Chương 33: Ngươi Có Thể Cùng Ta Đàm Một Cuộc Tinh Thần Luyến Ái Thuần Khiết Không

Ngụy Quân suy diễn vô cùng nhuần nhuyễn tra nam này: "Chuyện Bạch đại nhân ta sẽ xử lý, không có chuyện gì khác ta đi trước đây."

"Đừng nóng vội." Thượng Quan Tinh Phong ngăn cản Ngụy Quân: "Ngụy huynh, ngươi hiện tại là tiêu điểm toàn thành, hiện tại nói không chừng đã có người biết hai chúng ta cùng một chỗ, chúng ta còn phải lại diễn một màn."

"Diễn một màn?" Ngụy Quân không hiểu.

Nhưng ngay sau đó, hắn đã hiểu.

Bốp!

Thượng Quan Tinh Phong tự cho bản thân một cái tát.

"Năm dấu ngón tay" đỏ tươi khắc ở trêи mặt hắn, hiển nhiên, hắn dùng nội kình.

Cái này còn chưa tính là xong, ở dưới Ngụy Quân sững sờ nhìn chăm chú, Thượng Quan Tinh Phong lại tự cho mình một chưởng vào ngực.

Sau đó, hắn cả người bay xéo ra ngoài, từ phòng Mộng cô nương trực tiếp bay ra giữa không trung, lại rơi ở lầu một Diệu Âm phường.

Toàn bộ Diệu Âm phường đều chấn động.

Thượng Quan Tinh Phong khóe miệng tràn đầy máu, hình tượng hoàn toàn không còn nhìn thấy đã hấp dẫn toàn bộ lực chú ý của mọi người, lập tức tiếp tục biểu diễn, giọng căm hận nói: "Ngụy Quân, tốt, ngươi tốt lắm. Bản công tử tiêu tan khúc mắc trước đây với với ngươi, ngươi lại có thể dám động thủ đối với bản công tử. Tiểu nhân đắc chí, thực nghĩ bản công tử sợ ngươi?

"Chỉ là một kẻ sắp chết, ngươi chờ đó, không cần bản công tử động thủ, ngươi cũng không sống được vài ngày."

Nói xong lời này, Thượng Quan Tinh Phong "nổi giận đùng đùng" rời khỏi Diệu Âm phường.

Để lại một vùng ồn ào.

"Vừa rồi là Thượng Quan công tử?"

"Chính là tên Thượng Quan Tinh Phong ăn chơi kia."

"Hắn hình như nói bị Ngụy Quân đánh?"

"Lần trước Ngụy Tráng Nguyên phát sinh xung đột cùng Thượng Quan Tinh Phong chính là ở Diệu Âm phường."

"Nghe ý tứ này, hình như là Thượng Quan Tinh Phong bắt tay giảng hòa cùng với Ngụy Quân, sau đó bị Ngụy Quân đánh ra đây."

"Các ngươi tin tức quá lạc hậu, Ngụy Quân trước đó lên Thư sơn, liên tục lên hai mươi mốt bậc, phá đi kỷ lục của Chu Tế tửu, đã tu thành Hạo Nhiên Chính Khí, trở thành người tu hành, Thượng Quan Tinh Phong đây là sợ, cho nên mới muốn cầu hòa."

"Không chỉ như thế, Ngụy Quân sắp viết sách soạn sử cho chiến tranh vệ quốc. Tin tức chiến tranh vệ quốc mọi người đều biết, Ngụy Quân ngay cả cái đó còn không sợ, thì sao lại sợ một tên ăn chơi như Thượng Quan Tinh Phong."

"Ngụy Quân, Chân quân tử là đây."

"Kính Ngụy công tử một ly."

"Kính Ngụy công tử một ly."

...

Ngụy Quân toàn bộ vẫn không làm cái gì cả: "(O_O)?"

Ngụy Quân kiếp trước là lăn lộn trong giới giải trí.

Hắn đã chuyện trò với rất nhiều ảnh đế, cũng đã xâm nhập trao đổi với rất nhiều diễn viên.

Có thể xưng được với kiến thức rộng rãi.

Nhưng Ngụy Quân chưa bao giờ thấy qua ngôi sao biểu diễn như thế.

