Chương 110: Hôn thê Tuyết Lưu Ly trở về

Tin tức tổng giám đốc tập đoàn Trần Thị Trần Hoa Vinh chuẩn bị đính hôn đã lan nhanh như làn sóng lăn tăn giữa hồ. Ai nấy đều xì xầm bàn tán về người con gái vô cùng may mắn kia. Đã có những tin đồn khác nhau được tung ra. Có kẻ nói Lý Tử Thất vốn là một nhân viên bên cạnh Hoa Vinh, có người thì nói cô vốn là mọt con hồ ly tinh chuyên cướp đoạt chồng người khác. Bởi lẽ trong giới kinh doanh ít nhiều mọi người đều biết Hoa Vinh vốn có hôn ước từ nhỏ với con gái của Thượng nghị sĩ nên giờ đây không hiểu sao lại đổi thành một cô gái không rõ lai lịch.

Mấy ngày này đời tư của Lý Tử Thất lại được khơi lại và các tờ báo nổi tiếng cũng vào cuộc, mục đích của họ là muốn bơi móc chuyện đời tư của Lý Tử Thất. Sau mấy ngày tác nghiệp gian nan cực khổ, cuối cùng họ cũng biết được tin Lý Tử Thất vốn là trẻ mồ côi. Ngay lập tức tin nóng hổi ấy liền được đưa lên trang nhất của một tờ báo nổi tiếng.

Lý Tử Thất ngồi điềm nhiên trong phòng khách của biệt thự Thảo Điền, trên bàn là những tờ báo được phát hành trong những ngày gần đây. Vốn dĩ Hoa Vinh vô cùng lo lắng cho cô khi để cô phải đối mặt với nhiều điều tiếng như vậy. Nhưng trái ngược với sự lo lắng của anh, Lý Tử Thất đối với những chuyện thị phi đó cô vốn không màn tới.

Ngày đính hôn ngày càng đến gần, Lý Tử Thất thư thả chuẩn bị tinh thần làm cô dâu trong ngày trọng đại mặc sóng to gió lớn ngoài kia.

Trong lúc không ai để ý, trên sân bay một dáng người thanh mảnh trên mặt đeo một chiếc kính mát to, tay kéo hành lý, bên cạnh là hai người trợ lý đi theo cô ta. Chuyến bay từ nước A về đây cũng khoảng nửa ngày. Cô ta làm động tác tháo kính ra vô cùng sang chảnh. Đó là Tuyết Lưu Ly, vốn là hôn thê của Hoa Vinh đã được định hôn ước từ nhỏ.

Lẽ ra, cô ta vẫn còn đang mải mê ở nước A với kế hoạch du học cùng những tháng ngày rong chơi du lịch đây đó của mình. Nhưng Tuyết Lưu Ly khi được thông báo tin Hoa Vinh chuẩn bị làm lễ đính hôn, cô ta vô cùng tức tối liền cùng trợ lý về ngay trong đêm.

Chẳng mấy chốc chiếc xe Limousine đã đến trước cổng Trần gia trang. Vị quản gia khó chịu đó sau khi nhìn thấy người ngồi bên trong là Tuyết Lưu Ly thì ngay lập tức mở cổng cho cô ta vào.

Từ bé hai gia đình đã được định hôn ước nên gia đình của Tuyết Lưu Ly liền đồng ý cho phép cô ta thỉnh thoảng sẽ đến ở Trần gia trang sống và sinh hoạt như con dâu trong nhà và cũng để bồi đắp tình cảm với Hoa Vinh. Hoa Vinh lúc đầu không hề ưa Tuyết Lưu Ly vì cô ta rất ra dáng một vị tiểu thư cứ suốt ngày mèo nheo với Hoa Vinh. Nhưng vì các trưởng bối trong nhà cứ mãi đốc thúc thậm chí là o ép anh bắt anh phải tìm mọi cách chiều theo cô ta. Hoa Vinh từ đó sanh ra ý nghĩ vô cùng bực mình với Tuyết Lưu Ly.

