thể phản kháng
4
Chương 4: Tinh hoa tính mạng
5
Chương 5: Đôi tay đẫm máu
6
Chương 6: Giao tiếp và tranh chấp
7
Chương 7: Bách quỷ dạ hành và Vạn Tiễn triều tịch
8
Chương 8: Đánh lén phản công
9
Chương 9: Tuyệt vọng phản công
10
Chương 10: Thần khí - Thanh Long cung
11
Chương 11: Những con sói đỏ mắt vì dê béo
12
Chương 12: Thợ săn nơi cuối con đường
13
Chương 13: Cận chiến
14
Chương 14: Đứa con gái yếu ớt đó
15
Chương 15: Hành sự theo cảm tính
16
Chương 16: Mobile suit
17
Chương 17: Siêu cấp hệ thống - chân lý (1)
18
Chương 18: Siêu cấp hệ thống - chân lý (2)
19
Chương 19: Dưới đó và trên đó
20
Chương 20: Câu chuyện về Thần chết
21
Chương 21: Robert Mullins
22
Chương 22: Tập đoàn IMI
23
Chương 23: Cho dù như vậy
24
Chương 24: Những con thiêu thân (1)
25
Chương 25: Những con thiêu thân (2)
26
Chương 26: Những con thiêu thân (3)
27
Chương 27: Những con thiêu thân (4)
28
Chương 28: Những con thiêu thân (5)
29
Chương 29: Những con thiêu thân (6)
30
Chương 30: Khi mưa đã tạnh
31
Chương 31: Nhược điểm và giới hạn
32
Chương 32: Lựa chọn hợp lý nhất
33
Chương 33: Thế giới
34
Chương 34: Takeshi
35
Chương 35: Cảm ngộ và đột phá
36
Chương 36: Những vị khách không mời
37
Chương 37: Thần Tiễn nổi giận
38
Chương 38: Kẻ phá rối
39
Chương 39: Địa thuẫn nữ hoàng - Lilith Ren
40
Chương 40: Hậu Phương chuẩn bị
41
Chương 41: Queen của IMI
42
Chương 42: Tâm tình của tiểu hòa thượng
43
Chương 43: Thực lực áp đảo
44
Chương 44: Kết cục của những vị khách không mời
45
Chương 45: Giấc mơ và những hồi tưởng vô nghĩa
46
Chương 46: Giấc mơ và những hồi tưởng vô nghĩa (2)
47
Chương 47: Trà dư tửu hậu (1)
48
Chương 48: Trà dư tửu hậu (2)
49
Chương 49: Cánh cổng chân lý
50
Chương 50: Ngoại truyện: Tu chân giả trên mặt trăng (1-4)
51
Chương 51: Tuyết trắng, lá đỏ, lòng người nặng trĩu
52
Chương 52: Trung Thành
53
Chương 53: Đao và súng
54
Chương 54: Shirayuki Minamoto
55
Chương 55: Đứng trước sinh tử
56
Chương 56: Chuyện cũ như mây khói, nhắc lại vẫn đau nhói trong tim
57
Chương 57: Ma hóa
58
Chương 58: Zombie land
59
Chương 59: Hiệp nghị
60
Chương 60: Đột kích
61
Chương 61: Đôi mắt màu vàng kim
62
Chương 62: Tác dụng phụ của chân lý
63
Chương 63: Trận chiến bên sông băng (1)
64
Chương 64: Trận chiến bên sông băng (2)
65
Chương 65: Ngoại truyện: Tu chân giả trên mặt trăng (5)
66
Chương 66: Ngoại truyện: Tu chân giả trên mặt trăng (6)
67
Chương 67: Ngoại truyện: Tu chân giả trên mặt trăng (7)
68
Chương 68: Ngoại truyện: Tu chân giả trên mặt trăng (8)
69
Chương 69: Tôi không hiểu
70
Chương 70: Richard Keyneth
71
Chương 71: Chạy trong rừng
72
Chương 72: Vệ sĩ tình nguyện
73
Chương 73: Gặp mặt
74
Chương 74: The dead - tử đồ
75
Chương 75: Năm người mạnh nhất
76
Chương 76: Orsolya Szotyory - The Frozen
77
Chương 77: Ánh sáng trên đồng băng
78
Chương 78: Con đường của kẻ mạnh
79
Chương 79: Cọp không răng vẫn có thể tát người
80
Chương 80: Phụ chương - Hỏa tinh cứ điểm chiến
81
Chương 81: Cứu tinh những phút cuối cùng
82
Chương 82: Hậu là quân mạnh mẽ nhất trên bàn cờ
83
Chương 83: Thích rồi thì... sao chả được
84
Chương 84: Thanh kiếm có thể cắt đứt tất cả
footer(); ?>