Chương 45: Mặc Ngọc Bài

“Kiếm lời nhiều thật.” Hạ Nhĩ nhìn mấy túi trang tràn đầy linh thạch trên bàn không khỏi cảm thán.

Chưa đến một tháng Hoàng Nhị Tiền đã bán Súng Phun Phù như cá gặp nước, còn đưa tới nhiều linh thạch như vậy.

“Đi trên đường ở đâu cũng đều có thể nghe thấy có người thảo luận về Súng Phun Phù.” Tây Ngọc nói.

“Chúng ta sẽ không tiếp tục luyện chế Súng Phun Phù.” Diệp Tố chỉ vào mấy túi linh thạch: “Gửi ba phần về Thiên Cơ Môn, trong khoảng thời gian này không có bí cảnh mở ra, dư lại chúng ta tự mình giữ lấy, các đệ muốn luyện khí hoặc tu luyện đều được.”

“Đệ, luyện, khí.” Minh Lưu Sa chậm rì rì nói.

“Được, đệ có thể hỏi Hoàng Nhị Tiền xem hắn có tài liệu hay không, có thể sẽ có ưu đãi.” Diệp Tố dặn dò nói, “Nếu mà gấp qua thì có thể mua ở Quy Tông Thành cũng được.”

Minh Lưu Sa gật đầu: “Đệ biết rồi.”

Du Phục Thời vốn đang nằm bò trên bàn bỗng nhiên mở mắt ngồi dậy.

Diệp Tố ngồi bên cạnh nghiêng đầu nhìn hắn: “Tỉnh?”

Du Phục Thời một tay chống mặt, ừ một tiếng trả lời nàng, tầm mắt biếng nhác nhìn ra ngoài cửa.

Không bao lâu sau bên ngoài truyền đến một loạt tiếng kinh hô, ồn ào nhốn nháo.

“Mã Tòng Thu cùng Chu Vân có phải cũng ở bên ngoài hay không?” Tây Ngọc kinh ngạc, nàng hình như nghe thấy được thanh âm của bọn họ.

Diệp Tố đứng dậy: “Ra ngoài nhìn xem.”

Nàng vừa mới mở cửa phòng liền nhìn thấy trên lầu dưới lầu đứng đầy người, nàng nhìn theo tầm mắt của mọi người hướng lên trên mới phát hiện Mã Tòng Thu cùng Chu Vân đang đứng ôm kiếm phòng thủ trước cửa phòng Từ Trình Ngọc trên lầu ba.

“Có chuyện gì vậy đại sư tỷ?” Hạ Nhĩ ló đầu ra khỏi phòng hỏi.

“Từ Trình Ngọc muốn đột phá.” Diệp Tố ngửa đầu nhìn lên không trung, linh khí không ngừng đổ về gian phòng đó, bên trong ẩn ẩn có kim quang thoáng hiện.

Đây là lần kết Nguyên Anh thứ hai của hắn, thanh thế vậy mà còn muốn lớn hơn lần trước.

Mã Tòng Thu cùng Chu Vân rõ ràng đang khẩn trương, hai người tay nắm chặt kiếm, cảnh giác nhìn chung quanh.

Mọi người ngồi dưới lầu nhìn bọn họ nghị luận sôi nổi.

“Đột phá ở chỗ này sao?”

“Bộ dáng này hẳn là đột phá vào Nguyên Anh kỳ.”

“Hai người đứng bên ngoài là đệ tử Ngô Kiếm Phái đúng không, chậc chậc, lại một người Nguyên Anh kỳ nữa, đến lúc đó tông môn đại bỉ sẽ thật sôi nổi cho mà xem.”

“Đệ tử Ngô Kiếm Phái có thể đột phá vào Nguyên Anh kỳ sao, người trong phòng có thể là ai?”

“Đệ tử Ngô Kiếm Phái có bản lĩnh tiến vào Nguyên Anh kỳ, bên trong người hẳn là…… Từ Trình Ngọc đi.”

Diệp Tố quay đầu nhìn Minh Lưu Sa một cái, hắn liền hiểu được ý của nàng, dẫn theo Tây Ngọc cùng Hạ Nhĩ đi tìm Lữ Cửu đứng canh chừng ở một đầu hàng hiên lầu ba, phòng ngừa người có dị tâm gây chuyện.

Diệp Tố thì đi về đầu hiên ngược lại, sau lưng còn có một cái đuôi đi theo.

Trong phòng Từ Trình Ngọc đang nhập định, Kim Đan trong linh phủ dần dần hiện ra hình dáng Nguyên Anh, thần thức trong thức hải bắt đầu tự động khuếch trương ra ngoài, hắn có thể thấy được Mã Tòng Thu cùng Chu Vân đang canh giữ ngoài cửa.

Lần này Từ Trình Ngọc cực kỳ cẩn thận, không có không kiêng nể gì mà buông thả thần thức như lần trước, có kinh nghiệm từ lần đầu tiên, hắn học được khống chế thần thức của bản thân, khiến nó khuếch tán một cách chậm rãi, chỉ cần có điểm gì không đúng liền có thể lập tức rút về.

