Chương 7: ân ái nơi đồng hoang

Hơi có những chỗ nhạy cảm! Nếu bạn nào ko thix thì có thể bỏ qa chuong nì... hichic

" mama... Em chưa bao giờ a~" Tử Đằng cầm tay nàng ngăn lại, khi nàng đang cố gắng xâm lấn cô bé của nó.

Nàng cười ngặt ngẽo, " Tôi cũng muốn được khám phá em mà... " nàng cố tình trêu Tử Đằng khi tay cứ di di đến nơi tư mật của nó.

"mama... Ở ngoài thôi a~..." nó nhột nhạt khó chịu, ko quen đụng chạm như vậy. Vì quen kiểu chăm sóc người ta rồi...

Cắn răng chịu thêm một phần giây nữa nó đành lật người nằm ngửa ra bên cạnh nàng...

" oh.. Mamma, xin cô..." nó van nài, nàng càng lấn tới

" wao, ko biết em lại sợ như vậy nghe... Chết em rồi... " nàng cố tình di tay xuống đó lần nữa liền bị nó gạt ra.

Ring... Ring..

Điện thoại Yên Đan vang lên, cuộc nói chuyện ngắt quãng... Nàng với tay lấy điện thoại xem rồi tỏ vẻ ko hài lòng, đặt trở lại bàn...

" sao thế? Sao ko nghe máy, ai thế?" Tử Đằng hỏi nàng

Nàng lắc đầu " chắc người ta lộn số thôi à...?"

Hồi chuông thứ hai vang lên, nàng vẫn ko nghe. Tử Đằng thắc mắc giục nàng nghe máy " mama cô nghe đi, chứ lộn số sao ta gọi hoài à!"

Nàng chau mày... Miễn cưỡng nghe điện thoại.

Nàng áp dt vào tai ko nói gì cả?

Đầu giây bên kia vang lên giọng một phụ nữ trầm ấm " Yên Đan con khỏe ko? Mẹ rất nhớ con,... Cuối tháng này mẹ tới thăm con được ko?"

Nàng hơi giận " ko, bà đừng tới tôi ko muốn gặp bà...lần sau bà cũng đừng gọi tôi nữa...chúng ta từ lâu đã ko còn quan hệ gì... " nàng như muốn khóc

Tử Đằng chau mày, đang uống nước đặt cốc nước xuống tới bên cạnh nàng.

" mẹ xin lỗi con gái... Hãy cho meh cơ hội chăm sóc con... " giọng bà run run

"cảm ơn bà tôi ko cần.. " nàng tắt máy vội, rồi vùi mặt vào hai bàn tay thở dài.

Tử Đằng nhẹ nhàng đặt tay lên vai nàng khẽ bảo " em ko biết là cô lại có chuyện buồn gia đình như thế!" nó ân cần ôm vai nàng.

Yên Đan cười khẽ với Tử Đằng, nắm chặt tay nó.

" mamma cô biết đó, cô là cuộc sống của em. Nếu cô buồn có thể nói với em... " nó vỗ vỗ tay nàng

Nàng ôm choàng lấy nó, đặt cằmeen vai Tử Đằng " ...đừng bỏ tôi, có lẽ trên đời này tôi chỉ còn em là người thân..."

" uhm... Cứ thong thả đi mama... Em luôn ở bên cô mà... Dù ở đâu em sẽ về lại bên cô ngay nếu cô muốn!" Tử Đằng ôm mặt nàng đối diện mình rồi hôn lên môi đỏ mềm mại của Yên Đan.

......////_____//////____

" Tranh thủ năm nhất được rong chơi, em muốn cùng cô đi đâu đó!" Tử Đằng nắm tay Yên Đan đưa lên hôn, trong khi tay kia cầm lái.

Cả hai đi vùng ngoại ô để dã ngoại...

" cô thích chứ!" Tử Đằng hỏi nàng khi cả hai đang nằm trên thảm cỏ rộng mênh mông ngắm sao trời...

