Chương 93: Hoa Thị

Sau khi cúp máy Hoa Thiếu Hùng lửa giận bừng bừng liền quăng hết đồ đạc trên chiếc bàn giám đốc xuống. Chương Tử Di thấy vậy liền đến bên cạnh ông ta tỏ vẻ an ủi.

“Anh cũng đừng quá tức giận. Có trách thì trách Trần Hoa Vinh thật quá gian xảo tay không liền ngang nhiên chiếm hết lô hàng đó của chúng ta.”

Hoa Thiếu Hùng sau khi đã bình tĩnh hơn liền nói.

“Thật sự không ngờ Trần Hoa Vinh lại nhúng tay vào chuyện này. Hoa Thị chúng ta với Trần Thị vốn xưa nay nước sông không phạm nước giếng, nay hắn làm vậy là muốn công khai đối đầu với Hoa Thị sao?”

Chương Tử Di vuốt ve khuôn mặt của Hoa Thiếu Hùng dùng lời rẽ như rót vào tai ông ta.

“Nếu như đã biết được kẻ thù có ý đồ như vậy, chúng ta mà không hành động ngay không biết chừng kẻ đó sẽ còn làm ra những chuyện gì nữa. Anh đó, không nên quá nhân từ với bọn họ sẽ bị bọn họ leo lên đầu đấy.”-Chương Tử Di lại tiếp tục thêm đổ thêm dầu vào lửa.

“Trần Hoa Vinh coi như mày giỏi nhưng chuyện này tao quyết không để yên đâu.” - Nhìn thấy Hoa Thiếu Hùng cương quyết như vậy Chương Tử Di liền cười khoái trá.

Vốn dĩ lúc trước Chương Tử Di định ra tay trực tiếp với Lý Tử Thất nhưng vì Lý Tử Thất vốn dĩ luôn được Trần Hoa Vinh bảo vệ rất kỹ. Hơn nữa suốt ngày Lý Tử Thất luôn chỉ quanh quẩn trong Thảo Điền nên thực chất Chương Tử Di không có cơ hội ra tay.

Nhưng Chương Tử Di thật sự không phải là loại người có thể bỏ cuộc dễ dàng. Cô ta đành quyết định đi bằng đường vòng là tìm mọi cách kích động Hoa Thiếu Hùng qua đó mượn tay của ông ta để làm khó cho Hoa Vinh. Nói cách khác cô ta muốn phân tán sự chú ý của Hoa Vinh để dễ bề hành động.

Vị kim chủ mà Chương Tử Di vất vả tìm mọi cách để lấy lòng thật sự không phải là người tầm thường. Chỉ qua một ngày ông ta bắt đầu thực hiện kế hoạch trả thù của mình.

Hoa Vinh mấy ngày này đều luôn ở cạnh Lý Tử Thất trong Thảo Điền. Thế nhưng từ khi liên tục nghe những cú điện thoại đến từ đám người Tôn Hạo, tâm tình của Hoa Vinh liền trở nên không tốt. Lý Tử Thất sau đó có cố gắng hỏi nhưng anh chỉ nói là chuyện nhỏ không đáng kể.

Sau đó tần suất Hoa Vinh ở Thảo Điền dần dần ít đi. Lý Tử Thất cũng không tiện gặng hỏi. Một ngày nọ, khi Hoa Vinh đang ăn sáng cùng Lý Tử Thất thì đột nhiên có một cú điện thoại gọi đến.

“Tôn Hạo, lại có chuyện gì à?”

Hoa Vinh chợt nhớ là đang ngồi cùng Lý Tử Thất nên liền đi ra phía vườn cây phía sau nghe điện thoại. Khi nghe xong sắc mặt của Hoa Vinh liền trở nên nghiêm trọng. Anh quay trở vào nhẹ nhàng nói với Lý Tử Thất.

“Anh đến căn cứ có việc, em cứ ăn sáng rồi chờ bác sĩ đến kiểm tra sức khỏe nhé.”

“Vâng” - Lý Tử Thất lặng lẽ gật đầu.

Chiếc xe Royce màu đen dừng ở tòa nhà của tập đoàn Trần Thị. Hoa Vinh nhanh chóng vào thang máy bấm tầng lầu nơi mình làm việc. Vừa đến anh đã gặp ngay Đỗ Vy.

“Lão đại, anh đến rồi.” - Đỗ Vy liền tức tốc đi vào phòng tổng giám đốc.

“Mọi chuyện sao rồi?” -Hoa Vinh khẩn trương hỏi.

