Chương 81: Phiên ngoại 6

Weibo kết hôn của Trịnh Bảo Châu có thể nói là một quả bom cuối cùng của năm, lấy tốc độ sét đánh không kịp bưng tai xông lên top 1 hot search.

Trịnh Bảo Châu nhìn mình đứng trên bảng hot search, nghĩ thầm quả nhiên mình nổi tiếng rồi, nhớ trước đây cô và Khúc Trực yêu nhau bị lộ, cũng không có hot search cao thế này.

Các fans vốn đang chờ sang năm mới, bây giờ ùa hết vào weibo của Trịnh Bảo Châu.

Fans sự nghiệp bắt đầu lo lắng Bảo Châu kết hôn có sinh em bé luôn không, nếu sinh, vậy chắc chắn sẽ ảnh hưởng sự nghiệp! Fans nhan sắc thì quan tâm có ảnh váy cưới chưa, Bảo Châu mặc váy cưới chắc chắn lại đẹp lên một tầm cao mới! Fan CP thì phóng pháo cuồng hoan, ngao ngao kêu “Mẹ ơi CP con gặm HE rồi!”, cũng điên cuồng sản xuất các thể loại đồng nhân.

Chỉ có fans nam tan vỡ.

“Trịnh Bảo Châu có phải em không biết em cũng có fan nam hả [ 🙂 ]”

“Weibo hay lắm, lần sau không được đăng nữa [ 🙂 ]”

“ Weibo này tôi coi như không thấy được, em còn đăng ảnh cưới tôi sẽ thoát fan [ Tạm biệt ]”

“Đã P ảnh kết hôn thành tên tôi rồi, cảm ơn mọi người chúc phúc [ Đáng yêu ]”

Bởi vì bọn họ giữa một đống fans có vẻ không hợp, hơn nữa hành động P ảnh chọc đến fan CP, chẳng được bao lâu liền bị khịa tập thể.

“Bảo Châu đã sớm công khai bạn trai, giờ mới thoát fan? [Ngoáy mũi]”

“Rốt cuộc lấy tự tin ở đâu ra mà dám P ảnh anh rể thành mình nhỉ, không nói IQ, chỉ riêng mặt thôi mấy người cũng kém xa rồi biết chưa [ 🙂 ]”

“Oa, đây là đàn ông sao, trái tim thủy tinh ghê [ Đầu chó ]”

“Mấy người vẫn đi fan mấy bé idol đi, Bảo Châu không thích hợp mấy người [ Ăn dưa ]”

“Bảo Châu thế mà còn có fans bạn trai, ôi sợ quá đi mất ha ha ha ha”

Ngoài dân cư mạng ra, bận rộn nhất đêm giao thừa này phải kể đến các lộ truyền thông, Trịnh Bảo Châu kết hôn quá đột ngột, bọn họ không có tí chuẩn bị nào, nhưng vì nhiệt độ, vẫn phải rưng rưng viết bản thảo suốt đêm.

Trịnh Bảo Châu trước kia chỉ nghe nói, kết hôn không phải chuyện của hai người, mà là chuyện của hai gia đình, hiện tại cô phát hiện cách nói này vẫn chưa đủ, kết hôn là chuyện của cả internet.

Nhưng mặc kệ fans phản ứng thế nào, hôn của cô vẫn kết, Tết Nguyên Đán người hai nhà cùng nhau ăn bữa cơm, vừa ăn Tết, cũng sắp xếp hôn lễ của hai người luôn.

Sau khi Trịnh Bảo Châu quay xong 《 Nơi trái tim hướng về 》, tạm thời không nhận phim mới, mà vẫn luôn chạy các event thương mại. Bởi vì cô có thói quen vào đoàn là sẽ mặc kệ những thứ khác, chuyên tâm đóng phim, cho nên toàn bộ hoạt động chỉ có thể sắp xếp vào thời gian cô không đóng phim.

Trong thời gian này cô còn nhận một số đại diện mới, công việc kỳ thật cũng bận, người hai nhà nhìn lịch trình của cô bàn bạc, quyết định tổ chức hôn lễ vào tháng 4.

Tháng 4 thời tiết đã bắt đầu ấm dần, lại là mùa xuân mùa vạn vật sống lại, kể cũng thích hợp tổ chức hôn lễ. Ngày JS biết Trịnh Bảo Châu kết hôn, liền phái chuyên gia liên hệ cô, nói nhãn hiệu sẽ cung cấp cho cô một bộ váy cưới cao cấp, làm quà cưới.

