Chương 69: Trấn Bắc Phủ Làm Việc, Không Cần Giải Thích!

- Này, lão nhị Tôn gia, ngươi có thể nói nhỏ một chút hay không, người không biết, còn cho rằng nơi này là cái chợ đấy.

- Ta không quan tâm.

- Ngươi là chủ bộ sao, ngươi tính là cái gì chứ?

- Không phải sắp tết rồi sao, trong ổ chuẩn bị đi một chuyến hàng, ta đang tính toán xem nên buôn bán cái gì để kiếm lợi lớn hơn một chút.

Tôn gia bảo có một cửa hàng tại Hổ Đầu thành, là lão nhị Tôn gia Tôn Nham phụ trách quản lý, vừa làm quan vừa làm ăn, vô cùng tiện lợi.

- Lao tâm những việc này để làm gì, còn không bằng đi theo ta ra ngoài cưỡi ngựa săn thú.

- Ngô lão tam, Tôn gia bảo người nhiều ít đất, nghèo lắm, không sánh bằng Ngô gia của ngươi, ta không chịu khó một chút, thật không qua nổi những ngày tháng này.

- Còn sớm mà, đừng nói khuếch đại như vậy.

- Mắt thấy, gần hai tháng nữa là đến tháng chạp, không nỗ lực, làm sao mà qua nổi mùa đông này? Sáng sớm ta đến xem, bởi vì lúc trước đánh trận, thương lộ đứt đoạn một thời gian, giá cả thịt heo, xương sườn đã cao tới mức không nói nổi.

- Lạp xưởng làm bằng cái gì? Thịt khô ở đâu? Củ cải do ai trồng? Khoai tây có linh hồn không?

- Hổ Đầu thành bên này, thịt dê bò còn rẻ hơn thịt heo, trong “Gia” của Hán thư có ghi lại, trong nhà đến có heo, nhà này mới là hoàn chỉnh. Tuy rằng Yến Quốc nằm ở phía bắc Trung Nguyên, nhưng không giống người Man ở hoang mạc, cho rằng thịt heo là thứ tế tổ cho linh hồn ăn.

- Được được được, Tôn lão nhị, ta phục ngươi rồi.

- Ha ha, nhưng khoan hãy nói, hôm nay chưởng quỹ cửa hàng của ta quay về, nói cho ta một chuyện.

- Chuyện gì?

Các nhị thế tổ bên cạnh lập tức tụ tập lại, mọi người trà dư tửu hậu, liền hi vọng có những chuyện mới mẻ tiêu cơm.

Trịnh Phàm cũng vểnh tai lên lắng nghe.

- Mai gia ổ, hôm qua bị người ta diệt, ổ bảo cũng bị chiếm lấy, ha ha.

- Mai gia ổ? Cách nơi chúng ta không xa, ổ chủ gọi là Mai Vạn Niên đúng không?

- Đúng, hắn cũng chết, đầu bị treo trên tường thành ổ bảo, Mai Vạn Niên, thật không thể chết già.

- Việc này do ai làm? Cho dù báo thù hay xung đột, kẻ này dám động thủ dưới mí mắt của Trấn Bắc quân hay sao?

Ổ bảo và gia tộc chém giết với nhau, những tên nhị thế tổ này đã sớm gặp không biết bao nhiêu lần, đã quen với bản chất cá lớn nuốt cá bé.

Kỳ thực, thực lực nhân khẩu Mai gia ổ thật không tính là mạnh, cũng chính nằm ở vị trí tốt, dựa vào Hổ Đầu thành và Đồ Mãn thành, những thế lực lớn kia sợ ném chuột vỡ đồ, không dám duỗi móng vuốt bắt lấy mà thôi.

- Đúng đấy, Trấn Bắc quân không quản sao?

- Ha ha, chuyện này thú vị là thú vị ở chỗ này, thế lực diệt Mai gia ổ lại treo quân kỳ Trấn Bắc quân trên tường thành Mai gia ổ.

- Cái gì? Đây là việc do Trấn Bắc quân làm ra?

- Trấn Bắc Hầu phủ bị điên rồi sao? Bản thân Trấn Bắc Hầu còn ở kinh thành chưa về đấy, Trấn Bắc quân này đầu tiên đánh Man bộ, hiện tại lại đánh ổ bảo, bọn họ muốn làm gì?

- Đúng đấy, chém người ngoài một đao, hiện tại chém thế lực Bắc Phong quận một đao, chẳng khác gì đang nói chớ chọc ta, ta điên lên cũng không ngại chém người mình?