Còn về phần Tuyết Lưu Ly do đem lòng yêu Hoa Vinh từ nhỏ nên cô ta thường xuyên đến ở Trần Gia Trang. Một năm có bốn mùa thì mùa nào cô ta cũng đến ở. Đến khi lớn lên, Hoa Vinh đã tự thân lập nghiệp và ra ở riêng. Anh cũng tỏ ý cự tuyệt không muốn Tuyết Lưu Ly đi theo cùng mình. Tuyết Lưu Ly vì quá yêu anh nhưng cũng vừa sợ anh ghét bỏ mình nên cô ta khong còn cách nào khác đành ra nước ngoài để du học.

Trong khoảng thời gian này, cứ cách hai tháng cô ta lại về Trần Gia Trang một lần nhưng không hề được gặp Hoa Vinh nữa. Bởi căn bản Hoa Vinh không muốn về nhà mình. Anh chỉ nói qua loa là bận việc. Ngay cả nơi ở của anh là biệt thự Thảo Điền anh cũng không hề tiết lộ cho Tuyết Lưu Ly biết. Nhưng Tuyết Lưu Ly cô ta là ai, Hoa Vinh không cho cô ta biết thì cô ta cũng có cách để biết. Vì thân phận của cô ta là hôn thê của Hoa Vinh nên mẹ của Hoa Vinh là Cao Ngọc Oánh đã tiết lộ cho cô ta biết chỗ ở của Hoa Vinh.

Sau đó có một lần cô ta tìm đến Thảo Điền cố ý gặp mặt Hoa Vinh nhưng bị anh thẳng thừng từ chối và còn bị Hoa Vinh cấm không cho bén mảng đến đây nữa. Từ lúc ấy đến nay đã là hai năm trôi qua.

Thời gian này khi nghe tin Hoa Vinh sắp cưới người khác, cô ta gần như trở nên phát điên liền ngay lập tức bỏ việc học đang dang dở ngay lập tức về nước. Lần này cô ta đến Trần gia trang cốt yếu để hỏi mọi việc cho rõ ràng.

Trong điện Thanh Loan, Tuyết Lưu Ly đối mặt với ba người là tộc trưởng Trần Văn Hùng cùng phụ mẫu của Hoa Vinh.

“Xin các trưởng bối cho con biết rốt cuộc là Tuyết Lưu Ly đã làm gì sai mà lại bị từ hôn đến như vậy.” - Tuyết Lưu Ly quỳ xuống than khóc rất thảm thương.

Trần Kỳ Minh nhìn Tuyết Lưu Ly lắc đầu nói.

“Con gái, ta biết con đau lòng nhưng chuyện hôn sự này này cả gia tộc Trần thị đều phản đối. Nhưng Hoa Vinh nó cứ cương quyết tổ chức hôn lễ mặc cho không hề có sự đồng ý và chủ hôn của các vị trưởng bối. Nhưng con yên tâm dù sao hôn lễ đó cũng không danh chính ngôn thuận và chúng ta sẽ không để cô ta bước vào Trần gia nửa bước.”

Mặc dù Trần Kỳ Minh đã nói như vậy nhưng Tuyết Lưu Ly vẫn khóc rấm rứt không thôi. Chung quy là cô ta thật sự không hề cam tâm. Cho dù cô ta có sự chấp thuận của gia tộc của Hoa Vinh nhưng cô ta biết Hoa Vinh từ trước đến nay không hề yêu cô ta. Nhưng Tuyết Lưu Ly vẫn luôn đinh ninh rằng cho dù Hoa Vinh có không thích cô ta thì cũng không dám trái ý các vị trưởng bối nên sau này khi kết hôn rồi cô ta tự tin sẽ dần lấy được tình cảm của Hoa Vinh.

Nhưng lần này là một cú sốc mà cô ta không thể nào ngờ tới. Phụ mẫu Hoa Vinh thấy Tuyết Lưu Ly như vậy thì vô cùng hổ thẹn nhưng không biết phải làm cách nào đành lựa lời an ủi. Ngay cả ông nội của Hoa Vinh là Trần Văn Hùng cũng hết lòng khuyên răng cô ta. Mặc dù được cả dòng họ bảo đảm nhưng trong lòng Tuyết Lưu Ly vô cùng không yên tâm. Cô biết tính tình của Hoa Vinh một khi quyết định sẽ không bao giờ thay đổi.

