Chương 45: Giấc mơ và những hồi tưởng vô nghĩa

Thế giới này vẫn như vậy.

Băng qua trong mắt thiếu niên này là sự hối hả vội vã của những dòng
người trôi qua trôi lại. Khói bụi và khí thải công nghiệp có thể thấy
được ở bất cứ nơi đâu. Nơi nóng phả ra từ động cơ những chiếc xe có vẻ
thanh nhã tráng lệ như càng hun đúc thêm cái nóng mùa hè, da dẻ mọi
người bóng nhẫy mồ hôi. Có người vội vã gạt đi, có người chỉ đành mặc
kệ, tranh thủ tiến bước, tiếp tục hòa vào dòng người vĩ đại.

Chỉ có thiếu niên này khác biệt.

Bước đi chậm dãi thong thả, không vội vàng, không xúc động, không hối hả bon chen, nhưng lại không có mục đích.

Hắn khác biệt, nên giữa dòng đời dòng người sô đẩy này, hắn lạc lõng.

“Cuộc sống của người thường chính là như vậy, sao thế !? Cảm thấy mình không thể hòa nhập được sao !?”

Bên tai vang lên tiếng nói, thiếu niên quay sang. Đó là một cô gái trẻ,
tuổi từ mười tám đến đôi mươi, ánh mắt có phần thong dong giống hắn,
nhưng nhiều hơn là sự trấn định. Cô đang ôm một tập sách trước ngực,
bước chân không vội vã như những con người xung quanh, nhưng không giống hắn, lạc lõng trong thế giới này. Cô là một phần tử của nó, con đường
của cô có đích đến, không vô định như hắn.

Hắn là người qua đường, còn cô – chính là những người bước trên con đường đó từ đầu đến cuối. Biến lối đi ấy thành con đường.

“Đã biết tôi không thể hòa nhập, tại sao vẫn cố gắng kéo tôi vào !?” Thiếu niên hỏi.

“Không biết, có lẽ chỉ do ngẫu hứng nhất thời của tôi, cũng có thể - là
bởi vì tình thương của ai đó dành cho cậu là vô bờ bến. Dù không thể ở
bên cạnh cậu nữa, nhưng vẫn muốn cậu có một tương lai khác biệt so với
con đường cũ kia. Thật lạnh lẽo.” Cô gái đáp khi nhìn vào chiếc đồng hồ
điện tử trên tay, lúc này mới lộ ra một chút hối hả của người đi đường.

“Con người có một khả năng rất đáng nể, như bao loài động vật khác, đó
là thích nghi. Con đường cũ có tệ hại đến thế nào, tương lai tối tăm ra
sao, tôi cũng sẽ làm quen được. Mà thật ra, tôi đã quen từ lâu rồi.”

“Chính vì muốn phá bỏ cái thói quen đó của cậu, tôi mới muốn cậu sống ở
đây ! Trong thế giới của người bình thường này. Tôi muốn cậu thay đổi,
tiếp đó thay đổi thế giới đó của cậu. Những bước đầu có thể lạc lõng khó khăn, nhưng tôi sẽ đi trước dẫn đường. Cậu chỉ cần bước theo là được !” Cô gái lắc đầu nói, ngừng xem đồng hồ.

Đúng giờ rồi, xe bus đã đến. Cô vội vã chen lên phía trước cùng đám
người hừng hực bên cạnh, tiếng nói để lại chỉ là những đoạn đứt quãng
không rõ ràng. Nhưng thiếu niên vẫn nghe rõ mồn một.

“Cậu chỉ cần bước theo là được !”

Vậy là bước chân của hắn không tự chủ được mà nhanh lên, hòa vào đám
đông đang liều mạng tranh đấu một xuất đứng trên chiếc xe bus chật chội.

...

