Chương 1: Sau Khi Chết Lập Tức Có Thể Biến Đại Lão (1)

Trung Châu, Càn quốc, kinh thành.

Trong một nhà khách sạn.

Tân khoa Trạng Nguyên Ngụy Quân tỉnh lại từ trong mộng.

Sau đó, thân thể bắt đầu run run rất nhỏ.

Không phải sợ hãi, mà là kϊƈɦ động.

Ngụy Quân vốn tưởng rằng ngày hôm qua hắn trúng Trạng Nguyên ngồi ngựa dạo phố đã là đỉnh điểm trong cuộc đời của hắn rồi, nhưng hôm nay hắn đã cải biến ý tưởng.

Trạng Nguyên tính cái rắm.

Hắn lập tức chính là Thiên Đế.

Hắn đã thức tỉnh ký ức túc thế.

Hắn, Ngụy Quân, chính là một trong Thiên Đế mạnh nhất chư thiên vạn giới chuyển thế.

Thiên đình do Thiên Đế thành lập trước khi chuyển thế phóng xạ chư thiên vạn giới, dưới trướng cường giả vô số, là một trong đại lão mạnh nhất vạn giới.

Nhưng mà dù sao cũng là một trong những.

Đã là Thiên Đế, thì phải độc nhất vô nhị.

Thiên Đế có đại quyết tâm, đại nghị lực, đại thần thông, hắn biết thủ đoạn tu luyện thường quy không có khả năng để cho hắn vượt qua đại lão cùng tầng cấp với hắn, thêm vào một số nguyên nhân phức tạp, cuối cùng hắn lựa chọn lịch kiếp trùng tu:

Luân hồi chuyển thế mười vạn lần, lịch kiếp viên mãn, hắn sẽ có thể đột phá cảnh giới trước đó, tiến thêm một bước, trở thành chí cao vô thượng Thiên Đế chân chính.

Mà một kiếp này, đã là lần thứ mười vạn Ngụy Quân chuyển thế.

Bởi vì sắp công hành viên mãn, cho nên chuẩn bị ở sau mà Thiên Đế đã bố trí trước đó đã khởi động, để cho Ngụy Quân ở một kiếp này hiểu rõ tiền căn hậu quả.

Đối với lần chuyển thế thứ mười vạn, Ngụy Quân chỉ cần làm một việc là được:

Sớm chết sớm siêu sinh!

Đối với cái này, Ngụy Quân mười phần hài lòng.

Thiên Đế đã tính toàn hết tất cả, hắn cũng lo lắng đại lão cùng tầng cấp với hắn sẽ tra được dấu vết chuyển thế hắn để lại, ở một kiếp cuối cùng này của hắn bày ra phá hoại, để cho hắn thất bại trong gang tấc, cho nên lần chuyển thế thứ mười vạn của Thiên Đế bản thân là dùng để mê hoặc kẻ địch.

Chuyện nên làm, công tác nên chuẩn bị, chín vạn chín ngàn chín trăm chín mươi chín lần chuyển thế trước đó đều đã làm xong. Lần chuyển thế thứ mười vạn cần làm cũng chỉ có một việc —— chết ở trong tay người khác.

Mượn dùng tay kẻ địch, trợ giúp bản thân thành đạo.

Ngụy Quân like phát cho Thiên Đế, quả nhiên Lang Gia bảng (lyb – love you babe).

Sống mới khó, muốn tìm chết còn không phải dễ dàng sao?

Tuy dựa theo bố trí là không thể tự sát, nhưng thế giới này cao thủ vô số, chiến tranh thường xuyên, Ngụy Quân muốn chết, thiên vương lão tử cũng không ngăn được hắn.

Chết có thể biến thành Thiên Đế vô địch vạn giới, hơn nữa thật ra cũng sẽ không biến thành người khác, bởi vì chân linh của hắn vẫn là chân linh Thiên Đế, Ngụy Quân chính là Thiên Đế, Thiên Đế chính là Ngụy Quân, cho nên Ngụy Quân đối với tử vong không hề e ngại, ngược lại tràn ngập chờ mong.

Ngụy Quân bắt đầu tập trung suy nghĩ, mình phải làm thế nào mới có thể chết một cách nhanh chóng?