Đã lâu không gặp lại Hoa Vinh nhưng những ký ức về anh Tuyết Lưu Ly vẫn nhớ như in. Cô là một cô tiểu thư kiêu kỳ và xinh đẹp từ nhỏ đến lớn không thiếu những thiếu gia giàu có vây quanh cô. Nhưng Tuyết Lưu Ly chỉ mãi đuổi theo hình bóng của Hoa Vinh. Anh thì cứ mãi lạnh lùng như vậy mà từ chối cô. Nhưng Tuyết Lưu Ly đã từng sai lầm vì nghĩ rằng người lạnh lùng như anh chắc sẽ không yêu bất cứ một người con gái nào nhưng cô đã lầm, lầm rất to.

Tình yêu có thể khiến con người ta như con thiêu thân lao vào trong đống lửa, cũng có thể biến bản thân mình thành một con người khác và có những hành động khác mà có thể chính bản thân người đó cũng không nhận ra. Tuyết Lưu Ly có thể nghĩ như vậy nhưng thật ra là do bản thân cô ta thực chất chưa bao giờ hiểu được con người của Hoa Vinh.

Tuyết Lưu Ly không qua đêm ở Trần gia trang mà lái xe thẳng đến thành phố S. Nơi đó không có Hoa Vinh ở đó thì cô có ở lại cũng chẳng có ý nghĩa gì. Tuyết Lưu Ly biết địa chỉ biệt thự Thảo Điền mà Hoa Vinh ở. Lúc cô ta vừa đến trời cũng đã nhá nhem tối. Quản gia thấy ngoài cổng có người lạ liền ra nghe ngóng. Nhưng Tuyết Lưu Ly vô cùng hống hách ra lệnh cho ông ta phải ngay lập tức mở cổng cho cô ta vào. Quản gia biết cô ta là hôn thê mà gia tộc Hoa Vinh đã định hôn ước, mặc khác cô ta đã từng đến đây rồi nên quản gia bất ngờ cảm thấy bối rối không biết phải làm sao.

Nhưng thật may mắn vì lúc này Lý Tử Thất không có ở đây. Cô đã cùng Hoa Vinh đi thử đồ cưới cho cả hai. Trong lúc đang chờ Lý Tử Thất thay váy cưới, điện thoại của Hoa Vinh đổ chuông.

Đầu dây bên kia là giọng của Quản gia biệt thự Thảo Điền.

“Cậu chủ, cô Tuyết Lưu Ly đã về đang ở Thảo Điền muốn gặp cậu ngay lập tức.”

Hoa Vinh nghe vậy liền có chút không vui. Tình huống này anh chưa từng tiên liệu đến. Mặc dù vậy nhưng anh vẫn quyết định gặp mặt để kết thúc với cô ta một lần. Hoa Vinh quay sang gọi Lý Tử Thất.

“Em cứ thử vài mẫu nữa nhé. Anh có chút chuyện sẽ sớm quay lại.”

Lý Tử Thất không nghi ngờ gì cả liền mỉm cười gật đầu. Sau đó cô quay sang tiếp tục chọn váy cưới.

Chừng nười lăm phút sau, Hoa Vinh đã về tới Thảo Điền. Tuyết Lưu Ly nghe tiếng xe của Hoa Vinh liền nhanh chóng chạy ra sân đón.

“Cuối cùng anh cũng về rồi.” -Tuyết Lưu Ly thấy Hoa Vinh xuống xe liền chạy tới ôm chầm lấy anh.

Hoa Vinh cảm giác vô cùng khó chịu liền nhẹ nhàng đẩy cô ta ra. Tuyết Lưu Ly thấy Hoa Vinh hành xử như vậy thì vô cùng ngỡ ngàng.

“Sao anh lại đối xử với em như vậy?”

Hoa Vinh nhắm mắt lại không trả lời mặc cho cô ta chất vấn.

“Anh vì cô ta mà ngang nhiên dám hủy hôn với em sao?” -Tuyết Lưu Ly vừa nói vừa lấy tay đánh vào ngực của Hoa Vinh như trách móc.