Thần thức dần dần mở rộng ra xung quanh, Từ Trình Ngọc có thể nhìn thấy những tu sĩ đang vây xem dưới lầu, cũng có thể nhìn thấy mấy người Lữ Cửu đang đứng dưới hiên cảnh giác nhìn xung quanh, lại hướng qua phía đối diện ‘nhìn’ một chút thì hắn thấy được Diệp Tố cùng Du Phục Thời cũng đang đứng dưới hiên.

Ngay sau đó, Du Phục Thời vốn đang lười nhác dựa vào hàng hiên bỗng nhiên ngước mắt, trong nháy mắt đó hắn tựa hồ như nhìn thấu qua hư không, phát hiện ra Từ Trình Ngọc, ánh mắt vừa bình đạm lại lạnh nhạt.

Từ Trình Ngọc cả kinh, lập tức triệt khai thần thức, né khỏi bên này.

Hắn không phát hiện ra thời khắc hắn triệt khai thần thức cũng là vừa lúc Diệp Tố quay đầu nhìn thoáng qua chỗ thần thức vừa rồi xẹt qua.

Thần thức Từ Trình Ngọc khuếch tán cả ra ngoài khách đi3m, xẹt qua kiến trúc trong thành, không ngừng đi về phía trước, cuối cùng đến khi thức hải hắn khô cạn lúc này mới thu hồi lại, kim quang nhàn nhạt trong phòng cũng dần dần biến mất.

—— Nguyên Anh đại thành!

Mọi người dưới lầu tức khắc liền phát ra âm thanh xuýt xoa, đệ tử trẻ tuổi như thế vậy mà đã đạt được cảnh giới Nguyên Anh kỳ, bọn họ còn tận mắt nhìn thấy, cảm xúc không khỏi phức tạp.

Từ Trình Ngọc mở cửa đi ra.

Chu Vân nghe thấy tiếng mở cửa, xoay người khẩn trương hô một tiếng: “Sư huynh?”

Từ Trình Ngọc gật đầu với nàng: “Nguyên Anh sơ kỳ.”

Chu Vân cùng Mã Tòng Thu lập tức nở nụ cười thật tươi, trong lòng thở dài một hơi nhẹ nhõm.

“Hai mươi tuổi Nguyên Anh kỳ, đại sư huynh Ngô Kiếm Phái ta cũng không kém.” Mã Tòng Thu hưng phấn nói.

Chu Vân duỗi tay đập vào vai Mã Tòng Thu một cái, thời khắc nên vui mừng thế này, nói ra câu này không phải là khiến mọi người mất hứng hay sao?

Ai mà không biết Lục Trầm Hàn mười chín tuổi đã tiến vào Nguyên Anh trung kỳ.

Từ Trình Ngọc cũng không để ý, hắn bước ra khỏi phòng, người ở hai đầu hàng hiên cũng tụ họp lại.

“Chúc mừng.” Lữ Cửu chắp tay với Từ Trình Ngọc nói.

Hạ Nhĩ đứng phía sau thập phần bình tĩnh nói: “Từ đạo hữu, huynh nên giao lưu với đại sư tỷ của ta nhiều hơn, phỏng chừng đại sư tỷ cũng sắp đạt Nguyên Anh rồi.”

Diệp Tố vừa mới bước tới: “……đại sư tỷ đệ ta đây còn chưa tới Kim Đan.”

Muốn nổ bung nóc cũng phải cần phải có kịch bản hợp lí có được không hả.

“Nhanh thôi, đại sư tỷ, đệ tin tỷ.” Hạ Nhĩ chém đinh chặt sắt nói.

Minh Lưu Sa cùng Tây Ngọc đứng ở bên cạnh nhịn cười, nhịn đến mười phần vất vả, kĩ năng nổ của tứ sư đệ tiến bộ vượt bậc từng ngày.

“Ngươi muốn đạt Nguyên Anh?” Du Phục Thời nghiêng đầu hỏi Diệp Tố.

Diệp Tố mặt vô biểu tình nói: “Đừng nghe tứ sư huynh của đệ nói bậy.”

Từ Trình Ngọc nhìn Du Phục Thời có chút không được tự nhiên, ấn tượng lưu lại khi khuếch tán thần thức vừa rồi vẫn còn như mới, cái liếc mắt đó có của hắn dường như có thể nhìn thấu được Nguyên Anh của Từ Trình Ngọc.

Hay là chỉ là ngoài ý muốn mà thôi?

Từ Trình Ngọc lại nhìn Du Phục Thời, hắn đứng bên cạnh Diệp Tố, cả người biếng nhác, ngoại trừ khuôn mặt thì không có chỗ nào khác đáng để chú ý, căn bản không giống một người có thể phát hiện ra thần thức.

“Tối nay mời mọi người cùng đi Ngư Hương Các ăn bữa cơm.” Từ Trình Ngọc thu lại cảm giác kì quái đó, cười nói, “Chúc mừng ta kết anh thành công.”

Mọi người sôi nổi đáp ứng.

……

Ngư Hương Các là tửu lầu xa hoa nhất Quy Tông Thành nhưng hôm nay lại phá lệ náo nhiệt.

