Chương 40: 40: Xin Lỗi

Điều này khiến Lăng Nghị đang nghĩ đến trận pháp tu luyện không khỏi liếc nhìn cô ấy một cái.
Nếu chỉ xét về ngoại hình, cô gái này chắc chắn là người đứng đầu trong nhóm người này, so với Tê Thi Vận, thậm chí cô ấy cũng không kém cạnh chút nào.
Chỉ là trên người cô ấy càng có khí chất hào sảng và hơi thở thanh xuân hơn, còn Tê Thi Vận thì nữ tính hơn một chút, có thể nói mỗi người mỗi vẻ.
Nhưng Lăng Nghị cũng chỉ liếc nhìn một cái, sau đó thu hồi ánh mắt, tiếp tục suy nghĩ bố trí trận pháp.
Tình huống này cũng không hề làm giảm đi sự hứng thú của mọi người, sau khi vào phòng riêng, tất cả mọi người bắt đầu buông thả, ai hát thì hát, ai uống rượu thì uống rượu, ai quơ tay múa chân thì quơ, rất sôi động.
Mặc dù Lăng Nghị rất không thích bọn họ, nhưng khi nhìn thấy cảnh tượng này, anh không khỏi khế cảm thán: “Đây là thanh xuân, tuổi trẻ thật tốt”.
“Tôi thấy anh cũng chỉ mới ngoài hai mươi tuổi thôi, tại sao lại có cảm giác như vậy?”
Cô gái mặc áo gió không biết từ lúc nào ngồi xuống bên cạnh Lăng Nghị, đưa cho anh một ly rượu: “Xin chào, tôi tên là Bùi Nam Tình”.
“Xin chào, Lăng Nghị”.

Nếu là người bình thường, chắc chắn Lăng Nghị sẽ không đáp lại, nhưng ngay từ đầu, cô ấy đã không phân biệt đối xử với anh, điều này đáng để Lăng Nghị nói cho cô ấy biết tên của mình.
Nhưng đối với ly rượu mà cô ấy đưa tới, thì Lăng Nghị vẫn lắc đầu: “Xin lỗi, tôi không uống rượu”.
“Anh còn chưa trả lời câu hỏi đầu tiên của tôi”.

Bùi Nam Tình hỏi.
Lăng Nghị cười khổ nói: “Nhìn từ bên ngoài thì có vẻ chỉ mới hai mươi tuổi, nhưng tuổi tâm lý thì có thể hơn 100.000 tuổi.

Hơn nữa, tôi đã kết hôn, con gái tôi đã có thể tự đi mua nước tương được rồi”.
Bùi Nam Tình nghe vậy thì ngẩn ra, vốn tưởng rằng Lăng Nghị sẽ giả vờ nghiêm túc, nhưng không ngờ câu trả lời của anh không hề che giấu sự thật rằng anh đã kết hôn và có con, điều này vượt xa dự đoán của cô ấy.
Bên kia phòng riêng, Chu Ấu Vi luôn dán mắt vào người thanh niên đeo kính gọng vàng, đặc biệt là sau khi uống vài ly rượu, thì cô ta muốn nhét luôn cả người mình vào người cậu †a.
Có vẻ như Chu Ấu Vi đến Giang Châu chính là vì tên thanh niên đeo kính gọng vàng này.
Chẳng trách, nếu không phải vì tình yêu, ai lại sẵn sàng đi một quãng đường xa xôi đến thành phố khác để đón sinh nhật thứ 18 của mình?.

Ngôn Tình Sủng
Lăng Nghị suy đoán, có lẽ Chu Ấu Vi tới đây là có ý hiến thân.

Đáng tiếc, Lăng Nghị có thể thấy rõ ràng, tên thanh niên đeo kính gọng vàng kia căn bản không hề quan tâm tới Chu Ấu Vi mà luôn nhìn chằm chằm vào Bùi Nam Tình.
Lúc này, tên thanh niên đeo kính gọng vàng nhìn thấy Bùi Nam Tình đang trò chuyện sôi nổi với Lăng Nghị, lập tức kéo Chu Ấu Vi đứng dậy, cầm ly rượu đi về phía Lăng Nghị.
Khi những người khác nhìn thấy người tên thanh niên đeo kính gọng vàng đứng lên, họ cũng đứng dậy và cầm ly rượu trên tay đi theo đến đây.
Lăng Nghị nhìn thấy tên thanh niên đeo kính gọng vàng đứng dậy, liền biết mình không thể làm người vô hình được nữa, vì vậy anh liền nói với Bùi Nam Tình: “Cô có thể đứng dậy được rồi”.
Ban đầu Bùi Nam Tình không hiểu ý anh là gì, mãi đến khi cô ấy nhìn thấy đám người Chu Ấu Vi đi về phía này, cô ấy mới chợt hiểu ra.

