Chương 21: Quên hẹn

Đỗ Nam cũng không ở lại lâu, nói chuyện cùng Lý Tử Thất một lát liền rời đi. Ban đầu cô còn tưởng cậu ta sẽ huấn luyện võ luôn cho mình, đến lúc cậu ta rời đi mới biết không phải. Lý Tử Thất đợi đến nhàm chán ở căn nhà gỗ. Sau khi nói chuyện với Đỗ Nam thì cô cũng biết đi về một mình không được an toàn, tuy rất muốn biết lý do là gì nhưng cô không muốn mình khinh suất. Đằng nào thời cơ cũng chưa đến, lần này phải có kế hoạch rõ ràng chứ không thể thất bại như lần trước được. Cô cũng rất am hiểu lùi một bước để đạt được mục đích nhé.

Đợi hơn một giờ, Lôi Hạo Nhiên đến. Lý Tử Thất vô cùng ngạc nhiên, chẳng lẽ anh ta không bận vụ đơn hàng kia sao?? Tôn Hạo phải đi công tác mà anh ta còn có thời gian dạy mình??

“Đừng ngạc nhiên thế. Tôi cũng không rảnh rỗi đâu, phải hy sinh buổi trưa để tới dạy cô đây, chỉ có hai tiếng thôi” - Lôi Hạo Nhiên nhìn vẻ kinh ngạc kia thì cũng đoán được cô đang thắc mắc điều gì rồi.

“Anh không phải đi công tác như Tôn Hạo sao??”

“Không”

“Tôi còn nghĩ người huấn luyện võ sẽ là ai đó ít quan trọng hơn anh”

“Quan trọng??” - Lôi Hạo Nhiên nghe thế thì cảm thấy buồn cười - “Ý cô là sao??”

“Tôi cho là anh cùng Tôn Hạo và Đỗ Vy hẳn là tâm phúc của Trần Hoa Vinh, rất bận rộn, sẽ thường xuyên chạy đông chạy tây cùng anh ta”

Lôi Hạo Nhiên gật gật

“Đúng là bọn tôi rất bận, đều là trợ lý sát sườn, không rảnh. Nhưng vì huấn luyện cho cô mà tôi đặc biệt bị triệu hoán tới đây. Trần Hoa Vinh không yên tâm giao cô cho người khác. Không phải Tôn Hạo không dứt được bên kia thì hẳn là cũng không thoát đâu” - kể cũng lạ lùng, anh không cho rằng cô gái này rất giỏi đến mức phải đích thân anh và Tôn Hạo huấn luyện, Trần Hoa Vinh lại rất coi trọng cô.

Lý Tử Thất nhìn vẻ tìm tòi và thắc mắc trong mắt Lôi Hạo Nhiên, cũng không rõ anh ra đang nghĩ gì. Nhưng cô cũng khá quan tâm đến lời anh ta nói, không lẽ Trần Hoa Vinh đặc biệt quan tâm đến việc huấn luyện cô, anh ta thực sự lo lắng cho cô?? Không phải Lý Tử Thất không suy nghĩ đến sự bảo vệ của anh khi đưa cô đến đây, cũng như sự cố chấp khi giữ cô ở lại biệt thự.

Lôi Hạo Nhiên quả thật rất bận, không muốn lãng phí thời gian tám chuyện nên lập tức phổ biến nội dung huấn luyện cho Lý Tử Thất. Bởi vì là tập võ nên địa điểm huấn luyện của bọn họ là ở ngay sân đất ngoài nhà gỗ nhỏ, nơi có rất nhiều mộc nhân thung. Lý Tử Thất chưa từng được chứng kiến thân thủ của Lôi Hạo Nhiên, nhưng dựa vào kinh nghiệm tiếp xúc cùng Tôn Hạo, cô tin là tâm phúc của Trần Hoa Vinh đều là cao thủ. Cô cũng rất tò mò, không biết Đỗ Vy thì sao nhỉ?? Thông thường trong các bộ phim, những cô gái như Đỗ Vy sẽ đóng vai trò đi làm gián điệp tình báo, nhưng lần trước rõ ràng người làm gián điệp lại là Lôi Hạo Nhiên.