" uhm.. Thích!" nàng mắt long lanh mải mê ngắm những vì sao đang nhấp nháy trên bầu trời.

" tôi ko biết là nhà em có cả một trang trại như thế này?" nàng vẫn thích thú chỉ một vài ngôi sao ở phía xa

Tử Đằng cười khẽ nghiêng người ngắm nàng... " cô thật sự đẹp lắm a~... Mà chủ nhiệm mới của em có cái gì đó giống mama lắm á~..." Tử Đằng bất giác nhớ tới nụ cười của Lam Anh rồi buột miệng nói với nàng.

" em nhớ người ta à!" nàng đưa tay nó cắn một vết rõ đau, để lại cả dấu

Nó xoa xoa chỗ bị cắn, nhích lại gần nàng ôm nàng..." mama, nếu đã bỏ công cắn thì cô cắn ở đây đi... Em cảm ơn! "

Nó chu chu môi tới nàng, nàng chiều ý cắn một phát rõ đau môi nó.....

" nè nè, nói giỡn làm thiệt nha!" nó liếm môi thách thức nàng.

Yên Đan cười khúc khích.... " đừng có đùa với phụ nữ a~....mà tôi ko thích em nhắc tới cô chủ nhiệm gì gì á đâu, nói hoài"

" em vạn lần xin lỗi mamma.... Cho người ta chuộc lỗi đi mà... " nó luồn tay vào bên trong áo hai dây rộng thùng thình của nàng...

" áo ngực thật vướng víu a..." Tử Đằng chồm lên hôn môi nàng rồi khẽ nhắc nhở...

Nàng vuốt tóc lòa xòa của nó, " đừng có giở trò ở đây nghe chưa tiểu thư... Tôi ko muốn bị mang tiếng... " nàng nhác liếc chung quanh.

" cô đừng lo, em dặn họ nghỉ rồi, ko ai phiền chúng ta cả... " nó luồn tay sau lưng nàng cởi dây áo ngực nhưng hụt hẫng ko thấy móc khóa nào...

Nàng biết nó lỡm rồi, nên cười nhướn mày với nó... " hố rồi nhé! " ghì cổ nó sát môi mình hôn thật say đắm.....

chung quanh thật tối, chỉ có sao trên trời là lung linh... Gió thoang thoảng thoảng âm thanh phát ra từ nụ hôn của cả hai thật ma mị...

"mama, cô có nghĩ chúng ta nên một chút ở đây.... " nó liếm môi nàng.. " cô luôn tuyệt như vậy.. "

" ko, ko được lỡ có ai trông thấy... " nàng kiên quyết bác bỏ.

Nhưng làm sao, Tử Đằng ranh mãnh lòn hai tay vào trong ngực áo nàng, c
Xoa nắn cặp bánh bao của nàng, rồi khó chịu kéo áo nàng lên tận ngực, thích thú phát hiện móc cadi ở phía trước " cô giấu được em sao?"

Tử Đằng nhanh chóng giải thoát ngực nàng khỏi chiếc áo gò bó màu xanh đen, vì ko dây nên nó kéo tuột chiếc áo hẳn ra ngoài...

"a... Tiểu Đằng đừng mà... " nàng ko nganh bằng nó rồi đành đánh kên vai nó chữa thẹn... " đồ hư hỏng..."

Tử Đằng cười với nàng, tay ko ngừng nhào nặn hai cục bột vĩ đại bên trong áo, tay se se hai núm hồng hồng của nàng...

" uhmm.. ...tiểu Đằng... A," nàng giữ tay nó nhắm mắt rên khẽ gọi tên nó...

Biết nàng đang feel, nó ko muốn nàng mất hứng, nó quyết xử nàng tại đây đêm nay. Mọi thứ chuẩn bị hết rồi nó nhếch mép cười liếc nhìn túi đồ kế bên...

