Chương 46: 46: Cho Đến Khi Chu Ấu Vi Gọi Tên Lăng Nghị

Giữa việc bảo toàn tài sản của gia đình và bảo vệ bạn bè, cậu ta đã chọn cái trước.
Nhìn thấy Khương Bác Văn làm như vậy, Dụ Dương cũng lập tức vươn tay kéo tay Tôn Di đẩy ra, hơn nữa còn lùi một bước về phía sau, giữ khoảng cách nhất định với cô ta.
“.”.

Chu Ấu Vi thật sự không thể tin vào mắt mình, người hất tay cô ta ra không phải đám côn đồ đó, mà là Khương Bác Văn, người mà cô ta yêu say đắm!
Cô ta kinh ngạc và tuyệt vọng nhìn Khương Bác Văn, trong lòng đã hết hy vọng!
Tôn Di cũng không khá hơn là mấy, trên mặt tràn đầy vẻ khó tin: “Dụ Dương, em là người phụ nữ của anh! Anh cứ trơ mắt đứng nhìn em bị người đàn ông khác bắt đi sao?”
Dụ Dương đỏ bừng mặt trước câu hỏi của Tôn Di, nhưng ngay sau đó cậu ta đã ngẩng đầu lên, nhìn Tôn Di và nói: “Tôn Di, chúng ta không thể xúc phạm đến anh Báo, hãy nghĩ đến gia đình của em và tương lai của chúng ta, em hãy chịu thiệt một chút, đi theo anh Báo đi.

Em đừng lo lắng, cho dù tối nay em bị...anh cũng sẽ không ghét em, anh vẫn sẽ cưới em”.
“Dụ Dương, mẹ nó, anh có còn là đàn ông hay không vậy? Những lời như vậy mà anh cũng nói ra được sao?”, Tôn Di bật khóc, giơ tay tát Dụ Dương một cái.
Dụ Dương không nói gì, chỉ nắm chặt nắm tay, cảm thấy vô cùng nhục nhã.
Nhưng cậu ta không dám phản kháng, bởi vì cậu ta biết rất rõ anh Báo là ngọn núi lớn mà cậu ta không thể lay chuyển được!
Lúc này Khương Bác Văn cũng khuyên nhủ Chu Ấu Vi: “Chuyện đêm nay chúng tôi sẽ coi như chưa bao giờ xảy ra, cô cũng không muốn bố tôi phải rời khỏi Giang Châu đúng không?”
Chu Ấu Vi kinh hãi lắc đầu, không thể tin được Khương Bác Văn sẽ nói ra những lời như vậy.
Trần Báo thấy vậy không khỏi cười lạnh: “Mấy thằng nhãi, các cậu thật sự là cùng một loại người giống bố mình, vì lợi ích của chính mình, có thể phản bội bất cứ ai! Tốt lắm, có triển vọng!”
Nói xong, Trần Báo vung tay lên: “Mang đi!”
Chu Ấu Vi và Tôn Di hoàn toàn tuyệt vọng, cam chịu số phận tùy ý để bọn côn đồ kéo chính mình ra ngoài.
Nhưng đúng lúc này, một thanh âm từ phía sau truyền đến: “Trần Báo, cậu càng ngày càng có khả năng đó, ngay cả em họ của vợ tôi mà cũng dám bắt?”
Trong lòng Chu Ấu Vi và Tôn Di đều vui mừng khi thấy có người đứng ra bảo vệ mình.
Nhưng khi bọn họ nghe được giọng nói đó là của Lăng Nghị, lòng bọn họ lại chìm xuống đáy.
Chu Ấu Vi thậm chí còn mắng: “Lăng Nghị, đừng nhúng tay vào việc của người khác, nhà anh vốn đã nghèo rồi, đừng vô cớ phải chịu một trận đòn, còn phải tốn tiền đi bệnh viện”.
Những người còn lại cũng thầm chửi rủa trong lòng, ngay cả Khương Bác Văn ra mặt cũng vô ích, một kẻ vô dụng nghèo nàn như anh còn đứng lên ra vẻ để làm gì?
Đến lúc đó chọc giận anh Báo, chúng tôi đều phải chịu khổ theol
“Ngu xuẩn, nếu anh muốn chết thì đừng làm liên lụy đến chúng tôi!"”, Khương Bác Văn Lên Trì mắng trước.

“Anh Báo, chúng tôi không quen anh ta, vừa rồi chúng tôi mới gặp anh ta lần đầu tiên”.

Dụ Dương lập tức giải thích.
Khi những người khác thấy vậy, họ đều nhanh chóng vạch rõ quan hệ với Lăng Nghị.
Chỉ có Bùi Nam Tinh từ đầu đến cuối vẫn im lặng.
Tuy nhiên, Trần Báo căn bản không chú ý đến những gì họ đang nói, bởi vì ngay khi nghe Lăng Nghị lên tiếng, sắc mặt của anh ta đã thay đổi.

