Chương 61: Kẻ phản bội lại bị phản bội

Trong căn nhà bỏ hoang ấy lúc này chỉ còn lại Hoa Vinh cùng đội đặc nhiệm. Anh khẩn thương bảo những người còn lại hộ tống những người chẳng may bị thương ra chiếc trực thăng đã đậu gần đó chữa trị.

“Lão đại, còn số vũ khí này chúng ta tính làm sao đây?” - Một đặc vụ của Hoa Vinh chỉ vào số vũ khí hỏi.

Hoa Vinh nhất thời khuôn mặt trầm ngâm. Anh không ngờ Đại Hoàng lại cả gan buôn bán vũ khí với tổ chức khủng bố ở Trung Đông. Số vũ khí này nhìn sơ qua cũng biết đã được sản xuất với công nghệ hiện đại nhất. Hoa Vinh suy nghĩ một lát rồi ra lệnh.

“Tịch thu toàn bộ.”

Vào lúc này trong căn cứ chỉ huy tại nơi tam giác vàng, mọi người đã nhận được tin chiến thắng thuận lợi nên tất cả đều đồng thanh hò reo vui mừng.

Sau khi sắp xếp tàn cuộc đâu vào đấy Hoa Vinh liền lên trực thăng bay về căn cứ tổng chỉ huy.

Khi đến đây anh mới biết thì ra Lý Tử Thất đã đến đây từ trước. Sau đó còn biết một điều quan trọng nữa là người tham mưu chủ trương thay đổi kế hoạch chính là Lý Tử Thất. Khi mới bắt đầu hành động mọi người trong căn cứ kể cả Đỗ Vy và Lôi Hạo Nhiên đều có chút xem thường cô. Họ nghĩ cô bất quá chỉ là bình hoa di động. Thế nhưng khi chứng kiến khả năng phân tích tình hình và khả năng tiên đoán như thần của Lý Tử Thất, giờ đây mọi người đều vô cùng khâm phục cô.

Sau đó thì bọn Tôn Hạo cũng đã về tới thì mới hay tin thì ra chính Lý Tử Thất đã nói với Đỗ Vy yêu cầu họ rút khỏi nơi đó. Nhờ vậy đã cứu được tính mạng của tất cả bọn họ. Lần hành động này chẳng những có thể tiêu diệt toàn bộ vây cánh của Đại Hoàng mà còn giảm thiểu được thương vong đến mức thấp nhất. Ai nấy cũng đều thầm cảm ơn Lý Tử Thất. Lúc đầu mọi người còn hoài nghi năng lực của cô nhưng giờ đây ai nấy đều khâm phục tài trí của cô.

Trong khi ở căn cứ địa của Hoa Vinh ở khu tam giác vàng mọi người đang ăn mừng chiến tích thì ở trung tâm thành phố S thì lại là một khung cảnh hoàn toàn khác.

Trong khu tòa nhà biệt thự của gia tộc Lý Thị, Lý Dịch Phong trở về nhà sau chuyến công du dài ngày. Vốn dĩ anh ta định liên lạc Với Chương Tử Di thế nhưng Lý Dịch Phong định cho Chương Tử Di một niềm bất ngờ. Hai người họ đã chuyển đến sống cùng nhau từ lâu. Vốn dĩ Chương Tử Di cũng không phải xuất thân trong gia tộc giàu có. Thế nhưng nhờ có vẻ quyến rũ cộng với khả năng lấy lòng đàn ông tài tình của cô ta. Chỉ trong nháy mắt đã cướp được Lý Dịch Phong từ tay Lý Tử Thất. Chương Tử Di luôn tự hào về thành tích vô cùng khoán hậu của mình.

Lý Dịch Phong sau khi chia tay với Lý Tử Thất thì không hề bận tâm với cô nữa vì anh luôn tâm niệm Chương Tử Di là hơn hẳn Lý Tử Thất, rằng lựa chọn của anh ta không hề sai.

Vừa về tới biệt thự Thanh Vân, sau khi giơ tấm thẻ từ, cổng tự động liền mở ra. Sau khi Chương Tử Di về sống ở đây cô ta đã đuổi hết những người giúp việc mà thay vào đó là cho lắp các hệ thống tự động để bảo đảm an ninh cũng như phụ giúp việc nhà. Lý Dịch Phong không hiểu lí do vì sao nhưng Chương Tử Di cứ khăng khăng đòi theo ý mình nên Lý Dịch Phong đành chiều theo cô ta.

Lý Dịch Phong không hề nhấn chuông báo rằng anh đã về. Anh muốn tìm Chương Tử Di để biết giờ này cô đang làm những gì bởi hệ thống tự động báo hiệu rằng có người đang ở nhà. Anh liền tìm kiếm ở tất cả những nơi trong phòng khách và nhà bếp, khu vực sân vườn phía sau nhưng chẳng thấy bóng dáng Chương Tử Di đâu.