Nó nhéo mạnh hai bên núm của nàng, rồi chồm lên hôn ngực nàng, tiếng mút của nó át những âm thanh đêm xunh quanh!

Yên Đan ko yên tâm, nàng cứ chốc chốc ngước lên nhìn xung quanh, mặc dù tối chỉ có ánh đèn phía xa chỗ căn nhà. Nàng thật sự chịu thua cái độ nhây và táo tợn của Tử Đằng. ..

Nàng đã tự thấy mình trở nên hư hỏng như vậy từ khi nào a~... Nhưng cũng thật đáng yêu mà, nàng thích những cảm giác này, những khoái cảm mà Tử Đằng mang tới... Nó thật sự rất tuyệt vời...

Nàng yêu nó thật rồi, thật nàng mơ cũng chưa từng nghĩ sẽ cùng với một nữ nhân ân ái như vậy. Ngược lại nàng thấy mãn túc và đôi khi kiệt sức với sức trẻ của Tử Đằng....

" mama, cô ướt hết rồi lúc nào cũng vậy a~...em ko chịu được a~" Tử Đằng nói trong khi đang cạ cạ một vật mềm mềm, dai dai ở cửa mình nàng.

" a... Tiểu Đằng không được mà... Lỡ ai thấy thì sao?" nàng giãy nãy bị cắt ngang cảm xúc, khi nàng thấy bên dưới mình đã ko còn mảnh vải nào. Tử Đằng từ lúc nào đã lại banh hai chân nàng sang bên rồi cạ cạ vật nam nhân đó vào nơi giữa chân nàng.

" mama, cô thư giãn đi... Cô thích mà. Em biết! " nó trấn an nàng bằng nụ hôn khi đè lên người nàng. Vật nam nhân đó chỏi đâm loạn xạ bên dưới nàng, vào đùi nàng, chạm cả bên ngoài cô bé của nàng khi Tử Đằng di chuyển bên này qua bên kia trên người nàng.

Yên Đan cố khước từ nó nhưng rõ ràng nàng đã bị đưa vô tình thế ko đường lui a~.

Tử Đằng bây giờ đã chiếm ngự nàng bên trên, khóa chân nàng lại bằng cách nằm giữa người nàng. Thân thể lõa lồ của nàng lại được che đậy bằng tấm thân của tiểu nhỏ này..

"ưhnn... Ummm" nàng xiết vai nó trong nụ hôn

Trấn an nàng, " chiều em được ko? Người ta sắp đi học a~ cả tháng mới về á! Cô nỡ để em cô đơn những đêm quý giá này sao?" nó nũng nịu ở ngực nàng.
Bên dưới vẫn cứ đâm cộm vào nơi giữa chân nàng, nàng cảm thấy ngứa ngáy khó tả. Nước nhờn của chính nàng ra nhiều quá, nó đòi hỏi một cái gì đó lấp đầy... Nàng cũng khao khát nó nhưng vì nàng ngại nơi ngoài trời, chứ ở phòng kín nàng đã mặc tình nó dày vò nàng, chết cũng cam..

" mama, đổi ko khí a, cảm giác feel hơn... Ở trong phòng mãi chán lắm... Cô thấy ở đây kích thích hơn đúng ko? Cô ra nước nhiều hơn a~" nó lại một lần nữa ghim trúng tim đen nàng...

Nàng đành gượng gạo chấp nhận mặc dù vẫn nơm nớp lo sợ... " a, nhanh nhé, mà sao em mang theo thứ này luôn á? Thiệt là biến thái mà... " nàng cắn môi nó

" em nhờ Á Trung đặt mua khác rồi... " nó hồ hởi khoe với nàng

" cái gì? Sao lại...Á Trung...trời chẳng lẽ em ấy biết chúng ta như thế này?" mặc dù ko có Á Trung ở bên cạnh, nhưng nàng chỉ muốn đào cái hố chui xuống cho rồi, sao nàng dám gặp lại học trò đây a...