“Em bình tĩnh. Thật ra hôn ước giữa anh và em thật sự không phải dựa trên tình yêu thật sự, anh không muốn làm khổ em. Bây giờ anh đã tìm được người anh yêu sau này em cũng sẽ giống như anh tìm được người tâm đầu ý hợp. Chỉ có điều người ấy sẽ không phải là anh vì bây giờ anh bận lấy cô ấy rồi.” -Hoa Vinh cố gắng kiên nhẫn lựa lời cốt sao để Tuyết Lưu Ly có thể hiểu và thông cảm.

Nhưng Tuyết Lưu Ly lắc đầu cương quyết.

“Nhưng em thật lòng yêu anh mà. Hôn ước này vẫn có tình yêu mà đúng không?”

“Nhưng đó chỉ là tình yêu một phía mà thôi. Em mau tỉnh lại đi.” -Hoa Vinh nhấn mạnh.

Chapter
1 Chương 1: Bắt gian
2 Chương 2: Tên lạ mặt trong nhà
3 Chương 3: Kẻ ở nhờ ngang ngược
4 Chương 4: Sống chung
5 Chương 5: Mờ ám
6 Chương 6: Bị bắt cóc
7 Chương 7: Theo hắn trở về
8 Chương 8: Ở lại biệt thự của hắn
9 Chương 9: Tập bắn súng
10 Chương 10: Manh mối
11 Chương 11: Tổng giám đốc Trần Thị
12 Chương 12: Bị ốm
13 Chương 13: Hóa ra cô bị lừa
14 Chương 14: Bỏ trốn
15 Chương 15: Khu rừng bí ẩn
16 Chương 16: Lo cho cô sao
17 Chương 17: Cô cứ nghĩ anh là người tốt
18 Chương 18: Suy nghĩ lại
19 Chương 19: Gật đầu
20 Chương 20: Yên bình ở một chỗ
21 Chương 21: Quên hẹn
22 Chương 22: Tức giận
23 Chương 23: Thương cảm
24 Chương 24: Chăm sóc người ốm
25 Chương 25: Một chút cảm động
26 Chương 26: Phí ăn ở
27 Chương 27: Thời cơ đến
28 Chương 28: Thành công rồi!
29 Chương 29: Chạy nhanh
30 Chương 30: Cưỡng ép đưa đi
31 Chương 31: Ra điều kiện
32 Chương 32: Hoa Vinh đến rồi
33 Chương 33: Không vừa mắt
34 Chương 34: Người bệnh
35 Chương 35: Cổ vũ
36 Chương 36: Giận dỗi
37 Chương 37: Tính toán
38 Chương 38: Ép người quá đáng
39 Chương 39: Thách thức
40 Chương 40: Nghi ngờ
41 Chương 41: Đào tẩu
42 Chương 42: Phi cơ
43 Chương 43: Con mèo hoang
44 Chương 44: Rượt đuổi
45 Chương 45: Chống trả
46 Chương 46: Uy hiếp
47 Chương 47: Quyết tâm
48 Chương 48: Cứu mỹ nhân
49 Chương 49: Thoát nạn
50 Chương 50: Có ý gì?
51 Chương 51: Dọn đến đây ở đi
52 Chương 52: Không có lựa chọn nào
53 Chương 53: Đi cùng mấy người
54 Chương 54: Tò mò
55 Chương 55: Vì tôi sao?
56 Chương 56: Tam giác vàng
57 Chương 57: Lần đầu tiên làm quân sư