Giọng nói này quá quen thuộc với anh ta, đặc biệt là chuyện xảy ra trong đêm tuyết rơi đó, đến bây giờ anh ta vẫn còn nhớ rõ như in.

Không phải anh ta không nghĩ đến việc đến gặp ông Càn để giúp anh ta thu hồi bốn triệu tệ kia, nhưng sau khi ông Càn nghe được chuyện này, ông ta chỉ nói với anh ta hai câu: “Sau này gặp lại Lăng Nghị, hãy coi anh ta như ông nội mà kính trọng! Nếu có một chút sai lầm nào, ông đây sẽ lột da cậu!”
Từ đó trở đi, anh ta không còn oán hận Lăng Nghị nữa, chỉ còn lại nỗi sợ hãi sâu sắc.

Vì vậy, khi vừa nghe thấy giọng nói của Lăng Nghị, anh ta vẫn mang tâm lý may mắn, nghĩ rằng có lẽ đó chỉ là giọng nói giống nhau, chứ không hẳn thật sự là anh.

Cho đến khi Chu Ấu Vi gọi tên Lăng Nghị, hai chân của Trần Báo mới hoàn toàn mềm nhũn.

Lúc này, mấy tên đàn em kia cũng tránh ra một lối đi, lộ ra bóng dáng của Lăng Nghị.

Sau khi Trần Báo xác nhận đúng thật là Lăng Nghị, không hề do dự, lập tức chạy thẳng tới trước mặt anh, thay đổi vẻ mặt sát khí vừa rồi, lộ ra vẻ mặt cung kính nịnh nọt, cúi người thật sâu nói: “Anh Nghị, sao lại tới đây? Sao anh không báo trước một tiếng để tôi còn giữ lại phòng Cửu Ngũ Chí Tôn cho anh?”.