“Khách quan đây là lần đầu tiên tới Quy Tông Thành sao?”

“Trước kia đã tới vài lần.” Từ Trình Ngọc đánh giá dòng người ra vào, khó có dịp nhìn thấy nhiều người không phải là phù tu như vậy trong Quy Tông Thành.

“Lần này ngài đến đúng lúc rồi, đêm nay từ nửa đêm về sáng, Ngư Hương Các chúng tôi sẽ tổ chức buổi đấu giá một năm một lần.” Tiểu nhị cười nói, “Đến lúc đó sẽ có không ít phù chú được lấy ra bán.”

Phù sư từ Nguyên Anh kỳ trở lên có thể không cần lá phù làm vật dẫn mà có thể trực tiếp họa ra phù chú trên vạn vật, buổi đấu giá ở trung tâm của thành phù tu, nghĩ thôi cũng biết được sẽ có bao nhiêu phù chú lợi hại được đem ra bán đấu giá.

“Có đấu giá phù thư hay không?” Diệp Tố nghe vậy lập tức hỏi. Tiểu nhị tiếp đãi sửng sốt, sau đó lập tức nói: “Tất nhiên là có, tuy nhiên……thường thì phù tu sẽ không lấy phù thư ra bán đấu giá, trong buổi đấu giá của Ngư Hương Các chúng tôi thường những phù thư đó đều là thu được từ những môn phái nhỏ đã phế tông, hiệu quả của phù chú vì thế có thể sẽ không được tốt lắm.”

“Sẵn đã đến rồi chúng ta cứ lưu lại xem thử.” Từ Trình Ngọc bao một gian ghế lô lớn.

Đêm nay các tu sĩ đến Ngư Hương Các phần lớn đều là vì buổi đấu giá, những tu sĩ này đa phần cảnh giới đều không thấp, hẳn là muốn nhân cơ hội này chộp lấy những phù chú quý hiếm để phòng thân.

Từ Trình Ngọc vừa mới đột phá cảnh giới Nguyên Anh, cảm giác khống chế lực lượng là rõ ràng nhất, thế nhưng giờ phút này tầm mắt của hắn lại thường vô ý thức mà dừng trên người Du Phục Thời.

Du Phục Thời ngồi bên cạnh Diệp Tố, mặc một thân áo khoác màu tím đậm, cổ áo vai áo có chút trễ xuống, tóc dài lỏng lẻo thả sau vai, thoạt nhìn như là một phú quý công tử đến hưởng lạc.

“Ngồi ngay ngắn lại.” Diệp Tố nghiêng đầu nhíu mày nhìn tiểu sư đệ sắp ngã xuống đến nơi, đẩy người hắn ngồi thẳng lại, thuận tay nhấc cổ áo hắn lại cho thẳng thớm.

“Du công tử trước kia tu luyện ở nơi nào?” Từ Trình Ngọc một bên rót rượu cho mọi người, một bên hỏi.

Du Phục Thời làm như không nghe thấy, hắn cầm cái ly, ngửa đầu uống một ngụm nhỏ sau đó chăm chú nhìn qua một lượt các món ăn trước mặt, ngẫu nhiên sẽ vươn đũa gắp một một chút để thử.

“Tiểu sư đệ của chúng ta xuất thân gia đình nghèo khổ, trước đó chưa từng tu luyện qua.” Diệp Tố chủ động trả lời.

“Hắn như vậy…… mà nhà nghèo khổ?” Mã Tòng Thu khiếp sợ chỉ vào Du Phục Thời đối diện nói, “Chỉ nói áo choàng trên người hắn đây thôi, Ngô Kiếm Phái chúng ta cũng không ai có thể lấy ra được.”

“Được rồi.” Từ Trình Ngọc ấn tay Mã Tòng Thu xuống, Diệp Tố đã biểu hiện thực rõ ràng, nàng không muốn mọi người hỏi về vấn đề này.

“Người khác đưa.” Du Phục Thời đột nhiên lên tiếng.

Diệp Tố quay đầu nhìn hắn, Du Phục Thời cúi đầu kéo kéo quần áo của mình: “Đồ vật không thấy nữa.”

“Đại sư tỷ.” Minh Lưu Sa nắm chén rượu, chậm rì rì nói, “Đệ, ấy, say, rồi.”

Diệp Tố nhíu mày cầm chén rượu trước mặt Du Phục Thời lên, lúc này mới phát hiện không biết từ khi nào hắn đã uống hết rồi, bên cạnh còn nhiều thêm một bầu rượu không.

“Phía sau có trường kỷ.” Từ Trình Ngọc nói, “Hay là cho hắn vào đó nghỉ ngơi trước?”

“Được, ta dẫn hắn vào đó, mọi người cứ ăn trước.” Diệp Tố nâng Du Phục Thời dậy, hắn vẫn còn có chút ý thức, biết phải đi theo nàng.

Du Phục Thời đi theo nàng đến trường kỷ nằm xuống: “Vụ Sát Hoa, của ta.”

Diệp Tố: “……”

Du Phục Thời bỗng nhiên mở to mắt, đôi mắt đen dưới hàng mi dài cực kỳ thâm u, có khoảnh khắc Diệp Tố thậm chí cảm thấy nhìn lâu thấy mắt còn đổi màu.