Tường rất hiếm khi nằm mơ, đối với hắn, giấc mơ là một việc hết sức xa
xỉ. Bộ não hắn lúc nào cũng ở trong trạng thái tỉnh và cảnh giác với mọi thứ xung quanh, dù nhìn giống như đang hôn mê, nhưng nếu chịu uy hiếp
đến một mức độ nhất định nào đó, hắn cũng sẽ có thể bật dậy như một
zombie, tiến hành phản kích trong chớp nhoáng khiến vô số kẻ ôm hận mừng hụt mà ngã xuống.

Đối với giấc mơ kỳ quái vừa rồi, hắn kết luận là do mình đã sử dụng chân lý quá độ, lại cường hành đồng hóa với sóng não của Linh, gián tiếp qua đó công kích một siêu năng lực gia hệ tinh thần khác. Ba luồng ý thức
thông qua chân lý kết nối với nhau, đấu đá qua lại, dù hắn thắng áp đảo, thế nhưng nghịch dại như vậy, tư duy bị ảnh hưởng một chút cũng là tất
nhiên. Nếu không phải đã bất đắc dĩ lắm, hắn cũng chẳng muốn làm như
vậy.

Trời đã sáng, hắn vẫn còn sống, vết thương cũng đang dần dần lành lại
nhờ quá trình cộng hưởng ngày hôm qua, báo hiệu một tin khá vui vẻ. Kẻ
đầu sỏ, thao túng ba siêu năng lực gia tấn công hắn ngày hôm qua, lại
nhân cơ hội chiếm quyền kiểm soát cơ thể Linh đã chết tốt rồi, hoặc ít
nhất cũng đã tàn phế hay điên điên khùng khùng, nếu không với tình trạng cơ thể hôm qua của hắn, dù bộ não có tỉnh đến mức nào, lên bàn thờ là
việc không thể tránh khỏi.

Mỗi khi hắn chú tâm ra tay với ai, rất ít người thoát được, gã thanh
niên mặc bộ giáp điện tử ngày hôm kia là ngoại lệ duy nhất trong mấy
chục năm gần đây, coi như là xui xẻo. Đối với kẻ địch, hắn chưa bao giờ
có ý định nương tay, hoặc để lại bất kỳ mầm họa nào. Nhưng từ khi lên
hòn đảo này, năm lần bảy lượt đương đầu với đủ loại siêu năng lực gia,
dần dần mọi chuyện cũng không còn nằm trong tầm kiểm soát của hắn nữa.

Dẫu vậy cũng chẳng có gì để buồn bực, hắn đã làm hết mọi thứ trong khả
năng rồi, ở bất kỳ tình huống nào, dù là tập kích bất ngờ hay có chuẩn
bị, hắn cũng đều đã đạt được kết quả gần như tốt nhất, cố gắng không lưu lại bất kỳ nhân tố bất ổn nào, nhưng nếu thật sự có lưu lại, cũng chỉ
có thể trách thế giới này quá phức tạp. Hắn không phải siêu năng lực gia dạng biết trước tương lai gì đó, tất cả đều chỉ là tính toán dựa trên
những gì có sẵn mà thôi, có cả trăm ngàn khả năng có thể xảy ra, muốn
lúc nào cũng chuẩn bị trước, không phải dễ dàng như nói chuyện được. Cho dù như vậy, nếu những kẻ đó lại mò tới nữa, hắn cũng không ngại tiễn cả đám lên đường một thể.

Nghỉ ngơi một đêm, nhờ có quá trình cộng hưởng, vết thương đã lành lại
hơn phân nửa, ít ra cử động mạnh một chút cũng sẽ không bị rách da chảy
máu, siêu năng lực ánh sáng vẫn có thể sử dụng thoải mái, dù không còn
thanh vũ khí vệ tinh nào có thể sử dụng, lựu đạn và chất nổ cũng đã dùng hết hôm qua, nhưng chỉ cần không đụng phải những kẻ tầm cỡ thanh niên
mặc giáp điện tử kia, hắn vẫn dư sức ứng phó.