Hai tiếng huấn luyện này đúng là hai tiếng vận động mệt nhất trong hai mươi mốt năm sống trên đời của Lý Tử Thất. Cho dù là hồi tập luyện đi thi đấu cô cũng không mệt như vậy. Bởi vì cô đã có sẵn nền tảng không tồi, Lôi Hạo Nhiên liền trực tiếp cùng cô so tài, vừa dạy cô lại vừa thăm dò khả năng của cô. Anh ta không chút vất vả vờn qua vờn lại suốt hai tiếng đồng hồ. Đánh hăng đến mức Lý Tử Thất cũng không có thời gian mở miệng bảo ngừng, chỉ sợ trong giây phút mở miệng sẽ bị hụt hơi mà lăn ra đất.

“Không tồi nha Tử Thất, cô học võ bao lâu rồi??” - trình độ của Lý Tử Thất còn tốt hơn cả tưởng tượng của Lôi Hạo Nhiên. Nếu cứ theo tốc độ luyện tập này, chỉ sau một tuần anh sẽ không còn dễ dàng thắng Lý Tử Thất nữa. Khả năng tiếp thu của cô rất tốt, nền tảng lại vững chắc, vừa đánh vừa học được không ít chiêu thức của Lôi Hạo Nhiên, còn biết dựa vào đó mà phản đòn.

“Do anh dạy tốt đó” - Lý Tử Thất cười cười. Cô cũng không dám nói mình cao thủ, nhưng tuyệt đối tự tin trình độ của mình không kém. Người thầy dạy võ cho cô cũng bởi vì phát hiện ra cô rất có tư chất nên mới bồi dưỡng cô. Đáng tiếc cô còn chưa kịp học xong, cũng chưa kịp báo đáp thì thầy đã đi mất, không một lời từ biệt. Lý Tử Thất ngay cả tên thật của sư phụ mình cũng không biết. Kể từ khi thầy đi, cô vẫn luôn tự luyện võ, hồi cấp ba, võ thuật cũng là vốn liếng giúp cô kiếm tiền từ những cuộc thi. Có điều sau này cô lại một lòng muốn học thiết kế nên sau khi vào đại học cũng không thi đấu nữa, nếu không phỏng chừng bây giờ cô đã nổi danh tại đội tuyển quốc gia rồi.

Lôi Hạo Nhiên biết Lý Tử Thất chỉ là nói đùa, anh chỉ đánh chứ có dạy cô câu nào đâu. Nói đúng ra phải là do anh đánh tốt nên cô mới tiếp thu được nhanh như vậy.

Luyện tập xong cũng đã đến đầu giờ chiều. Lý Tử Thất cùng Lôi Hạo Nhiên rời khỏi nhà gỗ. Đi dọc theo con đường rải sỏi, Lý Tử Thất giả bộ lơ đãng hỏi

“Nghe nói khu rừng quanh đây chứa rất nhiều nguy hiểm”

“Đúng vậy” - Lôi Hạo Nhiên biết chuyện cô có ý định trốn đi nhưng bất thành hai lần. Biết Trần Hoa Vinh thực sự lo lắng cho sự an toàn của cô gái này, nghe cô nói vậy thì cũng nói luôn - “bởi vậy nên Trần Hoa Vinh mới đặc biệt dặn dò chúng tôi không thể để cô rời khỏi nhà gỗ một mình. Con đường này tuy ngắn, nhưng cô chưa quen thuộc, lại chưa được huấn luyện xong, vạn nhất xảy ra chuyện gì thì Lão đại sẽ không ứng cứu kịp”

Lý Tử Thất hơi bất ngờ với câu trả lời của Lôi Hạo Nhiên. Nói như vậy chẳng khác nào cho cô biết Trần Hoa Vinh rất lo lắng cho cô. Lý Tử Thất bắt đầu rối rắm, nghĩ lại hành động của Trần Hoa Vinh mỗi lần trêu mình sau đó lại nghĩ tới những lần anh ta quan tâm mình thì cũng hơi lung lay tư tưởng thăm dò thông tin về khu rừng này.

“Anh ta chỉ là áy náy tôi bị anh ta liên lụy thôi”

“Cứ cho là áy náy đi, vậy thì đưa cô đi nơi nào đó quy ẩn một thời gian là được rồi, còn phải đặt dưới mí mắt mới an tâm sao??”

Ồ, đấy mới là phong cách mà một Lão đại nên có?? Đen ân nhân của mình đến nơi khỉ ho cò gáy, phải ngậm chặt miệng giả vờ như mình đã biến mất khỏi thế giới này?? Nếu là cô khẳng định cô sẽ đối đầu với anh ta đến cùng.

