Chương 48: Thỉnh Cầu Của Lão Vương

Vốn dĩ, hôm nay chỉ là một ngày bình thường, theo kế hoạch, hắn nên đi tìm Lương Trình để “Chỉ điểm” võ học.

Chỉ có điều, vạn sự biến hóa khiến người hoa cả mắt.

Trịnh Phàm một tay cầm đao, một tay nắm chặt cương.

Nhiệm vụ của hắn là quan trọng nhất. Chờ mấy người Tiết Tam cướp được mục tiêu, hắn sẽ dùng tốc độ nhanh nhất để chuyển đối phương tới khu an toàn đã chuẩn bị sẵn.

Được rồi, người mù Bắc nói đây là khâu trọng yếu nhất, như vậy cứ cho nó là trọng yếu nhất đi.

Trịnh Phàm cũng không cưỡng cầu cầm đao giết địch, chê Tứ Nương xoa bóp không tốt, hay là chê Tào phớ buổi sớm không ngon sao?

Âm thanh của người mù Bắc thi thoảng lại vang lên, một hồi chỉ huy Tứ Nương, một hồi lại chỉ huy Tiết Tam, đám người theo bố trí đã thống nhất tiếp cận mục tiêu.

Trịnh Phàm cảm thấy bản thân có chút giống bộ tư lệnh tham mưu trong quân bộ, chỉ nghe đủ các loại âm thanh trong bộ đàm trung tâm, nhưng lại không có bất cứ chuyện nào của mình.

Rốt cục, sau khi xác nhận sĩ tốt Hổ Đầu thành đã không thể chống nổi, thậm chí đã có chút tán loạn, người mù Bắc hạ lệnh động thủ:

- Hành động!

Đinh Hào đơ người như khúc gỗ, nhìn Vương Lập cùng đám huynh đệ chém giết với đám thích khách.

Đám tử sĩ Bắc Phong Lưu thị không thể so với Trấn Bắc quân của Trấn Bắc phủ, nhưng một môn phiệt truyền thừa lâu đời, tử sĩ trong tay tuyệt sẽ không kém, dù là đám tử sĩ hiện tại này còn chưa phải tử sĩ tinh nhuệ nhất.

Sĩ tốt Hổ Đầu thành dưới tay Vương Lập hoàn toàn không phải đối thủ của đối phương, lúc ban đầu còn có thể dựa vào nhân số mà chống đỡ, nhưng dần về sau, nhân số hai bên không ngừng thu hẹp khoảng cách, lại thêm một tên thích khách chém đoạn đao trong tay Vương Lập, cục diện đã triệt để tan vỡ.

Trên người tên thích khách kia thi thoảng tản ra hôi quang, dưới thế công cực ác liệt, Vương Lập không thể chống nổi.

Trịnh Phàm ở xa quan sát, thấy hai tên đều có thể phát ra hôi quang, tựa như Vương đối Vương chém giết. Nhưng rõ ràng, cũng như đám thủ hạ, bất luận là tố chất hay trang bị, đều tồn tại sự chênh lệch không thể vượt qua.

“Ầm!”

Vương Lập bị một đao quét bay, đập người lên xe tù, lăn xuống đất.

Đinh Hào có chút bất đắc dĩ lắc đầu, nhưng trong lòng đã sớm chất đầy phẫn nộ.

Kỳ thực, bản thân Đinh Hào hắn cũng không nghĩ tới, ở Hổ Đầu thành này, hắn còn có một tên thủ hạ bất chấp nguy hiểm tính mạng để thủ hộ hắn như vậy.

Quan hệ của bọn hắn, kỳ thực từ khi hắn tới Đồ Mãn thành nhậm chức đã nhạt đi nhiều.

Dù ngày sau vào rừng làm cướp, Đinh Hào cũng không từng nghĩ sẽ liên lạc với Vương Lập.

Nhưng lúc này, Vương Lập lại lựa chọn đứng cùng hắn.

Đinh Hào thầm dâng lên cảm giác thù hận không cam lòng, nếu không phải Trấn Bắc quân đánh cắt gân tay gân chân của hắn, giờ hắn còn có thể đấm vỡ xe tù, xông ra ngoài chém giết, chí ít, có thể cứu được tên thủ hạ ngày xưa!

Nhưng, giờ hắn chỉ là một tên phế nhân.

Cục diện, đã triệt để nghiêng về một phía, đã có một số sĩ tốt Hổ Đầu thành hoảng loạn chạy trốn.

“Ầm!”

