Chương 97: Hung thủ là…

Lý Tử Thất mặc dù xem như đã từ cõi chết sống lại nhưng bởi vì cô vốn bị trúng độc nên phải nằm ở phòng chăm sóc đặc biệt. Người ngoài càng không được vào. Hoa Vinh chỉ có thể nhìn cô sau lớp kính trong suốt. Bây giờ Lý Tử Thất vẫn mê man chưa tỉnh. Đội ngũ bác sĩ và y tá ngày đêm túc trực để sẵn sàng cho mọi tình huống xấu nhất. Hoa Vinh thấy vậy vô cùng xót xa.

Ngày hôm sau, tức là cách một ngày Lôi Hạo Nhiên đến bệnh viện thăm Lý Tử Thất, mặc khác anh muốn thông báo cho Hoa Vinh kết quả điều tra về việc cô bị trúng độc.

“Lão đại, sau khi xem xét tình hình có thể khẳng định cô ấy là bị người ta có ý đồ ám sát ở trong khu trung tâm mua sắm.” - Lôi Hạo Nhiên đưa ra suy đoán cuối cùng.

Hoa Vinh nhíu mày lại, anh không ngờ có kẻ lại to gan như vậy dám làm những chuyện này ngay trước mặt anh.

“Sao cậu lại khẳng định như vậy?” - Hoa Vinh dò hỏi.

Lôi Hạo Nhiên mở máy điện thoại ra mở một video mà cậu ta mới vừa tải về.

“Anh nhìn đi, đây là thước phim mà camera an ninh thu được. Em đã cho người cắt ra phân đoạn có Lý Tử Thất đến.”

Hoa Vinh chăm chú nhìn vào camera. Lúc đầu là khung cảnh Lý Tử Thất điềm nhiên xách giỏ nhìn ngắm tất cả các gian hàng xung quanh, lúc này cô không hề có tiếp xúc với ai. Nhưng khi tới đoạn lên cầu thang, sau khi đụng mặt một người phụ nữ lạ, Hoa Vinh thấy rõ người phụ nữ ấy lấy tay ấn nhẹ vào đầu Lý Tử Thất một cái rồi đi mất.

“Chính là cô ta rồi.” -Hoa Vinh chỉ vào đoạn ghi hình.

Lôi Hạo Nhiên cũng đồng tình nhưng anh lại nói.

“Đúng là chúng ta có thể xác định được hung thủ nhưng người phụ nữ đó chúng ta không hề quen biết cô ta, với cả việc cô ta là ai và đến từ đâu chúng ta cũng không hề biết được. Mặc khác trong đoạn video quay được cận cảnh khuôn mặt cô ta rất mờ.”

“Cậu có điều tra những nhân viên phụ trách bán hàng tại siêu thị đó xem họ có quen biết hoặc có hóa đơn đã lưu lại về người phụ nữa đó hay không?”-Hoa Vinh cảm thấy vô cùng kỳ lạ.

Lôi Hạo Nhiên kiền lắc đầu nói.

“Em đã điều tra kỹ rồi, không ai trong khu trung tâm mua sắm có quen biết với cô ta. Mặc khác trong tất cả các thước phim đã quay cho thấy người phụ nữ đó chỉ đến đó để thực hiện hành vi ám sát nên hoàn toàn không có mua hàng và sự dụng dịch vụ ở đó. Thế nên không thể truy tìm thông tin cá nhân bằng hóa đơn được.”

Hoa Vinh đưa tay vuốt mặt.

“Thật ra tôi cũng không biết cô ta là ai nhưng có thể Tiểu Thất quen biết cô ta chăng. Mọi việc đành phải chờ cô ấy tỉnh lại. Nhưng tôi thắc mắc động cơ của hung thủ là gì? Là do ân oán cá nhân của cô ấy hay là bọn họ muốn nhắm vào tôi nên mới ra tay với cô ấy?”

“Chuyện này thật khó nghĩ.” - Lôi Hạo Nhiên khẽ thở dài.

Mọi chuyện điều tra lại dừng lại giống như đi vào ngõ cụt. Trong khi Lý Tử Thất vẫn đang mê man bất tỉnh thì tại căn biệt thự của Hoa Thiếu Hùng chu cấp cho Chương Tử Di, cô ả đang ngồi điềm nhiên một mình uống rượu với vẻ mặt vô cùng vui sướng.