Cô ấy khẽ cau mày, vẻ mặt xin lỗi nói với Lăng Nghị: “Xin lỗi đã gây phiền toái cho anh”.

Nói xong, cô ấy đứng dậy, định dẫn đám người Chu Ấu Vi sang một bên khác.

“Không có gì, lúc nãy ở cửa quán bar tôi còn nợ cô một lời cảm ơn”.

Lăng Nghị nói nhỏ với bóng lưng của cô ấy, âm lượng được điều chỉnh vừa phải, chỉ có Bùi Nam Tình nghe được.

Bùi Nam Thình “đánh chặn” thất bại, đám người Chu Ấu Vi đi thẳng tới trước mặt Lăng Nghị.

Tên thanh niên đeo kính gọng vàng cầm ly rượu, bình tĩnh lại nói: “Ấu Vi, dù sao thì anh ta cũng là người mà cậu mang đến đây, không giới thiệu với chúng tôi thì không phải là không ổn lắm sao?”
Sắc mặt Chu Ấu Vi đỏ hồng, vẻ mặt khinh thường xua tay nói: “Không có gì để giới thiệu, anh ta tên Lăng Nghị, chồng của chị họ tớ, ngoại trừ vẻ ngoài đẹp trai, thì không có tiền cũng không có việc làm, chỉ là một tên đàn ông ăn bám”.

Nghe vậy, tên thanh niên đeo kính gọng vàng cười lạnh nói: “Có qua mà không có lại là không lịch sự, chúng ta nên giới thiệu bản thân với anh ta để anh ta hiểu được khoảng cách rất lớn giữa anh ta và chúng ta, thế nào?”.