Mà ngẫm lại, giờ này kẻ đó chắc cũng đang bận rộn với đống đổ vỡ hắn gây ra rồi.

Hắn đứng dậy, lắc lắc mái tóc đã trở lại màu đen nhánh, để cho cát bụi
lần lượt rơi xuống, rồi lại khom người bế ngang Linh lên, ngừng ngừng
một chút, cảm nhận chút thân nhiệt từ dáng người mềm mại bên dưới, đột
nhiên lại lóe lên một ý nghĩ cổ quái: “Trong cuộc đời có thêm một người, nâng lên thì nhẹ, nhưng vẫn cảm thấy sâu thẳm trong chỗ nào đó, có chút gì đó nặng nặng”. Có lẽ thật sự không phải là về vấn đề trọng lượng.

Hắn cúi xuống nhìn Linh, cô vẫn đang ngủ say, đầu nghiêng về một bên, má áp vào ngực hắn, mái tóc dài xõa xuống, để lộ ra một vết thương trên
cổ, thỉnh thoảng lại ửng đỏ theo hơi thở phập phồng.

“May mà vẫn còn sống.”

Hắn đặt Linh xuống giường, đưa tay lên cổ cô miết miết nhè nhẹ. Linh có
vẻ thấy ngứa, đôi mắt lim rim khẽ rung rung, sau cùng hắn ngẫm lại, hình như đôi tay này… có chút không thích hợp. Hắn lục lọi trong căn nhà một lúc, bất ngờ vẫn kiếm được một mảnh khăn sạch ở đó, liền chạy ra bờ hồ, giặt lại một hồi, rồi vội vã quay vào, ngồi xuống bên giường, tỉ mẩn
thấm thấm vết thương trên cổ Linh một lượt.

Vết cắt do vũ khí vệ tinh gây ra cực kỳ sắc bén, hôm qua thiếu chút nữa
thì hắn đã thật sự giết cô ấy, mà theo lý thường, hắn chắc chắn sẽ làm
như vậy. Chẳng qua bây giờ cô ấy vẫn còn sống, tuy không có chút cảm
giác ăn năn nào, nhưng hắn vẫn sẽ chăm sóc cho cô hết sức có thể.

Hắn cất khăn đi, chỉnh chỉnh lại tóc rối trên vầng trán Linh một chút,
sau đó mới rảnh rỗi nhìn quanh đống đổ nát ở phía trước, căn nhà trúc
nhỏ giờ này đã bị tàn phá quá nửa, đồ đạc bên trong hỗn loạn thành một
mớ, khói bụi ám khắp nơi, chẳng còn dánh vẻ thanh lương tĩnh mịch êm ả
như lúc trước nữa.

“Lúc trước à…”

Đột nhiên lại có một đoàn ký ức chạy về…

"Nếu chúng ta đã mất công tạo ra hòn đảo này như vậy, tại sao không tạo
ra một nơi thật đẹp nhỉ !?" Tiếng cười nói chan hòa của một cô gái vang
lên trong đầu Tường.

"Để làm gì !?" Hắn khi đó nhíu nhíu mày hỏi.

"Sau này dỗi việc chúng ta có thể đến đây nghỉ ngơi an dưỡng, không phải rất tốt sao !?"

"Tôi có thể hoạt động liên tục mà không cần nghỉ ngơi mà !?"

"Dù có là cỗ máy tối tân nhất cũng sẽ có lúc phải rỉ sét thôi, lúc đó,
chỗ này sẽ là nơi bảo dưỡng của nó." Cô gái tiếp tục mỉm cười nói với
hắn.

"Được, vậy muốn kiến tạo một chỗ như thế nào đây !?" Tường ngẫm nghĩ một chút rồi cũng chấp nhận hành động mà hắn cho là vô bổ này.

"Uhm...Để xem... tốt nhất là có một ngôi nhà gỗ bên hồ, dưới một thác
nước... phải rồi, hãy tạo ra thật nhiều thắng cảnh, sau này mỗi năm
chúng ta sẽ đến đây ở một vài ngày, tiện thể giám sát quá trình tiến hóa của đảo luôn, nhé...!"