“Thật kỳ lạ, bây giờ đang là ban ngày chẳng lẽ cô ấy ở trên phòng ngủ.” - Nghĩ vậy Lý Dịch Phong liền đi vào nơi phòng ngủ của hai người họ.

Vừa mới đi tới cầu thang Lý Dịch Phong bỗng nghe thấy âm thanh lạ nên liền ghé sát tay vào trong cửa nghe lén.

“Lần sau anh lại đến nữa được không?” - Giọng trầm ấm giống như giọng của một người đàn ông.

Một giọng nữ lả lơi nói.

“Không, anh đừng đến chỗ này nữa. Lỡ như anh ta về bỗng nhiên bắt gặp thì sao?”

Người đàn ông tức thì lên giọng nói.

“Thằng đó bắt gặp thì đã sao? Anh mà sợ nó ư?”

Tức thì giọng nữ liền hạ giọng nói.

“Suỵt. Anh đừng làm vậy. Nếu như anh ta phát hiện thì sẽ không chu cấp tiền cho em nữa. Ngay cả ngôi biệt thự này em cũng không được ở nữa. Nếu như vậy thì làm sao em giúp đỡ anh được.”

Lý Dịch Phong vừa nghe những lời như vậy thì bị sốc nặng. Anh không ngờ trong lúc mình đi công tác ở nhà Chương Tử Di lại có thể làm ra những chuyện như vậy. Hóa ra cô ta từ trước đến nay chẳng hề thật lòng với anh mà chỉ đang lợi dụng để moi tiền của anh. Ngày hôm nay nếu không phải chính tai anh nghe thấy thì anh cũng còn không hơn người mù tai điếc.

Bàn tay của Lý Dịch Phong bất giác nắm chặt. Anh dùng sức của hai nắm đấm cùng với sức của bàn chân đá tung cánh cửa.

Hai người trong phòng bất ngờ nghe âm thanh tung cửa liền lồm cồm ngồi dậy, kể cả áo quần cũng còn chưa mặc.

“Các người đang làm gì vậy?” - Lý Dịch Phong quát lớn.

Tên đàn ông liền ngồi dậy mặc quần áo rồi nhếch mép cười nham nhở.

“Đang làm gì? Bộ anh không thấy sao? Tôi chỉ nhân lúc anh không có ở nhà thay anh yêu cô ấy thôi.”

“Mày…”-Lý Dịch Phong tức đến mức lộn ruột.