“Đại sư tỷ, mau ra đây xem biểu diễn.” Hạ Nhĩ ở bên ngoài gọi với vào.

Diệp Tố phủ chăn lên người Du Phục Thời sau đó xoay người đi ra ngoài, không phát hiện ra biến hóa dưới chăn.

Vì sợ khách nhân ngồi đợi sẽ buồn chán nên trước khi đến nửa đêm Ngư Hương có mời thuật sư đến để biển diễn.

Vài người Thiên Cơ Môn bao gồm cả Lữ Cửu cũng là lần đầu tiên nhìn thấy thuật sư, ai cũng đều tập trung tinh thần nhìn xuống dưới sân khấu.

“Thuật sư Kim Đan hậu kỳ, xem ra Ngư Hương Các tốn không ít tâm lực.” Từ Trình Ngọc nhìn thuật sư đang biểu diễn nói.

“Ta cũng đã từng nghe nói sơ qua về thuật sư.” Diệp Tố khi còn ở Thiên Cơ Môn thường xuyên nghe được Trương Phong Phong thở ngắn than dài, có đôi khi ông còn hỏi trông ông như thế nào, Hợp Hoan Tông có thu tu sĩ lớn tuổi hay không.

Phía nam là thiên hạ của thuật sư, Hợp Hoan Tông lại là môn phái thuật sư nổi danh nhất, diện mạo của bọn họ cũng nổi tiếng là đẹp mắt, bảng xếp hạng mười mĩ nhân tu chân giới thì có đã có năm vị là người Hợp Hoan Tông.

Bất quá nghe nói tông chủ hiện tại của Hợp Hoan Tông diện mạo cũng không tính là quá xuất sắc tuy nhiên do ảo thuật của bà quá lợi hại nên người nào gặp bà trong tiềm thức cũng đều cảm thấy bà là nữ tử đẹp nhất đại lục.

“Người của Ngũ Hành Tông cũng tới.” Từ Trình Ngọc nhìn đoàn người bước vào từ đại môn của tửu lâu, giới thiệu với mấy người Diệp Tố, “Đứng ở cạnh cây cột đằng đó là đệ tử có thiên phú nhất của Ngũ Hành Tông – Trình Hoài An, vị đi đầu là nữ nhi của Ngũ Hành Tông tông chủ, Liên Liên. Thiên phú của nàng cũng không tồi, chẳng qua…… lại sa vào tình yêu.”

“Cái gì mà sa vào tình yêu.” Chu Vân ở bên cạnh nói thầm, “Nàng ấy rõ ràng là không có đầu óc.”

Diệp Tố hơi nhướng mày, là nữ nhi của tông chủ một trong hai phái của tu chân giới, suốt dọc đường đi Chu Vân chưa bao giờ tỏ ra khó chịu như vậy, tính tình của nàng rất tốt, làm người cũng sảng khoái.

Đây vẫn là lần đầu tiên thấy nàng nói như vậy.

“Tông chủ của hai phái tứ tông của tu chân giới thường rất khó sinh được con cái, Liên Liên có thiên phú, lại trước sau không để tâm trên đường chính đạo.” Từ Trình Ngọc nhìn ra được suy nghĩ của Diệp Tố, giải thích nói, “Tông chủ Ngũ Hành Tông lại sủng ái nàng, cho nên đường tu phù đạo của Liên Liên vẫn mãi không tiến bộ.”

Tầm mắt của Diệp Tố dừng ở bên hông của vị nữ tử minh diễm đi đằng trước nhất.

—— Mặc Ngọc Bài.

Đây còn không phải là đồ mà Ngũ Hành Tông đã lừa từ tay tiền bối Thiên Cơ Môn hay sao?