“Chuyến giao dịch lần này của chúng ta vẫn bị nhóm người lạ phá đám.” - Đỗ Vy e dè.

Khuôn mặt Hoa Vinh liền đăm chiêu.

“Bọn họ tập kích chúng ta đã mấy lần rồi.”

Đỗ Vy cẩn thận tính toán.

“Đây đã là lần thứ tư rồi. Chẳng những giao dịch của chúng ta không thực hiện được mà còn có đông anh em của chúng ta bị thương, cũng may chưa có ai thiệt mạng.”

“Có điều tra ra được là ai đã làm chưa?”-Hoa Vinh đắn đo suy nghĩ.

Đỗ Vy liền lắc đầu.

“Rất tiếc thưa lão đại, hiện giờ chúng ta không hề có một chút thông tin nào từ bọn chúng. Vả lại bọn chúng chỉ nhằm vào phá đám chứ không có ý định cướp hàng. Không biết tại sao mà bọn chúng lại biết được thời gian và địa điểm giao dịch của chúng ta.”

Hoa Vinh xoa đầu một cách mệt mỏi.

“Chẳng lẽ bọn họ không để lại một chút manh mối nào sao?”

“Tôi cũng không biết, bởi vì bọn họ chỉ đánh áp đảo chúng ta sao đó liền rút đi nhanh gọn chúng ta không kịp bắt được bất cứ tên nào để tra hỏi mà bọn chúng cũng không chịu nói người chỉ thị phía sau.” -Đỗ Vy cũng cảm thấy vô cùng bất lực.

Hoa Vinh nhắm mắt lại ngẫm nghĩ một hồi sau đó quay sang Đỗ Vy căn dặn.

“Tôi có cảm giác mục đích của bọn chúng không thể nào đơn giản như vậy được. Phía sau ắt hẳn còn có âm mưu lớn mà chúng ta không biết. Cô mau căn dặn người bên dưới phải hết sức cẩn thận mà lưu ý những người xung quanh kẻo có nội gián. Ngoài ra phải thường xuyên thay đổi địa điểm giao dịch để tránh bị ám toán lần nữa.”

Đỗ Vy nhận lệnh liền đi làm ngay. Hoa Vinh vẫn ở trong phòng đau khổ suy nghĩ. Mặc dù trước nay tổ chức của anh là hắc bang nhưng gần đây anh tự hỏi mình không hề gây thù chốc oán với ai. Càng nghĩ Hoa Vinh lại càng cảm thấy khó hiểu. Không biết mục đích của bọn họ là gì?

“Lão đại, anh có trong đó không?”- Là tiếng của Lôi Hạo Nhiên.

Lôi Hạo Nhiên bước vào mang cho Hoa Vinh kết quả điều tra. Nhưng Hoa Vinh xem đi xem lại vẫn không tìm được ai khả nghi.

“Có khi nào là Lý Dịch Phong không? Chẳng phải lần trước chúng ta mới đấu với họ một trận sao?” - Lôi Hạo Nhiên hoài nghi.

Hoa Vinh liền lắc đầu.

“Tôi nghĩ không phải là anh ta đâu. Tôi và anh ấy đã giải quyết hết mâu thuẫn. Mặc khác anh ta còn thành tâm chúc phúc cho tôi cùng Tiểu Thất mà lặng lẽ rời đi sau khi cô ấy tỉnh dậy. Tuyệt nhiên không phải là Lý Dịch Phong.”

“Nếu vậy thì là ai?” -Lôi Hạo Nhiên càng thấy khó nghĩ.

Hoa Vinh liền nhún vai mà không trả lời. Thật ra anh cũng không biết kẻ đó là ai cho nên đành phải điều tra ở quy mô diện rộng mà thôi. Thế nên Hoa Vinh quay sang Lôi Hạo Nhiên dặn dò.

“Cậu mau điều tra những kim chủ lớn của thành phố S thử xem bọn họ có gì bất thường không? Tôi đoán rằng thế lực của người này thật sự không đơn giản.”

Sau khi Lôi Hạo Nhiên lại rời đi, Hoa Vinh liền cảm thấy vô cùng mệt mỏi liền ngả mình ra chiếc ghế sang trọng. Thật ra những chuyện như thế này cứ mãi luôn diễn ra thực chất Hoa Vinh cũng đã quen rồi. Nhưng lần này thì khác, lần này anh đã tìm được tình yêu đích thực của mình và một lòng muốn săn sóc cô ấy. Vì thế cô ấy nghiễm nhiên trở thành nhược điểm chí mạng của anh. Nếu có kẻ nào có ý đồ xấu khác phát hiện ra mối quan hệ giữa anh vì cô chắc chắn cô sẽ gặp nguy hiểm.