Chapter
1 Chương 1: 1: Nghịch Thế Trùng Tu
2 Chương 2: 2: Tuyết Hi Đừng Sợ Cha Ở Đây!
3 Chương 3: 3: Nếu Có Đời Sau Đánh Chết Cũng Sẽ Không Gả Cho Lăng Nghị!
4 Chương 4: 4: Còn Sớm Không Vội
5 Chương 5: 5: Đề Nghị Không Tồi Có Điều Anh Không Xứng
6 Chương 6: 6: Nếu Như Cháu Là Thằng Đàn Ông Thì Phải Gánh Được Cái Nhà Này
7 Chương 7: 7: Nếu Như Cháu Là Thằng Đàn Ông Thì Phải Gánh Được Cái Nhà Này
8 Chương 8: 8: Anh Lấy Tiền Ở Đâu
9 Chương 9: 9: Cỏ Râu Rồng!
10 Chương 10: 10: Vậy Tôi Có Thể Đi Ra Khỏi Bách Hạnh Lâm Không
11 Chương 11: 11: Tuyết Rơi Dày Khắp Mọi Nơi
12 Chương 12: 12: Lăng Nghị Thở Dài Một Tiếng
13 Chương 13: 13: Lẽ Nào Cha Mẹ Cô Cử Người Tới Bảo Vệ Cô Ư
14 Chương 14: 14: Anh Nói Ông Cụ Vừa Rồi Là Ông Càn
15 Chương 15: 15: Anh Định Làm Gì
16 Chương 16: 16: Xung Quanh Không Có Ai
17 Chương 17: 17: Để Nó Lăn Vào!
18 Chương 18: 18: Cô Chủ Yên Tâm
19 Chương 19: 19: Có Điều Gì Muốn Nói Thì Cứ Nói Đi
20 Chương 20: 20: Cháu Làm Gì Vậy
21 Chương 21: C21: Tiên đế là gì
22 Chương 22: 22: Em Yên Tâm
23 Chương 23: 23: Ai Vậy
24 Chương 24: 24: Anh Chắc Chứ
25 Chương 25: 25: Đương Nhiên Là Chắc Chắn Rồi
26 Chương 26: 26: Điều Này Sao Có Thể
27 Chương 27: 27: Anh Ấy Ra Ngoài
28 Chương 28: 28: Được Thôi
29 Chương 29: 29: Thế Nào
30 Chương 30: 30: Mình Có Thể Về Nhà
31 Chương 31: 31: Nghe Bọn Họ Nói Như Vậy
32 Chương 32: 32: Hay Là Để Anh Dọn Nhà Giúp Em
33 Chương 33: 33: Phải Biết
34 Chương 34: 34: Bệnh Viện Quốc Tế Tân Hoàng
35 Chương 35: 35: Xem Ra Lời Đồn Là Thật
36 Chương 36: 36: Ông Trời Tác Hợp Cho Cũng Có Thể Ly Hôn
37 Chương 37: 37: Xin Chào
38 Chương 38: 38: Chu Ấu Vĩ
39 Chương 39: 39: Chu Ấu Vi
40 Chương 40: 40: Xin Lỗi
41 Chương 41: 41: Mười Mấy Người
42 Chương 42: 42: Vậy Cho Nên
43 Chương 43: 43: Biết Bọn Chúng Ở Trong Phòng Riêng Nào Không
44 Chương 44: 44: Còn Chuyện Uống Rượu Tán Gẫu
45 Chương 45: 45: Sao Còn Đứng Đó
46 Chương 46: 46: Cho Đến Khi Chu Ấu Vi Gọi Tên Lăng Nghị
47 Chương 47: 47: Chuyện Gì Đang Xảy Ra Vậy!
48 Chương 48: 48: Tại Sao Lại Phải Ngăn Cản
49 Chương 49: 49: Hiện Tại Ở Trong Lòng Cô Ta
50 Chương 50: 50: Hóa Ra Những Gì
51 Chương 51: 51: Chỉ Trong Chốc Lát
52 Chương 52: 52: Chỉ Tạm Thời Thôi
53 Chương 53: 53: Lăng Nghị Cảm Thán Một Tiếng
54 Chương 54: 54: Không Tìm Thấy Cỏ Râu Rồng Sao
55 Chương 55: 55: Bát Đoạn Cẩm Sao
56 Chương 56: 56: Vết Thương Chí Mạng Này Là Vết Thương Nhẹ Sao
57 Chương 57: 57: Chỉ Là Chuyện Nhỏ
58 Chương 58: 58: Tôi Có Một Thứ Muốn Mời Anh Xem
59 Chương 59: 59: Không Có Người Mua Sao
60 Chương 60: 60: Trên Đời Này Nợ Ân Tình Là Thứ Khó Trả Nhất
61 Chương 61: 61: Trận Đấu Ngày Hôm Nay Sẽ Thắng Chắc
62 Chương 62: 62: Chuyện Nhỏ
63 Chương 63: 63: Tới Rồi
64 Chương 64: 64: Chuyện Nhỏ
65 Chương 65: 65: Có Gì Mà Buồn Cười
66 Chương 66: 66: Trả Lại Tiền Đây
67 Chương 67: 67: Có Duyên Sẽ Gặp Lại Vô Duyên Thì Có Muốn Cũng Không Được
68 Chương 68: 68: Chắc Chắn Có Vấn Đề Gì Đó Ở Đây
69 Chương 69: 69: Còn Tệ Hơn Nữa Kìa
70 Chương 70: 70: Nghe Vậy
71 Chương 71: C71: Không có gì thú vị
72 Chương 72: C72: Tại sao lại thế này
73 Chương 73: C73: Sau đó anh khởi động trận pháp rồi để đó
74 Chương 74: C74: Không có
75 Chương 75: C75: Kết quả là cô đã bận đến tận nửa đêm
76 Chương 76: C76: Chị dâu
77 Chương 77: C77: Đúng thật
78 Chương 78: C78: Lúc này
79 Chương 79: C79: Con gái của tôi vẫn đang ở trong nhà
80 Chương 80: C80: Con đi3m thối
81 Chương 81: C81: Ai đang nói đấy
82 Chương 82: C82: Sau một tràng tiếng
Chapter