Chapter
1 Chương 1: Mười năm Trúc Cơ
2 Chương 2: Một bút kinh thiên địa…
3 Chương 3: Vô Âm Tông
4 Chương 4: Ngự kiếm phi hành
5 Chương 5: Dưới kiếm treo người
6 Chương 6: Tật Tốc Phù
7 Chương 7: Tiểu môn tiểu phái
8 Chương 8: Vụ Sát Hoa
9 Chương 9: Pháp khí sơ tuyển
10 Chương 10: Bách Thanh Bảng
11 Chương 11: Xích Bọ Ngựa
12 Chương 12: Luyện khí nghiệp lớn
13 Chương 13: Lập khế
14 Chương 14: Tu sĩ nghèo
15 Chương 15: Đua kiếm
16 Chương 16: Sơ thí
17 Chương 17: Thiên Cơ Môn
18 Chương 18: Vô Cực Đan
19 Chương 19: Luyện hóa tài liệu
20 Chương 20: Nguyệt Nha Sạn
21 Chương 21: Giao lưu luận bàn
22 Chương 22: Phi yêu tức hồ
23 Chương 23: Tử Lê Anh Mộc
24 Chương 24: Công cụ hình người
25 Chương 25: Đặt cược
26 Chương 26: Thiên Cơ Lệnh
27 Chương 27: Lời mời
28 Chương 28: Hồ ly tinh
29 Chương 29: Ngô Kiếm Phái
30 Chương 30: Phi Kính Giáp
31 Chương 31: Tịnh tông đệ tử
32 Chương 32: Luyện kiếm
33 Chương 33: Chung Nam Phong
34 Chương 34: Xuất phát
35 Chương 35: Thiết đầu công
36 Chương 36: Súng Bắn Phù
37 Chương 37: Địa Huyễn Liên
38 Chương 38: Định Thân Phù
39 Chương 39: Tứ Lăng Địa Tàng Pháp Trượng
40 Chương 40: Vòng Thanh Chú
41 Chương 41: Văn Đông tài liệu hành
42 Chương 42: Thần Vẫn kỳ
43 Chương 43: Quy Tông Ấn
44 Chương 44: Mộc Kỉ đại sư
45 Chương 45: Mặc Ngọc Bài
46 Chương 46: Tiêu Lôi Phù
47 Chương 47: Tàn quyển
48 Chương 48: Xé sách
49 Chương 49: Kim Đan kỳ
50 Chương 50: Linh phủ tàng hải (Linh phủ chứa biển)
51 Chương 51: Dịch Hình Phù
52 Chương 52: Mê Tâm Phi Trùng
53 Chương 53: Vực Sâu Vô Tận
54 Chương 54: Xú Phù
55 Chương 55: Phi Mã Thú
56 Chương 56: Tam Phù Trận
57 Chương 57: Bão cát
58 Chương 58: Súc Địa Thành Thốn
59 Chương 59: Tiền Phật Tử
60 Chương 60: Hàn Tinh Bùn
61 Chương 61: Phù văn tương thông
62 Chương 62: Nghịch chuyển sinh tử trận
63 Chương 63: Lấy thân nuôi trận
64 Chương 64: Sát khí
65 Chương 65: Thiên Đạo Chúc Nguyện
66 Chương 66: Tin ngầm
67 Chương 67: Tăng liền hai giai
68 Chương 68: Cưng chiều
69 Chương 69: Tử khí (Khí màu tím)
70 Chương 70: Gãy kiếm
71 Chương 71: Kiếm Trủng
72 Chương 72: Trọng Minh Đao
73 Chương 73: Cổ bạc huyết ngọc
74 Chương 74: Yêu tinh vạn năm
75 Chương 75: Tà kiếm có linh
76 Chương 76: Gõ mõ
77 Chương 77: Pháo ống phiên bản tu chân
78 Chương 78: Bàn hàng công khai
79 Chương 79: Hỗn đấu
80 Chương 80: Bạo Áp Trận
81 Chương 81: Mai khai nhị độ
82 Chương 82: Thông hành đơn
83 Chương 83: Ngũ đệ tử
84 Chương 84: Tàu bay
85 Chương 85: Hợp Hoan Tông
86 Chương 86: Tố hồi ngọc bản
87 Chương 87: Bốc thăm
88 Chương 88: Cắn hạt dưa tập thể
89 Chương 89: Quyển trục
90 Chương 90: Tiến giai
91 Chương 91: Bát Kì Biến
92 Chương 92: Hỗn Độn Kính
93 Chương 93: Hư sát trận
94 Chương 94: Cấm địa
95 Chương 95: Vạn cốt chi địa
96 Chương 96: Đầu chim mình khỉ
97 Chương 97: Huyền Thiên Lôi
98 Chương 98: Trở lại đầu bảng
99 Chương 99: Dưỡng Phát Đan
100 Chương 100: Tử linh thạch
101 Chương 101: Trảm ma
102 Chương 102: Huy Thành
103 Chương 103: Thông Ma Bàn
104 Chương 104: Cắt một kiếm
105 Chương 105: Dẫn Ma Trận
106 Chương 106: Huyết đàm
107 Chương 107: Ma Chủ
108 Chương 108: Linh Lung Cốt
109 Chương 109: Mảnh vảy
110 Chương 110: Bất Bình Đao
111 Chương 111: Ngũ đại tông
112 Chương 112: Bồng Lai
113 Chương 113: Luân Chuyển Tháp
114 Chương 114: Lá thăm trống
115 Chương 115: Huyền Âm chi thể
116 Chương 116: Các tông chi tranh
117 Chương 117: Nặc Linh Châu
118 Chương 118: Chuyên khắc người
119 Chương 119: Lôi kiếp
