Chương 5: nhiệm mới

" alo, Yên Đan à, anh đây... Em có thể cho anh xin lỗi được ko?" Cao Bân nói bên kia đầu giây

"...tôi ko có gì để nói với anh cả, mong từ nay anh đừng phiền đến tôi" nàng uất ức dập máy mà ko để Cao Bân nói thêm lời nào.

" sao thế? Tên biến thái đó phiền đến cô à?" Tử Đằng múc muỗng kem đưa lên miệng rồi thư thái tận hưởng

" ừ, đừng nhắc tới hắn nữa tôi sẽ đổi số... " nàng đẩy ly kem sang Tử Đằng.

Nó tròn mắt nhìn nàng " sao thế cô thích kem dâu lắm mà?"

"...người ta ko muốn ăn a~.." nàng vẽ vẽ ngón tay lên mặt bàn lơ đãng nhìn ra ngoài đường phố.

" ko muốn ăn kem thế cô muốn gì... Hay lại muốn... " nó cười gian xảo đưa tay định bóp ngực nàng.

Nàng nhăn mặt khó chịu " hư hỏng chưa... Đang ở ngoài đường, em tế nhị xíu đi"

" ai biểu cô hấp dẫn quá chi... Đi ăn kem thôi có cần phải ăn mặc sexy vậy ko?" mút mút muỗng kem mà lòng thấy rạo rực

..
.
Ngó ngó sang dt của nàng tò mò " cô xem gì á? Cho tiểu Đằng xem nữa... "

Nàng cười nhẹ, "tôi chỉ đang xem kết quả của em thôi..."

Ngồi trở lại ghế chán nản, " em ước gì em thi trượt, học cái ngành gì chán ngắt... Tẻ nhạt... "

" sao lại thế? Sẽ rất vui a... Có nhiều bạn mới... " nàng vẫn chú tâm vô dt

" cái ngành chi chắc toàn đàn ông, nào mà có gái đẹp để ngắm.... haiza..."

" ui da, em ngán kem quá... Mình về đi" nó đánh trống lãng khi nhác thấy nàng đang lườm nó, khổ ghê... Nàng ghen đấy ư.

" em ăn mình đi tôi đi về... " Yên Đan đứng dậy một mạch bước thẳng ra cửa

" mama cô đợi em... " nó đặt tờ tiền lên bàn rồi vội vã cầm áo chạy theo nàng.

..
.
.
..
.

Một tuần sau có kết quả nó đậu điểm loại ưu...

" xuất sắc chưa?" nó búng tay cái chóc... Hai đứa bạn nó cũng vào học chung trường luôn.. Bạn tốt ghê.

" chúng ta đi uống gì đó ăn mừng đi" Mộc Hoa khoác vai Tử Đằng cùng Á Trung. ...

" ok... Nhất trí!" Tử Đằng reo lên, còn Á Trung điềm đạm khoanh tay cười bước theo hai cô bạn...

...

" nè chúng ta chơi thân với nhau lâu vậy rồi, hai đứa cậu sao ko yêu nhau đi chứ hả?" Tử Đằng ngồi giữa Mộc Hoa với Á Trung vỗ vỗ vai

Á Trung nhấp ly bia cười tư lự còn Mộc Hoa lại hồn nhiên hơn, " tớ có mà thèm yêu hắn à... Quên đi"

" thiệt là hai cái đứa này... A tớ có dt... " Tử Đằng lấy dt trong túi ra thì thấy Yên Đan gọi.

" mama, cô gọi em! Nhớ em sao?" hồ hởi

" làm chi đó? Em thi đỗ rồi phải ko?" giọng nàng ngọt như mật ong í

" mama giọng cô ngọt quá nha!" trêu ghẹo nàng

" u, em đang ăn mừng với bạn... "

" thế em chơi đi! Tôi Không Phiền" nàng cố nhấn mạnh 3 chữ tôi không phiền

" a.. Ác quá, ko nhớ em sao? Ko muốn em đến hay sao?" giở thói trách móc...

" tiểu Đằng xong chưa...?" Mộc Hoa gọi nó

" người ta đang nc với cô... " Á Trung nhăn mặt với Mộc Hoa

Mộc Hoa lè lưỡi...