“Tôi thật sự rất lấy làm tiếc nhưng Lý Tử Thất à, cô thật sự không nên sống trên đời này nữa. Cô là loại đàn bà đê tiện, vì cô mà Lý Dịch Phong mới rời bỏ tôi dù cho thế nào tôi cũng không ngồi yên để cô muốn làm gì thì làm. Món quà này xem như tôi tặng cho cô vậy.”

Nói rồi cô ả bật cười lên vô cùng khoái trá. Cô ta đang uống dở ly rượu bỗng dưng từ từ rưới rượu lên sàn nhà giống như động tác kính rượu người đã chết. Chương Tử Di rất tự tin về hành động vừa rồi của mình bởi cô ta cố tình chọn một loại thuốc cực độc. Nếu ai dính phải kết cuộc là không thể nào sống nổi.

Sau khi đổ hết rượu ra ngoài, Chương Tử Di liền quăng mạnh chiếc ly ra ngoài cửa sổ khiến tấm kính bị vỡ thành nhiều mảnh nhỏ. Rồi cô ta rống lên một tiếng không biết là cười hay khóc nhưng nghe rất bi thương.

“Lý Dịch Phong, bây giờ cô ta đã chết rồi sao anh không về đây với em?” - Nói rồi cô ta nổi điên lên đập phá đồ đạc trong phòng, bàn tay đụng phải mảnh vỡ thủy tinh đến bật cả máu. Cô ta thật sự điên rồi. Sự độc ác và hành vi hại người đó tuy nhất thời giúp cô ta hả giận nhưng không bao giờ mang lại cho cô ta cái gọi là niềm vui và hạnh phúc thật sự. Nhưng cho dù bây giờ coi như đã đạt được mục đích nhưng loại người như cô ta vẫn chưa hề mãn nguyện. Trong đầu cô ta lúc này hiện lên khung cảnh cô ta sẽ gặp lại Lý Dịch Phong, hai người sẽ nối lại tình xưa như thế nào. Còn có Hoa Thiếu Hùng bên cạnh sẵn sàng làm chỗ dựa và chu cấp cho cô ta. Chương Tử Di tưởng tượng tới đó liền bật cười lớn hơn.

Ba ngày sau khi được tiêm huyết dịch AR, Lý Tử Thất đã tỉnh lại với sự vui mừng của tất cả các y bác sĩ và cả Hoa Vinh. Bác sĩ Tony kiểm tra sức khỏe cho cô thì hết sức hài lòng, ông ta nói cô có thể tỉnh lại nhanh như vậy đó là một kỳ tích bởi chất độc này rất nguy hiểm. Việc có thể giữ được tính mạng xem như đã là một thành công rồi.

Tuy nhiên bác sĩ vẫn nhấn mạnh trong cơ thể của Lý Tử Thất vẫn còn chất độc nên cô vẫn phải nằm trong phòng chăm sóc đặc biệt. Mà phòng này mỗi một lần chỉ có thể vào một người mà người đó phải mặc đồ bảo hộ đầy đủ.

Trần Hoa Vinh xin bác sĩ vào thăm Lý Tử Thất một lát. Lúc này này dù cô đã tỉnh nhưng sức khỏe vẫn còn rất yếu, việc nói chuyện và khả năng nhận thức xung quanh rất hạn chế. Hoa Vinh suốt cả buổi chuyện trò chỉ toàn dùng ám hiệu và hành động để diễn tả. Lý Tử Thất gật đầu nhẹ chứng tỏ cô đã hiểu, Hoa Vinh mừng đến nỗi rớt nước mắt. Nếu cô có mệnh hệ nào anh biết phải sống như thế nào đây? Đó là câu hỏi vẫn còn đang bỏ ngõ trong những ngày gần đây của Hoa Vinh.