Nhưng suy nghĩ một hồi, Ngụy Quân lại gác sang một bên.

Bởi vì phương pháp để chết là rất nhiều.

Cái này nếu còn cần đặc biệt dụng tâm suy xét, Ngụy Quân cảm thấy đang vũ nhục chỉ số thông minh của bản thân.

Tùy cơ ứng biến là được, hắn ít nhất có một trăm loại biện pháp để chết khác nhau.

Kết quả khác biệt chỉ là sống thêm ở thế giới này một ngày hay là hai ngày mà thôi.

Tuy đại bộ phận ký ức của Thiên Đế còn ở trạng thái phong tồn, Ngụy Quân chỉ hồi tưởng ký ức kiếp trước cùng tiền căn hậu quả Thiên Đế luân hồi chuyển thế, dù sao một kiếp này của Ngụy Quân là cần chết, không cần thiết lợi dụng ký ức trước đây để mạnh lên, nhưng tâm tính của Ngụy Quân vẫn thu được tăng lên thật lớn so với trước đây.

Đã trải qua mười vạn lần luân hồi, không quan tâm nhất chính là thời gian trôi qua.

Kiến thức thêm phong cảnh thế giới này rồi khẳng khái chịu chết cũng kịp mà.

Ngụy Quân vừa nghĩ như vậy, cửa phòng đã bị gõ vang.

"Ngụy huynh, Ngụy huynh, Ngụy huynh."

"Đến đây."

Ngụy Quân lên tiếng, đứng dậy sửa sang lại quần áo bản thân một chút, sau đó mở ra cửa phòng.

Đập vào mắt của hắn, là hai bạn tốt cùng trường—— Từ Đức cùng Thái Kỳ Lâm.

Ba người bọn họ đều là đệ tử Quốc Tử Giám, quan hệ rất tốt, mà Từ Đức cùng Thái Kỳ Lâm cũng đều trúng tiến sĩ ở khoa cử lần này.

Nhưng xếp hạng tự nhiên không tốt như Ngụy Quân, hai người bọn họ chỉ là nhị giáp.

Dù vậy, cũng là chuyện đáng giá rạng rỡ tổ tông. Cái này nếu đặt ở kiếp trước của hắn, ba người cơ bản đều là thiên chi kiêu tử tốt nghiệp Thanh Bắc lại thi đậu nhân viên công vụ, cho nên ba người đều thực hưng phấn.

Mà lúc này hai người tìm đến Ngụy Quân, cũng là vì chúc mừng.

"Ngụy huynh, đi thôi, đi Diệu Âm phường, ta đã mong đợi nhiều năm rồi." Thái Kỳ Lâm nháy nhó với Ngụy Quân.

Ngụy Quân biết Thái Kỳ Lâm vì sao lại có loại phản ứng này.

Tân khoa tiến sĩ sau khi trúng cử, án theo lệ thường là có thời gian hai ngày để phóng đãng, ngươi có thể tận tình đi ăn chơi, cái này cũng là phúc lợi cho tân khoa tiến sĩ.

Dù sao sau khi tiến sĩ thụ quan, là sẽ ổn trọng làm việc, hai ngày này cũng là thưởng cho ngươi trước đây vất vả học tập, chỉ cần không gây ra chuyện quá lớn, cũng sẽ không ảnh hưởng tiền đồ.

Mà Diệu Âm phường là nơi nghe tiểu khúc có tiếng nhất Đại Càn, đương nhiên, đây là cách nói văn nhã chút, chức năng chân chính của Diệu Âm phường, cũng không cần giải thích quá nhiều.

Nhưng lời đồn sau lưng Diệu Âm phường có gốc bự, cho nên tình hình chung cũng không có người dám cưỡng ép cô nương Diệu Âm phường, ở đại bộ phận tình huống, các cô nương Diệu Âm phường đều là bán nghệ không bán thân.

Hơn nữa đại đa số cô nương Diệu Âm phường đều tài nghệ song tuyệt, đương nhiên, cô nương này cũng thành nữ thần trong cảm nhận của rất nhiều người.

Cái lộ số này Ngụy Quân không thể rõ hơn, hắn đối với cái này thật ra không có bao nhiêu chờ mong.