Chapter
1 Chương 1: 1: Nghịch Thế Trùng Tu
2 Chương 2: 2: Tuyết Hi Đừng Sợ Cha Ở Đây!
3 Chương 3: 3: Nếu Có Đời Sau Đánh Chết Cũng Sẽ Không Gả Cho Lăng Nghị!
4 Chương 4: 4: Còn Sớm Không Vội
5 Chương 5: 5: Đề Nghị Không Tồi Có Điều Anh Không Xứng
6 Chương 6: 6: Nếu Như Cháu Là Thằng Đàn Ông Thì Phải Gánh Được Cái Nhà Này
7 Chương 7: 7: Nếu Như Cháu Là Thằng Đàn Ông Thì Phải Gánh Được Cái Nhà Này
8 Chương 8: 8: Anh Lấy Tiền Ở Đâu
9 Chương 9: 9: Cỏ Râu Rồng!
10 Chương 10: 10: Vậy Tôi Có Thể Đi Ra Khỏi Bách Hạnh Lâm Không
11 Chương 11: 11: Tuyết Rơi Dày Khắp Mọi Nơi
12 Chương 12: 12: Lăng Nghị Thở Dài Một Tiếng
13 Chương 13: 13: Lẽ Nào Cha Mẹ Cô Cử Người Tới Bảo Vệ Cô Ư
14 Chương 14: 14: Anh Nói Ông Cụ Vừa Rồi Là Ông Càn
15 Chương 15: 15: Anh Định Làm Gì
16 Chương 16: 16: Xung Quanh Không Có Ai
17 Chương 17: 17: Để Nó Lăn Vào!
18 Chương 18: 18: Cô Chủ Yên Tâm
19 Chương 19: 19: Có Điều Gì Muốn Nói Thì Cứ Nói Đi
20 Chương 20: 20: Cháu Làm Gì Vậy
21 Chương 21: C21: Tiên đế là gì
22 Chương 22: 22: Em Yên Tâm
23 Chương 23: 23: Ai Vậy
24 Chương 24: 24: Anh Chắc Chứ
25 Chương 25: 25: Đương Nhiên Là Chắc Chắn Rồi
26 Chương 26: 26: Điều Này Sao Có Thể
27 Chương 27: 27: Anh Ấy Ra Ngoài
28 Chương 28: 28: Được Thôi
29 Chương 29: 29: Thế Nào
30 Chương 30: 30: Mình Có Thể Về Nhà
31 Chương 31: 31: Nghe Bọn Họ Nói Như Vậy
32 Chương 32: 32: Hay Là Để Anh Dọn Nhà Giúp Em
33 Chương 33: 33: Phải Biết
34 Chương 34: 34: Bệnh Viện Quốc Tế Tân Hoàng
35 Chương 35: 35: Xem Ra Lời Đồn Là Thật
36 Chương 36: 36: Ông Trời Tác Hợp Cho Cũng Có Thể Ly Hôn
37 Chương 37: 37: Xin Chào
38 Chương 38: 38: Chu Ấu Vĩ
39 Chương 39: 39: Chu Ấu Vi
40 Chương 40: 40: Xin Lỗi
41 Chương 41: 41: Mười Mấy Người
42 Chương 42: 42: Vậy Cho Nên
43 Chương 43: 43: Biết Bọn Chúng Ở Trong Phòng Riêng Nào Không
44 Chương 44: 44: Còn Chuyện Uống Rượu Tán Gẫu
45 Chương 45: 45: Sao Còn Đứng Đó
46 Chương 46: 46: Cho Đến Khi Chu Ấu Vi Gọi Tên Lăng Nghị
47 Chương 47: 47: Chuyện Gì Đang Xảy Ra Vậy!
48 Chương 48: 48: Tại Sao Lại Phải Ngăn Cản
49 Chương 49: 49: Hiện Tại Ở Trong Lòng Cô Ta
50 Chương 50: 50: Hóa Ra Những Gì
51 Chương 51: 51: Chỉ Trong Chốc Lát
52 Chương 52: 52: Chỉ Tạm Thời Thôi
53 Chương 53: 53: Lăng Nghị Cảm Thán Một Tiếng
54 Chương 54: 54: Không Tìm Thấy Cỏ Râu Rồng Sao
55 Chương 55: 55: Bát Đoạn Cẩm Sao
56 Chương 56: 56: Vết Thương Chí Mạng Này Là Vết Thương Nhẹ Sao
57 Chương 57: 57: Chỉ Là Chuyện Nhỏ
58 Chương 58: 58: Tôi Có Một Thứ Muốn Mời Anh Xem
59 Chương 59: 59: Không Có Người Mua Sao
60 Chương 60: 60: Trên Đời Này Nợ Ân Tình Là Thứ Khó Trả Nhất
61 Chương 61: 61: Trận Đấu Ngày Hôm Nay Sẽ Thắng Chắc
62 Chương 62: 62: Chuyện Nhỏ
63 Chương 63: 63: Tới Rồi
64 Chương 64: 64: Chuyện Nhỏ
65 Chương 65: 65: Có Gì Mà Buồn Cười
66 Chương 66: 66: Trả Lại Tiền Đây
67 Chương 67: 67: Có Duyên Sẽ Gặp Lại Vô Duyên Thì Có Muốn Cũng Không Được
68 Chương 68: 68: Chắc Chắn Có Vấn Đề Gì Đó Ở Đây
69 Chương 69: 69: Còn Tệ Hơn Nữa Kìa
70 Chương 70: 70: Nghe Vậy
71 Chương 71: C71: Không có gì thú vị
72 Chương 72: C72: Tại sao lại thế này
73 Chương 73: C73: Sau đó anh khởi động trận pháp rồi để đó
74 Chương 74: C74: Không có
75 Chương 75: C75: Kết quả là cô đã bận đến tận nửa đêm
76 Chương 76: C76: Chị dâu
77 Chương 77: C77: Đúng thật
78 Chương 78: C78: Lúc này
79 Chương 79: C79: Con gái của tôi vẫn đang ở trong nhà
80 Chương 80: C80: Con đi3m thối
81 Chương 81: C81: Ai đang nói đấy
82 Chương 82: C82: Sau một tràng tiếng
Chapter