Diễn một vai lại có thể diễn nghiện đến như vậy.

Quan trọng nhất là, cái kịch một vai này toàn bộ hành trình là tự mình ngược mình.

"Tinh thần của hắn có phải có chút vấn đề hay không?" Ngụy Quân vẻ mặt không biết nói gì.

Mộng cô nương khẽ cười nói: "Thượng Quan công tử thật ra là một người tốt rất thú vị, ta đoán hắn hẳn bị áp lực đến hỏng rồi."

"Bị áp lực hỏng rồi? Có ý gì?"

"Thượng Quan Thừa tướng phụ thân Thượng Quan công tử quản cả thiên hạ, dưới một người trêи vạn người. Bệ hạ một lòng tu huyền, đại sự cả nước hầu như tất cả đều từ một lời Thượng Quan Thừa tướng mà quyết.

Muội muội Thượng Quan công tử là đạo chủng trời sinh, tục truyền là Âm thần chuyển thế, mới sinh ra không lâu đã bị tông chủ Thiên Âm tông tự mình thu làm đệ tử quan môn, tương lai nhất định sẽ trở thành đại nhân vật Tu Chân Giới.

"Cho nên Thượng Quan gia, không thể lại ra một Thượng Quan công tử quá tệ, nếu không Thượng Quan gia ắt gặp tai họa bất ngờ."

Ngụy Quân cảm giác lời nói của Mộng cô nương có lỗ hổng rất lớn.

"Thật ra chỉ cần Thượng Quan Tinh Phong có khả năng đến trình độ nhất định, cái này đều không là vấn đề."

Mộng cô nương nghe hiểu ý tứ chân chính của Ngụy Quân, kinh ngạc liếc mắt nhìn Ngụy Quân một cái: "Ngụy công tử thực tự tin, nhưng Thượng Quan Tinh Phong hiển nhiên không có khả năng đến trình độ này, cũng không có tin tưởng bản thân có thể lấy được thành tựu như vậy. Cho nên, hắn không dám đánh cuộc. Nhưng mà hắn lại không muốn làm một phế vật, nhưng trêи thực tế hắn lại phải ngụy trang thành một phế vật, cho nên. . ."

"Hắn liền biến thái." Ngụy Quân tổng kết.

Mộng cô nương cười mà không nói.

Đại khái chính là ý tứ như vậy.

Không cam lòng thật sự làm một phế vật.

Lại không dám biểu hiện quá có khả năng.

Bằng không phụ thân có khả năng như vậy, muội muội hắn cũng có khả năng như vậy, hắn nếu lại rất có khả năng, Càn đế nhắm chừng sẽ muốn giết chết hắn.

Một Thượng Quan Thừa tướng không người nối nghiệp mới là Thừa tướng tốt.

Hơn nữa Ngụy Quân nhắm chừng Thượng Quan Thừa tướng hẳn là có nhược điểm gì ở trong tay Càn đế, bằng không cũng sẽ không thu được Càn đế tín nhiệm như vậy.

Cho nên Thượng Quan Tinh Phong ngay cả có khát vọng tràn ngập, cũng chỉ có thể giả dạng làm một công tử ăn chơi, đi đường vòng cứu quốc.

"Hắn thích phụ nữ không?" Ngụy Quân chủ động quan tâm một chút.

Thằng nhãi này trước đó ánh mắt nhìn mình nóng bỏng làm cho hắn ký ức vẫn còn mới mẻ.

Xác định một chút có phải tuyển thủ phái đấu kiếm hay không.

Mộng cô nương trả lời có chút chần chờ: "Ta không thể xác định."

Ngụy Quân: "Không thể xác định?"

"Theo ta được biết, Thượng Quan công tử hình như chưa từng thật sự cùng một chỗ với cô gái nào, nhưng cũng không có chứng cớ gì có thể chứng minh hắn có đi lại thân mật với bằng hữu nam nào." Mộng cô nương nói thực nghiêm cẩn.

Dừng một chút, Mộng cô nương do dự một chút, rồi vẫn nói: "Thật ra ta có một sư muội, rất thích Thượng Quan công tử, chủ động theo đuổi hắn nửa năm, nhưng Thượng Quan công tử vẫn không động đậy gì, cho nên hắn đến cùng có thích phụ nữ hay không, thật sự không thể xác định."