Updated 82 Episodes

1
Chương 1: 1: Nghịch Thế Trùng Tu
2
Chương 2: 2: Tuyết Hi Đừng Sợ Cha Ở Đây!
3
Chương 3: 3: Nếu Có Đời Sau Đánh Chết Cũng Sẽ Không Gả Cho Lăng Nghị!
4
Chương 4: 4: Còn Sớm Không Vội
5
Chương 5: 5: Đề Nghị Không Tồi Có Điều Anh Không Xứng
6
Chương 6: 6: Nếu Như Cháu Là Thằng Đàn Ông Thì Phải Gánh Được Cái Nhà Này
7
Chương 7: 7: Nếu Như Cháu Là Thằng Đàn Ông Thì Phải Gánh Được Cái Nhà Này
8
Chương 8: 8: Anh Lấy Tiền Ở Đâu
9
Chương 9: 9: Cỏ Râu Rồng!
10
Chương 10: 10: Vậy Tôi Có Thể Đi Ra Khỏi Bách Hạnh Lâm Không
11
Chương 11: 11: Tuyết Rơi Dày Khắp Mọi Nơi
12
Chương 12: 12: Lăng Nghị Thở Dài Một Tiếng
13
Chương 13: 13: Lẽ Nào Cha Mẹ Cô Cử Người Tới Bảo Vệ Cô Ư
14
Chương 14: 14: Anh Nói Ông Cụ Vừa Rồi Là Ông Càn
15
Chương 15: 15: Anh Định Làm Gì
16
Chương 16: 16: Xung Quanh Không Có Ai
17
Chương 17: 17: Để Nó Lăn Vào!
18
Chương 18: 18: Cô Chủ Yên Tâm
19
Chương 19: 19: Có Điều Gì Muốn Nói Thì Cứ Nói Đi
20
Chương 20: 20: Cháu Làm Gì Vậy
21
Chương 21: C21: Tiên đế là gì
22
Chương 22: 22: Em Yên Tâm
23
Chương 23: 23: Ai Vậy
24
Chương 24: 24: Anh Chắc Chứ
25
Chương 25: 25: Đương Nhiên Là Chắc Chắn Rồi
26
Chương 26: 26: Điều Này Sao Có Thể
27
Chương 27: 27: Anh Ấy Ra Ngoài
28
Chương 28: 28: Được Thôi
29
Chương 29: 29: Thế Nào
30
Chương 30: 30: Mình Có Thể Về Nhà
31
Chương 31: 31: Nghe Bọn Họ Nói Như Vậy
32
Chương 32: 32: Hay Là Để Anh Dọn Nhà Giúp Em
33
Chương 33: 33: Phải Biết
34
Chương 34: 34: Bệnh Viện Quốc Tế Tân Hoàng
35
Chương 35: 35: Xem Ra Lời Đồn Là Thật
36
Chương 36: 36: Ông Trời Tác Hợp Cho Cũng Có Thể Ly Hôn
37
Chương 37: 37: Xin Chào
38
Chương 38: 38: Chu Ấu Vĩ
39
Chương 39: 39: Chu Ấu Vi
40
Chương 40: 40: Xin Lỗi
41
Chương 41: 41: Mười Mấy Người
42
Chương 42: 42: Vậy Cho Nên
43
Chương 43: 43: Biết Bọn Chúng Ở Trong Phòng Riêng Nào Không
44
Chương 44: 44: Còn Chuyện Uống Rượu Tán Gẫu
45
Chương 45: 45: Sao Còn Đứng Đó
46
Chương 46: 46: Cho Đến Khi Chu Ấu Vi Gọi Tên Lăng Nghị
47
Chương 47: 47: Chuyện Gì Đang Xảy Ra Vậy!
48
Chương 48: 48: Tại Sao Lại Phải Ngăn Cản
49
Chương 49: 49: Hiện Tại Ở Trong Lòng Cô Ta
50
Chương 50: 50: Hóa Ra Những Gì
51
Chương 51: 51: Chỉ Trong Chốc Lát
52
Chương 52: 52: Chỉ Tạm Thời Thôi
53
Chương 53: 53: Lăng Nghị Cảm Thán Một Tiếng
54
Chương 54: 54: Không Tìm Thấy Cỏ Râu Rồng Sao
55
Chương 55: 55: Bát Đoạn Cẩm Sao
56
Chương 56: 56: Vết Thương Chí Mạng Này Là Vết Thương Nhẹ Sao
57
Chương 57: 57: Chỉ Là Chuyện Nhỏ
58
Chương 58: 58: Tôi Có Một Thứ Muốn Mời Anh Xem
59
Chương 59: 59: Không Có Người Mua Sao
60
Chương 60: 60: Trên Đời Này Nợ Ân Tình Là Thứ Khó Trả Nhất
61
Chương 61: 61: Trận Đấu Ngày Hôm Nay Sẽ Thắng Chắc
62
Chương 62: 62: Chuyện Nhỏ
63
Chương 63: 63: Tới Rồi
64
Chương 64: 64: Chuyện Nhỏ
65
Chương 65: 65: Có Gì Mà Buồn Cười
66
Chương 66: 66: Trả Lại Tiền Đây
67
Chương 67: 67: Có Duyên Sẽ Gặp Lại Vô Duyên Thì Có Muốn Cũng Không Được
68
Chương 68: 68: Chắc Chắn Có Vấn Đề Gì Đó Ở Đây
69
Chương 69: 69: Còn Tệ Hơn Nữa Kìa
70
Chương 70: 70: Nghe Vậy
71
Chương 71: C71: Không có gì thú vị
72
Chương 72: C72: Tại sao lại thế này
73
Chương 73: C73: Sau đó anh khởi động trận pháp rồi để đó
74
Chương 74: C74: Không có
75
Chương 75: C75: Kết quả là cô đã bận đến tận nửa đêm
76
Chương 76: C76: Chị dâu
77
Chương 77: C77: Đúng thật
78
Chương 78: C78: Lúc này
79
Chương 79: C79: Con gái của tôi vẫn đang ở trong nhà
80
Chương 80: C80: Con đi3m thối
81
Chương 81: C81: Ai đang nói đấy
82
Chương 82: C82: Sau một tràng tiếng
footer(); ?>