Tên thích khách đầu lĩnh lần nữa tản ra hôi quang, một đao chém xuống, Vương Lập nghiêng người tránh thoát, nhưng đao trong tay đối phương bỗng đổi hướng, trực tiếp bổ tới Đinh Hào trong xe tù.

Mục tiêu của đám thích khách này, chỉ là giết người mà thôi!

Vương Lập bất đắc dĩ quay lại cản.

“Phốc!”

Một đao chém qua ngực Vương Lập.

Nhưng Vương Lập đã đột nhiên rít gào, trên người cũng hiện ra một luồng hôi bạch quang, giơ nắm đấm, đập thẳng tới ngực đối phương!

Tên thích khách đầu lĩnh vốn định rút đao, nhưng lại không thể thành công, mạnh mẽ chịu một đấm, thân hình lảo đảo lui sau, máu tươi nhuộm đỏ khăn che mặt.

Trịnh Phàm vốn cho rằng, người mù Bắc chỉ nên phụ trách chỉ huy ở ngoài.

Nhưng không nghĩ tới, sau khi mọi người chuẩn bị xong xuôi, người đầu tiên nhập cuộc lại là người mù!

Người mù Bắc ôm lấy một cây nhị hồ, vọt thẳng tới bên xe tù, tiêu sái kéo đàn.

Tốc độ của hắn thực sự nhanh, nhưng nếu cẩn thận quan sát, có thể thấy tư thế chạy của hắn hoàn toàn không khớp với tốc độ thực tế, tựa như, có người đang ở sau đẩy vậy.

Là niệm lực gia trì!

Tên thích khách kia bị Vương Lập đánh lui, người mù Bắc vừa hay xuất hiện.

Thời cơ vừa đúng.

Dây đàn kéo lên, vẽ ra một đường sóng huyền ảo, lập tức như hóa thành lưỡi hái tử thần cắt cổ tên thích khách.

- Một khúc đoạn trường, thiên nhai hà kiếm tri âm!

Một chữ cuối cùng dứt, dây đàn trực tiếp thu lại!

“Phốc!”

Động tác chỉnh thể, lời kịch nói ra, tựa như nước chảy mây trôi.

Đầu tên thích khách trực tiếp rời khỏi cơ thể, có lẽ vì tốc độ quá nhanh, công kích quá mảnh, nên khi đầu rơi xuống đất, mí mắt hắn còn đang chuyển, tựa như không thể tin được chuyện vừa phát sinh.

Người mù bỗng xuất hiện, khiến đám thích khách xung quanh sửng sốt, mắt thấy Thủ lĩnh bị giết, đám thích khách biểu lộ tố chất tuyệt không giống sĩ tốt Hổ Đầu thành, cùng bỏ qua đối thủ trước mắt, chen chúc lao tới phía xe tù.

- Yo ha ha ha…

Tiếng cười của Tứ Nương truyền tới, từng sợi chỉ thêo từ dưới đất bay lên, đám thích khách không kịp đề phòng, trực tiếp vưỡng ngã lên đấy.

Mà lúc này, A Minh, Tiết Tam, Lương Trình, Phiền Lực đồng thời vọt vào.

Giải quyết xong tên đầu lĩnh có thể phát sáng, người mù Bắc tới trước xe tù, dự định mở xe.

Mà lúc này, Vương Lập đang hấp hối trên đất, lập tức đưa tay vào trong ngực, lấy chìa khóa, đưa về phía người mù.

Hắn không biết người mù, nhưng có thể biết, đám người mới xuất hiện này không cùng phe với Bắc Phong Lưu thị, nếu đám Lưu thị tới để giết Đinh Hào, vậy đám người này nhất định là tới cứu.

Người mù Bắc như có mắt ở sau lưng, nói:

- Không cần.

Hắn mở khóa, không cần chìa khóa.

Dùng niệm lực chọc chọc mấy cái là được rồi.

“Rắc!”

Tiếng rắc rắc vang lên, khóa tù rơi xuống, cửa cũng mở ra.

Đinh Hào trong xe không nói hai lời, chủ động lết tới, không biết đối phương là ai, vì sao phải cứu hắn, lúc này, nói một câu đều là hành động lãng phí ngu ngốc, bất kể thế nào, ra ngoài trước rồi nói!

Phiền Lực giơ búa trong tay, đã xung phong tới cạnh xe tù.

Lập tức không chút do dự, cánh tay tho to nắm lấy Đinh Hào, ném lên lưng.