Chỉ cầ n sau khi làm xong váy, cô mặc váy cưới chụp một bộ ảnh là được.

Châu báu Trăn Ức cũng tặng một bộ trang sức cho cô, làm quà cưới, bao gồm một bộ hoa tai, một vòng cổ cùng một lắc tay, tổng cộng bốn món.

“Cho nên váy cưới và trang sức chúng ta đều không cần nhọc lòng, vấn đề bây giờ là địa điểm.” Trịnh Bảo Châu nói lúc ăn cơm, “Con và Khúc Trực bàn qua rồi, bọn con đều không muốn làm quá long trọng, chỉ cần mời một ít bạn bè thân thích đến là được, không chừng làm ở khách sạn của con cũng được.”

Trước đó cũng có cô dâu chú rể tổ chức hôn lễ điền viên ở nhà hàng của họ, khách sạn vốn có vườn hoa và mặt cỏ, cũng có sảnh tiệc, chỉ là vì không gian hạn chế, chỉ có thể làm hôn lễ loại nhỏ, người nhiều quá thì không được.

Tô Minh Hỉ có qua khách sạn của cô, nghe cô nói vậy bèn lắc đầu: “Khách sạn của con mẹ thấy không được, cho dù là không long trọng, họ hàng hai bên vẫn phải mời đến, còn đồng nghiệp, bạn học của Tiểu Khúc. Nếu con lại mời bạn bè giới giải trí, thì người sẽ càng nhiều, không gian chỗ con không đủ.”

Trịnh Bảo Châu lúc trước định làm hôn lễ đơn giản một tí, chính là không muốn làm nhiều việc phiền toái thế này, nhưng giờ xem ra, các phụ huynh là không có khả năng để bọn họ tùy tiện làm cho xong: “Thôi được rồi, hôm sau còn tìm đội lên kế hoạch hôn lễ, những việc này để họ làm.”

Tô Minh Hỉ lại có ý kiến: “Kết hôn còn muốn thuê người lên kế hoạch? Mẹ thấy chính là moi tiền của thanh niên mấy đứa thôi, mẹ cũng lên kế hoạch được, mẹ còn không cần tiền.”

“…… Người ta chuyên nghiệp hơn mẹ đấy, hơn nữa tiêu tiền bớt lo, con thích.”

“A, nhìn con kiếm được ít tiền, khoe khoang như gì?”

“Hì, đúng á, dạo này con lại nhận mấy cái đại diện, tiền nóng bỏng cả tay.”

Bên cạnh Khúc Trực cười gắp một miếng thịt chua ngọt vào bắt cô, bảo cô ăn, sau đó nói với Tô Minh Hỉ: “Mẹ, con cũng đồng ý với Bảo Châu, mời đội lên kế hoạch hôn lễ, như vậy mẹ cũng nhẹ nhàng hơn, đỡ lo lắng hơn.”

Một tiếng “Mẹ” của anh khiến Tô Minh Hỉ thoải mái cả người, theo sau trên mặt nở nụ cười: “Vẫn là Tiểu Khúc nói ngọt, được rồi, vậy theo ý mấy đứa đi.”

Cuối tháng 3, váy cưới cao cấp JS thiết kế cho Trịnh Bảo Châu đã làm xong, đường thêu và trang trí trên váy cưới chế tác hoàn toàn thủ công, phí tổn nhân công rất cao. Trịnh Bảo Châu nhận được váy cưới xong trước tiên mặc thử, cao cấp định chế cực kỳ vừa người, ôm gọn dáng cô một cách hoàn hảo.

Váy cưới mặc lên người hiệu quả vô cùng tốt, còn đẹp hơn khi mặc trên manơcanh, Trịnh Bảo Châu cực kỳ vừa lòng, JS cũng cực kỳ vừa lòng. Nhãn hiệu tuyến phụ như họ chủ yếu là muốn khai thác thị trường cao cấp quốc nội, để người trong nước nhìn thấy chúng ta cũng có thể làm ra hàng cao cấp sánh bằng hàng hiệu quốc tế.

Mà những bộ đồ đó, mặc trên người Trịnh Bảo Châu, chính là cách triển lãm tốt nhất.