120 Chương 120: Học theo pháp trận
121 Chương 121: Chia sẻ lôi kiếp
122 Chương 122: Tụ lôi
123 Chương 123: Tụ Lôi Bình
124 Chương 124: Vỏ kiếm cổ bạc
125 Chương 125: Đoạn kiếm tái diễn
126 Chương 126: Hóa hình
127 Chương 127: Trận pháp che giấu
128 Chương 128: Da rắn lột
129 Chương 129: Nơi giao nhau của tam giới
130 Chương 130: Lời hứa
131 Chương 131: Hoan nghênh về nhà
132 Chương 132: Song sinh
133 Chương 133: Cướp người
134 Chương 134: Ma ảnh
135 Chương 135: Cổ ngữ
136 Chương 136: Thang gãy
137 Chương 137: Uy áp
138 Chương 138: Cửu Chuyển Hồi Hồn Đan
139 Chương 139: Kiếm linh
140 Chương 140: Trói Thần Võng
141 Chương 141: Hút cạn linh khí
142 Chương 142: Say linh khí
143 Chương 143: Kim Hải Lôi Vân
144 Chương 144: Cấm trận
145 Chương 145: Ma giới xâm lấn
146 Chương 146: Thiên Cơ Môn bị vây khốn
147 Chương 147: Cửu Huyền Phong
148 Chương 148: Tháp linh
149 Chương 149: Hộ môn đại trận
150 Chương 150: Linh mạch
151 Chương 151: Khốn trận
152 Chương 152: Tông sử
153 Chương 153: Phá mắt trận
154 Chương 154: Hồi sinh
155 Chương 155: Lâm Tuyền Thành
156 Chương 156: Mệnh đèn
157 Chương 157: Huyết trì
158 Chương 158: Dời thành
159 Chương 159: Chính Sơ tôn nhân
160 Chương 160: Bàn Âm Dương
161 Chương 161: Tính trước tương lai
162 Chương 162: Bản thể
163 Chương 163: Độ Kiếp quy thiên
164 Chương 164: Lẩn trốn
165 Chương 165: Thân phận
166 Chương 166: Cứu ta
167 Chương 167: Quả Bồ Đề
168 Chương 168: Phù chú đồ
169 Chương 169: Tông sử
170 Chương 170: Ma giới tam chủ
171 Chương 171: Quy yêu
172 Chương 172: Yêu Chủ Thạch
173 Chương 173: Núi Vạn Yêu
174 Chương 174: Yêu Chủ trở về
175 Chương 175: Giới
176 Chương 176: Chiếc đuôi
177 Chương 177: Người có duyên
178 Chương 178: Ấn ký
179 Chương 179: Thần
180 Chương 180: Một đường sinh cơ
181 Chương 181: Bao tải
182 Chương 182: Con kiến dưới đại đạo
183 Chương 183: Bọn hắn tới rồi
184 Chương 184: Núi Ma Mạch
185 Chương 185: Huyết mạch Ma Lan
186 Chương 186: Phong ấn
187 Chương 187: Đồng tâm hiệp lực
188 Chương 188: Hư ảnh
189 Chương 189: Phá ấn
190 Chương 190: Thành Thần
191 Chương 191: Phá hư
192 Chương 192: Vạn năm sau
193 Chương 193: Hàn Phiến
194 Chương 194: Hầm rượu
195 Chương 195: Học chữ
196 Chương 196: Song tu
197 Chương 197: Thích
198 Chương 198: Tiến giai lần thứ hai
199 Chương 199: Mượn lôi luyện lôi
200 Chương 200: Cố nhân
201 Chương 201: Đại hội tam giới
202 Chương 202: Ma Minh Mộc
203 Chương 203: Ban ngày hiện lôi
204 Chương 204: Hư ảnh thần
205 Chương 205: Người có duyên
206 Chương 206: Phá trận
207 Chương 207: Thần huyết mài kiếm
208 Chương 208: Kính Thần
209 Chương 209: Sinh cơ đã tuyệt
210 Chương 210: Dẫn Thần hạ phàm
211 Chương 211: Khí vận
212 Chương 212: Vỏ kiếm
213 Chương 213: Người tung tin đồn
214 Chương 214: Phi thăng
215 Chương 215: Tam Trọng Thiên
216 Chương 216: Tổ tông
217 Chương 217: Ngự Lệnh
218 Chương 218: Trùng khởi (bắt đầu lại)
219 Chương 219: Diệt trừ hư ảnh
220 Chương 220: Trở về tông môn
221 Chương 221: Khôi phục
222 Chương 222: Sinh bệnh
223 Chương 223: Ước định
224 Chương 224: Tỉnh lại
225 Chương 225: Trận chiến trở về
226 Chương 226: Yến hội (Hoàn chính văn)
227 Chương 227: Phiên Ngoại 1: Lau đi Bàn Luân Hồi
228 Chương 228: Phiên Ngoại 2: Thời không song song: Khi sư diệt tổ
229 Chương 229: Phiên Ngoại 3: Suy nghĩ không an phận
230 Chương 230: Phiên Ngoại 4: Đạo lữ
231 Chương 231: Phiên Ngoại Cuối: Dịch Huyền (Hoàn toàn văn)
Chapter