- Là chủ ý của ai?

- Đúng thế, là người nào trong Trấn Bắc quân lĩnh binh?

- Chẳng lẽ là vị quận chúa kia?

Tôn lão nhị lắc đầu một cái, nói:

- Để ta nghĩ lại, hạ nhân nhà ta cũng nói với ta, lĩnh binh họ Trịnh, là giáo úy.

Yến Quốc giáo úy nhiều như chó, lĩnh binh, cơ bản đều là giáo úy.

- Họ Trịnh? Ha ha ha, chẳng phải ở nơi này của chúng ta có một Trịnh giáo úy hay sao?

Một tên con ông cháu cha cười nói với Trịnh Phàm.

- Đúng đấy, hẳn là Trịnh giáo úy tối hôm qua suốt đêm ra khỏi thành, diệt Mai gia kia?

- Ha ha ha, thú vị thú vị.

- Trịnh giáo úy quả nhiên chân nhân bất lộ tướng, lộ tướng bất chân nhân nha.

Mọi người đều trêu chọc lẫn nhau, không ai tin tưởng là Trịnh Phàm làm, mọi người đều sống dưới một mái hiên, không có lý tưởng, người nào không biết ai là ai.

Trịnh Phàm cũng cười cười, không tức giận, trong lòng còn đang suy nghĩ Trấn Bắc quân làm như vậy là muốn làm gì, chuẩn bị phản sao? Hay tiếp tục thị uy?

- Ta nói, Trịnh giáo úy, vị tướng lĩnh Trấn Bắc quân kia là thân thích nhà ngươi?

Trịnh Phàm lắc đầu một cái, nói:

- Nhà ta là chạy nạn đến, làm gì có thân thích, cho dù ta biết người ta, người ta cũng không biết ta.

- Ai, Trịnh giáo úy khiêm tốn, khiêm tốn rồi.

- Nói không chắc có khả năng là họ hàng xa đấy?

Lúc này, Tôn lão nhị vỗ đầu một cái, nói rằng:

- Nghĩ tới, hạ nhân nói cho ta biết, giáo úy lĩnh binh Trấn Bắc quân xưng hào là hộ thương giáo úy.

- Hộ thương giáo úy, tại sao cái danh hào này quen tai như vậy?

- Đúng đấy, dường như có nghe vài lần vào cách đây mấy hôm.

- Đúng thế, thật sự quá quen tai.

Đột nhiên, các nhị thế tổ ở đây không hẹn mà cùng đưa mắt nhìn sang Trịnh Phàm lần nữa.

Trong mắt mang theo khiếp sợ và không dám tin tưởng.

Phải biết, chức quan hộ thương giáo úy này là triều đình muốn suy yếu binh quyền địa phương nên mới tạo ra, còn cực kì mới mẻ, đang nóng đến mức bóc khói.

Mà bản thân Trịnh Phàm, trong lòng sinh ra cảm giác vạn mã bôn đằng, hắn đã có một ít suy đoán.

- Trịnh giáo úy, chức quan của ngươi gọi là gì?

Lão tam Ngô gia sợ hãi hỏi.

Trịnh Phàm rất bình tĩnh đáp:

- Bỉ nhân, trực thuộc Trấn Bắc quân, trú Hổ Đầu thành, hộ thương giáo úy.

- Hí...

Các nhị thế tổ ở nơi này, tất cả đều hít khí lạnh, nhiệt độ trong căn phòng này nhanh chóng hạ thấp vài độ.

Tôn lão nhị dừng tính toán, hắn lộ ra vẻ mặt kỳ quái nhìn Trịnh Phàm.

Sở dĩ hắn có vẻ mặt kỳ quái như thế, là bởi vì hắn không biết nên dùng biểu hiện thế nào khi đối mặt với Trịnh Phàm,

Rõ ràng mọi người đều là rác rưởi ở chung rất hòa thuận, tại sao trong chúng ta lại sinh ra nhân vật hung ác như thế?

Nhưng hắn vẫn mang theo lòng hiếu kỳ rất lớn, dò hỏi:

- Trịnh đại ca, xin hỏi, Trấn Bắc quân các ngươi làm ra động tác này, là ý gì?

Tuy thân là con ông cháu cha, nhưng bọn họ vẫn theo bản năng tìm hiểu tình báo vì gia tộc, mà Trấn Bắc quân là thế lực bá chủ kinh khủng nhất tại Bắc Phong quận, hướng đi và ý định của bọn họ, không thể nghi ngờ chính là trọng điểm quan tâm của tất cả ổ bảo và gia tộc tại Bắc Phong quận!