Mấy ngày hôm trước khi mà Lý Tử Thất vẫn còn đang hôn mê chưa tỉnh. Hoa Vinh lúc nào cũng tự trách mình. Nếu như anh ngày hôm đó về sớm một chút, nếu như anh ngày hôm đó bỏ hết tất cả mọi chuyện của công ty mà về sớm có khi nào cô sẽ không phải gặp tai họa như thế này. Nhưng trong cái rủi có cái may, tuy Hoa Vinh không phải là bác sĩ nhưng anh biết đa số những trường hợp trúng độc đều khó mà qua khỏi. Việc cô có thể sống sót đã là đại phúc rồi.

Còn về người phụ nữ hung thủ đó, Hoa Vinh có linh cảm là Lý Tử Thất biết cô ta. Nhưng bây giờ tuy Lý Tử Thất đã tỉnh nhưng cô vẫn còn rất yếu và chưa nói được nên tạm thời không biết cô ta là ai. Hoa Vinh bất đắc dĩ mới phải để yên chuyện này.

“Trần Hoa Vinh cô ấy sao rồi?” - Hoa Vinh đang ở bên ngoài trầm tư bỗng nghe tiếng gọi. Anh quay đầu lại thì nhận ra là Lý Dịch Phong.

Nhìn bộ dạng của Lý Dịch Phong vô cùng lo lắng, Hoa Vinh khẽ mỉm cười.

“Cô ấy đã không sao rồi anh đừng lo lắng. Anh yên tâm cô ấy vẫn luôn rất kiên cường và dũng cảm.”

Lý Dịch Phong nghe vậy thì thở phào nhẹ nhõm. Vốn dĩ hôm nay anh định đến Thảo Điền để thăm Lý Tử Thất và ý của Lý Dịch Phong cũng tiện để hỏi thăm sức khỏe của cô thế nào. Thế nhưng khi đến Thảo Điền mới hay được tin xấu là Lý Tử Thất bị trúng độc phải nhập viện nên anh liền tức tốc chạy đến đây.

Sau vài câu hỏi thăm về tình hình của cô cũng như đứng nhìn cô từ ngoài phòng chăm sóc đặc biệt. Lý Dịch Phong giơ tay lên làm ám hiệu với Lý Tử Thất bên trong. Lý Tử Thất cũng đã nhìn thấy nên nháy mắt ra hiệu là cô vẫn ổn. Lý Dịch Phong khẽ mỉm cười. Sau đó anh không phiền cô nghỉ ngơi liền đi ra ngoài bệnh viện gặp Hoa Vinh.

“Hoa Vinh, anh biết là ai muốn giết cô ấy chưa?” - Lý Dịch Phong cũng muốn biết là kẻ nào mà lại to gan như vậy.

Hoa Vinh liền lắc đầu.

“Tôi cũng không rõ, camera thu được đoạn phim đó nhưng trong tất cả chúng tôi không ai có quen với cô ta. Chắc có thể là đám sát thủ đã bị người khác mua chuộc chăng?”

Lý Dịch Phong nghe vậy liền suy tư nghĩ ngợi giây lát, sau đó quay sang Hoa Vinh.

“Anh có thể cho tôi xem đoạn ghi hình đó được không?”

Hoa Vinh chần chừ một lát rồi cũng ưng thuận. Anh liền mở điện thoại ra cho Lý Dịch Phong xem. Lý Dịch Phong thấy người đàn bà ra tay với Lý Tử Thất dường như rất quen nhưng tạm thời anh lại không nhớ cô ta là ai.

“Lạ thật, tôi nghĩ là tôi biết cô ta nhưng giờ đây tôi lại không nhớ.”

Hoa Vinh nghe vậy giật mình bất thình lình quay sang nắm vai của Lý Dịch Phong.

“Anh cố gắng nhớ lại xem cô ta là ai? Việc này vô cùng quan trọng đó.”

Lý Dịch Phong ôm đầu cố gắng nhớ lại. Bởi chất lượng hình ảnh trong video khá mờ. Những đường nét trên khuôn mặt cũng không rõ ràng. Ngoài ra người trong đoạn ghi hình cố tình cúi đầu xuống nên chỉ nhìn thấy một bên mặt. Tuy nhiên Lý Dịch Phong có linh cảm hình như chuyện này có liên quan đến mình.

“Anh lúc trước đã từng quen cô ấy. Anh thử nhớ lại xem cô ấy đã từng có kẻ thù nào không?” -Hoa Vinh gợi nhắc.