Lý Tử Thất kịp thời nhận ra Lôi Hạo Nhiên đổi đề tài, không trả lời câu hỏi của cô. Có phải anh ta biết chuyện cô đào tẩu bất thành, còn đoán được cô muốn thăm dò lối đi qua khu rừng?? Nếu là như vậy, chắc chắn Trần Hoa Vinh cũng đã nghĩ đến kế hoạch này của cô rồi. Lý Tử Thất cảm thấy nguy cơ ghê gớm, khiến kế hoạch của cô còn chưa thành hình đã muốn biến mất. Googl𝖊‎ 𝒏ga𝑦‎ 𝘵ra𝒏g‎ +‎ 𝘵rùm𝘵ru‎ 𝑦ệ𝒏.V𝒏‎ +

Cả hai ra khỏi con đường nhỏ. Lý Tử Thất cứ nghĩ giờ này Trần Hoa Vinh không ở nhà, nhưng ngoài ý muốn lại thấy Lôi Hạo Nhiên cũng đi vào biệt thự. Anh ta ngoại trừ gặp Trần Hoa Vinh thì cũng chẳng có lý do gì ở lại đây nữa cả.

Chapter
1 Chương 1: Bắt gian
2 Chương 2: Tên lạ mặt trong nhà
3 Chương 3: Kẻ ở nhờ ngang ngược
4 Chương 4: Sống chung
5 Chương 5: Mờ ám
6 Chương 6: Bị bắt cóc
7 Chương 7: Theo hắn trở về
8 Chương 8: Ở lại biệt thự của hắn
9 Chương 9: Tập bắn súng
10 Chương 10: Manh mối
11 Chương 11: Tổng giám đốc Trần Thị
12 Chương 12: Bị ốm
13 Chương 13: Hóa ra cô bị lừa
14 Chương 14: Bỏ trốn
15 Chương 15: Khu rừng bí ẩn
16 Chương 16: Lo cho cô sao
17 Chương 17: Cô cứ nghĩ anh là người tốt
18 Chương 18: Suy nghĩ lại
19 Chương 19: Gật đầu
20 Chương 20: Yên bình ở một chỗ
21 Chương 21: Quên hẹn
22 Chương 22: Tức giận
23 Chương 23: Thương cảm
24 Chương 24: Chăm sóc người ốm
25 Chương 25: Một chút cảm động
26 Chương 26: Phí ăn ở
27 Chương 27: Thời cơ đến
28 Chương 28: Thành công rồi!
29 Chương 29: Chạy nhanh
30 Chương 30: Cưỡng ép đưa đi
31 Chương 31: Ra điều kiện
32 Chương 32: Hoa Vinh đến rồi
33 Chương 33: Không vừa mắt
34 Chương 34: Người bệnh
35 Chương 35: Cổ vũ
36 Chương 36: Giận dỗi
37 Chương 37: Tính toán
38 Chương 38: Ép người quá đáng
39 Chương 39: Thách thức
40 Chương 40: Nghi ngờ
41 Chương 41: Đào tẩu
42 Chương 42: Phi cơ
43 Chương 43: Con mèo hoang
44 Chương 44: Rượt đuổi
45 Chương 45: Chống trả
46 Chương 46: Uy hiếp
47 Chương 47: Quyết tâm
48 Chương 48: Cứu mỹ nhân
49 Chương 49: Thoát nạn
50 Chương 50: Có ý gì?
51 Chương 51: Dọn đến đây ở đi
52 Chương 52: Không có lựa chọn nào
53 Chương 53: Đi cùng mấy người
54 Chương 54: Tò mò
55 Chương 55: Vì tôi sao?
56 Chương 56: Tam giác vàng
57 Chương 57: Lần đầu tiên làm quân sư