Chapter
1 Chương 1: Bắt gian
2 Chương 2: Tên lạ mặt trong nhà
3 Chương 3: Kẻ ở nhờ ngang ngược
4 Chương 4: Sống chung
5 Chương 5: Mờ ám
6 Chương 6: Bị bắt cóc
7 Chương 7: Theo hắn trở về
8 Chương 8: Ở lại biệt thự của hắn
9 Chương 9: Tập bắn súng
10 Chương 10: Manh mối
11 Chương 11: Tổng giám đốc Trần Thị
12 Chương 12: Bị ốm
13 Chương 13: Hóa ra cô bị lừa
14 Chương 14: Bỏ trốn
15 Chương 15: Khu rừng bí ẩn
16 Chương 16: Lo cho cô sao
17 Chương 17: Cô cứ nghĩ anh là người tốt
18 Chương 18: Suy nghĩ lại
19 Chương 19: Gật đầu
20 Chương 20: Yên bình ở một chỗ
21 Chương 21: Quên hẹn
22 Chương 22: Tức giận
23 Chương 23: Thương cảm
24 Chương 24: Chăm sóc người ốm
25 Chương 25: Một chút cảm động
26 Chương 26: Phí ăn ở
27 Chương 27: Thời cơ đến
28 Chương 28: Thành công rồi!
29 Chương 29: Chạy nhanh
30 Chương 30: Cưỡng ép đưa đi
31 Chương 31: Ra điều kiện
32 Chương 32: Hoa Vinh đến rồi
33 Chương 33: Không vừa mắt
34 Chương 34: Người bệnh
35 Chương 35: Cổ vũ
36 Chương 36: Giận dỗi
37 Chương 37: Tính toán
38 Chương 38: Ép người quá đáng
39 Chương 39: Thách thức
40 Chương 40: Nghi ngờ
41 Chương 41: Đào tẩu
42 Chương 42: Phi cơ
43 Chương 43: Con mèo hoang
44 Chương 44: Rượt đuổi
45 Chương 45: Chống trả
46 Chương 46: Uy hiếp
47 Chương 47: Quyết tâm
48 Chương 48: Cứu mỹ nhân
49 Chương 49: Thoát nạn
50 Chương 50: Có ý gì?
51 Chương 51: Dọn đến đây ở đi
52 Chương 52: Không có lựa chọn nào
53 Chương 53: Đi cùng mấy người
54 Chương 54: Tò mò
55 Chương 55: Vì tôi sao?
56 Chương 56: Tam giác vàng
57 Chương 57: Lần đầu tiên làm quân sư
58 Chương 58: Cao ốc
59 Chương 59: Tiên đoán như thần
60 Chương 60: Đấu súng
61 Chương 61: Kẻ phản bội lại bị phản bội
62 Chương 62: Già mồm
63 Chương 63: Người xưa muốn quay lại
64 Chương 64: Hết duyên
65 Chương 65: Không cam tâm
66 Chương 66: Trên vạn người
67 Chương 67: Lại bị bắt cóc
68 Chương 68: Mù quáng
69 Chương 69: Bộ mặt thật của người yêu cũ
70 Chương 70: Nói gì?
71 Chương 71: Truy tìm
72 Chương 72: Bốc hơi mất
73 Chương 73: Cuộc chiến khó tránh
74 Chương 74: Không ngờ
75 Chương 75: Bất phân thắng bại
76 Chương 76: Tiểu Thất!
77 Chương 77: Đánh cược
78 Chương 78: Điên cuồng
79 Chương 79: Trúng đạn
80 Chương 80: Chờ đợi
81 Chương 81: Hiến máu
82 Chương 82: Nhìn một chút
83 Chương 83: Cuộc nói chuyện giữa hai người đàn ông
84 Chương 84: Tỉnh lại
85 Chương 85: Bỏ cuộc
86 Chương 86: Vì em sao?
87 Chương 87: Tình cảm thắm thiết
88 Chương 88: Dịu dàng
89 Chương 89: Lòng dạ của Chương Tử Di
90 Chương 90: Tàn ác
91 Chương 91: Xúi giục
92 Chương 92: Mưu mô
93 Chương 93: Hoa Thị
94 Chương 94: Không dễ xơi
95 Chương 95: Kỳ lạ
96 Chương 96: Cảm ơn
97 Chương 97: Hung thủ là…
98 Chương 98: Kế hoạch báo thù
99 Chương 99: Định đoạt
100 Chương 100: Cảnh thu ở biệt thự Tường Vi
101 Chương 101: Đính ước
102 Chương 102: Ra mắt
103 Chương 103: Hôn ước
104 Chương 104: Thân phận thật sự của Hoa Vinh
105 Chương 105: Gia pháp
106 Chương 106: Điều kiện
107 Chương 107: Rời đi
108 Chương 108: Tỉnh lại
109 Chương 109: Đính hôn
110 Chương 110: Hôn thê Tuyết Lưu Ly trở về
111 Chương 111: Thù hận
112 Chương 112: Ám hại
113 Chương 113: Thoát hiểm
114 Chương 114: Trở về
115 Chương 115: Đe dọa
116 Chương 116: Rời đi
117 Chương 117: Sự thật phơi bày
118 Chương 118: Đối chất
119 Chương 119: Sự mong cầu
120 Chương 120: Đau khổ
121 Chương 121: Tiết lộ
122 Chương 122: Tương ngộ
123 Chương 123: Cầu hôn
124 Chương 124: Trở về
125 Chương 125: Tập kích
126 Chương 126: Đối đầu
127 Chương 127: Trận chiến cuối cùng
128 Chương 128: Trọng thương
129 Chương 129: Tình cảm sâu đậm
130 Chương 130: Sự đồng cảm
131 Chương 131: Có hỷ
132 Chương 132: Tỉnh lại
133 Chương 133: Nước mắt
134 Chương 134: Cô gái ngốc
135 Chương 135: Viên mãn
Chapter