58 Chương 58: Cao ốc
59 Chương 59: Tiên đoán như thần
60 Chương 60: Đấu súng
61 Chương 61: Kẻ phản bội lại bị phản bội
62 Chương 62: Già mồm
63 Chương 63: Người xưa muốn quay lại
64 Chương 64: Hết duyên
65 Chương 65: Không cam tâm
66 Chương 66: Trên vạn người
67 Chương 67: Lại bị bắt cóc
68 Chương 68: Mù quáng
69 Chương 69: Bộ mặt thật của người yêu cũ
70 Chương 70: Nói gì?
71 Chương 71: Truy tìm
72 Chương 72: Bốc hơi mất
73 Chương 73: Cuộc chiến khó tránh
74 Chương 74: Không ngờ
75 Chương 75: Bất phân thắng bại
76 Chương 76: Tiểu Thất!
77 Chương 77: Đánh cược
78 Chương 78: Điên cuồng
79 Chương 79: Trúng đạn
80 Chương 80: Chờ đợi
81 Chương 81: Hiến máu
82 Chương 82: Nhìn một chút
83 Chương 83: Cuộc nói chuyện giữa hai người đàn ông
84 Chương 84: Tỉnh lại
85 Chương 85: Bỏ cuộc
86 Chương 86: Vì em sao?
87 Chương 87: Tình cảm thắm thiết
88 Chương 88: Dịu dàng
89 Chương 89: Lòng dạ của Chương Tử Di
90 Chương 90: Tàn ác
91 Chương 91: Xúi giục
92 Chương 92: Mưu mô
93 Chương 93: Hoa Thị
94 Chương 94: Không dễ xơi
95 Chương 95: Kỳ lạ
96 Chương 96: Cảm ơn
97 Chương 97: Hung thủ là…
98 Chương 98: Kế hoạch báo thù
99 Chương 99: Định đoạt
100 Chương 100: Cảnh thu ở biệt thự Tường Vi
101 Chương 101: Đính ước
102 Chương 102: Ra mắt
103 Chương 103: Hôn ước
104 Chương 104: Thân phận thật sự của Hoa Vinh
105 Chương 105: Gia pháp
106 Chương 106: Điều kiện
107 Chương 107: Rời đi
108 Chương 108: Tỉnh lại
109 Chương 109: Đính hôn
110 Chương 110: Hôn thê Tuyết Lưu Ly trở về
111 Chương 111: Thù hận
112 Chương 112: Ám hại
113 Chương 113: Thoát hiểm
114 Chương 114: Trở về
115 Chương 115: Đe dọa
116 Chương 116: Rời đi
117 Chương 117: Sự thật phơi bày
118 Chương 118: Đối chất
119 Chương 119: Sự mong cầu
120 Chương 120: Đau khổ
121 Chương 121: Tiết lộ
122 Chương 122: Tương ngộ
123 Chương 123: Cầu hôn
124 Chương 124: Trở về
125 Chương 125: Tập kích
126 Chương 126: Đối đầu
127 Chương 127: Trận chiến cuối cùng
128 Chương 128: Trọng thương
129 Chương 129: Tình cảm sâu đậm
130 Chương 130: Sự đồng cảm
131 Chương 131: Có hỷ
132 Chương 132: Tỉnh lại
133 Chương 133: Nước mắt
134 Chương 134: Cô gái ngốc
135 Chương 135: Viên mãn
Chapter