Để show được hiệu quả lý tưởng nhất, đội chụp ảnh váy cưới cho Trịnh Bảo Châu dùng toàn là nhiếp ảnh gia chuyên nghiệp của họ. Bọn họ còn vì váy cưới thiết kế lễ phục cưới cho nam, làm dựa theo số đo của Khúc Trực, chẳng qua bộ lễ phục này không miễn phí, mà là lấy giá rất ưu đãi nửa đưa tặng cho bọn anh.

Năm trước bộ ảnh mùa xuân của Trịnh Bảo Châu được chụp ở công viên Ánh Sao, năm nay bộ ảnh váy cưới, chọn nông trường Ánh Sao. Phong cảnh điền viên ở nông trường Ánh Sao rất đẹp, Trịnh Bảo Châu trao đổi với đội nhiếp ảnh, sau đó cả đoàn liền chốt ra một bộ ảnh váy cưới phong cách điền viên.

Khúc Trực toàn bộ hành trình cảm thấy mình là một công cụ hình người, anh ở chỗ này, chỉ là vì Trịnh Bảo Châu chụp ảnh cưới cần một chú rể.:)

Tuy rằng trong lòng phun nước đắng như vậy, nhưng thấy Trịnh Bảo Châu mặc váy cưới, anh lại cảm thấy làm công cụ hình người cho cô là may mắn ba đời của mình.

Chỉ cần cô vui vẻ, anh còn có thể vì cô mà đổi mấy bộ quần áo, chụp thêm mấy pô.

Ngày hôn lễ, khách sạn, nhà hàng bao gồm cả tiệm trà sữa trên danh nghĩa của Trịnh Bảo Châu, đều chuẩn bị siêu nhiều kẹo mừng, mỗi một vị khách vào tiệm đều được phát một bao. Hiện trường hôn lễ không mời phóng viên, hiện trường bảo vệ rất nghiêm, truyền thông tìm mọi cách cũng không trà trộn vào được.

Nhưng thật ra Khúc Trực không quên, mời Ngụy Vũ tới tham gia đám cưới của anh và Trịnh Bảo Châu.

“Lúc trước đã nói với cậu ta, phải trả lại tiền biếu cho chúng ta.”

Trịnh Bảo Châu: “……”

Khúc Trực đúng là biết mang thù!

Bởi vì hiện trường không có phóng viên, cư dân mạng hóng xem hôn lễ, cũng chỉ có thể nhìn đến một ít ảnh chụp của khách khứa từ hiện trường, có cái còn chụp mờ tịt.

Cũng may ngày hôm sau, bộ ảnh váy cưới của Trịnh Bảo Châu được phát ra rồi, hình ảnh cảnh đẹp người đẹp, cô dâu chú rể đều đẹp đến không tưởng, quần chúng vây xem trực tiếp đem “Thế này còn không đẹp bằng phim thần tượng sao?” Spam lên top 3 hot search.

Super topic “Minh Môi Trịnh Khúc” cũng nghênh đón một đợt tăng fan điên cuồng, dân mạng trước kia chưa bao giờ gặm CP, đều tìm được  niềm vui ở đây!

Chỉ có fan bạn trai của Trịnh Bảo Châu, lại lần nữa tan vỡ.

Nhưng cũng không có ai để ý.

Sau khi hôn lễ kết thúc, Trịnh Bảo Châu lại muốn chuẩn bị đầu nhập công việc mới. Cô và Khúc Trực trước đó đã thương lượng, chờ đến lúc hai người đều rảnh chút lại đi bù tuần trăng mật, ngoài ra tạm thời cũng chưa sinh con, dầu sao hiện tại tuổi hai người cũng không lớn, còn có thể tận hưởng thế giới hai người.

Cao Bác Vân lại  trù bị phim mới, lần này là một bộ điện ảnh.

Anh tìm đến Trịnh Bảo Châu, muốn cô tiếp tục làm nữ chính của mình, rốt cuộc lúc trước anh đã lập chí muốn cùng cô “Thành tựu lẫn nhau”.

“Ừm……” Trịnh Bảo Châu ngồi trên sô pha trong phòng làm việc, nhìn Cao Bác Vân ngồi đối diện một chốc, “Anh không phải đạo diễn phim truyền hình à? Anh biết quay phim điện ảnh không?”