"Ta có thể theo dõi nơi này qua chân lý mà !?"

"Được rồi mà, cứ làm đi, sau này anh sẽ thấy việc này có ích đến mức
nào." Cô gái mặc kệ câu hỏi của hắn, rồi nhẹ nhàng lăng không bay đi
trước.

Tường nhất thời chưa hiểu cô ta rốt cuộc muốn làm những gì, nhưng dù sao cũng tiện một công làm lên hắn cuối cùng cũng thực hiện theo lời cô.
Tính đi tính lại thì, từ lúc ở bên cạnh hắn như một cái bóng, chưa bao
giờ cô ấy đưa ra yêu cầu gì cả, hắn cũng chẳng biết lấy gì để trả công
cho một người như vậy, cho dù bây giờ cô ấy muốn xây Disney Land trên
hòn đảo này thì hắn cũng sẽ xây cho cô.

Cảm giác lúc đó ấm áp như vậy, nhưng giờ đây trong đầu hắn chỉ như một
đám dữ liệu ký ức được mấy ký tự vô cảm cấu thành mà thôi, hắn như một
cái máy tính đang lôi những file cũ ra duyệt lại một lượt, chẳng có mục
đích gì, chỉ đơn giản là do rảnh rỗi quá hay sao !?

"Một ngôi nhà gỗ ven hồ ... à."

Đổ nát hết cả rồi.

Người muốn ở nơi đây, người yêu cầu hắn xây ra nó, cũng chẳng còn nữa.

Thật vô nghĩa.

Nếu biết trước như vậy, có lẽ hắn khi đó… chắc hẳn vẫn sẽ xây dựng lên chỗ này mà chẳng để làm gì cả.

Đúng là vô nghĩa thật.