Lúc này Hoa Vinh bỗng dưng lại nghĩ việc để Lý Tử Thất bên cạnh như vậy là đúng hay sai. Anh sẽ tiếp tục giữ lại cô để chăm sóc thương yêu hay buông tay để cô có được một cuộc sống bình thường như bao người con gái khác.

Hoa Vinh càng nghĩ thì càng cảm thấy mọi chuyện càng rối rắm giống như cuộn len càng gỡ thì càng rối. Và rồi nó làm người ta không biết bắt đầu từ đâu.

Từ trên tòa cao ốc, Hoa Vinh phóng tầm mắt nhìn ra phía xa nhìn thấy những cánh chim trời bay lượn. Thật ra lúc này anh lại có những suy nghĩ thật nực cười giả dụ như anh và lý Tử Thất như những cánh chim trời ấy chỉ mãi theo đuổi cuộc hành trình đầy mơ mộng và xa xăm. Tất cả mọi thứ tiền bạc và danh vọng đều như gió thoảng mây bay. Đã có những lúc anh muốn thoát ly ra khỏi vị trí này để trở về cuộc sống tự do tự tại đó. Nhưng hoàn cảnh hiện tại không cho phép anh làm những việc như vậy. Nếu anh bỏ đi cả tập đoàn phải làm sao? Cả gia tộc của anh phải làm sao? Nghĩ đến đấy Hoa Vinh lại mỉm cười cay đắng. Có đôi khi con người lại ao ước được trở thành con chim sảy cánh bay liệng trên bầu trời.