58 Chương 58: Cao ốc
59 Chương 59: Tiên đoán như thần
60 Chương 60: Đấu súng
61 Chương 61: Kẻ phản bội lại bị phản bội
62 Chương 62: Già mồm
63 Chương 63: Người xưa muốn quay lại
64 Chương 64: Hết duyên
65 Chương 65: Không cam tâm
66 Chương 66: Trên vạn người
67 Chương 67: Lại bị bắt cóc
68 Chương 68: Mù quáng
69 Chương 69: Bộ mặt thật của người yêu cũ
70 Chương 70: Nói gì?
71 Chương 71: Truy tìm
72 Chương 72: Bốc hơi mất
73 Chương 73: Cuộc chiến khó tránh
74 Chương 74: Không ngờ
75 Chương 75: Bất phân thắng bại
76 Chương 76: Tiểu Thất!
77 Chương 77: Đánh cược
78 Chương 78: Điên cuồng
79 Chương 79: Trúng đạn
80 Chương 80: Chờ đợi
81 Chương 81: Hiến máu
82 Chương 82: Nhìn một chút
83 Chương 83: Cuộc nói chuyện giữa hai người đàn ông
84 Chương 84: Tỉnh lại
85 Chương 85: Bỏ cuộc
86 Chương 86: Vì em sao?
87 Chương 87: Tình cảm thắm thiết
88 Chương 88: Dịu dàng
89 Chương 89: Lòng dạ của Chương Tử Di
90 Chương 90: Tàn ác
91 Chương 91: Xúi giục
92 Chương 92: Mưu mô
93 Chương 93: Hoa Thị
94 Chương 94: Không dễ xơi
95 Chương 95: Kỳ lạ
96 Chương 96: Cảm ơn
97 Chương 97: Hung thủ là…
98 Chương 98: Kế hoạch báo thù
99 Chương 99: Định đoạt
100 Chương 100: Cảnh thu ở biệt thự Tường Vi
101 Chương 101: Đính ước
102 Chương 102: Ra mắt
103 Chương 103: Hôn ước
104 Chương 104: Thân phận thật sự của Hoa Vinh
105 Chương 105: Gia pháp
106 Chương 106: Điều kiện
107 Chương 107: Rời đi
108 Chương 108: Tỉnh lại
109 Chương 109: Đính hôn
110 Chương 110: Hôn thê Tuyết Lưu Ly trở về
111 Chương 111: Thù hận
112 Chương 112: Ám hại
113 Chương 113: Thoát hiểm
114 Chương 114: Trở về
115 Chương 115: Đe dọa
116 Chương 116: Rời đi
117 Chương 117: Sự thật phơi bày
118 Chương 118: Đối chất
119 Chương 119: Sự mong cầu
120 Chương 120: Đau khổ
121 Chương 121: Tiết lộ
122 Chương 122: Tương ngộ
123 Chương 123: Cầu hôn
124 Chương 124: Trở về
125 Chương 125: Tập kích
126 Chương 126: Đối đầu
127 Chương 127: Trận chiến cuối cùng
128 Chương 128: Trọng thương
129 Chương 129: Tình cảm sâu đậm
130 Chương 130: Sự đồng cảm
131 Chương 131: Có hỷ
132 Chương 132: Tỉnh lại
133 Chương 133: Nước mắt
134 Chương 134: Cô gái ngốc
135 Chương 135: Viên mãn
Chapter