Cao Bác Vân vừa nghe cô nói vậy liền không vui, thiếu chút nữa đã nhảy lên đập bàn: “Cái gì kêu tôi có biết quay phim điện ảnh không? Điện ảnh và phim truyền hình tuy khác nhau, nhưng cũng có điểm chung. Nói nữa người ta làm nhiếp ảnh gia còn vượt giới làm đạo diễn phim truyền hình, thì tôi quay phim điện ảnh có làm sao?”

“Đạo diễn Cao anh đừng kích động, tôi tuyệt đối không có ý khinh thường anh!” Trịnh Bảo Châu liên tục xua tay, trấn an vị đạo diễn quốc tế tương lai này, “Điều anh nói đương nhiên tôi biết, đạo diễn phim truyền hình đi quay phim điện ảnh, đương nhiên là có! Nhưng cuối cùng quay ra, không phải đều đứt gánh giữa đường sao!”

“Cô còn nói cô không khinh tôi!” Cao Bác Vân rốt cuộc vẫn đập sô pha một cái, đứng lên, “Người khác đứt gánh giữa đường, không có nghĩa tôi cũng đứt gánh giữa đường, lại nói bố tôi chính là đạo diễn lớn quốc tế, ông ấy quay nhiều phim điện ảnh như vậy, thể nào tôi cũng phải học được vài thứ từ chỗ ông ấy chứ!”

“Vâng vâng vâng, sao anh lại kích động lên thế.” Trịnh Bảo Châu vội vàng đưa nước trên bàn cho anh, “Uống nước uống nước, kia…… Chúng ta tâm sự trước, là chuẩn bị quay về đề tài gì!”

Cao Bác Vân cầm ly nước uống một miếng, một lần nữa  ngồi xuống sô pha: “Là bộ phim về người mù, phản ánh cuộc sống của người mù, kịch bản tôi xem rồi, viết thật sự không tồi.”

Trịnh Bảo Châu hơi sửng sốt, đề tài này có thể nói là rất ít được để ý, cô hoàn toàn không nghĩ tới.

Nhưng cô rất có hứng thú.

“Vậy nữ chính là một người mù?” Cô hỏi.

Cao Bác Vân gật đầu: “Ừ, cho nên yêu cầu với diễn viên rất cao, muốn quay ra cảm giác chân thực, phải dựa vào kỹ thuật của diễn viên.”

“Tôi làm được!”

“……” Cao Bác Vân khóe miệng giật một cái, “Cô lại được rồi?”

Anh nhớ rõ lần trước cũng trong văn phòng này, anh tới tìm Trịnh Bảo Châu bàn chuyện nữ chính của《 Nơi trái tim hướng về 》, Trịnh Bảo Châu vì nữ chính sẽ có nhiều quần áo xinh đẹp, lập tức nói được.

“Lần này vì sao lại được?” Anh có chút hề hước nhìn Trịnh Bảo Châu.

Trịnh Bảo Châu nói: “Hướng nghiên cứu của Khúc Trực chính là cái này á!”

Cao Bác Vân: “……”

Anh trăm triệu không nghĩ tới, ở chỗ này cũng bị nhét cơm tró???

Nhưng Trịnh Bảo Châu nói vậy, anh thật ra nghĩ tới, người máy hướng dẫn người mù dạo gần đây thí điểm ở trạm xe điện ngầm, hình như chính là nghiên cứu phát minh của đội Khúc Trực.

“Hơn nữa nhân vật này đối với diễn viên mà nói, cũng rất có tính khiêu chiến.” Khi Trịnh Bảo Châu nói lời này ánh mắt lóe lên vẻ nóng lòng muốn thử, “Không chỉ có thể khiêu chiến chính mình, còn có thể thông qua tác phẩm điện ảnh làm nhiều người chú ý đến quần thể này, phi thường ý nghĩa đó! Đồng thời thực hiện giá trị bản thân và giá trị xã hội, tuyệt!”

“……” Cao Bác Vân bố đời nhếch chân lên bắt chéo, nhìn cô nói, “Đừng nghĩ nhẹ nhàng như vậy, người mù không dễ diễn thế đâu, một khi lật xe, danh tiếng khi trước cô tích lũy được, cũng tan thành mây khói.”

Trịnh Bảo Châu nói: “Nhưng nếu diễn tốt, liền lên một tầm cao mới, không phải sao?”