" em thật là kì quá đi ak... " nàng nhăn nhó

" sao á, tại nó nói nó định kinh doanh cái này... Nó bảo cái này bên giờ hot lắm. Ai cũng cần dùng... " nó nhún vai

" đồ ngốc... Tôi ghét em rồi đó... " nàng muốn điên luôn với độ ngây thơ hay vô tư đến dở ẹc của nó đây...

" a...nhanh đi a, nhỡ có ai nhìn thấy..." nàng cắn môi bảo nó,
Nó ranh mãnh bảo nàng " vụ nhanh em ko đảm bảo, do cô thôi á... Lần nào cũng hơn 30 phút á nha...."

Nàng thẹn ghì nó xuống, ấn mặt bó vô ngực nàng... Dày vò ngực chán chê, khiến nàng oằn mình hưởng thụ... Nó trườn xuống hôn qua loa nơi giữa chân nàng rồi cầm vật nam nhân, xoay một vòng tròn bên ngoài miệng hang...

Nó nghe tiếng nàng nấc lên, nhanh chóng đút Nó vào tận bên trong nàng rồi vội vàng rút ra khỏi cửa mình nàng...
" đừng a... Đừng mà.... " nàng nuối tiếc cảm giác lấp đầy đó vội ngăn nó.

Nhếch mép cười nàng, thấy gương mặt đầy ái dục của nàng khiến Tử đằng muốn điên. Nó vội cho vật đó trở lại bên trong nàng nhẹ nhàng nhấp 5,6 cái rồi ko rút ra hẳn mà chỉ kéo tới gần cửa hang động, .. Khoan thai nhè nhẹ nhấn sâu sơn..

Mỗi cái nhấp của Nó là một tiếng nấc của nàng....

Động tác mỗi lúc một nhanh hơn, nàng thở gấp hơn. Tử Đằng đã quỳ hẳn xuống, nâng hôn nàng lên cao hơn đâm thật mạnh thật nhanh hơn nữa ra vào bên trong nàng nhịp nhàng.

Trông hoàn cảnh bây giờ nàng thật dâm đãng quá đi a~...gương mặt mỹ nhân, tạm gác hình ảnh cô giáo nghiêm trang lại đi a. Ai cũng có đời sống tình dục mà, nàng trấn an mình phó mặt cho khoái cảm tình dục đưa lối.

Mà còn thêm kỹ năng với sự táo bạo giường chiếu của Tử Đằng nàng còn phải chịu thua dài dài... Chịu mất hình ảnh của mình thôi.

Nàng ko kìm chế được tiếng rên bên trong cổ mình, nó cứ thế phát ra ngày càng to... Yên Đan liếm môi, tự bóp lấy ngực của mình một cách thật kích thích..

Tử Đằng ko bỏ sót nó kích thích tột độ... Đâm mạnh hơn nó chạm vào điểm G của nàng chăng.. Nó thấy nàng như khóc mếu... bấu chặt bên cỏ, nghiến răng oằn mình.

20 mươi phút trôi qua nàng vẫn chưa chịu ra, với Tử Đằng ko muốn cuộc vui kết thúc sớm quá. Nó vội ngưng lại rút ra.

Nàng hụt hẫng chưa hiểu chuyện gì, thì nó đã vội xoay nàng lại nằm sấp trên cỏ. Cặp mông trắng hếu căng cứng của nàng nổi bật trong ánh sáng mờ ảo của đêm tối...

Tử Đằng vuốt vuốt bóp nhẹ mông nàng, Yên Đan nằm yên mặc tình Tử Đằng đưa lối.

Nó áp lên mông nàng, cạ cạ vật đó vào giữa khe mông nàng...

" a... tiểu Đằng... Ưm... " nàng rất muốn được lấp đầy lần nữa

Nó cứ từ từ thong thả liếm quanh khe giữa mông nàng mặc cho Yên Đan van nài...