" người ta gọi em đấy... " nàng càng tỏ vẻ hờn dỗi hơn

" mama cô ghen sao? Cô ko muốn em tới thật a... " cố tình trêu nàng, sẽ cho nàng một phen

" ko bao giờ, tại sao tôi phải ghen" nàng chống chế

" umh, vậy thôi nhé gặp cô sau... Em tắt máy. Chào cô!" cười một mình, Tử Đằng đút dt vào túi rồi trở lại bàn rựu.

" vợ cậu gọi à? Sao ko đến nhà người ta đi!" Mộc Hoa choàng vai Tử Đằng

Nhấp cốc bia " không, để cho cô ấy ấm ức một bữa cũng chẳng sao... " rồi cười khanh khách

" hôm nay là của 3 chúng ta... Tớ yêu hai cậu" rồi khoác vai hai người bạn mà hát nghêu ngao...

.
.
.
.
.
.
.

" mama cô giận em sao?" nó gãi gãi tóc

" cô nói cho em thoải mái với bạn mà...?" kéo kéo áo nàng

" tôi đã có nói gì đâu... Tôi là gì của em mà có quyền giận... " nàng không thèm nhìn lấy nó một cái rồi chú mục vô quyển sách

" mama cô đã từ nào lại giận như con nít,... " vuốt vuốt bàn chân trần trắng muốt của nàng.

Tiện nàng đạp nó ngã dúi dụi một cái lăn ra sàng.

" ui da, cô mạnh quá nha... Mà nói thật cô thơm ghê, chân đẹp quá xá... " bò bò lại ôm chân nàng, còn hôn hôn...

Nàng cố vùng ra mà ko đc, đành để mặc nó muốn làm gì làm.

vuốt chân nàng khẽ liếc thái độ nàng im lặng nó lại làm tới,

" người ta nói ai ngực to mông sẽ nhỏ lắm á... " rồi lết lết lại nàng chẳng thèm liếc nhìn hay nói một câu gì vẫn mải miết đọc sách

" hoiza, nếu cô ko vui vì em ở đây thì em về vậy.... " Giả vờ đứng dậy bước ra cửa mà nàng cũng chẳng đá động gì đến nó, nó đành quay lại

Mặt khổ sở kéo kéo áo nàng như sắp khóc...
" mama, em biết lỗi rồi mà cô bỏ qua đi" ...." tại người ta thi đậu rồi vui quá nên có chút với bạn bè gọi là ăn mừng thôi mà... "

" mama, đừng giận cục cưng nữa cô giận thêm nữa em chết cho cô xem... " nó thôi ko nắm níu nàng nữa mà ngồi bệt xuống nền bó gối bên cạnh nàng. Gục mặt trông đau khổ thảm hại.

.
.

......

" định ngồi ở đó đến bao lâu nữa hả? Đi tắm đi rồi ăn uống gì nữa... " nàng nói rồi bỏ lên lầu. Để lại nó với bát phở đang nghi ngút khói...

Nó biết nàng đã tha thứ, nên tranh thủ ăn uống tắm rửa rồi phi thẳng lên phòng nàng tầng hai...

" cộc cộc... " nó ló đầu vô " ma ma...em vô được ko?" nàng đang sấy tóc có lẽ mới tắm xong.

Nó chẳng dám manh động đụng vào nàng mà ngoan ngoãn ngồi lên giường xếp bằng ngắm nàng từ phía sau.

Công nhận nàng đẹp thật, sự thật thì mông nàng rất săn chắc và có phần đẫy đà chứ ko như nó nói. Còn ngực thì khỏi chê là hạng khủng rồi, bụng phẳng lì... Thơm.... Dáng nàng mặc victoria secrets thì còn gì bằng..

Nó tặc lưỡi...

Yên Đan để máy sấy trên bàn rồi lên giường nằm một góc kéo chăn tới bụng, vẫn ko nhìn nó.

Quả nàng giận dai thật, nó trườn tới bên nàng ngay...

Vuốt vuốt cánh tay trần nàng ta, " cô mặc đồ ngủ trông hấp dẫn quá nha... "

Yên Đang khẽ cười mĩm hay đúng hơn nàng cố gắng nén một nụ cười, lườm nó...