Updated 231 Episodes

1
Chương 1: Mười năm Trúc Cơ
2
Chương 2: Một bút kinh thiên địa…
3
Chương 3: Vô Âm Tông
4
Chương 4: Ngự kiếm phi hành
5
Chương 5: Dưới kiếm treo người
6
Chương 6: Tật Tốc Phù
7
Chương 7: Tiểu môn tiểu phái
8
Chương 8: Vụ Sát Hoa
9
Chương 9: Pháp khí sơ tuyển
10
Chương 10: Bách Thanh Bảng
11
Chương 11: Xích Bọ Ngựa
12
Chương 12: Luyện khí nghiệp lớn
13
Chương 13: Lập khế
14
Chương 14: Tu sĩ nghèo
15
Chương 15: Đua kiếm
16
Chương 16: Sơ thí
17
Chương 17: Thiên Cơ Môn
18
Chương 18: Vô Cực Đan
19
Chương 19: Luyện hóa tài liệu
20
Chương 20: Nguyệt Nha Sạn
21
Chương 21: Giao lưu luận bàn
22
Chương 22: Phi yêu tức hồ
23
Chương 23: Tử Lê Anh Mộc
24
Chương 24: Công cụ hình người
25
Chương 25: Đặt cược
26
Chương 26: Thiên Cơ Lệnh
27
Chương 27: Lời mời
28
Chương 28: Hồ ly tinh
29
Chương 29: Ngô Kiếm Phái
30
Chương 30: Phi Kính Giáp
31
Chương 31: Tịnh tông đệ tử
32
Chương 32: Luyện kiếm
33
Chương 33: Chung Nam Phong
34
Chương 34: Xuất phát
35
Chương 35: Thiết đầu công
36
Chương 36: Súng Bắn Phù
37
Chương 37: Địa Huyễn Liên
38
Chương 38: Định Thân Phù
39
Chương 39: Tứ Lăng Địa Tàng Pháp Trượng
40
Chương 40: Vòng Thanh Chú
41
Chương 41: Văn Đông tài liệu hành
42
Chương 42: Thần Vẫn kỳ
43
Chương 43: Quy Tông Ấn
44
Chương 44: Mộc Kỉ đại sư
45
Chương 45: Mặc Ngọc Bài
46
Chương 46: Tiêu Lôi Phù
47
Chương 47: Tàn quyển
48
Chương 48: Xé sách
49
Chương 49: Kim Đan kỳ
50
Chương 50: Linh phủ tàng hải (Linh phủ chứa biển)
51
Chương 51: Dịch Hình Phù
52
Chương 52: Mê Tâm Phi Trùng
53
Chương 53: Vực Sâu Vô Tận
54
Chương 54: Xú Phù
55
Chương 55: Phi Mã Thú
56
Chương 56: Tam Phù Trận
57
Chương 57: Bão cát
58
Chương 58: Súc Địa Thành Thốn
59
Chương 59: Tiền Phật Tử
60
Chương 60: Hàn Tinh Bùn
61
Chương 61: Phù văn tương thông
62
Chương 62: Nghịch chuyển sinh tử trận
63
Chương 63: Lấy thân nuôi trận
64
Chương 64: Sát khí
65
Chương 65: Thiên Đạo Chúc Nguyện
66
Chương 66: Tin ngầm
67
Chương 67: Tăng liền hai giai
68
Chương 68: Cưng chiều
69
Chương 69: Tử khí (Khí màu tím)
70
Chương 70: Gãy kiếm
71
Chương 71: Kiếm Trủng
72
Chương 72: Trọng Minh Đao
73
Chương 73: Cổ bạc huyết ngọc
74
Chương 74: Yêu tinh vạn năm
75
Chương 75: Tà kiếm có linh
76
Chương 76: Gõ mõ
77
Chương 77: Pháo ống phiên bản tu chân
78
Chương 78: Bàn hàng công khai
79
Chương 79: Hỗn đấu
80
Chương 80: Bạo Áp Trận
81
Chương 81: Mai khai nhị độ
82
Chương 82: Thông hành đơn
83
Chương 83: Ngũ đệ tử
84
Chương 84: Tàu bay
85
Chương 85: Hợp Hoan Tông
86
Chương 86: Tố hồi ngọc bản
87
Chương 87: Bốc thăm
88
Chương 88: Cắn hạt dưa tập thể
89
Chương 89: Quyển trục
90
Chương 90: Tiến giai
91
Chương 91: Bát Kì Biến
92
Chương 92: Hỗn Độn Kính
93
Chương 93: Hư sát trận
94
Chương 94: Cấm địa
95
Chương 95: Vạn cốt chi địa
96
Chương 96: Đầu chim mình khỉ
97
Chương 97: Huyền Thiên Lôi
98
Chương 98: Trở lại đầu bảng
99
Chương 99: Dưỡng Phát Đan
100
Chương 100: Tử linh thạch
101
Chương 101: Trảm ma
102
Chương 102: Huy Thành
103
Chương 103: Thông Ma Bàn
104
Chương 104: Cắt một kiếm
105
Chương 105: Dẫn Ma Trận
106
Chương 106: Huyết đàm
107
Chương 107: Ma Chủ
108
Chương 108: Linh Lung Cốt
109
Chương 109: Mảnh vảy
110
Chương 110: Bất Bình Đao
111
Chương 111: Ngũ đại tông
112
Chương 112: Bồng Lai
113
Chương 113: Luân Chuyển Tháp
114
Chương 114: Lá thăm trống
115
Chương 115: Huyền Âm chi thể
116
Chương 116: Các tông chi tranh
117
Chương 117: Nặc Linh Châu
118
Chương 118: Chuyên khắc người
119