Cuối cùng nàng thật khó chịu với độ thư thả của nó, đành quỳ lên chổng mông về phía nó rên rỉ... " Tiểu Đằng a... Xin em.. Người ta chịu ko nổi nữa... a"

Chỉ chờ có thế, Tử Đằng đét vào mông nàng thật mạnh, đến khi đỏ lên cả hai bên hằn dấu tay nó... Nàng rất đau nhăn mặt, nàng chỉ muốn được lấp đầy và lên đỉnh còn nó thật sự khó ưa mà...

Nàng cam chịu hứa sẽ trả thù nó cho hả giận a~... Tử Đằng từ từ tiến vào trong nàng từ phía sau...

Nước nhờn thật có ích a, nó trơn tuột vào ra dễ dàng... mỗi cái vào cái ra là một cái đánh vào mông nàng.

Thật đau, nàng cảm thấy bị xúc phạm. Cảm thấy mình như con vật đang bị hành hạ... Nàng giận nhưng ko kiềm chế được tình dục, bản năng tình dục bên trong nàng ko cho nàng phản khán nó bắt nàng ngoan ngoãn rên ư ử...

Nhưng thật lòng, sau những cú đẩy nhanh hơn, đánh ko còn đau nữa mà chỉ tăng phần đê mê thôi. Nàng oằn mình, phủ gục đầu sát đất càng khiến mông nàng chổng cao hơn. Âm đạo co thắt nàng trút một dòng tinh khí đục dào dạt tưới đẫm vật nam nhân đó...

Không vội vàng rút ra, Tử Đằng lật nàng lại hôn môi nàng thật nồng niệt...

"a... Cho người ta thở nữa mà... " nàng đẩy vai nó ra... Mồ hôi cùng với gió tạo cho da thịt cả hai mát rượi rất dễ chịu...

Tử Đằng úp mặt vô ngực nàng cắn cắn nó,

" a... Thôi đi a~ mệt..!!! " nàng nói như van,

Nó cười " cô mà chịu thua nhanh vậy a~ mama... " nó nhấp nhấp nhè nhẹ cửa mình nàng.

Khi lấy lại được nhịp thở đều, nàng bị lời thách thức...

" hứ, em phải thua thì có mới như vậy mà ăn thua gì a~~~" nàng chồm dậy, đẩy nó ngã ra cỏ, tự mình cầm vật đang đeo ở hông Tử Đằng vào bên trong mình... Rồi nháy mắt với nó, hai tay chống ngực Tử Đằng mà nhún nhẩy theo nhịp nàng muốn...

Nhanh chậm đều theo ý nàng, thật xuất sắc... Tử Đằng ko ngờ mama lại cuối cùng vì lời thách thức của nó mà bạo gan đến như vậy.. Nó thấy yêu nàng ghê ghớm

" mama... Biết sớm em đã chọc tức cô rồi... " nàng tát má nó nhún nhẩy càng tăng nhanh...

" ưhmm... Cái áo ngực a~ ko muốn người ta nghĩ gì đâu... " nàng ôm cánh tay nó nũng nịu...

" haha, chứ những vũng nước đục đó người ta ko biết cái gì a~" nó trêu nàng trong tiếng cười khúc khích..

" không biết đâu, em tự xử lý đi. Tôi ko muốn người ta nhìn mình bằng ánh mắt kinh khủng đâu... " nàng loạng choạng bước đi

" a~...để người ta bế nào... Đi ko nổi rồi kìa... " nó xốc nàng lên

" không..tự đi được mà... " nàng cố đẩy nó ra

Nhưng Tử Đằng đã bế gọn nàng trên tay...

Rốt cuộc đêm đó nó đã tận sức đưa nàng lên thên 2 lần nữa... Tận hơn 2h sáng mới dẫn nhau vô nhà tắm rửa yên vị trên chiếc giường ngủ...

footer(); ?>