Dù sao Lỗ Tấn tiên sinh có nói qua, nữ truy nam, cách tầng sa.

"Sư muội kia của cô có xinh đẹp không?" Ngụy Quân hỏi.

Mộng cô nương gật đầu: "Có bảy phần tư sắc của ta."

Ngụy Quân cũng gật gật đầu: "Vậy xem ra quả thật xinh đẹp."

Mộng cô nương ở hắn thấy chỉ là dáng người bằng phẳng chút, còn giá trị nhan giá thì cơ bản không thể chê vào đâu được.

Có bảy phần của nàng, coi như là một đại mỹ nữ.

Ngụy Quân nghĩ nghĩ, lại hỏi một câu: "Sư muội cô có am hiểu kỹ năng không?"

"Cô ta múa kiếm xem rất đẹp." Mộng cô nương nói.

"Múa kiếm không được." Ngụy Quân khóe miệng nhếch lên một chút: "Sư muội cô nếu thật sự thích Thượng Quan Tinh Phong, ta đề nghị cô ta học tiên pháp."

"Tiên pháp?" Mộng cô nương có chút kinh ngạc.

Ngụy Quân gật đầu: "Đúng, roi, nhuyễn tiên là tốt nhất. Mặt khác, liên quan đến nến, cũng có thể hiểu biết một chút.

Nếu có thể mặc một thân áo da màu đen, thì càng tốt."

Chapter
1 Chương 1: Sau Khi Chết Lập Tức Có Thể Biến Đại Lão (1)
2 Chương 2: Sau Khi Chết Lập Tức Có Thể Biến Đại Lão (2)
3 Chương 3: Ta Không Đội Trời Chung Với Tội Ác
4 Chương 4: Thấy Chết Không Sờn
5 Chương 5: Khẳng Định Là Đã Thấy Qua Ánh Mắt Này (1)
6 Chương 6: Khẳng Định Là Đã Thấy Qua Ánh Mắt Này (2)
7 Chương 7: Ngươi Có Bệnh Nha
8 Chương 8: Ta Nguyện Ý
9 Chương 9: Lão Tướng Quân Trên Sân Khấu Kịch
10 Chương 10: Hố Cha
11 Chương 11: Tú Nhi
12 Chương 12: Ngụy Quân Tiến Công (1)
13 Chương 13: Ngụy Quân Tiến Công (2)
14 Chương 14: Học Y Không Cứu Được Người Càn Quốc
15 Chương 15: Toàn Viên Diễn Kỹ Phái
16 Chương 16: Ngụy Quân Về Sau Ta Che Chở (1)
17 Chương 17: Ngụy Quân Về Sau Ta Che Chở (2)
18 Chương 18: Đây Là Một Nhiệm Vụ Cửu Tử Nhất Sinh
19 Chương 19: Đến Nha, Khoái Hoạt Nha
20 Chương 20: Mật Mã Tài Phú
21 Chương 21: Bệ Hạ Cớ Gì Mưu Phản
22 Chương 22: Phật Tổ Tất Tu Ở Đại Hùng Bảo Điện (1)
23 Chương 23: Phật Tổ Tất Tu Ở Đại Hùng Bảo Điện (2)
24 Chương 24: Thì Ra
25 Chương 25: Hình Thức Điều Chế Thế Giới
26 Chương 26: Ta Không Có Làm Màu
27 Chương 27: Ánh Sáng Chính Đạo
28 Chương 28: Người Chấp Bút (1)
29 Chương 29: Người Chấp Bút (2)
30 Chương 30: Mọi Người Đều Biết, Tứ Đại Thiên Vương Có Năm Người
31 Chương 31: Tử Vong Như Gió
32 Chương 32: Ngôi Sao Biểu Diễn
33 Chương 33: Ngươi Có Thể Cùng Ta Đàm Một Cuộc Tinh Thần Luyến Ái Thuần Khiết Không
34 Chương 34: Gặp Quan Lớn Một Cấp (1)
35 Chương 35: Gặp Quan Lớn Một Cấp (2)
36 Chương 36: Hắc Hóa
37 Chương 37: Thâm Cung Đánh Dấu 30 Năm
38 Chương 38: Hắn Đã Là Phòng Ngự Vô Địch
39 Chương 39: Máu Còn Chưa Lạnh (1)
40 Chương 40: Máu Còn Chưa Lạnh (2)
41 Chương 41: Ngụy Quân: Giống Như Có Chỗ Nào Không Đúng
42 Chương 42: Vương Pháp, Chính Là Hoàng Gia Pháp
43 Chương 43: Bạt Kiếm Nhìn Quanh Giết Minh Châu (1)
44 Chương 44: Bạt Kiếm Nhìn Quanh Giết Minh Châu (2)
45 Chương 45: Chỉ Có Gọi Sai Tên, Không Có Lấy Sai Ngoại Hiệu
Chapter