Tuy gân tay gân chân của Đinh Hào đã bị cắt đoạn, nhưng vẫn dùng cánh tay liều mạng ôm lấy cổ Phiền Lực, nỗ lực ổn định thân hình.

- A Minh, Lương Trình, Tam Nhi đoạn hậu, Tứ Nương mở đường, chúng ta lao ra!

Người mù Bắc truyền âm.

Lúc này, người mù Bắc chợt phát hiện, chân hắn bị tóm lấy, người dưới chân, là Vương Lập.

- Tráng… tráng sĩ… có thể giúp ta chuyển lời cho thê tử… chuyển hộ ta một câu… một câu…

Người mù Bắc: “Ách…”

Chapter
1 Chương 1: Kết Thúc Cùng Bắt Đầu
2 Chương 2: Chủ Thượng, Ngài Tỉnh Rồi Sao?
3 Chương 3: Thất Đại Ma Vương!
4 Chương 4: Gánh Hát Rong!
5 Chương 5: Huyết Tộc
6 Chương 6: Ta Mù A
7 Chương 7: Tên Của Khách Sạn
8 Chương 8: Ma Nhân Khiêu
9 Chương 9: Huyết Tộc Thức Tỉnh
10 Chương 10: Ngài Có Thích Không
11 Chương 11: Thẩm Vấn
12 Chương 12: Cần Sự Thừa Nhận?
13 Chương 13: Tình Hình Thế Giới?
14 Chương 14: Nịnh Hót, Tới Cùng!
15 Chương 15: Khôi Phục
16 Chương 16: Chinh Đinh
17 Chương 17: Tòng Quân
18 Chương 18: Đêm Nay Hẳn Sẽ Có Chuyện!
19 Chương 19: Tới Mãnh Liệt Một Chút!
20 Chương 20: Lần Đầu
21 Chương 21: Ngược Gió Bay Lên
22 Chương 22: Bắt Được Cá Lớn Rồi
23 Chương 23: Tranh Công
24 Chương 24: Khí Lực Của Trịnh Phàm!
25 Chương 25: Thăng Quan!
26 Chương 26: Trời Mưa, Thích Hợp Giết Người!
27 Chương 27: Đừng Bán Ta!
28 Chương 28: Ngày Mưa Thuộc Về Hấp Huyết Quỷ!
29 Chương 29: Hảo Kiếm!
30 Chương 30: Nguyên Tội
31 Chương 31: Xử Lý Xa Bang
32 Chương 32: Có Biến
33 Chương 33: Thân Thích Tới
34 Chương 34: Lựa Chọn
35 Chương 35: Duyên, Tuyệt Không Thể Tả.
36 Chương 36: Về Thành!
37 Chương 37: Chuyển Nhà
38 Chương 38: Ôn Nhu Hương
39 Chương 39: Người Quản Lý Chuyên Nghiệp
40 Chương 40: Cùng Qua Đó Tắm
41 Chương 41: Thứ Đáng Sợ Nhất, Không Khí Bỗng Trở Nên Yên Tĩnh
42 Chương 42: Nếu Chém?!
43 Chương 43: Phương Thức Thăng Cấp!
44 Chương 44: Mục Tiêu!
45 Chương 45: Hắc Tâm
46 Chương 46: Bắc Phong Lưu Thị
47 Chương 47: Động Thủ
48 Chương 48: Thỉnh Cầu Của Lão Vương
49 Chương 49: Về Thành
50 Chương 50: Chúng Ta Là Một Đoàn Thể Nhân Ái
51 Chương 51: Đàm Thù Lao
52 Chương 52: Mô Hình Thật
53 Chương 53: Nửa Bước Cửu Phẩm!
54 Chương 54: Tập Thể Tấn Cấp!
55 Chương 55: Học Tập
56 Chương 56: Lớp Bổ Túc Cấp Tốc Của Ma Vương
57 Chương 57: Chủ Thượng, Thiên Phú Dị Bẩm!
58 Chương 58: Nhi Tử Thất Bại
59 Chương 59: Đầu Óc Linh Hoạt
60 Chương 60: Làm Cha Nuôi
61 Chương 61: Muốn Thu Hết
62 Chương 62: Cắt Chỉ
63 Chương 63: Thành Công?!
64 Chương 64: Trẻ Con Mới Chọn!
65 Chương 65: Ta Không Chỉ Muốn Ăn Cơm
66 Chương 66: Trấn Bắc Quân Trịnh Phàm
67 Chương 67: Đang Tìm Cái Này Sao?
68 Chương 68: Mẹ Kế Khó Làm
69 Chương 69: Trấn Bắc Phủ Làm Việc, Không Cần Giải Thích!
70 Chương 70: Đánh Cược
71 Chương 71: Hiếu Nhất Ba
72 Chương 72: Ma Hoàn Lại Hiện
73 Chương 73: Husky
Chapter

