Chương 25: Cục bông nhỏ Tỳ Hưu

Bị người Đường gia ngày ngày tìm đến cửa, sau hai tháng chịu đựng người Đường gia, Doanh Uyên liền quyết tâm đi nhận nhiệm vụ, kéo theo mấy người Phong Miên rời khỏi căn cứ trong đêm.

Sáng hôm sau người Đường gia vẫn như mọi hôm mang đồ đến, nhưng lần này họ đợi cả nửa ngày thì mới biết người ta đã rời khỏi căn cứ trong đêm.

Lúc này Doanh Uyên đang lái xe chạy như bay trên con đường ngổn ngang, sau xe họ còn có một đoàn xe khác, sau đoàn xe chính là một bầy tang thi đang hung hăng đuổi theo.

Trước đây tang thi cấp 1 lâu lâu mới có thể gặp được một con, còn tang thi cấp 2 chính cực kỳ hiếm, thế mà trong hai tháng không ra khỏi căn cứ nhìn đâu đâu cũng thấy tang thi cấp 1 cấp 2, tốc độ của tang thi cấp 1 cấp 2 đã không còn chậm chạp cứng nhắc như trước nữa, mà tất cả chúng đều hoạt động rất linh hoạt, chúng đuổi theo đoàn xe mà như chạy marathon.

Đêm qua Doanh Uyên đi nhận nhiệm vụ thấy có một nhiệm vụ giết tang thi cô liền vui vẻ nhận luôn mà không đọc kỹ, nhưng cô không ngờ nhiệm vụ này lại là bên phía cấp cao trong căn cứ phát lệnh, đã thế còn có mấy nhóm thợ săn cũng tham gia, trong đấy còn có nhóm thợ săn Đường gia.

Doanh Uyên thật sự rất mệt mỏi, cô thật sự không muốn tiếp xúc gì với người đường gia nữa, cô nói cô không phải Đương Bảo Quân nhưng liền không ai tin, họ nói mạt thế đến dị năng còn xuất hiện thì sao con gái của họ không thể sống lại, đã thế còn được câu khẳng định của Đường Bảo Minh, Đường gia lại càng tin tưởng với suy đoán của mình.

Doanh Uyên chỉ có thể sống chết nói mình không phải, còn Đường Bảo Minh thì sống chết chắc chắn là phải, hắn còn nói cảm giác thân thuộc với cô giống như cảm giác thân thuộc với Đường Bảo Quân trước đây.

Doanh Uyên chỉ có thể trợn mắt trong lòng, trong người hắn có Ma năng của cô không thân thuộc mới là lạ.

Hiện tại đang trong một thành phố, tang thi đuổi theo phía sau càng lúc càng đông, lúc này trong bộ đàm phát ra tiếng nói.

" Alo … Alo! Tất cả đoàn xe nghe rõ! Vì số lượng tang thi đuổi theo quá đông! vì thế tất cả sẽ tách ra cắt đuôi chúng, rồi tập hợp ở ngoại ô phía đông thành phố"

[ Xe hai đã nghe rõ! ]

[ Xe ba đã nghe rõ! ]

[ Xe bốn đã nghe rõ! ]

[ Đội thợ săn Đường Quân đã nghe rõ! ]

[ Đội thợ săn Hắc Lang đã nghe rõ! ]

[ Đội thợ săn Cơn Lốc đã nghe rõ! ]

[ Đội thợ săn… Bảo Mẫu đã nghe rõ! ]

Một mảng im lặng trầm mặc, rốt cuộc là em gái vú nuôi nào đã đặt tên đội thế, tính đi làm bảo mẫu hay gì?

[ khụ … Nếu tất cả đã nghe rõ thì tất cả sẽ tách ra hành động! Chúc mọi người bình an! ] câu này vừa kết thúc bộ đàm cũng bị ngắt kết nối.

Tang thi đằng sau càng đuổi càng hăng, đã có vài con sắp bắt kịp đoàn xe, Doanh Uyên nhìn qua kính chiếu hậu, chân liền đạp ga tăng tốc, tay liền đánh vô-lăng, chiếc xe liền rẽ trái biến mất trong tầm mắt mọi người.

Nhưng chiếc xe đằng sau cũng tăng tốc, rẽ vào các con đường khác nhau, tang thi cũng theo đó mà bị chia ra.

Doanh Uyên chạy không xa liền dừng lại, ngồi cạnh ghế lái là Phong Miên, còn đằng sau chính là ba con hàng kia, ba người Lạc Cầm và hai anh em Vũ An đang ôm chặt nhau run rẩy.

Giờ họ đã hiểu vì sao từ trước đến giờ chị ấy không lái xe, mẹ nó họ ngồi xe mà như ngồi tàu siêu tốc, họ thề từ nay sẽ không bao giờ để chị ấy lái xe nữa.