Updated 135 Episodes

1
Chương 1: Bắt gian
2
Chương 2: Tên lạ mặt trong nhà
3
Chương 3: Kẻ ở nhờ ngang ngược
4
Chương 4: Sống chung
5
Chương 5: Mờ ám
6
Chương 6: Bị bắt cóc
7
Chương 7: Theo hắn trở về
8
Chương 8: Ở lại biệt thự của hắn
9
Chương 9: Tập bắn súng
10
Chương 10: Manh mối
11
Chương 11: Tổng giám đốc Trần Thị
12
Chương 12: Bị ốm
13
Chương 13: Hóa ra cô bị lừa
14
Chương 14: Bỏ trốn
15
Chương 15: Khu rừng bí ẩn
16
Chương 16: Lo cho cô sao
17
Chương 17: Cô cứ nghĩ anh là người tốt
18
Chương 18: Suy nghĩ lại
19
Chương 19: Gật đầu
20
Chương 20: Yên bình ở một chỗ
21
Chương 21: Quên hẹn
22
Chương 22: Tức giận
23
Chương 23: Thương cảm
24
Chương 24: Chăm sóc người ốm
25
Chương 25: Một chút cảm động
26
Chương 26: Phí ăn ở
27
Chương 27: Thời cơ đến
28
Chương 28: Thành công rồi!
29
Chương 29: Chạy nhanh
30
Chương 30: Cưỡng ép đưa đi
31
Chương 31: Ra điều kiện
32
Chương 32: Hoa Vinh đến rồi
33
Chương 33: Không vừa mắt
34
Chương 34: Người bệnh
35
Chương 35: Cổ vũ
36
Chương 36: Giận dỗi
37
Chương 37: Tính toán
38
Chương 38: Ép người quá đáng
39
Chương 39: Thách thức
40
Chương 40: Nghi ngờ
41
Chương 41: Đào tẩu
42
Chương 42: Phi cơ
43
Chương 43: Con mèo hoang
44
Chương 44: Rượt đuổi
45
Chương 45: Chống trả
46
Chương 46: Uy hiếp
47
Chương 47: Quyết tâm
48
Chương 48: Cứu mỹ nhân
49
Chương 49: Thoát nạn
50
Chương 50: Có ý gì?
51
Chương 51: Dọn đến đây ở đi
52
Chương 52: Không có lựa chọn nào
53
Chương 53: Đi cùng mấy người
54
Chương 54: Tò mò
55
Chương 55: Vì tôi sao?
56
Chương 56: Tam giác vàng
57
Chương 57: Lần đầu tiên làm quân sư
58
Chương 58: Cao ốc
59
Chương 59: Tiên đoán như thần
60
Chương 60: Đấu súng
61
Chương 61: Kẻ phản bội lại bị phản bội
62
Chương 62: Già mồm
63
Chương 63: Người xưa muốn quay lại
64
Chương 64: Hết duyên
65
Chương 65: Không cam tâm
66
Chương 66: Trên vạn người
67
Chương 67: Lại bị bắt cóc
68
Chương 68: Mù quáng
69
Chương 69: Bộ mặt thật của người yêu cũ
70
Chương 70: Nói gì?
71
Chương 71: Truy tìm
72
Chương 72: Bốc hơi mất
73
Chương 73: Cuộc chiến khó tránh
74
Chương 74: Không ngờ
75
Chương 75: Bất phân thắng bại
76
Chương 76: Tiểu Thất!
77
Chương 77: Đánh cược
78
Chương 78: Điên cuồng
79
Chương 79: Trúng đạn
80
Chương 80: Chờ đợi
81
Chương 81: Hiến máu
82
Chương 82: Nhìn một chút
83
Chương 83: Cuộc nói chuyện giữa hai người đàn ông
84
Chương 84: Tỉnh lại
85
Chương 85: Bỏ cuộc
86
Chương 86: Vì em sao?
87
Chương 87: Tình cảm thắm thiết
88
Chương 88: Dịu dàng
89
Chương 89: Lòng dạ của Chương Tử Di
90
Chương 90: Tàn ác
91
Chương 91: Xúi giục
92
Chương 92: Mưu mô
93
Chương 93: Hoa Thị
94
Chương 94: Không dễ xơi
95
Chương 95: Kỳ lạ
96
Chương 96: Cảm ơn
97
Chương 97: Hung thủ là…
98
Chương 98: Kế hoạch báo thù
99
Chương 99: Định đoạt
100
Chương 100: Cảnh thu ở biệt thự Tường Vi
101
Chương 101: Đính ước
102
Chương 102: Ra mắt
103
Chương 103: Hôn ước
104
Chương 104: Thân phận thật sự của Hoa Vinh
105
Chương 105: Gia pháp
106
Chương 106: Điều kiện
107
Chương 107: Rời đi
108
Chương 108: Tỉnh lại
109
Chương 109: Đính hôn
110
Chương 110: Hôn thê Tuyết Lưu Ly trở về
111
Chương 111: Thù hận
112
Chương 112: Ám hại
113
Chương 113: Thoát hiểm
114
Chương 114: Trở về
115
Chương 115: Đe dọa
116
Chương 116: Rời đi
117
Chương 117: Sự thật phơi bày
118
Chương 118: Đối chất
119
Chương 119: Sự mong cầu
120
Chương 120: Đau khổ
121
Chương 121: Tiết lộ
122
Chương 122: Tương ngộ
123
Chương 123: Cầu hôn
124
Chương 124: Trở về
125
Chương 125: Tập kích
126
Chương 126: Đối đầu
127
Chương 127: Trận chiến cuối cùng
128
Chương 128: Trọng thương
129
Chương 129: Tình cảm sâu đậm
130
Chương 130: Sự đồng cảm
131
Chương 131: Có hỷ
132
Chương 132: Tỉnh lại
133
Chương 133: Nước mắt
134
Chương 134: Cô gái ngốc
135
Chương 135: Viên mãn
footer(); ?>