Updated 73 Episodes

1
Chương 1: Kết Thúc Cùng Bắt Đầu
2
Chương 2: Chủ Thượng, Ngài Tỉnh Rồi Sao?
3
Chương 3: Thất Đại Ma Vương!
4
Chương 4: Gánh Hát Rong!
5
Chương 5: Huyết Tộc
6
Chương 6: Ta Mù A
7
Chương 7: Tên Của Khách Sạn
8
Chương 8: Ma Nhân Khiêu
9
Chương 9: Huyết Tộc Thức Tỉnh
10
Chương 10: Ngài Có Thích Không
11
Chương 11: Thẩm Vấn
12
Chương 12: Cần Sự Thừa Nhận?
13
Chương 13: Tình Hình Thế Giới?
14
Chương 14: Nịnh Hót, Tới Cùng!
15
Chương 15: Khôi Phục
16
Chương 16: Chinh Đinh
17
Chương 17: Tòng Quân
18
Chương 18: Đêm Nay Hẳn Sẽ Có Chuyện!
19
Chương 19: Tới Mãnh Liệt Một Chút!
20
Chương 20: Lần Đầu
21
Chương 21: Ngược Gió Bay Lên
22
Chương 22: Bắt Được Cá Lớn Rồi
23
Chương 23: Tranh Công
24
Chương 24: Khí Lực Của Trịnh Phàm!
25
Chương 25: Thăng Quan!
26
Chương 26: Trời Mưa, Thích Hợp Giết Người!
27
Chương 27: Đừng Bán Ta!
28
Chương 28: Ngày Mưa Thuộc Về Hấp Huyết Quỷ!
29
Chương 29: Hảo Kiếm!
30
Chương 30: Nguyên Tội
31
Chương 31: Xử Lý Xa Bang
32
Chương 32: Có Biến
33
Chương 33: Thân Thích Tới
34
Chương 34: Lựa Chọn
35
Chương 35: Duyên, Tuyệt Không Thể Tả.
36
Chương 36: Về Thành!
37
Chương 37: Chuyển Nhà
38
Chương 38: Ôn Nhu Hương
39
Chương 39: Người Quản Lý Chuyên Nghiệp
40
Chương 40: Cùng Qua Đó Tắm
41
Chương 41: Thứ Đáng Sợ Nhất, Không Khí Bỗng Trở Nên Yên Tĩnh
42
Chương 42: Nếu Chém?!
43
Chương 43: Phương Thức Thăng Cấp!
44
Chương 44: Mục Tiêu!
45
Chương 45: Hắc Tâm
46
Chương 46: Bắc Phong Lưu Thị
47
Chương 47: Động Thủ
48
Chương 48: Thỉnh Cầu Của Lão Vương
49
Chương 49: Về Thành
50
Chương 50: Chúng Ta Là Một Đoàn Thể Nhân Ái
51
Chương 51: Đàm Thù Lao
52
Chương 52: Mô Hình Thật
53
Chương 53: Nửa Bước Cửu Phẩm!
54
Chương 54: Tập Thể Tấn Cấp!
55
Chương 55: Học Tập
56
Chương 56: Lớp Bổ Túc Cấp Tốc Của Ma Vương
57
Chương 57: Chủ Thượng, Thiên Phú Dị Bẩm!
58
Chương 58: Nhi Tử Thất Bại
59
Chương 59: Đầu Óc Linh Hoạt
60
Chương 60: Làm Cha Nuôi
61
Chương 61: Muốn Thu Hết
62
Chương 62: Cắt Chỉ
63
Chương 63: Thành Công?!
64
Chương 64: Trẻ Con Mới Chọn!
65
Chương 65: Ta Không Chỉ Muốn Ăn Cơm
66
Chương 66: Trấn Bắc Quân Trịnh Phàm
67
Chương 67: Đang Tìm Cái Này Sao?
68
Chương 68: Mẹ Kế Khó Làm
69
Chương 69: Trấn Bắc Phủ Làm Việc, Không Cần Giải Thích!
70
Chương 70: Đánh Cược
71
Chương 71: Hiếu Nhất Ba
72
Chương 72: Ma Hoàn Lại Hiện
73
Chương 73: Husky
footer(); ?>