Chapter
1 Chương 1: “Chó Khúc Trực! Trịnh Bảo Châu tôi với cậu sẽ không…
2 Chương 2: Đã có ai nói rằng cháu rất giống Tô Minh……
3 Chương 3: Tên Khúc Trực chết tiệt đã về rồi !!!…
4 Chương 4: Niffler[1], biệt danh Trịnh Bảo Châu
5 Chương 5: Đại mỹ nữ bên cửa sổ
6 Chương 6: Trịnh Bảo Châu không hợp với Khúc Trực, trăm phần trăm…
7 Chương 7: Ước mơ không phân hơn kém, nhưng viết…
8 Chương 8: Về việc tôi giúp chị em chụp ảnh cùng đỉnh lưu…
9 Chương 9: “Ngày mai Trịnh Bảo Châu sẽ làm hỏng gì đây…
10 Chương 10: Thích căn hộ này lắm hả? Của tôi đấy…
11 Chương 11: Cô xem cậu ta vì chọc tức cô, mà không tiếc…
12 Chương 12: Lịch sử luôn giống nhau đến lạ…
13 Chương 13: Thông minh hay không thì không chắc,…
14 Chương 14: Không thì em qua thích Khúc Trực đi
15 Chương 15: Trịnh Bảo Châu tôi từ nhỏ tới giờ, chưa…
16 Chương 16: Anh Khúc không phải trúc mã bình thường…
17 Chương 17: Có lẽ lúc trước tôi có chút …
18 Chương 18: Thủy thủ Mặt trăng —- Biến thân!…
19 Chương 19: Khúc Trực đêm nay uống rượu, anh nghĩ …
20 Chương 20: Người ăn bàn phím, sẽ …
21 Chương 21: Khúc Trực ốp hình tượng lâu quá nên mắc bệnh…
22 Chương 22: Khúc Trực bị hình tượng của mình ám rồi…..
23 Chương 23: Sau đó ông phát hiện mình thích rồi…
24 Chương 24: Anh Khúc ôm cô Bảo Châu…
25 Chương 25: Cháu là học sinh tiểu học, bác miễn phí cho
26 Chương 26: Có phải anh Khúc ghen…
27 Chương 27: Học không bao giờ là muộn…
28 Chương 28: Trịnh Bảo Châu, cậu bị làm sao?
29 Chương 29: “Tớ nhắm mắt mà…”
30 Chương 30: Vì tôi chỉ cho mình cậu thấy…
31 Chương 31: Khúc Trực kéo Trịnh Bảo Châu về phía mình…
32 Chương 32: Dáng người tôi rất tốt…
33 Chương 33: Các nam thần thời xưa của showbiz đều là…
34 Chương 34: Thật ra tôi còn làm nghề khác…
35 Chương 35: Đầu lưỡi của cậu khéo đấy
36 Chương 36: Bạn học đó chính là cậu
37 Chương 37: Cái nồi(*) này của ai vậy?
38 Chương 38: Trịnh Bảo Châu, năm mới…
39 Chương 39: Chuyện tôi là đàn ông…
40 Chương 40: Nhật ký đóng phim cùng đỉnh lưu…
41 Chương 41: Tay nghề của tôi lần trước chẳng phải cậu đã…
42 Chương 42: Tối qua cô ngủ ở phòng anh ta hả…
43 Chương 43: Mày thích ăn bàn phím 87 nút hay…
44 Chương 44: Môi của Trịnh Bảo Châu từ…
45 Chương 45: Cháu hi vọng cậu ấy có thể làm điều mình thích…
46 Chương 46: Cảm giác ôm cậu đúng là được hơn Lâm…
47 Chương 47: Đôi khi bà cảm thấy Bảo Châu…
48 Chương 48: Anh bạn học của cô có phải …
49 Chương 49: Sau khi lớn lên, cháu mới biết
50 Chương 50: Con bé nói, nó có nghĩa là báu vật vô giá…
51 Chương 51: Cháu thích Bảo Châu
52 Chương 52: Khúc Trực theo Bảo Châu nhà ta nhảy lớp
53 Chương 53: Khúc Trực kéo Trịnh Bảo Châu vào sát tường…
54 Chương 54: Người béo lên thì đầu cũng to lên phải không
55 Chương 55: Giờ không có gương, vậy dùng…
56 Chương 56: Cậu gần tôi như vậy, là…
57 Chương 57: Nếu tôi để bụng…
58 Chương 58: Sắc đẹp chính là hàng có giá
59 Chương 59: Trịnh Bảo Châu tôi đẹp từ nhỏ tới lớn
60 Chương 60: Trịnh Bảo Châu, đừng quên tôi cũng có…
61 Chương 61: Anh nói anh thích em
62 Chương 62: Trong mắt anh, em lấp lánh hơn bất cứ loại châu báu nào
63 Chương 63: Người nhà của sếp
64 Chương 64: Em đột nhiên nhớ ra, trong gara có…
65 Chương 65: Khóa không kéo được, anh giúp em
66 Chương 66: Đẹp đôi
67 Chương 67: Cậu lấy tư cách gì để nói câu này
68 Chương 68: Bọn họ còn nói em chơi trai
69 Chương 69: Minh Môi Trịnh Khúc
70 Chương 70: Tôi là bạn trai của Bảo Châu, cảm ơn
71 Chương 71: Ai không đi kẻ đó làm chó
72 Chương 72: Kinh! Thân phận thật sự của sếp Trịnh
73 Chương 73: Chú dì có để ý chúng ta ở cùng nhau
74 Chương 74: Ông không xứng được viết vào…
75 Chương 75: Tôi là Trịnh Bảo Châu, ước mơ của tôi là…
76 Chương 76: Phiên ngoại 1
77 Chương 77: Phiên ngoại 2
78 Chương 78: Phiên ngoại 3
79 Chương 79: Phiên ngoại 4
80 Chương 80: Phiên ngoại 5
81 Chương 81: Phiên ngoại 6
82 Chương 82: Phiên ngoại 7
83 Chương 83: Phiên ngoại 8
84 Chương 84: Phiên ngoại 9
85 Chương 85: Phiên ngoại 10
86 Chương 86: Phiên ngoại 11
87 Chương 87: Phiên ngoại 12
88 Chương 88: Phiên ngoại 13
89 Chương 89: Phiên ngoại 14
90 Chương 90: Phiên ngoại 15
91 Chương 91: Phiên ngoại 16
92 Chương 92: Phiên ngoại 17
93 Chương 93: Phiên ngoại 18
94 Chương 94: Kết
Chapter