Phong Miên ngồi cạnh ghế lái thì tỏ ra không sao cả, cô ấy đã quá quen rồi, đến ngự kiếm phi hành đo chủ nhân điều khiển cô ấy cũng đã ngồi thì mấy thứ này đã nhằm nhò gì.

Bây giờ đã không còn ai Doanh Uyên liền muốn đổi người lái, mấy người liền ung dung nghênh ngang lái xe mà không sợ tang thi bu lại.

Đi lòng vòng cũng đã gần tối mấy người liền tìm một nơi căn nhà nghỉ tạm, căn nhà mấy người chọn là một căn nhà ba tầng, mọi người lựa chọn ở trên tầng ba, tầng ba của căng nhà này rất dễ dàng quan sát xung quanh, nếu như xảy ra chuyện gì họ liền có thể biết ngay.

Sau khi chọn được chỗ ngủ, mọi người liền thổi lửa nấu cơm, vì mang vật tư khá cồng kềnh nên quản ra Phong Miên liền bỏ toàn bộ vật tư vào không gian của mình chỉ bỏ lại hai chiếc ba lô tượng trưng lười người khác.

Vũ An cũng không còn gì bất ngờ nữa bởi cậu biết cả ba người đều có không gian, chị Doanh Uyên và chị Phong Miên có thể không phải là nhân loại tầm thường mà rất có thể hai người họ là thần tiên, bởi cậu chưa từng thấy họ ăn cơm, cậu từng xem trong phim, thần tiên họ không cần ăn cơm, và hai người cũng không hề bị tang thi tấn công, tuy vậy cậu vẫn rất tò mò nhưng cậu sẽ không hỏi, bởi vì chị Doanh Uyên từng nói, tò mò sẽ tự hại chết chính mình mà còn liên lụy đến người khác, vả lại cậu tin tưởng họ sẽ không hại mình.

Nếu mà Doanh Uyên biết được suy nghĩ trong đầu thằng bé cô sẽ chống hai tay vào eo cười thật lớn và nói cho nó biết là nó nghĩ nhiều rồi.

Sau một ngày ngồi xe, Lạc Cầm cùng hai đứa trẻ rất nhanh chìm vào giấc ngủ say, sau khi đắp chăn cho chúng Phong Miên liền ra ban công.

Ngoài ban công Doanh Uyên đang lười biếng nằm trên chiếc sofa lấy từ trong không gian ra, tay cô thì đang vuốt ve cục bông tròn tròn màu trắng.

Cục bông nhỏ thấy có người ra liền nhảy nhảy vài cái rồi biến mất.

Phong Miên bước đến bên cạnh, nhìn chỗ cục bông nhỏ vừa nằm " là khắc Lạp sao! Hình như nó vẫn không thích em "

" Em trả lại số vàng em lấy của nó thì sẽ thích em thôi! "

Nhắc đến số vàng ấy Phong Miên liền á khẩu, cô vẫn nên đi vào đi ngủ đi thôi, nghĩ đến đây Phong Miên nói thêm một hai câu nữa liền vào nghỉ ngơi.

Doanh Uyên nhìn theo bóng Phong Miên rời đi mà buồn cười, cục bông nhỏ thấy người đã đi xa liền từ từ hiện ra, thật ra từ nãy tới giờ nó chưa đi mà chỉ ẩn thân không muốn để cho tiểu quỷ đáng ghét kia nhìn thấy nó.

Doanh Uyên đưa tay ra xoa xoa cục bông nhỏ. " mi vẫn ghé cô ấy thế à, số vàng kia ta cũng thay cô ấy trả cho mi rồi còn gì "

Cục bông nhỏ trừng mắt, hư lạnh quay đầu đi, nhưng vẫn không quên nhiệm vụ truyền Ma năng vào cơ thể Doanh Uyên.

Cục bông nhỏ thật ra là một con Tỳ Hưu, rất lâu về trước nó bị thương vô tình lạc vào Trầm Tĩnh Uyên, liền được Doanh Uyên nhặt được, sau khi thương thế của nó khỏi liên muốn cùng cô ký kế ước cộng sinh, nhưng cô đã không đồng ý nó liền đổi thành kế ước chủ tớ lúc này Doanh Uyên mới đồng ý ký kế ước với nó.