Chapter
1 Chương 1: Bắt gian
2 Chương 2: Tên lạ mặt trong nhà
3 Chương 3: Kẻ ở nhờ ngang ngược
4 Chương 4: Sống chung
5 Chương 5: Mờ ám
6 Chương 6: Bị bắt cóc
7 Chương 7: Theo hắn trở về
8 Chương 8: Ở lại biệt thự của hắn
9 Chương 9: Tập bắn súng
10 Chương 10: Manh mối
11 Chương 11: Tổng giám đốc Trần Thị
12 Chương 12: Bị ốm
13 Chương 13: Hóa ra cô bị lừa
14 Chương 14: Bỏ trốn
15 Chương 15: Khu rừng bí ẩn
16 Chương 16: Lo cho cô sao
17 Chương 17: Cô cứ nghĩ anh là người tốt
18 Chương 18: Suy nghĩ lại
19 Chương 19: Gật đầu
20 Chương 20: Yên bình ở một chỗ
21 Chương 21: Quên hẹn
22 Chương 22: Tức giận
23 Chương 23: Thương cảm
24 Chương 24: Chăm sóc người ốm
25 Chương 25: Một chút cảm động
26 Chương 26: Phí ăn ở
27 Chương 27: Thời cơ đến
28 Chương 28: Thành công rồi!
29 Chương 29: Chạy nhanh
30 Chương 30: Cưỡng ép đưa đi
31 Chương 31: Ra điều kiện
32 Chương 32: Hoa Vinh đến rồi
33 Chương 33: Không vừa mắt
34 Chương 34: Người bệnh
35 Chương 35: Cổ vũ
36 Chương 36: Giận dỗi
37 Chương 37: Tính toán
38 Chương 38: Ép người quá đáng
39 Chương 39: Thách thức
40 Chương 40: Nghi ngờ
41 Chương 41: Đào tẩu
42 Chương 42: Phi cơ
43 Chương 43: Con mèo hoang
44 Chương 44: Rượt đuổi
45 Chương 45: Chống trả
46 Chương 46: Uy hiếp
47 Chương 47: Quyết tâm
48 Chương 48: Cứu mỹ nhân
49 Chương 49: Thoát nạn
50 Chương 50: Có ý gì?
51 Chương 51: Dọn đến đây ở đi
52 Chương 52: Không có lựa chọn nào
53 Chương 53: Đi cùng mấy người
54 Chương 54: Tò mò
55 Chương 55: Vì tôi sao?
56 Chương 56: Tam giác vàng
57 Chương 57: Lần đầu tiên làm quân sư
58 Chương 58: Cao ốc
59 Chương 59: Tiên đoán như thần
60 Chương 60: Đấu súng
61 Chương 61: Kẻ phản bội lại bị phản bội
62 Chương 62: Già mồm
63 Chương 63: Người xưa muốn quay lại
64 Chương 64: Hết duyên
65 Chương 65: Không cam tâm
66 Chương 66: Trên vạn người
67 Chương 67: Lại bị bắt cóc
68 Chương 68: Mù quáng
69 Chương 69: Bộ mặt thật của người yêu cũ
70 Chương 70: Nói gì?
71 Chương 71: Truy tìm
72 Chương 72: Bốc hơi mất
73 Chương 73: Cuộc chiến khó tránh
74 Chương 74: Không ngờ
75 Chương 75: Bất phân thắng bại
76 Chương 76: Tiểu Thất!
77 Chương 77: Đánh cược
78 Chương 78: Điên cuồng
79 Chương 79: Trúng đạn
80 Chương 80: Chờ đợi
81 Chương 81: Hiến máu
82 Chương 82: Nhìn một chút
83 Chương 83: Cuộc nói chuyện giữa hai người đàn ông
84 Chương 84: Tỉnh lại
85 Chương 85: Bỏ cuộc
86 Chương 86: Vì em sao?
87 Chương 87: Tình cảm thắm thiết
88 Chương 88: Dịu dàng
89 Chương 89: Lòng dạ của Chương Tử Di
90 Chương 90: Tàn ác
91 Chương 91: Xúi giục
92 Chương 92: Mưu mô
93 Chương 93: Hoa Thị
94 Chương 94: Không dễ xơi
95 Chương 95: Kỳ lạ
96 Chương 96: Cảm ơn
97 Chương 97: Hung thủ là…
98 Chương 98: Kế hoạch báo thù
99 Chương 99: Định đoạt
100 Chương 100: Cảnh thu ở biệt thự Tường Vi
101 Chương 101: Đính ước
102 Chương 102: Ra mắt
103 Chương 103: Hôn ước
104 Chương 104: Thân phận thật sự của Hoa Vinh
105 Chương 105: Gia pháp
106 Chương 106: Điều kiện
107 Chương 107: Rời đi
108 Chương 108: Tỉnh lại
109 Chương 109: Đính hôn
110 Chương 110: Hôn thê Tuyết Lưu Ly trở về
111 Chương 111: Thù hận
112 Chương 112: Ám hại
113 Chương 113: Thoát hiểm
114 Chương 114: Trở về
115 Chương 115: Đe dọa
116 Chương 116: Rời đi
117 Chương 117: Sự thật phơi bày
118 Chương 118: Đối chất
119 Chương 119: Sự mong cầu
120 Chương 120: Đau khổ
121 Chương 121: Tiết lộ
122 Chương 122: Tương ngộ
123 Chương 123: Cầu hôn
124 Chương 124: Trở về
125 Chương 125: Tập kích
126 Chương 126: Đối đầu
127 Chương 127: Trận chiến cuối cùng
128 Chương 128: Trọng thương
129 Chương 129: Tình cảm sâu đậm
130 Chương 130: Sự đồng cảm
131 Chương 131: Có hỷ
132 Chương 132: Tỉnh lại
133 Chương 133: Nước mắt
134 Chương 134: Cô gái ngốc
135 Chương 135: Viên mãn
Chapter