Updated 94 Episodes

1
Chương 1: “Chó Khúc Trực! Trịnh Bảo Châu tôi với cậu sẽ không…
2
Chương 2: Đã có ai nói rằng cháu rất giống Tô Minh……
3
Chương 3: Tên Khúc Trực chết tiệt đã về rồi !!!…
4
Chương 4: Niffler[1], biệt danh Trịnh Bảo Châu
5
Chương 5: Đại mỹ nữ bên cửa sổ
6
Chương 6: Trịnh Bảo Châu không hợp với Khúc Trực, trăm phần trăm…
7
Chương 7: Ước mơ không phân hơn kém, nhưng viết…
8
Chương 8: Về việc tôi giúp chị em chụp ảnh cùng đỉnh lưu…
9
Chương 9: “Ngày mai Trịnh Bảo Châu sẽ làm hỏng gì đây…
10
Chương 10: Thích căn hộ này lắm hả? Của tôi đấy…
11
Chương 11: Cô xem cậu ta vì chọc tức cô, mà không tiếc…
12
Chương 12: Lịch sử luôn giống nhau đến lạ…
13
Chương 13: Thông minh hay không thì không chắc,…
14
Chương 14: Không thì em qua thích Khúc Trực đi
15
Chương 15: Trịnh Bảo Châu tôi từ nhỏ tới giờ, chưa…
16
Chương 16: Anh Khúc không phải trúc mã bình thường…
17
Chương 17: Có lẽ lúc trước tôi có chút …
18
Chương 18: Thủy thủ Mặt trăng —- Biến thân!…
19
Chương 19: Khúc Trực đêm nay uống rượu, anh nghĩ …
20
Chương 20: Người ăn bàn phím, sẽ …
21
Chương 21: Khúc Trực ốp hình tượng lâu quá nên mắc bệnh…
22
Chương 22: Khúc Trực bị hình tượng của mình ám rồi…..
23
Chương 23: Sau đó ông phát hiện mình thích rồi…
24
Chương 24: Anh Khúc ôm cô Bảo Châu…
25
Chương 25: Cháu là học sinh tiểu học, bác miễn phí cho
26
Chương 26: Có phải anh Khúc ghen…
27
Chương 27: Học không bao giờ là muộn…
28
Chương 28: Trịnh Bảo Châu, cậu bị làm sao?
29
Chương 29: “Tớ nhắm mắt mà…”
30
Chương 30: Vì tôi chỉ cho mình cậu thấy…
31
Chương 31: Khúc Trực kéo Trịnh Bảo Châu về phía mình…
32
Chương 32: Dáng người tôi rất tốt…
33
Chương 33: Các nam thần thời xưa của showbiz đều là…
34
Chương 34: Thật ra tôi còn làm nghề khác…
35
Chương 35: Đầu lưỡi của cậu khéo đấy
36
Chương 36: Bạn học đó chính là cậu
37
Chương 37: Cái nồi(*) này của ai vậy?
38
Chương 38: Trịnh Bảo Châu, năm mới…
39
Chương 39: Chuyện tôi là đàn ông…
40
Chương 40: Nhật ký đóng phim cùng đỉnh lưu…
41
Chương 41: Tay nghề của tôi lần trước chẳng phải cậu đã…
42
Chương 42: Tối qua cô ngủ ở phòng anh ta hả…