Updated 82 Episodes

1
Chương 1: 1: Nghịch Thế Trùng Tu
2
Chương 2: 2: Tuyết Hi Đừng Sợ Cha Ở Đây!
3
Chương 3: 3: Nếu Có Đời Sau Đánh Chết Cũng Sẽ Không Gả Cho Lăng Nghị!
4
Chương 4: 4: Còn Sớm Không Vội
5
Chương 5: 5: Đề Nghị Không Tồi Có Điều Anh Không Xứng
6
Chương 6: 6: Nếu Như Cháu Là Thằng Đàn Ông Thì Phải Gánh Được Cái Nhà Này
7
Chương 7: 7: Nếu Như Cháu Là Thằng Đàn Ông Thì Phải Gánh Được Cái Nhà Này
8
Chương 8: 8: Anh Lấy Tiền Ở Đâu
9
Chương 9: 9: Cỏ Râu Rồng!
10
Chương 10: 10: Vậy Tôi Có Thể Đi Ra Khỏi Bách Hạnh Lâm Không
11
Chương 11: 11: Tuyết Rơi Dày Khắp Mọi Nơi
12
Chương 12: 12: Lăng Nghị Thở Dài Một Tiếng
13
Chương 13: 13: Lẽ Nào Cha Mẹ Cô Cử Người Tới Bảo Vệ Cô Ư
14
Chương 14: 14: Anh Nói Ông Cụ Vừa Rồi Là Ông Càn
15
Chương 15: 15: Anh Định Làm Gì
16
Chương 16: 16: Xung Quanh Không Có Ai
17
Chương 17: 17: Để Nó Lăn Vào!
18
Chương 18: 18: Cô Chủ Yên Tâm
19
Chương 19: 19: Có Điều Gì Muốn Nói Thì Cứ Nói Đi
20
Chương 20: 20: Cháu Làm Gì Vậy
21
Chương 21: C21: Tiên đế là gì
22
Chương 22: 22: Em Yên Tâm
23
Chương 23: 23: Ai Vậy
24
Chương 24: 24: Anh Chắc Chứ
25
Chương 25: 25: Đương Nhiên Là Chắc Chắn Rồi
26
Chương 26: 26: Điều Này Sao Có Thể
27
Chương 27: 27: Anh Ấy Ra Ngoài
28
Chương 28: 28: Được Thôi
29
Chương 29: 29: Thế Nào
30
Chương 30: 30: Mình Có Thể Về Nhà
31
Chương 31: 31: Nghe Bọn Họ Nói Như Vậy
32
Chương 32: 32: Hay Là Để Anh Dọn Nhà Giúp Em
33
Chương 33: 33: Phải Biết
34
Chương 34: 34: Bệnh Viện Quốc Tế Tân Hoàng
35
Chương 35: 35: Xem Ra Lời Đồn Là Thật
36
Chương 36: 36: Ông Trời Tác Hợp Cho Cũng Có Thể Ly Hôn
37
Chương 37: 37: Xin Chào
38
Chương 38: 38: Chu Ấu Vĩ
39
Chương 39: 39: Chu Ấu Vi
40
Chương 40: 40: Xin Lỗi
41
Chương 41: 41: Mười Mấy Người
42
Chương 42: 42: Vậy Cho Nên
43
Chương 43: 43: Biết Bọn Chúng Ở Trong Phòng Riêng Nào Không
44
Chương 44: 44: Còn Chuyện Uống Rượu Tán Gẫu
45
Chương 45: 45: Sao Còn Đứng Đó
46
Chương 46: 46: Cho Đến Khi Chu Ấu Vi Gọi Tên Lăng Nghị
47
Chương 47: 47: Chuyện Gì Đang Xảy Ra Vậy!
48
Chương 48: 48: Tại Sao Lại Phải Ngăn Cản
49
Chương 49: 49: Hiện Tại Ở Trong Lòng Cô Ta
50
Chương 50: 50: Hóa Ra Những Gì
51
Chương 51: 51: Chỉ Trong Chốc Lát
52
Chương 52: 52: Chỉ Tạm Thời Thôi
53
Chương 53: 53: Lăng Nghị Cảm Thán Một Tiếng
54
Chương 54: 54: Không Tìm Thấy Cỏ Râu Rồng Sao
55
Chương 55: 55: Bát Đoạn Cẩm Sao
56
Chương 56: 56: Vết Thương Chí Mạng Này Là Vết Thương Nhẹ Sao
57
Chương 57: 57: Chỉ Là Chuyện Nhỏ
58
Chương 58: 58: Tôi Có Một Thứ Muốn Mời Anh Xem
59
Chương 59: 59: Không Có Người Mua Sao
60
Chương 60: 60: Trên Đời Này Nợ Ân Tình Là Thứ Khó Trả Nhất
61
Chương 61: 61: Trận Đấu Ngày Hôm Nay Sẽ Thắng Chắc
62
Chương 62: 62: Chuyện Nhỏ
63
Chương 63: 63: Tới Rồi
64
Chương 64: 64: Chuyện Nhỏ
65
Chương 65: 65: Có Gì Mà Buồn Cười
66
Chương 66: 66: Trả Lại Tiền Đây
67
Chương 67: 67: Có Duyên Sẽ Gặp Lại Vô Duyên Thì Có Muốn Cũng Không Được
68
Chương 68: 68: Chắc Chắn Có Vấn Đề Gì Đó Ở Đây
69
Chương 69: 69: Còn Tệ Hơn Nữa Kìa
70
Chương 70: 70: Nghe Vậy
71
Chương 71: C71: Không có gì thú vị
72
Chương 72: C72: Tại sao lại thế này
73
Chương 73: C73: Sau đó anh khởi động trận pháp rồi để đó
74
Chương 74: C74: Không có
75
Chương 75: C75: Kết quả là cô đã bận đến tận nửa đêm
76
Chương 76: C76: Chị dâu
77
Chương 77: C77: Đúng thật
78
Chương 78: C78: Lúc này
79
Chương 79: C79: Con gái của tôi vẫn đang ở trong nhà
80
Chương 80: C80: Con đi3m thối
81
Chương 81: C81: Ai đang nói đấy
82
Chương 82: C82: Sau một tràng tiếng
footer(); ?>