Updated 135 Episodes

1
Chương 1: Bắt gian
2
Chương 2: Tên lạ mặt trong nhà
3
Chương 3: Kẻ ở nhờ ngang ngược
4
Chương 4: Sống chung
5
Chương 5: Mờ ám
6
Chương 6: Bị bắt cóc
7
Chương 7: Theo hắn trở về
8
Chương 8: Ở lại biệt thự của hắn
9
Chương 9: Tập bắn súng
10
Chương 10: Manh mối
11
Chương 11: Tổng giám đốc Trần Thị
12
Chương 12: Bị ốm
13
Chương 13: Hóa ra cô bị lừa
14
Chương 14: Bỏ trốn
15
Chương 15: Khu rừng bí ẩn
16
Chương 16: Lo cho cô sao
17
Chương 17: Cô cứ nghĩ anh là người tốt
18
Chương 18: Suy nghĩ lại
19
Chương 19: Gật đầu
20
Chương 20: Yên bình ở một chỗ
21
Chương 21: Quên hẹn
22
Chương 22: Tức giận
23
Chương 23: Thương cảm
24
Chương 24: Chăm sóc người ốm
25
Chương 25: Một chút cảm động
26
Chương 26: Phí ăn ở
27
Chương 27: Thời cơ đến
28
Chương 28: Thành công rồi!
29
Chương 29: Chạy nhanh
30
Chương 30: Cưỡng ép đưa đi
31
Chương 31: Ra điều kiện
32
Chương 32: Hoa Vinh đến rồi
33
Chương 33: Không vừa mắt
34
Chương 34: Người bệnh
35
Chương 35: Cổ vũ
36
Chương 36: Giận dỗi
37
Chương 37: Tính toán
38
Chương 38: Ép người quá đáng
39
Chương 39: Thách thức
40
Chương 40: Nghi ngờ
41
Chương 41: Đào tẩu
42
Chương 42: Phi cơ
43
Chương 43: Con mèo hoang
44
Chương 44: Rượt đuổi
45
Chương 45: Chống trả
46
Chương 46: Uy hiếp
47
Chương 47: Quyết tâm
48
Chương 48: Cứu mỹ nhân
49
Chương 49: Thoát nạn
50
Chương 50: Có ý gì?
51
Chương 51: Dọn đến đây ở đi
52
Chương 52: Không có lựa chọn nào
53
Chương 53: Đi cùng mấy người
54
Chương 54: Tò mò
55
Chương 55: Vì tôi sao?
56
Chương 56: Tam giác vàng
57
Chương 57: Lần đầu tiên làm quân sư
58
Chương 58: Cao ốc
59
Chương 59: Tiên đoán như thần
60
Chương 60: Đấu súng
61
Chương 61: Kẻ phản bội lại bị phản bội
62
Chương 62: Già mồm
63
Chương 63: Người xưa muốn quay lại
64
Chương 64: Hết duyên
65
Chương 65: Không cam tâm
66
Chương 66: Trên vạn người
67
Chương 67: Lại bị bắt cóc
68
Chương 68: Mù quáng
69
Chương 69: Bộ mặt thật của người yêu cũ
70
Chương 70: Nói gì?
71
Chương 71: Truy tìm
72
Chương 72: Bốc hơi mất
73
Chương 73: Cuộc chiến khó tránh
74
Chương 74: Không ngờ
75
Chương 75: Bất phân thắng bại
76
Chương 76: Tiểu Thất!
77
Chương 77: Đánh cược
78
Chương 78: Điên cuồng
79
Chương 79: Trúng đạn
80
Chương 80: Chờ đợi
81
Chương 81: Hiến máu
82
Chương 82: Nhìn một chút
83
Chương 83: Cuộc nói chuyện giữa hai người đàn ông
84
Chương 84: Tỉnh lại
85
Chương 85: Bỏ cuộc
86
Chương 86: Vì em sao?
87
Chương 87: Tình cảm thắm thiết
88
Chương 88: Dịu dàng
89
Chương 89: Lòng dạ của Chương Tử Di
90
Chương 90: Tàn ác
91
Chương 91: Xúi giục
92
Chương 92: Mưu mô
93
Chương 93: Hoa Thị
94
Chương 94: Không dễ xơi
95
Chương 95: Kỳ lạ
96
Chương 96: Cảm ơn
97
Chương 97: Hung thủ là…
98
Chương 98: Kế hoạch báo thù
99
Chương 99: Định đoạt
100
Chương 100: Cảnh thu ở biệt thự Tường Vi
101
Chương 101: Đính ước
102
Chương 102: Ra mắt
103
Chương 103: Hôn ước
104
Chương 104: Thân phận thật sự của Hoa Vinh
105
Chương 105: Gia pháp
106
Chương 106: Điều kiện
107
Chương 107: Rời đi
108
Chương 108: Tỉnh lại
109
Chương 109: Đính hôn
110
Chương 110: Hôn thê Tuyết Lưu Ly trở về
111
Chương 111: Thù hận
112
Chương 112: Ám hại
113
Chương 113: Thoát hiểm
114
Chương 114: Trở về
115
Chương 115: Đe dọa
116
Chương 116: Rời đi
117
Chương 117: Sự thật phơi bày
118
Chương 118: Đối chất
119
Chương 119: Sự mong cầu
120
Chương 120: Đau khổ
121
Chương 121: Tiết lộ
122
Chương 122: Tương ngộ
123
Chương 123: Cầu hôn
124
Chương 124: Trở về
125
Chương 125: Tập kích
126
Chương 126: Đối đầu
127
Chương 127: Trận chiến cuối cùng
128
Chương 128: Trọng thương
129
Chương 129: Tình cảm sâu đậm
130
Chương 130: Sự đồng cảm
131
Chương 131: Có hỷ
132
Chương 132: Tỉnh lại
133
Chương 133: Nước mắt
134
Chương 134: Cô gái ngốc
135
Chương 135: Viên mãn
footer(); ?>