Kiếp trước của hắn là lưu lạc tới một vị diện đô thị, loại lộ số này hắn gặp rất nhiều, cũng trải qua rất nhiều.

Vừa vào hồng trần sâu như biển, nào có cái gì bán nghệ không bán thân chân chính.

Nhưng đây là hắn đã sớm hẹn cùng Từ Đức cùng Thái Kỳ Lâm, cho nên Ngụy Quân cũng không có làm cho hai người mất hứng, trái phải cũng chỉ là đi chơi một chuyến mà thôi.

Nói không chừng sẽ gặp phải cái gì trẻ hư ăn chơi đùa giỡn "nữ thần con nhà lành", sau đó hắn động thân mà ra, cuối cùng bị tùy tùng trẻ hư ăn chơi xử lý.

Nếu như vậy, không thể may mắn hơn.

Căn cứ vào suy nghĩ này, Ngụy Quân rất sảng kɧօáϊ đi Diệu Âm phường cùng Từ Đức và Thái Kỳ Lâm.

"Ngụy huynh, ngươi nếu hiện thân Diệu Âm phường, nói không chừng có thể bị cô nương nào đó coi trọng, trở thành nhập mạc chi tân (ý chỉ người có quan hệ thân cận) đó." Từ Đức hâm mộ nói.

Hắn biết hắn cùng Thái Kỳ Lâm khẳng định là không có hy vọng quá lớn, dù sao cô nương Diệu Âm phường vẫn là mắt cao hơn đỉnh đầu.

Chapter
1 Chương 1: Sau Khi Chết Lập Tức Có Thể Biến Đại Lão (1)
2 Chương 2: Sau Khi Chết Lập Tức Có Thể Biến Đại Lão (2)
3 Chương 3: Ta Không Đội Trời Chung Với Tội Ác
4 Chương 4: Thấy Chết Không Sờn
5 Chương 5: Khẳng Định Là Đã Thấy Qua Ánh Mắt Này (1)
6 Chương 6: Khẳng Định Là Đã Thấy Qua Ánh Mắt Này (2)
7 Chương 7: Ngươi Có Bệnh Nha
8 Chương 8: Ta Nguyện Ý
9 Chương 9: Lão Tướng Quân Trên Sân Khấu Kịch
10 Chương 10: Hố Cha
11 Chương 11: Tú Nhi
12 Chương 12: Ngụy Quân Tiến Công (1)
13 Chương 13: Ngụy Quân Tiến Công (2)
14 Chương 14: Học Y Không Cứu Được Người Càn Quốc
15 Chương 15: Toàn Viên Diễn Kỹ Phái
16 Chương 16: Ngụy Quân Về Sau Ta Che Chở (1)
17 Chương 17: Ngụy Quân Về Sau Ta Che Chở (2)
18 Chương 18: Đây Là Một Nhiệm Vụ Cửu Tử Nhất Sinh
19 Chương 19: Đến Nha, Khoái Hoạt Nha
20 Chương 20: Mật Mã Tài Phú
21 Chương 21: Bệ Hạ Cớ Gì Mưu Phản
22 Chương 22: Phật Tổ Tất Tu Ở Đại Hùng Bảo Điện (1)
23 Chương 23: Phật Tổ Tất Tu Ở Đại Hùng Bảo Điện (2)
24 Chương 24: Thì Ra
25 Chương 25: Hình Thức Điều Chế Thế Giới
26 Chương 26: Ta Không Có Làm Màu
27 Chương 27: Ánh Sáng Chính Đạo
28 Chương 28: Người Chấp Bút (1)
29 Chương 29: Người Chấp Bút (2)
30 Chương 30: Mọi Người Đều Biết, Tứ Đại Thiên Vương Có Năm Người
31 Chương 31: Tử Vong Như Gió
32 Chương 32: Ngôi Sao Biểu Diễn
33 Chương 33: Ngươi Có Thể Cùng Ta Đàm Một Cuộc Tinh Thần Luyến Ái Thuần Khiết Không
34 Chương 34: Gặp Quan Lớn Một Cấp (1)
35 Chương 35: Gặp Quan Lớn Một Cấp (2)
36 Chương 36: Hắc Hóa
37 Chương 37: Thâm Cung Đánh Dấu 30 Năm
38 Chương 38: Hắn Đã Là Phòng Ngự Vô Địch
39 Chương 39: Máu Còn Chưa Lạnh (1)
40 Chương 40: Máu Còn Chưa Lạnh (2)
41 Chương 41: Ngụy Quân: Giống Như Có Chỗ Nào Không Đúng
42 Chương 42: Vương Pháp, Chính Là Hoàng Gia Pháp
43 Chương 43: Bạt Kiếm Nhìn Quanh Giết Minh Châu (1)
44 Chương 44: Bạt Kiếm Nhìn Quanh Giết Minh Châu (2)
45 Chương 45: Chỉ Có Gọi Sai Tên, Không Có Lấy Sai Ngoại Hiệu
Chapter