Chapter
1 Chương 1: Thiếu niên lạnh, thiếu nữ nóng và hòn đảo rộng
2 Chương 2: Thực nghiệm đảo
3 Chương 3: Không thể phản kháng
4 Chương 4: Tinh hoa tính mạng
5 Chương 5: Đôi tay đẫm máu
6 Chương 6: Giao tiếp và tranh chấp
7 Chương 7: Bách quỷ dạ hành và Vạn Tiễn triều tịch
8 Chương 8: Đánh lén phản công
9 Chương 9: Tuyệt vọng phản công
10 Chương 10: Thần khí - Thanh Long cung
11 Chương 11: Những con sói đỏ mắt vì dê béo
12 Chương 12: Thợ săn nơi cuối con đường
13 Chương 13: Cận chiến
14 Chương 14: Đứa con gái yếu ớt đó
15 Chương 15: Hành sự theo cảm tính
16 Chương 16: Mobile suit
17 Chương 17: Siêu cấp hệ thống - chân lý (1)
18 Chương 18: Siêu cấp hệ thống - chân lý (2)
19 Chương 19: Dưới đó và trên đó
20 Chương 20: Câu chuyện về Thần chết
21 Chương 21: Robert Mullins
22 Chương 22: Tập đoàn IMI
23 Chương 23: Cho dù như vậy
24 Chương 24: Những con thiêu thân (1)
25 Chương 25: Những con thiêu thân (2)
26 Chương 26: Những con thiêu thân (3)
27 Chương 27: Những con thiêu thân (4)
28 Chương 28: Những con thiêu thân (5)
29 Chương 29: Những con thiêu thân (6)
30 Chương 30: Khi mưa đã tạnh
31 Chương 31: Nhược điểm và giới hạn
32 Chương 32: Lựa chọn hợp lý nhất
33 Chương 33: Thế giới
34 Chương 34: Takeshi
35 Chương 35: Cảm ngộ và đột phá
36 Chương 36: Những vị khách không mời
37 Chương 37: Thần Tiễn nổi giận
38 Chương 38: Kẻ phá rối
39 Chương 39: Địa thuẫn nữ hoàng - Lilith Ren
40 Chương 40: Hậu Phương chuẩn bị
41 Chương 41: Queen của IMI
42 Chương 42: Tâm tình của tiểu hòa thượng
43 Chương 43: Thực lực áp đảo
44 Chương 44: Kết cục của những vị khách không mời
45 Chương 45: Giấc mơ và những hồi tưởng vô nghĩa
46 Chương 46: Giấc mơ và những hồi tưởng vô nghĩa (2)
47 Chương 47: Trà dư tửu hậu (1)
48 Chương 48: Trà dư tửu hậu (2)
49 Chương 49: Cánh cổng chân lý
50 Chương 50: Ngoại truyện: Tu chân giả trên mặt trăng (1-4)
51 Chương 51: Tuyết trắng, lá đỏ, lòng người nặng trĩu
52 Chương 52: Trung Thành
53 Chương 53: Đao và súng
54 Chương 54: Shirayuki Minamoto
55 Chương 55: Đứng trước sinh tử
56 Chương 56: Chuyện cũ như mây khói, nhắc lại vẫn đau nhói trong tim
57 Chương 57: Ma hóa
58 Chương 58: Zombie land
59 Chương 59: Hiệp nghị
60 Chương 60: Đột kích
61 Chương 61: Đôi mắt màu vàng kim
62 Chương 62: Tác dụng phụ của chân lý
63 Chương 63: Trận chiến bên sông băng (1)
64 Chương 64: Trận chiến bên sông băng (2)
65 Chương 65: Ngoại truyện: Tu chân giả trên mặt trăng (5)
66 Chương 66: Ngoại truyện: Tu chân giả trên mặt trăng (6)
67 Chương 67: Ngoại truyện: Tu chân giả trên mặt trăng (7)
68 Chương 68: Ngoại truyện: Tu chân giả trên mặt trăng (8)
69 Chương 69: Tôi không hiểu
70 Chương 70: Richard Keyneth
71 Chương 71: Chạy trong rừng
72 Chương 72: Vệ sĩ tình nguyện
73 Chương 73: Gặp mặt
74 Chương 74: The dead - tử đồ
75 Chương 75: Năm người mạnh nhất
76 Chương 76: Orsolya Szotyory - The Frozen
77 Chương 77: Ánh sáng trên đồng băng
78 Chương 78: Con đường của kẻ mạnh
79 Chương 79: Cọp không răng vẫn có thể tát người
80 Chương 80: Phụ chương - Hỏa tinh cứ điểm chiến
81 Chương 81: Cứu tinh những phút cuối cùng
82 Chương 82: Hậu là quân mạnh mẽ nhất trên bàn cờ
83 Chương 83: Thích rồi thì... sao chả được
84 Chương 84: Thanh kiếm có thể cắt đứt tất cả
Chapter