Khi nghe Hoa Vinh nói vậy, Lý Dịch Phong bỗng nhiên bật dậy.

“Đúng rồi, vậy mà tôi không nhớ ra. Chính xác là cô ta.”

“Là ai cơ?” -Hoa Vinh sốt ruột.

Lý Dịch Phong lúc này mới quay sang Hoa Vinh từ từ nói.

“Cô ta tên là Chương Tử Di, trước đây vì cô ta mà tôi đã có lỗi nhiều với Lý Tử Thất. Khoảng một tháng trước tôi tình cờ phát hiện ra bộ mặt thật của cô ta nên đã chấm dứt quan hệ và đuổi cô ta đi rồi.”

Chapter
1 Chương 1: Bắt gian
2 Chương 2: Tên lạ mặt trong nhà
3 Chương 3: Kẻ ở nhờ ngang ngược
4 Chương 4: Sống chung
5 Chương 5: Mờ ám
6 Chương 6: Bị bắt cóc
7 Chương 7: Theo hắn trở về
8 Chương 8: Ở lại biệt thự của hắn
9 Chương 9: Tập bắn súng
10 Chương 10: Manh mối
11 Chương 11: Tổng giám đốc Trần Thị
12 Chương 12: Bị ốm
13 Chương 13: Hóa ra cô bị lừa
14 Chương 14: Bỏ trốn
15 Chương 15: Khu rừng bí ẩn
16 Chương 16: Lo cho cô sao
17 Chương 17: Cô cứ nghĩ anh là người tốt
18 Chương 18: Suy nghĩ lại
19 Chương 19: Gật đầu
20 Chương 20: Yên bình ở một chỗ
21 Chương 21: Quên hẹn
22 Chương 22: Tức giận
23 Chương 23: Thương cảm
24 Chương 24: Chăm sóc người ốm
25 Chương 25: Một chút cảm động
26 Chương 26: Phí ăn ở
27 Chương 27: Thời cơ đến
28 Chương 28: Thành công rồi!
29 Chương 29: Chạy nhanh
30 Chương 30: Cưỡng ép đưa đi
31 Chương 31: Ra điều kiện
32 Chương 32: Hoa Vinh đến rồi
33 Chương 33: Không vừa mắt
34 Chương 34: Người bệnh
35 Chương 35: Cổ vũ
36 Chương 36: Giận dỗi
37 Chương 37: Tính toán
38 Chương 38: Ép người quá đáng
39 Chương 39: Thách thức
40 Chương 40: Nghi ngờ
41 Chương 41: Đào tẩu
42 Chương 42: Phi cơ
43 Chương 43: Con mèo hoang
44 Chương 44: Rượt đuổi
45 Chương 45: Chống trả
46 Chương 46: Uy hiếp
47 Chương 47: Quyết tâm
48 Chương 48: Cứu mỹ nhân
49 Chương 49: Thoát nạn
50 Chương 50: Có ý gì?
51 Chương 51: Dọn đến đây ở đi
52 Chương 52: Không có lựa chọn nào
53 Chương 53: Đi cùng mấy người
54 Chương 54: Tò mò
55 Chương 55: Vì tôi sao?
56 Chương 56: Tam giác vàng
57 Chương 57: Lần đầu tiên làm quân sư
58 Chương 58: Cao ốc
59 Chương 59: Tiên đoán như thần
60 Chương 60: Đấu súng