Updated 45 Episodes

1
Chương 1: Sau Khi Chết Lập Tức Có Thể Biến Đại Lão (1)
2
Chương 2: Sau Khi Chết Lập Tức Có Thể Biến Đại Lão (2)
3
Chương 3: Ta Không Đội Trời Chung Với Tội Ác
4
Chương 4: Thấy Chết Không Sờn
5
Chương 5: Khẳng Định Là Đã Thấy Qua Ánh Mắt Này (1)
6
Chương 6: Khẳng Định Là Đã Thấy Qua Ánh Mắt Này (2)
7
Chương 7: Ngươi Có Bệnh Nha
8
Chương 8: Ta Nguyện Ý
9
Chương 9: Lão Tướng Quân Trên Sân Khấu Kịch
10
Chương 10: Hố Cha
11
Chương 11: Tú Nhi
12
Chương 12: Ngụy Quân Tiến Công (1)
13
Chương 13: Ngụy Quân Tiến Công (2)
14
Chương 14: Học Y Không Cứu Được Người Càn Quốc
15
Chương 15: Toàn Viên Diễn Kỹ Phái
16
Chương 16: Ngụy Quân Về Sau Ta Che Chở (1)
17
Chương 17: Ngụy Quân Về Sau Ta Che Chở (2)
18
Chương 18: Đây Là Một Nhiệm Vụ Cửu Tử Nhất Sinh
19
Chương 19: Đến Nha, Khoái Hoạt Nha
20
Chương 20: Mật Mã Tài Phú
21
Chương 21: Bệ Hạ Cớ Gì Mưu Phản
22
Chương 22: Phật Tổ Tất Tu Ở Đại Hùng Bảo Điện (1)
23
Chương 23: Phật Tổ Tất Tu Ở Đại Hùng Bảo Điện (2)
24
Chương 24: Thì Ra
25
Chương 25: Hình Thức Điều Chế Thế Giới
26
Chương 26: Ta Không Có Làm Màu
27
Chương 27: Ánh Sáng Chính Đạo
28
Chương 28: Người Chấp Bút (1)
29
Chương 29: Người Chấp Bút (2)
30
Chương 30: Mọi Người Đều Biết, Tứ Đại Thiên Vương Có Năm Người
31
Chương 31: Tử Vong Như Gió
32
Chương 32: Ngôi Sao Biểu Diễn
33
Chương 33: Ngươi Có Thể Cùng Ta Đàm Một Cuộc Tinh Thần Luyến Ái Thuần Khiết Không
34
Chương 34: Gặp Quan Lớn Một Cấp (1)
35
Chương 35: Gặp Quan Lớn Một Cấp (2)
36
Chương 36: Hắc Hóa
37
Chương 37: Thâm Cung Đánh Dấu 30 Năm
38
Chương 38: Hắn Đã Là Phòng Ngự Vô Địch
39
Chương 39: Máu Còn Chưa Lạnh (1)
40
Chương 40: Máu Còn Chưa Lạnh (2)
41
Chương 41: Ngụy Quân: Giống Như Có Chỗ Nào Không Đúng
42
Chương 42: Vương Pháp, Chính Là Hoàng Gia Pháp
43
Chương 43: Bạt Kiếm Nhìn Quanh Giết Minh Châu (1)
44
Chương 44: Bạt Kiếm Nhìn Quanh Giết Minh Châu (2)
45
Chương 45: Chỉ Có Gọi Sai Tên, Không Có Lấy Sai Ngoại Hiệu
footer(); ?>