" cô chịu nhìn em rồi hả?" hôn cánh tay nàng, " cô thơm... "

" nhớ mama chết được... Đừng giân em nữa, hay là mama cho em tới ở chung đi. "

Tay vòng quanh eo nàng, tự mình chui theo vào chăn

" nhà to không ở tới cái nơi bé tẹo này làm gì?" nàng gỡ tay nó khỏi eo mình.

Kiên quyết ko lấy tay ra " em yêu cô mama... Ở nhà mình chán lắm cơ, em muốn ở bên cô mỗi giờ, mỗi phút, mỗi giây... Luôn luôn a~" dụi dụi vô người nàng

" thật dẻo miệng a~..." nàng tát má nó.

" mamma, cô đừng giận nữa em sợ lắm... Thích cô cười thôi" tay nó lại lần vô bên trong áo nàng...

Nàng để mặc tình nó nghịch phá, " a.. Mama cô ko mặc áo ngực à.. " nó thích thú bóp cặp ngực mát lạnh của nàng

" đi ngủ ai mặc áo lót.... " nàng khẽ mím môi kìm tiếng rên khẽ khi Tử Đằng đã từ khi nào ngoạm lấy ngực nàng mút ngon lành...

" em thật hư hỏng mà... " nàng đẩy vai nó, vô hiệu hai dây áo ngủ nàng tụt xuống tận cánh tay.

Cặp ngực tròn lẳng hồng hào của nàng đang bị Tử Đằng ngấu nghiến một cách ko thuơng tiếc...

" mama.. Cô thơm quá! Hình như có sữa nè, ngọt quá... " Tử Đằng trêu nàng

Nàng thì mặc tình nhắm mắt hưởng thụ chỉ cười nụ cười nhẹ,

" ai bảo giận em lâu đến vậy a~ hôm nay em sẽ ăn sạch cô luôn... " nó dụi dụi hõm cổ nàng

" để xem em giỏi cỡ nào " nàng nhướn mày thách thức nó

" em sẽ cho cô thấy giận em là một thiệt thòi lớn... " rồi nằm đè lên người Yên Đan..

Nghiêng đầu hôn nàng, nàng nồng nhiệt đáp trả lại... Nàng đẩy vai nó ra khoảng cách vừa tầm " nhẹ nhàng thôi, ko được để dấu đó nha.. "

Cười gian... " cô có biết là khi yêu cái hay là gì ko? Là ko có nguyên tắc biết chưa"

"uhm... Nói cho nghe một bí mật nè!" nàng cười tinh nghịch, thật giống trẻ con...

" em ko muốn nghe bí mật gì giây phút này đâu..." nó dụi dụi vô hõm cổ nàng, len lỏi vô tóc nàng...

" thật em ko muốn nghe... " nàng vuốt vuốt tấm nó... " không hối hận..?"

" không hối hận... " Tử Đằng luồn tay vào quần nàng có gì đó cộm cộm
Nhắm mắt lại định thần vài giây, Tử Đằng lăn người qua bên " mamma cô tới đèn đỏ ak?"

Nàng khẽ cười khúc khích " tôi đã bảo rồi, ai vừa nói ko hối hận."