Updated 135 Episodes

1
Chương 1: Bắt gian
2
Chương 2: Tên lạ mặt trong nhà
3
Chương 3: Kẻ ở nhờ ngang ngược
4
Chương 4: Sống chung
5
Chương 5: Mờ ám
6
Chương 6: Bị bắt cóc
7
Chương 7: Theo hắn trở về
8
Chương 8: Ở lại biệt thự của hắn
9
Chương 9: Tập bắn súng
10
Chương 10: Manh mối
11
Chương 11: Tổng giám đốc Trần Thị
12
Chương 12: Bị ốm
13
Chương 13: Hóa ra cô bị lừa
14
Chương 14: Bỏ trốn
15
Chương 15: Khu rừng bí ẩn
16
Chương 16: Lo cho cô sao
17
Chương 17: Cô cứ nghĩ anh là người tốt
18
Chương 18: Suy nghĩ lại
19
Chương 19: Gật đầu
20
Chương 20: Yên bình ở một chỗ
21
Chương 21: Quên hẹn
22
Chương 22: Tức giận
23
Chương 23: Thương cảm
24
Chương 24: Chăm sóc người ốm
25
Chương 25: Một chút cảm động
26
Chương 26: Phí ăn ở
27
Chương 27: Thời cơ đến
28
Chương 28: Thành công rồi!
29
Chương 29: Chạy nhanh
30
Chương 30: Cưỡng ép đưa đi
31
Chương 31: Ra điều kiện
32
Chương 32: Hoa Vinh đến rồi
33
Chương 33: Không vừa mắt
34
Chương 34: Người bệnh
35
Chương 35: Cổ vũ
36
Chương 36: Giận dỗi
37
Chương 37: Tính toán
38
Chương 38: Ép người quá đáng
39
Chương 39: Thách thức
40
Chương 40: Nghi ngờ
41
Chương 41: Đào tẩu
42
Chương 42: Phi cơ
43
Chương 43: Con mèo hoang
44
Chương 44: Rượt đuổi
45
Chương 45: Chống trả
46
Chương 46: Uy hiếp
47
Chương 47: Quyết tâm
48
Chương 48: Cứu mỹ nhân
49
Chương 49: Thoát nạn
50
Chương 50: Có ý gì?
51
Chương 51: Dọn đến đây ở đi
52
Chương 52: Không có lựa chọn nào
53
Chương 53: Đi cùng mấy người
54
Chương 54: Tò mò
55
Chương 55: Vì tôi sao?
56
Chương 56: Tam giác vàng
57
Chương 57: Lần đầu tiên làm quân sư
58
Chương 58: Cao ốc
59
Chương 59: Tiên đoán như thần
60
Chương 60: Đấu súng
61
Chương 61: Kẻ phản bội lại bị phản bội
62
Chương 62: Già mồm
63
Chương 63: Người xưa muốn quay lại
64
Chương 64: Hết duyên
65
Chương 65: Không cam tâm
66
Chương 66: Trên vạn người
67
Chương 67: Lại bị bắt cóc
68
Chương 68: Mù quáng
69
Chương 69: Bộ mặt thật của người yêu cũ
70
Chương 70: Nói gì?
71
Chương 71: Truy tìm
72
Chương 72: Bốc hơi mất
73
Chương 73: Cuộc chiến khó tránh
74
Chương 74: Không ngờ
75
Chương 75: Bất phân thắng bại
76
Chương 76: Tiểu Thất!
77
Chương 77: Đánh cược
78
Chương 78: Điên cuồng
79
Chương 79: Trúng đạn
80
Chương 80: Chờ đợi
81
Chương 81: Hiến máu
82
Chương 82: Nhìn một chút
83
Chương 83: Cuộc nói chuyện giữa hai người đàn ông
84
Chương 84: Tỉnh lại
85
Chương 85: Bỏ cuộc
86
Chương 86: Vì em sao?
87
Chương 87: Tình cảm thắm thiết
88
Chương 88: Dịu dàng
89
Chương 89: Lòng dạ của Chương Tử Di
90
Chương 90: Tàn ác
91
Chương 91: Xúi giục
92
Chương 92: Mưu mô
93
Chương 93: Hoa Thị
94
Chương 94: Không dễ xơi
95
Chương 95: Kỳ lạ
96
Chương 96: Cảm ơn
97
Chương 97: Hung thủ là…
98
Chương 98: Kế hoạch báo thù
99
Chương 99: Định đoạt
100
Chương 100: Cảnh thu ở biệt thự Tường Vi
101
Chương 101: Đính ước
102
Chương 102: Ra mắt
103
Chương 103: Hôn ước
104
Chương 104: Thân phận thật sự của Hoa Vinh
105
Chương 105: Gia pháp
106
Chương 106: Điều kiện
107
Chương 107: Rời đi
108
Chương 108: Tỉnh lại
109
Chương 109: Đính hôn
110
Chương 110: Hôn thê Tuyết Lưu Ly trở về
111
Chương 111: Thù hận
112
Chương 112: Ám hại
113
Chương 113: Thoát hiểm
114
Chương 114: Trở về
115
Chương 115: Đe dọa
116
Chương 116: Rời đi
117
Chương 117: Sự thật phơi bày
118
Chương 118: Đối chất
119
Chương 119: Sự mong cầu
120
Chương 120: Đau khổ
121
Chương 121: Tiết lộ
122
Chương 122: Tương ngộ
123
Chương 123: Cầu hôn
124
Chương 124: Trở về
125
Chương 125: Tập kích
126
Chương 126: Đối đầu
127
Chương 127: Trận chiến cuối cùng
128
Chương 128: Trọng thương
129
Chương 129: Tình cảm sâu đậm
130
Chương 130: Sự đồng cảm
131
Chương 131: Có hỷ
132
Chương 132: Tỉnh lại
133
Chương 133: Nước mắt
134
Chương 134: Cô gái ngốc
135
Chương 135: Viên mãn
footer(); ?>