Updated 135 Episodes

1
Chương 1: Bắt gian
2
Chương 2: Tên lạ mặt trong nhà
3
Chương 3: Kẻ ở nhờ ngang ngược
4
Chương 4: Sống chung
5
Chương 5: Mờ ám
6
Chương 6: Bị bắt cóc
7
Chương 7: Theo hắn trở về
8
Chương 8: Ở lại biệt thự của hắn
9
Chương 9: Tập bắn súng
10
Chương 10: Manh mối
11
Chương 11: Tổng giám đốc Trần Thị
12
Chương 12: Bị ốm
13
Chương 13: Hóa ra cô bị lừa
14
Chương 14: Bỏ trốn
15
Chương 15: Khu rừng bí ẩn
16
Chương 16: Lo cho cô sao
17
Chương 17: Cô cứ nghĩ anh là người tốt
18
Chương 18: Suy nghĩ lại
19
Chương 19: Gật đầu
20
Chương 20: Yên bình ở một chỗ
21
Chương 21: Quên hẹn
22
Chương 22: Tức giận
23
Chương 23: Thương cảm
24
Chương 24: Chăm sóc người ốm
25
Chương 25: Một chút cảm động
26
Chương 26: Phí ăn ở
27
Chương 27: Thời cơ đến
28
Chương 28: Thành công rồi!
29
Chương 29: Chạy nhanh
30
Chương 30: Cưỡng ép đưa đi
31
Chương 31: Ra điều kiện
32
Chương 32: Hoa Vinh đến rồi
33
Chương 33: Không vừa mắt
34
Chương 34: Người bệnh
35
Chương 35: Cổ vũ
36
Chương 36: Giận dỗi
37
Chương 37: Tính toán
38
Chương 38: Ép người quá đáng
39
Chương 39: Thách thức
40
Chương 40: Nghi ngờ
41
Chương 41: Đào tẩu
42
Chương 42: Phi cơ
43
Chương 43: Con mèo hoang
44
Chương 44: Rượt đuổi
45
Chương 45: Chống trả
46
Chương 46: Uy hiếp
47
Chương 47: Quyết tâm
48
Chương 48: Cứu mỹ nhân
49
Chương 49: Thoát nạn
50
Chương 50: Có ý gì?
51
Chương 51: Dọn đến đây ở đi
52
Chương 52: Không có lựa chọn nào
53
Chương 53: Đi cùng mấy người
54
Chương 54: Tò mò
55
Chương 55: Vì tôi sao?
56
Chương 56: Tam giác vàng
57
Chương 57: Lần đầu tiên làm quân sư
58
Chương 58: Cao ốc
59
Chương 59: Tiên đoán như thần
60
Chương 60: Đấu súng
61
Chương 61: Kẻ phản bội lại bị phản bội
62
Chương 62: Già mồm
63
Chương 63: Người xưa muốn quay lại
64
Chương 64: Hết duyên
65
Chương 65: Không cam tâm
66
Chương 66: Trên vạn người
67
Chương 67: Lại bị bắt cóc
68
Chương 68: Mù quáng
69
Chương 69: Bộ mặt thật của người yêu cũ
70
Chương 70: Nói gì?
71
Chương 71: Truy tìm
72
Chương 72: Bốc hơi mất
73
Chương 73: Cuộc chiến khó tránh
74
Chương 74: Không ngờ
75
Chương 75: Bất phân thắng bại
76
Chương 76: Tiểu Thất!
77
Chương 77: Đánh cược
78
Chương 78: Điên cuồng
79
Chương 79: Trúng đạn
80
Chương 80: Chờ đợi
81
Chương 81: Hiến máu
82
Chương 82: Nhìn một chút
83
Chương 83: Cuộc nói chuyện giữa hai người đàn ông
84
Chương 84: Tỉnh lại
85
Chương 85: Bỏ cuộc
86
Chương 86: Vì em sao?
87
Chương 87: Tình cảm thắm thiết
88
Chương 88: Dịu dàng
89
Chương 89: Lòng dạ của Chương Tử Di
90
Chương 90: Tàn ác
91
Chương 91: Xúi giục
92
Chương 92: Mưu mô
93
Chương 93: Hoa Thị
94
Chương 94: Không dễ xơi
95
Chương 95: Kỳ lạ
96
Chương 96: Cảm ơn
97
Chương 97: Hung thủ là…
98
Chương 98: Kế hoạch báo thù
99
Chương 99: Định đoạt
100
Chương 100: Cảnh thu ở biệt thự Tường Vi
101
Chương 101: Đính ước
102
Chương 102: Ra mắt
103
Chương 103: Hôn ước
104
Chương 104: Thân phận thật sự của Hoa Vinh
105
Chương 105: Gia pháp
106
Chương 106: Điều kiện
107
Chương 107: Rời đi
108
Chương 108: Tỉnh lại
109
Chương 109: Đính hôn
110
Chương 110: Hôn thê Tuyết Lưu Ly trở về
111
Chương 111: Thù hận
112
Chương 112: Ám hại
113
Chương 113: Thoát hiểm
114
Chương 114: Trở về
115
Chương 115: Đe dọa
116
Chương 116: Rời đi
117
Chương 117: Sự thật phơi bày
118
Chương 118: Đối chất
119
Chương 119: Sự mong cầu
120
Chương 120: Đau khổ
121
Chương 121: Tiết lộ
122
Chương 122: Tương ngộ
123
Chương 123: Cầu hôn
124
Chương 124: Trở về
125
Chương 125: Tập kích
126
Chương 126: Đối đầu
127
Chương 127: Trận chiến cuối cùng
128
Chương 128: Trọng thương
129
Chương 129: Tình cảm sâu đậm
130
Chương 130: Sự đồng cảm
131
Chương 131: Có hỷ
132
Chương 132: Tỉnh lại
133
Chương 133: Nước mắt
134
Chương 134: Cô gái ngốc
135
Chương 135: Viên mãn
footer(); ?>