Tặc lưỡi, tỏ vẻ tiếc rẻ " thôi thì ta ăn chay vậy.... ~" ôm ôm hôn hôn cánh tay nàng

~~~ " mama...!"

" hum... "

"~ em yêu cô!"

Nàng ko trả lời nhẹ trở mình nằm nghiêng xoay lưng về phía nó

" cô sao thế, ko vui vì em nói như thế à?" nó lo lắng chạm vai nàng

Yên Đan lắc đầu, " không, tôi chỉ muốn em ôm tôi thôi!...từ phía sau"

Cười nhẹ nhõm, vòng tay quanh người nàng... Hôn bờ vai mịn màng của nàng. " cô thơm quá, như sữa í!"

"~~~ mama,..."

"hum.. "

"chúng ta thở cùng một nhịp này... "

"uh.. "

"~~~mama... "

"huh..."

" cô gầy thế, có thể vì em tăng cân một chút được ko a... " nói thì thầm bên tai nàng

" tại sao?".

" ~...vì em ốm rồi, nên muốn cô mập hơn, em muốn ôm cô trọn một vòng tay... "

"uhm.. Ngủ đi mai còn đi nhận lớp... "

" mmm.. Mama... Khó ngủ" nó trằn trọc

" sao vậy?"

"cô cũng chưa ngủ mà... Có phải cô khó chịu... " nó vòng tay bóp ngực nàng

" um... Em đừng mà.. "

" mama, cô bị ở dưới chứ ở trên vẫn ok mà... "

" ko ngủ đi,... " nàng chống trả yếu ớt

" mama, em yêu cô!!! " nó kéo nàng xoay lại đối diện nó rồi hôn lên môi nàng,

" a... " Yên Đan thuận theo nó, nàng mị đi trong ái tình...

"uhm.. " nàng rên khẽ trong cổ họng, nàng gạt tay Tử Đằng ra khi nó cố cho vào bên trong giữa nơi tư mật của nàng.

Nhưng cả hai vẫn ko rời khỏi nụ hôn, Bị nàng gạt ra Tử Đằng uất ức bóp mạnh bên ngoài nơi giữa chân nàng...

"a... Ưhm... Tiểu Đằng. ..." nàng thật sự khó chịu đánh vai Tử Đằng...

" no, no, no dừng lại.... " nàng kiên quyết khi nó lại lần nữa cho tay vào bên trong quần nàng

" đã bảo ko mà, ngủ đi cục cưng à!!! thêm chút nữa là tôi theo em luôn" nàng bẹo má nó

"mama em khó chịu!!!" nó nũng nịu úp mặt vô ngực nàng

"người ta biết rồi, khi khác sẽ bù lại cho... Ngủ đi"

Nó ngoan ngoãn ngủ miệng vẫn còn ngậm một bên ngực nàng, tay kia còn bóp bóp...

Nàng cũng để im cho nó mặc tình làm gì làm đơn giản nàng cũng thích khi nó làm vậy với ngực nàng.

-----------//////---------

"well well well.... Trường mới, cuộc sống mới!!! " Tử Đằng khoác vai hai người bạn thân của mình ngắm cổng trường Đại Học

...

" hình như lớp chúng ta đằng kia... " Á Trung nhẫn nại dẫn đường..

" tớ bắt đầu chán cái gọi là " Đại Học rồi á. Cả nữa tiếng chưa ra được cái lớp, chi mà lớn dữ thần... " Tử Đằng nhăn nhó vịn vai Mộc Hoa cũng đang nhăn nhó ko kém mình.

" wao wao có lẽ chúng ta chưa trễ nhỉ?" cả ba vừa vặn ngồi xuống ghế còn trống chính giữa thì giáo viên chủ nhiệm vừa vào.

" nè,... " Tử Đằng huých hông Mộc Hoa, hất hàm về phía cô giáo

" wao,  cô chủ nhiệm á nha~ xinh dã man dậy trời... " Tử Đằng đơ trước nhan sắc của nàng luôn

" nè,  đừng có quên cậu có cô Chương rồi nhá!"  Mộc Hoa nhắc khéo Tử Đằng

Á Trung nhún vai với Mộc Hoa qua vai Tử Đằng.

Chủ nhiệm nở nụ cười như thiên thần nhẹ nhàng

" chào các bạn, tôi là Lữ Lam Anh chủ nhiệm của các bạn năm nay!  Tôi cũng đảm nhiệm bộ môn chính của các bạn. "

Trong khi nàng đang giới thiệu thì Tử Đằng ngồi dưới chống cằm nhìn lên nàng bằng đôi mắt mê đắm...

" nè,  nàng đẹp ko thua kém gì Tây Thy! So với Mama của tớ nàng cũng 9,10 có đôi phần nhỉnh hơn một chút"

Hai đứa bạn nhăn mặt bó tay với nó luôn.

" à tôi có xem qua kết quả thi thì chúng ta sẽ bầu lớp trưởng theo kết quả thi nhé!  ...xem nào.... Dương Tử Đằng..."

Nó đang mơ màng ngắm nàng thì nghe gọi tên mình, giật mình đứng phắt dậy " vâng,  em là Dương Tử Đằng... "

Nàng nở nụ cười với nó, chiếu ánh nhìn thẳng nó " em sẽ là lớp trưởng Dương Tử Đằng à...!!! "

footer(); ?>