43
Chương 43: Mày thích ăn bàn phím 87 nút hay…
44
Chương 44: Môi của Trịnh Bảo Châu từ…
45
Chương 45: Cháu hi vọng cậu ấy có thể làm điều mình thích…
46
Chương 46: Cảm giác ôm cậu đúng là được hơn Lâm…
47
Chương 47: Đôi khi bà cảm thấy Bảo Châu…
48
Chương 48: Anh bạn học của cô có phải …
49
Chương 49: Sau khi lớn lên, cháu mới biết
50
Chương 50: Con bé nói, nó có nghĩa là báu vật vô giá…
51
Chương 51: Cháu thích Bảo Châu
52
Chương 52: Khúc Trực theo Bảo Châu nhà ta nhảy lớp
53
Chương 53: Khúc Trực kéo Trịnh Bảo Châu vào sát tường…
54
Chương 54: Người béo lên thì đầu cũng to lên phải không
55
Chương 55: Giờ không có gương, vậy dùng…
56
Chương 56: Cậu gần tôi như vậy, là…
57
Chương 57: Nếu tôi để bụng…
58
Chương 58: Sắc đẹp chính là hàng có giá
59
Chương 59: Trịnh Bảo Châu tôi đẹp từ nhỏ tới lớn
60
Chương 60: Trịnh Bảo Châu, đừng quên tôi cũng có…
61
Chương 61: Anh nói anh thích em
62
Chương 62: Trong mắt anh, em lấp lánh hơn bất cứ loại châu báu nào
63
Chương 63: Người nhà của sếp
64
Chương 64: Em đột nhiên nhớ ra, trong gara có…
65
Chương 65: Khóa không kéo được, anh giúp em
66
Chương 66: Đẹp đôi
67
Chương 67: Cậu lấy tư cách gì để nói câu này
68
Chương 68: Bọn họ còn nói em chơi trai
69
Chương 69: Minh Môi Trịnh Khúc
70
Chương 70: Tôi là bạn trai của Bảo Châu, cảm ơn
71
Chương 71: Ai không đi kẻ đó làm chó
72
Chương 72: Kinh! Thân phận thật sự của sếp Trịnh
73
Chương 73: Chú dì có để ý chúng ta ở cùng nhau
74
Chương 74: Ông không xứng được viết vào…
75
Chương 75: Tôi là Trịnh Bảo Châu, ước mơ của tôi là…
76
Chương 76: Phiên ngoại 1
77
Chương 77: Phiên ngoại 2
78
Chương 78: Phiên ngoại 3
79
Chương 79: Phiên ngoại 4
80
Chương 80: Phiên ngoại 5
81
Chương 81: Phiên ngoại 6
82
Chương 82: Phiên ngoại 7
83
Chương 83: Phiên ngoại 8
84
Chương 84: Phiên ngoại 9
85
Chương 85: Phiên ngoại 10
86
Chương 86: Phiên ngoại 11
87
Chương 87: Phiên ngoại 12
88
Chương 88: Phiên ngoại 13
89
Chương 89: Phiên ngoại 14
90
Chương 90: Phiên ngoại 15
91
Chương 91: Phiên ngoại 16
92
Chương 92: Phiên ngoại 17
93
Chương 93: Phiên ngoại 18
94
Chương 94: Kết
footer(); ?>