61 Chương 61: Kẻ phản bội lại bị phản bội
62 Chương 62: Già mồm
63 Chương 63: Người xưa muốn quay lại
64 Chương 64: Hết duyên
65 Chương 65: Không cam tâm
66 Chương 66: Trên vạn người
67 Chương 67: Lại bị bắt cóc
68 Chương 68: Mù quáng
69 Chương 69: Bộ mặt thật của người yêu cũ
70 Chương 70: Nói gì?
71 Chương 71: Truy tìm
72 Chương 72: Bốc hơi mất
73 Chương 73: Cuộc chiến khó tránh
74 Chương 74: Không ngờ
75 Chương 75: Bất phân thắng bại
76 Chương 76: Tiểu Thất!
77 Chương 77: Đánh cược
78 Chương 78: Điên cuồng
79 Chương 79: Trúng đạn
80 Chương 80: Chờ đợi
81 Chương 81: Hiến máu
82 Chương 82: Nhìn một chút
83 Chương 83: Cuộc nói chuyện giữa hai người đàn ông
84 Chương 84: Tỉnh lại
85 Chương 85: Bỏ cuộc
86 Chương 86: Vì em sao?
87 Chương 87: Tình cảm thắm thiết
88 Chương 88: Dịu dàng
89 Chương 89: Lòng dạ của Chương Tử Di
90 Chương 90: Tàn ác
91 Chương 91: Xúi giục
92 Chương 92: Mưu mô
93 Chương 93: Hoa Thị
94 Chương 94: Không dễ xơi
95 Chương 95: Kỳ lạ
96 Chương 96: Cảm ơn
97 Chương 97: Hung thủ là…
98 Chương 98: Kế hoạch báo thù
99 Chương 99: Định đoạt
100 Chương 100: Cảnh thu ở biệt thự Tường Vi
101 Chương 101: Đính ước
102 Chương 102: Ra mắt
103 Chương 103: Hôn ước
104 Chương 104: Thân phận thật sự của Hoa Vinh
105 Chương 105: Gia pháp
106 Chương 106: Điều kiện
107 Chương 107: Rời đi
108 Chương 108: Tỉnh lại
109 Chương 109: Đính hôn
110 Chương 110: Hôn thê Tuyết Lưu Ly trở về
111 Chương 111: Thù hận
112 Chương 112: Ám hại
113 Chương 113: Thoát hiểm
114 Chương 114: Trở về
115 Chương 115: Đe dọa
116 Chương 116: Rời đi
117 Chương 117: Sự thật phơi bày
118 Chương 118: Đối chất
119 Chương 119: Sự mong cầu
120 Chương 120: Đau khổ
121 Chương 121: Tiết lộ
122 Chương 122: Tương ngộ
123 Chương 123: Cầu hôn
124 Chương 124: Trở về
125 Chương 125: Tập kích
126 Chương 126: Đối đầu
127 Chương 127: Trận chiến cuối cùng
128 Chương 128: Trọng thương
129 Chương 129: Tình cảm sâu đậm
130 Chương 130: Sự đồng cảm
131 Chương 131: Có hỷ
132 Chương 132: Tỉnh lại
133 Chương 133: Nước mắt
134 Chương 134: Cô gái ngốc
135 Chương 135: Viên mãn
Chapter