Updated 45 Episodes

1
Chương 1: Sau Khi Chết Lập Tức Có Thể Biến Đại Lão (1)
2
Chương 2: Sau Khi Chết Lập Tức Có Thể Biến Đại Lão (2)
3
Chương 3: Ta Không Đội Trời Chung Với Tội Ác
4
Chương 4: Thấy Chết Không Sờn
5
Chương 5: Khẳng Định Là Đã Thấy Qua Ánh Mắt Này (1)
6
Chương 6: Khẳng Định Là Đã Thấy Qua Ánh Mắt Này (2)
7
Chương 7: Ngươi Có Bệnh Nha
8
Chương 8: Ta Nguyện Ý
9
Chương 9: Lão Tướng Quân Trên Sân Khấu Kịch
10
Chương 10: Hố Cha
11
Chương 11: Tú Nhi
12
Chương 12: Ngụy Quân Tiến Công (1)
13
Chương 13: Ngụy Quân Tiến Công (2)
14
Chương 14: Học Y Không Cứu Được Người Càn Quốc
15
Chương 15: Toàn Viên Diễn Kỹ Phái
16
Chương 16: Ngụy Quân Về Sau Ta Che Chở (1)
17
Chương 17: Ngụy Quân Về Sau Ta Che Chở (2)
18
Chương 18: Đây Là Một Nhiệm Vụ Cửu Tử Nhất Sinh
19
Chương 19: Đến Nha, Khoái Hoạt Nha
20
Chương 20: Mật Mã Tài Phú
21
Chương 21: Bệ Hạ Cớ Gì Mưu Phản
22
Chương 22: Phật Tổ Tất Tu Ở Đại Hùng Bảo Điện (1)
23
Chương 23: Phật Tổ Tất Tu Ở Đại Hùng Bảo Điện (2)
24
Chương 24: Thì Ra
25
Chương 25: Hình Thức Điều Chế Thế Giới
26
Chương 26: Ta Không Có Làm Màu
27
Chương 27: Ánh Sáng Chính Đạo
28
Chương 28: Người Chấp Bút (1)
29
Chương 29: Người Chấp Bút (2)
30
Chương 30: Mọi Người Đều Biết, Tứ Đại Thiên Vương Có Năm Người
31
Chương 31: Tử Vong Như Gió
32
Chương 32: Ngôi Sao Biểu Diễn
33
Chương 33: Ngươi Có Thể Cùng Ta Đàm Một Cuộc Tinh Thần Luyến Ái Thuần Khiết Không
34
Chương 34: Gặp Quan Lớn Một Cấp (1)
35
Chương 35: Gặp Quan Lớn Một Cấp (2)
36
Chương 36: Hắc Hóa
37
Chương 37: Thâm Cung Đánh Dấu 30 Năm
38
Chương 38: Hắn Đã Là Phòng Ngự Vô Địch
39
Chương 39: Máu Còn Chưa Lạnh (1)
40
Chương 40: Máu Còn Chưa Lạnh (2)
41
Chương 41: Ngụy Quân: Giống Như Có Chỗ Nào Không Đúng
42
Chương 42: Vương Pháp, Chính Là Hoàng Gia Pháp
43
Chương 43: Bạt Kiếm Nhìn Quanh Giết Minh Châu (1)
44
Chương 44: Bạt Kiếm Nhìn Quanh Giết Minh Châu (2)
45
Chương 45: Chỉ Có Gọi Sai Tên, Không Có Lấy Sai Ngoại Hiệu
footer(); ?>