Trịnh Phàm hít sâu một hơi, thời khắc này, hắn đương nhiên không thể nói: “Ta cũng không biết mấy con hàng mới ra ngoài vào hôm qua định làm cái gì!”

Sắc mặt Trịnh Phàm trầm xuống, khí chất bản thân cũng từ người hiền lành biến thành âm trầm khó dò, nói:

- A, Trấn Bắc Hầu phủ ta hành sự, không cần giải thích với người khác!

Chapter
1 Chương 1: Kết Thúc Cùng Bắt Đầu
2 Chương 2: Chủ Thượng, Ngài Tỉnh Rồi Sao?
3 Chương 3: Thất Đại Ma Vương!
4 Chương 4: Gánh Hát Rong!
5 Chương 5: Huyết Tộc
6 Chương 6: Ta Mù A
7 Chương 7: Tên Của Khách Sạn
8 Chương 8: Ma Nhân Khiêu
9 Chương 9: Huyết Tộc Thức Tỉnh
10 Chương 10: Ngài Có Thích Không
11 Chương 11: Thẩm Vấn
12 Chương 12: Cần Sự Thừa Nhận?
13 Chương 13: Tình Hình Thế Giới?
14 Chương 14: Nịnh Hót, Tới Cùng!
15 Chương 15: Khôi Phục
16 Chương 16: Chinh Đinh
17 Chương 17: Tòng Quân
18 Chương 18: Đêm Nay Hẳn Sẽ Có Chuyện!
19 Chương 19: Tới Mãnh Liệt Một Chút!
20 Chương 20: Lần Đầu
21 Chương 21: Ngược Gió Bay Lên
22 Chương 22: Bắt Được Cá Lớn Rồi
23 Chương 23: Tranh Công
24 Chương 24: Khí Lực Của Trịnh Phàm!
25 Chương 25: Thăng Quan!
26 Chương 26: Trời Mưa, Thích Hợp Giết Người!
27 Chương 27: Đừng Bán Ta!
28 Chương 28: Ngày Mưa Thuộc Về Hấp Huyết Quỷ!
29 Chương 29: Hảo Kiếm!
30 Chương 30: Nguyên Tội
31 Chương 31: Xử Lý Xa Bang
32 Chương 32: Có Biến
33 Chương 33: Thân Thích Tới
34 Chương 34: Lựa Chọn
35 Chương 35: Duyên, Tuyệt Không Thể Tả.
36 Chương 36: Về Thành!
37 Chương 37: Chuyển Nhà
38 Chương 38: Ôn Nhu Hương
39 Chương 39: Người Quản Lý Chuyên Nghiệp
40 Chương 40: Cùng Qua Đó Tắm
41 Chương 41: Thứ Đáng Sợ Nhất, Không Khí Bỗng Trở Nên Yên Tĩnh
42 Chương 42: Nếu Chém?!
43 Chương 43: Phương Thức Thăng Cấp!
44 Chương 44: Mục Tiêu!
45 Chương 45: Hắc Tâm
46 Chương 46: Bắc Phong Lưu Thị
47 Chương 47: Động Thủ
48 Chương 48: Thỉnh Cầu Của Lão Vương
49 Chương 49: Về Thành
50 Chương 50: Chúng Ta Là Một Đoàn Thể Nhân Ái
51 Chương 51: Đàm Thù Lao
52 Chương 52: Mô Hình Thật
53 Chương 53: Nửa Bước Cửu Phẩm!
54 Chương 54: Tập Thể Tấn Cấp!
55 Chương 55: Học Tập
56 Chương 56: Lớp Bổ Túc Cấp Tốc Của Ma Vương
57 Chương 57: Chủ Thượng, Thiên Phú Dị Bẩm!
58 Chương 58: Nhi Tử Thất Bại
59 Chương 59: Đầu Óc Linh Hoạt
60 Chương 60: Làm Cha Nuôi
61 Chương 61: Muốn Thu Hết
62 Chương 62: Cắt Chỉ
63 Chương 63: Thành Công?!
64 Chương 64: Trẻ Con Mới Chọn!
65 Chương 65: Ta Không Chỉ Muốn Ăn Cơm
66 Chương 66: Trấn Bắc Quân Trịnh Phàm
67 Chương 67: Đang Tìm Cái Này Sao?
68 Chương 68: Mẹ Kế Khó Làm
69 Chương 69: Trấn Bắc Phủ Làm Việc, Không Cần Giải Thích!
70 Chương 70: Đánh Cược
71 Chương 71: Hiếu Nhất Ba
72 Chương 72: Ma Hoàn Lại Hiện
73 Chương 73: Husky
Chapter