Updated 135 Episodes

1
Chương 1: Bắt gian
2
Chương 2: Tên lạ mặt trong nhà
3
Chương 3: Kẻ ở nhờ ngang ngược
4
Chương 4: Sống chung
5
Chương 5: Mờ ám
6
Chương 6: Bị bắt cóc
7
Chương 7: Theo hắn trở về
8
Chương 8: Ở lại biệt thự của hắn
9
Chương 9: Tập bắn súng
10
Chương 10: Manh mối
11
Chương 11: Tổng giám đốc Trần Thị
12
Chương 12: Bị ốm
13
Chương 13: Hóa ra cô bị lừa
14
Chương 14: Bỏ trốn
15
Chương 15: Khu rừng bí ẩn
16
Chương 16: Lo cho cô sao
17
Chương 17: Cô cứ nghĩ anh là người tốt
18
Chương 18: Suy nghĩ lại
19
Chương 19: Gật đầu
20
Chương 20: Yên bình ở một chỗ
21
Chương 21: Quên hẹn
22
Chương 22: Tức giận
23
Chương 23: Thương cảm
24
Chương 24: Chăm sóc người ốm
25
Chương 25: Một chút cảm động
26
Chương 26: Phí ăn ở
27
Chương 27: Thời cơ đến
28
Chương 28: Thành công rồi!
29
Chương 29: Chạy nhanh
30
Chương 30: Cưỡng ép đưa đi
31
Chương 31: Ra điều kiện
32
Chương 32: Hoa Vinh đến rồi
33
Chương 33: Không vừa mắt
34
Chương 34: Người bệnh
35
Chương 35: Cổ vũ
36
Chương 36: Giận dỗi
37
Chương 37: Tính toán
38
Chương 38: Ép người quá đáng
39
Chương 39: Thách thức
40
Chương 40: Nghi ngờ
41
Chương 41: Đào tẩu
42
Chương 42: Phi cơ
43
Chương 43: Con mèo hoang
44
Chương 44: Rượt đuổi
45
Chương 45: Chống trả
46
Chương 46: Uy hiếp
47
Chương 47: Quyết tâm
48
Chương 48: Cứu mỹ nhân
49
Chương 49: Thoát nạn
50
Chương 50: Có ý gì?
51
Chương 51: Dọn đến đây ở đi
52
Chương 52: Không có lựa chọn nào
53
Chương 53: Đi cùng mấy người
54
Chương 54: Tò mò
55
Chương 55: Vì tôi sao?
56
Chương 56: Tam giác vàng
57
Chương 57: Lần đầu tiên làm quân sư
58
Chương 58: Cao ốc
59
Chương 59: Tiên đoán như thần
60
Chương 60: Đấu súng
61
Chương 61: Kẻ phản bội lại bị phản bội
62
Chương 62: Già mồm
63
Chương 63: Người xưa muốn quay lại
64
Chương 64: Hết duyên
65
Chương 65: Không cam tâm
66
Chương 66: Trên vạn người
67
Chương 67: Lại bị bắt cóc
68
Chương 68: Mù quáng
69
Chương 69: Bộ mặt thật của người yêu cũ
70
Chương 70: Nói gì?
71
Chương 71: Truy tìm
72
Chương 72: Bốc hơi mất
73
Chương 73: Cuộc chiến khó tránh
74
Chương 74: Không ngờ
75
Chương 75: Bất phân thắng bại
76
Chương 76: Tiểu Thất!
77
Chương 77: Đánh cược
78
Chương 78: Điên cuồng
79
Chương 79: Trúng đạn
80
Chương 80: Chờ đợi
81
Chương 81: Hiến máu
82
Chương 82: Nhìn một chút
83
Chương 83: Cuộc nói chuyện giữa hai người đàn ông
84
Chương 84: Tỉnh lại
85
Chương 85: Bỏ cuộc
86
Chương 86: Vì em sao?
87
Chương 87: Tình cảm thắm thiết
88
Chương 88: Dịu dàng
89
Chương 89: Lòng dạ của Chương Tử Di
90
Chương 90: Tàn ác
91
Chương 91: Xúi giục
92
Chương 92: Mưu mô
93
Chương 93: Hoa Thị
94
Chương 94: Không dễ xơi
95
Chương 95: Kỳ lạ
96
Chương 96: Cảm ơn
97
Chương 97: Hung thủ là…
98
Chương 98: Kế hoạch báo thù
99
Chương 99: Định đoạt
100
Chương 100: Cảnh thu ở biệt thự Tường Vi
101
Chương 101: Đính ước
102
Chương 102: Ra mắt
103
Chương 103: Hôn ước
104
Chương 104: Thân phận thật sự của Hoa Vinh
105
Chương 105: Gia pháp
106
Chương 106: Điều kiện
107
Chương 107: Rời đi
108
Chương 108: Tỉnh lại
109
Chương 109: Đính hôn
110
Chương 110: Hôn thê Tuyết Lưu Ly trở về
111
Chương 111: Thù hận
112
Chương 112: Ám hại
113
Chương 113: Thoát hiểm
114
Chương 114: Trở về
115
Chương 115: Đe dọa
116
Chương 116: Rời đi
117
Chương 117: Sự thật phơi bày
118
Chương 118: Đối chất
119
Chương 119: Sự mong cầu
120
Chương 120: Đau khổ
121
Chương 121: Tiết lộ
122
Chương 122: Tương ngộ
123
Chương 123: Cầu hôn
124
Chương 124: Trở về
125
Chương 125: Tập kích
126
Chương 126: Đối đầu
127
Chương 127: Trận chiến cuối cùng
128
Chương 128: Trọng thương
129
Chương 129: Tình cảm sâu đậm
130
Chương 130: Sự đồng cảm
131
Chương 131: Có hỷ
132
Chương 132: Tỉnh lại
133
Chương 133: Nước mắt
134
Chương 134: Cô gái ngốc
135
Chương 135: Viên mãn
footer(); ?>