Updated 84 Episodes

1
Chương 1: Thiếu niên lạnh, thiếu nữ nóng và hòn đảo rộng
2
Chương 2: Thực nghiệm đảo
3
Chương 3: Không thể phản kháng
4
Chương 4: Tinh hoa tính mạng
5
Chương 5: Đôi tay đẫm máu
6
Chương 6: Giao tiếp và tranh chấp
7
Chương 7: Bách quỷ dạ hành và Vạn Tiễn triều tịch
8
Chương 8: Đánh lén phản công
9
Chương 9: Tuyệt vọng phản công
10
Chương 10: Thần khí - Thanh Long cung
11
Chương 11: Những con sói đỏ mắt vì dê béo
12
Chương 12: Thợ săn nơi cuối con đường
13
Chương 13: Cận chiến
14
Chương 14: Đứa con gái yếu ớt đó
15
Chương 15: Hành sự theo cảm tính
16
Chương 16: Mobile suit
17
Chương 17: Siêu cấp hệ thống - chân lý (1)
18
Chương 18: Siêu cấp hệ thống - chân lý (2)
19
Chương 19: Dưới đó và trên đó
20
Chương 20: Câu chuyện về Thần chết
21
Chương 21: Robert Mullins
22
Chương 22: Tập đoàn IMI
23
Chương 23: Cho dù như vậy
24
Chương 24: Những con thiêu thân (1)
25
Chương 25: Những con thiêu thân (2)
26
Chương 26: Những con thiêu thân (3)
27
Chương 27: Những con thiêu thân (4)
28
Chương 28: Những con thiêu thân (5)
29
Chương 29: Những con thiêu thân (6)
30
Chương 30: Khi mưa đã tạnh
31
Chương 31: Nhược điểm và giới hạn
32
Chương 32: Lựa chọn hợp lý nhất
33
Chương 33: Thế giới
34
Chương 34: Takeshi
35
Chương 35: Cảm ngộ và đột phá
36
Chương 36: Những vị khách không mời
37
Chương 37: Thần Tiễn nổi giận
38
Chương 38: Kẻ phá rối
39
Chương 39: Địa thuẫn nữ hoàng - Lilith Ren
40
Chương 40: Hậu Phương chuẩn bị
41
Chương 41: Queen của IMI
42
Chương 42: Tâm tình của tiểu hòa thượng
43
Chương 43: Thực lực áp đảo
44
Chương 44: Kết cục của những vị khách không mời
45
Chương 45: Giấc mơ và những hồi tưởng vô nghĩa
46
Chương 46: Giấc mơ và những hồi tưởng vô nghĩa (2)
47
Chương 47: Trà dư tửu hậu (1)
48
Chương 48: Trà dư tửu hậu (2)
49
Chương 49: Cánh cổng chân lý
50
Chương 50: Ngoại truyện: Tu chân giả trên mặt trăng (1-4)
51
Chương 51: Tuyết trắng, lá đỏ, lòng người nặng trĩu
52
Chương 52: Trung Thành
53
Chương 53: Đao và súng
54
Chương 54: Shirayuki Minamoto
55
Chương 55: Đứng trước sinh tử
56
Chương 56: Chuyện cũ như mây khói, nhắc lại vẫn đau nhói trong tim
57
Chương 57: Ma hóa
58
Chương 58: Zombie land
59
Chương 59: Hiệp nghị
60
Chương 60: Đột kích
61
Chương 61: Đôi mắt màu vàng kim
62
Chương 62: Tác dụng phụ của chân lý
63
Chương 63: Trận chiến bên sông băng (1)
64
Chương 64: Trận chiến bên sông băng (2)
65
Chương 65: Ngoại truyện: Tu chân giả trên mặt trăng (5)
66
Chương 66: Ngoại truyện: Tu chân giả trên mặt trăng (6)
67
Chương 67: Ngoại truyện: Tu chân giả trên mặt trăng (7)
68
Chương 68: Ngoại truyện: Tu chân giả trên mặt trăng (8)
69
Chương 69: Tôi không hiểu
70
Chương 70: Richard Keyneth
71
Chương 71: Chạy trong rừng
72
Chương 72: Vệ sĩ tình nguyện
73
Chương 73: Gặp mặt
74
Chương 74: The dead - tử đồ
75
Chương 75: Năm người mạnh nhất
76
Chương 76: Orsolya Szotyory - The Frozen
77
Chương 77: Ánh sáng trên đồng băng
78
Chương 78: Con đường của kẻ mạnh
79
Chương 79: Cọp không răng vẫn có thể tát người
80
Chương 80: Phụ chương - Hỏa tinh cứ điểm chiến
81
Chương 81: Cứu tinh những phút cuối cùng
82
Chương 82: Hậu là quân mạnh mẽ nhất trên bàn cờ
83
Chương 83: Thích rồi thì... sao chả được
84
Chương 84: Thanh kiếm có thể cắt đứt tất cả
footer(); ?>