Updated 73 Episodes

1
Chương 1: Kết Thúc Cùng Bắt Đầu
2
Chương 2: Chủ Thượng, Ngài Tỉnh Rồi Sao?
3
Chương 3: Thất Đại Ma Vương!
4
Chương 4: Gánh Hát Rong!
5
Chương 5: Huyết Tộc
6
Chương 6: Ta Mù A
7
Chương 7: Tên Của Khách Sạn
8
Chương 8: Ma Nhân Khiêu
9
Chương 9: Huyết Tộc Thức Tỉnh
10
Chương 10: Ngài Có Thích Không
11
Chương 11: Thẩm Vấn
12
Chương 12: Cần Sự Thừa Nhận?
13
Chương 13: Tình Hình Thế Giới?
14
Chương 14: Nịnh Hót, Tới Cùng!
15
Chương 15: Khôi Phục
16
Chương 16: Chinh Đinh
17
Chương 17: Tòng Quân
18
Chương 18: Đêm Nay Hẳn Sẽ Có Chuyện!
19
Chương 19: Tới Mãnh Liệt Một Chút!
20
Chương 20: Lần Đầu
21
Chương 21: Ngược Gió Bay Lên
22
Chương 22: Bắt Được Cá Lớn Rồi
23
Chương 23: Tranh Công
24
Chương 24: Khí Lực Của Trịnh Phàm!
25
Chương 25: Thăng Quan!
26
Chương 26: Trời Mưa, Thích Hợp Giết Người!
27
Chương 27: Đừng Bán Ta!
28
Chương 28: Ngày Mưa Thuộc Về Hấp Huyết Quỷ!
29
Chương 29: Hảo Kiếm!
30
Chương 30: Nguyên Tội
31
Chương 31: Xử Lý Xa Bang
32
Chương 32: Có Biến
33
Chương 33: Thân Thích Tới
34
Chương 34: Lựa Chọn
35
Chương 35: Duyên, Tuyệt Không Thể Tả.
36
Chương 36: Về Thành!
37
Chương 37: Chuyển Nhà
38
Chương 38: Ôn Nhu Hương
39
Chương 39: Người Quản Lý Chuyên Nghiệp
40
Chương 40: Cùng Qua Đó Tắm
41
Chương 41: Thứ Đáng Sợ Nhất, Không Khí Bỗng Trở Nên Yên Tĩnh
42
Chương 42: Nếu Chém?!
43
Chương 43: Phương Thức Thăng Cấp!
44
Chương 44: Mục Tiêu!
45
Chương 45: Hắc Tâm
46
Chương 46: Bắc Phong Lưu Thị
47
Chương 47: Động Thủ
48
Chương 48: Thỉnh Cầu Của Lão Vương
49
Chương 49: Về Thành
50
Chương 50: Chúng Ta Là Một Đoàn Thể Nhân Ái
51
Chương 51: Đàm Thù Lao
52
Chương 52: Mô Hình Thật
53
Chương 53: Nửa Bước Cửu Phẩm!
54
Chương 54: Tập Thể Tấn Cấp!
55
Chương 55: Học Tập
56
Chương 56: Lớp Bổ Túc Cấp Tốc Của Ma Vương
57
Chương 57: Chủ Thượng, Thiên Phú Dị Bẩm!
58
Chương 58: Nhi Tử Thất Bại
59
Chương 59: Đầu Óc Linh Hoạt
60
Chương 60: Làm Cha Nuôi
61
Chương 61: Muốn Thu Hết
62
Chương 62: Cắt Chỉ
63
Chương 63: Thành Công?!
64
Chương 64: Trẻ Con Mới Chọn!
65
Chương 65: Ta Không Chỉ Muốn Ăn Cơm
66
Chương 66: Trấn Bắc Quân Trịnh Phàm
67
Chương 67: Đang Tìm Cái Này Sao?
68
Chương 68: Mẹ Kế Khó Làm
69
Chương 69: Trấn Bắc Phủ Làm Việc, Không Cần Giải Thích!
70
Chương 70: Đánh Cược
71
Chương 71: Hiếu Nhất Ba
72
Chương 72: Ma Hoàn Lại Hiện
73
Chương 73: Husky
footer(); ?>