Cục bông nhỏ không thích Phong Miên vì trước đây cô ấy từng lấy mất một số vàng của nó, thức ăn của Tỳ Hưu chính là vàng nên đối với nó vàng là tất cả, ấy thế mà Phong Miên lấy mất hơn một nửa gia tài của nó, làm cho cục bông nhỏ khóc mất mấy ngày, còn muốn tìm Phong Miên đồng quy vô tận với cô ấy, mọi thứ kết thúc khi Doanh Uyên thay Phong Miên trả lại số vàng Cục bông nhỏ mới hậm hực bỏ qua, nhưng từ ngày đấy nó cũng không thèm để ý đến Phong Miên, cứ hễ gặp cô ấy là bỏ chạy.

Chapter
1 Chương 1: Xuyên đến
2 Chương 2: Thoát khỏi siêu thị
3 Chương 3: Quỷ Nhân mới Lạc Cầm
4 Chương 4: Hai đứa trẻ
5 Chương 5: Thu nhận trẻ con
6 Chương 6: Sữa bột
7 Chương 7: Dị năng giả
8 Chương 8: Gia nhập nhóm quân nhân
9 Chương 9: Tranh chấp
10 Chương 10: Tần Thiệu
11 Chương 11: Chấn nhỏ
12 Chương 12: Động vật biến dị
13 Chương 13: Tinh Hạch
14 Chương 14: Căn cứ Thủ Đô
15 Chương 15: Đội Thợ săn " Bảo Mẫu"
16 Chương 16: Đường Bảo Minh
17 Chương 17: Bệnh viện Thành Dương
18 Chương 18: Lạc Thụy Từ
19 Chương 18-2: Chương ngoại truyện: " Đường Bảo Quân "
20 Chương 19: Tang thi dị năng
21 Chương 20: Tang thi dị năng
22 Chương 21: Trở về căn cứ
23 Chương 22: Mẹ Vũ An
24 Chương 23: Bán Quỷ Nhân Giả
25 Chương 24: Gặp lại người Đường gia
26 Chương 25: Cục bông nhỏ Tỳ Hưu
27 Chương 26: Vậy mà có kẻ muốn chơi ông đây
28 Chương 27: Đứa con nuôi Đường gia
29 Chương 28: Con này bật hack à?
30 Chương 29: Vẫn là tự dựa vào chính mình thôi
31 Chương 30
32 Chương 31: Phong Miên rời đi
33 Chương 32: Trao Đổi
34 Chương 33: Doanh Uyên giết người
35 Chương 34: Giao Chiến
36 Chương 35: Lựa chọn của Vũ An
37 Chương 36: Ông cụ Đường
38 Chương 37: Đường Bảo Linh phát hiện ra cô không phải người sống
39 Chương 38
40 Chương 39: " Ta đã trở về rồi! "
41 Chương 40: Trộm Đồ
Chapter

Updated 41 Episodes

1
Chương 1: Xuyên đến
2
Chương 2: Thoát khỏi siêu thị
3
Chương 3: Quỷ Nhân mới Lạc Cầm
4
Chương 4: Hai đứa trẻ
5
Chương 5: Thu nhận trẻ con
6
Chương 6: Sữa bột
7
Chương 7: Dị năng giả
8
Chương 8: Gia nhập nhóm quân nhân
9
Chương 9: Tranh chấp
10
Chương 10: Tần Thiệu
11
Chương 11: Chấn nhỏ
12
Chương 12: Động vật biến dị
13
Chương 13: Tinh Hạch
14
Chương 14: Căn cứ Thủ Đô
15
Chương 15: Đội Thợ săn " Bảo Mẫu"
16
Chương 16: Đường Bảo Minh
17
Chương 17: Bệnh viện Thành Dương
18
Chương 18: Lạc Thụy Từ
19
Chương 18-2: Chương ngoại truyện: " Đường Bảo Quân "
20
Chương 19: Tang thi dị năng
21
Chương 20: Tang thi dị năng
22
Chương 21: Trở về căn cứ
23
Chương 22: Mẹ Vũ An
24
Chương 23: Bán Quỷ Nhân Giả
25
Chương 24: Gặp lại người Đường gia
26
Chương 25: Cục bông nhỏ Tỳ Hưu
27
Chương 26: Vậy mà có kẻ muốn chơi ông đây
28
Chương 27: Đứa con nuôi Đường gia
29
Chương 28: Con này bật hack à?
30
Chương 29: Vẫn là tự dựa vào chính mình thôi
31
Chương 30
32
Chương 31: Phong Miên rời đi
33
Chương 32: Trao Đổi
34
Chương 33: Doanh Uyên giết người
35
Chương 34: Giao Chiến
36
Chương 35: Lựa chọn của Vũ An
37
Chương 36: Ông cụ Đường
38
Chương 37: Đường Bảo Linh phát hiện ra cô không phải người sống
39
Chương 38
40
Chương 39: " Ta đã trở về rồi! "
41
Chương 40: Trộm Đồ
footer(); ?>