Chương 119: Lôi kiếp
120
Chương 120: Học theo pháp trận
121
Chương 121: Chia sẻ lôi kiếp
122
Chương 122: Tụ lôi
123
Chương 123: Tụ Lôi Bình
124
Chương 124: Vỏ kiếm cổ bạc
125
Chương 125: Đoạn kiếm tái diễn
126
Chương 126: Hóa hình
127
Chương 127: Trận pháp che giấu
128
Chương 128: Da rắn lột
129
Chương 129: Nơi giao nhau của tam giới
130
Chương 130: Lời hứa
131
Chương 131: Hoan nghênh về nhà
132
Chương 132: Song sinh
133
Chương 133: Cướp người
134
Chương 134: Ma ảnh
135
Chương 135: Cổ ngữ
136
Chương 136: Thang gãy
137
Chương 137: Uy áp
138
Chương 138: Cửu Chuyển Hồi Hồn Đan
139
Chương 139: Kiếm linh
140
Chương 140: Trói Thần Võng
141
Chương 141: Hút cạn linh khí
142
Chương 142: Say linh khí
143
Chương 143: Kim Hải Lôi Vân
144
Chương 144: Cấm trận
145
Chương 145: Ma giới xâm lấn
146
Chương 146: Thiên Cơ Môn bị vây khốn
147
Chương 147: Cửu Huyền Phong
148
Chương 148: Tháp linh
149
Chương 149: Hộ môn đại trận
150
Chương 150: Linh mạch
151
Chương 151: Khốn trận
152
Chương 152: Tông sử
153
Chương 153: Phá mắt trận
154
Chương 154: Hồi sinh
155
Chương 155: Lâm Tuyền Thành
156
Chương 156: Mệnh đèn
157
Chương 157: Huyết trì
158
Chương 158: Dời thành
159
Chương 159: Chính Sơ tôn nhân
160
Chương 160: Bàn Âm Dương
161
Chương 161: Tính trước tương lai
162
Chương 162: Bản thể
163
Chương 163: Độ Kiếp quy thiên
164
Chương 164: Lẩn trốn
165
Chương 165: Thân phận
166
Chương 166: Cứu ta
167
Chương 167: Quả Bồ Đề
168
Chương 168: Phù chú đồ
169
Chương 169: Tông sử
170
Chương 170: Ma giới tam chủ
171
Chương 171: Quy yêu
172
Chương 172: Yêu Chủ Thạch
173
Chương 173: Núi Vạn Yêu
174
Chương 174: Yêu Chủ trở về
175
Chương 175: Giới
176
Chương 176: Chiếc đuôi
177
Chương 177: Người có duyên
178
Chương 178: Ấn ký
179
Chương 179: Thần
180
Chương 180: Một đường sinh cơ
181
Chương 181: Bao tải
182
Chương 182: Con kiến dưới đại đạo
183
Chương 183: Bọn hắn tới rồi
184
Chương 184: Núi Ma Mạch
185
Chương 185: Huyết mạch Ma Lan
186
Chương 186: Phong ấn
187
Chương 187: Đồng tâm hiệp lực
188
Chương 188: Hư ảnh
189
Chương 189: Phá ấn
190
Chương 190: Thành Thần
191
Chương 191: Phá hư
192
Chương 192: Vạn năm sau
193
Chương 193: Hàn Phiến
194
Chương 194: Hầm rượu
195
Chương 195: Học chữ
196
Chương 196: Song tu
197
Chương 197: Thích
198
Chương 198: Tiến giai lần thứ hai
199
Chương 199: Mượn lôi luyện lôi
200
Chương 200: Cố nhân
201
Chương 201: Đại hội tam giới
202
Chương 202: Ma Minh Mộc
203
Chương 203: Ban ngày hiện lôi
204
Chương 204: Hư ảnh thần
205
Chương 205: Người có duyên
206
Chương 206: Phá trận
207
Chương 207: Thần huyết mài kiếm
208
Chương 208: Kính Thần
209
Chương 209: Sinh cơ đã tuyệt
210
Chương 210: Dẫn Thần hạ phàm
211
Chương 211: Khí vận
212
Chương 212: Vỏ kiếm
213
Chương 213: Người tung tin đồn
214
Chương 214: Phi thăng
215
Chương 215: Tam Trọng Thiên
216
Chương 216: Tổ tông
217
Chương 217: Ngự Lệnh
218
Chương 218: Trùng khởi (bắt đầu lại)
219
Chương 219: Diệt trừ hư ảnh
220
Chương 220: Trở về tông môn
221
Chương 221: Khôi phục
222
Chương 222: Sinh bệnh
223
Chương 223: Ước định
224
Chương 224: Tỉnh lại
225
Chương 225: Trận chiến trở về
226
Chương 226: Yến hội (Hoàn chính văn)
227
Chương 227: Phiên Ngoại 1: Lau đi Bàn Luân Hồi
228
Chương 228: Phiên Ngoại 2: Thời không song song: Khi sư diệt tổ
229
Chương 229: Phiên Ngoại 3: Suy nghĩ không an phận
230
Chương 230: Phiên Ngoại 4: Đạo lữ
231
Chương 231: Phiên Ngoại Cuối: Dịch Huyền (Hoàn toàn văn)
footer(); ?>